Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ
Quyển 4 - Chương 121: Hồi ức • Clayderman • lịch sử
Anh, Hogwarts, trạm xá
Sau sự giật mình và kinh ngạc ban đầu, Harry tiến hành phong tỏa trạm xá. Rất nhanh bày ra thần chú xua đuổi, thần chú lẫn lộn và đủ mọi loại thần chú bảo vệ, kế xoay người nhìn về phía người bạn đang ra vẻ xuýt xoa.
“Đừng như vậy chứ, Nghê Hạ của tôi." Draco nhún vai, “Sau khi cậu chết, tôi thấy cha đỡ đầu biến mất, tôi cho rằng ông ấy đi theo cậu. A, đương nhiên, xác thực như tôi suy đoán. Chí ít hiện tại cậu và ông ấy đã ở bên nhau, đúng không nào?"
Harry vẫn nhìn bạn mình, trầm mặc không nói.
“Được rồi, Harry, không cho tôi chút đồ ăn sao?" Draco nhìn y, “Sau đó, tôi có rất nhiều chuyện cần tâm sự với cậu. A, tuổi trẻ thật tốt…"
Harry không nói gì nhìn ông bạn già trước mắt, chỉ đành gọi gia tinh tòa thành tới, để nó chuẩn bị một phần bữa sáng khác, bình thường Draco thích bữa sáng tương đối nhẹ.
Draco nhìn bạn mình, lại không khỏi thở dài: “Bất luận trải qua bao nhiêu năm, cho dù Nghê Hạ có quyền thế cỡ nào, tâm ý cậu dành cho bè bạn vẫn không thay đổi, đây là nguyên nhân chúng tôi nguyện ý đi theo cậu?"
“Được rồi, stop. Hiện tại chưa có Hội Áo Xám." Harry nói, “Cậu ăn cơm trước đi, ăn xong chúng ta bàn tiếp."
Harry tiếp tục canh chừng viện trưởng Slytherin, thiếu niên bạch kim rất nhanh ăn xong, rồi hỏi: “Viện trưởng bị tức à?"
“Xem như, cậu không phải đoán được sao? Có lẽ Merlin đã nói cho cậu?" Harry liếc nhìn ông bạn.
“Bất quá, Harry, cậu và cha đỡ đầu quá không cẩn thận, dĩ nhiên lúc nào có con cũng không biết. Xem ra, dù là Nghê Hạ, cũng không phải vạn năng." Draco tới cạnh giường bệnh của cha đỡ đầu, “Yên tâm đi, ông ấy sẽ tốt. Lần này, chúng ta sẽ không để mất đi gì, tôi đảm bảo với cậu và cha đỡ đầu."
“Được rồi, kể cho tôi nghe xem Ted và tiểu Scorp nhà cậu vẫn ổn chứ? Còn có Pansy và Blaise 100 năm qua thế nào rồi? A, Schatz tôi không lo lắng, tên đó và Martin dù không có con cũng không tịch mịch." Y nói.
“Tài hoa của Ted nhà cậu cậu hẳn rõ nhất, sau khi cậu chết, thằng bé kế thừa nhà Black, là một gia chủ rất xuất sắc. Về phần Scorp, nó… Ai——" Draco nặng nề mà thở dài một hơi.
“Sao vậy? Scorp là cậu và Pansy dạy dỗ, hẳn như cá gặp nước mới đúng? Huống chi sau khi tôi chết cậu là đệ nhất nhân của Hội Áo Xám." Harry nhìn ra không thích hợp.
“Ai, Harry, năm thứ 10 sau khi cậu chết, có một cuộc tập kích nhằm vào tôi… Tôi và Scorp, Pan bị tập kích… Pan vì bảo vệ tôi và thằng bé… đã chết, Harry, khi đó tôi mới hiểu tình yêu Pan dành cho tôi, thế nhưng muộn rồi… 90 năm kế, tôi hầu như chìm đắm trong hoài niệm dành cho cô ấy. Mà tiểu Scorpion của chúng tôi, cũng vì vậy hoàn toàn thay đổi, ngày đó là nó đòi ra ngoại thành dạo chơi. Pan mất khiến nó khó có thể nhận. Khi nó 20 tuổi, tôi an bài hôn sự cho nó, cưới một cô bé thuần huyết của tiểu quý tộc Đức. Ban đầu nó rất tốt, thế nhưng, khi cô bé ấy sinh, vì thầy độc dược lẫn vào người của kẻ địch, nó mắt mở trừng trừng nhìn vợ mình rời đi, không thể nhận được, giao con cho tôi, rồi cho mình một cái Avada…" Draco dùng tiếng nói gần như khô khốc nói ra."Ôi, Draco, xin lỗi, tôi không biết…" Harry có chút rõ bạn mình vì sao tỉnh lại đã khóc thành vậy.
“Kỳ thực tôi không tính kém nhất… Chí ít so với Blaise, tôi tốt hơn nhiều. Tôi còn có tiểu Ribla, thế nhưng, Blaise…" Draco bất đắc dĩ lắc đầu.
“Blaise? Cậu ấy thế nào?"
“Năm thứ 20 sau khi cậu đi, trong một cuộc phỏng vấn thường lệ với Pháp, cậu ấy vì bảo hộ cô Granger mà biến thành Squib." Draco cay đắng nói.
Harry kinh hãi mở to hai mắt, che miệng hồi lâu không có bất kỳ thanh âm gì phát ra, rồi thống khổ nhắm mắt lại, hỏi: “Rốt cuộc là vì sao, tôi cho rằng, không có tôi, các cậu sẽ sống tốt hơn, vì sao lại biến thành vậy?"
“Đúng vậy, vì sao?" Giọng Draco phảng phất như trải qua một thế kỷ, “Cậu đi rồi, mọi người hoài niệm cậu, bọn họ xưng cậu là ‘phù thủy vĩ đại nhất kế bốn đầu sỏ’. Mãi đến trước khi tôi ly thế được đưa vào St. Mungo, bọn họ vẫn sử dụng cách trị liệu cậu dạy. A, tuyệt đối không phải vì bọn họ bảo thủ, mà là cách của cậu quá tiên tiến, bọn họ không thể nào nghĩ ra tốt hơn để thay thế."
“Cậu đừng khen tôi nữa, nếu thật như cậu nói, Blaise sao có thể biến thành Squib chứ?" Harry thở dài một hơi.
“Harry, đó là vì không có thầy độc dược đúng lúc cứu trợ. Lúc đó cậu ấy ở Pháp, tôi chạy tới không kịp, chờ tôi tới, đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất." Draco bất đắc dĩ nói.
“Bậc thầy Anbs của Pháp đâu?" Harry nhíu hỏi.
“Ngu xuẩn đó… Năm thứ 9 sau khi cậu đi vì sự cố nổ chết mình. Mất còn sớm hơn Pan…" Draco nhún vai.
Được rồi… Harry nghẹn lời, đột nhiên, y ý thức được gì, lập tức hỏi: “Cô Granger?"
“A, là Hermione • Granger." Draco nói.
“Tôi cho rằng, cậu sẽ gọi cô ấy là phu nhân Weasley?" Harry ngoài ý muốn.
“Đừng ngốc thế, sau khi cậu chết, cô ấy chặt đứt quan hệ với người nhà tóc đỏ, ngoại trừ hai tể tử mình sinh. Cô ấy từ giáo chức Hogwarts, tiến vào chính giới, ngồi trên ngai vàng phó bộ trưởng kiêm cục trưởng cục hợp tác quốc tế của Bộ Pháp thuật." Draco nói, “Chậc, cuối cùng Blaise xem như được đền bù nguyện ước."
“A, phải nha…" Harry hờn dỗi nói.
“Được rồi, Nghê Hạ của thân ái tôi ơi, cậu đã trở về, cha đỡ đầu đã trở về, hiện tại tôi cũng trở về… Vậy, kết cục tương lai của chúng ta nhất định sẽ khác. Chúng ta có thể thay đổi tất cả, bất kể là cha đỡ đầu hay Pan, bất kể là tiểu Scorpion của tôi hay Blaise, chúng ta đều có thể thay đổi." Draco khuyên giải an ủi.
“Vậy, cậu muốn gặp Lucius sao?" Harry hỏi, “Tôi phải gửi lời nhắn, nói cho chú ấy cậu đã tỉnh, Narcissa nhất định rất lo lắng cho cậu. Draco?"
“Đương nhiên, cậu có thể nói cho bọn họ." Draco rất nhớ cha mẹ, cảm ơn Merlin… Nhìn Harry viết giấy note, Draco yên lặng lau nước mắt.
Cậu không nói cho Harry, tiểu Ribla của cậu từ nhỏ là Squib cậu không nói cho Harry, là Weasley ngăn cản khiến cậu không đúng lúc chạy tới Pháp cậu cũng không nói cho Harry, Blaise mãi đến chết cũng không kết hôn với cô Granger.Đúng vậy, bọn họ đã trở về, thế nên, tất cả sẽ khác…
Cậu muốn bảo vệ cô bé tóc đen vẫn yêu mình, cậu nguyện ý dùng tình yêu đổi lấy trái tim tốt đẹp như thủy tinh của cô ấy.
Cậu muốn cha mẹ an hưởng tuổi già, cậu nguyện ý dùng trung thành và hữu nghị đổi lấy Harry che chở Malfoy.
Cậu muốn Blaise không có tiếc nuối, cậu nguyện ý dùng trí tuệ đổi lấy Hermione • Granger phản chiến đối lập.
Cậu cũng muốn cha đỡ đầu và Harry có được hạnh phúc, cậu nguyện ý dùng thủ hộ giữ gìn một phần tình yêu ở trong mắt cậu là đã chiến thắng cái chết!
Đúng vậy, chúng, là ý nghĩa Draco • Malfoy trở về.
…
Pháp, trang viên Clayderman
Ở đây có một ông già, ông đã ở đây thật lâu, khi cái cây che trời trong viện còn là một gốc cây non, ông đã ở đây. Dù ở trong mắt các Muggle ông là ca ngợi của sự tao nhã, đối với nữ sĩ cực kỳ lễ phép. Nhưng ở Thế Giới Phù Thủy Pháp ông lại là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, một bậc thầy luyện kim thuật. Ông là học trò đắc ý nhất của Nicole • Flamel, là người thầy hiệu trưởng hiện nhậm của Beauxbatons bà Olympe kính trọng nhất. Tên ông là Klour • Clayderman.
Nhắc tới ngài Clayderman, mãi đến nay, ông vẫn là tiêu chuẩn của sự lãng mạn, ôn nhu trong mắt phù thủy Pháp. Ở Âu Châu, nếu nói Thế Giới Phù Thủy Anh lấy White Wizard Albus • Dumbledore xuất thân Hogwarts am hiểu biến hình thuật văn danh, Thế Giới Phù Thủy Đức lấy Gellert • Grindelwald xuất thân Dumstrang dùng Nghệ Thuật Hắc Ám thành vương xa gần, vậy Pháp lại có bậc thầy luyện kim thuật tốt nghiệp Beauxbatons như Klour • Clayderman. Một đời đó, ba trường pháp thuật đều có học sinh tính đại biểu riêng rất mạnh mang đến kinh hỉ cho Thế Giới Phù Thủy.
Tuy so với hai người trước, thanh danh của Klour • Clayderman ở Âu Châu không hiển hách, thế nhưng không ai dám coi thường năng lượng của bậc thầy luyện kim thuật này. Ông có được sự ủng hộ của tất cả phù thủy Pháp, ông đã làm bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Pháp, cũng làm hiệu trưởng Beauxbatons. Hơn nữa khi ông làm bộ trưởng chính tích nổi bật, khi làm hiệu trưởng cũng vì Beauxbatons bồi dưỡng ra học sinh cực kỳ xuất sắc. Hiện tại quan viên cao tầng Pháp, đều là học sinh và bảo kiếm đắc lực ông một tay đề bạt. Có thể nói, ông chính là vương giả ẩn hình của Pháp.
Song song ông còn là tộc trưởng gia tộc Clayderman đệ nhất quý tộc Pháp, tuy cả đời ông không cưới, nhưng mấy người cháu đều cực kỳ xuất sắc, anh trai chị dâu sớm rời khỏi nhân thế, thế nên, ông một tay nuôi lớn bọn nhỏ, bọn họ đều tôn trọng ông như cha.
Nghe nói, thời tuổi trẻ ông từng theo đuổi Grindelwald, nhưng không có kết quả.
Sáng nay, ông vừa uống cà phê sữa, vừa đọc 《Báo luyện kim học》 gia tinh đưa tới, ngón tay thon dài xinh đẹp thường đẩy cái kính mắt hình vuông gọng vàng, mị lực học giả triển lộ hoàn toàn.
“Dark, sau này 《Báo luyện kim học》 không có luận văn của tiểu Harry không cần đưa tới." Ông vừa bĩu môi vừa dặn gia tinh của mình."Dạ, chủ nhân." Tiểu gia tinh Dark đáp lại.
“A, được rồi, Dark, viết một phong thư cho Maxime, ta muốn gặp nó." Ông ăn bánh mì nướng kiểu Pháp.
“Dạ, chủ nhân." Gia tinh cực có hàm dưỡng bước sang bên viết thư.
Klour • Clayderman vui sướng ăn bữa sáng chính tông kiểu Pháp, Maxime sẽ không cự tuyệt thêm tên ông vào danh sách tới Hogwarts tham gia thi đấu Triwizard sang năm —— khó được ông muốn tới Anh chơi —— ừm, còn có thể tiết kiệm một bút lộ phí, gần nhất tài liệu luyện kim ngày càng đắt.
À, nghe nói quan hệ của tiểu Harry và tiểu Scha rất tốt, vừa lúc có thể đi xem trò hề của Dumbledore. Báo thù năm đó cậu ta cướp đi Gellert lại không cho anh ấy hạnh phúc!
…
Đức, Nurmengard
Trong đại sảnh đứng gần trăm cị lão giả trang phục Đức. Bọn họ đều là Thánh Đồ đời thứ nhất năm đó đi theo Gellert • Grindelwald, tuy tóc đã hoa râm, nhưng tinh thần cực kỳ phấn khởi, điểm này từ đôi mắt hữu thần có thể nhìn ra được. Các Thánh Đồ chưa từng phản bội vương của bọn họ, bọn họ vẫn chờ vương gọi về, may mà, vương của bọn họ không để bọn họ thất vọng —— bọn họ chờ được.
Thánh Đồ kỷ luật xưa nay nghiêm ngặt, lúc này gần trăm phù thủy tụ ở một căn phòng không lớn, nói thật, là có chút chật chội. Thế nhưng, không có bất kỳ âm hưởng ngoài ý muốn gì——
Đối diện cửa là một thềm đài cách đất ba bậc, trên thềm có một vương tọa, đó là độc thuộc về bệ hạ của bọn họ.
Phù thủy đời mới của Đức rất nhiều người hy vọng nhận được thư mời vàng của Thánh Đồ, vì gia nhập Thánh Đồ đại biểu cho thực lực của bọn họ đã được tán thành.
Gellert bước vào đại sảnh an tĩnh, Schatz thấy những phù thủy này như gần trăm năm trước dùng ánh mắt sùng kính phát ra từ nội tâm chưa từng thay đổi nhìn bóng người hơi khòm lại vẫn khí thế như hồng đi trước, không khỏi muốn rơi lệ——
Cha, vì một người như vậy, nhốt mình gần 100 năm, đáng giá sao?
Anh không phải không hiểu cảm tình, anh yêu bạn lữ của mình, thế nhưng, đó là dưới tiền đề Martin nguyện ý hiểu anh, yêu anh. Anh không rõ một người cha khác của anh rốt cuộc có năng lực gì khiến một vị vương giả như vậy vì ông buông tha thần dân, buông tha tự do. Lẽ nào, thật như lời bạn anh đã nói——
Chuyện cảm tình, không phải đơn giản là trả giá sẽ có thu hoạch, nó không thể dùng công bằng để so sánh.
Bước chân của anh dừng dưới thềm đài, cha khoác một thân áo choàng vương giả từng bước đi lên ba bậc.
“Sắp 100 năm rồi." Gellert • Grindelwald đối mặt vương tọa của mình, đưa lưng về phía những người theo đuổi, Schatz nghe tiếng cha anh truyền khắp đại sảnh, “Hiện tại, ta muốn nói cho các vị, ta đã trở về!"
Bệ hạ!!!
Các Thánh Đồ thấy vương của bọn họ xoay người ngồi xuống bảo tọa, cả Nurmengard đều theo một chớp mắt này thay đổi, tất cả song sắt, lao ngục cổ xưa biến mất, ngục giam trong nháy mắt hóa thành một trang viên hoa lệ ưu nhã."Cung nghênh bệ hạ trở về." Các Thánh Đồ ở buổi sáng này lại chứng kiến lịch sử.
Sau sự giật mình và kinh ngạc ban đầu, Harry tiến hành phong tỏa trạm xá. Rất nhanh bày ra thần chú xua đuổi, thần chú lẫn lộn và đủ mọi loại thần chú bảo vệ, kế xoay người nhìn về phía người bạn đang ra vẻ xuýt xoa.
“Đừng như vậy chứ, Nghê Hạ của tôi." Draco nhún vai, “Sau khi cậu chết, tôi thấy cha đỡ đầu biến mất, tôi cho rằng ông ấy đi theo cậu. A, đương nhiên, xác thực như tôi suy đoán. Chí ít hiện tại cậu và ông ấy đã ở bên nhau, đúng không nào?"
Harry vẫn nhìn bạn mình, trầm mặc không nói.
“Được rồi, Harry, không cho tôi chút đồ ăn sao?" Draco nhìn y, “Sau đó, tôi có rất nhiều chuyện cần tâm sự với cậu. A, tuổi trẻ thật tốt…"
Harry không nói gì nhìn ông bạn già trước mắt, chỉ đành gọi gia tinh tòa thành tới, để nó chuẩn bị một phần bữa sáng khác, bình thường Draco thích bữa sáng tương đối nhẹ.
Draco nhìn bạn mình, lại không khỏi thở dài: “Bất luận trải qua bao nhiêu năm, cho dù Nghê Hạ có quyền thế cỡ nào, tâm ý cậu dành cho bè bạn vẫn không thay đổi, đây là nguyên nhân chúng tôi nguyện ý đi theo cậu?"
“Được rồi, stop. Hiện tại chưa có Hội Áo Xám." Harry nói, “Cậu ăn cơm trước đi, ăn xong chúng ta bàn tiếp."
Harry tiếp tục canh chừng viện trưởng Slytherin, thiếu niên bạch kim rất nhanh ăn xong, rồi hỏi: “Viện trưởng bị tức à?"
“Xem như, cậu không phải đoán được sao? Có lẽ Merlin đã nói cho cậu?" Harry liếc nhìn ông bạn.
“Bất quá, Harry, cậu và cha đỡ đầu quá không cẩn thận, dĩ nhiên lúc nào có con cũng không biết. Xem ra, dù là Nghê Hạ, cũng không phải vạn năng." Draco tới cạnh giường bệnh của cha đỡ đầu, “Yên tâm đi, ông ấy sẽ tốt. Lần này, chúng ta sẽ không để mất đi gì, tôi đảm bảo với cậu và cha đỡ đầu."
“Được rồi, kể cho tôi nghe xem Ted và tiểu Scorp nhà cậu vẫn ổn chứ? Còn có Pansy và Blaise 100 năm qua thế nào rồi? A, Schatz tôi không lo lắng, tên đó và Martin dù không có con cũng không tịch mịch." Y nói.
“Tài hoa của Ted nhà cậu cậu hẳn rõ nhất, sau khi cậu chết, thằng bé kế thừa nhà Black, là một gia chủ rất xuất sắc. Về phần Scorp, nó… Ai——" Draco nặng nề mà thở dài một hơi.
“Sao vậy? Scorp là cậu và Pansy dạy dỗ, hẳn như cá gặp nước mới đúng? Huống chi sau khi tôi chết cậu là đệ nhất nhân của Hội Áo Xám." Harry nhìn ra không thích hợp.
“Ai, Harry, năm thứ 10 sau khi cậu chết, có một cuộc tập kích nhằm vào tôi… Tôi và Scorp, Pan bị tập kích… Pan vì bảo vệ tôi và thằng bé… đã chết, Harry, khi đó tôi mới hiểu tình yêu Pan dành cho tôi, thế nhưng muộn rồi… 90 năm kế, tôi hầu như chìm đắm trong hoài niệm dành cho cô ấy. Mà tiểu Scorpion của chúng tôi, cũng vì vậy hoàn toàn thay đổi, ngày đó là nó đòi ra ngoại thành dạo chơi. Pan mất khiến nó khó có thể nhận. Khi nó 20 tuổi, tôi an bài hôn sự cho nó, cưới một cô bé thuần huyết của tiểu quý tộc Đức. Ban đầu nó rất tốt, thế nhưng, khi cô bé ấy sinh, vì thầy độc dược lẫn vào người của kẻ địch, nó mắt mở trừng trừng nhìn vợ mình rời đi, không thể nhận được, giao con cho tôi, rồi cho mình một cái Avada…" Draco dùng tiếng nói gần như khô khốc nói ra."Ôi, Draco, xin lỗi, tôi không biết…" Harry có chút rõ bạn mình vì sao tỉnh lại đã khóc thành vậy.
“Kỳ thực tôi không tính kém nhất… Chí ít so với Blaise, tôi tốt hơn nhiều. Tôi còn có tiểu Ribla, thế nhưng, Blaise…" Draco bất đắc dĩ lắc đầu.
“Blaise? Cậu ấy thế nào?"
“Năm thứ 20 sau khi cậu đi, trong một cuộc phỏng vấn thường lệ với Pháp, cậu ấy vì bảo hộ cô Granger mà biến thành Squib." Draco cay đắng nói.
Harry kinh hãi mở to hai mắt, che miệng hồi lâu không có bất kỳ thanh âm gì phát ra, rồi thống khổ nhắm mắt lại, hỏi: “Rốt cuộc là vì sao, tôi cho rằng, không có tôi, các cậu sẽ sống tốt hơn, vì sao lại biến thành vậy?"
“Đúng vậy, vì sao?" Giọng Draco phảng phất như trải qua một thế kỷ, “Cậu đi rồi, mọi người hoài niệm cậu, bọn họ xưng cậu là ‘phù thủy vĩ đại nhất kế bốn đầu sỏ’. Mãi đến trước khi tôi ly thế được đưa vào St. Mungo, bọn họ vẫn sử dụng cách trị liệu cậu dạy. A, tuyệt đối không phải vì bọn họ bảo thủ, mà là cách của cậu quá tiên tiến, bọn họ không thể nào nghĩ ra tốt hơn để thay thế."
“Cậu đừng khen tôi nữa, nếu thật như cậu nói, Blaise sao có thể biến thành Squib chứ?" Harry thở dài một hơi.
“Harry, đó là vì không có thầy độc dược đúng lúc cứu trợ. Lúc đó cậu ấy ở Pháp, tôi chạy tới không kịp, chờ tôi tới, đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất." Draco bất đắc dĩ nói.
“Bậc thầy Anbs của Pháp đâu?" Harry nhíu hỏi.
“Ngu xuẩn đó… Năm thứ 9 sau khi cậu đi vì sự cố nổ chết mình. Mất còn sớm hơn Pan…" Draco nhún vai.
Được rồi… Harry nghẹn lời, đột nhiên, y ý thức được gì, lập tức hỏi: “Cô Granger?"
“A, là Hermione • Granger." Draco nói.
“Tôi cho rằng, cậu sẽ gọi cô ấy là phu nhân Weasley?" Harry ngoài ý muốn.
“Đừng ngốc thế, sau khi cậu chết, cô ấy chặt đứt quan hệ với người nhà tóc đỏ, ngoại trừ hai tể tử mình sinh. Cô ấy từ giáo chức Hogwarts, tiến vào chính giới, ngồi trên ngai vàng phó bộ trưởng kiêm cục trưởng cục hợp tác quốc tế của Bộ Pháp thuật." Draco nói, “Chậc, cuối cùng Blaise xem như được đền bù nguyện ước."
“A, phải nha…" Harry hờn dỗi nói.
“Được rồi, Nghê Hạ của thân ái tôi ơi, cậu đã trở về, cha đỡ đầu đã trở về, hiện tại tôi cũng trở về… Vậy, kết cục tương lai của chúng ta nhất định sẽ khác. Chúng ta có thể thay đổi tất cả, bất kể là cha đỡ đầu hay Pan, bất kể là tiểu Scorpion của tôi hay Blaise, chúng ta đều có thể thay đổi." Draco khuyên giải an ủi.
“Vậy, cậu muốn gặp Lucius sao?" Harry hỏi, “Tôi phải gửi lời nhắn, nói cho chú ấy cậu đã tỉnh, Narcissa nhất định rất lo lắng cho cậu. Draco?"
“Đương nhiên, cậu có thể nói cho bọn họ." Draco rất nhớ cha mẹ, cảm ơn Merlin… Nhìn Harry viết giấy note, Draco yên lặng lau nước mắt.
Cậu không nói cho Harry, tiểu Ribla của cậu từ nhỏ là Squib cậu không nói cho Harry, là Weasley ngăn cản khiến cậu không đúng lúc chạy tới Pháp cậu cũng không nói cho Harry, Blaise mãi đến chết cũng không kết hôn với cô Granger.Đúng vậy, bọn họ đã trở về, thế nên, tất cả sẽ khác…
Cậu muốn bảo vệ cô bé tóc đen vẫn yêu mình, cậu nguyện ý dùng tình yêu đổi lấy trái tim tốt đẹp như thủy tinh của cô ấy.
Cậu muốn cha mẹ an hưởng tuổi già, cậu nguyện ý dùng trung thành và hữu nghị đổi lấy Harry che chở Malfoy.
Cậu muốn Blaise không có tiếc nuối, cậu nguyện ý dùng trí tuệ đổi lấy Hermione • Granger phản chiến đối lập.
Cậu cũng muốn cha đỡ đầu và Harry có được hạnh phúc, cậu nguyện ý dùng thủ hộ giữ gìn một phần tình yêu ở trong mắt cậu là đã chiến thắng cái chết!
Đúng vậy, chúng, là ý nghĩa Draco • Malfoy trở về.
…
Pháp, trang viên Clayderman
Ở đây có một ông già, ông đã ở đây thật lâu, khi cái cây che trời trong viện còn là một gốc cây non, ông đã ở đây. Dù ở trong mắt các Muggle ông là ca ngợi của sự tao nhã, đối với nữ sĩ cực kỳ lễ phép. Nhưng ở Thế Giới Phù Thủy Pháp ông lại là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, một bậc thầy luyện kim thuật. Ông là học trò đắc ý nhất của Nicole • Flamel, là người thầy hiệu trưởng hiện nhậm của Beauxbatons bà Olympe kính trọng nhất. Tên ông là Klour • Clayderman.
Nhắc tới ngài Clayderman, mãi đến nay, ông vẫn là tiêu chuẩn của sự lãng mạn, ôn nhu trong mắt phù thủy Pháp. Ở Âu Châu, nếu nói Thế Giới Phù Thủy Anh lấy White Wizard Albus • Dumbledore xuất thân Hogwarts am hiểu biến hình thuật văn danh, Thế Giới Phù Thủy Đức lấy Gellert • Grindelwald xuất thân Dumstrang dùng Nghệ Thuật Hắc Ám thành vương xa gần, vậy Pháp lại có bậc thầy luyện kim thuật tốt nghiệp Beauxbatons như Klour • Clayderman. Một đời đó, ba trường pháp thuật đều có học sinh tính đại biểu riêng rất mạnh mang đến kinh hỉ cho Thế Giới Phù Thủy.
Tuy so với hai người trước, thanh danh của Klour • Clayderman ở Âu Châu không hiển hách, thế nhưng không ai dám coi thường năng lượng của bậc thầy luyện kim thuật này. Ông có được sự ủng hộ của tất cả phù thủy Pháp, ông đã làm bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Pháp, cũng làm hiệu trưởng Beauxbatons. Hơn nữa khi ông làm bộ trưởng chính tích nổi bật, khi làm hiệu trưởng cũng vì Beauxbatons bồi dưỡng ra học sinh cực kỳ xuất sắc. Hiện tại quan viên cao tầng Pháp, đều là học sinh và bảo kiếm đắc lực ông một tay đề bạt. Có thể nói, ông chính là vương giả ẩn hình của Pháp.
Song song ông còn là tộc trưởng gia tộc Clayderman đệ nhất quý tộc Pháp, tuy cả đời ông không cưới, nhưng mấy người cháu đều cực kỳ xuất sắc, anh trai chị dâu sớm rời khỏi nhân thế, thế nên, ông một tay nuôi lớn bọn nhỏ, bọn họ đều tôn trọng ông như cha.
Nghe nói, thời tuổi trẻ ông từng theo đuổi Grindelwald, nhưng không có kết quả.
Sáng nay, ông vừa uống cà phê sữa, vừa đọc 《Báo luyện kim học》 gia tinh đưa tới, ngón tay thon dài xinh đẹp thường đẩy cái kính mắt hình vuông gọng vàng, mị lực học giả triển lộ hoàn toàn.
“Dark, sau này 《Báo luyện kim học》 không có luận văn của tiểu Harry không cần đưa tới." Ông vừa bĩu môi vừa dặn gia tinh của mình."Dạ, chủ nhân." Tiểu gia tinh Dark đáp lại.
“A, được rồi, Dark, viết một phong thư cho Maxime, ta muốn gặp nó." Ông ăn bánh mì nướng kiểu Pháp.
“Dạ, chủ nhân." Gia tinh cực có hàm dưỡng bước sang bên viết thư.
Klour • Clayderman vui sướng ăn bữa sáng chính tông kiểu Pháp, Maxime sẽ không cự tuyệt thêm tên ông vào danh sách tới Hogwarts tham gia thi đấu Triwizard sang năm —— khó được ông muốn tới Anh chơi —— ừm, còn có thể tiết kiệm một bút lộ phí, gần nhất tài liệu luyện kim ngày càng đắt.
À, nghe nói quan hệ của tiểu Harry và tiểu Scha rất tốt, vừa lúc có thể đi xem trò hề của Dumbledore. Báo thù năm đó cậu ta cướp đi Gellert lại không cho anh ấy hạnh phúc!
…
Đức, Nurmengard
Trong đại sảnh đứng gần trăm cị lão giả trang phục Đức. Bọn họ đều là Thánh Đồ đời thứ nhất năm đó đi theo Gellert • Grindelwald, tuy tóc đã hoa râm, nhưng tinh thần cực kỳ phấn khởi, điểm này từ đôi mắt hữu thần có thể nhìn ra được. Các Thánh Đồ chưa từng phản bội vương của bọn họ, bọn họ vẫn chờ vương gọi về, may mà, vương của bọn họ không để bọn họ thất vọng —— bọn họ chờ được.
Thánh Đồ kỷ luật xưa nay nghiêm ngặt, lúc này gần trăm phù thủy tụ ở một căn phòng không lớn, nói thật, là có chút chật chội. Thế nhưng, không có bất kỳ âm hưởng ngoài ý muốn gì——
Đối diện cửa là một thềm đài cách đất ba bậc, trên thềm có một vương tọa, đó là độc thuộc về bệ hạ của bọn họ.
Phù thủy đời mới của Đức rất nhiều người hy vọng nhận được thư mời vàng của Thánh Đồ, vì gia nhập Thánh Đồ đại biểu cho thực lực của bọn họ đã được tán thành.
Gellert bước vào đại sảnh an tĩnh, Schatz thấy những phù thủy này như gần trăm năm trước dùng ánh mắt sùng kính phát ra từ nội tâm chưa từng thay đổi nhìn bóng người hơi khòm lại vẫn khí thế như hồng đi trước, không khỏi muốn rơi lệ——
Cha, vì một người như vậy, nhốt mình gần 100 năm, đáng giá sao?
Anh không phải không hiểu cảm tình, anh yêu bạn lữ của mình, thế nhưng, đó là dưới tiền đề Martin nguyện ý hiểu anh, yêu anh. Anh không rõ một người cha khác của anh rốt cuộc có năng lực gì khiến một vị vương giả như vậy vì ông buông tha thần dân, buông tha tự do. Lẽ nào, thật như lời bạn anh đã nói——
Chuyện cảm tình, không phải đơn giản là trả giá sẽ có thu hoạch, nó không thể dùng công bằng để so sánh.
Bước chân của anh dừng dưới thềm đài, cha khoác một thân áo choàng vương giả từng bước đi lên ba bậc.
“Sắp 100 năm rồi." Gellert • Grindelwald đối mặt vương tọa của mình, đưa lưng về phía những người theo đuổi, Schatz nghe tiếng cha anh truyền khắp đại sảnh, “Hiện tại, ta muốn nói cho các vị, ta đã trở về!"
Bệ hạ!!!
Các Thánh Đồ thấy vương của bọn họ xoay người ngồi xuống bảo tọa, cả Nurmengard đều theo một chớp mắt này thay đổi, tất cả song sắt, lao ngục cổ xưa biến mất, ngục giam trong nháy mắt hóa thành một trang viên hoa lệ ưu nhã."Cung nghênh bệ hạ trở về." Các Thánh Đồ ở buổi sáng này lại chứng kiến lịch sử.
Tác giả :
Hắc Sắc Phong Tín Tử