Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã
Chương 224: An ủi Thượng Quan Ngưng
Mãi tới lúc về đến nhà, Thượng Quan Ngưng mặt vẫn còn rất đỏ.
Cảnh Dật Thần bất đắc dĩ đem cô ôm ngồi lên ngồi trên đùi của mình, cười nhẹ nói: “Cục cưng, em đỏ mặt cái gì? Rõ ràng là anh có vấn đề, như thế nào giống như người có vấn đề là em?"
Thượng Quan Ngưng ở bên hông của hắn dùng sức nhéo một phen, vừa thẹn vừa giận nói: “Anh đi tìm Mộc Thanh xem…… Cũng không nói trước với em một tiếng, hại em mất mặt!"
“Em chỗ nào mất mặt? Hôm nay mất mặt chính là anh đi? Cái gì mà bộ phận sinh dục bị ứ máu, lại cái gì mà tế bào bị thoái hóa, nghe một chút liền thấy chồng em bị bệnh rất nghiêm trọng, nửa đời sau muốn làm đàn ông cũng khó, Mộc Thanh hiện tại khẳng định ở trong văn phòng hắn điên cuồng cười không ngừng chê cười anh đấy!"
Thật ra hôm nay Cảnh Dật Thần nghe Mộc Thanh nói hắn có vấn đề, tâm trạng của hắn liền có chút khó chịu.
Làm một người đàn ông, đặc biệt hắn lại cưng chiều vợ như vậy, muốn có một đứa con trai, từ trong miệng của Mộc Thanh nghe được mấy chữ “Khó có thể có con", quả thực rất mất mặt mũi, tự tôn rơi thật sâu xuống đáy biển.
Chính là, Thượng Quan Ngưng từ đầu tới cuối mặt đều đỏ bừng, đã đỏ gần một giờ, giống như trái cà chua, vẫn luôn xấu hổ không dám ngẩng đầu!
Cảnh Dật Thần nhìn dáng vẻ của cô, chỉ cảm thấy rất đáng yêu, khó chịu trong lòng đã sớm biến mất không thấy.
Như thế nào có thể có người vẫn luôn mặt đỏ như vậy?!
Nhìn xem, hiện tại hắn mới nói vài câu mà thôi, hơn nữa cũng chưa nói lời nào quá trớn, mặt cô lập tức lại đỏ bừng một mảnh!
Thượng Quan Ngưng hiện tại cảm thấy cả người đều nóng lên, hai má cô nóng bừng dùng giọng như muỗi kêu nói: “Anh câm miệng, không được nói bừa, em biết, anh…… Anh không có vấn đề gì……"
“Nhưng tất cả bác sĩ đều nói anh có vấn đề, em không cần an ủi anh, anh là một người đàn ông đáng thương, về sau ngay cả vợ mình cũng không thể chạm vào……" Cảnh Dật Thần sắc mặt bình thường, giọng nói lại ê ẩm, giống như bị oan ức cực kì lớn.
Thượng Quan Ngưng trước nay chưa từng thấy Cảnh Dật Thần dùng loại giọng này để nói chuyện, cô cho rằng hôm nay đã đả kích hắn rất lớn, việc này liên quan đến tôn nghiêm của người đàn ông, Cảnh Dật Thần giống như thiên chi kiêu tử, chỉ sợ càng không tiếp thu được phương diện kia của mình có vấn đề.
Cô không muốn người đàn ông mình yêu khổ sở, đỏ mặt hôn môi hắn, thẹn thùng nói: “Anh đừng nói linh tinh, đêm qua anh còn…… Muốn nhiều lần như vậy, bác sĩ Mộc cũng nói không phải vấn đề lớn, anh không được chối bỏ chính mình, em cảm thấy anh…… Rất lợi hại, em mỗi lần đều giống như bị điện giật …… Rất thoải mái……"
Cảnh Dật Thần tinh lực cùng dục vọng ở phương diện kia, Thượng Quan Ngưng là rõ ràng nhất, căn bản là bao nhiêu cũng không đủ, mỗi lần đều là cô cầu xin tha thứ nhiều lần, làm nũng kêu đau giả bộ đáng thương giả bộ bất tỉnh tất cả đều dùng tới, hắn mới có thể chưa đã thèm buông tha cô!
Giọng nói của Thượng Quan Ngưng nhẹ nhàng giống lông chim, mấy chữ cuối cùng càng ngày càng nhỏ tới mức không nghe thấy được, Cảnh Dật Thần lại nghe rất rõ ràng, giọng nói ngọt ngào của cô làm cho hắn tâm viên ý mã, khóe mắt đuôi lông mày của hắn đều tràn đầy ý cười.
Đây là lần đầu tiên Thượng Quan Ngưng dám to gan mở miệng nói những câu như vậy, miêu tả cảm giác của cô lúc hai người ân ái, cũng là lần đầu tiên cô lộ liễu khen ngợi năng lực của hắn!
Vợ của hắn nói, hắn rất lợi hại!
Toàn bộ khó chịu của Cảnh Dật Thần trong nháy mắt đều mất sạch, tức khắc cảm thấy thần thanh khí sảng, còn có một chút dục vọng rục rịch đứng dậy.
Đôi môi mềm mại của cô còn đang chạm lên môi hắn, mang đến một loại cảm giác mất hồn, chọc trong lòng Cảnh Dật Thần ngứa ngáy, lại nhìn cô đang cúi đầu rũ mắt, dáng vẻ thẹn thùng mê hoặc lòng người, thân thể hắn lập tức nổi lên phản ứng.
Thượng Quan Ngưng an vị ngồi trên đùi hắn, hai người chỉ cách một tầng mỏng vật liệu may mặc, hắn vừa có phản ứng, cô lập tức liền cảm giác được.
Đôi tay của cô ôm mặt hắn, lông mi run rẩy, dùng đôi mắt phủ đầy sương mù nhìn chằm chằm hắn, Cảnh Dật Thần hiện tại nếu còn có thể ngồi im được, hắn liền không phải đàn ông!
Hắn trực tiếp đem người chặn ngang bế lên, lập tức hướng phòng ngủ đi đến.
Thượng Quan Ngưng đỏ mặt kháng nghị: “Thả em xuống, còn phải ăn cơm chiều……"
“Anh không ăn cơm, chỉ ăn em."
Một phòng đầy cảnh xuân, có lửa nóng tình cảm mãnh liệt dập dềnh, nở rộ ra làm cho người khác tim đập thình thịch, đỏ bừng đám mây, bức lui ánh trăng.
Thượng Quan Ngưng vốn dĩ muốn hỏi một chút, hạ thân Cảnh Dật Thần trước kia từng chịu vết thương gì, vì sao lại bị thương, vì sao hắn đối với việc bị Mộc Thanh đụng chạm lại có phản ứng lớn như vậy, nhưng bị Cảnh Dật Thần đè ở dưới thân, không ngừng đòi lấy, những câu hỏi của cô cũng không nói ra được, chỉ có thể thấp giọng rên khẽ cả người run rẩy.
Ngày hôm sau rời giường, Thượng Quan Ngưng cảm thấy cả người đều mềm như bông, mà người đầu têu lại thần thanh khí sảng, tinh thần gấp trăm lần.
Thượng Quan Ngưng nhìn những vệt đỏ trên người mình, đỏ mặt trừng hắn: “Em nghi ngờ anh căn bản là không bị bệnh, ngày hôm qua là anh cùng Mộc Thanh phối hợp diễn kịch đúng không?"
Cảnh Dật Thần bật cười, cắn cắn vàng tai trắng nõn của cô, thấp giọng nói: “Mộc Thanh không phải có nói, sinh hoạt vợ chồng của chúng ta cũng không chịu ảnh hưởng gì, chẳng qua…… Không quá dễ dàng mang thai mà thôi. Anh nghĩ anh liền ra sức vận động nhiều lần, như vậy xác suất không phải lớn hơn sao!"
Thượng Quan Ngưng tưởng tượng đến sự việc ngày hôm qua ở bệnh viền, liền cảm thấy xấu hổ đến không được, cô cũng không nghĩ tới, chính mình có một ngày sẽ cùng Cảnh Dật Thần cùng đi bệnh viện khám sức khỏe về việc mang thai!
Cảnh Dật Thần nhìn khuôn mặt bắt đầu đoe lên của vợ, khồng kiềm được khóe môi tràn ra một nụ cười, nghĩ nghĩ một chút vẫn không tiếp tục đùa cô, bắt đầu mắt quần áo cho người phụ nữ của mình.
Vợ chồng hai người thu thập chỉnh tề xong, ăn qua bữa sáng, liền cùng đến công ty.
Cảnh Dật Thần buổi sáng phải họp với mấy cổ đông, Thượng Quan Ngưng không có đi theo mà ở lại chuẩn bị tài liệu để buổi chiều dùng.
Nai con so Thượng Quan Ngưng tới còn sớm hơn, cũng không biết là cô bé làm sao đuổi được Cảnh Dật Nhiên, hay do Cảnh Dật Nhiên tự mình đến tầng khác, Thượng Quan Ngưng nhìn hắn ở Bộ tài vụ ngẩn ngơ cả một buổi sáng, làm cho Bộ tài vụ luôn nghiêm khắc cẩn thận trở thành một mảnh vui mừng.
Thượng Quan Ngưng không khỏi có chút lo lắng, giữa trưa cùng Cảnh Dật Thần ăn cơm, cô liền nhíu mày nói: “Để hắn tiếp tục đến đây có sao không? Bộ tài vụ là văn phong quan trọng nhất của tập đoàn, chẳng may bị hắn lấy được, chẳng phải sẽ làm cho cả tập đoàn đều rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm hay sao?"
Cảnh Dật Thần cười cười, đưa cho Thượng Quan chai nước mơ chua mà cô thích uống nhất, không nhanh không chậm nói: “Đây không phải là thời điểm khảo nghiệm Tổng giám của Bộ tài vụ hay sao? Nếu cô ta có vấn đề, anh vừa lúc có thể nhân lúc còn sớm đổi người khác."
“Huống chi, tất cả báo cáo của tập đoàn không có anh cùng chín vị phó tổng yêu cầu lấy ra, ai cũng không được xem. Ừm, hiện tại còn có em nữa, việc thăng chức của em chỉ có quản lý cấp cao mới biết được, ngày mai sẽ phát thông báo, quyền lực mà em nắm giữ rất lớn Tổng giám tài vụ có bị đuổi hay không cũng do em quyết định!"
Cảnh Dật Thần bất đắc dĩ đem cô ôm ngồi lên ngồi trên đùi của mình, cười nhẹ nói: “Cục cưng, em đỏ mặt cái gì? Rõ ràng là anh có vấn đề, như thế nào giống như người có vấn đề là em?"
Thượng Quan Ngưng ở bên hông của hắn dùng sức nhéo một phen, vừa thẹn vừa giận nói: “Anh đi tìm Mộc Thanh xem…… Cũng không nói trước với em một tiếng, hại em mất mặt!"
“Em chỗ nào mất mặt? Hôm nay mất mặt chính là anh đi? Cái gì mà bộ phận sinh dục bị ứ máu, lại cái gì mà tế bào bị thoái hóa, nghe một chút liền thấy chồng em bị bệnh rất nghiêm trọng, nửa đời sau muốn làm đàn ông cũng khó, Mộc Thanh hiện tại khẳng định ở trong văn phòng hắn điên cuồng cười không ngừng chê cười anh đấy!"
Thật ra hôm nay Cảnh Dật Thần nghe Mộc Thanh nói hắn có vấn đề, tâm trạng của hắn liền có chút khó chịu.
Làm một người đàn ông, đặc biệt hắn lại cưng chiều vợ như vậy, muốn có một đứa con trai, từ trong miệng của Mộc Thanh nghe được mấy chữ “Khó có thể có con", quả thực rất mất mặt mũi, tự tôn rơi thật sâu xuống đáy biển.
Chính là, Thượng Quan Ngưng từ đầu tới cuối mặt đều đỏ bừng, đã đỏ gần một giờ, giống như trái cà chua, vẫn luôn xấu hổ không dám ngẩng đầu!
Cảnh Dật Thần nhìn dáng vẻ của cô, chỉ cảm thấy rất đáng yêu, khó chịu trong lòng đã sớm biến mất không thấy.
Như thế nào có thể có người vẫn luôn mặt đỏ như vậy?!
Nhìn xem, hiện tại hắn mới nói vài câu mà thôi, hơn nữa cũng chưa nói lời nào quá trớn, mặt cô lập tức lại đỏ bừng một mảnh!
Thượng Quan Ngưng hiện tại cảm thấy cả người đều nóng lên, hai má cô nóng bừng dùng giọng như muỗi kêu nói: “Anh câm miệng, không được nói bừa, em biết, anh…… Anh không có vấn đề gì……"
“Nhưng tất cả bác sĩ đều nói anh có vấn đề, em không cần an ủi anh, anh là một người đàn ông đáng thương, về sau ngay cả vợ mình cũng không thể chạm vào……" Cảnh Dật Thần sắc mặt bình thường, giọng nói lại ê ẩm, giống như bị oan ức cực kì lớn.
Thượng Quan Ngưng trước nay chưa từng thấy Cảnh Dật Thần dùng loại giọng này để nói chuyện, cô cho rằng hôm nay đã đả kích hắn rất lớn, việc này liên quan đến tôn nghiêm của người đàn ông, Cảnh Dật Thần giống như thiên chi kiêu tử, chỉ sợ càng không tiếp thu được phương diện kia của mình có vấn đề.
Cô không muốn người đàn ông mình yêu khổ sở, đỏ mặt hôn môi hắn, thẹn thùng nói: “Anh đừng nói linh tinh, đêm qua anh còn…… Muốn nhiều lần như vậy, bác sĩ Mộc cũng nói không phải vấn đề lớn, anh không được chối bỏ chính mình, em cảm thấy anh…… Rất lợi hại, em mỗi lần đều giống như bị điện giật …… Rất thoải mái……"
Cảnh Dật Thần tinh lực cùng dục vọng ở phương diện kia, Thượng Quan Ngưng là rõ ràng nhất, căn bản là bao nhiêu cũng không đủ, mỗi lần đều là cô cầu xin tha thứ nhiều lần, làm nũng kêu đau giả bộ đáng thương giả bộ bất tỉnh tất cả đều dùng tới, hắn mới có thể chưa đã thèm buông tha cô!
Giọng nói của Thượng Quan Ngưng nhẹ nhàng giống lông chim, mấy chữ cuối cùng càng ngày càng nhỏ tới mức không nghe thấy được, Cảnh Dật Thần lại nghe rất rõ ràng, giọng nói ngọt ngào của cô làm cho hắn tâm viên ý mã, khóe mắt đuôi lông mày của hắn đều tràn đầy ý cười.
Đây là lần đầu tiên Thượng Quan Ngưng dám to gan mở miệng nói những câu như vậy, miêu tả cảm giác của cô lúc hai người ân ái, cũng là lần đầu tiên cô lộ liễu khen ngợi năng lực của hắn!
Vợ của hắn nói, hắn rất lợi hại!
Toàn bộ khó chịu của Cảnh Dật Thần trong nháy mắt đều mất sạch, tức khắc cảm thấy thần thanh khí sảng, còn có một chút dục vọng rục rịch đứng dậy.
Đôi môi mềm mại của cô còn đang chạm lên môi hắn, mang đến một loại cảm giác mất hồn, chọc trong lòng Cảnh Dật Thần ngứa ngáy, lại nhìn cô đang cúi đầu rũ mắt, dáng vẻ thẹn thùng mê hoặc lòng người, thân thể hắn lập tức nổi lên phản ứng.
Thượng Quan Ngưng an vị ngồi trên đùi hắn, hai người chỉ cách một tầng mỏng vật liệu may mặc, hắn vừa có phản ứng, cô lập tức liền cảm giác được.
Đôi tay của cô ôm mặt hắn, lông mi run rẩy, dùng đôi mắt phủ đầy sương mù nhìn chằm chằm hắn, Cảnh Dật Thần hiện tại nếu còn có thể ngồi im được, hắn liền không phải đàn ông!
Hắn trực tiếp đem người chặn ngang bế lên, lập tức hướng phòng ngủ đi đến.
Thượng Quan Ngưng đỏ mặt kháng nghị: “Thả em xuống, còn phải ăn cơm chiều……"
“Anh không ăn cơm, chỉ ăn em."
Một phòng đầy cảnh xuân, có lửa nóng tình cảm mãnh liệt dập dềnh, nở rộ ra làm cho người khác tim đập thình thịch, đỏ bừng đám mây, bức lui ánh trăng.
Thượng Quan Ngưng vốn dĩ muốn hỏi một chút, hạ thân Cảnh Dật Thần trước kia từng chịu vết thương gì, vì sao lại bị thương, vì sao hắn đối với việc bị Mộc Thanh đụng chạm lại có phản ứng lớn như vậy, nhưng bị Cảnh Dật Thần đè ở dưới thân, không ngừng đòi lấy, những câu hỏi của cô cũng không nói ra được, chỉ có thể thấp giọng rên khẽ cả người run rẩy.
Ngày hôm sau rời giường, Thượng Quan Ngưng cảm thấy cả người đều mềm như bông, mà người đầu têu lại thần thanh khí sảng, tinh thần gấp trăm lần.
Thượng Quan Ngưng nhìn những vệt đỏ trên người mình, đỏ mặt trừng hắn: “Em nghi ngờ anh căn bản là không bị bệnh, ngày hôm qua là anh cùng Mộc Thanh phối hợp diễn kịch đúng không?"
Cảnh Dật Thần bật cười, cắn cắn vàng tai trắng nõn của cô, thấp giọng nói: “Mộc Thanh không phải có nói, sinh hoạt vợ chồng của chúng ta cũng không chịu ảnh hưởng gì, chẳng qua…… Không quá dễ dàng mang thai mà thôi. Anh nghĩ anh liền ra sức vận động nhiều lần, như vậy xác suất không phải lớn hơn sao!"
Thượng Quan Ngưng tưởng tượng đến sự việc ngày hôm qua ở bệnh viền, liền cảm thấy xấu hổ đến không được, cô cũng không nghĩ tới, chính mình có một ngày sẽ cùng Cảnh Dật Thần cùng đi bệnh viện khám sức khỏe về việc mang thai!
Cảnh Dật Thần nhìn khuôn mặt bắt đầu đoe lên của vợ, khồng kiềm được khóe môi tràn ra một nụ cười, nghĩ nghĩ một chút vẫn không tiếp tục đùa cô, bắt đầu mắt quần áo cho người phụ nữ của mình.
Vợ chồng hai người thu thập chỉnh tề xong, ăn qua bữa sáng, liền cùng đến công ty.
Cảnh Dật Thần buổi sáng phải họp với mấy cổ đông, Thượng Quan Ngưng không có đi theo mà ở lại chuẩn bị tài liệu để buổi chiều dùng.
Nai con so Thượng Quan Ngưng tới còn sớm hơn, cũng không biết là cô bé làm sao đuổi được Cảnh Dật Nhiên, hay do Cảnh Dật Nhiên tự mình đến tầng khác, Thượng Quan Ngưng nhìn hắn ở Bộ tài vụ ngẩn ngơ cả một buổi sáng, làm cho Bộ tài vụ luôn nghiêm khắc cẩn thận trở thành một mảnh vui mừng.
Thượng Quan Ngưng không khỏi có chút lo lắng, giữa trưa cùng Cảnh Dật Thần ăn cơm, cô liền nhíu mày nói: “Để hắn tiếp tục đến đây có sao không? Bộ tài vụ là văn phong quan trọng nhất của tập đoàn, chẳng may bị hắn lấy được, chẳng phải sẽ làm cho cả tập đoàn đều rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm hay sao?"
Cảnh Dật Thần cười cười, đưa cho Thượng Quan chai nước mơ chua mà cô thích uống nhất, không nhanh không chậm nói: “Đây không phải là thời điểm khảo nghiệm Tổng giám của Bộ tài vụ hay sao? Nếu cô ta có vấn đề, anh vừa lúc có thể nhân lúc còn sớm đổi người khác."
“Huống chi, tất cả báo cáo của tập đoàn không có anh cùng chín vị phó tổng yêu cầu lấy ra, ai cũng không được xem. Ừm, hiện tại còn có em nữa, việc thăng chức của em chỉ có quản lý cấp cao mới biết được, ngày mai sẽ phát thông báo, quyền lực mà em nắm giữ rất lớn Tổng giám tài vụ có bị đuổi hay không cũng do em quyết định!"
Tác giả :
Hạ Thanh Sam