Giáo Bá Tiểu Mỹ Nhân
Chương 58
Buổi tối 11:30, Liễu Triết mang theo một thân mỏi mệt đẩy cửa nhà trọ ra, trong phòng khách còn giữ đèn, hắn nhẹ tay nhẹ chân thay dép lê, mở lồng giữ nhiệt trên bàn, tất cả đều là đồ ăn hắn thích.
Thật sự là tiện nghi cái tên xú tiểu tử Hạ Nghị kia.
Liễu Triết vừa ăn vừa ai oán nghĩ.
Cơm nước xong cầm chén đĩa bỏ vào bồn rửa chén trong phòng bếp, nhìn phòng bếp trống rỗng hắn nghĩ phải dành chút thời gian đi siêu thị mua thêm vài thứ, tỷ như máy rửa chén.
Hiệu quả cách âm của phòng tắm khá tốt, tuy vẫn ẩn ẩn tiếng nước nhưng cũng không làm phiền người khác.
Liễu Triết đơn giản tắm rửa, sau đó tùy tiện quấn khăn tắm ngang hông đi ra khỏi phòng tắm, đã gần rạng sáng, mai còn phải làm việc cả ngày, hắn đưa tay tắt đèn phòng khách đẩy ra cửa phòng ngủ của mình.
Liễu Triết lười bật đèn, theo thói quen sờ soạng trèo lên giường, ngón tay đụng tới một cỗ cảm xúc ấm áp, hắn bất đắc dĩ cười, em trai quả nhiên rất dính người.
Liễu Triết sờ soạng muốn mở ngăn tủ tìm qυầи ɭóŧ mặc vào, thế nhưng phòng thật sự quá tối, hắn đi hai bước liền không cẩn thận đụng vào bàn ghế lộn xộn trong phòng, ghế trượt trên mặt đất phát ra "két" một tiếng, không lớn cũng không nhỏ, vừa vặn đánh thức người trên giường, người nọ đột nhiên ngồi dậy trong bóng đêm.
Liễu Triết không bật đèn, trong bóng tối đối với người trên giường nhẹ giọng an ủi một câu: "Đánh thức em sao, ngoan, tiếp tục ngủ đi."
Người trên giường không biết nghe được hắn nói hay không, nhìn có vẻ còn chưa tỉnh hẳn, duy trì tư thế nửa ngồi như trước trong bóng đêm.
Liễu Triết nghĩ có lẽ cậu gặp ác mộng, vội vàng đi đến bên giường đem người kéo vào lòng ôn nhu trấn an.
"Gặp ác mộng sao? Đừng sợ, anh trai ở đây."
Liễu Triết nhẹ giọng an ủi, đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp, bả vai của em trai sao lại rộng hơn, người cũng cao hơn, lồng ngực xícɦ ɭõa đột nhiên bị dùng sức cắn một hơi.
"Tê ——"
Liễu Triết đau đớn nhíu mày, đưa tay mở đèn trên tủ đầu giường.
Theo âm thanh "cách" một tiếng, bên trong một mảnh ánh sáng, hắn vội vàng cúi đầu nhìn người trong lòng, chống lại một đôi mắt hồ ly tựa tiếu phi tiếu.
Liễu Triết cảm thấy hô hấp cứng lại, choáng váng.
Tô Tế thấy hắn biểu tình đông cứng, trong lòng cười đến nở hoa, trên mặt lại ra vẻ cao lãnh, dùng sức một cái đem người ấn xuống, lập tức nhấc chân không khách khí khóa ngồi trên bụng rắn chắc của hắn, như nữ vương cao cao tại thượng, bạc môi khẽ mở tràn đầy nguy hiểm: "Nhìn thấy em rất kinh hách?"
Sức nặng trên người cùng với cảm xúc chân thật của làn da, Liễu Triết cơ hồ dùng hết sức lực nâng tay đi sờ mặt người phía trên, trơn trơn, ấm áp, có thể chạm.
"Bảo bối......"
Ngón tay hắn hơi hơi phát run, người hắn tin tưởng chờ đợi năm năm cuối cùng cũng không phụ hắn mà xuất hiện, giờ khắc này rất trân quý, trân quý đến mức hắn muốn làm cho thời gian dừng lại.
Tô Tế đưa tay cầm bàn tay to của hắn dán lên mặt mình, ôn nhu nhìn cặp mắt kia so với năm năm trước càng thêm thâm tình, nhẹ giọng đáp lại: "Đồ ngốc, em thật sự đã trở lại."
Liễu Triết đột nhiên dùng sức lật người, đem vị trí của hai người hoàn toàn đổi lại, Tô Tế phối hợp đem một đôi chân dài xinh đẹp quấn bên hông hắn.
"Ngô......"
Bốn mắt nhìn nhau, tình cảm tưởng niệm năm năm toàn bộ hóa thành khát vọng lẫn nhau, Liễu Triết cúi đầu cơ hồ muốn hung tợn hôn lên cặp môi đỏ mọng xinh đẹp kia, người dưới thân chỉ cảm thấy khó chịu ngắn ngủi liền bắt đầu nhiệt tình đáp lại hắn.
Không khí bên trong phòng theo dây dưa của hai người không ngừng tăng cao, âm thanh mập mờ cùng hơi thở hỗ loạn đứt quãng, tiếng thở dốc ồ ồ tràn ngập phòng ngủ, đây nhất định là một đêm khó quên của người trưởng thành.
Người nhung nhớ năm năm lúc này ở ngay tại trên giường của mình, lại đang là giai đoạn khí huyết phương cương, du͙ƈ vọиɠ nghẹn nhiều năm giống như lũ bất ngờ bùng nổ, Liễu Triết hận không thể đem thân thể của người dưới thân khảm vào trong lòng mình.
"Bảo bối, em thật đúng là muốn mạng của tôi."
Liễu Triết cảm thấy cả người đều muốn bùng nổ, trên tay lại không có chừng mực.
"Chờ một chút......"
Hắn cố chống đỡ lý trí ép hỏi, "Khả năng tự chủ của anh khi nào thì kém như vậy, quen ăn mặn?"
Tô Tế khi nói chuyện trên tay dùng lực, giống như đối phương dám trả lời "phải" thì sẽ xé xác Tiểu Liễu Triết.
Năm đó thời điểm bọn họ kết giao đúng là giai đoạn, con trai dễ xúc động nhất, thời điểm kia Liễu Triết lại tựa như thánh nhân ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, mặc kệ hắn làm sao câu dẫn người này vẫn kiên trì muốn đem lần đầu của bọn họ để đến lúc mười tám tuổi.
Đáng tiếc, mười tám tuổi bọn họ vẫn là bỏ lỡ nhau.
"Đối với em còn tự chủ cái gì, bảo bối yên tâm, sữa của lão công đều giữ lại cho ngươi."
Liễu Triết nghe ngữ khí chua chua của hắn cảm thấy trong lòng một mảnh mềm mại, giống như khoảng thời gian xa cách năm năm không tồn tại, người kia vẫn là thiếu niên đáng yêu thích khiêu khích của mình.
"Tốt lắm tốt lắm, cục cưng thật lợi hại."
Liễu Triết cúi đầu hôn ánh mắt hồng hồng của hắn, trong đôi mắt hồ ly ngày thường luôn mang theo ý cười khi khóc lại dâng lên ủy khuất như tiểu hồ ly sa nhầm bẫy của thợ săn, vừa đáng thương vừa đáng yêu.
"Cục cưng, em mặc quần áo của anh?"
Áo sơmi trắng trên người Tô Tế chỉ còn lại một cúc, xuất hiện nhiều nếp nhăn sau trận chiến đấu kịch liệt, Liễu Triết hậu tri hậu giác phát hiện đây là áo sơmi của mình.
"Thật không tình thú." Tô Tế bất đắc dĩ liếc mắt xem thường, thế nhưng xong việc mới phát hiện.
"Rất đẹp, lần sau lại mặc cho anh xem được không?"
Liễu Triết có chút hối lỗi giải thích, đối với người này đừng nói là mặc áo sơmi trắng của mình, cho dù là mặc đồ bảo hộ hắn cũng có thể phát tình.
Tô Tế ngạo kiều nói: "Xem biểu hiện của anh."
"Hiện tại liền biểu hiện cho em xem......"
"Lão công, sinh nhật vui vẻ."
Tô Tế mệt đến ngón tay cũng không muốn nhúc nhích, hỗn loạn hết sức cảm thấy mình quên một việc rất quan trọng, cố gắng hồi tưởng một phen, cố chống đỡ buồn ngủ dùng chút khí lực cuối cùng ôm cổ người đàn ông, nói xong ở bên môi hắn hôn một cái.
Liễu Triết ngực nóng lên, quà sinh nhật tuổi mười tám đến muộn năm năm càng thêm trân quý.
"Bảo bối, không bao giờ... để em rời đi nữa."
Liễu Triết cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhuận của Tô Tế, hôn bao nhiêu cũng không đủ, người dưới thân không biết nghe được tiếng hắn nói hay không, hàm hồ lên tiếng liền ngủ mất.
Mệt muốn chết rồi đi.
Liễu Triết trong lòng thương tiếc, cúi người bế hắn ôm đến phòng tắm, mới ra khỏi phòng ngủ liền đụng phải Liễu Nhất WC về.
Đây? Đây, đây là...
Liễu Nhất nguyên bản phải híp mắt đi tìm chốt mở của đèn phòng khách, nhìn thấy Liễu Triết đang chuẩn bị lên tiếng chào, tầm mắt nhìn thấy Tô Tế trong ngực hắn chỉ được bảo vệ bộ vị trọng điểm, sau đó nháy mắt mở to hai mắt nhìn.
Làn da lộ ra bên ngoài của Tô Tế một mảnh dấu vết loang lổ, như là bị ngược đãi nghiêm trọng...... là bạo lực gia đình sao?
Liễu Nhất thấy Tô Tế hoàn toàn không có phản ứng, lo lắng nói, "Anh trai, anh làm sao có thể đánh anh Tô Tế, anh Tô Tế có phải hay không hôn mê rồi, muốn gọi xe cứu thương không?". TruyenHD
Liễu Triết xấu hổ co rút khóe miệng, bị em trai ruột bắt gặp? Sau đó mẹ nó...... Phải làm sao cùng em trai thuần khiết giải thích ca ca của nó vừa mới làm chuyện người lớn?
Liễu Triết ho nhẹ một tiếng không được tự nhiên giải thích, "Khụ khụ...... Hắn chỉ là quá mệt mỏi, cho nên ngủ rồi, yên tâm, chúng ta tình cảm tốt lắm, sẽ không đánh nhau, em đi ngủ trước đi."
Liễu Nhất nghe vậy vẫn hồ nghi nhìn hắn, tuy rằng cậu rất muốn tin tưởng nhân phẩm của anh trai nhà mình, nhưng người buổi tối trước khi ngủ còn hoàn hảo cùng mình nói "Ngủ ngon" đột nhiên biến thành như vậy...... Làm cho người ta rất khó không nghi ngờ.
Người trong lòng "Ưm" một tiếng, Liễu Triết cảm thấy thân thể nóng lên, trong lòng mắng vài câu tam Tự kinh, trên mặt còn nghiêm trang trấn an em trai ngây thơ: "Ngoan, đi ngủ trước. Không tin chờ ngày mai hắn tỉnh em có thể tự mình hỏi Tô Tế một chút.
Liễu Nhất sâu trong nội tâm vẫn là tin tưởng anh trai nhà mình, nghe vậy miễn cưỡng trở về phòng.
Liễu Triết ôm người vào phòng tắm, cẩn thận giúp người tắm rửa sạch, sau đó động thủ đổi mới ra giường rồi mới đem người thả đến trên giường, hắn đưa tay đem người kéo vào trong lòng, thấy thế nào cũng ngắm không đủ.
Năm năm trôi qua, người này trừ bỏ trở nên càng đẹp mắt cũng không có biến hóa gì quá lớn.
"Một hồi đến liền muốn mạng của tôi, ngày mai tỉnh lại liền thành thật cho anh."
Hắn si ngốc nhìn người trong lòng, ngón tay không tự chủ miêu tả mặt mày người nọ, nửa giờ sau đó rốt cục chịu không được cơn buồn ngủ cuồn cuộn kéo tới, nhẹ giọng nói câu "Ngủ ngon" sau đó tắt đèn.
Buổi sáng, 6 giờ ngày đã sáng rõ, Liễu Nhất duỗi thắt lưng đúng giờ rời giường làm bữa sáng.
Cửa phòng ngủ chính đóng chặt, Liễu Nhất còn nhớ kỹ việc tối qua nửa đêm rời giường đi tiểu gặp phải, đứng trước cửa phòng ngủ chính nghe một lát, cái gì cũng chưa nghe được, đang do dự có nên gõ cửa không, Liễu Triết đã ra mở cửa.
Tóc tai lộn xộn cùng vành mắt đen, vừa nhìn chính là mới từ trên giường tỉnh dậy.
"Anh trai, bữa sáng làm làm xong rồi."
"Được."
Liễu Nhất nhu thuận báo cáo, Liễu Triết gật đầu đáp hiển nhiên còn chưa ngủ tỉnh, Liễu Nhất không thấy được Tô Tế đi ra nhịn không được thăm dò hỏi: "Anh Tô Tế vẫn ngủ sao?"
"Phải, hắn quá mệt mỏi, chúng ta không được quấy rầy hắn."
Liễu Triết nói xong làm động tác chớ lên tiếng, Liễu Nhất nghe lời gật gật đầu, Liễu Triết vui mừng xoa nhẹ đầu nhỏ của cậu, "Ngoan, anh đi rửa mặt trước, một lát sẽ cùng em ăn sáng."
" Vết thương của anh Tô Tế là làm sao vậy?" Trên bàn cơm Liễu Nhất hoang mang lo lắng hỏi.
"Khụ khụ......"
Liễu Triết nghẹn một ngụm sữa trong cuống họng, "Này, nói như thế nào...... Nhất Nhất, kỳ thật anh Tô Tế là người yêu của anh."
"Chuyện này em biết, anh Tô Tế đã nói cho em rồi." Liễu Nhất gật đầu, tiếp tục ham học hỏi nhìn hắn.
"Người yêu trong lúc đó...... sẽ chơi một ít trò chơi nhỏ. Ngày hôm qua anh và anh Tô Tế chỉ là chơi một trò chơi nhỏ, anh Tô Tế thua, nên mới mệt đến ngủ mất."
Liễu Triết ý đồ giải thích theo phương hướng thuần khiết, nói xong mới phát hiện "Trò chơi" nghe cũng không thuần khiết lắm.
Liễu Nhất cái hiểu cái không gật gật đầu, sau khi phản ứng lại liền đỏ mặt, hiếu học nhìn hắn hỏi: "Là... Cái loại đó sao?"
Liễu Triết vẻ mặt phức tạp gật đầu, em trai đã trưởng thành a, nói một chút liền thông suốt.
Ấn tượng của Liễu Nhất đối với "Cái loại việc này " chính là hai người yêu nhau khi nằm trên cùng một cái giường sẽ hôn nhẹ một cái lại ôm một chút, nhưng là cụ thể làm như thế nào cậu cũng không hiểu lắm...... Nghĩ đến dấu vết trên người Tô Tế tối qua, Liễu Nhất trong lòng thoáng kinh sợ, cái loại việc này thật đáng sợ.
Sau bữa sáng, Liễu Triết phi thường dứt khoát xin nghỉ một ngày, không để ý bên kia điện thoại gào khóc thảm thiết cầu xin, kiên quyết cúp điện thoại.
Liễu Nhất nhìn Liễu Triết quyết đoán cài đặt điện thoại di động thành im lặng, đột nhiên cảm thấy lúc này anh trai tốt giống tên hôn quân chỉ cần mỹ nhân không cần giang sơn.
"Ngoan, vào phòng học tập đi."
Liễu Triết từ ái sờ sờ đầu em trai, Liễu Nhất gật đầu rất tự giác trở về phòng, cũng quyết định hôm nay ít đi WC, Liễu Triết rất vừa lòng em trai thức thời, vui vẻ về phòng ngủ ôm người trên giường tiếp tục ngủ.
Thật sự là tiện nghi cái tên xú tiểu tử Hạ Nghị kia.
Liễu Triết vừa ăn vừa ai oán nghĩ.
Cơm nước xong cầm chén đĩa bỏ vào bồn rửa chén trong phòng bếp, nhìn phòng bếp trống rỗng hắn nghĩ phải dành chút thời gian đi siêu thị mua thêm vài thứ, tỷ như máy rửa chén.
Hiệu quả cách âm của phòng tắm khá tốt, tuy vẫn ẩn ẩn tiếng nước nhưng cũng không làm phiền người khác.
Liễu Triết đơn giản tắm rửa, sau đó tùy tiện quấn khăn tắm ngang hông đi ra khỏi phòng tắm, đã gần rạng sáng, mai còn phải làm việc cả ngày, hắn đưa tay tắt đèn phòng khách đẩy ra cửa phòng ngủ của mình.
Liễu Triết lười bật đèn, theo thói quen sờ soạng trèo lên giường, ngón tay đụng tới một cỗ cảm xúc ấm áp, hắn bất đắc dĩ cười, em trai quả nhiên rất dính người.
Liễu Triết sờ soạng muốn mở ngăn tủ tìm qυầи ɭóŧ mặc vào, thế nhưng phòng thật sự quá tối, hắn đi hai bước liền không cẩn thận đụng vào bàn ghế lộn xộn trong phòng, ghế trượt trên mặt đất phát ra "két" một tiếng, không lớn cũng không nhỏ, vừa vặn đánh thức người trên giường, người nọ đột nhiên ngồi dậy trong bóng đêm.
Liễu Triết không bật đèn, trong bóng tối đối với người trên giường nhẹ giọng an ủi một câu: "Đánh thức em sao, ngoan, tiếp tục ngủ đi."
Người trên giường không biết nghe được hắn nói hay không, nhìn có vẻ còn chưa tỉnh hẳn, duy trì tư thế nửa ngồi như trước trong bóng đêm.
Liễu Triết nghĩ có lẽ cậu gặp ác mộng, vội vàng đi đến bên giường đem người kéo vào lòng ôn nhu trấn an.
"Gặp ác mộng sao? Đừng sợ, anh trai ở đây."
Liễu Triết nhẹ giọng an ủi, đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp, bả vai của em trai sao lại rộng hơn, người cũng cao hơn, lồng ngực xícɦ ɭõa đột nhiên bị dùng sức cắn một hơi.
"Tê ——"
Liễu Triết đau đớn nhíu mày, đưa tay mở đèn trên tủ đầu giường.
Theo âm thanh "cách" một tiếng, bên trong một mảnh ánh sáng, hắn vội vàng cúi đầu nhìn người trong lòng, chống lại một đôi mắt hồ ly tựa tiếu phi tiếu.
Liễu Triết cảm thấy hô hấp cứng lại, choáng váng.
Tô Tế thấy hắn biểu tình đông cứng, trong lòng cười đến nở hoa, trên mặt lại ra vẻ cao lãnh, dùng sức một cái đem người ấn xuống, lập tức nhấc chân không khách khí khóa ngồi trên bụng rắn chắc của hắn, như nữ vương cao cao tại thượng, bạc môi khẽ mở tràn đầy nguy hiểm: "Nhìn thấy em rất kinh hách?"
Sức nặng trên người cùng với cảm xúc chân thật của làn da, Liễu Triết cơ hồ dùng hết sức lực nâng tay đi sờ mặt người phía trên, trơn trơn, ấm áp, có thể chạm.
"Bảo bối......"
Ngón tay hắn hơi hơi phát run, người hắn tin tưởng chờ đợi năm năm cuối cùng cũng không phụ hắn mà xuất hiện, giờ khắc này rất trân quý, trân quý đến mức hắn muốn làm cho thời gian dừng lại.
Tô Tế đưa tay cầm bàn tay to của hắn dán lên mặt mình, ôn nhu nhìn cặp mắt kia so với năm năm trước càng thêm thâm tình, nhẹ giọng đáp lại: "Đồ ngốc, em thật sự đã trở lại."
Liễu Triết đột nhiên dùng sức lật người, đem vị trí của hai người hoàn toàn đổi lại, Tô Tế phối hợp đem một đôi chân dài xinh đẹp quấn bên hông hắn.
"Ngô......"
Bốn mắt nhìn nhau, tình cảm tưởng niệm năm năm toàn bộ hóa thành khát vọng lẫn nhau, Liễu Triết cúi đầu cơ hồ muốn hung tợn hôn lên cặp môi đỏ mọng xinh đẹp kia, người dưới thân chỉ cảm thấy khó chịu ngắn ngủi liền bắt đầu nhiệt tình đáp lại hắn.
Không khí bên trong phòng theo dây dưa của hai người không ngừng tăng cao, âm thanh mập mờ cùng hơi thở hỗ loạn đứt quãng, tiếng thở dốc ồ ồ tràn ngập phòng ngủ, đây nhất định là một đêm khó quên của người trưởng thành.
Người nhung nhớ năm năm lúc này ở ngay tại trên giường của mình, lại đang là giai đoạn khí huyết phương cương, du͙ƈ vọиɠ nghẹn nhiều năm giống như lũ bất ngờ bùng nổ, Liễu Triết hận không thể đem thân thể của người dưới thân khảm vào trong lòng mình.
"Bảo bối, em thật đúng là muốn mạng của tôi."
Liễu Triết cảm thấy cả người đều muốn bùng nổ, trên tay lại không có chừng mực.
"Chờ một chút......"
Hắn cố chống đỡ lý trí ép hỏi, "Khả năng tự chủ của anh khi nào thì kém như vậy, quen ăn mặn?"
Tô Tế khi nói chuyện trên tay dùng lực, giống như đối phương dám trả lời "phải" thì sẽ xé xác Tiểu Liễu Triết.
Năm đó thời điểm bọn họ kết giao đúng là giai đoạn, con trai dễ xúc động nhất, thời điểm kia Liễu Triết lại tựa như thánh nhân ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, mặc kệ hắn làm sao câu dẫn người này vẫn kiên trì muốn đem lần đầu của bọn họ để đến lúc mười tám tuổi.
Đáng tiếc, mười tám tuổi bọn họ vẫn là bỏ lỡ nhau.
"Đối với em còn tự chủ cái gì, bảo bối yên tâm, sữa của lão công đều giữ lại cho ngươi."
Liễu Triết nghe ngữ khí chua chua của hắn cảm thấy trong lòng một mảnh mềm mại, giống như khoảng thời gian xa cách năm năm không tồn tại, người kia vẫn là thiếu niên đáng yêu thích khiêu khích của mình.
"Tốt lắm tốt lắm, cục cưng thật lợi hại."
Liễu Triết cúi đầu hôn ánh mắt hồng hồng của hắn, trong đôi mắt hồ ly ngày thường luôn mang theo ý cười khi khóc lại dâng lên ủy khuất như tiểu hồ ly sa nhầm bẫy của thợ săn, vừa đáng thương vừa đáng yêu.
"Cục cưng, em mặc quần áo của anh?"
Áo sơmi trắng trên người Tô Tế chỉ còn lại một cúc, xuất hiện nhiều nếp nhăn sau trận chiến đấu kịch liệt, Liễu Triết hậu tri hậu giác phát hiện đây là áo sơmi của mình.
"Thật không tình thú." Tô Tế bất đắc dĩ liếc mắt xem thường, thế nhưng xong việc mới phát hiện.
"Rất đẹp, lần sau lại mặc cho anh xem được không?"
Liễu Triết có chút hối lỗi giải thích, đối với người này đừng nói là mặc áo sơmi trắng của mình, cho dù là mặc đồ bảo hộ hắn cũng có thể phát tình.
Tô Tế ngạo kiều nói: "Xem biểu hiện của anh."
"Hiện tại liền biểu hiện cho em xem......"
"Lão công, sinh nhật vui vẻ."
Tô Tế mệt đến ngón tay cũng không muốn nhúc nhích, hỗn loạn hết sức cảm thấy mình quên một việc rất quan trọng, cố gắng hồi tưởng một phen, cố chống đỡ buồn ngủ dùng chút khí lực cuối cùng ôm cổ người đàn ông, nói xong ở bên môi hắn hôn một cái.
Liễu Triết ngực nóng lên, quà sinh nhật tuổi mười tám đến muộn năm năm càng thêm trân quý.
"Bảo bối, không bao giờ... để em rời đi nữa."
Liễu Triết cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhuận của Tô Tế, hôn bao nhiêu cũng không đủ, người dưới thân không biết nghe được tiếng hắn nói hay không, hàm hồ lên tiếng liền ngủ mất.
Mệt muốn chết rồi đi.
Liễu Triết trong lòng thương tiếc, cúi người bế hắn ôm đến phòng tắm, mới ra khỏi phòng ngủ liền đụng phải Liễu Nhất WC về.
Đây? Đây, đây là...
Liễu Nhất nguyên bản phải híp mắt đi tìm chốt mở của đèn phòng khách, nhìn thấy Liễu Triết đang chuẩn bị lên tiếng chào, tầm mắt nhìn thấy Tô Tế trong ngực hắn chỉ được bảo vệ bộ vị trọng điểm, sau đó nháy mắt mở to hai mắt nhìn.
Làn da lộ ra bên ngoài của Tô Tế một mảnh dấu vết loang lổ, như là bị ngược đãi nghiêm trọng...... là bạo lực gia đình sao?
Liễu Nhất thấy Tô Tế hoàn toàn không có phản ứng, lo lắng nói, "Anh trai, anh làm sao có thể đánh anh Tô Tế, anh Tô Tế có phải hay không hôn mê rồi, muốn gọi xe cứu thương không?". TruyenHD
Liễu Triết xấu hổ co rút khóe miệng, bị em trai ruột bắt gặp? Sau đó mẹ nó...... Phải làm sao cùng em trai thuần khiết giải thích ca ca của nó vừa mới làm chuyện người lớn?
Liễu Triết ho nhẹ một tiếng không được tự nhiên giải thích, "Khụ khụ...... Hắn chỉ là quá mệt mỏi, cho nên ngủ rồi, yên tâm, chúng ta tình cảm tốt lắm, sẽ không đánh nhau, em đi ngủ trước đi."
Liễu Nhất nghe vậy vẫn hồ nghi nhìn hắn, tuy rằng cậu rất muốn tin tưởng nhân phẩm của anh trai nhà mình, nhưng người buổi tối trước khi ngủ còn hoàn hảo cùng mình nói "Ngủ ngon" đột nhiên biến thành như vậy...... Làm cho người ta rất khó không nghi ngờ.
Người trong lòng "Ưm" một tiếng, Liễu Triết cảm thấy thân thể nóng lên, trong lòng mắng vài câu tam Tự kinh, trên mặt còn nghiêm trang trấn an em trai ngây thơ: "Ngoan, đi ngủ trước. Không tin chờ ngày mai hắn tỉnh em có thể tự mình hỏi Tô Tế một chút.
Liễu Nhất sâu trong nội tâm vẫn là tin tưởng anh trai nhà mình, nghe vậy miễn cưỡng trở về phòng.
Liễu Triết ôm người vào phòng tắm, cẩn thận giúp người tắm rửa sạch, sau đó động thủ đổi mới ra giường rồi mới đem người thả đến trên giường, hắn đưa tay đem người kéo vào trong lòng, thấy thế nào cũng ngắm không đủ.
Năm năm trôi qua, người này trừ bỏ trở nên càng đẹp mắt cũng không có biến hóa gì quá lớn.
"Một hồi đến liền muốn mạng của tôi, ngày mai tỉnh lại liền thành thật cho anh."
Hắn si ngốc nhìn người trong lòng, ngón tay không tự chủ miêu tả mặt mày người nọ, nửa giờ sau đó rốt cục chịu không được cơn buồn ngủ cuồn cuộn kéo tới, nhẹ giọng nói câu "Ngủ ngon" sau đó tắt đèn.
Buổi sáng, 6 giờ ngày đã sáng rõ, Liễu Nhất duỗi thắt lưng đúng giờ rời giường làm bữa sáng.
Cửa phòng ngủ chính đóng chặt, Liễu Nhất còn nhớ kỹ việc tối qua nửa đêm rời giường đi tiểu gặp phải, đứng trước cửa phòng ngủ chính nghe một lát, cái gì cũng chưa nghe được, đang do dự có nên gõ cửa không, Liễu Triết đã ra mở cửa.
Tóc tai lộn xộn cùng vành mắt đen, vừa nhìn chính là mới từ trên giường tỉnh dậy.
"Anh trai, bữa sáng làm làm xong rồi."
"Được."
Liễu Nhất nhu thuận báo cáo, Liễu Triết gật đầu đáp hiển nhiên còn chưa ngủ tỉnh, Liễu Nhất không thấy được Tô Tế đi ra nhịn không được thăm dò hỏi: "Anh Tô Tế vẫn ngủ sao?"
"Phải, hắn quá mệt mỏi, chúng ta không được quấy rầy hắn."
Liễu Triết nói xong làm động tác chớ lên tiếng, Liễu Nhất nghe lời gật gật đầu, Liễu Triết vui mừng xoa nhẹ đầu nhỏ của cậu, "Ngoan, anh đi rửa mặt trước, một lát sẽ cùng em ăn sáng."
" Vết thương của anh Tô Tế là làm sao vậy?" Trên bàn cơm Liễu Nhất hoang mang lo lắng hỏi.
"Khụ khụ......"
Liễu Triết nghẹn một ngụm sữa trong cuống họng, "Này, nói như thế nào...... Nhất Nhất, kỳ thật anh Tô Tế là người yêu của anh."
"Chuyện này em biết, anh Tô Tế đã nói cho em rồi." Liễu Nhất gật đầu, tiếp tục ham học hỏi nhìn hắn.
"Người yêu trong lúc đó...... sẽ chơi một ít trò chơi nhỏ. Ngày hôm qua anh và anh Tô Tế chỉ là chơi một trò chơi nhỏ, anh Tô Tế thua, nên mới mệt đến ngủ mất."
Liễu Triết ý đồ giải thích theo phương hướng thuần khiết, nói xong mới phát hiện "Trò chơi" nghe cũng không thuần khiết lắm.
Liễu Nhất cái hiểu cái không gật gật đầu, sau khi phản ứng lại liền đỏ mặt, hiếu học nhìn hắn hỏi: "Là... Cái loại đó sao?"
Liễu Triết vẻ mặt phức tạp gật đầu, em trai đã trưởng thành a, nói một chút liền thông suốt.
Ấn tượng của Liễu Nhất đối với "Cái loại việc này " chính là hai người yêu nhau khi nằm trên cùng một cái giường sẽ hôn nhẹ một cái lại ôm một chút, nhưng là cụ thể làm như thế nào cậu cũng không hiểu lắm...... Nghĩ đến dấu vết trên người Tô Tế tối qua, Liễu Nhất trong lòng thoáng kinh sợ, cái loại việc này thật đáng sợ.
Sau bữa sáng, Liễu Triết phi thường dứt khoát xin nghỉ một ngày, không để ý bên kia điện thoại gào khóc thảm thiết cầu xin, kiên quyết cúp điện thoại.
Liễu Nhất nhìn Liễu Triết quyết đoán cài đặt điện thoại di động thành im lặng, đột nhiên cảm thấy lúc này anh trai tốt giống tên hôn quân chỉ cần mỹ nhân không cần giang sơn.
"Ngoan, vào phòng học tập đi."
Liễu Triết từ ái sờ sờ đầu em trai, Liễu Nhất gật đầu rất tự giác trở về phòng, cũng quyết định hôm nay ít đi WC, Liễu Triết rất vừa lòng em trai thức thời, vui vẻ về phòng ngủ ôm người trên giường tiếp tục ngủ.
Tác giả :
Tiểu Khốn