[Harry Potter Đồng Nhân] Sự Cố Độc Dược
Chương 14
“Đúng!" Hermione vội vàng mở ra một quyển vở khác, bên trong kẹp mấy tấm da dê, “Xem, đây là chương 9 trong quyển ‘Thăm dò linh hồn phù thủy’ cậu lấy ra từ cấm thư, nơi này tuy rằng không đề cập linh hồn có được dao động ma pháp nhưng nó lại cho rằng linh hồn có thể bị đồng hóa. Tác giả đưa ra căn cứ lý luận, khi quỷ hút máu cải tạo một người bình thường biến thành hậu đại, một bộ phận linh hồn hậu đại sẽ đồng hóa với người tạo thành. Cái này sinh ra một đặc trưng rõ ràng cũng chính là chúng ta đều học, hậu đại quỷ hút máu không thể thương tổn hoặc giết chết người tạo ra mình, chúng bị một loại trung thành có tính cưỡng chế trói buộc thẳng đến vĩnh viễn, không thể vi phạm. Bởi vì nó tồn tại ở linh hồn."
Harry nhìn quyển vở trong tay Hermione, thử lý giải, “Cho nên cậu cho rằng linh hồn nếu có thể bị đồng hóa, trừ bỏ quỷ hút máu chuyển hóa, cũng có thể có con đường khác? Giống như cậu nói, ma pháp dao động đồng điệu?"
“Không sai, nếu linh hồn đồng hóa là một ‘hiện tượng’, như vậy liền không bài trừ có thể có nhiều loại phương pháp làm được điều đó!" Hermione dùng lực đánh vào vai Harry tỏ vẻ khen ngợi.
Kỳ thật sách Harry mang cho Hermione chính cậu cũng từng đọc qua, dù sao đó là vấn đề của mình, chỉ là cậu không có nhiều lý luận trụ cột như Hermione, đó là cần nhiều năm đọc sách, liên kết mọi thứ lại. “Nhưng cậu xác định linh hồn ma pháp dao động như thế nào? Chúng nó đồng điệu như thế nào?" Harry lập tức hỏi phần mấu chốt.
“Đó quả thật là bộ phận khó khăn nhất." Hermione có chút không xác định, “Không có người nào có thể khẳng định, thậm chí tác giả của quyển Merlin thất thế cũng không làm được, ông ấy chỉ chứng minh linh hồn có được ma lực dao động này, tiêu phí một đời vẫn bị mọi người nghi ngờ."
“Mình không biết người đó nhưng mình biết cậu." Harry đột nhiên nói.
Hermione sửng sốt, nghe ra ca ngợi bên trong những lời này, nhất thời mặt đỏ, “A,Harry, mình cũng chỉ tận lực."
“Nói xem, mình biết cậu đã có đáp án đúng không?" Harry cổ vũ cười cười.
Hermione đỏ mặt, khụ hai tiếng.
“Đầu tiên mình nghĩ tới cảm xúc của cậu, đó là ảnh hưởng rõ rệt nhất của mảnh hồn đó tới cậu. Lúc đầu, cậu không thể khống chế sự tức giận hay vui mừng của nó, đồng dạng chúng ta phỏng đoán nó cũng không thể khống chế cậu. Cho nên mình muốn cậu đi tìm ra nguyên nhân nó như vậy để tránh đi hoặc là hùa theo. Nhưng mình cũng nói cho cậu, nó cũng có khả năng sẽ ảnh hưởng, khiến cậu dần dần có những chỗ giống nó."
“Có lẽ," Harry nghĩ nghĩ, không tình nguyện gật đầu, “Có một số thứ mình không xác định được mình có thích hay không, nhưng nếu nó thích, mình làm nhiều hơn, tự nhiên cũng sẽ quen hoặc là thích. Nhưng nó cũng chỉ giới hạn mình không bài xích, nếu mình ghét, vô luận như thế nào mình cũng sẽ kháng cự." Mấy câu sau Harry nói có chút phòng bị, cậu không bằng lòng nghe giống như là bị hồn phiến dắt đi.
“Như vậy Malfoy thì sao?" Hermione đột nhiên hỏi, “Mình nghĩ cậu ghét cậu ta, nhưng cậu còn dùng tới lời thề bất khả bội chỉ vì tiếp cận cậu ta, thậm chí giữa trưa hôm nay còn bỏ lại chúng mình, mặc dù không phải Malfoy bắt buộc cậu?" Buổi chiều hôm nay Harry về, bọn họ liền hỏi rõ ràng Harry đi tìm Malfoy làm cái gì.
Harry sửng sốt phản bác, “Mình không nhận một chú ngữ có thể thay đổi cái gì, mặc dù nó hiệu quả nghe rất khủng bố nhưng chỉ cần mình không vi phạm, nó vô hại, mà giữa trưa hôm nay…" Harry nhún nhún vai, “Chỉ là đi xác nhận, bên trong có lỗi của mình."
“Nói thực, mình cho rằng trong chuyện Malfoy, cảm xúc và phản ứng của cậu có chút không bình thường." Hermione thật cẩn thận nói.
Harry kéo khóe miệng, “Khi nào thì mình bình thường?"
“Không Harry." Hermione cổ quái nhìn Harry, “Cậu có nghĩ tới hay không, khả năng cậu thích không giống hồn phiến, nhưng là khả năng có cái giống nhau thì sao?"
“Cậu có ý gì?" Harry hoang mang.
“Nói như vậy, thứ nó thích cậu ghét, cậu có thể áp chế. Gặp thứ nó ghét cậu thích, cậu có thể làm theo ý mình. Nhưng nếu là nó thích cậu cũng thích? Hoặc là nó ghét cậu cũng ghét? Phía sau, cậu tương đương có hai phần cảm xúc, cậu sẽ như thế nào?" Hermione thong thả nói.
“…" Harry không phát hiện mình trừng Hermione, trong lòng đang nhanh chóng suy nghĩ những gì Hermione nói.
Harry đột nhiên nhớ tới cốc nước bị vỡ ở bệnh thất, trong mấy tháng này cậu rõ ràng đã có thể khống chế cảm xúc rất tốt, nhưng khi bà Pomfrey bảo cậu đi, ma lực cơ hồ không bị khống chế chạy ra. Loại tình hình này cũng xuất hiện khi Snape đuổi cậu về tháp, chỉ là lần đó cậu ít nhất đã chuẩn bị tâm lý, khi nhìn Snape xuất hiện đã mơ hồ suy đoán. Mà theo như Hermione nói, đó là kết quả khi cảm xúc của mình và hồn phiến giống nhau?
Giữa trưa hôm nay mình nơi nơi tìm người này, chẳng lẽ coi như là xúc động?
Thậm chí sớm hơn, cái lời thề bất khả bội kia cũng vậy?
Nói cách khác, chẳng lẽ mình muốn… Tiếp cận Malfoy?
Biểu tình của Harry có chút vi diệu, không trả lời ngay, “Những gì cậu nói làm mình có chút hỗn loạn, Mione, rất nhiều thời gian mình chỉ quan tâm mình có lung tung tức giận không, chỉ cần không có, cái khác mình cũng không chú ý."
Hermione thyas Harry như vậy cũng không miệt mài theo đuổi. Những quan sát đó chính cô cũng không có thể tin tưởng, cô chỉ gật gật đầu, “Nhưng vô luận thế nào, đây chính là phương pháp đồng điệu mình nghĩ. Nếu có bất cứ chuyện gì có thể làm cho cậu vui nó cũng vui, cảm xúc và phản ứng của cậu sẽ càng cường liệt, trình nào đó độ có lẽ sẽ làm nhịp độ linh hồn giống nhau, chính là đồng điệu mình nói." Nói đến đây cô dừng lại một chút, “Đương nhiên, mình không có bất cứ chứng cớ gì có thể chứng minh lý luận này, mình chỉ đoán, linh hồn bất đồng thì ma lực dao động bất đồng, sau đó linh hồn bất đồng mang đến cảm xúc bất đồng, như vậy, ma lực dao động cùng cảm xúc có liên quan nào đó không? Duy trì suy luận này còn một lý do, đó chính là quan điểm cực đoan phẫn nộ là khả năng bùng nổ cường liệt ma lực, cho nên, mình nghĩ cậu có lẽ thử xem."
Harry im lặng một hồi lâu như đang suy nghĩ cái gì,Hermione lẳng lặng chờ đợi Harry nghĩ. Mặc dù Hermione nhìn nhiều sách thế nào, thực tiễn chân chính vẫn là ở trên người Harry, nếu suy luận cô đưa ra có bất cứ hiện trạng không hợp nào, nó cũng cần Harry nhắc nhở cô.
Bất quá trước khi Harry mở miệng, một bóng ma bao phủ bọn họ.
Hermione đầu tiên phát hiện người đứng ở bên cạnh sô pha, “Ron?" Thấy mặt Ron cổ quái, cô mới tỉnh ngộ mình còn chưa hủy bùa tĩnh âm, cô rút đũa phép, “Finite Incantatem."
Ron vẻ mặt phức tạp nhìn bạn gái rồi nhìn nhìn Harry.
Hai người bọn họ cứ như vậy tránh ở góc ẩn mật, dựa vào nhau rất gần, đầu cơ hồ đều phải chạm vào nhau, tuy rằng trung gian còn có vở của Hermione, Ron biết bọn họ đang thảo luận chuyện hồn phiến nhưng cậu vẫn không thể vui vẻ đứng lên. Harry cao len hiện tại đi trong trường đều có mấy cô gái quay đầu, loại tình hình đó khi Harry nguyện ý thử áo sơmi lụa càng thêm rõ ràng, Ron cảm giác tâm tình năm thứ tư khi đó lại trở lại.
Ron hiếm thấy đến sô pha Hermione mà không phải bên Harry. “Nói xong rồi?"
Hermione gật đầu, bắt đầu thu thập sách vở.
Harry cũng không nhiều lời, “Ừ."
“Tốt lắm, có chuyện mình cũng phải nói với cậu." Ron nói xong ôm Hermione.Hermione sửng sốt, mặt càng đỏ hơn nhưng không giãy dụa.
“A, ông trời a, thật hay giả vậy?" Harry nhướn mày, nhếch miệng rất lớn, “Mình chờ thật lâu rồi!"
Câu này rốt cục khiến tâm tình Ron tốt hơn nhiều, cũng nhớ rõ cần thẹn thùng. Ron bày ra bộ dáng không quan trọng, “Cũng không có gì, đây là bạn gái mình, giới thiệu cho cậu!" Nói xong vỗ vỗ vai Hermione.
“Nói bậy bạ gì đó…" Hermione xấu hổ lẩm bẩm một tiếng.
“Mình đoán xem, sẽ không là thứ bảy đi? Chúc mừng a!" Harry vỗ Ron. Nếu biết thả bọn họ một mình đi Hogsmeade có thể đâm một tầng giấy cuối cùng, Harry khẳng định đã sớm làm như vậy.
“Hôm đó cậu không đi." Ron gãi mặt, “Rất nhàm chán, liền…"
‘ba’ một tiếng, đến phiên Hermione hung hăng đánh Ron, “Nhàm chán?"
“Ách, không phải, kia là," Ron bối rối, “Khi chúng ta đi về không phải không có việc gì? Vừa vặn liền nói này a…"
“Ác? Nghe giống như là làm cho qua thời gian?" Hermione ôm ngực, trừng bạn trai.
“Đương, đương nhiên không phải! Em biết rõ, anh cái kia…" Ron nôn nóng lắp bắp nhưng lại bởi vì ở trước mặt Harry, không được tự nhiên nên không nói được lời ngon tiếng ngọt trấn an bạn gái.
“Mình khuyên cậu thành thật giải thích, riêng là bạn đều đánh không lại, huống chi hiện tại thân phận hèn mọn? Cậu nên học Dean." Harry cười xấu xa nhắc nhở. Trong phòng ngủ bọn họ, bởi vì Dean và Patil yêu nhau, bọn họ đều cười Dean là người hầu hèn mọn của Patil. Mà Ron luôn lớn tiếng cười nhạo, nói chính mình về sau khẳng định sẽ không bị bạn gái cưỡi lên đầu, bất quá hiện tại xem ra hoàn cảnh không tốt.
“Gặp quỷ, đừng cười! Rất nhanh cậu cũng sẽ như vậy!" Ron đỏ mặt, chuyển dời tức giận đến trên người Harry.
Harry sờ sờ cằm, “Mình hoài nghi, mình cũng không phải là người vụng trộm luyện tập tỏ tình trong phòng ngủ."
Bởi vì câu này, Ron quyết định nghiêm túc tìm bạn gái cho Harry.
Buổi tối, Harry và Ron náo loạn một trận, lại bị Hermione cưỡng bức miễn cưỡng hoàn thành bài tập của thảo dược học. Khi Harry trèo lên giường an tĩnh lại, lại một lần nữa tự hỏi những gì Hermione nói.
Harry hai tay đỡ đầu, suy nghĩ không thể tránh trở về trên người Malfoy.
Harry không thể khẳng định kết luận vừa rồi của mình có thể tin hay không, có liên quan vu mình muốn tiếp cận Malfoy, bất quá cậu biết, mình có lẽ có chút hiếu kì về Malfoy.
Bởi vì Harry còn rõ ràng nhớ rõ buổi tối trước khi xảy ra sự cố độc dược.
Khi đó Malfoy một mình đứng ở đó, tâm tình tựa hồ không tốt nhưng không phải phô trương thanh thế giống bình thường, càng giống một người già nhăn mặt, ngoài ý muốn, thuận mắt hơn rất nhiều.Harry hiếu kì tránh ở chỗ tối nhìn một lúc lâu, thậm chí đoán lý do gì có thể khiến Malfoy như vậy, cho dù sau đó Malfoy lại biểu hiện giống khốn kiếp, bất quá cậu cũng thạch hóa Malfoy, lại khiến Malfoy nổi giận đùng đùng đi, Harry cảm giác tính là huề nhau.
Mà hiện tại ngẫm lại, khi đó Malfoy như là biến thành đứa bé, biểu tình rõ ràng mà không phải trừng người. Khi đó kỳ thật rất tốt, Harry mỉm cười trong bóng đêm.
Chỉ là lại nói, mặc dù Malfoy có lẽ có thể khiến mình cùng hồn phiến có được cảm xúc giống nhau, nói thật Snape cũng có thể, hắn có thể khiến Harry và hồn phiến đồng thời phẫn nộ, bất quá như vậy thật sự là có thể làm cho linh hồn đồng điệu? Nghe tựa hồ quá mức đơn giản, Harry có chút hoài nghi.
Mà hoài nghi này không thể nói là không hợp lí.
Mặc dù Hermione là một học sinh trí tuệ cố gắng, trình độ cùng phạm vi đọc lướt qua của cô không có khả năng so được với những phù thủy vĩ đại mấy trăm năm chuyên nghiên cứu lĩnh vực linh hồn. Những phù thủy đó vài đời không thể kết luận, tự nhiên cũng không phải Hermione trải qua mấy tháng đọc là có thể rõ ràng.
Chẳng qua Hermione ngược lại bắt được một phương hướng chính xác, cũng chính là linh hồn quả thật có thể bị đồng điệu hoặc là thôn phệ. Mà loại tình huống này, trên thực tế sớm phát sinh ở trên người Harry. Cũng chính là 15 năm trước, buổi tối cha mẹ Harry bị sát hại, Voldemort ‘không cẩn thận’ phân liệt hồn phiến đến trên người Harry.
Muốn biết, Voldemort lựa chọn Hồn Khí, có nhật kí, nhẫn, mũ miện linh tinh vật thể không có ý thức sinh mệnh, nhưng là có sinh vật giống Nagini, nhưng vô luận như thế nào, Voldemort chưa từng suy xét lựa chọn một nhân loại làm cho hồn phiến ký túc.
Nghiên cứu linh hồn, Voldemort không phải là người thứ nhất hoặc là cuối cùng một, nhưng khẳng định là một trong số đó. Cho nên hắn cũng biết linh hồn nhân loại phức tạp, thuyết pháp linh hồn đồng hóa được đề suất thảo luận ở rất nhiều sách, tuy rằng không thể chứng thực nhưng Voldemort tuyệt không mạo hiểm phiêu lưu như vậy, đem một hồn phiến có khả năng bị tiêu diệt, ném lên trên người một người khác trong thời gian dài.
Mà Voldemort muốn tránh, hồn phiến Voldemort vô ý thức phân liệt đến trên người Harry trải qua 15 năm dài, cùng với Harry trưởng thành, trải qua không ngừng dao động, có thể nói đã bị linh hồn đầy đủ của Harry tiêu hóa. Harry thậm chí bởi vậy lấy được năng lực đặc thù xà ngữ, mà ma lực Harry tương đối cường đại từ nhỏ hơn người bình thường, căn cứ lý luận cảu Merlin thất thế, có lẽ cũng có liên quan tới chuyện tiêu hóa hồn phiến.
Vì thế, hồn phiến tồn tại trong nhật kí của Tom Riddle, khi bị tiêu hủy ngay lập tức chạy vào trong cơ thể Harry, kỳ thật là cảm ứng được ‘khí tức’ quen thuộc trên người Harry, mà nhảy vào người Harry. Nhưng muốn nói kí sinh cũng có chút khác biệt, có lẽ nên nói là dính hợp. Cũng chính là hồn phiến bị Harry hoàn toàn tiêu hóa hiện tại đổ thành môi giới trọng yếu giữa hồn phiến mới và linh hồn Harry, khiến hai người có thể càng nhanh chóng giao hòa.
Cho nên mặc dù Harry đột nhiên hơn chút cảm xúc kì lạ nhưng kỳ thật cậu không cần quá mức lo lắng, kia chỉ là phản ứng trong khi dung hợp khiến cậu không quá dễ chịu mà thôi. Khi linh hồn Harry tương đương kiên cố, cậu còn có được một mảnh hồn đã muốn hoàn toàn bị tiêu hóa, cũng thần phục mình, Harry không cần cố gắng gì, hồn phiến mới bị hấp thu cũng chỉ là vấn đề thời gian, đương nhiên, hấp thu về sau cảm xúc như vậy đại bộ phận sẽ nhạt đi.
Về phần phương pháp Hermione đưa ra làm cảm xúc đồng điệu chỉ là phương thức thích ứng cho Harry dễ chịu chút mà thôi. Nó có lẽ có chút giúp với linh hồn dung hợp nhưng cũng không phải mấu chốt. Dù sao linh hồn không chỉ có cảm xúc, còn bao hàm trí thức, tinh thần, năng lượng hoặc là tiềm thức cùng rất nhiều phương diện phức tạp.
Bất quá, buổi tối này Harry không biết điều đó.
Harry chỉ là biết thêm mình có càng nhiều lý do cần tiếp cận Malfoy, mà cậu hoàn toàn không cảm thấy phức tạp.
Harry nhìn quyển vở trong tay Hermione, thử lý giải, “Cho nên cậu cho rằng linh hồn nếu có thể bị đồng hóa, trừ bỏ quỷ hút máu chuyển hóa, cũng có thể có con đường khác? Giống như cậu nói, ma pháp dao động đồng điệu?"
“Không sai, nếu linh hồn đồng hóa là một ‘hiện tượng’, như vậy liền không bài trừ có thể có nhiều loại phương pháp làm được điều đó!" Hermione dùng lực đánh vào vai Harry tỏ vẻ khen ngợi.
Kỳ thật sách Harry mang cho Hermione chính cậu cũng từng đọc qua, dù sao đó là vấn đề của mình, chỉ là cậu không có nhiều lý luận trụ cột như Hermione, đó là cần nhiều năm đọc sách, liên kết mọi thứ lại. “Nhưng cậu xác định linh hồn ma pháp dao động như thế nào? Chúng nó đồng điệu như thế nào?" Harry lập tức hỏi phần mấu chốt.
“Đó quả thật là bộ phận khó khăn nhất." Hermione có chút không xác định, “Không có người nào có thể khẳng định, thậm chí tác giả của quyển Merlin thất thế cũng không làm được, ông ấy chỉ chứng minh linh hồn có được ma lực dao động này, tiêu phí một đời vẫn bị mọi người nghi ngờ."
“Mình không biết người đó nhưng mình biết cậu." Harry đột nhiên nói.
Hermione sửng sốt, nghe ra ca ngợi bên trong những lời này, nhất thời mặt đỏ, “A,Harry, mình cũng chỉ tận lực."
“Nói xem, mình biết cậu đã có đáp án đúng không?" Harry cổ vũ cười cười.
Hermione đỏ mặt, khụ hai tiếng.
“Đầu tiên mình nghĩ tới cảm xúc của cậu, đó là ảnh hưởng rõ rệt nhất của mảnh hồn đó tới cậu. Lúc đầu, cậu không thể khống chế sự tức giận hay vui mừng của nó, đồng dạng chúng ta phỏng đoán nó cũng không thể khống chế cậu. Cho nên mình muốn cậu đi tìm ra nguyên nhân nó như vậy để tránh đi hoặc là hùa theo. Nhưng mình cũng nói cho cậu, nó cũng có khả năng sẽ ảnh hưởng, khiến cậu dần dần có những chỗ giống nó."
“Có lẽ," Harry nghĩ nghĩ, không tình nguyện gật đầu, “Có một số thứ mình không xác định được mình có thích hay không, nhưng nếu nó thích, mình làm nhiều hơn, tự nhiên cũng sẽ quen hoặc là thích. Nhưng nó cũng chỉ giới hạn mình không bài xích, nếu mình ghét, vô luận như thế nào mình cũng sẽ kháng cự." Mấy câu sau Harry nói có chút phòng bị, cậu không bằng lòng nghe giống như là bị hồn phiến dắt đi.
“Như vậy Malfoy thì sao?" Hermione đột nhiên hỏi, “Mình nghĩ cậu ghét cậu ta, nhưng cậu còn dùng tới lời thề bất khả bội chỉ vì tiếp cận cậu ta, thậm chí giữa trưa hôm nay còn bỏ lại chúng mình, mặc dù không phải Malfoy bắt buộc cậu?" Buổi chiều hôm nay Harry về, bọn họ liền hỏi rõ ràng Harry đi tìm Malfoy làm cái gì.
Harry sửng sốt phản bác, “Mình không nhận một chú ngữ có thể thay đổi cái gì, mặc dù nó hiệu quả nghe rất khủng bố nhưng chỉ cần mình không vi phạm, nó vô hại, mà giữa trưa hôm nay…" Harry nhún nhún vai, “Chỉ là đi xác nhận, bên trong có lỗi của mình."
“Nói thực, mình cho rằng trong chuyện Malfoy, cảm xúc và phản ứng của cậu có chút không bình thường." Hermione thật cẩn thận nói.
Harry kéo khóe miệng, “Khi nào thì mình bình thường?"
“Không Harry." Hermione cổ quái nhìn Harry, “Cậu có nghĩ tới hay không, khả năng cậu thích không giống hồn phiến, nhưng là khả năng có cái giống nhau thì sao?"
“Cậu có ý gì?" Harry hoang mang.
“Nói như vậy, thứ nó thích cậu ghét, cậu có thể áp chế. Gặp thứ nó ghét cậu thích, cậu có thể làm theo ý mình. Nhưng nếu là nó thích cậu cũng thích? Hoặc là nó ghét cậu cũng ghét? Phía sau, cậu tương đương có hai phần cảm xúc, cậu sẽ như thế nào?" Hermione thong thả nói.
“…" Harry không phát hiện mình trừng Hermione, trong lòng đang nhanh chóng suy nghĩ những gì Hermione nói.
Harry đột nhiên nhớ tới cốc nước bị vỡ ở bệnh thất, trong mấy tháng này cậu rõ ràng đã có thể khống chế cảm xúc rất tốt, nhưng khi bà Pomfrey bảo cậu đi, ma lực cơ hồ không bị khống chế chạy ra. Loại tình hình này cũng xuất hiện khi Snape đuổi cậu về tháp, chỉ là lần đó cậu ít nhất đã chuẩn bị tâm lý, khi nhìn Snape xuất hiện đã mơ hồ suy đoán. Mà theo như Hermione nói, đó là kết quả khi cảm xúc của mình và hồn phiến giống nhau?
Giữa trưa hôm nay mình nơi nơi tìm người này, chẳng lẽ coi như là xúc động?
Thậm chí sớm hơn, cái lời thề bất khả bội kia cũng vậy?
Nói cách khác, chẳng lẽ mình muốn… Tiếp cận Malfoy?
Biểu tình của Harry có chút vi diệu, không trả lời ngay, “Những gì cậu nói làm mình có chút hỗn loạn, Mione, rất nhiều thời gian mình chỉ quan tâm mình có lung tung tức giận không, chỉ cần không có, cái khác mình cũng không chú ý."
Hermione thyas Harry như vậy cũng không miệt mài theo đuổi. Những quan sát đó chính cô cũng không có thể tin tưởng, cô chỉ gật gật đầu, “Nhưng vô luận thế nào, đây chính là phương pháp đồng điệu mình nghĩ. Nếu có bất cứ chuyện gì có thể làm cho cậu vui nó cũng vui, cảm xúc và phản ứng của cậu sẽ càng cường liệt, trình nào đó độ có lẽ sẽ làm nhịp độ linh hồn giống nhau, chính là đồng điệu mình nói." Nói đến đây cô dừng lại một chút, “Đương nhiên, mình không có bất cứ chứng cớ gì có thể chứng minh lý luận này, mình chỉ đoán, linh hồn bất đồng thì ma lực dao động bất đồng, sau đó linh hồn bất đồng mang đến cảm xúc bất đồng, như vậy, ma lực dao động cùng cảm xúc có liên quan nào đó không? Duy trì suy luận này còn một lý do, đó chính là quan điểm cực đoan phẫn nộ là khả năng bùng nổ cường liệt ma lực, cho nên, mình nghĩ cậu có lẽ thử xem."
Harry im lặng một hồi lâu như đang suy nghĩ cái gì,Hermione lẳng lặng chờ đợi Harry nghĩ. Mặc dù Hermione nhìn nhiều sách thế nào, thực tiễn chân chính vẫn là ở trên người Harry, nếu suy luận cô đưa ra có bất cứ hiện trạng không hợp nào, nó cũng cần Harry nhắc nhở cô.
Bất quá trước khi Harry mở miệng, một bóng ma bao phủ bọn họ.
Hermione đầu tiên phát hiện người đứng ở bên cạnh sô pha, “Ron?" Thấy mặt Ron cổ quái, cô mới tỉnh ngộ mình còn chưa hủy bùa tĩnh âm, cô rút đũa phép, “Finite Incantatem."
Ron vẻ mặt phức tạp nhìn bạn gái rồi nhìn nhìn Harry.
Hai người bọn họ cứ như vậy tránh ở góc ẩn mật, dựa vào nhau rất gần, đầu cơ hồ đều phải chạm vào nhau, tuy rằng trung gian còn có vở của Hermione, Ron biết bọn họ đang thảo luận chuyện hồn phiến nhưng cậu vẫn không thể vui vẻ đứng lên. Harry cao len hiện tại đi trong trường đều có mấy cô gái quay đầu, loại tình hình đó khi Harry nguyện ý thử áo sơmi lụa càng thêm rõ ràng, Ron cảm giác tâm tình năm thứ tư khi đó lại trở lại.
Ron hiếm thấy đến sô pha Hermione mà không phải bên Harry. “Nói xong rồi?"
Hermione gật đầu, bắt đầu thu thập sách vở.
Harry cũng không nhiều lời, “Ừ."
“Tốt lắm, có chuyện mình cũng phải nói với cậu." Ron nói xong ôm Hermione.Hermione sửng sốt, mặt càng đỏ hơn nhưng không giãy dụa.
“A, ông trời a, thật hay giả vậy?" Harry nhướn mày, nhếch miệng rất lớn, “Mình chờ thật lâu rồi!"
Câu này rốt cục khiến tâm tình Ron tốt hơn nhiều, cũng nhớ rõ cần thẹn thùng. Ron bày ra bộ dáng không quan trọng, “Cũng không có gì, đây là bạn gái mình, giới thiệu cho cậu!" Nói xong vỗ vỗ vai Hermione.
“Nói bậy bạ gì đó…" Hermione xấu hổ lẩm bẩm một tiếng.
“Mình đoán xem, sẽ không là thứ bảy đi? Chúc mừng a!" Harry vỗ Ron. Nếu biết thả bọn họ một mình đi Hogsmeade có thể đâm một tầng giấy cuối cùng, Harry khẳng định đã sớm làm như vậy.
“Hôm đó cậu không đi." Ron gãi mặt, “Rất nhàm chán, liền…"
‘ba’ một tiếng, đến phiên Hermione hung hăng đánh Ron, “Nhàm chán?"
“Ách, không phải, kia là," Ron bối rối, “Khi chúng ta đi về không phải không có việc gì? Vừa vặn liền nói này a…"
“Ác? Nghe giống như là làm cho qua thời gian?" Hermione ôm ngực, trừng bạn trai.
“Đương, đương nhiên không phải! Em biết rõ, anh cái kia…" Ron nôn nóng lắp bắp nhưng lại bởi vì ở trước mặt Harry, không được tự nhiên nên không nói được lời ngon tiếng ngọt trấn an bạn gái.
“Mình khuyên cậu thành thật giải thích, riêng là bạn đều đánh không lại, huống chi hiện tại thân phận hèn mọn? Cậu nên học Dean." Harry cười xấu xa nhắc nhở. Trong phòng ngủ bọn họ, bởi vì Dean và Patil yêu nhau, bọn họ đều cười Dean là người hầu hèn mọn của Patil. Mà Ron luôn lớn tiếng cười nhạo, nói chính mình về sau khẳng định sẽ không bị bạn gái cưỡi lên đầu, bất quá hiện tại xem ra hoàn cảnh không tốt.
“Gặp quỷ, đừng cười! Rất nhanh cậu cũng sẽ như vậy!" Ron đỏ mặt, chuyển dời tức giận đến trên người Harry.
Harry sờ sờ cằm, “Mình hoài nghi, mình cũng không phải là người vụng trộm luyện tập tỏ tình trong phòng ngủ."
Bởi vì câu này, Ron quyết định nghiêm túc tìm bạn gái cho Harry.
Buổi tối, Harry và Ron náo loạn một trận, lại bị Hermione cưỡng bức miễn cưỡng hoàn thành bài tập của thảo dược học. Khi Harry trèo lên giường an tĩnh lại, lại một lần nữa tự hỏi những gì Hermione nói.
Harry hai tay đỡ đầu, suy nghĩ không thể tránh trở về trên người Malfoy.
Harry không thể khẳng định kết luận vừa rồi của mình có thể tin hay không, có liên quan vu mình muốn tiếp cận Malfoy, bất quá cậu biết, mình có lẽ có chút hiếu kì về Malfoy.
Bởi vì Harry còn rõ ràng nhớ rõ buổi tối trước khi xảy ra sự cố độc dược.
Khi đó Malfoy một mình đứng ở đó, tâm tình tựa hồ không tốt nhưng không phải phô trương thanh thế giống bình thường, càng giống một người già nhăn mặt, ngoài ý muốn, thuận mắt hơn rất nhiều.Harry hiếu kì tránh ở chỗ tối nhìn một lúc lâu, thậm chí đoán lý do gì có thể khiến Malfoy như vậy, cho dù sau đó Malfoy lại biểu hiện giống khốn kiếp, bất quá cậu cũng thạch hóa Malfoy, lại khiến Malfoy nổi giận đùng đùng đi, Harry cảm giác tính là huề nhau.
Mà hiện tại ngẫm lại, khi đó Malfoy như là biến thành đứa bé, biểu tình rõ ràng mà không phải trừng người. Khi đó kỳ thật rất tốt, Harry mỉm cười trong bóng đêm.
Chỉ là lại nói, mặc dù Malfoy có lẽ có thể khiến mình cùng hồn phiến có được cảm xúc giống nhau, nói thật Snape cũng có thể, hắn có thể khiến Harry và hồn phiến đồng thời phẫn nộ, bất quá như vậy thật sự là có thể làm cho linh hồn đồng điệu? Nghe tựa hồ quá mức đơn giản, Harry có chút hoài nghi.
Mà hoài nghi này không thể nói là không hợp lí.
Mặc dù Hermione là một học sinh trí tuệ cố gắng, trình độ cùng phạm vi đọc lướt qua của cô không có khả năng so được với những phù thủy vĩ đại mấy trăm năm chuyên nghiên cứu lĩnh vực linh hồn. Những phù thủy đó vài đời không thể kết luận, tự nhiên cũng không phải Hermione trải qua mấy tháng đọc là có thể rõ ràng.
Chẳng qua Hermione ngược lại bắt được một phương hướng chính xác, cũng chính là linh hồn quả thật có thể bị đồng điệu hoặc là thôn phệ. Mà loại tình huống này, trên thực tế sớm phát sinh ở trên người Harry. Cũng chính là 15 năm trước, buổi tối cha mẹ Harry bị sát hại, Voldemort ‘không cẩn thận’ phân liệt hồn phiến đến trên người Harry.
Muốn biết, Voldemort lựa chọn Hồn Khí, có nhật kí, nhẫn, mũ miện linh tinh vật thể không có ý thức sinh mệnh, nhưng là có sinh vật giống Nagini, nhưng vô luận như thế nào, Voldemort chưa từng suy xét lựa chọn một nhân loại làm cho hồn phiến ký túc.
Nghiên cứu linh hồn, Voldemort không phải là người thứ nhất hoặc là cuối cùng một, nhưng khẳng định là một trong số đó. Cho nên hắn cũng biết linh hồn nhân loại phức tạp, thuyết pháp linh hồn đồng hóa được đề suất thảo luận ở rất nhiều sách, tuy rằng không thể chứng thực nhưng Voldemort tuyệt không mạo hiểm phiêu lưu như vậy, đem một hồn phiến có khả năng bị tiêu diệt, ném lên trên người một người khác trong thời gian dài.
Mà Voldemort muốn tránh, hồn phiến Voldemort vô ý thức phân liệt đến trên người Harry trải qua 15 năm dài, cùng với Harry trưởng thành, trải qua không ngừng dao động, có thể nói đã bị linh hồn đầy đủ của Harry tiêu hóa. Harry thậm chí bởi vậy lấy được năng lực đặc thù xà ngữ, mà ma lực Harry tương đối cường đại từ nhỏ hơn người bình thường, căn cứ lý luận cảu Merlin thất thế, có lẽ cũng có liên quan tới chuyện tiêu hóa hồn phiến.
Vì thế, hồn phiến tồn tại trong nhật kí của Tom Riddle, khi bị tiêu hủy ngay lập tức chạy vào trong cơ thể Harry, kỳ thật là cảm ứng được ‘khí tức’ quen thuộc trên người Harry, mà nhảy vào người Harry. Nhưng muốn nói kí sinh cũng có chút khác biệt, có lẽ nên nói là dính hợp. Cũng chính là hồn phiến bị Harry hoàn toàn tiêu hóa hiện tại đổ thành môi giới trọng yếu giữa hồn phiến mới và linh hồn Harry, khiến hai người có thể càng nhanh chóng giao hòa.
Cho nên mặc dù Harry đột nhiên hơn chút cảm xúc kì lạ nhưng kỳ thật cậu không cần quá mức lo lắng, kia chỉ là phản ứng trong khi dung hợp khiến cậu không quá dễ chịu mà thôi. Khi linh hồn Harry tương đương kiên cố, cậu còn có được một mảnh hồn đã muốn hoàn toàn bị tiêu hóa, cũng thần phục mình, Harry không cần cố gắng gì, hồn phiến mới bị hấp thu cũng chỉ là vấn đề thời gian, đương nhiên, hấp thu về sau cảm xúc như vậy đại bộ phận sẽ nhạt đi.
Về phần phương pháp Hermione đưa ra làm cảm xúc đồng điệu chỉ là phương thức thích ứng cho Harry dễ chịu chút mà thôi. Nó có lẽ có chút giúp với linh hồn dung hợp nhưng cũng không phải mấu chốt. Dù sao linh hồn không chỉ có cảm xúc, còn bao hàm trí thức, tinh thần, năng lượng hoặc là tiềm thức cùng rất nhiều phương diện phức tạp.
Bất quá, buổi tối này Harry không biết điều đó.
Harry chỉ là biết thêm mình có càng nhiều lý do cần tiếp cận Malfoy, mà cậu hoàn toàn không cảm thấy phức tạp.
Tác giả :
J112233