Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã
Chương 201: Thân bại danh liệt (3)
Chuyện cô ta ở đài truyền hình, rất bí mật, làm thế nào người khác biết được? Rốt cuộc là ai nói? Phó giám đốc đài truyền hình không có khả năng, ông là một người nhát gan, sợ vợ, chuyện này có bị đánh chết ông ta cũng không dám nói ra.
“Mẹ, mẹ nhất định phải tìm người điều tra giúp con, là ai đã đem chuyện này tọc mạch ra bên ngoài!" Ánh mắt Thượng Quan Nhu Tuyết từ từ trở nên hung tàn, bàn tay nắm lại sít sao, khớp ngón tay cọ vào nhau vang lên âm thanh khiến người khác nghe được phải dè chừng, phảng phất giống như cô ta muốn bóp chết cái gã tọc mạch kia.
Dương Văn Xu đau lòng ôm con gái, nét mặt tàn nhẫn nói: “Còn có thể là ai, ngoài con tiện nhân Thượng Quan Ngưng! Mẹ đã sớm dò la kĩ, cô ta căn bản không hề né tránh, cố ý để cho chúng ta biết! Con tiện nhân, năm xưa lúc đó mẹ nên cho ta vài viên thuốc độc, thì bây giờ đã không xảy ra nhiều chuyện như vậy!"
“Mẹ, hay là chúng ta nói với bà ngoại..." Thượng Quan Nhu Tuyết thấp giọng, ánh mắt như đi hun cùng Dương Văn Xu thâm trầm tàn nhẫn.
“Yên tâm đi, bà ngoại con đã đồng ý với mẹ, chúng ta sẽ không phải chờ đợi lâu." Dương Văn Xu nhìn thấu nội tâm con gái, nhanh chóng cô một câu trả lời khẳng định.
“Con nhỏ đó tuyệt đối không thể sống, mới chỉ có mấy ngày, hai thẩm mĩ viện, ba nhà hàng của mẹ con chúng ta tất cả đều bị Cục công thương, Chi cục thuế tịch thu! Đây chắc chắn là tác phẩm của con tiện nhân kia, hại chúng ta đến một xu tiền lẻ cũng không còn! Vì vậy con nhất định không được rời khỏi Tạ gia, nhà bọn họ có rất nhiều tiền. Tạ Trác Quân chăm sóc con chu đáo, tuy rằng bây giờ hai đứa có chút hiểu lầm, chờ đến khi con có thể dỗ dành được cậu ta, tự nhiên sẽ tốt lên! Tạ gia cũng là một gia đình hào môn ở thành phố A, cuộc sống con ở đó chỉ có thể hưởng thụ và hưởng thụ, phải khiến con tiện nhân Thượng Quan Ngưng kia tức chết!"
Thượng Quan Nhu Tuyết nghe xong lời bà nói, ngập ngừng muốn nói gì rồi lại thôi.
Trong đầu cô ta hiện ra bóng dáng Cảnh Dật Thần cao lớn mạnh mẽ, khí chất tôn quý mà đẹp trai.
Cô ta vẫn nhớ, hình ảnh anh mở cửa chiếc xe phiên bản giới hạn xa xỉ nhất thế giới Aston – Martin, bên cạnh anh giống như luôn có một vệ sĩ, anh lạnh lùng ơ, tựa như trong mắt anh chỉ có một mình Thượng Quan Ngưng, một cái liếc mắt cũng không muốn dành cho cô ta!
Vì anh là tổng giám đốc Cảnh Thịnh Cảnh Dật Thần!
Là người thừa kế duy nhất của Cảnh gia, ở trước mặt anh đứa con riêng như Cảnh Dật Nhiên, mãi mãi chỉ có thể ngước mắt nhìn lên, tương lai toàn bộ gia tộc đều thuộc về Cảnh Dật Thần!
Người đời chỉ biết tên của mẹ Cảnh Dật Thần là Triệu Tình, biết cho dù bà đã không còn, nhưng vẫn như là người vợ duy nhất của Cảnh Trung Tu, mẹ của Cảnh Dật Nhiên là ai gần như mọi người không hề biết!
Người đàn ông tồn tại giống như một vị thần, hóa ra là chồng Thượng Quan Ngưng!
Thượng Quan Nhu Tuyết không có cách nào chấp nhận được sự thật này!
Rõ ràng Thượng Quan Ngưng là người bị Tạ Trác Quân vứt bỏ, rõ ràng là người mà cả gia đình không một ai hoan nghênh, rõ ràng là người mọi thứ cô có không bằng cô ta, vậy dựa vào đâu cô có thể kết hôn với “thiên chi kiêu tử"(*) Cảnh Dật Thần!
(*) Đứa con cưng của trời.
Cũng không ngạc nhiên khi mỗi lần nhìn thấy Cảnh Dật Thần, luôn có một cảm giác bị thu hút muốn đền gần, và cũng không ngạc nhiên khi ở tiệc đính hôn lần trước, Cảnh Dật Nhiên bị thua!
Đối thủ quá mạnh, chỉ đơn giản là không thể đánh bại một huyền thoại!
Thượng Quan Nhu Tuyết bấm một cái thật mạnh lên tay, nhưng cô ta lại không thấy đau chút nào!
Mẹ cô không hề biết, mặc dù ở thành phố A Tạ Trác Quân cũng được xem là một cậu ấm, nhưng đối diện với Cảnh Dật Thần, rõ ràng không là cái đinh gỉ gì! Tạ gia đem ra so sánh với Cảnh gia, chẳng khác nào con kiến đi bò cạnh con voi, không phải nhỏ mà là cực, cực, cực nhỏ! Mà còn, hiện tại Tạ Trác Quân vô cùng chán ghét cô ta, bây giờ hễ không vừa ý một chút là đánh rồi mắng, hoàn toàn không còn những chăm sóc dịu dàng của ngày xưa!
Có chồng là Cảnh Dật Thần, Thượng Quan Ngưng đã trở thành người chiến thắng lớn nhất! Thượng Quan Nhu Tuyết cô đây mãi mãi không có cơ hội xoay mình!
Có điều, thủ đoạn của bà ngoại Thượng Quan Nhu Tuyết đã từng nhìn thấy, vô cùng tàn nhẫn vô cùng ác độc, tuyệt đối sẽ không công khai, bọn họ ở trong tối, Thượng Quan Ngưng ở ngoài sáng, nếu kết quả Thượng Quan Ngưng có chết cũng không phải bất ngờ!
Thượng Quan Nhu Tuyết thoáng nhẹ lòng, chỉ hơi lo lắng nói: “Chuyện thẩm mĩ viện và nhà hàng chúng ta có thể nói bà ngoại giúp đỡ hay không, tiếp tục kinh doanh?"
Lợi nhuận của chuỗi cửa hàng bọn họ kinh doanh vô cùng khả quan, đặc biệt là hai thẩm mĩ viện, nếu nói như mỗi ngày đều được hốt bạc cũng không phải là một ví dụ quá lố, người phụ nữ thông minh là người có thể tự làm ra tiền!
Nhưng đó đều là của hồi môn của cô ta, cô ta đã không còn làm MC, tương lai nếu không có tài sản kề bên người, làm sao đứng vững ở Tạ gia?
“Chuyện về hai thẩm mĩ viện và nhà hàng, mẹ không thể để cha con biết được, nếu ông ta biết, sẽ mắng hai mẹ con chúng ta bỏ túi tiền của ổng, tuyệt đối không có khả năng giúp chúng ta! Mẹ cũng là hết cách, mới mặt dày xin Dương gia giúp đỡ, đồng ý với điều kiện sau này lợi nhuận sẽ chia cho Dương gia bảy phần, bà ngoại con mới chịu hỗ trợ." Dương Văn Xu nhỏ giọng kể hết sự việc cho con gái nghe.
Thượng Quan Nhu Tuyết tức đến vội vàng: “Bảy phần! Khác nào bọn họ đi ăn cướp!"
“Không sao, đến lúc đó tất cả nhân viên đều là người của chúng ta, muốn làm sổ sách khống không là vấn đề gì, chuyện này con không cần lo lắng, việc cần nhất bây giờ là cần có thế lực của bọn họ, công việc kinh doanh của chúng ta sẽ lại được bắt đầu!"
Trong ánh mắt chớp nháy của Dương Văn Xu lóe lên tia sáng giảo hoạt, bà ta hiển nhiên sẽ không dâng không công sức bản thân cực khổ cho người khác!
“À, phải rồi, Tiểu Tuyết, lần trước mẹ đến bệnh viện trị mặt có thấy Tạ Trác Quân! Mẹ âm thầm hỏi qua bác sĩ ở đó, nói sức khỏe cậu ta có chút không tốt, tương lai không có khả năng sinh con! Đứa nhỏ này chính là người thừa kế duy nhất của Tạ gia, con phải tĩnh dưỡng cho tốt nha! Đến lúc đó, tất cả tài sản Tạ gia không khác nào thuộc về hai mẹ con con!"
“Mẹ, con kết hôn với Tạ Trác Quân không hoàn toàn là vì nhà họ có tiền, quan trọng là con yêu Trác Quân! Mẹ nói sức khỏe Trác Quân không tốt? Tương lai không thể sinh con? Lẽ nào trên phương diện đó... không đúng, con mang thai, anh ấy trên phương diện đó... không có vấn đề." Thượng Quan Nhu Tuyết nghĩ rồi lại nghĩ, sau đó khẳng định nói.
“Cho dù là thế nào, đứa nhỏ này phải an tĩnh dưỡng tốt!" Dương Văn Xu không yên tâm, không ngừng dặn dò con gái. Bà ta sợ rằng con gái sẽ nhớ đến nghề diễn viên, không chịu sinh con.
Thượng Quan Nhu Tuyết cúi đầu cắn cắn môi đồng ý.
Nhỡ đâu Tạ Trác Quân tương lai không thể sinh con, trong bụng cô là đứa con duy nhất của hắn, cô chính là mẹ của đứa nhỏ, Tạ Trác Quân chắc chắn không bỏ rơi cô ta!
Dương Văn Xu ở cùng với con gái hơn nửa ngày, trước khi đi bỗng nhiên nói: “Báo hôm nay con đọc chưa?"
Thượng Quan Nhu Tuyết lắc đầu.
“Vậy đừng đọc, cố gắng dưỡng thai quan trọng hơn! Bây giờ không chuyện gì quan trọng hơn đứa bé trong bụng con, mẹ đến chỗ bà ngoại trước, ngày mai lại đến thăm con."
Thượng Quan Nhu Tuyết gật đầu, đợi Dương Văn Xu đi khỏi, cô nhanh chóng sai người giúp việc đưa báo ngày hôm nay đến xem.
Thời điểm người giúp việc đưa báo đến, gương mặt có chút biến hóa, trong lòng Thượng Quan Nhu Tuyết càng thêm nghi ngờ, nhưng rõ ràng dịu dàng nhìn người giúp việc cười cười, cố ý đuổi cô ta đi.
Khi cô ta mở tờ báo, nhìn thấy nội dung bên trong tức đến hộc cả máu ra đầy mặt giấy, lật hai trang kế, đến cuối cùng không thể chịu nổi ngất luôn tại chỗ!
“Mẹ, mẹ nhất định phải tìm người điều tra giúp con, là ai đã đem chuyện này tọc mạch ra bên ngoài!" Ánh mắt Thượng Quan Nhu Tuyết từ từ trở nên hung tàn, bàn tay nắm lại sít sao, khớp ngón tay cọ vào nhau vang lên âm thanh khiến người khác nghe được phải dè chừng, phảng phất giống như cô ta muốn bóp chết cái gã tọc mạch kia.
Dương Văn Xu đau lòng ôm con gái, nét mặt tàn nhẫn nói: “Còn có thể là ai, ngoài con tiện nhân Thượng Quan Ngưng! Mẹ đã sớm dò la kĩ, cô ta căn bản không hề né tránh, cố ý để cho chúng ta biết! Con tiện nhân, năm xưa lúc đó mẹ nên cho ta vài viên thuốc độc, thì bây giờ đã không xảy ra nhiều chuyện như vậy!"
“Mẹ, hay là chúng ta nói với bà ngoại..." Thượng Quan Nhu Tuyết thấp giọng, ánh mắt như đi hun cùng Dương Văn Xu thâm trầm tàn nhẫn.
“Yên tâm đi, bà ngoại con đã đồng ý với mẹ, chúng ta sẽ không phải chờ đợi lâu." Dương Văn Xu nhìn thấu nội tâm con gái, nhanh chóng cô một câu trả lời khẳng định.
“Con nhỏ đó tuyệt đối không thể sống, mới chỉ có mấy ngày, hai thẩm mĩ viện, ba nhà hàng của mẹ con chúng ta tất cả đều bị Cục công thương, Chi cục thuế tịch thu! Đây chắc chắn là tác phẩm của con tiện nhân kia, hại chúng ta đến một xu tiền lẻ cũng không còn! Vì vậy con nhất định không được rời khỏi Tạ gia, nhà bọn họ có rất nhiều tiền. Tạ Trác Quân chăm sóc con chu đáo, tuy rằng bây giờ hai đứa có chút hiểu lầm, chờ đến khi con có thể dỗ dành được cậu ta, tự nhiên sẽ tốt lên! Tạ gia cũng là một gia đình hào môn ở thành phố A, cuộc sống con ở đó chỉ có thể hưởng thụ và hưởng thụ, phải khiến con tiện nhân Thượng Quan Ngưng kia tức chết!"
Thượng Quan Nhu Tuyết nghe xong lời bà nói, ngập ngừng muốn nói gì rồi lại thôi.
Trong đầu cô ta hiện ra bóng dáng Cảnh Dật Thần cao lớn mạnh mẽ, khí chất tôn quý mà đẹp trai.
Cô ta vẫn nhớ, hình ảnh anh mở cửa chiếc xe phiên bản giới hạn xa xỉ nhất thế giới Aston – Martin, bên cạnh anh giống như luôn có một vệ sĩ, anh lạnh lùng ơ, tựa như trong mắt anh chỉ có một mình Thượng Quan Ngưng, một cái liếc mắt cũng không muốn dành cho cô ta!
Vì anh là tổng giám đốc Cảnh Thịnh Cảnh Dật Thần!
Là người thừa kế duy nhất của Cảnh gia, ở trước mặt anh đứa con riêng như Cảnh Dật Nhiên, mãi mãi chỉ có thể ngước mắt nhìn lên, tương lai toàn bộ gia tộc đều thuộc về Cảnh Dật Thần!
Người đời chỉ biết tên của mẹ Cảnh Dật Thần là Triệu Tình, biết cho dù bà đã không còn, nhưng vẫn như là người vợ duy nhất của Cảnh Trung Tu, mẹ của Cảnh Dật Nhiên là ai gần như mọi người không hề biết!
Người đàn ông tồn tại giống như một vị thần, hóa ra là chồng Thượng Quan Ngưng!
Thượng Quan Nhu Tuyết không có cách nào chấp nhận được sự thật này!
Rõ ràng Thượng Quan Ngưng là người bị Tạ Trác Quân vứt bỏ, rõ ràng là người mà cả gia đình không một ai hoan nghênh, rõ ràng là người mọi thứ cô có không bằng cô ta, vậy dựa vào đâu cô có thể kết hôn với “thiên chi kiêu tử"(*) Cảnh Dật Thần!
(*) Đứa con cưng của trời.
Cũng không ngạc nhiên khi mỗi lần nhìn thấy Cảnh Dật Thần, luôn có một cảm giác bị thu hút muốn đền gần, và cũng không ngạc nhiên khi ở tiệc đính hôn lần trước, Cảnh Dật Nhiên bị thua!
Đối thủ quá mạnh, chỉ đơn giản là không thể đánh bại một huyền thoại!
Thượng Quan Nhu Tuyết bấm một cái thật mạnh lên tay, nhưng cô ta lại không thấy đau chút nào!
Mẹ cô không hề biết, mặc dù ở thành phố A Tạ Trác Quân cũng được xem là một cậu ấm, nhưng đối diện với Cảnh Dật Thần, rõ ràng không là cái đinh gỉ gì! Tạ gia đem ra so sánh với Cảnh gia, chẳng khác nào con kiến đi bò cạnh con voi, không phải nhỏ mà là cực, cực, cực nhỏ! Mà còn, hiện tại Tạ Trác Quân vô cùng chán ghét cô ta, bây giờ hễ không vừa ý một chút là đánh rồi mắng, hoàn toàn không còn những chăm sóc dịu dàng của ngày xưa!
Có chồng là Cảnh Dật Thần, Thượng Quan Ngưng đã trở thành người chiến thắng lớn nhất! Thượng Quan Nhu Tuyết cô đây mãi mãi không có cơ hội xoay mình!
Có điều, thủ đoạn của bà ngoại Thượng Quan Nhu Tuyết đã từng nhìn thấy, vô cùng tàn nhẫn vô cùng ác độc, tuyệt đối sẽ không công khai, bọn họ ở trong tối, Thượng Quan Ngưng ở ngoài sáng, nếu kết quả Thượng Quan Ngưng có chết cũng không phải bất ngờ!
Thượng Quan Nhu Tuyết thoáng nhẹ lòng, chỉ hơi lo lắng nói: “Chuyện thẩm mĩ viện và nhà hàng chúng ta có thể nói bà ngoại giúp đỡ hay không, tiếp tục kinh doanh?"
Lợi nhuận của chuỗi cửa hàng bọn họ kinh doanh vô cùng khả quan, đặc biệt là hai thẩm mĩ viện, nếu nói như mỗi ngày đều được hốt bạc cũng không phải là một ví dụ quá lố, người phụ nữ thông minh là người có thể tự làm ra tiền!
Nhưng đó đều là của hồi môn của cô ta, cô ta đã không còn làm MC, tương lai nếu không có tài sản kề bên người, làm sao đứng vững ở Tạ gia?
“Chuyện về hai thẩm mĩ viện và nhà hàng, mẹ không thể để cha con biết được, nếu ông ta biết, sẽ mắng hai mẹ con chúng ta bỏ túi tiền của ổng, tuyệt đối không có khả năng giúp chúng ta! Mẹ cũng là hết cách, mới mặt dày xin Dương gia giúp đỡ, đồng ý với điều kiện sau này lợi nhuận sẽ chia cho Dương gia bảy phần, bà ngoại con mới chịu hỗ trợ." Dương Văn Xu nhỏ giọng kể hết sự việc cho con gái nghe.
Thượng Quan Nhu Tuyết tức đến vội vàng: “Bảy phần! Khác nào bọn họ đi ăn cướp!"
“Không sao, đến lúc đó tất cả nhân viên đều là người của chúng ta, muốn làm sổ sách khống không là vấn đề gì, chuyện này con không cần lo lắng, việc cần nhất bây giờ là cần có thế lực của bọn họ, công việc kinh doanh của chúng ta sẽ lại được bắt đầu!"
Trong ánh mắt chớp nháy của Dương Văn Xu lóe lên tia sáng giảo hoạt, bà ta hiển nhiên sẽ không dâng không công sức bản thân cực khổ cho người khác!
“À, phải rồi, Tiểu Tuyết, lần trước mẹ đến bệnh viện trị mặt có thấy Tạ Trác Quân! Mẹ âm thầm hỏi qua bác sĩ ở đó, nói sức khỏe cậu ta có chút không tốt, tương lai không có khả năng sinh con! Đứa nhỏ này chính là người thừa kế duy nhất của Tạ gia, con phải tĩnh dưỡng cho tốt nha! Đến lúc đó, tất cả tài sản Tạ gia không khác nào thuộc về hai mẹ con con!"
“Mẹ, con kết hôn với Tạ Trác Quân không hoàn toàn là vì nhà họ có tiền, quan trọng là con yêu Trác Quân! Mẹ nói sức khỏe Trác Quân không tốt? Tương lai không thể sinh con? Lẽ nào trên phương diện đó... không đúng, con mang thai, anh ấy trên phương diện đó... không có vấn đề." Thượng Quan Nhu Tuyết nghĩ rồi lại nghĩ, sau đó khẳng định nói.
“Cho dù là thế nào, đứa nhỏ này phải an tĩnh dưỡng tốt!" Dương Văn Xu không yên tâm, không ngừng dặn dò con gái. Bà ta sợ rằng con gái sẽ nhớ đến nghề diễn viên, không chịu sinh con.
Thượng Quan Nhu Tuyết cúi đầu cắn cắn môi đồng ý.
Nhỡ đâu Tạ Trác Quân tương lai không thể sinh con, trong bụng cô là đứa con duy nhất của hắn, cô chính là mẹ của đứa nhỏ, Tạ Trác Quân chắc chắn không bỏ rơi cô ta!
Dương Văn Xu ở cùng với con gái hơn nửa ngày, trước khi đi bỗng nhiên nói: “Báo hôm nay con đọc chưa?"
Thượng Quan Nhu Tuyết lắc đầu.
“Vậy đừng đọc, cố gắng dưỡng thai quan trọng hơn! Bây giờ không chuyện gì quan trọng hơn đứa bé trong bụng con, mẹ đến chỗ bà ngoại trước, ngày mai lại đến thăm con."
Thượng Quan Nhu Tuyết gật đầu, đợi Dương Văn Xu đi khỏi, cô nhanh chóng sai người giúp việc đưa báo ngày hôm nay đến xem.
Thời điểm người giúp việc đưa báo đến, gương mặt có chút biến hóa, trong lòng Thượng Quan Nhu Tuyết càng thêm nghi ngờ, nhưng rõ ràng dịu dàng nhìn người giúp việc cười cười, cố ý đuổi cô ta đi.
Khi cô ta mở tờ báo, nhìn thấy nội dung bên trong tức đến hộc cả máu ra đầy mặt giấy, lật hai trang kế, đến cuối cùng không thể chịu nổi ngất luôn tại chỗ!
Tác giả :
Hạ Thanh Sam