Happy Time

Chương 13: "thực nhớ cậu"

***Tại nhà ba đứa nó***

Nó và hai đứa bạn về đến nhà cũng là lúc trời chuyển sang màu đen hẳn, bóng tối bao trùm cả khu phố, trời cũng trở lạnh hơn. Tụi nó bước vào nhà và nhanh chóng đi tắm rửa, nấu bữa tối và ăn cơm tối....

Sau đó, đứa thì ngồi lướt điện thoại, đứa thì xem tivi, đứa thì chơi game, mỗi người một việc kéo dài đến hết buổi tối...

Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc nhà của tụi nó tắt đèn. Hai đứa bạn vừa nằm một chút đã ngủ ngay rồi chỉ có mỗi nó là mãi không ngủ được. Cứ nghĩ đến việc được làm bữa trưa cho hắn, được ngắm nhìn khuôn mặt điển trai của hắn lại khiến nó vô thức bật cười một tiếng...

Không phải nó không biết, hắn học rất giỏi toán chỉ là nó muốn cùng hắn thi đấu về học tập...

Không phải nó không biết, hắn thực sự rất đẹp, nhất là khi cười lộ ra hai cái răng khểnh cực kì duyên...

Và cũng chẳng phải nó không biết tình cảm của nó dành cho Vương Tuấn Khải đã không đơn thuần là tình cảm của fan với thần tượng nữa rồi !!! Một thứ cảm xúc nào đó len lỏi vào trong khiến trái tim nó luôn không tự chủ mà vô thức lỗi một nhịp khi bắt gặp nụ cười của hắn...

Chỉ có điều nó luôn luôn phủ nhận thứ cảm xúc đó, coi thứ tình cảm đó là hư không....Bởi vì nó còn phải chờ "cậu ấy"...

Chờ người khiến nó phải đợi nhưng lại không làm nó mất hi vọng...

Chờ người làm cho nó biết rung động là gì, biết nhớ nhung ra sao???, biết quan tâm một người quan trọng với mình như thế nào...

Nghĩ đến "cậu ấy" làm nó cười khổ một tiếng, từ trong hốc mắt, từng giọt nước trong veo chảy dài trên khuôn mặt thanh tú, khóe miệng khẽ bật lên vài tiếng khe khẽ :

"Bảo Nam, thực nhớ cậu"

***Sáng hôm sau***

Từ phía chân trời xa xa, vầng thái dương từ từ nhô lên, ánh nắng xuyên qua khe cửa sổ chiếu rọi vào gian phòng nơi có hai người nào đó đang say sưa ngủ....

Chả là hôm nay nó dậy từ rất sớm để làm cơm hộp cho Vương Tuấn Khải như đã hứa với hắn, khuôn mặt tươi cười đến rạng ngời khác hẳn với đêm hôm qua...

Chính là nó đang che dấu, che dấu sự yếu đuối, che dấu nhớ nhung, che đi bi thương, đeo lên một lớp mặt nạ tươi cười để không ai phải lo lắng...nó luôn như thế !!!

Khi đã làm xong cơm hộp cho Vương Tuấn Khải, nó mới tiến chân về phòng để gọi hai con bạn dậy...

-Bọn mày dậy mau !!! Không định đi học sao ?_nó nhìn vào hai người nào đó đang nằm trên giường mà nói

Hai đứa bạn sau khi nghe được giọng nói "thần thánh" của nó thì tình ngủ hẳn, hất chăn ra hai cô nàng đồng thanh nói:

-Dậy rồi đây !!!_Xuân và Mèo cũng thật bất ngờ đi, hôm nay nó lại dậy sớm như vậy còn gọi bọn cô nữa, phải chăng hôm nay nó uống nhầm thuốc ???

Nói rồi hai cô nàng nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng sau đó đi học...

Trên đường đi, Mèo quay sang thấy nó đang cầm hộp cơm xinh xinh màu xám thì ngạc nhiên hướng nó hỏi :

-Mày làm cho ai vậy ???_bây giờ cô mới để ý là nó làm cơm hộp nha, nhưng làm cho ai, không phải hôm qua nó vừa nấu cho Vương Tuấn Khải để xin lỗi vụ đâm vào hắn rồi sao?? Nó làm cơm hộp để làm gì chớ ???

-Làm cho Khải Khải a~ Tao nói cho bọn mày hôm qua rồi còn gì ???_Nó tròn mắt hỏi lại, hôm qua nó kể hết cho hai đứa kia rồi nha, lại bảo cô không nhớ đi!!!

-Ủa ??? Làm gì, mày chỉ kể vụ mày nói anh ấy phiền phức rồi ảnh không trả điện thoại cho mày thôi mà !!!_Mèo hơi hơi nhíu mày, rõ ràng nó chưa nói đến việc làm cơm hộp nha

-Đúng rồi, mày chỉ kể thế thôi !!!_Xuân cũng đồng tình với Mèo

-Ơ...vậy hả?? Thì là như thế này....bla...bla..._nó đem mọi chuyện kể không thiếu một chi tiết

-Hạng nhất ??? Mày muốn giành hạng nhất chuyên toán tổng hợp với Vương Tuấn Khải sao ???_hai cô nàng kinh ngạc nhìn nó, bộ nó không biết Vương Tuấn Khải học rất giỏi toán hay sao mà còn dám thách đấu với hắn

Nó nghe câu này của hai con bạn chỉ gật gật đầu thừa nhận

-Mày không biết là....

Lời nói của Xuân còn chưa dứt nó đã chen ngang :

-Tao biết chứ, nhưng anh ấy không chịu trả thì phải dùng cách này, trong máy còn một cái ảnh của tao với "cậu ấy" không thể mất được_ánh mắt nó xẹt qua một tia thương nhớ nhưng ngay lập tức vụt tắt

Hai cô nàng kia nghe nó nhắc đến "cậu ấy" thì không khỏi nhìn nhau lắc đầu một cái, nó thực sự chờ đợi cậu ta sao ???

---End chap---

Hì hì, hello mọi người, mình đã trở lại rồi nè, ai đó hỏi mình thi được bao nhiêu điểm đi !!!????????????????
Tác giả : Berry Nguyễn
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại