Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ
Quyển 2 - Chương 31: Lý do
Harry tuy được nội bộ Slytherin định làm tầm thủ, thế nhưng, vì y vẫn sống dưới sự chiếu cố đặc biệt của viện trưởng Slytherin, thế nên, không ai thấy y bay sau giờ học dù chỉ một lần. Vì thế, trong nội bộ Slytherin xuất hiện một số thanh âm không hài hòa. Harry đáp lại là ở tiết bay buổi chiều cùng ngày, biểu diễn một lần bay xuất sắc cũng không cao điệu.
Phi hành số 8 xuôi, số 8 ngược, 360 độ bay vòng, gia tốc phi thường quy, kỹ năng vòng vèo lóa cả mắt…
Sử dụng cây chổi hầu như phế vật, y khiêu chiến một lại một động tác tuyệt đối yêu cầu cao độ, khiến các tiểu động vật xem thế là đủ rồi. Khó được sau khi sống lại y nguyện ý Gryffindor một lần, tuy đây là ý của xà vương Slytherin, nhưng dù sao y phải phụ trách những lời đồn đãi trong nội bộ Slytherin.
Draco và Zabini ở ngay khi Harry xuống chổi, đã vọt tới, nghẹn lời nhìn y: “Cậu thật là chưa từng chơi chổi trước khi nhập học sao?"
“Đúng vậy, một lần cũng chưa, Draco, cậu không tin à? Cần tôi hỏi xin thầy một ít Chân Dược không?" Harry giả cười nói.
Vì vậy, các tiểu xà sùng bái ánh mắt của xà vương bệ hạ, mà các tiểu sư tử đối với Harry lựa chọn Slytherin không phải Gryffindor càng thêm bất bình, nhưng ở trước mặt Slytherin bọn họ không dám nói gì, nhìn mấy ngày nay bi thảm Ron đã biết. Đương nhiên, Marcus • Flint ở buổi chiều cùng ngày hai mắt tỏa sáng tìm Harry, tỏ vẻ nếu y có gì cần, có thể tìm anh. Mặc dù hiện tại Harry là sủng nhi của xà vương, nhưng ở Slytherin không ít người có địch ý với y. Thế nên, thái độ của Marcus khiến bọn họ không thể lần thứ hai ngẫm lại cân nặng của mình.
Đối với Marcus • Flint kỳ hảo, Harry rất nhanh hồi báo —— sáng thứ hai trước tuần có trận giao đấu giữa Slytherin và Ravenclaw, Harry cho Slytherin năm thứ năm này một kinh hỉ lớn.
Ngày đầu tuần, khi các cú mèo bay vào phòng ăn, Marcus • Flint nhận được một cái bao đóng gói tinh mỹ do tiểu phượng hoàng của Harry quăng xuống, phía trên còn có một phong thư.
Đội trưởng đội Quidditch của Slytherin xem xong, nhất thời hai mắt tỏa sáng, đứng dậy nói: “Tất cả đội viên đội Quidditch, hôm nay sau bữa trưa tập trung ở phòng nghỉ công cộng, có một tin tốt cần nói cho mọi người."
Vì vậy, ngày đầu tuần này rất nhiều tiểu xà ở lớp học có vẻ không yên, bất kể là đội Quidditch, hoặc không, đều suy đoán tin tốt Flint nói là gì, liệu có liên quan tới cái bao mà phượng hoàng của gia chủ tuổi trẻ nhà Potter đưa tới chăng?
Điều này khiến bàn cơm trưa hôm nay, các Slytherin vội vã điền đầy bụng rồi chạy về phòng nghỉ công cộng. Flint nhìn đội Quidditch ngoại trừ Harry đều đông đủ cả, vui vẻ cười nói: “Nói cho mọi người một tin tốt, nhà Potter đưa chổi mới tới cho chúng ta —— Nimbus 2000, mỗi người một cây."
Nhất thời, phòng nghỉ công cộng oanh một cái, náo nhiệt hẳn lên, mọi người thất chủy bát thiệt như là “Potter thật là hào phóng", “Lần này xử đẹp Gryffindor", “Cúp Quidditch chúng ta thắng chắc rồi" vân vân. Đương nhiên, càng nhiều người nhìn chằm chằm vào Flint, hy vọng anh lập tức có thể lấy ra Nimbus 2000, để bọn họ nhìn cho đã nghiền."Được rồi, được rồi, mọi người an tĩnh lại." Flint không để bọn họ thất vọng, lấy ra cái bao buổi sáng nhận được, dùng lời nguyền phóng đại, bên trong có đủ 9 cây chổi, Flint lần thứ hai vì Harry ra tay hào phóng mà chấn động, song song, cực kỳ sùng bái ánh mắt của viện trưởng nhà mình. Không gì khác, chỉ vì mấy cây chổi này, Harry dù là phế tài bay, đội Quidditch của Slytherin cũng sẽ nhận, Flint nhìn mọi người chấn động tiếp tục nói: “Giờ đội Quidditch mỗi người một cây, tới chỗ tôi lĩnh, hy vọng mọi người có thể sớm quen thuộc với cây chổi mới. Nhận xong rồi thì tới sân bóng, bắt đầu huấn luyện bình thường."
…
Trong phòng thí nghiệm ở hầm lúc này, Harry vừa tính toán hàng năng lượng phép cuối cùng trong công thức vừa bắt đầu căn cứ kết quả mà sắp xếp pháp trận năng lượng phép trong đầu. Sắp được rồi, cấu trúc năng lượng phép lần này hẳn là chính xác. Nói cách khác, chỉ cần đặt xong pháp trận, là có thể rót mấy đợt độc dược đã nấu tốt này vào, sau đó dùng thủy tinh đã được chuẩn bị niêm phong lại, đồng thời đưa vào pháp thuật nhất định, lấy làm năng lượng khởi động, một món đồ giả hoàn mỹ phẩm chất cao sẽ hình thành. Đương nhiên, nó không phải chân chính Hòn Đá Phù Thủy, cho nên, từ vài góc độ mà nói, đây chỉ là một đạo cụ nhỏ phát ra năng lượng không khác gì Hòn Đá Phù Thủy mà thôi. Nếu trông cậy vào việc dùng nó chế tác thuốc trường sinh bất lão, vậy chỉ có thể làm quỷ đoản mệnh.
Snape lẳng lặng ngồi cạnh một cái vạc ở đầu khác của phòng thí nghiệm, chế tác độc dược thường quy của trạm xá, thỉnh thoảng nâng mắt nhìn Harry chuyên chú tính toán công thức, thầm nghĩ bộ dáng tiểu quỷ này nghiêm túc thật là mê người. Không thể phủ nhận, Harry là một cậu bé xinh đẹp.
Bất tri bất giác, đã về đây nhiều năm.
“Sev, ngày mai em có lẽ phải đi huấn luyện Quidditch. Cho nên, không tới được." Harry rốt cục tính xong, y vừa thu dọn bản thảo rải rác khắp nơi trên bàn, vừa cười nhạt nói.
“Chà, vậy là… Hôi Nghê Hạ vĩ đại của chúng ta, rốt cục không hứng thú với hầm của giáo sư già này, tính vứt bỏ giáo sư già của em, tới sân bóng Quidditch biểu diễn uy phong của mình?" Severus giả vờ trào phúng nói, lời vừa ra khỏi miệng, mới ý thức được mình lại đả thương người, trong lúc nhất thời có chút xấu hổ.
“Ôi, giáo sư của em ơi, em cũng không xin gia nhập đội Quidditch, là ngài bảo em, em mới vào ấy chứ." Bàn tay Harry sửa soạn bản thảo có một nháy mắt khựng lại, nhưng rất nhanh tiếp tục, “Hơn nữa, em bất quá là thay thế, chờ cậu Terence • Higgs đáng thương khỏi hẳn, vậy sẽ không cần. Sang năm có Draco, càng là miễn bàn." Y rất hiểu người yêu không được tự nhiên của mình.
Y cũng xác thực không muốn gia nhập Quidditch, già rồi, luôn khuyết thiếu kích tình với vận động. Hơn nữa Quidditch ở trường khiến y cảm thấy điên cuồng, năm thứ nhất trình diễn chổi siêu tốc, năm thứ hai Bludge truy đuổi, năm thứ ba giám ngục… Thật là muôn màu muôn vẻ, đúng không nào?
“Harry, ta không phải…" Ý thức được mình nói bậy, Snape giãy dụa, cái miệng này của anh, rất nhiều năm trước đã đuổi đi Lily, giờ lẽ nào lại đuổi đi Harry?"Em biết." Harry gom xong bản thảo để bên góc phòng, chậm rãi tiến về phía Snape, đứng trước vạc, nhìn đơn thuốc bên cạnh, nói, “Thuốc dồi dào giao cho em đi. Phu nhân Pomfrey có nói muốn khẩu vị gì không?"
“Poppy nói muốn khẩu vị đầm lầy." Snape thấy Harry không có dị dạng gì, vì vậy nói.
Y gật đầu, lấy ra tài liệu và vạc, bắt đầu nấu, loại thuốc cơ sở với y mà nói đã là việc quen dễ làm, bọn họ hợp tác cuối cùng ở khi trễ hơn bữa tối một tí đã hoàn thành đơn thuốc.
Vì đã lố giờ, thế nên, bọn họ không có ý đi đại sảnh. Harry ra khỏi phòng thí nghiệm, gọi gia tinh, để nó bỏ bữa tối của hầm vào giỏ đặt trên bàn, sau đó lấy ra chén đĩa, bắt đầu sắp xếp.
Khi Snape ra phòng thí nghiệm vừa lúc thấy Harry đang bày bàn, anh ngây ngẩn cả người. Cảm giác quen thuộc khi nhìn cảnh này, khiến trái tim anh không khỏi ấm lên——
Đúng vậy, anh từng ở những năm đầu đời, thấy người phụ nữ cho anh sinh mệnh làm vì cha anh cũng từng ở một năm Giáng Sinh nào đó, thấy Lily làm vì kẻ thù cũ của anh nhưng càng nhiều là ở trang viên Malfoy, thấy thiếu nữ đến từ nhà Black làm vì bạn thân của anh.
Xưa nay không ai biết, anh từng cỡ nào oán hận cha, từng cỡ nào đố kị kẻ thù cũ, từng cỡ nào ước ao bạn thân, bọn họ đều có người nguyện ý bày bàn cho bọn họ, đúng vậy, mà nay, cậu bé này đang vì anh làm chuyện ấy.
“Sev? Anh ở đó làm gì?" Harry nâng mắt thấy giáo sư đang đờ ra ở cửa phòng thí nghiệm, vì vậy mỉm cười hỏi.
“Harry, ta đang nghĩ, nếu ta ở kiếp trước thẳng thắn với em hơn, liệu có phải em sẽ không cần tự lực chống đỡ dưới tình huống ấy? Nếu ta tự tin hơn, liệu có phải em sẽ không cần chịu khổ lâu như vậy? Ta đang nghĩ, ta rốt cuộc tốt ở đâu, có thể khiến em hai đời cũng không buông tha?" Snape dùng chất giọng vẫn luôn từ tính.
Harry mỉm cười, tới cạnh Snape, y không cao, chỉ ngang eo anh, nhẹ nhàng mà kéo góc bào: “Sev, nè, chuyện quá khứ, chúng ta đừng nói nữa, được không? Half-Blood Prince của em, trên thực tế anh thoạt nhìn rất lãng mạn! Cực kỳ xuất sắc, khôi hài đồng thời khắc nghiệt. Ở một thời khắc trong quá khứ, em phát hiện những điều cất dấu dưới cơn rống giận của anh là ngọt ngào và thân mật, cho nên em mới có thể yêu anh. Rồi em phát hiện giáo sư của em thông minh như vậy, thú vị như vậy, lại dũng cảm như vậy! Chí ít lời nguyền năm thứ sáu anh sáng tạo đến giờ vẫn có người sử dụng, phê bình anh nói có thể làm người bất đắc dĩ rồi lại hiểu rõ. Này, Sev, anh biết anh đáng gờm cỡ nào không?" Y nắm lấy bàn tay Snape, kéo anh tới cạnh sô pha, “Em nghĩ không ra, ngoại trừ bản thân em, còn ai có thể có được danh hiệu bậc thầy độc dược, tinh thông Nghệ Thuật Hắc Ám và Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, pháp thuật vẫn ở thời kỳ tăng trưởng, đúng không nào? Sev, anh xem, anh xuất sắc như vậy, em không nắm chặt anh, có phải là rất ngốc không?" Harry xòe tay.
Em phát hiện một viên bảo thạch người khác không biết, không phải sao?
Trên thực tế, những lý do này cũng không phải chủ yếu. So với chúng——
Quan trọng hơn là, em, chỉ yêu anh.
Thế nên, xin anh hãy tự tin.
Phi hành số 8 xuôi, số 8 ngược, 360 độ bay vòng, gia tốc phi thường quy, kỹ năng vòng vèo lóa cả mắt…
Sử dụng cây chổi hầu như phế vật, y khiêu chiến một lại một động tác tuyệt đối yêu cầu cao độ, khiến các tiểu động vật xem thế là đủ rồi. Khó được sau khi sống lại y nguyện ý Gryffindor một lần, tuy đây là ý của xà vương Slytherin, nhưng dù sao y phải phụ trách những lời đồn đãi trong nội bộ Slytherin.
Draco và Zabini ở ngay khi Harry xuống chổi, đã vọt tới, nghẹn lời nhìn y: “Cậu thật là chưa từng chơi chổi trước khi nhập học sao?"
“Đúng vậy, một lần cũng chưa, Draco, cậu không tin à? Cần tôi hỏi xin thầy một ít Chân Dược không?" Harry giả cười nói.
Vì vậy, các tiểu xà sùng bái ánh mắt của xà vương bệ hạ, mà các tiểu sư tử đối với Harry lựa chọn Slytherin không phải Gryffindor càng thêm bất bình, nhưng ở trước mặt Slytherin bọn họ không dám nói gì, nhìn mấy ngày nay bi thảm Ron đã biết. Đương nhiên, Marcus • Flint ở buổi chiều cùng ngày hai mắt tỏa sáng tìm Harry, tỏ vẻ nếu y có gì cần, có thể tìm anh. Mặc dù hiện tại Harry là sủng nhi của xà vương, nhưng ở Slytherin không ít người có địch ý với y. Thế nên, thái độ của Marcus khiến bọn họ không thể lần thứ hai ngẫm lại cân nặng của mình.
Đối với Marcus • Flint kỳ hảo, Harry rất nhanh hồi báo —— sáng thứ hai trước tuần có trận giao đấu giữa Slytherin và Ravenclaw, Harry cho Slytherin năm thứ năm này một kinh hỉ lớn.
Ngày đầu tuần, khi các cú mèo bay vào phòng ăn, Marcus • Flint nhận được một cái bao đóng gói tinh mỹ do tiểu phượng hoàng của Harry quăng xuống, phía trên còn có một phong thư.
Đội trưởng đội Quidditch của Slytherin xem xong, nhất thời hai mắt tỏa sáng, đứng dậy nói: “Tất cả đội viên đội Quidditch, hôm nay sau bữa trưa tập trung ở phòng nghỉ công cộng, có một tin tốt cần nói cho mọi người."
Vì vậy, ngày đầu tuần này rất nhiều tiểu xà ở lớp học có vẻ không yên, bất kể là đội Quidditch, hoặc không, đều suy đoán tin tốt Flint nói là gì, liệu có liên quan tới cái bao mà phượng hoàng của gia chủ tuổi trẻ nhà Potter đưa tới chăng?
Điều này khiến bàn cơm trưa hôm nay, các Slytherin vội vã điền đầy bụng rồi chạy về phòng nghỉ công cộng. Flint nhìn đội Quidditch ngoại trừ Harry đều đông đủ cả, vui vẻ cười nói: “Nói cho mọi người một tin tốt, nhà Potter đưa chổi mới tới cho chúng ta —— Nimbus 2000, mỗi người một cây."
Nhất thời, phòng nghỉ công cộng oanh một cái, náo nhiệt hẳn lên, mọi người thất chủy bát thiệt như là “Potter thật là hào phóng", “Lần này xử đẹp Gryffindor", “Cúp Quidditch chúng ta thắng chắc rồi" vân vân. Đương nhiên, càng nhiều người nhìn chằm chằm vào Flint, hy vọng anh lập tức có thể lấy ra Nimbus 2000, để bọn họ nhìn cho đã nghiền."Được rồi, được rồi, mọi người an tĩnh lại." Flint không để bọn họ thất vọng, lấy ra cái bao buổi sáng nhận được, dùng lời nguyền phóng đại, bên trong có đủ 9 cây chổi, Flint lần thứ hai vì Harry ra tay hào phóng mà chấn động, song song, cực kỳ sùng bái ánh mắt của viện trưởng nhà mình. Không gì khác, chỉ vì mấy cây chổi này, Harry dù là phế tài bay, đội Quidditch của Slytherin cũng sẽ nhận, Flint nhìn mọi người chấn động tiếp tục nói: “Giờ đội Quidditch mỗi người một cây, tới chỗ tôi lĩnh, hy vọng mọi người có thể sớm quen thuộc với cây chổi mới. Nhận xong rồi thì tới sân bóng, bắt đầu huấn luyện bình thường."
…
Trong phòng thí nghiệm ở hầm lúc này, Harry vừa tính toán hàng năng lượng phép cuối cùng trong công thức vừa bắt đầu căn cứ kết quả mà sắp xếp pháp trận năng lượng phép trong đầu. Sắp được rồi, cấu trúc năng lượng phép lần này hẳn là chính xác. Nói cách khác, chỉ cần đặt xong pháp trận, là có thể rót mấy đợt độc dược đã nấu tốt này vào, sau đó dùng thủy tinh đã được chuẩn bị niêm phong lại, đồng thời đưa vào pháp thuật nhất định, lấy làm năng lượng khởi động, một món đồ giả hoàn mỹ phẩm chất cao sẽ hình thành. Đương nhiên, nó không phải chân chính Hòn Đá Phù Thủy, cho nên, từ vài góc độ mà nói, đây chỉ là một đạo cụ nhỏ phát ra năng lượng không khác gì Hòn Đá Phù Thủy mà thôi. Nếu trông cậy vào việc dùng nó chế tác thuốc trường sinh bất lão, vậy chỉ có thể làm quỷ đoản mệnh.
Snape lẳng lặng ngồi cạnh một cái vạc ở đầu khác của phòng thí nghiệm, chế tác độc dược thường quy của trạm xá, thỉnh thoảng nâng mắt nhìn Harry chuyên chú tính toán công thức, thầm nghĩ bộ dáng tiểu quỷ này nghiêm túc thật là mê người. Không thể phủ nhận, Harry là một cậu bé xinh đẹp.
Bất tri bất giác, đã về đây nhiều năm.
“Sev, ngày mai em có lẽ phải đi huấn luyện Quidditch. Cho nên, không tới được." Harry rốt cục tính xong, y vừa thu dọn bản thảo rải rác khắp nơi trên bàn, vừa cười nhạt nói.
“Chà, vậy là… Hôi Nghê Hạ vĩ đại của chúng ta, rốt cục không hứng thú với hầm của giáo sư già này, tính vứt bỏ giáo sư già của em, tới sân bóng Quidditch biểu diễn uy phong của mình?" Severus giả vờ trào phúng nói, lời vừa ra khỏi miệng, mới ý thức được mình lại đả thương người, trong lúc nhất thời có chút xấu hổ.
“Ôi, giáo sư của em ơi, em cũng không xin gia nhập đội Quidditch, là ngài bảo em, em mới vào ấy chứ." Bàn tay Harry sửa soạn bản thảo có một nháy mắt khựng lại, nhưng rất nhanh tiếp tục, “Hơn nữa, em bất quá là thay thế, chờ cậu Terence • Higgs đáng thương khỏi hẳn, vậy sẽ không cần. Sang năm có Draco, càng là miễn bàn." Y rất hiểu người yêu không được tự nhiên của mình.
Y cũng xác thực không muốn gia nhập Quidditch, già rồi, luôn khuyết thiếu kích tình với vận động. Hơn nữa Quidditch ở trường khiến y cảm thấy điên cuồng, năm thứ nhất trình diễn chổi siêu tốc, năm thứ hai Bludge truy đuổi, năm thứ ba giám ngục… Thật là muôn màu muôn vẻ, đúng không nào?
“Harry, ta không phải…" Ý thức được mình nói bậy, Snape giãy dụa, cái miệng này của anh, rất nhiều năm trước đã đuổi đi Lily, giờ lẽ nào lại đuổi đi Harry?"Em biết." Harry gom xong bản thảo để bên góc phòng, chậm rãi tiến về phía Snape, đứng trước vạc, nhìn đơn thuốc bên cạnh, nói, “Thuốc dồi dào giao cho em đi. Phu nhân Pomfrey có nói muốn khẩu vị gì không?"
“Poppy nói muốn khẩu vị đầm lầy." Snape thấy Harry không có dị dạng gì, vì vậy nói.
Y gật đầu, lấy ra tài liệu và vạc, bắt đầu nấu, loại thuốc cơ sở với y mà nói đã là việc quen dễ làm, bọn họ hợp tác cuối cùng ở khi trễ hơn bữa tối một tí đã hoàn thành đơn thuốc.
Vì đã lố giờ, thế nên, bọn họ không có ý đi đại sảnh. Harry ra khỏi phòng thí nghiệm, gọi gia tinh, để nó bỏ bữa tối của hầm vào giỏ đặt trên bàn, sau đó lấy ra chén đĩa, bắt đầu sắp xếp.
Khi Snape ra phòng thí nghiệm vừa lúc thấy Harry đang bày bàn, anh ngây ngẩn cả người. Cảm giác quen thuộc khi nhìn cảnh này, khiến trái tim anh không khỏi ấm lên——
Đúng vậy, anh từng ở những năm đầu đời, thấy người phụ nữ cho anh sinh mệnh làm vì cha anh cũng từng ở một năm Giáng Sinh nào đó, thấy Lily làm vì kẻ thù cũ của anh nhưng càng nhiều là ở trang viên Malfoy, thấy thiếu nữ đến từ nhà Black làm vì bạn thân của anh.
Xưa nay không ai biết, anh từng cỡ nào oán hận cha, từng cỡ nào đố kị kẻ thù cũ, từng cỡ nào ước ao bạn thân, bọn họ đều có người nguyện ý bày bàn cho bọn họ, đúng vậy, mà nay, cậu bé này đang vì anh làm chuyện ấy.
“Sev? Anh ở đó làm gì?" Harry nâng mắt thấy giáo sư đang đờ ra ở cửa phòng thí nghiệm, vì vậy mỉm cười hỏi.
“Harry, ta đang nghĩ, nếu ta ở kiếp trước thẳng thắn với em hơn, liệu có phải em sẽ không cần tự lực chống đỡ dưới tình huống ấy? Nếu ta tự tin hơn, liệu có phải em sẽ không cần chịu khổ lâu như vậy? Ta đang nghĩ, ta rốt cuộc tốt ở đâu, có thể khiến em hai đời cũng không buông tha?" Snape dùng chất giọng vẫn luôn từ tính.
Harry mỉm cười, tới cạnh Snape, y không cao, chỉ ngang eo anh, nhẹ nhàng mà kéo góc bào: “Sev, nè, chuyện quá khứ, chúng ta đừng nói nữa, được không? Half-Blood Prince của em, trên thực tế anh thoạt nhìn rất lãng mạn! Cực kỳ xuất sắc, khôi hài đồng thời khắc nghiệt. Ở một thời khắc trong quá khứ, em phát hiện những điều cất dấu dưới cơn rống giận của anh là ngọt ngào và thân mật, cho nên em mới có thể yêu anh. Rồi em phát hiện giáo sư của em thông minh như vậy, thú vị như vậy, lại dũng cảm như vậy! Chí ít lời nguyền năm thứ sáu anh sáng tạo đến giờ vẫn có người sử dụng, phê bình anh nói có thể làm người bất đắc dĩ rồi lại hiểu rõ. Này, Sev, anh biết anh đáng gờm cỡ nào không?" Y nắm lấy bàn tay Snape, kéo anh tới cạnh sô pha, “Em nghĩ không ra, ngoại trừ bản thân em, còn ai có thể có được danh hiệu bậc thầy độc dược, tinh thông Nghệ Thuật Hắc Ám và Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, pháp thuật vẫn ở thời kỳ tăng trưởng, đúng không nào? Sev, anh xem, anh xuất sắc như vậy, em không nắm chặt anh, có phải là rất ngốc không?" Harry xòe tay.
Em phát hiện một viên bảo thạch người khác không biết, không phải sao?
Trên thực tế, những lý do này cũng không phải chủ yếu. So với chúng——
Quan trọng hơn là, em, chỉ yêu anh.
Thế nên, xin anh hãy tự tin.
Tác giả :
Hắc Sắc Phong Tín Tử