Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất
Chương 137: Billy Wagner
Editor: Waveliterature Vietnam
Trong đám đông hỗn loạn, có nhiều người đã tháo chạy trốn ra ngoài như Giáo sư Flitwick và Ellen.
Dáng người thấp bé của giáo sư Flitwick lúc này rất bất lợi, nếu không cẩn thận có thể sẽ bị đám đông đánh ngã gục. Ellen tuy hiện tại có dáng vóc của một đứa trẻ, nhưng tay vẫn níu chặt lấy giáo sư Flitwick, tận dụng lợi thế về chiều cao tốt hơn giáo sư Flitwick rất nhanh đã biến mất khỏi dòng người này.
Một số pháp sư mặc áo choàng đen giống nhau đã vội vã đi qua Ellen, rồi lại chạy theo hướng ngược lại.
Ellen nhìn thấy ngay ở giữa đám người phù thủy, chính là chủ tịch của Đại hội Pháp thuật Hoa Kỳ, William. Bức tranh khổng lồ của anh ta được treo trong hội trường và với đôi mắt chim ưng sắc bén của Ellen đã khắc sâu ân tượng này.
Đối với Đại hội Pháp thuật Hoa Kỳ, sự việc cần giải quyết cần thiết nhất chính là bắt được tử tù bỏ trốn, bắt những con thú ma thuật đã trốn thoát. Cảnh phong tỏa chắc chắn không nằm trong sự cân nhắc của họ. Vì cuộc đấu tranh giữa các pháp sư, sức mạnh rất mạnh, rất nhiều phù thủy đã bị nhốt trong lâu đài nên đó tuyệt đối không phải là một cách tốt. Thay vào đó, mọi người có thể tự sơ tán, điều này có thể làm giảm thương vong một cách hiệu quả.
Trước khi rời khỏi hội trường, Ellen đặc biệt đã nhìn thoáng qua đĩa quay thể hiện mức độ đe dọa của ma thuật. Con trỏ của bàn xoay chỉ ra vào tình huống nghiêm trọng không thể kể xiết.
Ellen bị họ may mắn đã thoát ra được lâu đài Woolworth, dọc theo đường Broadway để rút lui.
Đột nhiên, một loạt âm thanh liên tiếp kéo đến vang vọng khiến kinh thiên động địa. Mọi người la hét và than khóc vang lên khắp không gian. Tất cả mọi người đều quay đầu lại để tìm nguồn gốc của âm thanh. Lúc này đứng sừng sững trên đường là tòa nhà tráng lệ, cao vút chọc trời - Tòa nhà Woolworth.
Một mặt bức tường của tòa cao ốc bị nứt ra, những gạch ngói vun lay động, giống như một trận động đất, nó phát nổ, rồi rơi xuống chính giữa con đường phía trước. Động tác rất dữ dội, dồn dập – người và xe cộ bị nó đấm trúng khiến bay lên.
Một thời gian sau, một đám Ngạo La dùng ảo ảnh di hình di chuyển trên đường, trong tay vẫy đũa phép thuật ma thuật, đối với những cảnh sát chạy đến và người dân thực hiện lời nguyền lãng quên.
"Không xong! Chúng ta phải chạy nhanh ra khỏi nơi thị phi này! » Giáo sư Flitwick nắm chặt tay Ellen thực hiện ảo ảnh di hình.
Trong nháy mắt, họ đã đi đến một con đường thật dài, hai bên đều là những ngôi nhà dược dát bằng đá nâu, trong số đó một tòa nhà có gạch ngói bị vỡ.
Ai đó đang la hét, có người đã vội vã sơ tán mọi người rời khỏi tòa nhà. Một cảnh sát đứng giữa đám đông và bị vướng vào những cư dân trông rất bất lực.
"Này – này – tất cả yên lặng! Tôi cần một bản ghi chép lại của nhân chứng …" người cảnh sát hét lên một cách sốt ruột.
"…Tôi nói cho bạn biết, đây là một cuộc tấn công khủng bố! Chắc chắn đã có ai đó đã chôn quả bom! Ta không nên mang những đứa trẻ quay trở lại trước khi an toàn." Một phụ nữ mặc đồ ngủ màu đỏ tươi đang vẫy tay, trông rất phấn khích.
Cảnh sát nhún vai và không nhận ra suy đoán của người phụ nữ. "Xin lỗi, thưa bà - chúng tôi chưa nhận được bất kỳ thông tin nào để chứng minh rằng đây là do con người tạo ra..."
"Không phải là một cuộc tấn công khủng bố - Này, cảnh sát, tôi đã thấy nó! - Đó là một con rồng!"
Một người đàn ông trung niên say rượu nói một cách tự hào.
Giáo sư Flitwick lấy đũa phép từ tay áo và chỉ vào người đàn ông trung niên.
"- Tấn công, đó là một cuộc tấn công khủng bố!" Người đàn ông trung niên đột nhiên đổi giọng. "
Một người nông dân sửa sang lại một chiếc máy kéo trong cơn thịnh nộ! Tôi nghe nói rằng nó đã đè bẹp bảy chiếc xe hơi!"
Những người xung quanh đồng ý với anh ta. "Cuộc tấn công... là cuộc tấn công!"
Giáo sư Flitwick nắm tay Ellen từ bên đám người đi vòng ra ngoài, đi đến một con hẻm hẹp ở phía sau.
"Những bí mật bảo thủ của thế giới ma thuật, không thể để thế giới ma thuật bại lộ trước mặt Muggles, là trách nhiệm của mỗi pháp sư của chúng ta." Giáo sư Flitwick thấy rằng Ellen đối với việc thi triển lời nguyền không phản ứng, Vì vậy không nhịn được nên đã nói ra trực tiếp những lời đã chuẩn bị trước đó.
Ellen kỳ thật đối với cách làm che giấu thế giới phù thủy có chút suy nghĩ, nhưng Ellen đã không biểu lộ nó ra ngoài, "Em không biết sinh vật nào có sức tàn phá như vậy?" so sánh những sinh vật ma thuật mà từ trước đến giờ mình biết, nhưng không có manh mối nào về sinh vật có sức tàn phá ghê như vậy, ví dụ như rắn chim trong không gian thú cưng của Ellen.
Một con ong nhỏ màu xanh đột nhiên bay qua đầu họ, và Ellen đột nhiên hiểu tại sao dĩa xoay lớn lớn của Đại hội Pháp thuật Hoa Kỳ lại chỉ ra sự nghiêm trọng: Tình huống nghiêm trọng không có cách nào giải thích.
Trong một khoảng thời gian ngắn, Ellen đã gặp phải ba loại sinh vật ma thuật: Chuột Motra, sinh vật phá hoại và không xác định, và - Billy Wagner.
Loài côn trùng nhỏ màu xanh có cánh giống như máy bay trực thăng vừa bay qua chính là Billy Wagner! Billy Wagner là loài côn trùng có nguồn gốc ở Úc, xuất hiện ở New York, rất có thể là lúc trước từ Đại hội ma thuật ở Hoa Kỳ đã trốn thoát.
Billy Wagner hành động rất nhanh nhẹn, không chỉ vì Muggle hiếm khi chú ý đến nó, mà các phù thủy thường không tìm thấy nó, trừ phi chúng ngủ đông.
Nhưng đối với ngũ quan nhạy bén của Ellen mà nói, trong con hẻm xa xôi và yên tĩnh này, âm thanh của Billy Wagner rất rõ ràng.
"Mạng nhện trùng điệp!" Ellen nhanh chóng rút đũa phép thuật ra. Một mạng nhện rất tinh xảo xuất hiện trước mặt Billy Wagner. Billy Wagner không thể trốn thoát và bị quấn thành một cái kén, bay vào trong tay của Ellen.
"Đó là cái gì?" Giáo sư Flitwick thấy động tác nghi ngờ của Ellen, nên hỏi.
Billy Wanger." Ellen đem cái kén tơ dày đưa cho giáo sư Flitwick.
"Nọc độc nơi kim của chúng là một trong những nguyên liệu thô sơ để làm đường mật ong!" Giáo sư Flitwick tiếp nhận kén của nó và quan sát nói.
« Thật là một lời nguyền không tệ. » Giáo sư có vẻ hài lòng. "Nhìn vào điều này, Leonard có lẽ sẽ rất cao hứng."
« Hay là do thầy dạy tốt, giáo sư." Ellen nháy mặt một cái, trong lòng suy nghĩ – sau này kiên quyết không nên ăn kẹo đường mật ong!
Flitwick nghe vậy rất hài lòng gật đầu, rồi đợi một hồi lâu rồi nói với Ellen, « hay là, chúng ta hãy trở lại Quốc hội để xem thử một chút. » Thời gian lâu như vậy, nhóm Ngạo La người Mỹ chắc đã thu thập xong tàn cuộc!
Đúng là như thế, sau vụ cướp ngục, một nhóm Ngạo La nước Pháp của Đại Hội ma thuật đã tập trung lại với nhau, thảo luận những trường hợp khẩn cấp đang xảy ra.
Trong số những người bạn cũ của Filtwick – Leonard Nox, lúc này trên mặt đầy những vết thương, và còn có Chủ tịch Đại hội Pháp thuật Hoa Kỳ, Tổng thống William.
"Lần này chuyện xảy ra thật sự rất nghiêm trọng, vì cái gì mà Ngạo La của chúng ta lại đến muộn, tại sao tù nhân nên bị xử lý ngay lập tức khi tìm đường chạy thoát, vì sao – những sinh vật nhập cảnh toàn bộ lại để chạy thoát?" Chủ tịch William nheo mắt quét khắp trường, các Ngạo La cao cấp mỗi người điều cúi đầu, không dám nhìn trực tiếp vào mặt của chủ tịch.
Trong đám đông hỗn loạn, có nhiều người đã tháo chạy trốn ra ngoài như Giáo sư Flitwick và Ellen.
Dáng người thấp bé của giáo sư Flitwick lúc này rất bất lợi, nếu không cẩn thận có thể sẽ bị đám đông đánh ngã gục. Ellen tuy hiện tại có dáng vóc của một đứa trẻ, nhưng tay vẫn níu chặt lấy giáo sư Flitwick, tận dụng lợi thế về chiều cao tốt hơn giáo sư Flitwick rất nhanh đã biến mất khỏi dòng người này.
Một số pháp sư mặc áo choàng đen giống nhau đã vội vã đi qua Ellen, rồi lại chạy theo hướng ngược lại.
Ellen nhìn thấy ngay ở giữa đám người phù thủy, chính là chủ tịch của Đại hội Pháp thuật Hoa Kỳ, William. Bức tranh khổng lồ của anh ta được treo trong hội trường và với đôi mắt chim ưng sắc bén của Ellen đã khắc sâu ân tượng này.
Đối với Đại hội Pháp thuật Hoa Kỳ, sự việc cần giải quyết cần thiết nhất chính là bắt được tử tù bỏ trốn, bắt những con thú ma thuật đã trốn thoát. Cảnh phong tỏa chắc chắn không nằm trong sự cân nhắc của họ. Vì cuộc đấu tranh giữa các pháp sư, sức mạnh rất mạnh, rất nhiều phù thủy đã bị nhốt trong lâu đài nên đó tuyệt đối không phải là một cách tốt. Thay vào đó, mọi người có thể tự sơ tán, điều này có thể làm giảm thương vong một cách hiệu quả.
Trước khi rời khỏi hội trường, Ellen đặc biệt đã nhìn thoáng qua đĩa quay thể hiện mức độ đe dọa của ma thuật. Con trỏ của bàn xoay chỉ ra vào tình huống nghiêm trọng không thể kể xiết.
Ellen bị họ may mắn đã thoát ra được lâu đài Woolworth, dọc theo đường Broadway để rút lui.
Đột nhiên, một loạt âm thanh liên tiếp kéo đến vang vọng khiến kinh thiên động địa. Mọi người la hét và than khóc vang lên khắp không gian. Tất cả mọi người đều quay đầu lại để tìm nguồn gốc của âm thanh. Lúc này đứng sừng sững trên đường là tòa nhà tráng lệ, cao vút chọc trời - Tòa nhà Woolworth.
Một mặt bức tường của tòa cao ốc bị nứt ra, những gạch ngói vun lay động, giống như một trận động đất, nó phát nổ, rồi rơi xuống chính giữa con đường phía trước. Động tác rất dữ dội, dồn dập – người và xe cộ bị nó đấm trúng khiến bay lên.
Một thời gian sau, một đám Ngạo La dùng ảo ảnh di hình di chuyển trên đường, trong tay vẫy đũa phép thuật ma thuật, đối với những cảnh sát chạy đến và người dân thực hiện lời nguyền lãng quên.
"Không xong! Chúng ta phải chạy nhanh ra khỏi nơi thị phi này! » Giáo sư Flitwick nắm chặt tay Ellen thực hiện ảo ảnh di hình.
Trong nháy mắt, họ đã đi đến một con đường thật dài, hai bên đều là những ngôi nhà dược dát bằng đá nâu, trong số đó một tòa nhà có gạch ngói bị vỡ.
Ai đó đang la hét, có người đã vội vã sơ tán mọi người rời khỏi tòa nhà. Một cảnh sát đứng giữa đám đông và bị vướng vào những cư dân trông rất bất lực.
"Này – này – tất cả yên lặng! Tôi cần một bản ghi chép lại của nhân chứng …" người cảnh sát hét lên một cách sốt ruột.
"…Tôi nói cho bạn biết, đây là một cuộc tấn công khủng bố! Chắc chắn đã có ai đó đã chôn quả bom! Ta không nên mang những đứa trẻ quay trở lại trước khi an toàn." Một phụ nữ mặc đồ ngủ màu đỏ tươi đang vẫy tay, trông rất phấn khích.
Cảnh sát nhún vai và không nhận ra suy đoán của người phụ nữ. "Xin lỗi, thưa bà - chúng tôi chưa nhận được bất kỳ thông tin nào để chứng minh rằng đây là do con người tạo ra..."
"Không phải là một cuộc tấn công khủng bố - Này, cảnh sát, tôi đã thấy nó! - Đó là một con rồng!"
Một người đàn ông trung niên say rượu nói một cách tự hào.
Giáo sư Flitwick lấy đũa phép từ tay áo và chỉ vào người đàn ông trung niên.
"- Tấn công, đó là một cuộc tấn công khủng bố!" Người đàn ông trung niên đột nhiên đổi giọng. "
Một người nông dân sửa sang lại một chiếc máy kéo trong cơn thịnh nộ! Tôi nghe nói rằng nó đã đè bẹp bảy chiếc xe hơi!"
Những người xung quanh đồng ý với anh ta. "Cuộc tấn công... là cuộc tấn công!"
Giáo sư Flitwick nắm tay Ellen từ bên đám người đi vòng ra ngoài, đi đến một con hẻm hẹp ở phía sau.
"Những bí mật bảo thủ của thế giới ma thuật, không thể để thế giới ma thuật bại lộ trước mặt Muggles, là trách nhiệm của mỗi pháp sư của chúng ta." Giáo sư Flitwick thấy rằng Ellen đối với việc thi triển lời nguyền không phản ứng, Vì vậy không nhịn được nên đã nói ra trực tiếp những lời đã chuẩn bị trước đó.
Ellen kỳ thật đối với cách làm che giấu thế giới phù thủy có chút suy nghĩ, nhưng Ellen đã không biểu lộ nó ra ngoài, "Em không biết sinh vật nào có sức tàn phá như vậy?" so sánh những sinh vật ma thuật mà từ trước đến giờ mình biết, nhưng không có manh mối nào về sinh vật có sức tàn phá ghê như vậy, ví dụ như rắn chim trong không gian thú cưng của Ellen.
Một con ong nhỏ màu xanh đột nhiên bay qua đầu họ, và Ellen đột nhiên hiểu tại sao dĩa xoay lớn lớn của Đại hội Pháp thuật Hoa Kỳ lại chỉ ra sự nghiêm trọng: Tình huống nghiêm trọng không có cách nào giải thích.
Trong một khoảng thời gian ngắn, Ellen đã gặp phải ba loại sinh vật ma thuật: Chuột Motra, sinh vật phá hoại và không xác định, và - Billy Wagner.
Loài côn trùng nhỏ màu xanh có cánh giống như máy bay trực thăng vừa bay qua chính là Billy Wagner! Billy Wagner là loài côn trùng có nguồn gốc ở Úc, xuất hiện ở New York, rất có thể là lúc trước từ Đại hội ma thuật ở Hoa Kỳ đã trốn thoát.
Billy Wagner hành động rất nhanh nhẹn, không chỉ vì Muggle hiếm khi chú ý đến nó, mà các phù thủy thường không tìm thấy nó, trừ phi chúng ngủ đông.
Nhưng đối với ngũ quan nhạy bén của Ellen mà nói, trong con hẻm xa xôi và yên tĩnh này, âm thanh của Billy Wagner rất rõ ràng.
"Mạng nhện trùng điệp!" Ellen nhanh chóng rút đũa phép thuật ra. Một mạng nhện rất tinh xảo xuất hiện trước mặt Billy Wagner. Billy Wagner không thể trốn thoát và bị quấn thành một cái kén, bay vào trong tay của Ellen.
"Đó là cái gì?" Giáo sư Flitwick thấy động tác nghi ngờ của Ellen, nên hỏi.
Billy Wanger." Ellen đem cái kén tơ dày đưa cho giáo sư Flitwick.
"Nọc độc nơi kim của chúng là một trong những nguyên liệu thô sơ để làm đường mật ong!" Giáo sư Flitwick tiếp nhận kén của nó và quan sát nói.
« Thật là một lời nguyền không tệ. » Giáo sư có vẻ hài lòng. "Nhìn vào điều này, Leonard có lẽ sẽ rất cao hứng."
« Hay là do thầy dạy tốt, giáo sư." Ellen nháy mặt một cái, trong lòng suy nghĩ – sau này kiên quyết không nên ăn kẹo đường mật ong!
Flitwick nghe vậy rất hài lòng gật đầu, rồi đợi một hồi lâu rồi nói với Ellen, « hay là, chúng ta hãy trở lại Quốc hội để xem thử một chút. » Thời gian lâu như vậy, nhóm Ngạo La người Mỹ chắc đã thu thập xong tàn cuộc!
Đúng là như thế, sau vụ cướp ngục, một nhóm Ngạo La nước Pháp của Đại Hội ma thuật đã tập trung lại với nhau, thảo luận những trường hợp khẩn cấp đang xảy ra.
Trong số những người bạn cũ của Filtwick – Leonard Nox, lúc này trên mặt đầy những vết thương, và còn có Chủ tịch Đại hội Pháp thuật Hoa Kỳ, Tổng thống William.
"Lần này chuyện xảy ra thật sự rất nghiêm trọng, vì cái gì mà Ngạo La của chúng ta lại đến muộn, tại sao tù nhân nên bị xử lý ngay lập tức khi tìm đường chạy thoát, vì sao – những sinh vật nhập cảnh toàn bộ lại để chạy thoát?" Chủ tịch William nheo mắt quét khắp trường, các Ngạo La cao cấp mỗi người điều cúi đầu, không dám nhìn trực tiếp vào mặt của chủ tịch.
Tác giả :
Đồng Đường