Hai Kiếp Làm Sủng Phi

Chương 38: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngày hôm đó, Lý Cảnh xử lý xong chính sự, vừa quay về Càn Dương điện, Chu Nguyên đã vội tiến tới bẩm báo: “Hoàng thượng, sáng sớm Mã Bình đại nhân đã tới, muốn cầu kiến Hoàng thượng."

Ánh mắt Lý Cảnh chớp lóe, vội nói: “Mau truyền." 

“Dạ." Chu Nguyên hành lễ, rồi lui xuống.

Chẳng bao lâu, Mã Bình tiến vào điện, hành lễ với Lý Cảnh: “Thần Mã Bình, tham kiến Hoàng thượng."

“Miễn lễ." Lý Cảnh nâng tay, vội hỏi: “Trẫm sai ngươi tìm hiểu sự tình thế nào rồi?"

Mã Bình cúi đầu chắp tay nói: “Về chuyện trước khi Tề quý nhân nhập cung, thần đã tìm hiểu kỹ! Thời thơ ấu Tề quý nhân được phu phụ Tề tướng quân đưa về quê nhà Mi Dương, bầu bạn với Tề lão phu nhân cùng ấu đệ. Ngoại trừ người nhà họ Tề, không nghe nói có tiếp xúc với bất kỳ nam nhân nào khác. Sau khi nàng về kinh, ở trong Tề phủ không ra cửa trước không bước cửa sau, chỉ có lúc năm mới thì mới cùng phụ mẫu huynh đệ tới Hoài Dương hầu phủ chúc tết. Dạ, thần còn được biết, ngũ công tử Chung Dục của Hoài Dương hầu gia nhận Tề tướng quân làm thầy, thường xuyên ra vào Tề phủ."

Nghe đến đó, chân mày Lý Cảnh hơi nhíu lại: “Nói vậy là, nam nhân bên ngoài duy nhất mà nàng thường xuyên tiếp xúc, chỉ có thể là Chung gia ngũ lang Chung Dục?"

Mã Bình ngừng một lát, cúi đầu trả lời: “Hồi Hoàng thượng, đúng thật là vậy. Thần còn nghe nói đêm Nguyên Tiêu năm nay, đáng lẽ Tề quý nhân có hẹn dạo chơi hội đèn lồng cùng với Chung Dục và kỳ muội Chung Xảo Trân, nhưng không ngờ đang trên đường thì Chung Xảo Trân bị xe ngựa dọa sợ té ngã gây chấn thương, Chung Dục vì đưa nàng ấy hồi phủ đành phải nửa đường rời đi, không thể cùng dạo chơi với Tề quý nhân. Sau đó Tề quý nhân một mình tới hội đèn lồng, mới gặp được Hoàng thượng."

Lý Cảnh nghe đến đó, ngực buồn bực.

Tất cả nghi hoặc trong lòng, vào giờ phút này, như thể được tháo gỡ từng chút một.

Thì ra sở dĩ nàng xuất hiện tại hội đèn lồng đêm Nguyên Tiêu, là có ước hẹn với Chung Dục. Chẳng trách nàng ấy sẽ tới miếu Nguyệt Lão cầu nhân duyên, chẳng trách nàng ấy sẽ lén bỏ rơi mình, chẳng trách nàng ấy sẽ cố ý giả xấu không muốn gần mình. Toàn bộ chuyện này đều bởi vì, trong lòng nàng, đã có người khác.

Trong tim nàng không có hắn.

Nghĩ đến đây, tay hắn đang buông thõng nắm chặt thành quyền.

Nhưng từ đêm Nguyên Tiêu đó, nàng đã tiến vào lòng hắn rồi. Chẳng lẽ mình phải cứ thế mà buông bỏ sao? Hắn không cam lòng.

Lý Cảnh khóa chặt hai hàng lông mày, trầm ngâm một lúc rồi nâng mắt hỏi: “Chung Dục phụ trách trực mảng nào trong cung?"

Mã Bình hồi đáp: “Chung thị vệ phụ trách trực phía Nam hồ Quỳnh Phương."

“Chẳng phải nơi đó gần Chiêu Thuần cung sao?" Lý Cảnh hỏi.

Mã Bình gật đầu nói: “Dạ, Chiêu Thuần cung cũng nằm ở phía Nam hồ Quỳnh Phương."

“Ngươi về truyền ý chỉ của ta, điều Chung Dục tới trông coi Thanh Đường." Lý Cảnh nói.

Trong cung có ba hồ, ở giữa là hồ Ức Xuân, phía Tây Nam là hồ Quỳnh Phương, Thanh Đường khá nhỏ, nằm góc Đông Bắc, cách xa Chiêu Thuần cung nhất.

“Thần sẽ trở về an bài ngay lập tức." Mã Bình nói.

“Được, ngươi mau trở về điều Chung Dục đi, từ giờ trở đi, đừng để hắn tiếp tục lảng vảng xung quanh Chiêu Thuần cung." Lý Cảnh nói.

“Dạ." Mã Bình lui xuống.

Lý Cảnh quay đầu, tới bên án thư, ngắm bức họa vẽ một nữ tử đang bày trên bàn. Người trong tranh mỉm cười đẹp xinh, thiên kiều bách mị, nhưng lúm đồng tiền xinh đẹp đó lại không phải dành cho mình. Trong lòng hắn chợt dâng lên một cảm giác thất bại chưa từng có.

(Thiên kiều bách mị: xinh đẹp truyệt trần.)

“Thường Hải." Hắn hô lớn.

Thường Hải vội vã tiến tới, khom người hỏi: “Hoàng thượng có chuyện gì ạ?"

Lý Cảnh ngừng một lát, làm bộ vô thức hỏi: “Ừ, Tề quý nhân, dạo gần đây làm, làm gì?"

Thường Hải hồi đáp: “Hồi Hoàng thượng, dựa vào hồi báo của những người tiểu nhân phái đi nghe ngóng thì Tề quý nhân ngoại trừ ngày ngày tới chỗ Hoàng hậu nương nương thỉnh an, chiều nào cũng đi dạo một lúc trong rừng hoa gần Chiêu Thuần cung, rồi ở lì trong cung, không hề ra ngoài."

Lý Cảnh ngẩng đầu: “Sao? Nàng làm những gì trong cung?"

“Hồi Hoàng thượng, nghe nói hằng ngày Tề quý nhân chỉ trồng hoa đánh đàn, đọc sách, luyện chữ trong cung mà thôi, ngoại trừ La tiểu nghi thỉnh thoảng tới thăm người, thì người không qua lại gì với những cung phi khác." Thường Hải hồi đáp.

“Trồng hoa đánh đàn? Đọc sách luyện chữ?" Lý Cảnh hừ lạnh, cắn răng nói: “Cuộc sống của nàng ta thảnh thơi an nhàn ghê."

Thường Hải thấy sắc mặt Lý Cảnh không vui, không dám nói tiếp.

Ánh mắt Lý Cảnh dán chặt vào nữ tử trong bức họa, trong lòng giận dữ. Vì nàng mà mình ngày ngày mất ăn mất ngủ, vậy mà nàng ta lại như một người nhàn rỗi, sống ung dung tự tại đến thế.

Nghĩ tới đây, Lý Cảnh ngẩng đầu, lạnh giọng nói với Thường Hải: “Truyền ý chỉ của Trẫm, thông báo Tề quý nhân thị tẩm tối nay."

Thường Hải nghe xong, kinh ngạc, sau đó gật đầu nói: “Dạ." Rồi gọi Chu Nguyên tới Chiêu Thuần cung thông truyền.

Lúc Chu Nguyên tới, Tề Ngọc Yên đang đọc sách trong phòng.

Nghe Chu Nguyên giải thích rõ mục đích đến, nàng ngẩn người mãi, hồi lâu sau mới tỉnh lại, hỏi: “Hoàng thượng muốn gọi ta tới thị tẩm?" Trên mặt trong mắt, tràn đầy kinh ngạc.

“Đúng thế ạ. Xin Tề quý nhân đến tối thì chuẩn bị tắm rửa thay 

Tác giả : Vu Tâm Yên
4/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại