Hảo Thụ Thừa Song
Chương 6: Bí mật về thân thể (hạ)
Cuối cùng thì cơn tức của Kỳ Thiên Hữu cũng đã được giảm bớt đôi chút, hắn thở ra một hơi thật dài rồi nói tiếp, “Mộ Ngôn đã kiên nhẫn thí nghiệm, phát hiện trong nhân loại có một số người, bọn họ vừa là nam tử, lại có đặc tính của nữ tử, nếu như giống đực kỳ lân *** cùng bọn họ, liền có thể sinh hạ ra kỳ lân với huyết thống thuần khiết. Thế nhưng song tính nhân trong xã hội loài người bị coi là một điềm gở, đa số vừa sinh ra đã bị cha mẹ bỏ rơi có khi còn đưa vào rừng sâu, cho dù là nuôi lớn cũng chỉ giấu trong nhà để không bị người ngoài biết được, bởi vậy việc chúng ta muốn tím song tính nhân càng thêm khó khăn hơn."
“Cho nên Tiểu Liễu Nhi chính là song tính nhân theo lời của phụ thân nói đi? Y là người mà tế tự đại nhân cố ý tìm đến từ xã hội loài người?" Kỳ Thạc dựa vào lời nói của phụ thân mà phân tích ra tình huống rõ ràng, cao giọng xác nhận.
Bọn họ tuổi tác vẫn còn nhỏ, cũng không đặt trọng điểm vào vấn đề sinh dục, đối với chuyện Liễu Nghi Sinh có thể sinh con hay không cũng không có hứng thú, bởi vậy chỉ hỏi về thân thế của y.
“Ừm, không sai biệt lắm, tình huống cụ thể như thế nào thì ta cũng không quá rõ ràng. Sau khi Mộ Ngôn mang Tiểu Liễu Nhi về, vẫn cẩn thận tỉ mỉ dạy dỗ. Sợ nó cảm thấy tự ti vì thân thể của mình, cho nên vẫn chưa nói cho nó biết tình hình thực tế, cho nên nó vẫn cho rằng tất cả mọi người cũng giống như nó vậy. Hai đứa con không được bởi vì đã biết chuyện này mà coi thường Tiểu Liễu Nhi, từ nhỏ nó bị phụ mẫu vứt bỏ đã đủ thê thảm, không nói cho các con biết cũng vì không muốn để hai con không hiểu chuyện mà khi dễ nó rồi không chơi với nó nữa."
Kỳ Thiên Hữu nói hăng say, đối với hài tử kia hắn luôn yêu thương đến tận đáy lòng, tương lai còn phải làm con dâu của hắn nữa đó, hiện tại nói chân tướng cho nhi tử cũng là vì hi vọng bọn họ có thể ở cùng nhau như trước đây, chăm sóc thương yêu Tiểu Liễu Nhi.
“Thì ra thân thế của Tiểu Liễu Nhi thê thảm như thế a." Kỳ Thạc nghe Kỳ Thiên Hữu nói xong như có điều suy nghĩ, hắn cau mày lại rồi hỏi tiếp: “Phụ thân, con thấy có chút kỳ quái, vì sao người lại sợ sau khi con và Kỳ Canh biết được thân thế của Tiểu Liễu Nhi sẽ ghét bỏ y không thích y nữa vậy?"
“Không sai, phụ thân, đừng nói Tiểu Liễu Nhi là song tính nhân, cho dù là tiểu miêu tiểu cẩu, bọn con cũng nguyện ý làm bạn với y, chẳng phải bọn con cũng không giống như người thường sao, sao có thể bởi vì cảm thấy người tiên bất đồng mà coi thường họ cho được?" Kỳ Canh cũng cảm thấy phụ thân của mình và tế tự đại nhân là lo thừa, ở trong mắt thiếu niên đơn thuần chỉ có bạn bè hợp ý hay không, huống chi Liễu Nghi Sinh đã ở bên cạnh bọn họ từ nhỏ đến lớn, tình cảm trúc mã như ván đã đóng thuyền, sao lại có thể vì thân thể bất đồng mà không chơi đùa cùng y nữa.
Mà ngược lại, sau khi biết được bí mật thân thể của Tiểu Liễu Nhi hai huynh đệ cũng không bị đả kích quá lớn, trái lại ở trong lòng bọn họ đã khắc sâu thân thế khốn khổ của Liễu Nghi Sinh, gieo nên mầm móng cần phải bảo hộ và thương yêu nhiều hơn nữa, cái này về sau hãy nói, hiện tại không đề cập tới.
“Khụ, vậy là tốt rồi, các con coi như chuyện hôm nay cũng chưa từng phát sinh qua, sau này phải đối tốt với Tiểu Liễu Nhi, biết chưa?" Kỳ Thiên Hữu biết con trai của mình đơn thuần lại phóng khoáng, sẽ không bởi vì nguyên nhân thân thể mà cư xử trái phép với người khác, làm bạn bè có thể là không có chuyện gì, thế nhưng nếu để cho một người trong bọn chúng thành thân với Tiểu Liễu Nhi, có thể suy nghĩ của hai đứa sẽ không còn giống với hiện tại. Đương nhiên bây giờ còn chưa phải thời cơ tốt để nói về chuyện này, chờ đến khi bọn nhỏ lớn hơn chút nữa rồi hẵng nói.
“Phụ thân con còn có một vấn đề, nếu như thế hệ này đã không có giống cái, vậy tụi con đây, còn có A Đại của Trương gia, Tiểu Vũ của Lý gia đều là từ đâu mà tới nha? Nhà bọn họ có hai phụ thân đấy thôi, sao chúng con chỉ có một mình phụ thân." Kỳ Thạc có chút không hiểu hỏi.
“A Đại cùng Tiểu Vũ a, bọn họ đều hài tử được nhận nuôi từ nhân loại, cũng không phải là kỳ lân, còn các con…" Kỳ Thiên Hữu ấp úng, con ngươi loạn chuyển, hai ngón tay dựng thẳng lên lắc lư nói: “Các con là do phụ thân nhặt được từ trong động kỳ lân, không biết tại sao vận khí của phụ thân lại tốt như vậy, chỉ một lần liền nhặt được hai đứa."
Kỳ Thạc Kỳ Canh không nói gì nhìn vẻ mặt Kỳ Thiên Hữu cười đến mất tự nhiên, sao hắn có thể ngu ngốc mà đi tin tưởng những lời nói dối vụng về như thế, một lần liền nhặt được hai đứa, nếu như có thể dễ nhặt như vậy, tế tự đại nhân còn cần thiên tân vạn khổ thu dưỡng hài tử từ nhân loại sao? Thật không biết chỉ số thông minh của phụ thân mình thấp như vậy sao có thể lên làm tộc trưởng cho được… Bọn họ đều thấy xấu hổ thay người.
“Không muốn nói thì quên đi, ngược lại tụi con đi hỏi tế tự đại nhân là được." Cái người phụ thân này cho dù muốn cho một mặt mũi cũng không được mà!
Kỳ Thiên Hữu thấy nhi tử nói muốn đi hỏi Liễu Mộ Ngôn về thân thế của mình, thật sự là bị dọa cho hết hồn. Chuyện này vẫn là chướng ngại giữa hắn và Liễu Mộ Ngôn trong suốt thời gian qua, mấy năm nay hắn không ngừng nỗ lực, cho dù Liễu Mộ Ngôn đối với hắn lạnh như băng, nhưng hắn tin tưởng một ngày nào đó khi hắn có thể cảm hóa được người kia, người nọ sẽ buông bỏ được quá khứ, bị hắn cảm hóa như một vũng nước mùa xuân yếu đuối tựa vào ngực mình, nếu như hôm nay bị hai thằng nhóc này dặm mắm thêm muối, chẳng phải là ước nguyện của hắn sẽ vĩnh viễn không có ngày đạt thành hay sao.
“Đừng a hai đứa đừng làm vậy mà, nếu tụi con đi hỏi không phải là Mộ Ngôn liền biết được ta đã nói cho các ngươi biết về chuyện của Tiểu Liễu Nhi rồi sao? Phụ thân đã đáp ứng che giấu bí mật với y rồi, hai đứa đây là muốn để phụ thân biến thành người không tuân thủ chữ tín sao?" Kỳ Thiên Hữu trong cái khó ló cái khôn ngụy biện ra được một cái cớ.
“Vậy người cũng đừng lấy lý do nhặt được để lừa bịp bọn con chứ!" Kỳ Canh đã chịu không nổi mà rống với phụ thân ngốc nghếch.
“Ờm, ta, ta…" Kỳ Thiên Hữu nuốt một ngụm nước bọt, bị ánh mắt bức bách của hai nhi tử trừng đến độ đều chảy mồ hôi lạnh, lại sợ bọn họ sẽ thực sự đi hỏi Liễu Mộ Ngôn, lau mồ hôi lắp bắp nói: “Mẫu thân của các con, cũng, cũng giống với Tiểu Liễu Nhi, nhưng mà ta với y chỉ có nhân duyên mỏng manh, sau khi y sinh ra trứng của hai đứa xong cũng không có xuất hiện thêm lần nào nữa, cho nên đừng dây dưa cái vấn đề này, phụ thân còn không hiểu rõ y bằng các ngươi đâu a."
Lời này của hắn thật sự là không có nửa phần gian dối, chuyện năm đó hắn mơ mơ màng màng không rõ đầu đuôi tuyệt đối là người bị hại, hiện tại hai tiểu hỗn đản muốn chọt đến nỗi đau của hắn, hắn cũng không biết nên giải thích từ đâu cho tốt.
“Phụ thân người kiên cường một chút, bọn con không có mẫu thân cũng không sao cả, người đừng khóc a." Kỳ Thạc nhìn Kỳ Thiên Hữu gấp đến độ sắp khóc lên, thật sự là không đành lòng hỏi nữa. Làm một phụ thân tuổi đã cao bị hai nhi tử truy hỏi đến mức phát khóc, thực sự là, thực sự là quá mất mặt!
“Hỗn đản! Ai khóc chứ! Đó là do lão tử nóng quá nên bị đổ mồ hôi thôi!" Kỳ Thiên Hữu cảm thầy khẳng định là đời trước của mình đã tạo nghiệt gì đó, không thôi sao có thể sinh ra hai hỗn tiểu tử không có tôn ti trật tự, một chút cũng đều không biết kính già yêu trẻ là gì kia chứ? Nhầm rồi, bọn họ không kính già, chỉ yêu trẻ thôi!
“Cho nên Tiểu Liễu Nhi chính là song tính nhân theo lời của phụ thân nói đi? Y là người mà tế tự đại nhân cố ý tìm đến từ xã hội loài người?" Kỳ Thạc dựa vào lời nói của phụ thân mà phân tích ra tình huống rõ ràng, cao giọng xác nhận.
Bọn họ tuổi tác vẫn còn nhỏ, cũng không đặt trọng điểm vào vấn đề sinh dục, đối với chuyện Liễu Nghi Sinh có thể sinh con hay không cũng không có hứng thú, bởi vậy chỉ hỏi về thân thế của y.
“Ừm, không sai biệt lắm, tình huống cụ thể như thế nào thì ta cũng không quá rõ ràng. Sau khi Mộ Ngôn mang Tiểu Liễu Nhi về, vẫn cẩn thận tỉ mỉ dạy dỗ. Sợ nó cảm thấy tự ti vì thân thể của mình, cho nên vẫn chưa nói cho nó biết tình hình thực tế, cho nên nó vẫn cho rằng tất cả mọi người cũng giống như nó vậy. Hai đứa con không được bởi vì đã biết chuyện này mà coi thường Tiểu Liễu Nhi, từ nhỏ nó bị phụ mẫu vứt bỏ đã đủ thê thảm, không nói cho các con biết cũng vì không muốn để hai con không hiểu chuyện mà khi dễ nó rồi không chơi với nó nữa."
Kỳ Thiên Hữu nói hăng say, đối với hài tử kia hắn luôn yêu thương đến tận đáy lòng, tương lai còn phải làm con dâu của hắn nữa đó, hiện tại nói chân tướng cho nhi tử cũng là vì hi vọng bọn họ có thể ở cùng nhau như trước đây, chăm sóc thương yêu Tiểu Liễu Nhi.
“Thì ra thân thế của Tiểu Liễu Nhi thê thảm như thế a." Kỳ Thạc nghe Kỳ Thiên Hữu nói xong như có điều suy nghĩ, hắn cau mày lại rồi hỏi tiếp: “Phụ thân, con thấy có chút kỳ quái, vì sao người lại sợ sau khi con và Kỳ Canh biết được thân thế của Tiểu Liễu Nhi sẽ ghét bỏ y không thích y nữa vậy?"
“Không sai, phụ thân, đừng nói Tiểu Liễu Nhi là song tính nhân, cho dù là tiểu miêu tiểu cẩu, bọn con cũng nguyện ý làm bạn với y, chẳng phải bọn con cũng không giống như người thường sao, sao có thể bởi vì cảm thấy người tiên bất đồng mà coi thường họ cho được?" Kỳ Canh cũng cảm thấy phụ thân của mình và tế tự đại nhân là lo thừa, ở trong mắt thiếu niên đơn thuần chỉ có bạn bè hợp ý hay không, huống chi Liễu Nghi Sinh đã ở bên cạnh bọn họ từ nhỏ đến lớn, tình cảm trúc mã như ván đã đóng thuyền, sao lại có thể vì thân thể bất đồng mà không chơi đùa cùng y nữa.
Mà ngược lại, sau khi biết được bí mật thân thể của Tiểu Liễu Nhi hai huynh đệ cũng không bị đả kích quá lớn, trái lại ở trong lòng bọn họ đã khắc sâu thân thế khốn khổ của Liễu Nghi Sinh, gieo nên mầm móng cần phải bảo hộ và thương yêu nhiều hơn nữa, cái này về sau hãy nói, hiện tại không đề cập tới.
“Khụ, vậy là tốt rồi, các con coi như chuyện hôm nay cũng chưa từng phát sinh qua, sau này phải đối tốt với Tiểu Liễu Nhi, biết chưa?" Kỳ Thiên Hữu biết con trai của mình đơn thuần lại phóng khoáng, sẽ không bởi vì nguyên nhân thân thể mà cư xử trái phép với người khác, làm bạn bè có thể là không có chuyện gì, thế nhưng nếu để cho một người trong bọn chúng thành thân với Tiểu Liễu Nhi, có thể suy nghĩ của hai đứa sẽ không còn giống với hiện tại. Đương nhiên bây giờ còn chưa phải thời cơ tốt để nói về chuyện này, chờ đến khi bọn nhỏ lớn hơn chút nữa rồi hẵng nói.
“Phụ thân con còn có một vấn đề, nếu như thế hệ này đã không có giống cái, vậy tụi con đây, còn có A Đại của Trương gia, Tiểu Vũ của Lý gia đều là từ đâu mà tới nha? Nhà bọn họ có hai phụ thân đấy thôi, sao chúng con chỉ có một mình phụ thân." Kỳ Thạc có chút không hiểu hỏi.
“A Đại cùng Tiểu Vũ a, bọn họ đều hài tử được nhận nuôi từ nhân loại, cũng không phải là kỳ lân, còn các con…" Kỳ Thiên Hữu ấp úng, con ngươi loạn chuyển, hai ngón tay dựng thẳng lên lắc lư nói: “Các con là do phụ thân nhặt được từ trong động kỳ lân, không biết tại sao vận khí của phụ thân lại tốt như vậy, chỉ một lần liền nhặt được hai đứa."
Kỳ Thạc Kỳ Canh không nói gì nhìn vẻ mặt Kỳ Thiên Hữu cười đến mất tự nhiên, sao hắn có thể ngu ngốc mà đi tin tưởng những lời nói dối vụng về như thế, một lần liền nhặt được hai đứa, nếu như có thể dễ nhặt như vậy, tế tự đại nhân còn cần thiên tân vạn khổ thu dưỡng hài tử từ nhân loại sao? Thật không biết chỉ số thông minh của phụ thân mình thấp như vậy sao có thể lên làm tộc trưởng cho được… Bọn họ đều thấy xấu hổ thay người.
“Không muốn nói thì quên đi, ngược lại tụi con đi hỏi tế tự đại nhân là được." Cái người phụ thân này cho dù muốn cho một mặt mũi cũng không được mà!
Kỳ Thiên Hữu thấy nhi tử nói muốn đi hỏi Liễu Mộ Ngôn về thân thế của mình, thật sự là bị dọa cho hết hồn. Chuyện này vẫn là chướng ngại giữa hắn và Liễu Mộ Ngôn trong suốt thời gian qua, mấy năm nay hắn không ngừng nỗ lực, cho dù Liễu Mộ Ngôn đối với hắn lạnh như băng, nhưng hắn tin tưởng một ngày nào đó khi hắn có thể cảm hóa được người kia, người nọ sẽ buông bỏ được quá khứ, bị hắn cảm hóa như một vũng nước mùa xuân yếu đuối tựa vào ngực mình, nếu như hôm nay bị hai thằng nhóc này dặm mắm thêm muối, chẳng phải là ước nguyện của hắn sẽ vĩnh viễn không có ngày đạt thành hay sao.
“Đừng a hai đứa đừng làm vậy mà, nếu tụi con đi hỏi không phải là Mộ Ngôn liền biết được ta đã nói cho các ngươi biết về chuyện của Tiểu Liễu Nhi rồi sao? Phụ thân đã đáp ứng che giấu bí mật với y rồi, hai đứa đây là muốn để phụ thân biến thành người không tuân thủ chữ tín sao?" Kỳ Thiên Hữu trong cái khó ló cái khôn ngụy biện ra được một cái cớ.
“Vậy người cũng đừng lấy lý do nhặt được để lừa bịp bọn con chứ!" Kỳ Canh đã chịu không nổi mà rống với phụ thân ngốc nghếch.
“Ờm, ta, ta…" Kỳ Thiên Hữu nuốt một ngụm nước bọt, bị ánh mắt bức bách của hai nhi tử trừng đến độ đều chảy mồ hôi lạnh, lại sợ bọn họ sẽ thực sự đi hỏi Liễu Mộ Ngôn, lau mồ hôi lắp bắp nói: “Mẫu thân của các con, cũng, cũng giống với Tiểu Liễu Nhi, nhưng mà ta với y chỉ có nhân duyên mỏng manh, sau khi y sinh ra trứng của hai đứa xong cũng không có xuất hiện thêm lần nào nữa, cho nên đừng dây dưa cái vấn đề này, phụ thân còn không hiểu rõ y bằng các ngươi đâu a."
Lời này của hắn thật sự là không có nửa phần gian dối, chuyện năm đó hắn mơ mơ màng màng không rõ đầu đuôi tuyệt đối là người bị hại, hiện tại hai tiểu hỗn đản muốn chọt đến nỗi đau của hắn, hắn cũng không biết nên giải thích từ đâu cho tốt.
“Phụ thân người kiên cường một chút, bọn con không có mẫu thân cũng không sao cả, người đừng khóc a." Kỳ Thạc nhìn Kỳ Thiên Hữu gấp đến độ sắp khóc lên, thật sự là không đành lòng hỏi nữa. Làm một phụ thân tuổi đã cao bị hai nhi tử truy hỏi đến mức phát khóc, thực sự là, thực sự là quá mất mặt!
“Hỗn đản! Ai khóc chứ! Đó là do lão tử nóng quá nên bị đổ mồ hôi thôi!" Kỳ Thiên Hữu cảm thầy khẳng định là đời trước của mình đã tạo nghiệt gì đó, không thôi sao có thể sinh ra hai hỗn tiểu tử không có tôn ti trật tự, một chút cũng đều không biết kính già yêu trẻ là gì kia chứ? Nhầm rồi, bọn họ không kính già, chỉ yêu trẻ thôi!
Tác giả :
Khiếu Ngã Tiểu Nhục Nhục