Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em
Chương 236: Mạt nhi, chúng ta bắt đầu lại một lần nữa đi?
Edit: Cố Tư Yên
Nhìn động tác của Cố Bắc Thần, đôi mắt Giản Mạt trừng lớn, thân thể vô thức lui về phía sau... Thế nhưng, phía sau chính là tủ rượu, cô không còn chỗ để thối lui.
Tay khẩn trương nâng lên để ở trên lồng ngực của Cố Bắc Thần, Giản Mạt không tự chủ được âm thầm nuốt nước bọt, hô hấp trở nên dồn dập...
Khóe miệng Cố Bắc Thần thủy chung cong lên nụ cười tà mị, mực đồng lướt qua một tia nguy hiểm, dương mắt nhìn dáng vẻ giống như con mồi đang bị bắt nạt của Giản Mạt...
Ngay khi Giản Mạt muốn mở miệng, gương mặt hắn đột nhiên hơi nghiêng đến trước mặt Giản Mạt, sau đó thanh âm dễ nghe vang lên ở bên tai cô, “Cho là anh muốn hôn em sao?"
Thanh âm chế giễu lộ ra sự mê hoặc, giống như đàn cello, chọc thẳng vào chỗ sâu nhất tâm hồn của con người... Mà theo hơi nóng ái muội bên tai, phả vào da thịt của Giản Mạt, khiến thân thể trở nên tê dại.
Thế nhưng... Ngữ điệu đáng đánh đòn như vậy, khiến thân thể Giản Mạt bỗng nhiên cứng đờ!
Cô lại bị đùa bỡn... Giản Mạt khóc không ra nước mắt!
“Cố, Bắc, Thần!" Giản Mạt nghiến răng nghiến lợi, từng chữ từng chữ phát ra từ kẽ răng, “Anh đủ lắm rồi đấy..."
Cố Bắc Thần cười, Giản Mạt lại bởi vì tức giận cho nên hai tay dùng sức muốn đem hắn đẩy ra... Đáng tiếc, lực đạo cách xa quá lớn, đẩy không được!
Giản Mạt thở gấp, bị hơi thở Cố Bắc Thần bao vây lấy...
Trước tiên không muốn nói đến quan hệ đặc thù trước đây của hai người bọn họ, dù cho không có quan hệ gì đi nữa... Thì một người giàu có, đẹp trai như vậy, còn là tổng tài cuồng bá đứng ở trước mặt mình, trái tim của cô không loạn nhịp mới là lạ.
“Cố tổng, anh rốt cuộc muốn thế nào?" Giản Mạt cắn răng trừng mắt hỏi.
Hô hấp Cố Bắc Thần trở nên nặng nề, hắn dường như ẩn nhẫn cái gì đó, qua một lúc lâu, mới nói: “Mạt nhi, chúng ta bắt đầu lại một lần nữa đi?"
“Hả?" Não bộ của Giản Mạt còn chưa bắt kịp, vô thức kêu lên kinh ngạc.
Thái dương Cố Bắc Thần khẽ động, yếu ớt mở miệng: “Mạt nhi, chúng ta làm lại được không... Coi như sự việc trước kia chưa phát sinh qua, bắt đầu lại một lần nữa?"
“..." Thân thể Giản Mạt trong nháy mắt cứng ngắc, thậm chí, có một khắc, mạch suy nghĩ của cô thoáng trở nên trống rỗng.
Nhẹ nhàng, đờ đẫn chớp mắt, Giản Mạt gian nan nuốt nước bọt xuống, mới tìm lại suy nghĩ của mình, “Cố tổng, mặc dù trước đây giữa chúng ta có một chút quan hệ ‘không đứng đắn’, thế nhưng... Tôi không nghĩ sẽ tiếp tục duy trì quan hệ đó đâu?"
Cố Bắc Thần nhíu mày, lập tức đứng lên, mực đồng thâm thúy nhìn Giản Mạt, “Cái gì gọi là quan hệ ‘không đứng đắn’?" Hắn lạnh mặt, “Chúng ta có giấy kết hôn hợp pháp, tại sao lại nói là ‘không đứng đắn’?"
Giản Mạt vừa nghe xong, cũng cảm thấy hình dung của mình không được thỏa đáng, “Được rồi, coi như tôi hình dung sai. Thế nhưng... Trước đây chúng ta trở thành vợ chồng cũng chỉ vì lợi ích cá nhân của nhau, nhưng bây giờ... Tôi không muốn bất cứ thứ gì từ anh?"
“Giản Mạt, quan hệ của chúng ta, lúc bắt đầu không phải cứ cố nài bởi vì nhu cầu..." Cố Bắc Thần nhíu mày nói, “Chẳng lẽ, chúng ta không thể đơn giản một chút sao?"
Giản Mạt nhẹ nhàng chớp mắt, nhìn bộ dạng nghiêm túc kia của Cố Bắc Thần, dần dần nhíu mày lại...
Tại sao bây giờ Cố Bắc Thần lại trở nên phiền phức như vậy?
Lãng tử trước kia ở đâu rồi?
Ha ha...
Giản Mạt đột nhiên cảm thấy buồn cười: “Cố tổng, mặc dù tôi không biết vì sao hiện tại anh lại đối với tôi như vậy... Thế nhưng, tôi cảm thấy, hơn bốn năm qua đã có rất nhiều chuyện đã lắng xuống. Có lẽ, bởi vì tôi bỏ đi một cách đột ngột như vậy, cho nên tạo thành một nút thắt trong lòng anh... Nhưng tôi không thể vì khúc mắc của anh mà quấy nhiễu cuộc sống của tôi, đúng không?"
Cố Bắc Thần nghe những lời của Giản Mạt, mi tâm càng nhíu chặt, “Giản Mạt, anh thì không thể bởi vì động tâm sao?"
Giản Mạt cười, lần này là cảm thấy nực cười...
Một người đàn ông đã từng nói với cô: “Kiếp này chỉ yêu một người phụ nữ duy nhất", nhưng lúc này lại nói hắn động tâm với cô... Vì sao, cô cảm thấy trên thế giới này, chuyện này là chuyện buồn cười nhất mà cô từng nghe?
Giản Mạt nhún vai, “Thế nhưng, hai người ở cùng một chỗ với nhau, nếu như không phải là vì nhu cầu... Vậy không phải là hai người đều động tâm với nhau sao?" Cô cười tươi, “Cố tổng, dù cho anh động tâm với tôi... Vậy tôi cũng phải động tâm với anh không phải sao?"
Một câu hỏi, lại khiến Cố Bắc Thần bất đắc dĩ hít một hơi... Từ đầu tới đuôi, Giản Mạt đến với hắn chỉ vì tiền.
Sau đó, tiền không còn cần thiết nữa, cho nên... Cô đối với hắn từ đầu đến cuối cũng chỉ có lấy lòng, căn bản không có cảm tình.
“Anh sẽ khiến em yêu anh..." Cố Bắc Thần trầm thấp nói, trong mắt có sự kiên định, “Giản Mạt, rất nhiều chuyện cần phải..." Hắn nói, đột nhiên cầm tay Giản Mạt đặt ở trên trái tim của chính mình, sau đó, chậm rãi nói ra nửa câu còn lại, “... dùng trái tim để cảm nhận!"
Dứt lời, khi Giản Mạt vẫn còn sững sờ, thuận thế rút ra một bình rượu, sau đó một tay cầm hai bình rượu đỏ, một tay kia nắm tay Giản Mạt kéo xuống vị trí tim của mình, cũng không buông ra, trực tiếp kéo cô đi ra ngoài...
Giản Mạt không giãy, lúc này nếu giãy có vẻ khác người.
Cố Bắc Thần tại sao lại muốn như vậy, hơn bốn năm trước ở London, mọi chuyện đều đã sớm lắng xuống... Nhưng cô không biết có thể lên men lại lần nữa hay không?
Ánh đèn nhu hòa, hai ly rượu, hai bình rượu vang đỏ...
Một bình là Cố Bắc Thần thích, một bình là Giản Mạt ưa...
Đối với việc Cố Bắc Thần vì sao lại biết cô thích Cabernet Sauvignon*, Giản Mạt không muốn suy nghĩ sâu xa... Đối với một người có chỉ số thông minh cao hơn người mà nói, cô thật là đoán không ra.
(*) Cabernet Sauvignon (tiếng Pháp: [ka.bɛʁ.nɛ so.vi"ɲɔ̃]) là một trong những loại nho đỏ để làm rượu nổi tiếng nhất thế giới. Nó phát xuất từ Bordelais thuộc vùng làm rượu nho Bordeaux, và từ đó được trồng lan tràn khắp mọi nơi trên thế giới. Với khoảng 200.000 mẫu trồng nho nó đứng hàng thứ bảy, một hạng sau loại nho đỏ Merlot mà được trồng nhiều nhất trên thế giới.
Được sử dụng thường xuyên trong hỗn hợp rượu vang pha trộn, Cabernet Sauvignon có số lượng lớn đối tác pha trộn thích hợp để tạo nên những hương vị rượu vang đặc biệt. Một phần rõ ràng là từ là Merlot và Cabernet Franc, còn lại phần lớn đang thịnh hành pha trộn với Malbec, Petit Verdot và Carmenere (thành phần của loại vang Blend Bordeaux cổ điển), Shiraz (hương vị pha trộn ưa chuộng ở Australia) và ở Tây Ban Nha và Nam Mỹ, loại rượu vang pha trộn giữa Cabernet - Temparanillo hiện đang phổ biến. Ngay cả những loại rượu vang đậm đà từ giống nho Tannat ở Madiran giờ đây cũng đã hòa hợp với Cabernet Sauvignon
Có hai nguyên nhân chính để giống nho Cabernet Sauvignon trở thành một trong những giống nho thịnh hành và được ưa chuộng nhất trên thế giới. Nguyên nhân đầu tiên cũng là điều đơn giản nhất, vì giống nho này có thể dễ dàng thích nghi với các loại đất và khí hậu khác nhạu. Nó được trồng trải rộng từ Bắc bán cầu (như Canada, Mỹ...) cho tới những vùng xa xôi phía Nam bán cầu (như Australia, Chi lê...). Nguyên nhân thứ hai nhưng rất quan trọng, đó là mặc dù được trồng tại nhiều vùng có thổ nhưỡng và khí hậu khác nhau nhưng Cabernet Sauvignon vẫn giữ lại được một hương vị đặc trưng "Cab" không thể thay đổi. Một giống nho lâu đời, bền bỉ đã quen thuộc với hầu hết những tín đồ rượu vang trong nước và trên toàn thế giới.
Quan trọng là, trong đầu Giản Mạt lúc này đột nhiên nhớ tới cuốn sách của Alvar Aalto*.
(*) Hugo Alvar Henrik Aalto (Sinh ngày 3 tháng 2 năm 1898, Kuortane – mất ngày 11 tháng 5 năm 1976, Helsinki) Là một kiến trúc sư Phần Lan, đôi khi được gọi là "Cha đẻ của Chủ nghĩa kiến trúc hiện đại" ở một số nước Bắc Âu. Công việc của ông bao gồm Kiến trúc sư, thiết kế nội ngoại thất và đồ thủy tinh.
"Cuốn sách đó đâu rồi...?" Giản Mạt tìm cơ hội thích hợp để hỏi.
Cố Bắc Thần thuận miệng trả lời, "Ở trên xe!"
"Ồ..." Giản Mạt hậm hực đáp một tiếng, rồi mới bĩu môi nói, “Rượu cũng uống rồi, chúng ta đi thôi? Không phải ngày mai anh còn vội lên máy bay sao?"
Nhìn đi nhìn lại, làm thế nào cũng không nhìn thấy cô đang quan tâm đến người khác!
Ánh mắt giảo hoạt của Giản Mạt liếc qua Cố Bắc Thần, chờ đợi hắn ta nói "được"!
Thế nhưng, Cố Bắc Thần là ai chứ?
"Không sao, cũng đã thành thói quen rồi......" Cố Bắc Thần bình tĩnh mở miệng nói, "Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi cũng tranh thủ ngủ nhiều một chút, thế nhưng cũng bởi vì ai đó quá cám dỗ."
Giản Mạt đang nghĩ đến cuốn sách, cho nên không để tâm đến ý nghĩa câu từ của Cố Bắc Thần, cô rũ vai xuống, cắn răng nói: "Nhưng, con tôi đang ở nhà một mình, tôi cảm thấy không an tâm... Hơn nữa, cuốn sách của Alvar Aalto cũng khiến tôi cực kỳ ngứa ngáy."
Phong cách của Giản Mạt chính là một người có những sáng tạo mới mẻ, mạo hiểm về kiến trúc, mà Alvar Aalto cũng là người có tư tưởng như vậy... Có thể nói, ông ấy chính là thần tượng của Giản Mạt.
Bây giờ cuốn sách của thần tượng đang “gần trong gang tấc", thế nhưng, chỉ có thể nghĩ mà không thể làm gì khác... Có thể biết trong lòng cô có bao nhiêu khó chịu.
Nhìn bộ dáng rầu rĩ của cô, Cố Bắc Thần cũng không muốn làm cho cô quá khó chịu, sau đó đứng lên, rút một quyển sách từ kệ sách, “Đây!"
Giản Mạt thấy cuốn sách ngay trước mặt, lập tức trừng mắt liếc xéo Cố Bắc Thần một cái... Đùa giỡn cô vui lắm sao?
Quả thực đúng là cực kỳ thú vị!
Căm giận oán thầm, thế nhưng, Giản Mạt vẫn nở nụ cười tươi như hoa nhận lấy cuốn sách... Cô sẽ không ngốc đến mức khiến Cố Bắc Thần có cơ hội lấy lại cuốn sách.
Thế nhưng, sức lực nắm cuốn sách của Cố Bắc Thần có chút lớn, nhìn đáy mắt không thể chờ đợi được của Giản Mạt, khóe miệng cong lên nụ cười giảo hoạt và lãnh mị... Thậm chí, ở chỗ sâu trong đáy mắt đều trở nên thâm thúy nguy hiểm.
Giản Mạt bởi vì đang gấp gáp cho nên không có suy nghĩ nhiều, bỗng nhiên kéo về hướng của mình...
Sau đó, thân thể của Cố Bắc Thần theo lực đạo của cuốn sách và quán tính cho phép, người liền đổ về phía Giản Mạt...
“A" Một tiếng kêu sợ hãi của Giản Mạt mới tràn ra từ trong miệng cô mới nửa âm, nhưng bởi vì Cố Bắc Thần ngã xuống, cho nên hắn cũng thuận thế đem cô ngã đè xuống sô pha, đôi môi mỏng... lập tức áp vào cánh môi kiều diễm mềm mại của cô
Nhìn động tác của Cố Bắc Thần, đôi mắt Giản Mạt trừng lớn, thân thể vô thức lui về phía sau... Thế nhưng, phía sau chính là tủ rượu, cô không còn chỗ để thối lui.
Tay khẩn trương nâng lên để ở trên lồng ngực của Cố Bắc Thần, Giản Mạt không tự chủ được âm thầm nuốt nước bọt, hô hấp trở nên dồn dập...
Khóe miệng Cố Bắc Thần thủy chung cong lên nụ cười tà mị, mực đồng lướt qua một tia nguy hiểm, dương mắt nhìn dáng vẻ giống như con mồi đang bị bắt nạt của Giản Mạt...
Ngay khi Giản Mạt muốn mở miệng, gương mặt hắn đột nhiên hơi nghiêng đến trước mặt Giản Mạt, sau đó thanh âm dễ nghe vang lên ở bên tai cô, “Cho là anh muốn hôn em sao?"
Thanh âm chế giễu lộ ra sự mê hoặc, giống như đàn cello, chọc thẳng vào chỗ sâu nhất tâm hồn của con người... Mà theo hơi nóng ái muội bên tai, phả vào da thịt của Giản Mạt, khiến thân thể trở nên tê dại.
Thế nhưng... Ngữ điệu đáng đánh đòn như vậy, khiến thân thể Giản Mạt bỗng nhiên cứng đờ!
Cô lại bị đùa bỡn... Giản Mạt khóc không ra nước mắt!
“Cố, Bắc, Thần!" Giản Mạt nghiến răng nghiến lợi, từng chữ từng chữ phát ra từ kẽ răng, “Anh đủ lắm rồi đấy..."
Cố Bắc Thần cười, Giản Mạt lại bởi vì tức giận cho nên hai tay dùng sức muốn đem hắn đẩy ra... Đáng tiếc, lực đạo cách xa quá lớn, đẩy không được!
Giản Mạt thở gấp, bị hơi thở Cố Bắc Thần bao vây lấy...
Trước tiên không muốn nói đến quan hệ đặc thù trước đây của hai người bọn họ, dù cho không có quan hệ gì đi nữa... Thì một người giàu có, đẹp trai như vậy, còn là tổng tài cuồng bá đứng ở trước mặt mình, trái tim của cô không loạn nhịp mới là lạ.
“Cố tổng, anh rốt cuộc muốn thế nào?" Giản Mạt cắn răng trừng mắt hỏi.
Hô hấp Cố Bắc Thần trở nên nặng nề, hắn dường như ẩn nhẫn cái gì đó, qua một lúc lâu, mới nói: “Mạt nhi, chúng ta bắt đầu lại một lần nữa đi?"
“Hả?" Não bộ của Giản Mạt còn chưa bắt kịp, vô thức kêu lên kinh ngạc.
Thái dương Cố Bắc Thần khẽ động, yếu ớt mở miệng: “Mạt nhi, chúng ta làm lại được không... Coi như sự việc trước kia chưa phát sinh qua, bắt đầu lại một lần nữa?"
“..." Thân thể Giản Mạt trong nháy mắt cứng ngắc, thậm chí, có một khắc, mạch suy nghĩ của cô thoáng trở nên trống rỗng.
Nhẹ nhàng, đờ đẫn chớp mắt, Giản Mạt gian nan nuốt nước bọt xuống, mới tìm lại suy nghĩ của mình, “Cố tổng, mặc dù trước đây giữa chúng ta có một chút quan hệ ‘không đứng đắn’, thế nhưng... Tôi không nghĩ sẽ tiếp tục duy trì quan hệ đó đâu?"
Cố Bắc Thần nhíu mày, lập tức đứng lên, mực đồng thâm thúy nhìn Giản Mạt, “Cái gì gọi là quan hệ ‘không đứng đắn’?" Hắn lạnh mặt, “Chúng ta có giấy kết hôn hợp pháp, tại sao lại nói là ‘không đứng đắn’?"
Giản Mạt vừa nghe xong, cũng cảm thấy hình dung của mình không được thỏa đáng, “Được rồi, coi như tôi hình dung sai. Thế nhưng... Trước đây chúng ta trở thành vợ chồng cũng chỉ vì lợi ích cá nhân của nhau, nhưng bây giờ... Tôi không muốn bất cứ thứ gì từ anh?"
“Giản Mạt, quan hệ của chúng ta, lúc bắt đầu không phải cứ cố nài bởi vì nhu cầu..." Cố Bắc Thần nhíu mày nói, “Chẳng lẽ, chúng ta không thể đơn giản một chút sao?"
Giản Mạt nhẹ nhàng chớp mắt, nhìn bộ dạng nghiêm túc kia của Cố Bắc Thần, dần dần nhíu mày lại...
Tại sao bây giờ Cố Bắc Thần lại trở nên phiền phức như vậy?
Lãng tử trước kia ở đâu rồi?
Ha ha...
Giản Mạt đột nhiên cảm thấy buồn cười: “Cố tổng, mặc dù tôi không biết vì sao hiện tại anh lại đối với tôi như vậy... Thế nhưng, tôi cảm thấy, hơn bốn năm qua đã có rất nhiều chuyện đã lắng xuống. Có lẽ, bởi vì tôi bỏ đi một cách đột ngột như vậy, cho nên tạo thành một nút thắt trong lòng anh... Nhưng tôi không thể vì khúc mắc của anh mà quấy nhiễu cuộc sống của tôi, đúng không?"
Cố Bắc Thần nghe những lời của Giản Mạt, mi tâm càng nhíu chặt, “Giản Mạt, anh thì không thể bởi vì động tâm sao?"
Giản Mạt cười, lần này là cảm thấy nực cười...
Một người đàn ông đã từng nói với cô: “Kiếp này chỉ yêu một người phụ nữ duy nhất", nhưng lúc này lại nói hắn động tâm với cô... Vì sao, cô cảm thấy trên thế giới này, chuyện này là chuyện buồn cười nhất mà cô từng nghe?
Giản Mạt nhún vai, “Thế nhưng, hai người ở cùng một chỗ với nhau, nếu như không phải là vì nhu cầu... Vậy không phải là hai người đều động tâm với nhau sao?" Cô cười tươi, “Cố tổng, dù cho anh động tâm với tôi... Vậy tôi cũng phải động tâm với anh không phải sao?"
Một câu hỏi, lại khiến Cố Bắc Thần bất đắc dĩ hít một hơi... Từ đầu tới đuôi, Giản Mạt đến với hắn chỉ vì tiền.
Sau đó, tiền không còn cần thiết nữa, cho nên... Cô đối với hắn từ đầu đến cuối cũng chỉ có lấy lòng, căn bản không có cảm tình.
“Anh sẽ khiến em yêu anh..." Cố Bắc Thần trầm thấp nói, trong mắt có sự kiên định, “Giản Mạt, rất nhiều chuyện cần phải..." Hắn nói, đột nhiên cầm tay Giản Mạt đặt ở trên trái tim của chính mình, sau đó, chậm rãi nói ra nửa câu còn lại, “... dùng trái tim để cảm nhận!"
Dứt lời, khi Giản Mạt vẫn còn sững sờ, thuận thế rút ra một bình rượu, sau đó một tay cầm hai bình rượu đỏ, một tay kia nắm tay Giản Mạt kéo xuống vị trí tim của mình, cũng không buông ra, trực tiếp kéo cô đi ra ngoài...
Giản Mạt không giãy, lúc này nếu giãy có vẻ khác người.
Cố Bắc Thần tại sao lại muốn như vậy, hơn bốn năm trước ở London, mọi chuyện đều đã sớm lắng xuống... Nhưng cô không biết có thể lên men lại lần nữa hay không?
Ánh đèn nhu hòa, hai ly rượu, hai bình rượu vang đỏ...
Một bình là Cố Bắc Thần thích, một bình là Giản Mạt ưa...
Đối với việc Cố Bắc Thần vì sao lại biết cô thích Cabernet Sauvignon*, Giản Mạt không muốn suy nghĩ sâu xa... Đối với một người có chỉ số thông minh cao hơn người mà nói, cô thật là đoán không ra.
(*) Cabernet Sauvignon (tiếng Pháp: [ka.bɛʁ.nɛ so.vi"ɲɔ̃]) là một trong những loại nho đỏ để làm rượu nổi tiếng nhất thế giới. Nó phát xuất từ Bordelais thuộc vùng làm rượu nho Bordeaux, và từ đó được trồng lan tràn khắp mọi nơi trên thế giới. Với khoảng 200.000 mẫu trồng nho nó đứng hàng thứ bảy, một hạng sau loại nho đỏ Merlot mà được trồng nhiều nhất trên thế giới.
Được sử dụng thường xuyên trong hỗn hợp rượu vang pha trộn, Cabernet Sauvignon có số lượng lớn đối tác pha trộn thích hợp để tạo nên những hương vị rượu vang đặc biệt. Một phần rõ ràng là từ là Merlot và Cabernet Franc, còn lại phần lớn đang thịnh hành pha trộn với Malbec, Petit Verdot và Carmenere (thành phần của loại vang Blend Bordeaux cổ điển), Shiraz (hương vị pha trộn ưa chuộng ở Australia) và ở Tây Ban Nha và Nam Mỹ, loại rượu vang pha trộn giữa Cabernet - Temparanillo hiện đang phổ biến. Ngay cả những loại rượu vang đậm đà từ giống nho Tannat ở Madiran giờ đây cũng đã hòa hợp với Cabernet Sauvignon
Có hai nguyên nhân chính để giống nho Cabernet Sauvignon trở thành một trong những giống nho thịnh hành và được ưa chuộng nhất trên thế giới. Nguyên nhân đầu tiên cũng là điều đơn giản nhất, vì giống nho này có thể dễ dàng thích nghi với các loại đất và khí hậu khác nhạu. Nó được trồng trải rộng từ Bắc bán cầu (như Canada, Mỹ...) cho tới những vùng xa xôi phía Nam bán cầu (như Australia, Chi lê...). Nguyên nhân thứ hai nhưng rất quan trọng, đó là mặc dù được trồng tại nhiều vùng có thổ nhưỡng và khí hậu khác nhau nhưng Cabernet Sauvignon vẫn giữ lại được một hương vị đặc trưng "Cab" không thể thay đổi. Một giống nho lâu đời, bền bỉ đã quen thuộc với hầu hết những tín đồ rượu vang trong nước và trên toàn thế giới.
Quan trọng là, trong đầu Giản Mạt lúc này đột nhiên nhớ tới cuốn sách của Alvar Aalto*.
(*) Hugo Alvar Henrik Aalto (Sinh ngày 3 tháng 2 năm 1898, Kuortane – mất ngày 11 tháng 5 năm 1976, Helsinki) Là một kiến trúc sư Phần Lan, đôi khi được gọi là "Cha đẻ của Chủ nghĩa kiến trúc hiện đại" ở một số nước Bắc Âu. Công việc của ông bao gồm Kiến trúc sư, thiết kế nội ngoại thất và đồ thủy tinh.
"Cuốn sách đó đâu rồi...?" Giản Mạt tìm cơ hội thích hợp để hỏi.
Cố Bắc Thần thuận miệng trả lời, "Ở trên xe!"
"Ồ..." Giản Mạt hậm hực đáp một tiếng, rồi mới bĩu môi nói, “Rượu cũng uống rồi, chúng ta đi thôi? Không phải ngày mai anh còn vội lên máy bay sao?"
Nhìn đi nhìn lại, làm thế nào cũng không nhìn thấy cô đang quan tâm đến người khác!
Ánh mắt giảo hoạt của Giản Mạt liếc qua Cố Bắc Thần, chờ đợi hắn ta nói "được"!
Thế nhưng, Cố Bắc Thần là ai chứ?
"Không sao, cũng đã thành thói quen rồi......" Cố Bắc Thần bình tĩnh mở miệng nói, "Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi cũng tranh thủ ngủ nhiều một chút, thế nhưng cũng bởi vì ai đó quá cám dỗ."
Giản Mạt đang nghĩ đến cuốn sách, cho nên không để tâm đến ý nghĩa câu từ của Cố Bắc Thần, cô rũ vai xuống, cắn răng nói: "Nhưng, con tôi đang ở nhà một mình, tôi cảm thấy không an tâm... Hơn nữa, cuốn sách của Alvar Aalto cũng khiến tôi cực kỳ ngứa ngáy."
Phong cách của Giản Mạt chính là một người có những sáng tạo mới mẻ, mạo hiểm về kiến trúc, mà Alvar Aalto cũng là người có tư tưởng như vậy... Có thể nói, ông ấy chính là thần tượng của Giản Mạt.
Bây giờ cuốn sách của thần tượng đang “gần trong gang tấc", thế nhưng, chỉ có thể nghĩ mà không thể làm gì khác... Có thể biết trong lòng cô có bao nhiêu khó chịu.
Nhìn bộ dáng rầu rĩ của cô, Cố Bắc Thần cũng không muốn làm cho cô quá khó chịu, sau đó đứng lên, rút một quyển sách từ kệ sách, “Đây!"
Giản Mạt thấy cuốn sách ngay trước mặt, lập tức trừng mắt liếc xéo Cố Bắc Thần một cái... Đùa giỡn cô vui lắm sao?
Quả thực đúng là cực kỳ thú vị!
Căm giận oán thầm, thế nhưng, Giản Mạt vẫn nở nụ cười tươi như hoa nhận lấy cuốn sách... Cô sẽ không ngốc đến mức khiến Cố Bắc Thần có cơ hội lấy lại cuốn sách.
Thế nhưng, sức lực nắm cuốn sách của Cố Bắc Thần có chút lớn, nhìn đáy mắt không thể chờ đợi được của Giản Mạt, khóe miệng cong lên nụ cười giảo hoạt và lãnh mị... Thậm chí, ở chỗ sâu trong đáy mắt đều trở nên thâm thúy nguy hiểm.
Giản Mạt bởi vì đang gấp gáp cho nên không có suy nghĩ nhiều, bỗng nhiên kéo về hướng của mình...
Sau đó, thân thể của Cố Bắc Thần theo lực đạo của cuốn sách và quán tính cho phép, người liền đổ về phía Giản Mạt...
“A" Một tiếng kêu sợ hãi của Giản Mạt mới tràn ra từ trong miệng cô mới nửa âm, nhưng bởi vì Cố Bắc Thần ngã xuống, cho nên hắn cũng thuận thế đem cô ngã đè xuống sô pha, đôi môi mỏng... lập tức áp vào cánh môi kiều diễm mềm mại của cô
Tác giả :
Nguyệt Hạ Hồn Tiêu