Hạ Tinh Chi Tử

Chương 7

Mẹ tôi toàn thân ẩn ẩn sự tức giận, liền như dã thú lạnh lùng mà nhìn chung quanh gian phòng miễn cưỡng còn được coi như chung cư, một câu cũng không nói. Chỉ có qua năm phút, tôi lại dường như cảm thấy mình đã trải qua thật dài năm cái thế kỷ, trong lòng bất ổn tự như một tù nhân đang chờ đợi phán quyết, sống qua một ngày bằng cả một năm.

“Đổng Thiếu Phong đâu?"

“Thiếu phong không có ở đây." Tôi nơm nớp lo sợ mà trả lời.

“Hắn rất bận sao? Bận đến nỗi ngay cả  cuối tuần cũng không có thời gian bồi ngươi?" Ngữ khí hoàn toàn lạnh băng, cảm giác sợ hãi của tôi tăng nhanh bất ngờ.

“Thiếu Phong đến New York để làm việc, ba tháng mới trở về một lần." Thuận miệng một câu nói dối, chỉ hy vọng có thể giữ được cái mạng nhỏ của Thiếu Phong.

“Là. Sao?" Từng một chữ cứ thế mà phun ra, tôi thật trì độn cho đến lúc này mới ngửi thấy sự tức giận của mẹ so với tôi tưởng tượng lớn hơn rất nhiều.

“Được! Ta. Liền. Ở. Đây. Chờ. Hắn. Ba. Tháng."

“Cái gì?! Nhưng mà mẹ……" Tôi lấy hết can đảm giãy giụa, vùng vẫy giữa ý đồ của ông. Ai ngờ mẹ hung hăng trừng mắt liền đem lời nói kế tiếp của tôi tất cả đều bức trở về bụng.

“Ngươi. Không. Hoan. Nghênh. Ta?"

“Như thế nào lại không hoan nghênh người? Con cao hứng còn không kịp……" Chỉ cần Thiếu Phong ngoan ngoãn chịu hợp tác……

“Trước. Không. Đề. Cập. Tới. Vấn. Đề. Này.  Tiểu. Hỗn. Đản. Ta. Liền. Nói. Đến. Trọng. Điểm! Bằng hữu của ta nói cho ta, tình huống thân thể của ngươi cực kém. Cảm xúc bất an, tâm thần không yên, thai nhi không ổn định, thân thể không tốt, giấc ngủ không đủ, thể trọng không đủ, không có cảm giác ăn, tinh thần không tốt, điều trị không tốt, dinh dưỡng không đủ, tóm lại mọi thứ đều không ổn, cộng thêm một mớ hỗn độn khác! Ngươi kéo năm tháng mới nói cho chúng ta biết không phải bởi vì ngượng ngùng, mà là chính ngươi cũng là hoài năm tháng thai mới biết được, có phải không?" Mẹ hung tợn mà trừng mắt với tôi, trừng đến khi tôi cái gì cũng đều quên sạch mà thành thật gật đầu.

Lão mẹ tôi nếu đã nổ giận, chỉ sợ bão số 10 cũng không phải đối thủ của hắn. Tôi bị thất thố mà nhìn sàn nhà, cảm thấy hổ thẹn vì sự thất bại của mình, tôi đã sớm không mặt mũi đối mặt với yêu thương của lão mẹ dành cho tôi, không  hiểu sao lão mẹ tôi đang nổi giận đột nhiên đã đi tới, gắt gao mà ôm lấy tôi, ôn nhu nói: “Đồ ngốc! Bị ủy khuất, vì cái gì không còn sớm nói cho ta?" Tôi còn chưa kịp phản ứng lại, nước mắt đã không nghe lời mà chảy ra.

Nói thực ra, chỉ bằng bề ngoài ai cũng đều sẽ không tin tưởng ba anh em tôi được sinh ra bởi lão mẹ mà không phải là ba, bởi vì lão mẹ tôi vô luận bề ngoài cùng tính tình thấy thế nào đều cũng không giống tiểu thụ. Kỳ thật trừ bỏ mang thể chất của người Hạ Tinh, tôi cùng lão mẹ chính là một chút cũng không có giống nhau.

Mẹ tôi luôn là trụ cột của gia đình. Khi ông không phát giận, chính là thực hiền hoà. Nếu như không phải ông ôn nhu cùng nhẫn nại, như thế nào chịu sinh ra ba tiểu quỷ là anh em chúng tôi? Nếu ông thực sự bình tĩnh, ông có thể dễ dàng tiêu diệt kẻ thù chỉ bằng một cái nhìn đơn giản, đấy là còn chưa kể đến kỹ nắng và sức mạnh tàn bạo của ông. Cho nên mỗi lần lão mẹ vừa tức giận, trong nhà liền mỗi người đều cảm thấy bất an, ngay cả ba cũng sợ lão mẹ ba phần. Từ nhỏ đến lớn, trong nhà phản nghịch nhất là Nhị ca cũng không dám ở trước mặt lão mẹ lỗ mãng. Tất nhiên, chúng tôi đều biết lão mẹ rất đau lòng chúng tôi. Cốt nhục liền tâm, huống chi chúng tôi còn ở trong thân thể lão mẹ tới tận hai năm, vì thế sẽ luôn có những cảm giác vĩnh viễn không bao giờ bị xóa bỏ.

Sau khi tôi đã khóc đủ, lão mẹ liền lưu loát đem tôi nhét vào trong ổ chăn, nói một câu: “Ngươi  tốt nhất là ngủ một giấc thật sâu cho ta." Liền đi ra ngoài.

Có lẽ là tôi thật sự mệt mỏi, mới nháy mắt liền đã ngủ rồi.

Thời điểm tỉnh lại thế nhưng đã là sáng sớm ngày hôm sau. Một giấc này ngủ thật sự thoải mái, sáng sớm cơ thể đã tràn trề năng lượng.

Có lão mẹ ở thật thực sự rất khác, ngay cả không khí cũng đặc biệt thơm. Tôi liền như một con mèo, ba bước thì bước làm hai bước mà đi vào phòng bếp.

“Còn không mau đi đánh răng rồi ăn sáng! Bằng không lại mất công ta làm thêm một lần bữa sáng!" Một câu này thật lâu tôi đã không được nghe, mà câu này chính là mở màn cuộc sống ở chung của chúng tôi.

Một nam nhân ba mươi tuổi như vậy liền ỷ lại vào lão mẹ thật sự rất mất mặt, nhưng tôi không thể không  thừa nhận một mình tôi thật sẽ không dễ dàng chiếu cố chính mình, đặc biệt là tâm tình của mình. Cảm xúc thay đổi thường xuyên, đối với thai nhi cùng bản thân đều không tốt. Tuy rằng Thiếu Phong thổ lộ làm tôi phi thường vui vẻ, nhưng giờ phút này điều tôi cần nhất là là sự bình thản. Từ khi lão mẹ tới, ẩm thực của tôi liền bị ông nghiêm khắc quản chế, mỗi ngày luôn cho tôi một đống lớn đồ uống bổ kì lạ, không có Thiếu Phong tôi ngược lại chịu ít căng thẳng hơn, một số diều kì quái cũng có thể  quang minh chính đại mà làm, không cần phải lén lút. Lão mẹ ở nơi này làm tôi cảm thấy thực an tâm, buổi tối cũng thật sự có thể an tâm nghỉ ngơi, vì thế  thân thể tôi theo đó cũng khỏe mạnh lên, tiểu sinh mệnh rốt cuộc cũng ổn định. Tình yêu của ông  bà, đặc biệt là người làm mẹ thực giống nhau, chính tương đối mẫn cảm hạ, điều này đối với tiểu sinh mệnh cũng rất quan trọng.

Vì tôi, lão mẹ không thể không đem công tác chuyển đến nước Mỹ, một bên chiếu cố tôi, một bên vội vã về Úc Châu nơi đó làm ăn. Cha mẹ tôi đều là kiến trúc sư, hai người cùng nhau mở một công tỷ, bận tối mày tối mặt. Vì tôi, lão mẹ cố ý từ bỏ mấy cái công trình dồn hết thời gian quý báu của mình ở Mỹ bồi ta. Thời gian cứ thế trôi đi, lão mẹ ở nơi này cũng đã bốn tháng.

Vì trấn an Thiếu Phong, ta liền nói ba không biết tôi là đồng tính luyến ái, hơn nữa đối với loại chuyện này phi thường mẫn cảm cho nên không nghĩ rằng việc này lại kích thích anh ta, liền vồi vàng tới nhà tôi đối mặt với lão mẹ, tôi  khuyên can mãi, anh ta rốt cuộc cũng không có xông lên nhà cùng lão mẹ tôi giằng co, bất quá tôi thường thấy hắn ở khu chung cư đối diện, một bộ dáng hung thần ác sát, khiến tôi xem đến lòng liền run sợ. Tôi cùng anh ta mỗi ngày gọi vài lần điện thoại, lén gặp mặt cũng có, còn chật vật đến muốn ở trong xe giải quyết vấn đề sinh lý, nhưng Thiếu Phong hỏa khí vẫn càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng không muốn hợp tác.

Mặt khác, sắc mặt lão mẹ cũng càng ngày càng không tốt. Tôi biết lão mẹ vì cái gì sinh khí. Hắn liền nhìn đến tôi một ánh mắt không sai biệt lắm chính mau đem chính mình cùng hài tử đáng thương giết chết, đối với Thiếu Phong vốn dĩ đã không có ấn tượng tốt nay lại càng tồi tệ hơn, hiện tại lại nhìn đến Thiếu Phong dường như căn bản không đem tôi để ở trong lòng, bốn tháng cũng không thấy bóng dáng tự nhiên càng thêm tức giận.

“Đổng Thiếu Phong khi nào thì trở về?" Có một ngày, lão mẹ rốt cuộc cũng hỏi tôi.

“Hắn gần đây rất bận, lại không có nhiều công việc ở San Francisco, có lẽ còn mấy tháng nữa mới có thể trở về."

“Hắn mỗi lần đi công tác đều  chung quy lâu như vậy sao?"

“Cũng không phải, ngẫu nhiên sẽ rất bận thôi……"

“Biết rõ ngươi lúc này thực cần hắn, hắn lại cố tình liền chọn lúc này đi công tác, hắn đến tột cùng là nghĩ như thế nào?"

Tôi đương nhiên không dám nói cho lão mẹ, Thiếu Phong căn bản không biết tôi sẽ mang thai, nếu không hắn ngay từ đầu truy vấn, tôi liền cũng không biết trả lời như thế nào.

“Khi nào cơ hội tới, không thể để hắn trốn mãi được."

Sau một lúc lâu, lão mẹ lại đột nhiên hỏi: “Ngươi đến tột cùng là đã cùng hắn bên nhau bao lâu?"

“Con cùng hắn là đại học bằng hữu, đã nhận thức mười hai năm."

“Ta là hỏi ngươi đến tột cùng khi nào thì cùng hắn lên giường." Thiên a! Tôi chính là sợ lão mẹ chuyển tới cái đề tài này nói.

“Gần đây thôi ạ."

“Gần đây? Ngươi định lừa ta tới khi nào? Ta thật là ngu ngốc? Cái báo cáo xét nghiệm AIDS kia của ngươi có ít nhất năm năm lịch sử đi?" shit! Tôi thế nhưng đã quên mất cái chuyện quan trọng như vậy! Biết vậy liền sớm hủy đi tàn tích…… “Còn có ngươi cái loại này bộ dáng rõ ràng là trong lòng thường xuyên bất an!"

“Mẹ……"

“Ta không cần nghe những thứ vô nghĩa. Đến tột cùng là khi nào thì bắt đầu?"

“…… Mười hai năm trước……"  Sắc mặt lão mẹ lập tức trở nên phi thường phi thường phi thường khó coi.

“Mười hai năm! Con mẹ nó! Đổng Thiếu Phong, lão tử không đem hắn bầm thây vạn đoạn ta liền không mang họ Lâm!"

“Mẹ! Không phải như người tưởng tượng đâu, hắn đối với con thực sự rất tốt……"

“Thực tốt?! Ta đây sẽ đối với hắn càng tốt, tốt đến mức hắn vĩnh viễn sẽ không dám quên ta! Con mẹ nó! Ngươi cái này rốt cuộc là như thế nào liền mang thai? Hỗn đản!" Cứ như vậy mà một cái bàn vô tội liền xuất hiện một vết nứt dài………….
Tác giả : Lãnh Dực.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại