Giới Thần
Chương 124: Ẩm huyết
Buổi nói chuyện hòa hợp đến kỳ lạ, sau đó giữa mấy người phụ nữ còn có mấy lời hứa hẹn ngầm nữa. Đặc biệt là với kế hoạch của diễm. Thu Sương đã hứa sẽ hoàn thành 1 khâu trong đó và tỏ ý đồng ý kế hoạch mà cô đề ra
Sau cùng 2 người đàn ông bị bà xua đuổi đi để bà dẫn đám con dâu tương lai đi mua sắm, tất nhiên vô ảnh sẽ đi theo bảo vệ.
Thế là 2 ông cháu này như 2 con dế đá thua người bị rù bỏ, lầm lũi kiếm 1 quán nhậu uống rượu tới mãi 6h tối mới chịu tách ra đi về
Nếu như thế lực dưới tay lão hoàng chính hào mà biết lão vừa di vào 2 quán cóc nhậu thịt cầy với 1 cậu nhóc tới nỗi say bí tỷ thì chắc chắn họ sẽ lập tức sụp đổ.
1 ông trùm trong thế lực ngầm và 1 doanh nhân đức cao vọng trọng, 1 người thiết huyết như sơn như lão mà lại hóa thành 1 con rùa vàng đi kiếm ăn. Ai mà tin cho được
Xe hơi bị Thiên bỏ lại đó
Có chút men, hắn bỗng nhiên thích được buông lỏng mình 1 chút...cảm nhận lấy hơi thở tự nhiên từ nơi xứ lạ quê người này.
Trong lòng hắn ngàn vạn suy nghĩ đang không ngừng trào tới. Những thứ đã qua rồi..thì cũng thôi...bây giờ thứ còn ở lại...vậy thì càng phải trân trọng nó
Tình yêu, đại đạo, tự do và cả nhân sinh phàm tục
Mỗi thứ đều đi vào đời sống của hắn 1 cách bình dị và khó quên, thời gian ở đây chậm 10 lần so với tiên giới.
10 năm phàm trần này sẽ bằng 1 năm tiên giới, thân xác bất tử như hắn thời gian này sẽ là rất dài, rất dài...
Nếu vậy thì nhân sinh khoái hoạt, hãy thong thả cảm nhận 1 lần đi thôi
"Haiiii....lấp lấp ló ló...chuột nhắt...ra di thôi"
Từ lúc Thiên bước ra khỏi quán rượu thì đã biết có kẻ bám theo. Hắn cũng không hiểu với thuật ẩn thân của gã này mà muốn giả làm người khác bỏ chút đồ vào món ăn không phải dễ dàng hay sao.
Sao hắn lại không dám manh động khi ở đó chứ. Không lẽ là tại lão hào sao...ưm..có thể lắm
"Lão khốn đó thân thủ không tệ, dị năng cũng không đến nỗi...thân phận hiển nhiên không tầm thường..." Thiên lẩm nhẩm
Gã lạ mặt này có vẻ hơi tự tin về bản thân chút, hoặc giả là hắn bị ngu rồi, nghe vậy mà không hiểu.
Đi dạo mát mà lại có người nhìn bên cạnh thì thật là không thoải mái chút nào.
Thiên xoay người lại, tay khẽ vê 2 hạt đậu nành, tay hắn nanh như chớp bắn ra 1 cách vô định. Bàn chân vẫn thong thả bước đi
"Xẹt..xẹt" 2 tiếng động nhỏ như muỗi kêu vang lên
Khi bước chân bước thêm 1 bước, phía sau hắn cũng nhanh chóng rớt xuống 2 cái xác còn nóng hổi, tay vẫn ôm lấy vị trí trái tim đang rỉ ra chút máu
Ngay lúc này, khi mà 2 tiếng "bịch..bịch" vang lên thì lập tức kéo theo là 1 tia sáng âm u hòa lẫn vào bóng tối tựa như 1 con rắn độc bổ vào con mồi
"Pặp.."
Không khí tĩnh lặng đi chỉ để lại 1 mình Thiên với 1 con dao nhỏ bị kẹp trên 2 đầu ngón tay
Thiên lật lại con dao lên xem, đây là 1 con dao 2 lưỡi mỏng như cánh ve, chỉ có phần giữa dao là có chút trọng lương cho tới cán dao. Quả nhiên là 1 con dao đặc chế cho việc phi tiêu. Trên đao thậm chí còn ẩn ẩn huyết vị nồng đậm. Chứng minh quá trình giết người huy hoàng của mình
"Trốn sao...còn muốn trốn nữa ah.."
Nhưng mà Thiên vừa dịch bàn chân là lại 1 ám khí phóng tới, sau đó là liên tục từng dao từng dao phóng tới như mưa
Lần này Thiên không thèm cả đưa tay ra chụp. hắn nhẹ đưa mắt nhìn về 1 phía
Mấy chục con dao phân thành 3 lớp phóng tới đều không chút sai lẹch hướng tới yếu huyệt trên người Thiên
Dưới giới vực bao phủ lấy mấy chục con dao, Thiên còn cảm nhận được 1 loại lực lượng đặc dù giao động
Là hồn lực
Không sai...không ngờ lại là hồn lực
Thế giới này, nhân loại tu luyện đều là từ thể luyện hồn. Nhưng muốn luyện tới cấp sinh ra hồn lực này vậy thì chí ít phải luyện tới trúc cơ đỉnh mới có được...chỉ trừ ma quỷ mới có thể sinh ra hồn lực dạng quỷ khí chứ con người, sẽ không có ngoại lệ
Vậy mà bây giờ không ngờ lại có 1 nhân loại có thể tu luyện ra 1 chút hồn lực kỳ lạ này.
Lấy giới vực góp hết hồn lực tán loạn này lại
"Keng..keng.." mấy thanh phi đao bị mất đi khống chế rớt xuống
Thiên nhẹ bóp lấy luồng hồn lực đó áp chế lại, ngay sau đó tại 1 nóc nhà phía trước Thiên vang lên 1 tiếng kêu nhỏ
Nhưng lập tức 1 thanh đại đao đen ngòm liền lấy tốc độ cực nhanh phóng tới...sau đó là thanh thứ 2 từ 1 góc khác phóng tới
Tiếp đó là thanh thứ 4, thứ 5...rồi đến thanh thứ 9...
Trước tới sau lui, xung quanh cũng thấp thoáng 1 bóng đen không ngừng hóa thành tàn ảnh khống chế cửu đao trảm tới
"Xẹt..xẹt..." liên tiếp sau 2 lần tấn công, 18 đường đao vút tới đều không công, rút cuộc bóng đen đó cũng dừng lại
"Bịch" hắc ảnh đó dừng lại ngay tại trước mắt Thiên, cửu đao đã bị hắn thu lại bằng cách nào không hiểu nổi
Cơn gió thổi tới làm bay lên vạt áo 2 người lên
Thiên chậm rãi mở mắt ra, tay hắn vẫn cầm lấy 1 nhúm hồn lực đang giẫy dụa. Mắt hắn bình tĩnh chậm rãi quan sát hắc y nhân này
Là 1 nam nhân thân cao 1m7, dỏng cao, tay chân vạm vỡ, mắt sắc bén âm u như rắn độc, trên mặt là 1 vết sẹo lớn như con rết
Đồng dạng tên này cũng đang nhìn ngắm về hướng Thiên. Dù là không động nhưng trong lòng lại dấy lên vô số câu hỏi khó trả lời
Gã mở miệng lộ ra hàm răng trắng tinh nói "sao mày lại né được đao..."
1 câu hỏi có vẻ rất kỳ lạ, nhưng mà Thiên không hề có ý định sẽ trả lời...
"Mày là người của hà toàn.." đáp lại hắn là 1 câu hỏi cũng kỳ lạ không kém
Trả lời Thiên chính là 1 sự im lặng đầy chết chóc
Nhưng mà với loại người kiệt ngạo bất tuần như này, Thiên còn lạ lẫm sao, hắn nhếch mép lên cười nói: "ah.. thì là chó của thằng đó"
"Buồn cười...thằng toàn...nó xứng sao"
"Vậy mày là ai..."
Hắc y nhân này chỉ nói 1 câu "ẩm huyết" sau đó thân người hắn chậm rãi mờ đi
Cửu đao trên tay cũng mang theo 1 loại chân khí mầu đen ẩn chứa chút hồn lực giống như sao băng trảm tới đầu Thiên
Đồng dạng lần này Thiên cũng không hề động đậy.
Nhưng mà thật là đáng buồn cười, nếu như khoảng cách mấy ngàn năm ánh sáng lại bị 1 thanh đao chém tới. Có khác gì nhìn trăng trên trời mà chém
Đừng nói là cửu đao...cho dù là hàng ngàn đao cũng đồng dạng vô ích mà thôi
Lần này cũng tương tự, kẻ có tên ẩm huyết này lại trở về trước mặt Thiên trầm lặng 1 lần nữa. Nhưng mà so với trước hắn đã không còn nhiều tự tin chiến thắng nữa
"Rút cuộc...làm sao mày lại né được"
Thiên nhẹ nhàng quay người đi tiếp, hắn không có hứng thú nói nhảm
"Nếu vậy....thì đừng trách tao..." tròng mắt ẩm huyết hiện lên hoa văn mầu ám kim, sau đó nguyên con mắt đều hóa thành mầu đen.
Cả người hắn dâng lên 1 loại khí thể chứa đầy các loại tinh thần mặt trái và chân khí mầu đen giống như tơ nhện không ngừng quấn quanh.
Cửu đao trước đây...đã hóa thành 9 luồng hắc ám mang theo 9 loại cảm xúc mặt trái rồi nhập lại làm 1 hóa thành cửu sắc ma đao không ngừng rung lên những âm thanh như ma tru quỷ oán
Ẩm huyết hóa thành 1 hư ảnh giống con muỗi nhanh như 1 tia sáng đen bắn tới
Thanh đao loáng lên không trung rồi nhẹ nhàng vệt lên 1 1 đường đao mầu đen thẫm trảm tới
Sau cùng 2 người đàn ông bị bà xua đuổi đi để bà dẫn đám con dâu tương lai đi mua sắm, tất nhiên vô ảnh sẽ đi theo bảo vệ.
Thế là 2 ông cháu này như 2 con dế đá thua người bị rù bỏ, lầm lũi kiếm 1 quán nhậu uống rượu tới mãi 6h tối mới chịu tách ra đi về
Nếu như thế lực dưới tay lão hoàng chính hào mà biết lão vừa di vào 2 quán cóc nhậu thịt cầy với 1 cậu nhóc tới nỗi say bí tỷ thì chắc chắn họ sẽ lập tức sụp đổ.
1 ông trùm trong thế lực ngầm và 1 doanh nhân đức cao vọng trọng, 1 người thiết huyết như sơn như lão mà lại hóa thành 1 con rùa vàng đi kiếm ăn. Ai mà tin cho được
Xe hơi bị Thiên bỏ lại đó
Có chút men, hắn bỗng nhiên thích được buông lỏng mình 1 chút...cảm nhận lấy hơi thở tự nhiên từ nơi xứ lạ quê người này.
Trong lòng hắn ngàn vạn suy nghĩ đang không ngừng trào tới. Những thứ đã qua rồi..thì cũng thôi...bây giờ thứ còn ở lại...vậy thì càng phải trân trọng nó
Tình yêu, đại đạo, tự do và cả nhân sinh phàm tục
Mỗi thứ đều đi vào đời sống của hắn 1 cách bình dị và khó quên, thời gian ở đây chậm 10 lần so với tiên giới.
10 năm phàm trần này sẽ bằng 1 năm tiên giới, thân xác bất tử như hắn thời gian này sẽ là rất dài, rất dài...
Nếu vậy thì nhân sinh khoái hoạt, hãy thong thả cảm nhận 1 lần đi thôi
"Haiiii....lấp lấp ló ló...chuột nhắt...ra di thôi"
Từ lúc Thiên bước ra khỏi quán rượu thì đã biết có kẻ bám theo. Hắn cũng không hiểu với thuật ẩn thân của gã này mà muốn giả làm người khác bỏ chút đồ vào món ăn không phải dễ dàng hay sao.
Sao hắn lại không dám manh động khi ở đó chứ. Không lẽ là tại lão hào sao...ưm..có thể lắm
"Lão khốn đó thân thủ không tệ, dị năng cũng không đến nỗi...thân phận hiển nhiên không tầm thường..." Thiên lẩm nhẩm
Gã lạ mặt này có vẻ hơi tự tin về bản thân chút, hoặc giả là hắn bị ngu rồi, nghe vậy mà không hiểu.
Đi dạo mát mà lại có người nhìn bên cạnh thì thật là không thoải mái chút nào.
Thiên xoay người lại, tay khẽ vê 2 hạt đậu nành, tay hắn nanh như chớp bắn ra 1 cách vô định. Bàn chân vẫn thong thả bước đi
"Xẹt..xẹt" 2 tiếng động nhỏ như muỗi kêu vang lên
Khi bước chân bước thêm 1 bước, phía sau hắn cũng nhanh chóng rớt xuống 2 cái xác còn nóng hổi, tay vẫn ôm lấy vị trí trái tim đang rỉ ra chút máu
Ngay lúc này, khi mà 2 tiếng "bịch..bịch" vang lên thì lập tức kéo theo là 1 tia sáng âm u hòa lẫn vào bóng tối tựa như 1 con rắn độc bổ vào con mồi
"Pặp.."
Không khí tĩnh lặng đi chỉ để lại 1 mình Thiên với 1 con dao nhỏ bị kẹp trên 2 đầu ngón tay
Thiên lật lại con dao lên xem, đây là 1 con dao 2 lưỡi mỏng như cánh ve, chỉ có phần giữa dao là có chút trọng lương cho tới cán dao. Quả nhiên là 1 con dao đặc chế cho việc phi tiêu. Trên đao thậm chí còn ẩn ẩn huyết vị nồng đậm. Chứng minh quá trình giết người huy hoàng của mình
"Trốn sao...còn muốn trốn nữa ah.."
Nhưng mà Thiên vừa dịch bàn chân là lại 1 ám khí phóng tới, sau đó là liên tục từng dao từng dao phóng tới như mưa
Lần này Thiên không thèm cả đưa tay ra chụp. hắn nhẹ đưa mắt nhìn về 1 phía
Mấy chục con dao phân thành 3 lớp phóng tới đều không chút sai lẹch hướng tới yếu huyệt trên người Thiên
Dưới giới vực bao phủ lấy mấy chục con dao, Thiên còn cảm nhận được 1 loại lực lượng đặc dù giao động
Là hồn lực
Không sai...không ngờ lại là hồn lực
Thế giới này, nhân loại tu luyện đều là từ thể luyện hồn. Nhưng muốn luyện tới cấp sinh ra hồn lực này vậy thì chí ít phải luyện tới trúc cơ đỉnh mới có được...chỉ trừ ma quỷ mới có thể sinh ra hồn lực dạng quỷ khí chứ con người, sẽ không có ngoại lệ
Vậy mà bây giờ không ngờ lại có 1 nhân loại có thể tu luyện ra 1 chút hồn lực kỳ lạ này.
Lấy giới vực góp hết hồn lực tán loạn này lại
"Keng..keng.." mấy thanh phi đao bị mất đi khống chế rớt xuống
Thiên nhẹ bóp lấy luồng hồn lực đó áp chế lại, ngay sau đó tại 1 nóc nhà phía trước Thiên vang lên 1 tiếng kêu nhỏ
Nhưng lập tức 1 thanh đại đao đen ngòm liền lấy tốc độ cực nhanh phóng tới...sau đó là thanh thứ 2 từ 1 góc khác phóng tới
Tiếp đó là thanh thứ 4, thứ 5...rồi đến thanh thứ 9...
Trước tới sau lui, xung quanh cũng thấp thoáng 1 bóng đen không ngừng hóa thành tàn ảnh khống chế cửu đao trảm tới
"Xẹt..xẹt..." liên tiếp sau 2 lần tấn công, 18 đường đao vút tới đều không công, rút cuộc bóng đen đó cũng dừng lại
"Bịch" hắc ảnh đó dừng lại ngay tại trước mắt Thiên, cửu đao đã bị hắn thu lại bằng cách nào không hiểu nổi
Cơn gió thổi tới làm bay lên vạt áo 2 người lên
Thiên chậm rãi mở mắt ra, tay hắn vẫn cầm lấy 1 nhúm hồn lực đang giẫy dụa. Mắt hắn bình tĩnh chậm rãi quan sát hắc y nhân này
Là 1 nam nhân thân cao 1m7, dỏng cao, tay chân vạm vỡ, mắt sắc bén âm u như rắn độc, trên mặt là 1 vết sẹo lớn như con rết
Đồng dạng tên này cũng đang nhìn ngắm về hướng Thiên. Dù là không động nhưng trong lòng lại dấy lên vô số câu hỏi khó trả lời
Gã mở miệng lộ ra hàm răng trắng tinh nói "sao mày lại né được đao..."
1 câu hỏi có vẻ rất kỳ lạ, nhưng mà Thiên không hề có ý định sẽ trả lời...
"Mày là người của hà toàn.." đáp lại hắn là 1 câu hỏi cũng kỳ lạ không kém
Trả lời Thiên chính là 1 sự im lặng đầy chết chóc
Nhưng mà với loại người kiệt ngạo bất tuần như này, Thiên còn lạ lẫm sao, hắn nhếch mép lên cười nói: "ah.. thì là chó của thằng đó"
"Buồn cười...thằng toàn...nó xứng sao"
"Vậy mày là ai..."
Hắc y nhân này chỉ nói 1 câu "ẩm huyết" sau đó thân người hắn chậm rãi mờ đi
Cửu đao trên tay cũng mang theo 1 loại chân khí mầu đen ẩn chứa chút hồn lực giống như sao băng trảm tới đầu Thiên
Đồng dạng lần này Thiên cũng không hề động đậy.
Nhưng mà thật là đáng buồn cười, nếu như khoảng cách mấy ngàn năm ánh sáng lại bị 1 thanh đao chém tới. Có khác gì nhìn trăng trên trời mà chém
Đừng nói là cửu đao...cho dù là hàng ngàn đao cũng đồng dạng vô ích mà thôi
Lần này cũng tương tự, kẻ có tên ẩm huyết này lại trở về trước mặt Thiên trầm lặng 1 lần nữa. Nhưng mà so với trước hắn đã không còn nhiều tự tin chiến thắng nữa
"Rút cuộc...làm sao mày lại né được"
Thiên nhẹ nhàng quay người đi tiếp, hắn không có hứng thú nói nhảm
"Nếu vậy....thì đừng trách tao..." tròng mắt ẩm huyết hiện lên hoa văn mầu ám kim, sau đó nguyên con mắt đều hóa thành mầu đen.
Cả người hắn dâng lên 1 loại khí thể chứa đầy các loại tinh thần mặt trái và chân khí mầu đen giống như tơ nhện không ngừng quấn quanh.
Cửu đao trước đây...đã hóa thành 9 luồng hắc ám mang theo 9 loại cảm xúc mặt trái rồi nhập lại làm 1 hóa thành cửu sắc ma đao không ngừng rung lên những âm thanh như ma tru quỷ oán
Ẩm huyết hóa thành 1 hư ảnh giống con muỗi nhanh như 1 tia sáng đen bắn tới
Thanh đao loáng lên không trung rồi nhẹ nhàng vệt lên 1 1 đường đao mầu đen thẫm trảm tới
Tác giả :
Nguyễn Văn Thanh