Hắc Bì Bút Kí Bản

Chương 12

Giai đoạn thứ hai cũng rất đơn giản, toàn bộ không gian đều là nước, chúng ta cần phải lặn xuống nước. Lea làm bọt khí chú cho mỗi người, quanh thân mỗi người đều có một tầng không khí,để người không đến mức hít thở không thông.

Đáng tiếc đáy nước còn có thủy thảo dày đặc, tự động quấn quanh sinh vật đi ngang kéo vào đáy nước. Đấu sĩ tất nhiên không sợ nó, thủy hệ, phong hệ, thổ hệ đều có ma pháp chặt đứt loại thực vật này, hỏa hệ có thể thiêu cháy nó, nhưng trong nước lại biến thành gian nan. Laser ma pháp của ta tuy chưa nghiên cứu hoàn thành, nhưng vẫn có thể cắt này nọ, chỉ là không muốn bại lộ thực lực trước mặt người khác, nên chỉ lấy một chủy thủ ra cắt đứt chúng nó. Thuận tiện thu thập nước và thực vật ở đây.

Bởi vì thân thể ta không gầy yếu như ma pháp sư, cho nên cũng không có vẻ chật vật. Bốn người khác cũng như thế. Chỉ có Natasha bị thực vật cắt trúng.

“Thủy thảo có độc", ta xem qua miệng vết thương rồi nói, bốn người khác vội vàng lại kiểm tra miệng vết thương của Natasha, miệng vết thương hiện ra một màu xanh lục hoàn toàn không bình thường.

“Biết là độc gì không?", Paul coi qua đi hỏi ta.

“Không biết", được Bảo Bảo nhắc nhở lại nói, trong quyển “《 thực vật biến mất trong lịch sử trung cổ 》 có miêu tả một loại cỏ có chút giống chúng nó. Gọi là thực nhân thảo, trên thực tế không chỉ là nhân loại, chúng nó ăn bất cứ động vật nào đi ngang. Mũi nhọn của chúng chứa một loại độc tố khiến thân thể người và động vật tê liệt,đình chỉ hô hấp."

“Xác định không?"

Ta lắc đầu, “Chỉ là suy đoán."

“Nana, ngươi khó chịu không? Cảm giác thân thể tê liệt không?", Hurley vội vàng hỏi.

Sắc mặt Natasha khó coi gật gật đầu.

“Làm sao giờ? Dùng quyển trục ma pháp về trường học sao?", Hurley lại hỏi.

Vẻ mặt Natasha do dự giãy dụa.

Ta lục tìm trong ba lô, cầm ra một lọ thuốc giải độc, “Thuốc giải trăm loại độc, không biết có hữu dụng đối với loại độc này hay không, thử một chút không?"

Paul mở miệng nói: “Thử xem đi, cho dù về trường học, nhất thời cũng không nói rõ đây là độc gì, cũng chỉ có thể sử dụng thuốc giải các loại độc phổ thông. Ngược lại lãng phí thời gian, Nana không chịu đựng lâu được."

Natasha gật gật đầu, ngửa đầu uống viên thuốc giải độc.

“Hurley, dùng ma pháp làm sạch độc tố ở miệng vết thương, ta sẽ trị liệu cho nàng."

“Được ", Hurley vội vàng dùng nước Thanh Tuyền tẩy miệng vết thương, cho đến khi bên trong chảy ra máu đỏ bình thường, sau đó ta tăng thêm ma pháp trị liệu.

Sắc mặt Natasha dần dần ổn định,hô hấp bằng phẳng, miễn cưỡng cười với ta, “Cám ơn, Carl."

Đây là lần đầu tiên nàng không hung dữ với ta, ta khẽ cười nói,"Không cần cảm tạ, hiện tại chúng ta là đồng bạn."

Paul vỗ vỗ vai của ta, “May mắn có ngươi, Carl, lúc trước đều là mang thuốc giải độc do lão sư chuẩn bị cho chúng ta, đây là lần đầu tiên chúng ta tự thí luyện,thế nhưng hoàn toàn sơ sót. Vậy mà ta còn cảm giác chính mình chuẩn bị đầy đủ chứ."

“Không có gì, các ngươi phụ trách chiến đấu, ta phụ trách trị liệu, đây là ta phải làm."

“Những quang hệ ma pháp sư chúng ta hợp tác lúc trước không chuẩn bị những thứ này", hắn nở nụ cười, “Tố chất thân thể của ngươi rất tốt, vừa rồi động tác dùng chủy thủ thuần thục hoàn toàn không giống ma pháp sư."

“Ừ, trước khi học ma pháp ta là thợ săn. Cung tiễn là điểm mạnh của ta, có đôi khi cũng cần dùng chủy thủ cận chiến với dã thú."

“Nếu ngươi không phải ma pháp sư, ta nhất định đề cử ngươi vào đấu khí học viện."

Bọn họ đều nở nụ cười.

“Trước tiên chúng ta ở nơi này nghỉ ngơi một lát, Nana, cảm giác thân thể thế nào?"

“Nghỉ ngơi một lát là không thành vấn đề."

“Không cần miễn cưỡng, có đôi khi buông tay mới là sáng suốt. Miễn cưỡng đối với chính ngươi, đối đoàn thể đều không có ưu việt", Paul nhẹ nhàng nói.

“Không miễn cưỡng. Yên tâm,nếu ta cảm thấy mình sẽ liên lụy mọi người, ta sẽ rời đi."

“Được."

Ta hồi tưởng quá trình chiến đấu vừa rồi, tuy rằng bọn họ đều không dùng ma pháp cao cấp, nhưng tốc độ thi pháp chặt chẽ,đều là cực xuất sắc. Hơn nữa mỗi người đều gặp biến không sợ hãi, đúng là một đám hạt giống tốt.

Không có nhìn thấy thi thể những ma pháp sư khác, nghĩ đến cho dù có người chết ở chỗ này,cũng thực vật kia tiêu hóa hết.

Di tích Malar có lịch sử dài lâu,mấy cọng cỏ đó không biết sao mà sống nhiều năm như vậy. Vừa rồi nước là nước chảy lưu động, có lẽ cũng có cá tiến vào nơi này.

Tu chỉnh xong, chúng ta tiếp tục đi tới. Thông qua một thông đạo đạo nhỏ hẹp, tới một không gian mười thước vuông, lại không có đường. Chỉ có bảy cửa đá.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết nên lựa chọn cửa nào tiến vào.

“Cho dù như thế nào, chúng ta không thể tách ra, như vậy càng nguy hiểm. Rút thăm đi,chọn một cửa cùng nhau đi vào", Paul mở miệng nói.

Bọn họ gật đầu tỏ vẻ tán đồng.

Cửa đá bóng loáng thật sự không có gợi ý gì sao? Ta có chút nghi hoặc sờ soạng trên dưới, phủi tầng bụi trước cửa, mới nhìn thấy một hàng chữ thật nhỏ không dễ phát hiện.

“Đợi đã, chỗ này có chữ. Là ma văn cổ đại, giới hạn thủy hệ, một người tiến vào."

Lea cũng lại gần, nhìn kỹ, “Thật là cổ đại ma văn. Bất quá chỉ có thủy hệ có thể đi vào sao?"

“Các ngươi nhìn xem các cửa khác có chữ hay không ", Paul mở miệng nói.

Vì thế phát hiện mỗi cửa đều có chữ, bao gồm cả ám hệ trong sáu hệ ma pháp, cùng với đấu sĩ.

“Vậy không có lựa chọn khác, chúng ta thảo luận đi, đi vào khẳng định có nguy hiểm không thể biết trước, nhiệm vụ của chúng ta cũng đã hoàn thành. Hiện tại cùng nhau về trường học, hay là phân biệt tiến vào những cửa đó?", ánh mắt Paul lướt qua mỗi người.

Bao gồm cả ta, không có ai muốn lùi bước, dù sao có nguy hiểm nghĩa là có bảo tàng và cơ duyên, ai cũng muốn mạnh hơn.

“Được rồi, nếu mọi người nhất trí, chúng ta tiếp tục đi tới. Bất quá ta hy vọng mọi người lấy sinh mệnh làm trọng, thời điểm không thể tiếp tục, liền dùng quyển trục trở lại trường học."

Vì thế mỗi người đều đứng trước cửa thuộc về mình, sau khi cổ vũ cáo biệt, tiến vào cửa đá. Nhưng không ai tiến vào được,mọi người đều lưu tại tại chỗ,bỗng bật cười.

“Trên cửa hạn chế chức nghiệp,hay là phải dùng kỹ năng chức nghiệp mới mở cửa được?", Paul trầm ngâm nói, sau đó ra quyền mang theo hoàng kim đấu khí có thể thấy được đánh về phía cửa đá, cửa đá không bị nứt bể, lại chậm rãi mở ra, Paul mỉm cười nói, “Xem ra ta đoán đúng, như vậy, ta vào trước ", hắn hướng chúng ta phất phất tay, đi vào, cửa đá lại chậm rãi khép lại.

Chúng ta nhìn nhau, sau đó thí nghiệm các loại ma pháp, phát hiện chỉ có dùng ma pháp cao cấp, cửa đá mới mở ra. Xem ra trừ bỏ hạn chế chức nghiệp,còn có hạn chế đẳng cấp.

Bọn họ đều trước sau đi vào, ta lưu tại cuối cùng, bởi vì Bảo Bảo cảm thấy hứng thú với mấy cái cửa. Trên cửa hẳn là có trận pháp gì đó, sức mạnh phù hợp tiêu chuẩn mới có thể kích hoạt trận pháp, mở cửa đá ra, chỉ sợ cũng kích hoạt cơ quan bên trong.

Vì thế sau khi bọn họ đi, ta thu thập bảy trận pháp trên cửa,chỉ để lại cửa đá. Sau khi Bảo Bảo nghiên cứu trận pháp trên cửa xong,liền phá giải hết các cơ quan ở cửa của ta, hy vọng ta có thể đến bên trong di tích nhanh nhất.

Vì thế ta tới trung tâm di tích không hề gặp trở ngại, không gian bị chia thành bảy phần, mỗi một phần đều có các loại sách và chế phẩm luyện kim tương ứng cho từng hệ. Ta thu thập những thứ thuộc về quang hệ gì, phát hiện không gian thuộc những hệ khác ta không thể tiến vào.

“Bảo Bảo, phải bỏ lại những thứ đó sao?."

[ đương nhiên không. Ta cho ngươi thuốc, mỗi viên có thể mô phỏng khí tức của ma pháp sư các hệ khác trong một phút đồng hồ, ngươi nhanh chân chạy một vòng, thu thập hết tất cả rồi trở lại nơi này ]

Tham lam quá.

[ đừng mắng thầm ta. ]

“Biết", ta cười nói.

Sau đó uống thuốc, thu thập tất cả vật phẩm, lưu lại đại sảnh trống rỗng bị chia làm bảy phần.

[ giờ chúng ta trở lại cửa đá. Không biết bọn họ sẽ gặp phải cái gì, cũng không thể xác định thời gian thích hợp. Trở lại cửa,ta sẽ mở trận pháp cơ quan một lần nữa, cho đến khi ngươi dùng hết ma pháp không thể ứng phó tiếp, dùng quyển trục trở lại trường học. Khi đó thời gian không sai lệch nhiều, sẽ không làm cho người khác nghi ngờ. ]

Cáo già.

[ lại mắng ta. ]

“Ta sai rồi", ta cười hì hì giải thích.

Sau đó đi lại con đường này một lần nữa, bắt đầu còn có thể ứng phó, cho đến khi Bảo Bảo phải nhắc nhở ta, [ cẩn thận, phía trước là trận pháp laser. ]

Mang kính mắt Bảo Bảo cung cấp, ta nhìn thấy mấy trăm thước phía trước đều là laser quét tới quét lui.

“Thì ra người cổ đại nơi này đã sớm nghiên cứu ra quang hệ ma pháp có tính sát thương ", ta thì thào lẩm bẩm, “Không biết vì sao hiện tại lại thất truyền."

[ xác thực, di tích này rất thú vị. Những bộ sách vừa rồi bao gồm bắt đầu từ trụ cột, thẳng đến nội dung cao thâm. Cũng không phải mỗi bản đều hữu dụng.

Theo ta cảm thấy, nơi này giống như là trường học ma pháp cổ đại, sách, pháp khí, trang bị thí nghiệm, trang bị luyện kim gì đều có đủ. Không biết năm đó rốt cuộc phát sinh chuyện gì,ai đóng kín nơi này, còn lưu lại những cơ quan chướng ngại phức tạp. Hơn nữa hắn hy vọng có người có thể nhận được những thứ này, nhưng lại đặt ra điều kiện, có thể sử dụng và bảo hộ những thứ này thì mới có thể lấy được chúng. ]

Ta gật gật đầu, đem áo bào ma pháp và chủy thủ vung lên, trong nháy mắt chúng nó bị laser cắt thành mấy mảnh.

[ ngươi làm gì? ]

“Dù sao cũng phải có nguyên nhân bỏ cuộc chứ? Không thì trở về ta nói như thế nào?"

[ ngươi mới là lão gian mah. ]

“Quá khen."

[ đúng rồi, mang theo bộ xương không đầu bên cạnh trở về. ]

“Cái gì?"

[ trên áo bào ma pháp của hắn có huy hiệu của trường học, hơn nữa là quang hệ ma pháp sư cao cấp, bên cạnh còn có pháp trượng có thể cho thấy thân phận. Xem ra hắn đã chết vài chục năm, nói không chừng hiệu trưởng biết hắn là ai, sẽ cảm kích ngươi tìm ra hắn. ]

“Được rồi", ta bất đắc dĩ nói,ôm bộ xương,mở quyển trục ma pháp, lập tức về tới văn phòng hiệu trưởng.

Lần đầu tiên dùng quyển trục ma pháp, khác với truyền tống trận, khiến đầu ta có chút choáng váng.

“Carl!"

“Carl, ngươi về rồi?"

“A, ngươi ôm là cái gì?"

Ta ngẩng đầu, phát hiện Hurley và Lugo đã trở lại, thoạt nhìn hai người đều có chút chật vật.

Hiệu trưởng lại gầnxem cổ thi thể, có chút run rẩy hỏi: “Đây là?"

“Ta phát hiện trong thông đạo. Bởi vì trên áo bào có huy hiệu của trường học, ta liền đem hắn về đây, đáng tiếc không tìm thấy đầu. Pháp trượng này nằm bên cạnh hắn."

Hiệu trưởng cầm pháp trượng nhìn nửa ngày, thở dài, “Đây là John, lão bằng hữu của ta, lúc ấy chúng ta cũng chỉ là học sinh trong trường. Mùa hè năm ấy hắn mời ta cùng đi mạo hiểm, nhưng nhà ta có chuyện, nên cự tuyệt. Kết quả hắn không trở về. Ở đó ngươi phát hiện cái gì? Biết tại sao hắn chết không?"

Ta cau mày nghiêm túc nói,"Một loại quang hệ ma pháp ta chưa bao giờ nghe nói qua, lực sát thương rất mạnh, cắt đứt cả thanh chủy thủ này. Sau đó ta liền trở lại."

Hiệu trưởng tiếp nhận chủy thủ,nhìn vết cắt chỉnh tề bóng loáng, hít một ngụm khí lạnh. Lại kiểm tra cổ của bộ xương, trầm giọng nói: “Xem ra chính là loại ma pháp này cắt đầu John. Bọn họ cũng gặp các loại ma pháp hệ khác chưa bao giờ nghe nói qua, xem ra rất nhiều ma pháp Thượng Cổ đều đã thất truyền. Cám ơn ngươi, Carl, vì đã mang thi thể lão bằng hữu của ta về,bằng không vĩnh viễn ta không thể xác định hắn sống hay chết."

“Đây là ta phải làm. Như thế nào, Hurley,các ngươi đều không đi đến cuối cùng sao?"

Bọn họ đều gật đầu, nói với ta các loại ma pháp có lực sát thương cường đại khác.

“Bảo Bảo, trong những quyển sách chúng ta lấy được có ghi lại những ma pháp đó không?", ta dùng suy nghĩ hỏi hắn.

[ đều có, không chỉ những loại đó. Ma pháp cổ đại mạnh hơn hiện tại rất nhiều. ]

Khi đang nói chuyện,Lea truyền tống trở về, sau đó là Natasha,Paul kiên trì lâu nhất, nhưng hắn cũng không tới được điểm cuối cùng.

“Bảo Bảo, ngươi hảo lợi hại, chỉ cần đóng cơ quan ma pháp trận là đến được trung tâm."

[ lợi hại? Mặc dù ngươi thấy chỉ trong nháy mắt, ta ở trong này nghiên cứu năm năm mới phá được ma pháp trận, ngươi cảm thấy như vậy là lợi hại sao? Bất quá chỉ là ta có đủ thời gian mà thôi. ]

“......", được rồi, có đôi khi ta sẽ quên thời gian hai bên sai biệt.

Mỗi người đều tự thuật thông đạo bên mình, mỗi người đều bởi vì thấy được sức mạnh cường đại của chức nghiệp mình trong tương lai mà hưng phấn.

Hiệu trưởng mở miệng nói: “Các ngươi hoàn thành nhiệm vụ rất tốt. Mặc kệ di tích Malar có cái gì, riêng biết được những ma pháp đó tồn tại,di tích Malar cũng đã có đầy đủ giá trị,đáng giá để chúng ta tiếp tục đi thăm dò. Bất quá kế tiếp, chỉ sợ cần Đại Sư các hệ xuất mã. Bọn nhỏ, các ngươi đến giáo y kiểm tra thân thể đi, đặc biệt là độc trên người Natasha, nhất định phải cẩn thận.Sau đó trở về nghỉ ngơi đi."

Chúng ta hành lễ, cùng nhau cáo lui.

End 12.
Tác giả : A Đậu
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại