Giang Thiếu Đình của Ôn Ngôn
Chương 30 Đau đớn cũng vui vẻ
Edit: Pinkie
“Anh muốn đi sao?" Cô gái thấy hai người phía trước dừng bước thì tiến lên, cũng không nhìn Ôn Ngôn, chỉ nhìn Giang Thiếu Đình không chớp mắt.
“Đúng vậy, cô Tô." Giang Thiếu Đình gật đầu.
“Đã bảo anh đừng lúc nào cũng gọi là cô Tô, cô Tô rồi mà, nghe rất lạnh nhạt, hì hì." Tô Khê hoạt bát cười một tiếng, đôi mắt sáng lấp lánh càng thu hút hơn.
Ôn Ngôn an tĩnh đứng một bên, cô Tô này thoạt nhìn có vẻ nhỏ tuổi hơn cô. Từ thần thái nói chuyện của cô gái này với Giang Thiếu Đình thì có cảm giác cô ấy cũng giống như Quách Thanh Đồng, tính tình hoạt bát, vui tươi, nhưng mà không biết vì sao, Quách Thanh Đồng lại cho người ta có cảm giác chân thực, dễ chịu mặc dù Quách Thanh Đồng nói chuyện ngang ngược, tùy tiện.
Giang Thiếu Đình lễ phép mỉm cười, nói: “Chúng tôi còn có việc, đi trước nhé."
“Được nha, quên mất bên cạnh anh còn có một chị gái đó, vị này là?" Lúc này Tô Khê mới nhìn thoáng qua Ôn Ngôn, nở nụ cười nhẹ.
“Bạn gái của tôi, Ôn Ngôn." Giang Thiếu Đình nói xong thì quay sang Ôn Ngôn nói: “Đây là thiên kim tiểu thư của Tô Thị, cô Tô."
“Chào cô Tô." Ôn Ngôn cũng nở nụ cười lễ phép giống như Giang Thiếu Đình vừa rồi.
“Gọi tôi là Tô Khê là được rồi, đừng giống như Giang Thiếu Đình, nói bao nhiêu lần mà vẫn không đổi xưng hô, làm cho người ta quá đau lòng." Tô Khê nói đến câu cuối cùng thì bĩu môi với Giang Thiếu Đình, còn không quên khẽ liếc mắt nhìn Ôn Ngôn.
“Được." Ôn Ngôn mỉm cười để lộ hàm răng trắng noãn đều tắp, mặt mày cong cong, cười tươi như hoa, nhìn thế nào cũng trông rất vui vẻ.
“Cô Ôn thật sự rất độ lượng." Tô Khê vô cùng bất mãn với biểu hiện của cô, cho là cô đang giả vờ.
“Cảm ơn đã khích lệ." Lúc này Ôn Ngôn cũng giả vờ, kéo cánh tay Giang Thiếu Đình, dùng sức véo mạnh một phát.
Bị véo nhưng Giang Thiếu Đình chỉ có thể nhẫn nại chịu đựng.
Mặc dù Ôn Ngôn không phải là nhân vật lợi hại gì nhưng mà cũng không phải là người để mặc cho người ta dắt mũi. Cô Tô này đã muốn đụng vào họng súng của cô vậy thì cô để cho cô ấy lãnh đủ.
Mặc dù bị cái véo kia rất đau nhưng mà nhìn dáng vẻ ý chí chiến đấu sục sôi của cô, thì vui vẻ lạ thường, quả thực chính là đau đớn cũng vui vẻ.
Tô Khê khó thở, người phụ nữ thật sự nghe không hiểu hay là giả vờ không hiểu thế, làm cho người ta vô cùng chán ghét, nhìn bộ dáng hai người thân mật như thế thì càng khó chịu. Nhà cô ta cố ý để cô ta kết thông gia với nhà họ Đoàn, nhưng mà dưới sự thuyết phục của cô ta, người nhà đã đồng ý cân nhắc tới Giang Thiếu Đình. Nếu như không quen Giang Thiếu Đình thì cô ta có thể miễn cưỡng tiếp nhận Đoàn Phi. Nhưng mà từ sau khi gặp Giang Thiếu Đình ở mấy yến tiệc mà Tô Thị tổ chức, cô ta đã yêu đơn phương anh từ lâu.
Các con em nhà hào môn khác thì hầu như đều rất đào hoa, nhưng Giang Thiếu Đình hoàn toàn khác biệt, đời tư của anh vô cùng sạch sẽ, mỗi lần tham gia yến tiệc đều không thấy anh mang theo bạn gái. Chỉ với điểm đó thôi cũng đủ chô cô vô cùng hài lòng, đương nhiên điều hài lòng nhất vẫn là sức hút khó cưỡng của Giang Thiếu Đình. Mặc dù anh có thực lực, nhưng mà vẫn kém hơn so với những công ty gia tộc như Đoàn Thị, Tô Thị. Những gia tộc lớn này đều trải qua mấy chục năm, thậm chí là cả trăm năm mới có được địa vị như bây giờ. Trong khi đó, anh chỉ có mấy năm ngắn ngủi mà đã tạo ra được thành tích như vậy, sau này thiên hạ Lâm Thành này là của ai thì còn chưa nói trước được.
Tất nhiên.đây là những cân nhắc của cô ta, nếu.không ch. dựa vào.tình yêu thì mẹ.tuyệt đối sẽ không đồng ý với đề.nghị của.cô.ta. Vì thế cho tới nay,.Tô Khê đều không.nóng nảy, cô.ta cảm thấy, đối với người đàn ông như Giang Thiếu Đình.này.thì phải từ.từ, không thể để cho.anh cảm thấy mình lỗ.mãng. Nhưng mà ai biết.được, đêm nay, giữa đường.lại nhảy ra một cô bạn gái, quả thực làm cho.cô ta có.chút trở tay.không.kịp.
“Vậy chúng tôi đi trước." Giang Thiếu.Đình gật đầu,.quay người.rời đi cùng.Ôn.Ngôn.
Tô Khê.lạnh lùng nhìn.bóng lưng xa.dần của bọn.họ, hai mắt.rưng rưng,.ngửa cổ cao ngạo. Từ lúc nào cô ta phải nhận lấy nỗi tức giận này, thứ mà cô ta muốn.có bao.giờ chưa tới.tay cơ chứ. Ôn Ngôn đúng không? Tô Khê hừ lạnh một tiếng, mặc dù.vừa mới ch..dăm ba câu,.nhưng.cô quyết tâm ch. để cô ấy đắc ý.trong.đêm nay.mà thôi.
“Anh muốn đi sao?" Cô gái thấy hai người phía trước dừng bước thì tiến lên, cũng không nhìn Ôn Ngôn, chỉ nhìn Giang Thiếu Đình không chớp mắt.
“Đúng vậy, cô Tô." Giang Thiếu Đình gật đầu.
“Đã bảo anh đừng lúc nào cũng gọi là cô Tô, cô Tô rồi mà, nghe rất lạnh nhạt, hì hì." Tô Khê hoạt bát cười một tiếng, đôi mắt sáng lấp lánh càng thu hút hơn.
Ôn Ngôn an tĩnh đứng một bên, cô Tô này thoạt nhìn có vẻ nhỏ tuổi hơn cô. Từ thần thái nói chuyện của cô gái này với Giang Thiếu Đình thì có cảm giác cô ấy cũng giống như Quách Thanh Đồng, tính tình hoạt bát, vui tươi, nhưng mà không biết vì sao, Quách Thanh Đồng lại cho người ta có cảm giác chân thực, dễ chịu mặc dù Quách Thanh Đồng nói chuyện ngang ngược, tùy tiện.
Giang Thiếu Đình lễ phép mỉm cười, nói: “Chúng tôi còn có việc, đi trước nhé."
“Được nha, quên mất bên cạnh anh còn có một chị gái đó, vị này là?" Lúc này Tô Khê mới nhìn thoáng qua Ôn Ngôn, nở nụ cười nhẹ.
“Bạn gái của tôi, Ôn Ngôn." Giang Thiếu Đình nói xong thì quay sang Ôn Ngôn nói: “Đây là thiên kim tiểu thư của Tô Thị, cô Tô."
“Chào cô Tô." Ôn Ngôn cũng nở nụ cười lễ phép giống như Giang Thiếu Đình vừa rồi.
“Gọi tôi là Tô Khê là được rồi, đừng giống như Giang Thiếu Đình, nói bao nhiêu lần mà vẫn không đổi xưng hô, làm cho người ta quá đau lòng." Tô Khê nói đến câu cuối cùng thì bĩu môi với Giang Thiếu Đình, còn không quên khẽ liếc mắt nhìn Ôn Ngôn.
“Được." Ôn Ngôn mỉm cười để lộ hàm răng trắng noãn đều tắp, mặt mày cong cong, cười tươi như hoa, nhìn thế nào cũng trông rất vui vẻ.
“Cô Ôn thật sự rất độ lượng." Tô Khê vô cùng bất mãn với biểu hiện của cô, cho là cô đang giả vờ.
“Cảm ơn đã khích lệ." Lúc này Ôn Ngôn cũng giả vờ, kéo cánh tay Giang Thiếu Đình, dùng sức véo mạnh một phát.
Bị véo nhưng Giang Thiếu Đình chỉ có thể nhẫn nại chịu đựng.
Mặc dù Ôn Ngôn không phải là nhân vật lợi hại gì nhưng mà cũng không phải là người để mặc cho người ta dắt mũi. Cô Tô này đã muốn đụng vào họng súng của cô vậy thì cô để cho cô ấy lãnh đủ.
Mặc dù bị cái véo kia rất đau nhưng mà nhìn dáng vẻ ý chí chiến đấu sục sôi của cô, thì vui vẻ lạ thường, quả thực chính là đau đớn cũng vui vẻ.
Tô Khê khó thở, người phụ nữ thật sự nghe không hiểu hay là giả vờ không hiểu thế, làm cho người ta vô cùng chán ghét, nhìn bộ dáng hai người thân mật như thế thì càng khó chịu. Nhà cô ta cố ý để cô ta kết thông gia với nhà họ Đoàn, nhưng mà dưới sự thuyết phục của cô ta, người nhà đã đồng ý cân nhắc tới Giang Thiếu Đình. Nếu như không quen Giang Thiếu Đình thì cô ta có thể miễn cưỡng tiếp nhận Đoàn Phi. Nhưng mà từ sau khi gặp Giang Thiếu Đình ở mấy yến tiệc mà Tô Thị tổ chức, cô ta đã yêu đơn phương anh từ lâu.
Các con em nhà hào môn khác thì hầu như đều rất đào hoa, nhưng Giang Thiếu Đình hoàn toàn khác biệt, đời tư của anh vô cùng sạch sẽ, mỗi lần tham gia yến tiệc đều không thấy anh mang theo bạn gái. Chỉ với điểm đó thôi cũng đủ chô cô vô cùng hài lòng, đương nhiên điều hài lòng nhất vẫn là sức hút khó cưỡng của Giang Thiếu Đình. Mặc dù anh có thực lực, nhưng mà vẫn kém hơn so với những công ty gia tộc như Đoàn Thị, Tô Thị. Những gia tộc lớn này đều trải qua mấy chục năm, thậm chí là cả trăm năm mới có được địa vị như bây giờ. Trong khi đó, anh chỉ có mấy năm ngắn ngủi mà đã tạo ra được thành tích như vậy, sau này thiên hạ Lâm Thành này là của ai thì còn chưa nói trước được.
Tất nhiên.đây là những cân nhắc của cô ta, nếu.không ch. dựa vào.tình yêu thì mẹ.tuyệt đối sẽ không đồng ý với đề.nghị của.cô.ta. Vì thế cho tới nay,.Tô Khê đều không.nóng nảy, cô.ta cảm thấy, đối với người đàn ông như Giang Thiếu Đình.này.thì phải từ.từ, không thể để cho.anh cảm thấy mình lỗ.mãng. Nhưng mà ai biết.được, đêm nay, giữa đường.lại nhảy ra một cô bạn gái, quả thực làm cho.cô ta có.chút trở tay.không.kịp.
“Vậy chúng tôi đi trước." Giang Thiếu.Đình gật đầu,.quay người.rời đi cùng.Ôn.Ngôn.
Tô Khê.lạnh lùng nhìn.bóng lưng xa.dần của bọn.họ, hai mắt.rưng rưng,.ngửa cổ cao ngạo. Từ lúc nào cô ta phải nhận lấy nỗi tức giận này, thứ mà cô ta muốn.có bao.giờ chưa tới.tay cơ chứ. Ôn Ngôn đúng không? Tô Khê hừ lạnh một tiếng, mặc dù.vừa mới ch..dăm ba câu,.nhưng.cô quyết tâm ch. để cô ấy đắc ý.trong.đêm nay.mà thôi.
Tác giả :
Thập Nguyệt Thập Ngũ Nguyệt Hựu Viên