Gió Qua Rặng Mù U
Chương 11: Đánh ghen
Sau buổi dạy học, khi các phụ huynh đã đón con cháu về, Thắm ra khỏi cổng trường mầm non Hoa Hồng, cô vừa đi vừa suy nghĩ: “Anh khánh ơi, em rất yêu anh nhưng em biết rằng anh không có tình cảm với em, thời gian qua em đã mệt nhoài mọi thứ và phải dựng lên một màn kịch để ba má hai bên không ép cưới, giờ em không biết phải làm sao khi mọi chuyện càng ngày càng khó đối mặt…". Thắm đang đi bỗng có 3 đứa con gái đứng sừng sững trước mặt chặn đường, một đứa tóc ngắn nhìn giống đàn ông, một đứa tóc xoăn da ngăm, và một đứa mập lùn, tóc tết hai bên tay cầm miếng bánh tráng trộn nhai ngấu nghiến:
- Ra dáng là cô giáo mầm non mà đi cướp bồ tao hả con quỷ kia? Cho nó biết tay đi hai chế, để từ sau nó bỏ cái tật thấy anh Cường đẹp trai của muội mà lăn vô.
Thắm ú ớ trong miệng, đứa tóc xoăn cầm xô nước pha phân heo hắt vô người Thắm, giữa lúc đó Cường đi tới:
- Mấy người làm gì vậy hả? Có sao không em? Cường chạy tới nhặt cái túi xách của Thắm văng dưới mặt đường. Thắm phủi phủi tay áo:
- Không sao đâu.
Con mập lùn giọng đang dữ đổi qua giọng nũng nịu:
- Anh Cường, sao anh bỏ em đi với con quỷ này, nó có hơn em ở điểm nào đâu nè… Em chỉ mập chút thôi, chứ ai cũng nói cái mặt em xinh nhất khu phố đó anh.
Cường tức giận thét lên:
- Biến, biến khỏi đây.
Trước khi ba đứa con gái gây lộn rời khỏi, con mập lùn còn quay lại nói:
- Nhớ mặt tao đó nha con kia, em về trước nha chồng.
Cường càng bực tức:
- Đồ khùng.
Thắm hỏi Cường:
- Bồ ông đó hả Cường? Ông có số đào hoa thiệt.
- Bà khùng như nó rồi đó, bà nghĩ như thế nào mà kêu nó là bồ tui? Nó là con Quý gần nhà tui, nó mê tui, hiểu không?
- Hiểu hiểu, hiều rồi, nhìn kĩ ông đúng là đẹp trai thiệt, mỗi tội là…
- Là gí má?
- Là, là hơi khùng khùng…ha ha.
- Bà còn khùng hơn nha.
- Thì tui khùng tui mới làm bạn với một thằng khùng như ông.
- Không giỡn nữa, giờ đồ bà ướt vậy, làm sao đây? Hay là ghé nhà chị Cẩm mượn chị bộ mặc rồi đi về, chứ mặc đồ ướt vậy đi về đường người ta nhìn vô kì lắm!
- Ừa, đi thôi.
- Ra dáng là cô giáo mầm non mà đi cướp bồ tao hả con quỷ kia? Cho nó biết tay đi hai chế, để từ sau nó bỏ cái tật thấy anh Cường đẹp trai của muội mà lăn vô.
Thắm ú ớ trong miệng, đứa tóc xoăn cầm xô nước pha phân heo hắt vô người Thắm, giữa lúc đó Cường đi tới:
- Mấy người làm gì vậy hả? Có sao không em? Cường chạy tới nhặt cái túi xách của Thắm văng dưới mặt đường. Thắm phủi phủi tay áo:
- Không sao đâu.
Con mập lùn giọng đang dữ đổi qua giọng nũng nịu:
- Anh Cường, sao anh bỏ em đi với con quỷ này, nó có hơn em ở điểm nào đâu nè… Em chỉ mập chút thôi, chứ ai cũng nói cái mặt em xinh nhất khu phố đó anh.
Cường tức giận thét lên:
- Biến, biến khỏi đây.
Trước khi ba đứa con gái gây lộn rời khỏi, con mập lùn còn quay lại nói:
- Nhớ mặt tao đó nha con kia, em về trước nha chồng.
Cường càng bực tức:
- Đồ khùng.
Thắm hỏi Cường:
- Bồ ông đó hả Cường? Ông có số đào hoa thiệt.
- Bà khùng như nó rồi đó, bà nghĩ như thế nào mà kêu nó là bồ tui? Nó là con Quý gần nhà tui, nó mê tui, hiểu không?
- Hiểu hiểu, hiều rồi, nhìn kĩ ông đúng là đẹp trai thiệt, mỗi tội là…
- Là gí má?
- Là, là hơi khùng khùng…ha ha.
- Bà còn khùng hơn nha.
- Thì tui khùng tui mới làm bạn với một thằng khùng như ông.
- Không giỡn nữa, giờ đồ bà ướt vậy, làm sao đây? Hay là ghé nhà chị Cẩm mượn chị bộ mặc rồi đi về, chứ mặc đồ ướt vậy đi về đường người ta nhìn vô kì lắm!
- Ừa, đi thôi.
Tác giả :
Trà Bình