Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 9: Tôi phải kết hôn (9)
Lăng Mạt Mạt cẩn thận, rụt rè nâng mi mắt, nhìn người đàn ông trước mặt, vẫn luôn thờ ơ đưa lưng về phía mình, không xác định được là anh tin cô, hay không tin cô, cô bĩu môi, nhỏ giọng nói:" Hơn nữa, anh cũng đâu có thiệt thòi gì, người thiệt thòi là tôi, dù sao tôi cũng lần đầu tiên".
"Cô muốn cái gì?" Người đàn ông lại mở miệng lần nữa.
Lăng Mạt Mạt chớp chớp mắt, nhìn bóng lưng của người đàn ông, ngây ngẩn cả người.
Anh hỏi cô muốn cái gì ư?
Cô ngoáy ngoáy lỗ tai, cho rằng mình nghe nhầm .
Yên tĩnh một lúc, anh lại bất ngờ nói ra một câu:""Tôi không thiếu nợ người khác cái gì, cho nên, cô muốn cái gì?"
Đôi mắt Lăng Mạt Mạt hiện lên một tầng ánh sáng vui mừng, vẻ mặt vô tội đáng yêu tươi cười:" Tôi muốn kí hợp đồng ca sĩ với công ti giải trí SE"
"Nằm mơ" Đột nhiên giọng nói của người đàn ông lạnh xuống
Lăng Mạt Mạt chu miệng, rõ ràng là anh hỏi cô muốn cái gì, đây là mục đích của cô, tiến vào công ti giải trí âm nhạc SE.
Dù sống hay chết cũng phải tiến vào.
Tròng mắt Lăng Mạt Mạt đảo quanh, sau đó chớp mắt, lại cố gắng cười, không biết xấu hổ nói: "Enson, có phải anh cảm thấy việc tôi tiến vào công ty giải trí âm nhạc SE, mà chỉ ngủ cùng anh có mỗi một lần là không đủ hả? Nếu không, hai lần? "
Không khí trong phòng bỗng nhiên ngưng trệ.
Lăng Mạt Mạt dẩu môi, hết sức vô tội cắn cắn ngón tay, nhất quyết: "Mười lần?"
Người đàn ông vẫn trầm mặc.
Lăng Mạt Mạt nắm lấy đuôi tóc, mười lần còn chê ít sao?
Cô khẽ cắn môi: " Hai mươi lần?"
Người đàn ông vẫn đứng đó, giống như một bức tranh, ngoảnh mặt làm ngơ với cô.
Lăng Mạt Mạt không thể buông tha thời cơ tốt như vậy, nắm chặt ngón tay, vểnh môi nói: "Hai mươi lần còn chê không đủ sao? Nếu vậy rốt cuộc anh muốn bao nhiêu lần thì mới bằng lòng cho tôi vào SE? Không phải một trăm lần chứ!"
"Được" Người đàn ông trả lời nhanh chóng.
Lăng Mạt Mạt hóa đá tại chỗ.
Một trăm lần... Anh lại có thể đồng ý rồi... Một trăm lần... Một trăm lần, có phải hơi nhiều không?
Nhưng, một trăm lần, cô có thể tiến vào công ty giải trí âm nhạc SE.
Một trăm lần, cô có thể đứng cùng một thế giới với Giản Thần Hi
Một trăm lần, cô có thể tới gần Lục Niệm Ca..
Một trăm lần, là hơi nhiều, nhưngngủ một lần và ngủ một trăm lần cũng không có gì khác nhau, tối thiểu, cô không đến mức phải chịu đựng cuộc sống tuyệt vọng đè nén như bây giờ.
Cho nên, một trăm lần thì một trăm lần đi!
Đáy mắt Lăng Mạt Mạt hiện lên một chút quyết tâm, rất khí phách mở miệng: "Được, một trăm lần thì một trăm lần!"
Hình như người đàn ông đưa lưng về phía LăngMạt Mạt rất vừa lòng, gật đầu: "Tiến vào SE sẽ trở thành ca sĩ nổi tiếng, được nhiều người ủng hộ, mà cô, năng lực vẫn còn rất kém, cho nên tôi sẽ sắp xếp một thầy giáo cho cô, người ấy là thầy dạy âm nhạc, người ngoài cho một danh hiệu, thần thoại."
Thần thoại?
Lăng Mạt Mạt lại ngẩn người một lần nữa.
Enson sắp xếp thầy giáo cho cô, lại là thần thoại?
Cái người bất diệt trong giới âm nhạc?
Viết nên vô số ca khúc thần thoại?
Người ấy và Enson giống nhau, đều là con người thần bí, không có người biết tên thật của người ấy, cho nên mọi người gọi là thần thoại.
Lăng Mạt Mạt nhất thời an lòng hơn, bồi anh ngủ một trăm lần, đổi lại một người thầy giáo thần thoại trong giới âm nhạc, rất đáng giá rồi!
"Cô muốn cái gì?" Người đàn ông lại mở miệng lần nữa.
Lăng Mạt Mạt chớp chớp mắt, nhìn bóng lưng của người đàn ông, ngây ngẩn cả người.
Anh hỏi cô muốn cái gì ư?
Cô ngoáy ngoáy lỗ tai, cho rằng mình nghe nhầm .
Yên tĩnh một lúc, anh lại bất ngờ nói ra một câu:""Tôi không thiếu nợ người khác cái gì, cho nên, cô muốn cái gì?"
Đôi mắt Lăng Mạt Mạt hiện lên một tầng ánh sáng vui mừng, vẻ mặt vô tội đáng yêu tươi cười:" Tôi muốn kí hợp đồng ca sĩ với công ti giải trí SE"
"Nằm mơ" Đột nhiên giọng nói của người đàn ông lạnh xuống
Lăng Mạt Mạt chu miệng, rõ ràng là anh hỏi cô muốn cái gì, đây là mục đích của cô, tiến vào công ti giải trí âm nhạc SE.
Dù sống hay chết cũng phải tiến vào.
Tròng mắt Lăng Mạt Mạt đảo quanh, sau đó chớp mắt, lại cố gắng cười, không biết xấu hổ nói: "Enson, có phải anh cảm thấy việc tôi tiến vào công ty giải trí âm nhạc SE, mà chỉ ngủ cùng anh có mỗi một lần là không đủ hả? Nếu không, hai lần? "
Không khí trong phòng bỗng nhiên ngưng trệ.
Lăng Mạt Mạt dẩu môi, hết sức vô tội cắn cắn ngón tay, nhất quyết: "Mười lần?"
Người đàn ông vẫn trầm mặc.
Lăng Mạt Mạt nắm lấy đuôi tóc, mười lần còn chê ít sao?
Cô khẽ cắn môi: " Hai mươi lần?"
Người đàn ông vẫn đứng đó, giống như một bức tranh, ngoảnh mặt làm ngơ với cô.
Lăng Mạt Mạt không thể buông tha thời cơ tốt như vậy, nắm chặt ngón tay, vểnh môi nói: "Hai mươi lần còn chê không đủ sao? Nếu vậy rốt cuộc anh muốn bao nhiêu lần thì mới bằng lòng cho tôi vào SE? Không phải một trăm lần chứ!"
"Được" Người đàn ông trả lời nhanh chóng.
Lăng Mạt Mạt hóa đá tại chỗ.
Một trăm lần... Anh lại có thể đồng ý rồi... Một trăm lần... Một trăm lần, có phải hơi nhiều không?
Nhưng, một trăm lần, cô có thể tiến vào công ty giải trí âm nhạc SE.
Một trăm lần, cô có thể đứng cùng một thế giới với Giản Thần Hi
Một trăm lần, cô có thể tới gần Lục Niệm Ca..
Một trăm lần, là hơi nhiều, nhưngngủ một lần và ngủ một trăm lần cũng không có gì khác nhau, tối thiểu, cô không đến mức phải chịu đựng cuộc sống tuyệt vọng đè nén như bây giờ.
Cho nên, một trăm lần thì một trăm lần đi!
Đáy mắt Lăng Mạt Mạt hiện lên một chút quyết tâm, rất khí phách mở miệng: "Được, một trăm lần thì một trăm lần!"
Hình như người đàn ông đưa lưng về phía LăngMạt Mạt rất vừa lòng, gật đầu: "Tiến vào SE sẽ trở thành ca sĩ nổi tiếng, được nhiều người ủng hộ, mà cô, năng lực vẫn còn rất kém, cho nên tôi sẽ sắp xếp một thầy giáo cho cô, người ấy là thầy dạy âm nhạc, người ngoài cho một danh hiệu, thần thoại."
Thần thoại?
Lăng Mạt Mạt lại ngẩn người một lần nữa.
Enson sắp xếp thầy giáo cho cô, lại là thần thoại?
Cái người bất diệt trong giới âm nhạc?
Viết nên vô số ca khúc thần thoại?
Người ấy và Enson giống nhau, đều là con người thần bí, không có người biết tên thật của người ấy, cho nên mọi người gọi là thần thoại.
Lăng Mạt Mạt nhất thời an lòng hơn, bồi anh ngủ một trăm lần, đổi lại một người thầy giáo thần thoại trong giới âm nhạc, rất đáng giá rồi!
Tác giả :
Diệp Phi Dạ