Hậu Tinh Thần Biến
Chương 241: Thiên đạo
"Cái gì Chưởng khống giả?" Lôi Vệ ở sát bên vừa tù túng vừa nhàm chán, thấy hắn thì thào tự nói, vội vàng xen miệng hỏi.
"A Ha Ha, không có gì. Sư tổ." Đối với Chưởng khống giả, Hồng Quân chính mình cũng không tiện giải thích, chẳng qua là từng nghe đại ca Tần Tư nói qua sự thật về phụ thân Tần Vũ là Hồng Mông không gian Chưởng khống giả, mà hắn khi vừa mới cảm nhận được đám mây mù xao động, cũng do linh cảm đột phát, từ trong đầu đột nhiên nghĩ đến buộc miệng thốt ra một câu nói như vậy mà thôi, nói ra, cũng không có căn cứ thực tế.
Lôi Vệ thấy hắn không nói, cũng không gượng ép, chỉ lập lại chuyện ban nảy:
"Ngươi vừa mới nói cái tin tức gì tốt? Có phải hay không cũng quyết định cắt giảm một chút khẩu vị của ta a?"
Khi nghe lời nói của Lôi Vệ, Hồng Quân ngượng ngùng cười một tiếng, từ trong không gian của mình đưa ra một số kiện vật phẩm. Đặt trên bàn trước mặt Lôi Vệ, đồng thời nói:
"Sư tổ, ngài chọn một kiện lấy máu nhận chủ thử xem..."
Lôi Vệ không nói thêm, cầm lấy kiện quyền sáo màu đen gần nhất nhìn không ra gì liền lấy máu nhận chủ. Sau đó Lôi Vệ lộ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc:
"Đây là... vũ khí có thể so với nhất lưu Hồng Mông linh bảo a... còn có hiệu quả đặc thù cường hãn như thế, sợ rằng có được kiện vũ khí này, đối phó với Thần Vương hoàn toàn lĩnh Ngộ Không Gian Pháp Tắc giống như đối phó Thiên Thần bình thường, tựa như xắc rau cắt đậu hủ. Ha Ha!"
"Uh, ta cho nó một tên gọi là nhất lưu Hôi Mông linh bảo, phẩm chất lợi hại sánh ngang với nhất lưu Hồng Mông linh bảo." Hồng Quân cười cười nói.
"Vậy những cái này..." Lôi Vệ mờ mịt nhìn số kiện vật phẩm trên mặt bàn, nào là đao kiếm côn tất cả đều có.
"Tất cả, phẩm chất đều là nhất lưu Hôi Mông linh bảo." Hồng Quân nháy nháy mắt nói.
"Ách..." Lôi Vệ trong lúc nhất thời thốt không ra lời,
Vũ khí đẳng cấp nhất lưu Hồng Mông linh bảo, tại Hồng Mông không gian, cũng có thể làm cho chúng Thần Vương kiếm đỏ con mắt, càng huống chi trong cái không gian người chết này ngay cả Thiên Thần khí cũng hiếm hoi?
Hồng Quân vậy mà lại một hơi đưa ra nhiều đến như vậy, có thể không khiến Lôi Vệ kinh ngạc sao.
"Ngươi rốt cục... là như thế nào luyện chế được? Quá biến thái a!" Lôi Vệ nhịn không được la lên.
"Ách... Cái này thật ra hẳn là nhờ có Thu Mi nãi nãi các người cung cấp chân linh Thần Vương, vũ khí khải linh bằng chân linh của Thần Vương nguyên vốn đã có thể tăng vũ khí lên một cấp bậc, hơn nữa vật chất màu xám trong không gian màu xám này cùng Hồng Mông linh khí phẩm chất ngang nhau, đã sinh ra hiệu quả như thế... cũng không phải ta biến... luyện khí lợi hại hơn!" Hồng Quân bị Lôi Vệ la mắng, trong lòng suy nghĩ có nên đưa ra Hồng Quân giới để khoe hay không.
"Ha Ha Ha Ha... ta vừa nói không phải ngươi biến thái, ta là nói cái tình cảnh luyện khí này biến thái mà thôi, ngươi nghĩ xem, các siêu cấp luyện khí đại sư khác đều vì luyện chế thành công một kiện Thiên Thần khí mà cao hứng đấy, còn ngươi, lại làm ra nhiều linh bảo như vậy, bất cứ ai cũng sẽ nói là ngươi biến thái a!" Lôi Vệ ha ha cười vang.
Hồng Quân cũng chỉ ngượng ngùng cười một tiếng, vội vàng nói sang chuyện khác, cầm lấy quyền sáo kia, nói:
"Uh! Cái này là cho Thiên Minh, kiện này cũng giao cho Thiên Minh. Đây là của Thu Mi nãi nãi. Đây là Tần Tư đại ca. Đây là Ngộ Không, La Băng, Nghịch Ương... " Hồng Quân từng cái từng cái liệt kê ra, vẻ thỏa mãn luôn hiện trên mặt không kể siết.
"Úy, tiểu tử ngươi, còn sót ta rồi!" Nhìn thấy Hồng Quân đã liệt kê xong, Lôi Vệ cười mắng.
"Cái này, sư tổ, ngài đã có Lĩnh vực Tinh thần, tự bảo vệ đã không thành vấn đề rồi!" Hồng Quân vội vàng lên tiếng giải thích.
"Hắc Hắc, không sao, dù sao quyền sáo này ta đã nhận chủ rồi. Ta không giải trừ không phải là được rồi sao." Lôi Vệ trêu chọc nói.
"Là ai muốn giành quyền sáo của ta?" Huống Thiên Minh xuất hiện tại trước mặt Hồng Quân cười nói.
Hồng Quân nhìn thấy chủ nhân chính thức của vũ khí xuất hiện, liền cười cười không nói gì thêm, ngồi ở chỗ cũ bưng chén rượu lên uống chậm rãi từng ngụm, bộ dáng làm như không có liên quan gì đến mình.
Sau đó, Tả Thu Mi cùng với Tần Tư, Băng Nghiên đám người cũng đã trở về. Mọi người trêu chọc lẫn nhau một hồi, Hồng Quân đem linh bảo các loại phân phát ra, còn lại vài món cất giữ cho đám Tôn Ngộ Không vẫn đang khổ tu tại Tầng Thứ Tám.
Nhận được linh bảo mọi người tự nhiên là hết sức hưng phấn, đều rối rít chân thành cảm tạ Hồng Quân một phen, khiến Hồng Quân ngượng ngùng nói lời khách sáo một hồi.
Trong những người này, trừ Huống Thiên Minh ra, tất cả đều là huynh trưởng trưởng bối của Hồng Quân, về tôn sư trọng đạo Hồng Quân vẫn còn tuân thủ rất nghiêm nhặt, nhất định là quá mệt mỏi rồi.
"Mấy ngàn năm gần đây bầu trời chấn động ba lần, lần này chính là trước nay chưa hề phát sinh giống như vậy, chẳng lẽ có đại sự gì sắp phát sinh? Có lẽ, bởi vì những linh bảo trên tay chúng ta đây xuất thế mà ra?" Băng Nghiên là người sống tại Vô Danh Không Gian này rất nhiều năm nói.
Hồng Quân biết rõ cụ thể thời gian bầu trời quay cuồng vội vàng cải chính:
"Cũng không liên quan đến những nhất lưu Hôi Mông linh bảo này..." Nói xong, Hồng Quân đôi mắt sáng ngời, Hồng Quân giới hiện ra trong bàn tay, nói: "Có lẽ là bởi vì nó!"
"Đây là...?" Mọi người mù tịt không biết gì.
"Nó gọi là Hồng Quân giới, là một cái không gian thời gian linh bảo, đẳng cấp là... Thiên Tôn Linh Bảo!" Hồng Quân đỉnh đạt nói ra. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
"Thiên Tôn Linh Bảo?!" Mọi người vô cùng kinh ngạc, rối rít dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía cái kiện hình tháp tên là Hồng Quân giới kia.
"Ta cũng không biết làm sao luyện chế ra được, nhưng nếu như để cho ta luyện chế lại một kiện nữa, thì chắc chắn không được." Hồng Quân nhìn Hồng Quân giới trên tay, nhớ tới sau đó muốn tiến vào trạng thái vô ngã kia một lần nữa nhưng vẫn thất bại, bất đắc dĩ cười cười.
"Ồ! Thiên Tôn Linh Bảo có thể gặp không thể cầu, có thể luyện chế ra cái này đã không tệ rồi, cái này cùng với nguyên liệu cực phẩm ngươi có được lúc đó có quan hệ a." Lôi Vệ nhớ tới khối nguyên liệu đặc thù tìm được tại trong vòng ba vạn dặm của cánh cửa luân hồi ngày nọ.
"Tất nhiên chứng tỏ tảng đá kia đích thật là cực phẩm, đáng tiếc không có bao nhiêu." Hồng Quân nói: "Sư tổ, Hồng Quân giới này, người độ chừng xem thử nó có cái năng lực gì?"
Lôi Vệ gật gật đầu:
"Thiên Tôn Linh Bảo nhất định có tính đặc thù của Thiên Tôn Linh Bảo, như thế tính năng lẽ tất nhiên cùng Không Gian và Thời Gian Pháp Tắc có liên quan, cụ thể như thế nào, ta tự nhiên không thể nào đoán được."
Hồng Quân cười thần bí:
"Gợi ý cho biết, cái thuộc tính đặc thù của Hồng Quân giới này tổ sư người rất quen thuộc."
"Rất quen thuộc?" Lôi Vệ suy nghĩ một chút, vẻ mặt từ từ mất tự nhiên đứng lên: "Tai họa hay sao..." Tiếp theo lại lắc lắc đầu, nói: "Không có khả năng, nếu như là cái thuộc tính này, vậy Thiên Tôn Linh Bảo này đúng là quá mạnh mẽ, hơn nữa, ngươi là người chỉ có thể sử dụng ngũ cấp trận pháp, đối với Thời Gian Pháp Tắc lĩnh ngộ chỉ có một điểm nhỏ như vậy, cho dù thêm vào vật chất màu xám và linh hồn Thần Vương nhiều hơn đi nữa, cũng không có khả năng..."
Mọi người nghi hoặc, sôi nổi dùng ánh mắt dò hỏi hai người.
Thấy Lôi Vệ đã đoán được điểm mấu chốt, Hồng Quân cũng không giấu diếm nữa, gật đầu cười nói:
"Đúng! Sư tổ, người đoán không sai, đó là Lĩnh vực!"
"Lĩnh vực!!" Cái này, kể cả Băng Nghiên bọn họ, mọi người đã sống qua rất nhiều năm tháng cũng không tin tưởng lên tiếng chất vấn.
"Sư tổ nói rất đúng, ta chỉ có thể sử dụng ngũ cấp trận pháp, lĩnh ngộ đối với Thời Gian Pháp Tắc cũng gần như vậy. Nhưng thực tế lại được như thế. Còn như vì sao..." Hồng Quân tạm ngừng lại, suy nghĩ tìm từ thích hợp.
Bởi vì đối với loại Thiên đạo này cũng còn mờ mịt chưa rành, Hồng Quân không biết phải bắt đầu nói từ đâu, đặc biệt là đối với Lôi Vệ ngay cả Chưởng khống giả cũng không biết, giải thích cho được cái thứ Thiên đạo này còn cao hơn Chưởng khống giả, quả thật có chút khó khăn.
"A! Sư tổ, ta hỏi trước người vài vấn đề!" Hồng Quân sau một thoáng suy tư, liền có câu nói thích hợp: "Sư tổ, người bình thường có thể sống được thời gian bao lâu? Mà người tu chân chúng ta có thể sống bao lâu? Vì sao?"
"Cái này..." Không riêng gì Lôi Vệ, tất cả mọi người nhất thời cứng họng, đối với cái thuyết pháp cùng người tu chân sống vô tận năm tháng này, trong vấn đề đó bất cứ người nào cũng có trãi nghiệm sâu sắc, nhưng tại sao có thể như thế, lại nhất thời không ai có thể nói rõ ràng được.
"Phàm nhân số mạng chẳng qua không quá trăm năm, mà người tu chân chúng ta, chỉ cần không có xảy ra chuyện bất trắc gì, cơ hồ là vô cùng năm tháng, còn như tại sao? Cái này ta không biết trả lời sao..." Lôi Vệ sau một hồi suy tư, quả thật không có đáp án, không thể khác hơn chỉ đành nói như thế.
Hồng Quân cười cười nói:
"Đây là một loại pháp tắc tầng cao hơn của Thời Gian và Không Gian pháp tắc, tên là Thiên đạo. Thật ra, tất cả mọi người tu chân đều có cảm nhận được phần nào đối với Thiên đạo, năm tháng vô tận, đúng chính là biểu hiện rõ ràng nhất của Thiên đạo.
"Thiên đạo? Vậy chẳng qua là thứ hư vô mờ mịt, căn bản không cách nào dùng ngữ ngôn để giải thích." Tất cả mọi người bao gồm cả Lôi Vệ trong đó cùng hỏi.
"Nói như thế này, các người có tin hay không, cái thế giới này có Thiên tồn tại? Số mệnh của chúng ta, đều là do cái Thiên này quy định ra, kể cả Thiên Tôn, kể cả bất cứ người nào." Hồng Quân căn cứ vào tri thức thần bí nhân lưu lại, hơi tóm lược lại một chút nói ra.
"Thiên? Vận mệnh?" Nghe lời giải thích của Hồng Quân, mọi người tại đây kể cả Lôi Vệ cũng là lần đầu tiên cảm giác được chính mình nhỏ bé vô lực, đó là một loại cảm giác bị người ta khống chế điều khiển, phảng phất như chính mình cũng chỉ là một khôi lỗi có được linh hồn, tất cả chuyện gì làm ra cũng đều do người khác an bài.
"Uh! Cái này thật không thể tưởng tượng nổi, cũng bất kể các người có tin hay không, ta chỉ có thể nói như vậy. Còn như cái vấn đề ta vừa mới nêu ra kia, chính là để giải thích rõ điều này, chỉ cần lĩnh ngộ một bộ phận Thiên đạo, có thể thay đổi số mệnh của mình, mà hình như, Thiên chỉ muốn người ta sống một trăm năm, nhưng người ta vẫn sống ức vạn năm." Hồng Quân giải thích.
"Ngươi là nói... nghịch thiên cải mệnh?" Lôi Vệ các người lần lầu tiên cảm nhận được điều kỳ diệu.
"Có phải nghịch thiên cải mệnh hay không. Ta cũng không hiểu rõ lắm, đối với Thiên đạo, ta cũng chỉ là suy đoán mà thôi, chẳng qua cái Thiên Tôn Linh Bảo này chứng tỏ suy đoán của ta là thật, là chính xác!" Hồng Quân không có đem chuyện thần bí nhân nói ra, bởi vậy càng thêm khó mà tưởng tượng.
"Ôi! Có lẽ Tiểu Sương nói rất đúng, nếu không chúng ta như thế nào có thể sống lâu như vậy đây? Ha Ha, có thể sửa đổi số mệnh chính mình là tốt nhất, dù sao chúng ta cũng đạt được tự do, chỉ cần không nghĩ đến nó nữa, thì sẽ không có việc gì." Tần Tư tư tưởng thoáng đạt nhất, lập tức bất chấp phá lên cười ha hả.
"Ngươi nha!" Băng Nghiên hung hăng véo hắn một cái, trách hắn quá trớn nói năng tùy tiện.
"Chẳng lẽ không đúng sao. nếu như không có sự an bài của Thiên, ta làm sao có thể cùng với ngươi một chỗ? Nếu như Thiên không an bài, ta làm sao có thể có được đệ đệ xuất sắc như vậy, nếu như không có Thiên xếp đặt, có lẽ chúng ta ở nơi này mọi người cũng không biết nhau, sự an bài của Thiên, cũng không hẳn là không tốt!" Tần Tư lập tức chỉ ra điểm mấu chốt trong đó.
Băng Nghiên nghe hắn nói hai người cùng một chỗ thì chăm chú suy tưởng hồi lâu, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, nhào vào lòng Tần Tư.
Nghe xong lời của Tần Tư, mọi người rối rít gật đầu đồng ý, trừ ra một người, Hồng Quân.
""Nếu như không có an bài của Thiên, Hàn Thư, Lâm Phi, Phương Sùng và Nhị gia gia của Băng Nghiên sẽ không phải chết... Nếu như không có Thiên xếp đặt, cũng sẽ không có nhiều người tranh quyền đoạt lợi, chém giết lẫn nhau như vậy."" Hồng Quân trong lòng tưởng nhớ lại, trên mặt cũng không có biểu lộ ra, nếu không thế nào cũng sẽ làm hỏng bầu không khí đang nhiệt náo ấy.
"Được rồi! Mọi người thay phiên nhau tiến vào không gian gia tốc thời gian luyện hóa các linh bảo của mình đi, chờ khi luyện hóa xong ra, nhất định tìm Lưu Quang bọn chúng đùa chơi." Tần Tư thấy sắc mặt của Hồng Quân không bình thường, vội vàng chen lời nói.
"Uh! Đúng, bất quá cái Hồng Quân giới này của ta năng lực so với Lĩnh vực của sư tổ mạnh hơn, có được Lĩnh vực tuyệt đối vạn dặm, trong lĩnh vực ngay cả Thiên Tôn cũng bị hạn chế chặt chẽ, mà chỉ cần một thần nhân nào đó, cũng có thể cùng Thiên Tôn tranh cao thấp. Ta đã lĩnh ngộ một phần Thiên đạo, Không Gian pháp tắc và Thời Gian pháp tắc đối với ta hoàn toàn không làm nên tác dụng gì, cho nên ta giữ nó cũng là lãng phí, các người ai muốn?" Hồng Quân tung ra Hồng Quân giới, nói.
"Ngươi tự mình giữ đi." Huống Thiên Minh cầm lấy linh bảo thuộc về mình, la lên một tiếng, cũng không quay đầu lại trực tiếp tiến vào không gian gia tốc thời gian.
Những người khác nhìn thấy biểu hiện của Huống Thiên Minh, đều cười cười, còn Tần Tư lại vỗ vỗ vai Hồng Quân, ôm Băng Nghiên tiến vào không gian gia tốc thời gian.
Hồng Quân buồn bực nhìn bọn họ từng người một tiến vào không gian gia tốc thời gian. Ngay cả lý do không cần đến cũng không có người nào lên tiếng.
Cuối cùng, Lôi Vệ không nói gì, ngồi tại chỗ đó lặng lẻ uống vài ngụm rượu, mới đứng dậy nhìn thấy Hồng Quân vừa định mở miệng liền chẹn ngang nói:
"Ta cũng đi vào. Ngươi trước dùng vật chất màu xám ngăn chặn những người đó dò xét, chờ ta ra xong ngươi cũng có thể đi vào." Nói xong, cũng như nhau ngay cả lý do cũng không nói một lời, vỗ vỗ vai Hồng Quân, tiến vào không gian gia tốc thời gian.
"Đây là cái đạo lý gì thế này, ngay cả Thiên Tôn Linh Bảo cũng không ai muốn?" Hồng Quân không khỏi cười một tiếng, những người này mới chân chính là những bằng hữu a.
"A Ha Ha, không có gì. Sư tổ." Đối với Chưởng khống giả, Hồng Quân chính mình cũng không tiện giải thích, chẳng qua là từng nghe đại ca Tần Tư nói qua sự thật về phụ thân Tần Vũ là Hồng Mông không gian Chưởng khống giả, mà hắn khi vừa mới cảm nhận được đám mây mù xao động, cũng do linh cảm đột phát, từ trong đầu đột nhiên nghĩ đến buộc miệng thốt ra một câu nói như vậy mà thôi, nói ra, cũng không có căn cứ thực tế.
Lôi Vệ thấy hắn không nói, cũng không gượng ép, chỉ lập lại chuyện ban nảy:
"Ngươi vừa mới nói cái tin tức gì tốt? Có phải hay không cũng quyết định cắt giảm một chút khẩu vị của ta a?"
Khi nghe lời nói của Lôi Vệ, Hồng Quân ngượng ngùng cười một tiếng, từ trong không gian của mình đưa ra một số kiện vật phẩm. Đặt trên bàn trước mặt Lôi Vệ, đồng thời nói:
"Sư tổ, ngài chọn một kiện lấy máu nhận chủ thử xem..."
Lôi Vệ không nói thêm, cầm lấy kiện quyền sáo màu đen gần nhất nhìn không ra gì liền lấy máu nhận chủ. Sau đó Lôi Vệ lộ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc:
"Đây là... vũ khí có thể so với nhất lưu Hồng Mông linh bảo a... còn có hiệu quả đặc thù cường hãn như thế, sợ rằng có được kiện vũ khí này, đối phó với Thần Vương hoàn toàn lĩnh Ngộ Không Gian Pháp Tắc giống như đối phó Thiên Thần bình thường, tựa như xắc rau cắt đậu hủ. Ha Ha!"
"Uh, ta cho nó một tên gọi là nhất lưu Hôi Mông linh bảo, phẩm chất lợi hại sánh ngang với nhất lưu Hồng Mông linh bảo." Hồng Quân cười cười nói.
"Vậy những cái này..." Lôi Vệ mờ mịt nhìn số kiện vật phẩm trên mặt bàn, nào là đao kiếm côn tất cả đều có.
"Tất cả, phẩm chất đều là nhất lưu Hôi Mông linh bảo." Hồng Quân nháy nháy mắt nói.
"Ách..." Lôi Vệ trong lúc nhất thời thốt không ra lời,
Vũ khí đẳng cấp nhất lưu Hồng Mông linh bảo, tại Hồng Mông không gian, cũng có thể làm cho chúng Thần Vương kiếm đỏ con mắt, càng huống chi trong cái không gian người chết này ngay cả Thiên Thần khí cũng hiếm hoi?
Hồng Quân vậy mà lại một hơi đưa ra nhiều đến như vậy, có thể không khiến Lôi Vệ kinh ngạc sao.
"Ngươi rốt cục... là như thế nào luyện chế được? Quá biến thái a!" Lôi Vệ nhịn không được la lên.
"Ách... Cái này thật ra hẳn là nhờ có Thu Mi nãi nãi các người cung cấp chân linh Thần Vương, vũ khí khải linh bằng chân linh của Thần Vương nguyên vốn đã có thể tăng vũ khí lên một cấp bậc, hơn nữa vật chất màu xám trong không gian màu xám này cùng Hồng Mông linh khí phẩm chất ngang nhau, đã sinh ra hiệu quả như thế... cũng không phải ta biến... luyện khí lợi hại hơn!" Hồng Quân bị Lôi Vệ la mắng, trong lòng suy nghĩ có nên đưa ra Hồng Quân giới để khoe hay không.
"Ha Ha Ha Ha... ta vừa nói không phải ngươi biến thái, ta là nói cái tình cảnh luyện khí này biến thái mà thôi, ngươi nghĩ xem, các siêu cấp luyện khí đại sư khác đều vì luyện chế thành công một kiện Thiên Thần khí mà cao hứng đấy, còn ngươi, lại làm ra nhiều linh bảo như vậy, bất cứ ai cũng sẽ nói là ngươi biến thái a!" Lôi Vệ ha ha cười vang.
Hồng Quân cũng chỉ ngượng ngùng cười một tiếng, vội vàng nói sang chuyện khác, cầm lấy quyền sáo kia, nói:
"Uh! Cái này là cho Thiên Minh, kiện này cũng giao cho Thiên Minh. Đây là của Thu Mi nãi nãi. Đây là Tần Tư đại ca. Đây là Ngộ Không, La Băng, Nghịch Ương... " Hồng Quân từng cái từng cái liệt kê ra, vẻ thỏa mãn luôn hiện trên mặt không kể siết.
"Úy, tiểu tử ngươi, còn sót ta rồi!" Nhìn thấy Hồng Quân đã liệt kê xong, Lôi Vệ cười mắng.
"Cái này, sư tổ, ngài đã có Lĩnh vực Tinh thần, tự bảo vệ đã không thành vấn đề rồi!" Hồng Quân vội vàng lên tiếng giải thích.
"Hắc Hắc, không sao, dù sao quyền sáo này ta đã nhận chủ rồi. Ta không giải trừ không phải là được rồi sao." Lôi Vệ trêu chọc nói.
"Là ai muốn giành quyền sáo của ta?" Huống Thiên Minh xuất hiện tại trước mặt Hồng Quân cười nói.
Hồng Quân nhìn thấy chủ nhân chính thức của vũ khí xuất hiện, liền cười cười không nói gì thêm, ngồi ở chỗ cũ bưng chén rượu lên uống chậm rãi từng ngụm, bộ dáng làm như không có liên quan gì đến mình.
Sau đó, Tả Thu Mi cùng với Tần Tư, Băng Nghiên đám người cũng đã trở về. Mọi người trêu chọc lẫn nhau một hồi, Hồng Quân đem linh bảo các loại phân phát ra, còn lại vài món cất giữ cho đám Tôn Ngộ Không vẫn đang khổ tu tại Tầng Thứ Tám.
Nhận được linh bảo mọi người tự nhiên là hết sức hưng phấn, đều rối rít chân thành cảm tạ Hồng Quân một phen, khiến Hồng Quân ngượng ngùng nói lời khách sáo một hồi.
Trong những người này, trừ Huống Thiên Minh ra, tất cả đều là huynh trưởng trưởng bối của Hồng Quân, về tôn sư trọng đạo Hồng Quân vẫn còn tuân thủ rất nghiêm nhặt, nhất định là quá mệt mỏi rồi.
"Mấy ngàn năm gần đây bầu trời chấn động ba lần, lần này chính là trước nay chưa hề phát sinh giống như vậy, chẳng lẽ có đại sự gì sắp phát sinh? Có lẽ, bởi vì những linh bảo trên tay chúng ta đây xuất thế mà ra?" Băng Nghiên là người sống tại Vô Danh Không Gian này rất nhiều năm nói.
Hồng Quân biết rõ cụ thể thời gian bầu trời quay cuồng vội vàng cải chính:
"Cũng không liên quan đến những nhất lưu Hôi Mông linh bảo này..." Nói xong, Hồng Quân đôi mắt sáng ngời, Hồng Quân giới hiện ra trong bàn tay, nói: "Có lẽ là bởi vì nó!"
"Đây là...?" Mọi người mù tịt không biết gì.
"Nó gọi là Hồng Quân giới, là một cái không gian thời gian linh bảo, đẳng cấp là... Thiên Tôn Linh Bảo!" Hồng Quân đỉnh đạt nói ra. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
"Thiên Tôn Linh Bảo?!" Mọi người vô cùng kinh ngạc, rối rít dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía cái kiện hình tháp tên là Hồng Quân giới kia.
"Ta cũng không biết làm sao luyện chế ra được, nhưng nếu như để cho ta luyện chế lại một kiện nữa, thì chắc chắn không được." Hồng Quân nhìn Hồng Quân giới trên tay, nhớ tới sau đó muốn tiến vào trạng thái vô ngã kia một lần nữa nhưng vẫn thất bại, bất đắc dĩ cười cười.
"Ồ! Thiên Tôn Linh Bảo có thể gặp không thể cầu, có thể luyện chế ra cái này đã không tệ rồi, cái này cùng với nguyên liệu cực phẩm ngươi có được lúc đó có quan hệ a." Lôi Vệ nhớ tới khối nguyên liệu đặc thù tìm được tại trong vòng ba vạn dặm của cánh cửa luân hồi ngày nọ.
"Tất nhiên chứng tỏ tảng đá kia đích thật là cực phẩm, đáng tiếc không có bao nhiêu." Hồng Quân nói: "Sư tổ, Hồng Quân giới này, người độ chừng xem thử nó có cái năng lực gì?"
Lôi Vệ gật gật đầu:
"Thiên Tôn Linh Bảo nhất định có tính đặc thù của Thiên Tôn Linh Bảo, như thế tính năng lẽ tất nhiên cùng Không Gian và Thời Gian Pháp Tắc có liên quan, cụ thể như thế nào, ta tự nhiên không thể nào đoán được."
Hồng Quân cười thần bí:
"Gợi ý cho biết, cái thuộc tính đặc thù của Hồng Quân giới này tổ sư người rất quen thuộc."
"Rất quen thuộc?" Lôi Vệ suy nghĩ một chút, vẻ mặt từ từ mất tự nhiên đứng lên: "Tai họa hay sao..." Tiếp theo lại lắc lắc đầu, nói: "Không có khả năng, nếu như là cái thuộc tính này, vậy Thiên Tôn Linh Bảo này đúng là quá mạnh mẽ, hơn nữa, ngươi là người chỉ có thể sử dụng ngũ cấp trận pháp, đối với Thời Gian Pháp Tắc lĩnh ngộ chỉ có một điểm nhỏ như vậy, cho dù thêm vào vật chất màu xám và linh hồn Thần Vương nhiều hơn đi nữa, cũng không có khả năng..."
Mọi người nghi hoặc, sôi nổi dùng ánh mắt dò hỏi hai người.
Thấy Lôi Vệ đã đoán được điểm mấu chốt, Hồng Quân cũng không giấu diếm nữa, gật đầu cười nói:
"Đúng! Sư tổ, người đoán không sai, đó là Lĩnh vực!"
"Lĩnh vực!!" Cái này, kể cả Băng Nghiên bọn họ, mọi người đã sống qua rất nhiều năm tháng cũng không tin tưởng lên tiếng chất vấn.
"Sư tổ nói rất đúng, ta chỉ có thể sử dụng ngũ cấp trận pháp, lĩnh ngộ đối với Thời Gian Pháp Tắc cũng gần như vậy. Nhưng thực tế lại được như thế. Còn như vì sao..." Hồng Quân tạm ngừng lại, suy nghĩ tìm từ thích hợp.
Bởi vì đối với loại Thiên đạo này cũng còn mờ mịt chưa rành, Hồng Quân không biết phải bắt đầu nói từ đâu, đặc biệt là đối với Lôi Vệ ngay cả Chưởng khống giả cũng không biết, giải thích cho được cái thứ Thiên đạo này còn cao hơn Chưởng khống giả, quả thật có chút khó khăn.
"A! Sư tổ, ta hỏi trước người vài vấn đề!" Hồng Quân sau một thoáng suy tư, liền có câu nói thích hợp: "Sư tổ, người bình thường có thể sống được thời gian bao lâu? Mà người tu chân chúng ta có thể sống bao lâu? Vì sao?"
"Cái này..." Không riêng gì Lôi Vệ, tất cả mọi người nhất thời cứng họng, đối với cái thuyết pháp cùng người tu chân sống vô tận năm tháng này, trong vấn đề đó bất cứ người nào cũng có trãi nghiệm sâu sắc, nhưng tại sao có thể như thế, lại nhất thời không ai có thể nói rõ ràng được.
"Phàm nhân số mạng chẳng qua không quá trăm năm, mà người tu chân chúng ta, chỉ cần không có xảy ra chuyện bất trắc gì, cơ hồ là vô cùng năm tháng, còn như tại sao? Cái này ta không biết trả lời sao..." Lôi Vệ sau một hồi suy tư, quả thật không có đáp án, không thể khác hơn chỉ đành nói như thế.
Hồng Quân cười cười nói:
"Đây là một loại pháp tắc tầng cao hơn của Thời Gian và Không Gian pháp tắc, tên là Thiên đạo. Thật ra, tất cả mọi người tu chân đều có cảm nhận được phần nào đối với Thiên đạo, năm tháng vô tận, đúng chính là biểu hiện rõ ràng nhất của Thiên đạo.
"Thiên đạo? Vậy chẳng qua là thứ hư vô mờ mịt, căn bản không cách nào dùng ngữ ngôn để giải thích." Tất cả mọi người bao gồm cả Lôi Vệ trong đó cùng hỏi.
"Nói như thế này, các người có tin hay không, cái thế giới này có Thiên tồn tại? Số mệnh của chúng ta, đều là do cái Thiên này quy định ra, kể cả Thiên Tôn, kể cả bất cứ người nào." Hồng Quân căn cứ vào tri thức thần bí nhân lưu lại, hơi tóm lược lại một chút nói ra.
"Thiên? Vận mệnh?" Nghe lời giải thích của Hồng Quân, mọi người tại đây kể cả Lôi Vệ cũng là lần đầu tiên cảm giác được chính mình nhỏ bé vô lực, đó là một loại cảm giác bị người ta khống chế điều khiển, phảng phất như chính mình cũng chỉ là một khôi lỗi có được linh hồn, tất cả chuyện gì làm ra cũng đều do người khác an bài.
"Uh! Cái này thật không thể tưởng tượng nổi, cũng bất kể các người có tin hay không, ta chỉ có thể nói như vậy. Còn như cái vấn đề ta vừa mới nêu ra kia, chính là để giải thích rõ điều này, chỉ cần lĩnh ngộ một bộ phận Thiên đạo, có thể thay đổi số mệnh của mình, mà hình như, Thiên chỉ muốn người ta sống một trăm năm, nhưng người ta vẫn sống ức vạn năm." Hồng Quân giải thích.
"Ngươi là nói... nghịch thiên cải mệnh?" Lôi Vệ các người lần lầu tiên cảm nhận được điều kỳ diệu.
"Có phải nghịch thiên cải mệnh hay không. Ta cũng không hiểu rõ lắm, đối với Thiên đạo, ta cũng chỉ là suy đoán mà thôi, chẳng qua cái Thiên Tôn Linh Bảo này chứng tỏ suy đoán của ta là thật, là chính xác!" Hồng Quân không có đem chuyện thần bí nhân nói ra, bởi vậy càng thêm khó mà tưởng tượng.
"Ôi! Có lẽ Tiểu Sương nói rất đúng, nếu không chúng ta như thế nào có thể sống lâu như vậy đây? Ha Ha, có thể sửa đổi số mệnh chính mình là tốt nhất, dù sao chúng ta cũng đạt được tự do, chỉ cần không nghĩ đến nó nữa, thì sẽ không có việc gì." Tần Tư tư tưởng thoáng đạt nhất, lập tức bất chấp phá lên cười ha hả.
"Ngươi nha!" Băng Nghiên hung hăng véo hắn một cái, trách hắn quá trớn nói năng tùy tiện.
"Chẳng lẽ không đúng sao. nếu như không có sự an bài của Thiên, ta làm sao có thể cùng với ngươi một chỗ? Nếu như Thiên không an bài, ta làm sao có thể có được đệ đệ xuất sắc như vậy, nếu như không có Thiên xếp đặt, có lẽ chúng ta ở nơi này mọi người cũng không biết nhau, sự an bài của Thiên, cũng không hẳn là không tốt!" Tần Tư lập tức chỉ ra điểm mấu chốt trong đó.
Băng Nghiên nghe hắn nói hai người cùng một chỗ thì chăm chú suy tưởng hồi lâu, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, nhào vào lòng Tần Tư.
Nghe xong lời của Tần Tư, mọi người rối rít gật đầu đồng ý, trừ ra một người, Hồng Quân.
""Nếu như không có an bài của Thiên, Hàn Thư, Lâm Phi, Phương Sùng và Nhị gia gia của Băng Nghiên sẽ không phải chết... Nếu như không có Thiên xếp đặt, cũng sẽ không có nhiều người tranh quyền đoạt lợi, chém giết lẫn nhau như vậy."" Hồng Quân trong lòng tưởng nhớ lại, trên mặt cũng không có biểu lộ ra, nếu không thế nào cũng sẽ làm hỏng bầu không khí đang nhiệt náo ấy.
"Được rồi! Mọi người thay phiên nhau tiến vào không gian gia tốc thời gian luyện hóa các linh bảo của mình đi, chờ khi luyện hóa xong ra, nhất định tìm Lưu Quang bọn chúng đùa chơi." Tần Tư thấy sắc mặt của Hồng Quân không bình thường, vội vàng chen lời nói.
"Uh! Đúng, bất quá cái Hồng Quân giới này của ta năng lực so với Lĩnh vực của sư tổ mạnh hơn, có được Lĩnh vực tuyệt đối vạn dặm, trong lĩnh vực ngay cả Thiên Tôn cũng bị hạn chế chặt chẽ, mà chỉ cần một thần nhân nào đó, cũng có thể cùng Thiên Tôn tranh cao thấp. Ta đã lĩnh ngộ một phần Thiên đạo, Không Gian pháp tắc và Thời Gian pháp tắc đối với ta hoàn toàn không làm nên tác dụng gì, cho nên ta giữ nó cũng là lãng phí, các người ai muốn?" Hồng Quân tung ra Hồng Quân giới, nói.
"Ngươi tự mình giữ đi." Huống Thiên Minh cầm lấy linh bảo thuộc về mình, la lên một tiếng, cũng không quay đầu lại trực tiếp tiến vào không gian gia tốc thời gian.
Những người khác nhìn thấy biểu hiện của Huống Thiên Minh, đều cười cười, còn Tần Tư lại vỗ vỗ vai Hồng Quân, ôm Băng Nghiên tiến vào không gian gia tốc thời gian.
Hồng Quân buồn bực nhìn bọn họ từng người một tiến vào không gian gia tốc thời gian. Ngay cả lý do không cần đến cũng không có người nào lên tiếng.
Cuối cùng, Lôi Vệ không nói gì, ngồi tại chỗ đó lặng lẻ uống vài ngụm rượu, mới đứng dậy nhìn thấy Hồng Quân vừa định mở miệng liền chẹn ngang nói:
"Ta cũng đi vào. Ngươi trước dùng vật chất màu xám ngăn chặn những người đó dò xét, chờ ta ra xong ngươi cũng có thể đi vào." Nói xong, cũng như nhau ngay cả lý do cũng không nói một lời, vỗ vỗ vai Hồng Quân, tiến vào không gian gia tốc thời gian.
"Đây là cái đạo lý gì thế này, ngay cả Thiên Tôn Linh Bảo cũng không ai muốn?" Hồng Quân không khỏi cười một tiếng, những người này mới chân chính là những bằng hữu a.
Tác giả :
Bất Cật Tây Hồng Thị