Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em
Chương 44: Xé rách tất cả phẫn nộ
Editor: Nam Cung Tử Uyển
Nụ hôn kéo đến ùn ùn không có một chút dịu dàng nào, hoàn toàn lộ ra dáng vẻ lạnh lùng khát máu....... Giản Mạt bắt đầu phản kháng Cố Bắc Thần, nhưng dưới sự kiềm chế của hắn, cô không cách nào thoát ra được, cuối cùng chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
Sự việc hôm nay ở trong trang viên của Tô gia, không phải cô cũng dự đoán được khi trở về sẽ phái đối mặt với giông tố hay sao?
Quần áo vẫn chưa cởi ra, chỉ trêu chọc ở bên ngoài........ Không hề có khúc dạo đầu, vật cứng thật sâu đi vào ngõ nhỏ khô khốc, Giản Mạt đau đến nhíu mày, “Đau....."
Thanh âm oan ức vẫn lộ ra cứng cỏi quật cường, nhưng cô chỉ phát ra một tiếng, sau đó Giản Mạt liền cắn chặt môi thừa nhận từng trừng phạt điên cuồng của hắn.
Cố Bắc Thần giống như kẻ điên, ở trong bóng tối, đáy mắt như dường như đen kịt, hoà lẫn với bóng đen, vẻ mặt không nhìn rõ cảm xúc....... Nữ nhân này tại sao lại dám ở bên ngoài câu dẫn nhiều đàn ông như vậy?
Một người là Tam thiếu của thành Bắc Tô, một người là cháu trai của hắn......... Tốt, tốt, rất tốt!
Hắn ở nước ngoài nghe được sự tình trong điện thoại, chỉ nghe thấy tiếng khóc của cô không suy nghĩ gì liền nhanh chóng trở về........ Cứ như vậy, hắn vẫn chưa có ngủ đủ giấc đã mở cuộc họp, nghĩ rằng có thể về sớm một chút trở về gặp cô, nhưng cô lại không ở nhà!
Hắn chỉ thị Tiêu Cảnh đi tra hành tung của cô, cuối cùng tra ra cô đang tham dự tiệc tối ở Tô gia........ Hắn dĩ nhiên liền đến đó để tìm cô......
Cuối cùng thì sao...... Nữ nhân này đối với hai nam nhân kia có vẻ rất thân thiết, thậm chí có khả năng khiến hai người kia đối đầu với nhau........ Tốt, tốt, thật sự là quá tốt rồi!
Ngậm một bụng tức tối, động tác của Cố Bắc Thần càng lúc càng nhanh, càng lúc càng sâu, trừng phạt kiêm nổi giận để Giản Mạt không có một tia thoải mái, chỉ có đau đớn.....
Cũng bởi vì lực va chạm mạnh, đầu của cô không ngừng đụng lên cửa, sau khi tai nạn đầu cô vẫn có một chút đau, bây giờ đụng phải lại càng đau đớn hơn.
“Giản Mạt, cô tại sao lại dám?" Thanh âm Cố Bắc Thần vừa lạnh lẽo xen lẫn tức tối, “Có phải tôi ở bên ngoài có nhiều tin đồn nên cô cũng muốn để cho tôi bị cắm sừng phải không?"
Giản Mạt bị đau đến choáng váng, giống như tất cả động tác chỉ còn dựa theo bản năng, “Em không có......." Thanh âm khàn khàn vang lên, bên trong có pha lẫn mệt mỏi, lộ ra tia nản lòng tuyệt vọng.
Bất kể là Sở Tử Tiêu hay là Cố Bắc Thần, cũng làm cho trái tim của cô có cảm giác như bị xé rách.......
“Giản Mạt, mỗi lần đều không muốn đi đến chỗ chị của tôi, cho tới bây giờ là vì Sở Tử Tiêu, có đúng hay không?" Đôi mắt của Cố Bắc Thần híp lại, đáy mắt bắn ra tia nhìn lạnh lẽo.
Giản Mạt không trả lời, Cố Bắc Thần đem chính mình va chạm vào nơi sâu nhất của cô, lửa giận càng cháy mãnh liệt."Cô và Tử Tiêu có quan hệ gì?" Cố Bắc Thần lạnh lùng hỏi.
Giản Mạt điên thật rồi, cô bị Cố Bắc Thần ép đến phát điên rồi, cô chống lại ánh mắt lạnh lùng của Cố Bắc Thần, lạnh lùng như vậy liền khiến lòng cô càng lạnh, “Cố Bắc Thần, anh muốn nghe điều gì?" Thanh âm cô không khỏi lên cao, giống như đang gào lên, “Tôi và Sở Tử Tiêu có quan hệ gì? Quan hệ người yêu anh có hài lòng chưa? A"
Giản Mạt chỉ cảm thấy trong thân thể có cảm giác vừa hưng phấn vừa đau đớn khiến cho thần kinh của cô chợt căng lên, thanh âm rít gào đồng thời truyền đến, Cố Bắc Thần giống như muốn giết chết cô, động tác điên cuồng đoạt lấy.
“Cố Bắc Thần, sau khi tôi gả cho anh thì đã cùng anh ấy chia tay rồi........" Giản Mạt rơi nước mắt, đến cùng liền khuất phục trước sự điên cuồng của hắn, thanh âm yếu ớt phát ra, “Các anh đừng ép tôi nữa có được hay không?" Thanh âm khàn khàn của cô chứa đựng tuyệt vọng, nước mắt không thể khống chế được liền rơi xuống.
Toàn thân Cố Bắc Thần cứng đờ nhìn nước mắt của Giản Mạt, ở trước mắt hắn, lần đầu tiên hắn thấy được vẻ mặt chân thật nhất của cô....... Thế nhưng, hắn biết rõ, nước mắt này không phải bởi vì hắn mà là bởi vì Sở Tử Tiêu.
Phía dưới nhanh chóng chuyển động, Cố Bắc Thần liền đem chính mình phòng thích ở trong cô sau đó liền rút ra, hắn lạnh lùng nhìn thân thể bởi vì không có lực chống đỡ mà từ từ trượt xuống trên cửa, ngồi ở trên nền đá, trong lòng đột nhiên lướt qua cảm giác đau đớn, nhưng cảm giác đó liền biến mất rất nhanh không để lại dấu vết.
“Dù cho không yêu, trong thời gian cô làm vợ của Cố Bắc Thần tôi, cô...... sau này cũng chỉ có thể là nữ nhân của tôi!" Cố Bắc Thần lạnh lùng nói xong liền xoay người lên lầu.
Cố Bắc Thần đi vào phòng tắm, sau khi đi ra liền choàng áo choàng tắm đi vào phòng sách, Giản Mạt vẫn ngồi ở dưới đất....... Hắn chỉ là liếc mắt qua, sau đó liền không còn để ý đến.
Buổi đêm mùa thu gió rất mát, trên sàn nhà lạnh lẽo càng thấm vào da đi vào thân thể......... Giản mạt giống như một đứa trẻ rách nát, sinh mệnh giống như bị rút cạn.
Khoé miệng dần dần câu lên ý cười tự giễu, cô tưởng mình sau khi bán thân vẫn còn lưu lại một ít tôn nghiêm, nhưng cuối cùng thì sao?
Liền bởi vì cái tôn nghiêm đó, liền triệt để đem mình đẩy vào địa ngục!
Ha ha........ Giản Mạt, cô thừa nhận đi, từ đầu đến đuôi làm sao có thể hy vọng cô trở về như lúc ban đầu! Thế nhưng, qua buổi tối hôm nay, cô cũng sẽ mất đi cái mình đang sở hữu, cô còn có thể kiên trì cái gì?
Yêu Sở Tử Tiêu, còn hợp đồng với Cố Bắc Thần......... Kỳ thực, vận mệnh của cô cũng đã thất bại thảm hại.
Sau khi Tô Quân Ly trở về trang viên của Tô gia, khách mời cũng đã lục đục ra về........
“Tam thiếu gia, lão gia mời cậu đến thư phòng của ngài một chuyến." Quản gia Trang có chút lo lắng nói, “Sắc mặt của lão gia có chút không tốt."
“Tôi biết rồi." Tô Quân Ly gật đầu, “Cảm ơn quản gia Trang." Lời vừa dứt, anh liền hướng phòng sách đi tới.
“Thùng thùng."
“Tiến vào đi!"
Tô Quân Ly đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy Tô Chấn Kỳ đang đứng ở cửa sổ, trong tay cầm một tẩu thuốc khói lượn mù mịt, toàn bộ trên người đều tràn ngập khí chất trầm ổn qua nhiều năm tháng.
“Cha!" Tô Quân Ly mở miệng, thuận thế đóng cửa lại.
Tô Chấn Kỳ thong thả xoay người, sau đó ra hiệu cho Tô Quân Ly ngồi xuống, ông cùng ngồi xuống ở một bên sô pha, “Đêm này nữ nhân kia là sao?"
Tô Quân Ly trầm mặc, lập tức nói, “Bạn bè......"
“Bạn bè?" Tô Chấn Kỳ hừ lạnh một tiếng, “Quân Ly, con xuất ngoại cũng rất nhiều năm phải không?"
“Vâng......" Tô Quân Ly đáp lời.
“Đêm nay có rất nhiều phụ nữ, tại sao con vẫn cứ coi trọng cô ta?" Tô Chấn Kỳ đột nhiên giống như muốn chuyển đề tài.
Tô Quân Ly trầm mặc, “Cha....." Anh có chút bất đắc dĩ, “Con và Giản Mạt chỉ là bạn bè." Hít sâu một hơi, thấy vẻ mặt cha mình vẫn mang vẻ không tin, anh bắt đắc dĩ than nhẹ, “Cha, Giản Mạt là bé gái năm đó."
Tô Chấn Kỳ đầu tiên liền nhíu mày, ánh mắt sắc bén lập tức nhìn Tô Quân Ly, thấy anh hơi gật đầu, cảm xúc khác thương nơi đáy mắt chợt lướt qua, “Là cô ta?"
Tô Quân Ly gật đầu, “Mới gặp cô ấy con cũng không nhận ra, lúc đó là cô ấy thiết kế sảnh âm nhạc của con........ Sau đó vô ý nhìn thấy vết sẹo lưu lại ở sau tai, con mới biết là cô ấy."
Tô Chấn Kỳ nghe, tâm tình có chút phức tạp, nhưng vẫn trầm mặt nói, “Đêm nay nghe ra ý tứ của Thần thiếu, nói rõ Giản Mạt chính là vợ của hắn....... Một nữ nhân đã kết hôn, con cũng cô ta làm sao thích hợp ở cùng nhau?"
Tô Quân Ly dở khóc dở cười, “Cha, lúc đầu con cũng không biết.........Bây giờ chúng con chỉ là bạn bè với nhau."
“Hừ, con nghĩ như vậy cũng tốt." Tô Quân Ly khí chất vẫn như trước nói, “Người kia là Cố Bắc Thần, hắn là một người thủ đoạn tàn nhẫn........ Mặc dù Đế Hoàng không liên quan đến lĩnh vực văn hoá, nhưng nếu như hắn muốn huỷ hoại một người, cũng rất đơn giản."
Tô Quân Ly nở nụ cười, “Cha, cha càng ngày càng suy nghĩ sâu xa......" Anh mở miệng trêu đùa, “Trước tiên phải nói đến hắn không yêu vợ của hắn, dù cho có yêu........ Cố Bắc Thần cũng sẽ không vì một nữ nhân mà gây chiến."
Tô Chấn Kỳ hừ lạnh khinh bỉ, “Con theo học tâm lý, con có thể giải thích cho ta về hành động của Cố Bắc Thần đêm nay một chút không?"
Tô Quân Ly nghe, lập tức cau mày....... Anh không muốn nghĩ đến, thế nhưng, sự chiếm hữu của Cố Bắc Thần xuất hiện quá mức rõ ràng.
Đột nhiên, Tô Quân Ly âm thầm vui mừng, may rằng hôm nay không để cho cánh nhà báo vào trong, nếu không........ Sự việc đêm hôm nay mặc dù không ai biết là Giản Mạt nhưng vẫn sẽ khiến cô bị thương tổn.
Nụ hôn kéo đến ùn ùn không có một chút dịu dàng nào, hoàn toàn lộ ra dáng vẻ lạnh lùng khát máu....... Giản Mạt bắt đầu phản kháng Cố Bắc Thần, nhưng dưới sự kiềm chế của hắn, cô không cách nào thoát ra được, cuối cùng chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
Sự việc hôm nay ở trong trang viên của Tô gia, không phải cô cũng dự đoán được khi trở về sẽ phái đối mặt với giông tố hay sao?
Quần áo vẫn chưa cởi ra, chỉ trêu chọc ở bên ngoài........ Không hề có khúc dạo đầu, vật cứng thật sâu đi vào ngõ nhỏ khô khốc, Giản Mạt đau đến nhíu mày, “Đau....."
Thanh âm oan ức vẫn lộ ra cứng cỏi quật cường, nhưng cô chỉ phát ra một tiếng, sau đó Giản Mạt liền cắn chặt môi thừa nhận từng trừng phạt điên cuồng của hắn.
Cố Bắc Thần giống như kẻ điên, ở trong bóng tối, đáy mắt như dường như đen kịt, hoà lẫn với bóng đen, vẻ mặt không nhìn rõ cảm xúc....... Nữ nhân này tại sao lại dám ở bên ngoài câu dẫn nhiều đàn ông như vậy?
Một người là Tam thiếu của thành Bắc Tô, một người là cháu trai của hắn......... Tốt, tốt, rất tốt!
Hắn ở nước ngoài nghe được sự tình trong điện thoại, chỉ nghe thấy tiếng khóc của cô không suy nghĩ gì liền nhanh chóng trở về........ Cứ như vậy, hắn vẫn chưa có ngủ đủ giấc đã mở cuộc họp, nghĩ rằng có thể về sớm một chút trở về gặp cô, nhưng cô lại không ở nhà!
Hắn chỉ thị Tiêu Cảnh đi tra hành tung của cô, cuối cùng tra ra cô đang tham dự tiệc tối ở Tô gia........ Hắn dĩ nhiên liền đến đó để tìm cô......
Cuối cùng thì sao...... Nữ nhân này đối với hai nam nhân kia có vẻ rất thân thiết, thậm chí có khả năng khiến hai người kia đối đầu với nhau........ Tốt, tốt, thật sự là quá tốt rồi!
Ngậm một bụng tức tối, động tác của Cố Bắc Thần càng lúc càng nhanh, càng lúc càng sâu, trừng phạt kiêm nổi giận để Giản Mạt không có một tia thoải mái, chỉ có đau đớn.....
Cũng bởi vì lực va chạm mạnh, đầu của cô không ngừng đụng lên cửa, sau khi tai nạn đầu cô vẫn có một chút đau, bây giờ đụng phải lại càng đau đớn hơn.
“Giản Mạt, cô tại sao lại dám?" Thanh âm Cố Bắc Thần vừa lạnh lẽo xen lẫn tức tối, “Có phải tôi ở bên ngoài có nhiều tin đồn nên cô cũng muốn để cho tôi bị cắm sừng phải không?"
Giản Mạt bị đau đến choáng váng, giống như tất cả động tác chỉ còn dựa theo bản năng, “Em không có......." Thanh âm khàn khàn vang lên, bên trong có pha lẫn mệt mỏi, lộ ra tia nản lòng tuyệt vọng.
Bất kể là Sở Tử Tiêu hay là Cố Bắc Thần, cũng làm cho trái tim của cô có cảm giác như bị xé rách.......
“Giản Mạt, mỗi lần đều không muốn đi đến chỗ chị của tôi, cho tới bây giờ là vì Sở Tử Tiêu, có đúng hay không?" Đôi mắt của Cố Bắc Thần híp lại, đáy mắt bắn ra tia nhìn lạnh lẽo.
Giản Mạt không trả lời, Cố Bắc Thần đem chính mình va chạm vào nơi sâu nhất của cô, lửa giận càng cháy mãnh liệt."Cô và Tử Tiêu có quan hệ gì?" Cố Bắc Thần lạnh lùng hỏi.
Giản Mạt điên thật rồi, cô bị Cố Bắc Thần ép đến phát điên rồi, cô chống lại ánh mắt lạnh lùng của Cố Bắc Thần, lạnh lùng như vậy liền khiến lòng cô càng lạnh, “Cố Bắc Thần, anh muốn nghe điều gì?" Thanh âm cô không khỏi lên cao, giống như đang gào lên, “Tôi và Sở Tử Tiêu có quan hệ gì? Quan hệ người yêu anh có hài lòng chưa? A"
Giản Mạt chỉ cảm thấy trong thân thể có cảm giác vừa hưng phấn vừa đau đớn khiến cho thần kinh của cô chợt căng lên, thanh âm rít gào đồng thời truyền đến, Cố Bắc Thần giống như muốn giết chết cô, động tác điên cuồng đoạt lấy.
“Cố Bắc Thần, sau khi tôi gả cho anh thì đã cùng anh ấy chia tay rồi........" Giản Mạt rơi nước mắt, đến cùng liền khuất phục trước sự điên cuồng của hắn, thanh âm yếu ớt phát ra, “Các anh đừng ép tôi nữa có được hay không?" Thanh âm khàn khàn của cô chứa đựng tuyệt vọng, nước mắt không thể khống chế được liền rơi xuống.
Toàn thân Cố Bắc Thần cứng đờ nhìn nước mắt của Giản Mạt, ở trước mắt hắn, lần đầu tiên hắn thấy được vẻ mặt chân thật nhất của cô....... Thế nhưng, hắn biết rõ, nước mắt này không phải bởi vì hắn mà là bởi vì Sở Tử Tiêu.
Phía dưới nhanh chóng chuyển động, Cố Bắc Thần liền đem chính mình phòng thích ở trong cô sau đó liền rút ra, hắn lạnh lùng nhìn thân thể bởi vì không có lực chống đỡ mà từ từ trượt xuống trên cửa, ngồi ở trên nền đá, trong lòng đột nhiên lướt qua cảm giác đau đớn, nhưng cảm giác đó liền biến mất rất nhanh không để lại dấu vết.
“Dù cho không yêu, trong thời gian cô làm vợ của Cố Bắc Thần tôi, cô...... sau này cũng chỉ có thể là nữ nhân của tôi!" Cố Bắc Thần lạnh lùng nói xong liền xoay người lên lầu.
Cố Bắc Thần đi vào phòng tắm, sau khi đi ra liền choàng áo choàng tắm đi vào phòng sách, Giản Mạt vẫn ngồi ở dưới đất....... Hắn chỉ là liếc mắt qua, sau đó liền không còn để ý đến.
Buổi đêm mùa thu gió rất mát, trên sàn nhà lạnh lẽo càng thấm vào da đi vào thân thể......... Giản mạt giống như một đứa trẻ rách nát, sinh mệnh giống như bị rút cạn.
Khoé miệng dần dần câu lên ý cười tự giễu, cô tưởng mình sau khi bán thân vẫn còn lưu lại một ít tôn nghiêm, nhưng cuối cùng thì sao?
Liền bởi vì cái tôn nghiêm đó, liền triệt để đem mình đẩy vào địa ngục!
Ha ha........ Giản Mạt, cô thừa nhận đi, từ đầu đến đuôi làm sao có thể hy vọng cô trở về như lúc ban đầu! Thế nhưng, qua buổi tối hôm nay, cô cũng sẽ mất đi cái mình đang sở hữu, cô còn có thể kiên trì cái gì?
Yêu Sở Tử Tiêu, còn hợp đồng với Cố Bắc Thần......... Kỳ thực, vận mệnh của cô cũng đã thất bại thảm hại.
Sau khi Tô Quân Ly trở về trang viên của Tô gia, khách mời cũng đã lục đục ra về........
“Tam thiếu gia, lão gia mời cậu đến thư phòng của ngài một chuyến." Quản gia Trang có chút lo lắng nói, “Sắc mặt của lão gia có chút không tốt."
“Tôi biết rồi." Tô Quân Ly gật đầu, “Cảm ơn quản gia Trang." Lời vừa dứt, anh liền hướng phòng sách đi tới.
“Thùng thùng."
“Tiến vào đi!"
Tô Quân Ly đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy Tô Chấn Kỳ đang đứng ở cửa sổ, trong tay cầm một tẩu thuốc khói lượn mù mịt, toàn bộ trên người đều tràn ngập khí chất trầm ổn qua nhiều năm tháng.
“Cha!" Tô Quân Ly mở miệng, thuận thế đóng cửa lại.
Tô Chấn Kỳ thong thả xoay người, sau đó ra hiệu cho Tô Quân Ly ngồi xuống, ông cùng ngồi xuống ở một bên sô pha, “Đêm này nữ nhân kia là sao?"
Tô Quân Ly trầm mặc, lập tức nói, “Bạn bè......"
“Bạn bè?" Tô Chấn Kỳ hừ lạnh một tiếng, “Quân Ly, con xuất ngoại cũng rất nhiều năm phải không?"
“Vâng......" Tô Quân Ly đáp lời.
“Đêm nay có rất nhiều phụ nữ, tại sao con vẫn cứ coi trọng cô ta?" Tô Chấn Kỳ đột nhiên giống như muốn chuyển đề tài.
Tô Quân Ly trầm mặc, “Cha....." Anh có chút bất đắc dĩ, “Con và Giản Mạt chỉ là bạn bè." Hít sâu một hơi, thấy vẻ mặt cha mình vẫn mang vẻ không tin, anh bắt đắc dĩ than nhẹ, “Cha, Giản Mạt là bé gái năm đó."
Tô Chấn Kỳ đầu tiên liền nhíu mày, ánh mắt sắc bén lập tức nhìn Tô Quân Ly, thấy anh hơi gật đầu, cảm xúc khác thương nơi đáy mắt chợt lướt qua, “Là cô ta?"
Tô Quân Ly gật đầu, “Mới gặp cô ấy con cũng không nhận ra, lúc đó là cô ấy thiết kế sảnh âm nhạc của con........ Sau đó vô ý nhìn thấy vết sẹo lưu lại ở sau tai, con mới biết là cô ấy."
Tô Chấn Kỳ nghe, tâm tình có chút phức tạp, nhưng vẫn trầm mặt nói, “Đêm nay nghe ra ý tứ của Thần thiếu, nói rõ Giản Mạt chính là vợ của hắn....... Một nữ nhân đã kết hôn, con cũng cô ta làm sao thích hợp ở cùng nhau?"
Tô Quân Ly dở khóc dở cười, “Cha, lúc đầu con cũng không biết.........Bây giờ chúng con chỉ là bạn bè với nhau."
“Hừ, con nghĩ như vậy cũng tốt." Tô Quân Ly khí chất vẫn như trước nói, “Người kia là Cố Bắc Thần, hắn là một người thủ đoạn tàn nhẫn........ Mặc dù Đế Hoàng không liên quan đến lĩnh vực văn hoá, nhưng nếu như hắn muốn huỷ hoại một người, cũng rất đơn giản."
Tô Quân Ly nở nụ cười, “Cha, cha càng ngày càng suy nghĩ sâu xa......" Anh mở miệng trêu đùa, “Trước tiên phải nói đến hắn không yêu vợ của hắn, dù cho có yêu........ Cố Bắc Thần cũng sẽ không vì một nữ nhân mà gây chiến."
Tô Chấn Kỳ hừ lạnh khinh bỉ, “Con theo học tâm lý, con có thể giải thích cho ta về hành động của Cố Bắc Thần đêm nay một chút không?"
Tô Quân Ly nghe, lập tức cau mày....... Anh không muốn nghĩ đến, thế nhưng, sự chiếm hữu của Cố Bắc Thần xuất hiện quá mức rõ ràng.
Đột nhiên, Tô Quân Ly âm thầm vui mừng, may rằng hôm nay không để cho cánh nhà báo vào trong, nếu không........ Sự việc đêm hôm nay mặc dù không ai biết là Giản Mạt nhưng vẫn sẽ khiến cô bị thương tổn.
Tác giả :
Nguyệt Hạ Hồn Tiêu