Giam Cầm
Chương 8
" A... Ân..." Trong cơ thể không hiểu sao cảm thấy rất khô nóng làm cho Khuynh Tâm không ngừng vặn vẹo trên giường, cô không biết bọn họ đã cho mình uống cái gì, chỉ biết hiện tại cô cảm thấy rất khó chịu, rất khó chịu!
Nhiếp Nhân Khải cùng Nhiếp Nhân Toàn ngồi ở hai bên mép giường, tựa hồ rất vừa lòng với bộ dạng thống khổ của Khuynh Tâm, khó có thể tin được thế nhưng cô lại không khống chế được thân thể của chính mình, nó hoàn toàn không nghe theo sự chỉ huy của não bộ, cô liều mạng tự nói với mình không thể không thể. Thế nhưng cô lại còn chậm rãi hướng Nhiếp Nhân Khải đi tới, gắt gao dán vào đường cong hoàn mỹ của anh ta, trong đầu vẫn luôn vang vọng thanh âm cảnh cáo, bảo cô không cần đi qua, đi qua liền thật sự trầm luân, chỉ là, cô khắc chế không được. Khuynh Tâm ở trên lưng Nhiếp Nhân Khải không ngừng cọ xát, khoái cảm mãnh liệt ập đến tựa hồ bụng dưới có chút khô nóng.
“ A..."
Nhiếp Nhân Toàn đột nhiên nắm chắc lấy thân hình trần truồng trắng muốt, đem Khuynh Tâm kéo về phía mình.
“ Tiểu nô nhi, em tựa hồ không thích tôi a!"
Nhiếp Nhân Toàn đem mặt mình hướng xuống hoa huyệt non nớt, vươn đầu lưỡi liếm nhẹ hoa huyệt không tỳ vết, còn phát ra những tham âm liếm náp đầy tình dục.
“ Em thích Khải phải không?" Nhiếp Nhân Toàn tay kia tại đùi cô dao động.
“ Tôi có phải nên cố gắng thêm một chút? Ân?"
“ Ân... Ân... A..." Mật dịch ở hạ thể không ngừng rỉ ra ngoài, khoái cảm mãnh liệt truyền đến làm Khuynh Tâm cảm thấy mất thể diện muốn mau chónh chết đi, nhưng mà thực tế lại khác Khuynh Tâm chậm rãi tách hai đùi bóng loáng thuận tiện cho Nhiếp Nhân Toàn vuốt ve trên cơ thể khô nóng.
Nhiếp Nhân Khải quỳ ngồi xuống trước mặt Khuynh Tâm, nắm lấy mớ tóc dài của cô làm Khuynh Tâm không khỏi cảm thấy đau đớn khóc không ra tiếng, đồng thời anh còn nhân cơ hội đó đem nam căn thô to nhét vào trong cái miệng nhỏ nhắn đang hé mở, ấn đầu cô xuống, trước sau đong đưa.
“ Tiểu nô nhi, em thật sự quá tuyệt vời!"
Nhiếp Nhân Khải biểu tình say mê tận tình tại khoang miệng cô trừu cắm dục dục vọng. Khuynh Tâm do không kịp nuốt nước miếng mà nam căn biến thành ướt át...
“ Ô..."
Nhiếp Nhân Toàn gập hai chân Khuynh Tâm xuống, để cô nằm úp sấp quỳ gối trên ga trải giường màu đen, sau đó vùi đầu vào hai chân cô
“ Ô... Ô..." Trong miệng bị nam căn nhét chặt, Khuynh Tâm nức nở phát thanh âm sung sướng, lúc này đây cơ thể của cô không ngừng khoái cảm, nhưng nội tâm lại cảm thấy thống khổ, chỉ là lại vô lực ngăn cản bọn họ, cũng vô lực ngăn cản chính mình lâm vào cạm bẫy tình dục mà bọn họ bày ra.
Nhiếp Nhân Toàn li khai khỏi hoa huyệt, đè thấp thắt lưng cô xuống, tầm mắt dừng lại ở nơi hạ thể lồ loã dâm mĩ.
“ Thật ẩm ướt, em chảy thiệt nhiều thủy dịch a, chúng ta có cho em thoải mái không?"
Nói xong, Nhiếp Nhân Khải đem hai ngón tay sáp nhập vào trong tiểu huyệt chặt khít, một lát cũng không dừng lại mà cứ như vậy ra vào rất nhanh. Tuy rằng bị bọn họ chiếm hữu hơn vài lần, thế nhưng lại không hề báo động trước tiến vào khiến cho cô cảm thấy khó chịu nhíu mày, nhưng là, khoái cảm dần lan toả khắp cơ quan thần kinh, rất nhanh sau đó Khuynh Tâm cũng cảm thụ không thấy bất luận đau đớn, mông hơi nhếch lên theo động tác của Nhiếp Nhân Toàn không ngừng lắc lư.
Nhiếp Nhân Khải giữ chặt lấy đầu của cô, càng lúc động tác đong đưa hạ thân càng nhanh hơn.
“ A..." Nhiếp Nhân Khải điên cuồng hét lên một tiếng sau đó tại khoang miệng cô bắn ra dòng khí nóng bỏng, làm cho Khuynh Tâm ho khan đem nam căn vẫn sưng to như cũ phun ra. Nhiếp Nhân Khải ác liệt mà kháp trụ môi cô, không cho Khuynh Tâm đem tinh dịch phun ra ngoài.
“ Nuốt vào!"
Không thể làm gì khác Khuynh Tâm chỉ có thể nuốt xuống bụng, một ít tinh dịch không kịp nuốt vào trong dọc theo cái cổ mảnh khảnh chảy xuống, nhìn rất tà mị quyến rũ.
“ Chết tiệt yêu tinh!"
Nhiếp Nhân Khải thô lỗ kéo Khuynh Tâm, để cô nằm ngửa trên giường lớn, anh mở hai chân ra đem cô đặt giữa hai chân mình, bàn tay to không ngừng chà đạp nhũ hoa tuyết trắng, ép chặt hai quả hồng đào cùng một chỗ sau đó đem nam căn từ dưới vọt vào tiếp tục đong đưa eo.
Nhiếp Nhân Khải hai tay cường đại khiến cho Khuynh Tâm đau đến chảy nước mắt. Hạ thể không có ngón tay Nhiếp Nhân Toàn an ủi, có cảm giác trống rỗng không thỏa mãn để cô nhịn không được hai chân cọ xát vào nhau.
Nhiếp Nhân Toàn đột nhiên đem hai chân cô khép lại đưa trước trước ngực mình, sau đó đem dục vọng sáp nhập vào khe đùi, trước sau lắc lư, nam căn nóng rực không ngừng cọ xát.
Khuynh Tâm bởi vì sung huyết mà trở nên mẫn cảm, một trận khoái cảm xông lên đại não, làm cô phát ra tiếng rên rỉ, hoa huyệt lại càng thêm ngứa, thực muốn cái gì đó lấp đầy thoả mãn.
Hơi hương thơm mật nước theo mông chảy xuống, đem dưới thân chỗ Nhiếp Nhân Toàn đang hoạt động biến thành ướt sũng, trong phòng tràn ngập mùi vị hoan ái.
“ A..." Nhiếp nhân Toàn gầm nhẹ đem tinh dịch nóng bỏng bắn lên trên bụng Khuynh Tâm, sau đó buông cô xuống. Ngồi bên giường thở hổn hển nhìn Nhiếp Nhân Khải nam căn tại bầu ngực cô đung đưa.
“ A..." Nhiếp Nhân Khải lần thứ hai trên người Khuynh Tâm thỏa mãn thú tính, đem tinh dịch phun đến trên mặt cô, sau đó cười nhẹ bứt ra rời đi.
Bọn họ thỏa mãn nhàn nhã ngồi ở bên giường hút thuốc, vừa thưởng thức bộ dạng thống khổ của cô bởi vì chịu đựng không nổi dục hỏa mà ở trên giường quay cuồng cọ xát.
“ Cầu... Cầu... Các anh... Tôi... A..."
Khuynh Tâm rốt cuộc nhịn không được mà hướng về phía bọn họ, một bàn tay cầm lấy nhũ hoa bị ma xát mà đỏ bừng, một bàn tay đi vào hoa cốc để giảm bớt thống khổ.
“ Tôi chịu không nổi ... Làm ơn... Cầu các anh..."
“ Cầu chúng ta?" Bọn họ nhìn nhau cười. “ Tiểu nô nhi, em yêu cầu chúng ta cái gì? Em nói không rõ ràng chúng ta như thế nào giúp em đây?"
“ Cầu các anh, cầu các anh giúp tôi..." Muốn..rất muốn bọn họ xỏ xuyên... xé rách chính mình... Bị dục hỏa mê loạn tâm chí Khuynh Tâm căn bản không biết chính mình mất thể diện như thế nào khẩn cầu, chỉ biết là nếu không bị bọn họ chiếm hữu cô sẽ chết ...
“ Rất muốn?" Nhiếp Nhân Khải cười tà kéo hai chân cô ra, sau đó đem hai ngón tay sáp nhập vào trong hoa huyệt ẩm ướt.
“ Muốn... tôi muốn... Cầu anh..." Khuynh Tâm đem hoa huyệt nghênh hướng ngón tay đang ra vào của Nhiếp Nhan Khải.
“ Về sau sẽ còn phản kháng sao? Hửm?" Ngón tay cái dùng sức ấn xuống hoa huyệt một cái.
“ A..." Khuynh Tâm thét chói tai lần đầu tiên cao trào.
“ Nói, có hay không ngoan ngoãn nghe lời!" Nhiếp Nhân Khải vẫn không buông tha cô, ngón tay vẫn như cũ tại hoa huyệt co rút không gián đoạn mà trừu sáp.
“ Nghe lời, tôi... Nhất định... Sẽ nghe lời... Van cầu anh, cho tôi..."
Khuynh Tâm khóc nấc cầu xin, Nhiếp Nhân Khải lại rút ngón tay ra. Sau đó ở trên giường nằm xuống.
“ Tốt lắm, muốn cái gì, chính mình tới..." Nhiếp Nhân Khải đem hai tay gối lên sau đầu, sau đó trêu tức mà nhìn cô.
“ Tôi thật muốn biết em rốt cuộc có thể dâm đãng đến loại trình độ nào a! Ha ha"
Khuynh Tâm hy vọng tại thời khắc này có thể chết đi, chỉ là, trong cơ thể dục hỏa lại làm cho cô khắc chế không được mà chậm rãi bò lên thân thể Nhiếp Nhân Khải..
Nhiếp Nhân Khải cùng Nhiếp Nhân Toàn ngồi ở hai bên mép giường, tựa hồ rất vừa lòng với bộ dạng thống khổ của Khuynh Tâm, khó có thể tin được thế nhưng cô lại không khống chế được thân thể của chính mình, nó hoàn toàn không nghe theo sự chỉ huy của não bộ, cô liều mạng tự nói với mình không thể không thể. Thế nhưng cô lại còn chậm rãi hướng Nhiếp Nhân Khải đi tới, gắt gao dán vào đường cong hoàn mỹ của anh ta, trong đầu vẫn luôn vang vọng thanh âm cảnh cáo, bảo cô không cần đi qua, đi qua liền thật sự trầm luân, chỉ là, cô khắc chế không được. Khuynh Tâm ở trên lưng Nhiếp Nhân Khải không ngừng cọ xát, khoái cảm mãnh liệt ập đến tựa hồ bụng dưới có chút khô nóng.
“ A..."
Nhiếp Nhân Toàn đột nhiên nắm chắc lấy thân hình trần truồng trắng muốt, đem Khuynh Tâm kéo về phía mình.
“ Tiểu nô nhi, em tựa hồ không thích tôi a!"
Nhiếp Nhân Toàn đem mặt mình hướng xuống hoa huyệt non nớt, vươn đầu lưỡi liếm nhẹ hoa huyệt không tỳ vết, còn phát ra những tham âm liếm náp đầy tình dục.
“ Em thích Khải phải không?" Nhiếp Nhân Toàn tay kia tại đùi cô dao động.
“ Tôi có phải nên cố gắng thêm một chút? Ân?"
“ Ân... Ân... A..." Mật dịch ở hạ thể không ngừng rỉ ra ngoài, khoái cảm mãnh liệt truyền đến làm Khuynh Tâm cảm thấy mất thể diện muốn mau chónh chết đi, nhưng mà thực tế lại khác Khuynh Tâm chậm rãi tách hai đùi bóng loáng thuận tiện cho Nhiếp Nhân Toàn vuốt ve trên cơ thể khô nóng.
Nhiếp Nhân Khải quỳ ngồi xuống trước mặt Khuynh Tâm, nắm lấy mớ tóc dài của cô làm Khuynh Tâm không khỏi cảm thấy đau đớn khóc không ra tiếng, đồng thời anh còn nhân cơ hội đó đem nam căn thô to nhét vào trong cái miệng nhỏ nhắn đang hé mở, ấn đầu cô xuống, trước sau đong đưa.
“ Tiểu nô nhi, em thật sự quá tuyệt vời!"
Nhiếp Nhân Khải biểu tình say mê tận tình tại khoang miệng cô trừu cắm dục dục vọng. Khuynh Tâm do không kịp nuốt nước miếng mà nam căn biến thành ướt át...
“ Ô..."
Nhiếp Nhân Toàn gập hai chân Khuynh Tâm xuống, để cô nằm úp sấp quỳ gối trên ga trải giường màu đen, sau đó vùi đầu vào hai chân cô
“ Ô... Ô..." Trong miệng bị nam căn nhét chặt, Khuynh Tâm nức nở phát thanh âm sung sướng, lúc này đây cơ thể của cô không ngừng khoái cảm, nhưng nội tâm lại cảm thấy thống khổ, chỉ là lại vô lực ngăn cản bọn họ, cũng vô lực ngăn cản chính mình lâm vào cạm bẫy tình dục mà bọn họ bày ra.
Nhiếp Nhân Toàn li khai khỏi hoa huyệt, đè thấp thắt lưng cô xuống, tầm mắt dừng lại ở nơi hạ thể lồ loã dâm mĩ.
“ Thật ẩm ướt, em chảy thiệt nhiều thủy dịch a, chúng ta có cho em thoải mái không?"
Nói xong, Nhiếp Nhân Khải đem hai ngón tay sáp nhập vào trong tiểu huyệt chặt khít, một lát cũng không dừng lại mà cứ như vậy ra vào rất nhanh. Tuy rằng bị bọn họ chiếm hữu hơn vài lần, thế nhưng lại không hề báo động trước tiến vào khiến cho cô cảm thấy khó chịu nhíu mày, nhưng là, khoái cảm dần lan toả khắp cơ quan thần kinh, rất nhanh sau đó Khuynh Tâm cũng cảm thụ không thấy bất luận đau đớn, mông hơi nhếch lên theo động tác của Nhiếp Nhân Toàn không ngừng lắc lư.
Nhiếp Nhân Khải giữ chặt lấy đầu của cô, càng lúc động tác đong đưa hạ thân càng nhanh hơn.
“ A..." Nhiếp Nhân Khải điên cuồng hét lên một tiếng sau đó tại khoang miệng cô bắn ra dòng khí nóng bỏng, làm cho Khuynh Tâm ho khan đem nam căn vẫn sưng to như cũ phun ra. Nhiếp Nhân Khải ác liệt mà kháp trụ môi cô, không cho Khuynh Tâm đem tinh dịch phun ra ngoài.
“ Nuốt vào!"
Không thể làm gì khác Khuynh Tâm chỉ có thể nuốt xuống bụng, một ít tinh dịch không kịp nuốt vào trong dọc theo cái cổ mảnh khảnh chảy xuống, nhìn rất tà mị quyến rũ.
“ Chết tiệt yêu tinh!"
Nhiếp Nhân Khải thô lỗ kéo Khuynh Tâm, để cô nằm ngửa trên giường lớn, anh mở hai chân ra đem cô đặt giữa hai chân mình, bàn tay to không ngừng chà đạp nhũ hoa tuyết trắng, ép chặt hai quả hồng đào cùng một chỗ sau đó đem nam căn từ dưới vọt vào tiếp tục đong đưa eo.
Nhiếp Nhân Khải hai tay cường đại khiến cho Khuynh Tâm đau đến chảy nước mắt. Hạ thể không có ngón tay Nhiếp Nhân Toàn an ủi, có cảm giác trống rỗng không thỏa mãn để cô nhịn không được hai chân cọ xát vào nhau.
Nhiếp Nhân Toàn đột nhiên đem hai chân cô khép lại đưa trước trước ngực mình, sau đó đem dục vọng sáp nhập vào khe đùi, trước sau lắc lư, nam căn nóng rực không ngừng cọ xát.
Khuynh Tâm bởi vì sung huyết mà trở nên mẫn cảm, một trận khoái cảm xông lên đại não, làm cô phát ra tiếng rên rỉ, hoa huyệt lại càng thêm ngứa, thực muốn cái gì đó lấp đầy thoả mãn.
Hơi hương thơm mật nước theo mông chảy xuống, đem dưới thân chỗ Nhiếp Nhân Toàn đang hoạt động biến thành ướt sũng, trong phòng tràn ngập mùi vị hoan ái.
“ A..." Nhiếp nhân Toàn gầm nhẹ đem tinh dịch nóng bỏng bắn lên trên bụng Khuynh Tâm, sau đó buông cô xuống. Ngồi bên giường thở hổn hển nhìn Nhiếp Nhân Khải nam căn tại bầu ngực cô đung đưa.
“ A..." Nhiếp Nhân Khải lần thứ hai trên người Khuynh Tâm thỏa mãn thú tính, đem tinh dịch phun đến trên mặt cô, sau đó cười nhẹ bứt ra rời đi.
Bọn họ thỏa mãn nhàn nhã ngồi ở bên giường hút thuốc, vừa thưởng thức bộ dạng thống khổ của cô bởi vì chịu đựng không nổi dục hỏa mà ở trên giường quay cuồng cọ xát.
“ Cầu... Cầu... Các anh... Tôi... A..."
Khuynh Tâm rốt cuộc nhịn không được mà hướng về phía bọn họ, một bàn tay cầm lấy nhũ hoa bị ma xát mà đỏ bừng, một bàn tay đi vào hoa cốc để giảm bớt thống khổ.
“ Tôi chịu không nổi ... Làm ơn... Cầu các anh..."
“ Cầu chúng ta?" Bọn họ nhìn nhau cười. “ Tiểu nô nhi, em yêu cầu chúng ta cái gì? Em nói không rõ ràng chúng ta như thế nào giúp em đây?"
“ Cầu các anh, cầu các anh giúp tôi..." Muốn..rất muốn bọn họ xỏ xuyên... xé rách chính mình... Bị dục hỏa mê loạn tâm chí Khuynh Tâm căn bản không biết chính mình mất thể diện như thế nào khẩn cầu, chỉ biết là nếu không bị bọn họ chiếm hữu cô sẽ chết ...
“ Rất muốn?" Nhiếp Nhân Khải cười tà kéo hai chân cô ra, sau đó đem hai ngón tay sáp nhập vào trong hoa huyệt ẩm ướt.
“ Muốn... tôi muốn... Cầu anh..." Khuynh Tâm đem hoa huyệt nghênh hướng ngón tay đang ra vào của Nhiếp Nhan Khải.
“ Về sau sẽ còn phản kháng sao? Hửm?" Ngón tay cái dùng sức ấn xuống hoa huyệt một cái.
“ A..." Khuynh Tâm thét chói tai lần đầu tiên cao trào.
“ Nói, có hay không ngoan ngoãn nghe lời!" Nhiếp Nhân Khải vẫn không buông tha cô, ngón tay vẫn như cũ tại hoa huyệt co rút không gián đoạn mà trừu sáp.
“ Nghe lời, tôi... Nhất định... Sẽ nghe lời... Van cầu anh, cho tôi..."
Khuynh Tâm khóc nấc cầu xin, Nhiếp Nhân Khải lại rút ngón tay ra. Sau đó ở trên giường nằm xuống.
“ Tốt lắm, muốn cái gì, chính mình tới..." Nhiếp Nhân Khải đem hai tay gối lên sau đầu, sau đó trêu tức mà nhìn cô.
“ Tôi thật muốn biết em rốt cuộc có thể dâm đãng đến loại trình độ nào a! Ha ha"
Khuynh Tâm hy vọng tại thời khắc này có thể chết đi, chỉ là, trong cơ thể dục hỏa lại làm cho cô khắc chế không được mà chậm rãi bò lên thân thể Nhiếp Nhân Khải..
Tác giả :
Mê huyễn cây thuốc phiện