Gia, Thiếu Dạy Dỗ
Quyển 1 - Chương 47: Đồ ăn ngoài có độc
“Xem ra công chúa Bố Lý Tạp Tạp đối với con gái riêng rất có hảo cảm nhỉ." Du Niệm thản nhiên một câu, nhất thời làm cho Bố Lý Tạp Tạp tức giận đến nói không ra lời, con gái riêng đối với hoàng thất công chúa các cô mà nói, đó là cực độ khinh bỉ chán ghét, nếu không phải xem Du Niệm không vừa mắt, cô cũng sẽ không nói những lời này, xem, con gái riêng kia thế nhưng lộ ra ánh mắt cảm kích với cô, đúng là thật sự là ghê tởm chết người!
Con gái riêng không phải tội, nhưng là loại con gái riêng này không có thực lực lại muốn cướp đoạt đồ không thuộc về mình, thật sự làm cho người ta chán ghét, người này a, nên tự mình hiểu lấy.
Sắc mặt Âu Dương Minh Thiến không tốt lắm giữ chặt Bố Lý Tạp Tạp không cho cô nói nữa, ánh mắt đảo qua không khí ái muội rõ ràng của Khúc Quyến Sí và Du Niệm, trong mắt xẹt qua một chút tàn nhẫn, một cái lướt qua, lại hoàn toàn bị Đan Vận Hi thấy được.
Đan Vận Hi anh khí cau mày, phản xạ có điều kiện đã muốn sờ roi quen thuộc bên người, sờ soạng nhưng không thấy, thế này mới nhớ tới hôm nay không mặc giáo phục, cô cũng không mang roi.
Moscow Liz nhìn trong con ngươi dịu dàng của Du Niệm mang theo cường thế và bá khí không dễ khí, chỉ cảm thấy toàn thân bỗng dưng có độ ấm, hóa ra, đây là cảm giác nắm giữ tín nhiệm hay sao? Cô gái này, rõ ràng các cô đều không biết đối phương...
"Cảm ơn cô." Moscow Liz nói xong xoay người, ngẩng đầu ưỡn ngực bước đi cao ngạo bất khuất trở lại khu học viện Lô Bố, dưới ánh mắt không vui của Độc Cô Hữu, dưới ánh mắt hoảng sợ của Tạp Lệ Na Rhone mà ngồi trên vị trí cao nhất, dĩ vãng đây đều là chỗ của Độc Cô Hữu, hoặc là nói, đều là cô tặng chỗ cho hắn.
Du Niệm thực vừa lòng Moscow Liz tiếp thu, không thèm để ý chính mình một ngày ngắn ngủn ở đây đắc tội hai đại nhân vật của hai học viện.
"Anh nhớ rõ mới nãy nói em đừng xen vào việc của người khá màc." Du Niệm ngồi xuống, đã bị Khúc Quyến Sí ôm chầm kề tai nói nhỏ.
Du Niệm thuận theo ghé vào trong lòng Khúc Quyến Sí, ngửa đầu đối với Khúc Quyến Sí nịnh nọt lấy lòng cười, Khúc Quyến Sí không khỏi giật mình, nhìn cổ cô trắng nõn như ngọc xinh đẹp giống như thiên nga, đôi mắt không khỏi có chút âm u.
"Buổi tối đi tới chỗ anh, ngày mai cùng đi mua đồ." Một chút đều không muốn tách ra với cô. Khúc Quyến Sí chỉ biết là Du Niệm ở bên ngoài, lại không biết Du Niệm dĩ nhiên là ở với Côi Dạ Tước, không cho hắn đón đưa, Du Niệm không nói, Khúc Quyến Sí chỉ nghĩ Du Niệm đã bắt đầu tiếp nhận sinh ý gia tộc, với Lương Lễ Lương Hàn Đường Diệm bọn họ bắt đầu mỗi ngày có nhiệm vụ làm cho tới khuya, cũng sẽ không hỏi nhiều.
Nào biết lời nói của Khúc Quyến Sí làm cho Côi Dạ Tước cùng Cố Dịch Hiên vốn đã dựng thẳng lỗ tai trộm nghe bọn họ nói chuyện mà phản ứng kịch liệt.
"Không được!"
"Không được!"
Côi Dạ Tước và Cố Dịch Hiên hai mặt nhìn nhau, sau đó Cố Dịch Hiên không rõ chân tướng dứt khoát lựa chọn đứng ở mặt trận thống nhất với Côi Dạ Tước, nghĩ đến Côi Dạ Tước và bản thân như nhau có tâm tư khác với Du Niệm, nào biết đâu rằng bên người kia đã hoàn toàn hóa một con sói đói muốn ăn Du Niệm ngay cả cặn bã cũng muốn nuốt a!
Khúc Quyến Sí nheo lại đôi mắt nhìn hai người.
Cố Dịch Hiên cười tự nhiên hào phóng, tao nhã dịu dàng, “A sí, cậu quên rằng cậu đáp ứng ngày mai theo giúp tớ đi Mười Ba Tháng xem nhạc khí hay sao?"
"Tôi khi nào thì đáp ứng chứ?" Khúc Quyến Sí hoài nghi nhìn Cố Dịch Hiên, hắn lười như vậy, làm sao có thể đáp ứng giúp hắn đi xem nhạc khí? Hắn cũng không quên rằng hắn trong ngành âm nhạc đã bị hắn tàn phá rất nhiều thứ.
"A Sí ~" kéo dài âm cuối ý tứ hàm xúc không rõ, nhưng ý tứ uy hiếp thì dày đặc.
Chỉ thấy sắc mặt Khúc Quyến Sí chợt biến đổi, có chút xấu hổ, có chút ngượng ngùng, có chút quẫn bách, trốn tránh ánh mắt Du Niệm tìm tòi nghiên cứu, Khúc Quyến Sí cắn răng trừng mắt Cố Dịch Hiên, “Được! Tôi! giúp! Cậu!"
"Tôi với cậu." Đan Vận Hi chợt ra tiếng, làm cho những người nghe lén bên này không khỏi có chút sợ run.
Ánh mắt Đan Vận Hi sẳng giọng đảo qua Âu Dương Minh Thiến cùng Bố Lý Tạp Tạp, tiếng nói cố ý làm cho người ta thấy được đang đề cao, “Không có nghe thấy sao? Trong chốc lát chấm dứt, tôi với cậu đi tới đó, thẳng đến ngày kia khởi hành đi đảo Gia Bố." Có cô ở đây, nhưng kẻ không tuân thủ tác phong và kỷ luật cô cũng không tin dám ở trước mặt ra tay! La Sinh Nhược Du Niệm là đối thủ của cô, ai cũng đừng nghĩ nhúng tay ở trước lúc các cô phân ra thắng bại!
Đan Khương Hằng vẫn thản nhiên không có đem tất cả chuyện này ở trong ánh mắt nhưng nghe được lời nói của Đan Vận Hi không khỏi có chút lóe lên, ánh mắt có hơi phủ lên u buồn ý lạnh đảo qua Du Niệm, ý tứ hàm xúc không rõ nhưng thần bí tốt đẹp, như thần bí vũ trụ quanh co mênh mông.
La Sinh Nhược Du Niệm...
Thế nhưng bất tri bất giác trung lấy được người nhiều che chở như vậy, cô gái này...
Đan Vận Hi cho tới bây giờ đều là nói được thì làm được, ngay cả cha cô Đan Bân Vũ có đôi khi đều không lay chuyển được của tính tình mạnh mẽ của cô, cho nên cho dù sắc mặt Côi Dạ Tước lại khó coi, Đan Vận Hi vẫn lôi kéo tay Du Niệm lên xe của cô, hoàn toàn không cho những người khác nói thêm một câu.
"Nói đi, đường nào." Đan Vận Hi khởi động xe lại hỏi, Du Niệm đi ra ngoài ở, toàn bộ thất tịch và mười ba tước đều biết, nhưng mà mọi người mười ba tước thế nhưng tra không tới chỗ ở của cô.
Du Niệm thú vị nhìn Đan Vận Hi, thẳng cho đến Đan Vận Hi nhìn muốn tạc mao mới ra tiếng nói cho cô trang viên của Côi Dạ Tước tặng cô ở nơi nào.
"Đệt! La Sinh Nhược Du Niệm, cô thế nhưng có thể ở trong thành phố Bautis mua được một tòa trang viên như vậy sao?" Đan Vận Hi nhìn đại trang viên trước mắt, khóe miệng đột nhiên rút gân, theo bản năng sờ túi tiền của mình, tuy rằng tiền tiêu vặt một tháng của cô có thể so sánh với cùng với công chúa hoàng thất tiêu tiền như nước này, nhưng muốn cô tiêu tiền mua một trang viên này, nói như thế nào cũng phải bỏ ra tiền tiêu vặt nửa năm mới có được, thành phố Bautis tấc đất tấc vàng, huống chi loại phòng ở vùng ngoại thành này, trung bình ít nhất trên mười vạn, trang viên này, ít nhất diện tích lục địa hơn triệu vạn, hơn nữa hồ nhân tạo và bể bơi to như vậy...
Nổi da gà! Nữ phá sản a!
Du Niệm và Đan Vận Hi cùng sửa sang lại phòng ngủ cách vách, tuy rằng từ trước đến nay khách nhân này không mời, nhưng mà chủ nhân Du Niệm này dù thế nào cũng không thể không cách điệu phòng ngủ cho khách nhân nữ vương thuộc tính ngạo kiều một mình dọn dẹp, cô cũng sẽ ngạo kiều! Kẻ ngạo kiều sẽ xù lông!
Côi Dạ Tước đêm đó trong dự liệu không có trở về.
Hôm sau, Du Niệm bị Đan Vận Hi kéo ra ngoài mua đồ, mua các loại chi phí ăn mặc gì đó, trang phục vận động, bao tay, mũ, dao nhỏ, giày leo núi, dây thừng tơ tằm cứng cỏi, móc sắt câu... Trên đường gặp được không ít người trường học khác và trong trường cũng đến mua mấy thứ này.
Bán dụng cụ này chủ quán sinh ý tốt lắm, khách nhân lui tới xem phòng thái này chỉ biết League Tứ Giáo sắp bắt đầu, thầm nghĩ chuẩn bị nhanh trở về làm xong việc, cũng may ở trên tivi chiếu trực tiếp League Tứ Giáo.
Thời gian qủa trôi nhanh, thời điểm Du Niệm và Đan Vận Hi trở lại trang viên, Đan Vận Hi mệt giống tử cẩu (chó chết =)) xách một túi lớn vứt ở trên thảm, ngã vào trên sô pha nằm cứng đơ.
"Cô muốn ăn cơm tôi làm không?" bộ dáng Du Niệm tinh thần sáng láng làm cho Đan Vận Hi nghiến răng nghiến lợi, vốn xem bộ dáng Du Niệm tay nhỏ đùi nhỏ nhất thời như bị ma quỷ ám ảnh liền giúp cô xách đồ, hiện tại xem ra, là cô choáng váng quên cô gái này có sức chiến đấu cường hãn.
"Ăn cái lông! Mua đồ ăn ngoài đi! Ở Hạ Hương các ấy!" Tối hôm qua làm cô ăn khuya thiếu chút nữa khiến cô muốn lôi ruột ra luôn, trời biết cô gái này bộ dáng đẹp nhưng làm sao có thể làm ra hương vị có thể so với vũ khí sinh hóa cơ chứ!
Hai người kêu đồ ăn ngoài, không đến 10 phút liền đưa tới, hương vị mỹ vị làm cho người ta thèm ăn nhỏ dãi, nhưng mà ——
P/s: Vụ này chắc sẽ vui đây =)) ahhii vì ngày mai là ngày thi đấu =))) oh yeah!! À tiện thể 27/5 sẽ có chương 48,49,50 nhé
Con gái riêng không phải tội, nhưng là loại con gái riêng này không có thực lực lại muốn cướp đoạt đồ không thuộc về mình, thật sự làm cho người ta chán ghét, người này a, nên tự mình hiểu lấy.
Sắc mặt Âu Dương Minh Thiến không tốt lắm giữ chặt Bố Lý Tạp Tạp không cho cô nói nữa, ánh mắt đảo qua không khí ái muội rõ ràng của Khúc Quyến Sí và Du Niệm, trong mắt xẹt qua một chút tàn nhẫn, một cái lướt qua, lại hoàn toàn bị Đan Vận Hi thấy được.
Đan Vận Hi anh khí cau mày, phản xạ có điều kiện đã muốn sờ roi quen thuộc bên người, sờ soạng nhưng không thấy, thế này mới nhớ tới hôm nay không mặc giáo phục, cô cũng không mang roi.
Moscow Liz nhìn trong con ngươi dịu dàng của Du Niệm mang theo cường thế và bá khí không dễ khí, chỉ cảm thấy toàn thân bỗng dưng có độ ấm, hóa ra, đây là cảm giác nắm giữ tín nhiệm hay sao? Cô gái này, rõ ràng các cô đều không biết đối phương...
"Cảm ơn cô." Moscow Liz nói xong xoay người, ngẩng đầu ưỡn ngực bước đi cao ngạo bất khuất trở lại khu học viện Lô Bố, dưới ánh mắt không vui của Độc Cô Hữu, dưới ánh mắt hoảng sợ của Tạp Lệ Na Rhone mà ngồi trên vị trí cao nhất, dĩ vãng đây đều là chỗ của Độc Cô Hữu, hoặc là nói, đều là cô tặng chỗ cho hắn.
Du Niệm thực vừa lòng Moscow Liz tiếp thu, không thèm để ý chính mình một ngày ngắn ngủn ở đây đắc tội hai đại nhân vật của hai học viện.
"Anh nhớ rõ mới nãy nói em đừng xen vào việc của người khá màc." Du Niệm ngồi xuống, đã bị Khúc Quyến Sí ôm chầm kề tai nói nhỏ.
Du Niệm thuận theo ghé vào trong lòng Khúc Quyến Sí, ngửa đầu đối với Khúc Quyến Sí nịnh nọt lấy lòng cười, Khúc Quyến Sí không khỏi giật mình, nhìn cổ cô trắng nõn như ngọc xinh đẹp giống như thiên nga, đôi mắt không khỏi có chút âm u.
"Buổi tối đi tới chỗ anh, ngày mai cùng đi mua đồ." Một chút đều không muốn tách ra với cô. Khúc Quyến Sí chỉ biết là Du Niệm ở bên ngoài, lại không biết Du Niệm dĩ nhiên là ở với Côi Dạ Tước, không cho hắn đón đưa, Du Niệm không nói, Khúc Quyến Sí chỉ nghĩ Du Niệm đã bắt đầu tiếp nhận sinh ý gia tộc, với Lương Lễ Lương Hàn Đường Diệm bọn họ bắt đầu mỗi ngày có nhiệm vụ làm cho tới khuya, cũng sẽ không hỏi nhiều.
Nào biết lời nói của Khúc Quyến Sí làm cho Côi Dạ Tước cùng Cố Dịch Hiên vốn đã dựng thẳng lỗ tai trộm nghe bọn họ nói chuyện mà phản ứng kịch liệt.
"Không được!"
"Không được!"
Côi Dạ Tước và Cố Dịch Hiên hai mặt nhìn nhau, sau đó Cố Dịch Hiên không rõ chân tướng dứt khoát lựa chọn đứng ở mặt trận thống nhất với Côi Dạ Tước, nghĩ đến Côi Dạ Tước và bản thân như nhau có tâm tư khác với Du Niệm, nào biết đâu rằng bên người kia đã hoàn toàn hóa một con sói đói muốn ăn Du Niệm ngay cả cặn bã cũng muốn nuốt a!
Khúc Quyến Sí nheo lại đôi mắt nhìn hai người.
Cố Dịch Hiên cười tự nhiên hào phóng, tao nhã dịu dàng, “A sí, cậu quên rằng cậu đáp ứng ngày mai theo giúp tớ đi Mười Ba Tháng xem nhạc khí hay sao?"
"Tôi khi nào thì đáp ứng chứ?" Khúc Quyến Sí hoài nghi nhìn Cố Dịch Hiên, hắn lười như vậy, làm sao có thể đáp ứng giúp hắn đi xem nhạc khí? Hắn cũng không quên rằng hắn trong ngành âm nhạc đã bị hắn tàn phá rất nhiều thứ.
"A Sí ~" kéo dài âm cuối ý tứ hàm xúc không rõ, nhưng ý tứ uy hiếp thì dày đặc.
Chỉ thấy sắc mặt Khúc Quyến Sí chợt biến đổi, có chút xấu hổ, có chút ngượng ngùng, có chút quẫn bách, trốn tránh ánh mắt Du Niệm tìm tòi nghiên cứu, Khúc Quyến Sí cắn răng trừng mắt Cố Dịch Hiên, “Được! Tôi! giúp! Cậu!"
"Tôi với cậu." Đan Vận Hi chợt ra tiếng, làm cho những người nghe lén bên này không khỏi có chút sợ run.
Ánh mắt Đan Vận Hi sẳng giọng đảo qua Âu Dương Minh Thiến cùng Bố Lý Tạp Tạp, tiếng nói cố ý làm cho người ta thấy được đang đề cao, “Không có nghe thấy sao? Trong chốc lát chấm dứt, tôi với cậu đi tới đó, thẳng đến ngày kia khởi hành đi đảo Gia Bố." Có cô ở đây, nhưng kẻ không tuân thủ tác phong và kỷ luật cô cũng không tin dám ở trước mặt ra tay! La Sinh Nhược Du Niệm là đối thủ của cô, ai cũng đừng nghĩ nhúng tay ở trước lúc các cô phân ra thắng bại!
Đan Khương Hằng vẫn thản nhiên không có đem tất cả chuyện này ở trong ánh mắt nhưng nghe được lời nói của Đan Vận Hi không khỏi có chút lóe lên, ánh mắt có hơi phủ lên u buồn ý lạnh đảo qua Du Niệm, ý tứ hàm xúc không rõ nhưng thần bí tốt đẹp, như thần bí vũ trụ quanh co mênh mông.
La Sinh Nhược Du Niệm...
Thế nhưng bất tri bất giác trung lấy được người nhiều che chở như vậy, cô gái này...
Đan Vận Hi cho tới bây giờ đều là nói được thì làm được, ngay cả cha cô Đan Bân Vũ có đôi khi đều không lay chuyển được của tính tình mạnh mẽ của cô, cho nên cho dù sắc mặt Côi Dạ Tước lại khó coi, Đan Vận Hi vẫn lôi kéo tay Du Niệm lên xe của cô, hoàn toàn không cho những người khác nói thêm một câu.
"Nói đi, đường nào." Đan Vận Hi khởi động xe lại hỏi, Du Niệm đi ra ngoài ở, toàn bộ thất tịch và mười ba tước đều biết, nhưng mà mọi người mười ba tước thế nhưng tra không tới chỗ ở của cô.
Du Niệm thú vị nhìn Đan Vận Hi, thẳng cho đến Đan Vận Hi nhìn muốn tạc mao mới ra tiếng nói cho cô trang viên của Côi Dạ Tước tặng cô ở nơi nào.
"Đệt! La Sinh Nhược Du Niệm, cô thế nhưng có thể ở trong thành phố Bautis mua được một tòa trang viên như vậy sao?" Đan Vận Hi nhìn đại trang viên trước mắt, khóe miệng đột nhiên rút gân, theo bản năng sờ túi tiền của mình, tuy rằng tiền tiêu vặt một tháng của cô có thể so sánh với cùng với công chúa hoàng thất tiêu tiền như nước này, nhưng muốn cô tiêu tiền mua một trang viên này, nói như thế nào cũng phải bỏ ra tiền tiêu vặt nửa năm mới có được, thành phố Bautis tấc đất tấc vàng, huống chi loại phòng ở vùng ngoại thành này, trung bình ít nhất trên mười vạn, trang viên này, ít nhất diện tích lục địa hơn triệu vạn, hơn nữa hồ nhân tạo và bể bơi to như vậy...
Nổi da gà! Nữ phá sản a!
Du Niệm và Đan Vận Hi cùng sửa sang lại phòng ngủ cách vách, tuy rằng từ trước đến nay khách nhân này không mời, nhưng mà chủ nhân Du Niệm này dù thế nào cũng không thể không cách điệu phòng ngủ cho khách nhân nữ vương thuộc tính ngạo kiều một mình dọn dẹp, cô cũng sẽ ngạo kiều! Kẻ ngạo kiều sẽ xù lông!
Côi Dạ Tước đêm đó trong dự liệu không có trở về.
Hôm sau, Du Niệm bị Đan Vận Hi kéo ra ngoài mua đồ, mua các loại chi phí ăn mặc gì đó, trang phục vận động, bao tay, mũ, dao nhỏ, giày leo núi, dây thừng tơ tằm cứng cỏi, móc sắt câu... Trên đường gặp được không ít người trường học khác và trong trường cũng đến mua mấy thứ này.
Bán dụng cụ này chủ quán sinh ý tốt lắm, khách nhân lui tới xem phòng thái này chỉ biết League Tứ Giáo sắp bắt đầu, thầm nghĩ chuẩn bị nhanh trở về làm xong việc, cũng may ở trên tivi chiếu trực tiếp League Tứ Giáo.
Thời gian qủa trôi nhanh, thời điểm Du Niệm và Đan Vận Hi trở lại trang viên, Đan Vận Hi mệt giống tử cẩu (chó chết =)) xách một túi lớn vứt ở trên thảm, ngã vào trên sô pha nằm cứng đơ.
"Cô muốn ăn cơm tôi làm không?" bộ dáng Du Niệm tinh thần sáng láng làm cho Đan Vận Hi nghiến răng nghiến lợi, vốn xem bộ dáng Du Niệm tay nhỏ đùi nhỏ nhất thời như bị ma quỷ ám ảnh liền giúp cô xách đồ, hiện tại xem ra, là cô choáng váng quên cô gái này có sức chiến đấu cường hãn.
"Ăn cái lông! Mua đồ ăn ngoài đi! Ở Hạ Hương các ấy!" Tối hôm qua làm cô ăn khuya thiếu chút nữa khiến cô muốn lôi ruột ra luôn, trời biết cô gái này bộ dáng đẹp nhưng làm sao có thể làm ra hương vị có thể so với vũ khí sinh hóa cơ chứ!
Hai người kêu đồ ăn ngoài, không đến 10 phút liền đưa tới, hương vị mỹ vị làm cho người ta thèm ăn nhỏ dãi, nhưng mà ——
P/s: Vụ này chắc sẽ vui đây =)) ahhii vì ngày mai là ngày thi đấu =))) oh yeah!! À tiện thể 27/5 sẽ có chương 48,49,50 nhé
Tác giả :
Hắc Tâm Bình Quả