Giấc Mộng Giang Sơn

Chương 11: Lập uy

Nhưng Lâm Phong đâu dễ đùa bỡn như vậy, nàng cười lạnh, dứt khoát đáp ứng: “Được, ta đi cùng ngươi, bất quá ta có yêu cầu."

“Nói nghe một chút?" Bắc Thần Thiên tuyệt không để ý, tựa hồ sớm đoán được nàng có điều kiện.

“Thứ nhất, ta không phải là nữ nhân của ngươi, cho nên ngươi không cần cấp ta bất kỳ danh hiệu nào, ta chỉ đi theo bên cạnh ngươi, ngươi cho ta cơm ăn cho ta quyền lực, ta giúp ngươi bày mưu hiến kế, ngươi là BOSS ta là công nhân, ta chỉ đi làm!" Mặc dù trong giọng nói có chút từ ngữ làm người khác không thể hiểu được, Bắc Thần Thiên vẫn biết đại khái ý tứ, gật đầu nói."Được!"

“Thứ hai, ta cũng không phải là thuộc hạ của ngươi, nếu như ngươi dùng phương thức sắp xếp nhân lực đối đãi ta, vậy thì tự cầu phúc cho mình đi!" Lâm Phong nói những lời này cũng không giống đang nói đùa, nàng có lợi thế, Thiên Hoang Nhẫn cùng Ngô Câu cũng ở trên tay nàng, Bắc Thần Thiên muốn giết nàng cũng còn phải suy tính. Mà Bắc Thần Thiên cho dù có đề phòng nàng, nàng cũng không hoài nghi mình có năng lực và biện pháp ám sát hắn!

Lúc này nam tử mày rậm phía sau Bắc Thần Thiên trừng mắt cười lạnh: “Ngươi cho rằng ngươi là ai! Quá được voi đòi tiên rồi!"

Lâm Phong ánh mắt còn lạnh lùng hơn, trong đôi mắt đẹp hàn quang mãnh liệt: “Ngươi là cái thá gì, ta và chủ tử ngươi đang nói chuyện, ngươi có tư cách ở chỗ này hô to gọi nhỏ sao?!"

Người nọ vừa nghe đã giận dữ, vốn cho rằng nàng đẹp mắt, ai biết được vừa nhìn thấy ánh mắt nàng lãnh khốc cực độ, lập tức một cỗ lãnh khí từ sống lưng truyền tới, toàn thân cũng nổi lên một tầng nổi da gà. Này… Nữ nhân này quả thực không phải là người! Không có người nào lại có bộ dáng lãnh khốc, hoàn toàn không đem bất kỳ tánh mạng người nào đặt ở trong mắt, nàng chính là một ác ma!

Nam nhân này còn có một loại cảm thụ khác, đó là hắn thấy nữ nhân này phong phạm hòa khí chất, thế nhưng lại ở gần Bắc Thần Thiên! Trong nháy mắt liền sợ hãi, chỉ sợ nỗi sợ này cũng là đến từ nỗi sợ đối với Bắc Thần Thiên.

“Ta từ sớm cũng không đem ngươi trở thành thuộc hạ, điểm này ngươi có thể yên tâm." Bắc Thần Thiên đáp, trong lòng lại có chút buồn cười, Lâm Phong như vậy là vị trí gì? Suy nghĩ một chút, ước chừng chỉ có hai chữ bằng hữu mới có thể giải thích? Bắc Thần Thiên chưa từng có bằng hữu, Lâm Phong này thật đúng là may mắn.

“Thứ ba…" Lâm Phong lạnh lùng liếc mọi người một cái, lãnh ngạo bất luận kẻ nào cũng không coi vào đâu, khí chất lập tức áp bách người tới không thở nổi: “Ta không hi vọng bộ hạ của ngươi giống như đầu ngưu theo dõi ta."

“Hôm nay ngươi nói những lời này, bọn họ nếu còn theo dõi ngươi, ta sợ rằng vậy thì thật là chán sống rồi." Một mặt nói cho Lâm Phong biết chuyện này phải dựa vào diễn thuyết của nàng lúc này, mặt khác còn cho thấy thái độ đám người họ, Lâm Phong không phải dễ động vào, nếu chọc nàng, không cẩn thận có thể sẽ mất mạng!

“Tốt, ngươi đã đáp ứng, từ giờ ta bắt đầu giúp ngươi, trước tiên nói một chút về tình huống chuyện hôm nay." Lâm Phong nói đến đây đột nhiên chuyển sự chú ý tới đám người kia, đem cảm xúc bất bình tinh tế bộc lộ, quả nhiên là không thể xem thường nữ nhân a! Bạch y nam tử nhìn Bắc Thần Thiên máy mắt, gật đầu.

Bắc Thần Thiên nhất thời nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười làm nữ nhân trong thiên hạ điên cuồng, tỏ vẻ nàng có thể nói tiếp.

Lâm Phong làm bộ như không nhìn thấy, mặc dù nàng không thể không thừa nhận Bắc Thần Thiên đích xác rất có sức hút mê đảo nữ nhân, nhưng nàng cũng không phải là nữ nhân bình thường, một chút đẹp đẽ nhiều nhất chỉ là sức tưởng tượng,vào hoàn cảnh sống chết trước mắt thì có thể có tác dụng gì?

Suy tư một chút, sắp xếp lại một chút đầu mối, Lâm Phong bắt đầu chậm rãi nói: “Cả câu chuyện ta nghĩ là ngươi ở Trường Bàn Cung lúc trước cũng đã bày mưu rồi, những người phía sau ngươi được sắp xếp ở Trường Bàn Cung ngày đó bắt Lôi Nhiên không có kết quả, song chiến sự ở Tập Lan càng ngày càng khẩn trương, cộng thêm ngươi cũng biết Hồng Diệp Cốc sớm đã cùng Lôi Nhiên có liên quan, nghĩ đến bọn họ sợ rằng có động tĩnh khác thường, kềm nén không được, cho nên ngươi mới chú ý tới bọn họ." Ngừng lại một chút, ánh mắt lạnh lẽo quét qua Ân Môn võ tướng, thấy thân thể Ân lão đầu run lên, biết mình không đoán sai, lãnh ngạo cười một tiếng, tiêu sái đi xuống.

“Vốn là ta không nghĩ tới chuyện liên lạc, nhưng ở chung một chỗ với ngươi, lại trước hết nghĩ đến tình huống Tập Lan, ngươi vừa vào Tập Lan liền giả dạng bộ dáng bị đả kích, ta đã cảm thấy có cái gì không đúng. Cho dù ngươi binh lực ít hơn đi nữa, ngươi là Bắc Thần Chiến thần cũng không thể không có một chút phản kích, trừ phi — đó là kế hoạch dựng trước!" Lâm Phong âm lãnh liếc nhìn Bắc Thần Thiên, phát hiện hắn đang mỉm cười gật đầu, nàng nói tiếp:

“Ở Trường Bàn Cung, ngươi để cho bộ hạ của ngươi đi trước một bước tới vùng phụ cận Hồng Diệp Cốc để ẩn núp, thuận tiện phái mấy đội binh mã giả dạng đi tới, mục đích là ‘báo cho’ những người đó biết, ngươi đại khái có thám thính qua Hồng Diệp Cốc, sau đó ở Tập Lan giết chết Tam Hoàng tử rồi sau sẽ vào bên trong Hồng Diệp Cốc, lúc này Lôi Nhiên khẳng định cũng có động thủ, tất coi trọng địa thế Hồng Diệp Cốc, cho nên ngươi mượn gió bẻ măng, tính toán đem Lôi Nhiên cùng nhau đấu ở trong Hồng Diệp Cốc."

“Đáng tiếc, ngươi đã tính sai một bước, chính là Ngô Câu cầm đi làm mồi nhử lại không cẩn thận rơi vào trong tay của ta, hơn nữa ngươi đã đánh giá thấp Lôi Nhiên, Lôi Nhiên phái người dẫn toàn bộ binh lính Tập Lan tới, còn vấn đề nhức đầu nữa là đại tướng Dịch Bắc Phi."

“Vị Tập Lan tam hoàng tử chết oan uổng, quốc bảo thì không biết tung tích, Tập Lan nhất định sẽ giao cho Nghiêm gia điều tra việc này, nếu không phải ta đây xuất hiện ngoài ý muốn, chỉ sợ ngươi mặc dù không đến nỗi bị vây khốn ở bên trong thành, nhưng đi ra ngoài cũng không dễ dàng gì."

“Đúng là tình thế của Hồng Diệp Cốc ngươi biết rõ ràng nhưng bản lãnh của Lôi Nhiên cũng không nhỏ, nếu như hôm nay không phải là ta ở chỗ này giúp ngươi, ngươi cho rằng ngươi có thể dễ dàng dẫn người phế bỏ cơ quan Hồng Diệp Cốc sao? Còn có, ngươi phái người đuổi theo Lôi Nhiên, nói không chừng cũng không phải bởi vì hắn là Lôi Nhiên, Bắc Thần Thiên nếu tự danh Chiến thần, chính Lôi Nhiên ngươi sợ rằng cũng không coi hắn là gì."

Lâm Phong nói đến đây liền nhìn quanh Hồng Diệp Cốc một vòng, mọi người chung quanh đều hiện lên ánh mắt kinh ngạc, ai cũng không nghĩ ra, một vòng toan tính lớn phức tạp làm người ta choáng váng đầu óc. Suy nghĩ logic, hợp lý lại đến từ mỹ nữ đệ nhất thiên hạ vốn chỉ biết ca múa cầm kỳ.

Tên thủ hạ mới vừa hướng nàng mắng mãnh liệt giờ hắn đã nói không ra lời, nhìn dáng dấp thật như bị lời nói hù dọa.

Thủ hạ Bắc Thần Thiên chính là người Ân Tang, hắn chưa bao giờ suy đoán được ý nghĩ trong lòng Bắc Thần Thiên. Bình thường Bắc Thần Thiên đem công việc giao phái cho thủ hạ, hơn nữa không để cho các người bọn họ liên lạc xâu chuỗi mọi chuyện, người chân chính biết hết sự tình tiền căn hậu quả thế nào thật sự không có bao nhiêu. Bắc Thần Thiên cũng không thích nói ra kế hoạch của mình, xem ra tình huống thế này, ước chừng chỉ có bạch y nam tử lúc đầu dẫn người mai phục tại chung quanh Hồng Diệp Cốc là biết.

Mà nữ nhân này, thế nhưng thuận miệng nói mấy câu lại đúng cả! Bắc Thần Thiên còn có chút gật đầu thưởng thức!

“** Cũng đúng gần hết rồi, ngươi quả nhiên rất thông minh."

“Quá khen quá khen, chính xác là kế hoạch của ngươi tương đối sắc sảo." Lâm Phong cũng cười."Còn phần phía sau nha, vậy thì ngươi tự mình bổ sung đi."

“Không sai, trước đó vài ngày ta nhận được tin tức, trong Hồng Diệp Cốc có một trong tám đại thần binh, Tàn Thương." Đột nhiên toàn thân Bắc Thần Thiên tản ra một cỗ khí lãnh ngạo, trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy sắc thái vương giả: “Ta Bắc Thần Thiên tương lai nhất định xưng bá thiên hạ, thần binh, về lý chúng ta nên lấy đi. Bất quá ta cũng biết, muốn bọn họ giao ra thần binh chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy, cho nên ta phái người điều tra tất cả những gì có liên quan tới Hồng Diệp Cốc, sau đó phát hiện ra bọn họ cùng Thiên Thành từng có liên quan."

“Họ cùng Lôi Nhiên có quan hệ, vậy thì tốt, dù sao ta Bắc Thần cùng Thiên Thành có mâu thuẫn cũng không phải là ngày một ngày hai. Cho nên ta bẩm báo phụ vương xin lệnh tiến tới Trường Bàn Cung, lấy cớ đuổi bắt Lôi Nhiên, trên thực tế mục tiêu là Hồng Diệp Cốc. Ngươi nói Xuy Tuyết bọn họ đi sau là không sai, nhưng trước kia ta đã sớm phái người mai phục chung quanh Hồng Diệp Cốc, nếu không Xuy Tuyết bọn họ thế nào lại không một chút kinh động đến tướng quân ở trong cốc?"

Lúc này, đám người Ân gia sắc mặt đã sớm tái xám, thì ra ngay từ lúc vừa bắt đầu người ta đã tính toán bọn họ, mà bọn họ lại còn vui vẻ nhảy vào cái bẫy này, Lâm Phong cũng hít một hơi lãnh khí, nguyên kế hoạch là ở Trường Bàn hắn đã sắp đặt hết thảy, nào biết Trường Bàn chẳng qua là một thủ đoạn mê hoặc người. (thật là kế hoạch cao siêu L, táo đọc mãi mới hiểu T___T)

Trong lòng không khỏi bội phục, nam nhân Bắc Thần Thiên này ngày sau chắc chắn rạng danh cả Ân Tang đại lục!

Lạnh lùng cười một tiếng, Lâm Phong hai tay ôm ở trước ngực: “Ta đây bây giờ là không còn việc nữa? BOSS tiên sinh?"

“Không nên dùng từ kỳ quái gọi ta, người bên cạnh ta trực tiếp gọi ta là Thiên." Bắc Thần Thiên lộ ra một nụ cười mê người nói.

“Thiên?" Lâm Phong vô ý nhún vai: “Hay là gọi Thần Thiên đi, dễ nghe hơn chút."

Trong mắt Bắc Thần Thiên không khỏi hiện lên một tia dị thường, nữ nhân này thật đúng là bất đồng với người khác, đối mặt hắn nàng cũng có thể nói nói cười cười, có nữ nhân nào thấy hắn lại không tỏ thái độ thấy người sang bắt quàng làm họ, liều mạng lấy lòng mong muốn trèo cao? Điều này làm hắn tán dương, cảm thấy trên người nữ nhân này có cỗ khí chất đặc biệt, hắn cũng không nói lên được.

Bất quá Bắc Thần Thiên rất tin tưởng năng lực của mình, đợi một thời gian, hắn nhất định có thể tìm hiểu được từ chính miệng Lâm Phong!

“Tốt, ngươi muốn gọi thế nào thì cứ như vậy đi." Bắc Thần Thiên đối với cách xưng hô thường không để ý, lại rất để ý một chuyện khác: “Xuy Tuyết, lục soát toàn bộ Hồng Diệp Cốc chưa? Tìm được Tàn Thương không?"

Bạch y nam tử lắc đầu ánh mắt phức tạp nhìn Lâm Phong, Lâm Phong lúc này im lặng không nói, thật ra thì nàng làm việc theo dự tính, hôm nay giúp đỡ Bắc Thần Thiên, nếu như Bắc Thần Thiên không có năng lực, ngày sau nàng nghĩ muốn làm phản cũng làm được.

“Quái lạ, chẳng lẽ Lôi Nhiên đã lấy được?"

Lâm Phong phiền não, không khỏi cười lạnh: “Trí thông minh đâu rồi? Ngươi chẳng lẽ không biết rõ ràng Hồng Diệp Cốc là địa phương thế nào? Nơi này dù sao cũng là đất của người, nếu như Ân tướng quân không để chúng ta tìm kiếm, chúng ta làm sao có thể tìm được?"

Một câu nói nhắc nhở Bắc Thần thiên, xem ra muốn Tàn Thương, thực sự phải hạ thủ từ người Ân gia.

Lâm Phong nói làm không ai cảm thấy không ổn, Bắc Thần Thiên đã ngầm đồng ý rồi, bọn họ còn dám nói gì nữa? Huống chi Lâm Phong mới vừa diễn thuyết một phen, thần thái không phải người bình thường nào cũng có thể làm được, bất giác ở trong lòng họ uy tín đã tăng thêm nhiều phần, lúc này Lâm Phong nói chuyện rất có phân lượng, đã tăng thêm cấp bậc cùng với Bắc Thần Thiên.

Ý tưởng của Bắc Thần Thiên chợt phát, cười một tiếng: “Vậy ngươi có biện pháp gì khiến bọn họ mở miệng nói ra tung tích của Tàn Thương?"

Hắn chính là muốn xem bản lãnh của Lâm Phong, mặc dù bản lãnh của nàng hắn đã chứng kiến không ít lần, nhưng đến tột cùng nàng còn có thể cho hắn bao nhiêu ngạc nhiên nữa, đây mới thật sự là động không đáy, Bắc Thần Thiên cảm giác hắn có chút rơi vào trong trò chơi, ra không được nữa rồi, nhưng là, nữ nhân Lâm Phong này làm cho người ta cảm thấy tò mò, càng muốn đi sâu tìm hiểu, nàng đến tột cùng là dạng nữ nhân gì.

Vốn cho là nàng sẽ lạnh lùng cự tuyệt, vậy mà Lâm Phong lại khẽ mỉm cười: “Chuyện này có khó khăn gì?"
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại