Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly
Chương 33: Tái xuất giang hồ
Lạc Thiếu Thừa và Tiểu Duyệt đang chơi đùa vui vẻ thì điện thoại bên cạnh vang lên, nghe thấy tiếng chuông, Lạc Thiếu Thừa không khỏi sửng sốt, nhân vật Mặc Vũ Lưu Thương dừng lại thì bị Cửu Lê Nguyệt Lạc ném kỹ năng công kích, lượng máu của Mặc Vũ Lưu Thươn giảm xuống. Lạc Thiếu Thừa hồi hồn, tăng máu tăng tốc độ, chạy như điên tới phía trước công kích lại. Vừa đánh chữ vừa bổ huyết, sử dụng các kỹ năng. Bản thân cảm thấy chơi đùa với Tiểu Duyệt thật là vui vẻ, đồng thời cảm khái sâu sắc: mình khi nào thì có khuynh hướng bị ngược vậy ta…
[tán gẫu gần] Mặc Vũ Lưu Thương: Tiểu thiếp, chờ khi nào nàng hết giận chúng ta lại nói tiếp, giờ ta out trước.
Logout xong điện thoại vẫn còn kêu.
Lê Duyệt thấy đối phương logout, cảm thấy tức giận cử mình như đánh vào bông, buồn bực không thôi, cô nhìn đồng hồ, lúc trước đánh quái sau lại dây dưa với Mặc Vũ Lưu Thương, hiện tại cũng gần tám giờ rồi. Cô và Mặc Vũ Lưu Thương truy đuổi bất tri bất giác lại chạy xuống tầng thứ ba trong Thiên Trọng Sơn…Cô không khỏi than thở: vừa rồi chỉ lo rượt theo Mặc Vũ Lưu Thương, cũng may Thiên Trọng Sơn thưa thớt, nếu là địa phương khác thì không biết bao nhiêu người nhìn thấy trò khôi hài này rồi…Ai, mình sao lại mất tỉnh táo như vậy… nhìn chằm chằm đỉnh đầu “Tiểu thiếp của Mặc Vũ Lưu Thương", Lê Duyệt lập tức đem danh hiệu này che đi. Thuận đường xuống núi, thuấn di tới Lạc Dương.
Lạc Dương
Không đi đài Trảm Long, mà đi Lạc Dương vì cô nhìn thấy khung bạn tốt đang nháy.
[nói nhỏ] Tiểu Hải mỉm cười: Cứu mạng! Ngoại ô thành Lạc Dương!
Tiểu Hải mỉm cười là em trai bảo bối của Gậy trúc ăn quốc bảo, nhưng mà khi vào Tiên ma cậu ta lại bám dính cô, bởi vì cậu ta là em trai Gậy trúc nên cô đã thu cậu ta làm em kết nghĩa. Bởi vì cuối kỳ, cha mẹ cậu ta không cho chơi game nên cô không được nhìn thấy đệ đệ đáng yêu, lần trước không cứu được Trúc Tử, lần này cũng không thể không cứu được Tiểu Hải cho nên cô thuấn di đến điểm truyền tống ở Lạc Dương, ném thuốc phụ trợ rồi chạy như điên đến chiến trường - ngoại ô thành Lạc Dương.
Đến nơi tìm kiếm ID Tiểu Hải, mới phát hiện em kết nghĩa của cô đang anh dũng lấy một chọi ba…
Lê Duyệt nhìn thấy cảnh này không khỏi nhíu nhíu lông mày, vội chạy đến thuận tay quăng kỹ năng Đông Tuyết Băng Lăng… Lúc trước kỹ năng Đông Tuyết Băng Lăng không có tác dụng với Mặc Vũ Lưu Thương, cũng không đại biểu đối với người khác không có hiệu quả, khu vực bị biến đổi làm người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Đông Tuyết Băng Lăng là kỹ năng quần công của hệ băng, người bị trúng chiêu sẽ bị đóng băng đồng thời còn bị tổn hại máu 20%-40%. Đông Tuyết Băng Lăng có thể sử dụng quỳnh hoa ngọc lộ để giải. Nhưng quỳnh hoa ngọc lộ rất quý giá, vả lại người chơi bình thường sẽ không tốn tiền mua vật phẩm này. So với dược phẩm hệ phụ trợ, dược trực tiếp bổ huyết càng được người chơi bình thường hoan nghênh hơn, cho nên đối mặc với đám người đã bị đóng băng này, cô còn có thời gian để đánh chữ:
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Mọi người thật hăng hái, buổi tối còn ở chỗ này vận động…
[tán gẫu gần] Tiểu Hải mỉm cười: chị, sao chị lại đóng băng cả em! Trực tiếp giết bọn họ đi!
Không khí giương cung bạt kiếm dưới bầu trời đầy băng tuyết tạm thời bị hoãn lại. Tiểu Hải cũng bị đông lạnh, tiểu hài tử tức giận chỉ có thể hét lên ủy khuất.
Không lập tức miểu sát bọn họ là vì Lê Duyệt đã nhìn thấy mấy người đối địch Tiểu Hải là bang chúng bang “Sấm sét cuồn cuộn". Mà bang chủ bang này – “Tuyệt lộ phùng sinh" cô có quen, trước kia từng cùng anh ta tổ đội đi phụ bản ngược quái… Nếu bọn họ ở trong bang của bạn tốt, cô cần phải hỏi rõ sự tình…
Đang lúc Tiểu Hải viết chữ, cô ném thêm một lần Đông Tuyết Băng Lăng, mọi người lại bị đóng băng lần nữa.
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: bang chúng bang Sấm sét cuồn cuộn, tại sao lại vây đánh Tiểu Hải?
Cô vốn có ý tốt muốn tìm hiểu nguyên nhân rõ ràng nhưng những người đó thấy cô đi cùng Tiểu Hải thì không nghĩ cô sẽ không thiên vị, huống chi bọn họ biết mình đuối lý cũng không biết xấu hổ nói ra lý do. Lúc này bị kỹ năng của cô làm cho không thể hành động thì tức giận không muốn phối hợp, đánh không thắng nhưng ít nhất miệng lưỡi thì chưa chắc đã thua.
[tán gẫu gần] Bọt khí bướng bỉnh: Đánh thì đánh đi, Cửu Lê Nguyệt Lạc không phải chỉ là cấp cao một chút thôi sao, ỷ thế hiếp người sao tính là anh hùng!
[tán gẫu gần] Thần tiên cũng lười biếng: Bọt khí, phỏng chừng cô ta bị người yêu bỏ, thời mãn kinh đến sớm đó mà ~
[tán gẫu gần] Cô gái xinh đẹp: Lão quái vật! Bà cô già xấu xí!
Lê Duyệt nghe vậy cười lạnh. Cô vốn muốn dĩ hòa vi quý, nghe khẩu khí của đối phương thì biết bọn họ cũng không phải là người lương thiện gì, đối với những con kiến hôi chướng mắt này, giết bọn họ chỉ là một cái nhấc tay chi lao mà thôi. Dọn dẹp bọn họ so với đông cứng bọn họ thì đơn giản hơn nhiều, sớm chết sớm siêu sinh! Hiện tại cô đang khó chịu, mấy người kia thật là ngu xuẩn không biết tự lượng sức mình đúng là tự tìm đường chết…
Lúc trước bị Mặc Vũ Lưu Thương đùa giỡn bây giờ lại bị những người này nhục mạ tức giận lại một lần nữa bùng lên, mắt hiện lên tia lạnh lẽo. Vừa rồi gửi tin cho Tuyệt lộ phùng sinh nhưng cậu ta chưa đáp lại, nhưng hiện tại cô đã không nhịn được:
[tán gẫu gần] Cửu Lê nguyệt Lạc: Tuyệt lộ phùng sinh không ở đây, thì không có người dạy các ngươi như thế nào làm người sao? Quên đi, hôm nay ta ngứa tay liền thay bang chủ các ngươi thanh lý môn hộ, ngày khác phải kêu hắn mời rượu mới được! Tiểu Hải, lui qua một bên, đừng ở đây cản trở hưng trí của chị~
Trong ba người, Bọt khí bướng bỉnh là người đầu tiên ngẩng đầu lên mắng cô. Bọt khí bướng bỉnh là đao khách, công kích phạm vi gần, tạm thời bị vây trong trạng thái đóng băng, cô cố ý di chuyển nhân vật đến trước mặt Bọt khí:
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: vị anh hùng này, tốt độ nhanh lên một chút được không? Ta chờ rất lâu rồi đó…
Giọt khí bướng bỉnh quăng ra kỹ năng, cũng vì phản ứng quá chậm, bị hệ thống phán định Cửu Lê Nguyệt Lạc MISS rụng… Tiếp theo, Cửu Lê Nguyệt Lạc trả lễ quăng ra một chiêu, Bướng bỉnh giọt khí quang vinh quy thiên.
Bên cạnh Bướng bỉnh bọt khí – Thần tiên cũng lười biếng tuyết trên người cũng đã tan. Lê Duyệt khóe miệng hơi hơi giơ lên, trong mắt hiện ra một tia giảo hoạt…
Thần tiên cũng lười biếng thấy Cửu Lê Nguyệt Lạc ở gần mình, nắm lấy cơ hội khi tuyết tan thì chạy tới, sử dụng kỹ năng đâm tới _
Thấy chị bị đâm, Tiểu Hải đang xem cuộc chiến trên màn hình không kiềm hãm được “ A…" một tiếng, buồn bực trong lòng, chị như thế nào…
Ai ai, mới vừa rồi đánh một trận với thích khách Minh chủ, rồi cùng người kia chạy đến Sinh tử gian đó mới là kích thích, một đao nhẹ như bông này giống như là gãi ngứa thôi… Lê Duyệt thấy không thú vị bĩu môi, cho ngươi cơ hội còn không biết lợi dụng, không công kích được còn không biết sử dụng ám khí…, đứa nhỏ này thật không có tiền đồ!
Thần tiên cũng lười biếng thành công đâm trúng Cửu Lê Nguyệt Lạc, đang ở trong lòng vui vẻ khinh bỉ: Cửu Lê Nguyệt Lạc cũng không có gì giỏi…
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Công kích của ngươi chỉ có giá trị tổn thương như vậy thôi sao? Đúng là không biết xấu hổ, quên ta đứng thứ hai bảng xếp hạng cao thủ sao, …
Thần tiên cũng lười biếng thấy những lời này, trong nháy mắt giận đến phát run…Cô ta chính là cố ý! Đánh được cô ta mình tuyệt đối sẽ tự tin cao ngạo, cố ý để cho mình đuổi kịp, cố ý chịu một đao! Cố ý nhục nhã mình! Không chờ Thần tiên cũng lười biếng có phản ứng, Cửu Lê Nguyệt Lạc đã tiện tay chém một kiếm quật nhân vật ngã xuống đất.
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Nói ai là bà cô già…Cô nhận lầm tổ tông rồi, bản đại nhân cũng không nhớ mình có tôn tử không nên thân như vậy!
Lê Duyệt cảm thấy chơi chán, mắt thấy bạn của mình bi cô đánh, Cô gái xinh đẹp cũng không biết hỗ trợ.
Tiểu Hải mỉm cười cảm thấy sảng khoái, nhìn màn hình, người nào đó xem đến ngây người…Chị, rất suất!!
Loại bỏ xong ba người, Lê Duyệt trong nháy mắt lộ ra khoái ý, mới vừa rồi bị Mặc Vũ Lưu Thương đùa giỡn, bây giờ cô đạp người khác xuống, trong lòng không khỏi cân bằng rất nhiều: thực thống khoái, thấy người khác thống khổ thật sảng khoái >.
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: GAME OVER, kết thúc công việc!
Cửu Lê Nguyệt Lạc gọi Tiểu Hải đi đài Trảm Long, lần này tâm tình cô tốt nên nhắc nhở:
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Ta tốt bụng nhắc nhở các người, tốt nhất hỏi thăm một chút, ta và bang chủ các cậu có giao tình như thế nào!
Sau đó, Thần tiên cũng lười biếng mới hỏi thăm được từ những người bạn, hai tháng trước bang chủ của bọn họ hai tay nâng đạo cụ trò chơi – hoa Phượng Hoàng, đuổi theo Cửu Lê Nguyệt Lạc suốt năm tòa thành của mười con phố dài…Khó trách khi bọn họ bị Cửu Lê Nguyệt Lạc đùa giỡn, cầu cứu thì không một ai dám đứng ra…
[tán gẫu gần] Mặc Vũ Lưu Thương: Tiểu thiếp, chờ khi nào nàng hết giận chúng ta lại nói tiếp, giờ ta out trước.
Logout xong điện thoại vẫn còn kêu.
Lê Duyệt thấy đối phương logout, cảm thấy tức giận cử mình như đánh vào bông, buồn bực không thôi, cô nhìn đồng hồ, lúc trước đánh quái sau lại dây dưa với Mặc Vũ Lưu Thương, hiện tại cũng gần tám giờ rồi. Cô và Mặc Vũ Lưu Thương truy đuổi bất tri bất giác lại chạy xuống tầng thứ ba trong Thiên Trọng Sơn…Cô không khỏi than thở: vừa rồi chỉ lo rượt theo Mặc Vũ Lưu Thương, cũng may Thiên Trọng Sơn thưa thớt, nếu là địa phương khác thì không biết bao nhiêu người nhìn thấy trò khôi hài này rồi…Ai, mình sao lại mất tỉnh táo như vậy… nhìn chằm chằm đỉnh đầu “Tiểu thiếp của Mặc Vũ Lưu Thương", Lê Duyệt lập tức đem danh hiệu này che đi. Thuận đường xuống núi, thuấn di tới Lạc Dương.
Lạc Dương
Không đi đài Trảm Long, mà đi Lạc Dương vì cô nhìn thấy khung bạn tốt đang nháy.
[nói nhỏ] Tiểu Hải mỉm cười: Cứu mạng! Ngoại ô thành Lạc Dương!
Tiểu Hải mỉm cười là em trai bảo bối của Gậy trúc ăn quốc bảo, nhưng mà khi vào Tiên ma cậu ta lại bám dính cô, bởi vì cậu ta là em trai Gậy trúc nên cô đã thu cậu ta làm em kết nghĩa. Bởi vì cuối kỳ, cha mẹ cậu ta không cho chơi game nên cô không được nhìn thấy đệ đệ đáng yêu, lần trước không cứu được Trúc Tử, lần này cũng không thể không cứu được Tiểu Hải cho nên cô thuấn di đến điểm truyền tống ở Lạc Dương, ném thuốc phụ trợ rồi chạy như điên đến chiến trường - ngoại ô thành Lạc Dương.
Đến nơi tìm kiếm ID Tiểu Hải, mới phát hiện em kết nghĩa của cô đang anh dũng lấy một chọi ba…
Lê Duyệt nhìn thấy cảnh này không khỏi nhíu nhíu lông mày, vội chạy đến thuận tay quăng kỹ năng Đông Tuyết Băng Lăng… Lúc trước kỹ năng Đông Tuyết Băng Lăng không có tác dụng với Mặc Vũ Lưu Thương, cũng không đại biểu đối với người khác không có hiệu quả, khu vực bị biến đổi làm người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Đông Tuyết Băng Lăng là kỹ năng quần công của hệ băng, người bị trúng chiêu sẽ bị đóng băng đồng thời còn bị tổn hại máu 20%-40%. Đông Tuyết Băng Lăng có thể sử dụng quỳnh hoa ngọc lộ để giải. Nhưng quỳnh hoa ngọc lộ rất quý giá, vả lại người chơi bình thường sẽ không tốn tiền mua vật phẩm này. So với dược phẩm hệ phụ trợ, dược trực tiếp bổ huyết càng được người chơi bình thường hoan nghênh hơn, cho nên đối mặc với đám người đã bị đóng băng này, cô còn có thời gian để đánh chữ:
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Mọi người thật hăng hái, buổi tối còn ở chỗ này vận động…
[tán gẫu gần] Tiểu Hải mỉm cười: chị, sao chị lại đóng băng cả em! Trực tiếp giết bọn họ đi!
Không khí giương cung bạt kiếm dưới bầu trời đầy băng tuyết tạm thời bị hoãn lại. Tiểu Hải cũng bị đông lạnh, tiểu hài tử tức giận chỉ có thể hét lên ủy khuất.
Không lập tức miểu sát bọn họ là vì Lê Duyệt đã nhìn thấy mấy người đối địch Tiểu Hải là bang chúng bang “Sấm sét cuồn cuộn". Mà bang chủ bang này – “Tuyệt lộ phùng sinh" cô có quen, trước kia từng cùng anh ta tổ đội đi phụ bản ngược quái… Nếu bọn họ ở trong bang của bạn tốt, cô cần phải hỏi rõ sự tình…
Đang lúc Tiểu Hải viết chữ, cô ném thêm một lần Đông Tuyết Băng Lăng, mọi người lại bị đóng băng lần nữa.
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: bang chúng bang Sấm sét cuồn cuộn, tại sao lại vây đánh Tiểu Hải?
Cô vốn có ý tốt muốn tìm hiểu nguyên nhân rõ ràng nhưng những người đó thấy cô đi cùng Tiểu Hải thì không nghĩ cô sẽ không thiên vị, huống chi bọn họ biết mình đuối lý cũng không biết xấu hổ nói ra lý do. Lúc này bị kỹ năng của cô làm cho không thể hành động thì tức giận không muốn phối hợp, đánh không thắng nhưng ít nhất miệng lưỡi thì chưa chắc đã thua.
[tán gẫu gần] Bọt khí bướng bỉnh: Đánh thì đánh đi, Cửu Lê Nguyệt Lạc không phải chỉ là cấp cao một chút thôi sao, ỷ thế hiếp người sao tính là anh hùng!
[tán gẫu gần] Thần tiên cũng lười biếng: Bọt khí, phỏng chừng cô ta bị người yêu bỏ, thời mãn kinh đến sớm đó mà ~
[tán gẫu gần] Cô gái xinh đẹp: Lão quái vật! Bà cô già xấu xí!
Lê Duyệt nghe vậy cười lạnh. Cô vốn muốn dĩ hòa vi quý, nghe khẩu khí của đối phương thì biết bọn họ cũng không phải là người lương thiện gì, đối với những con kiến hôi chướng mắt này, giết bọn họ chỉ là một cái nhấc tay chi lao mà thôi. Dọn dẹp bọn họ so với đông cứng bọn họ thì đơn giản hơn nhiều, sớm chết sớm siêu sinh! Hiện tại cô đang khó chịu, mấy người kia thật là ngu xuẩn không biết tự lượng sức mình đúng là tự tìm đường chết…
Lúc trước bị Mặc Vũ Lưu Thương đùa giỡn bây giờ lại bị những người này nhục mạ tức giận lại một lần nữa bùng lên, mắt hiện lên tia lạnh lẽo. Vừa rồi gửi tin cho Tuyệt lộ phùng sinh nhưng cậu ta chưa đáp lại, nhưng hiện tại cô đã không nhịn được:
[tán gẫu gần] Cửu Lê nguyệt Lạc: Tuyệt lộ phùng sinh không ở đây, thì không có người dạy các ngươi như thế nào làm người sao? Quên đi, hôm nay ta ngứa tay liền thay bang chủ các ngươi thanh lý môn hộ, ngày khác phải kêu hắn mời rượu mới được! Tiểu Hải, lui qua một bên, đừng ở đây cản trở hưng trí của chị~
Trong ba người, Bọt khí bướng bỉnh là người đầu tiên ngẩng đầu lên mắng cô. Bọt khí bướng bỉnh là đao khách, công kích phạm vi gần, tạm thời bị vây trong trạng thái đóng băng, cô cố ý di chuyển nhân vật đến trước mặt Bọt khí:
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: vị anh hùng này, tốt độ nhanh lên một chút được không? Ta chờ rất lâu rồi đó…
Giọt khí bướng bỉnh quăng ra kỹ năng, cũng vì phản ứng quá chậm, bị hệ thống phán định Cửu Lê Nguyệt Lạc MISS rụng… Tiếp theo, Cửu Lê Nguyệt Lạc trả lễ quăng ra một chiêu, Bướng bỉnh giọt khí quang vinh quy thiên.
Bên cạnh Bướng bỉnh bọt khí – Thần tiên cũng lười biếng tuyết trên người cũng đã tan. Lê Duyệt khóe miệng hơi hơi giơ lên, trong mắt hiện ra một tia giảo hoạt…
Thần tiên cũng lười biếng thấy Cửu Lê Nguyệt Lạc ở gần mình, nắm lấy cơ hội khi tuyết tan thì chạy tới, sử dụng kỹ năng đâm tới _
Thấy chị bị đâm, Tiểu Hải đang xem cuộc chiến trên màn hình không kiềm hãm được “ A…" một tiếng, buồn bực trong lòng, chị như thế nào…
Ai ai, mới vừa rồi đánh một trận với thích khách Minh chủ, rồi cùng người kia chạy đến Sinh tử gian đó mới là kích thích, một đao nhẹ như bông này giống như là gãi ngứa thôi… Lê Duyệt thấy không thú vị bĩu môi, cho ngươi cơ hội còn không biết lợi dụng, không công kích được còn không biết sử dụng ám khí…, đứa nhỏ này thật không có tiền đồ!
Thần tiên cũng lười biếng thành công đâm trúng Cửu Lê Nguyệt Lạc, đang ở trong lòng vui vẻ khinh bỉ: Cửu Lê Nguyệt Lạc cũng không có gì giỏi…
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Công kích của ngươi chỉ có giá trị tổn thương như vậy thôi sao? Đúng là không biết xấu hổ, quên ta đứng thứ hai bảng xếp hạng cao thủ sao, …
Thần tiên cũng lười biếng thấy những lời này, trong nháy mắt giận đến phát run…Cô ta chính là cố ý! Đánh được cô ta mình tuyệt đối sẽ tự tin cao ngạo, cố ý để cho mình đuổi kịp, cố ý chịu một đao! Cố ý nhục nhã mình! Không chờ Thần tiên cũng lười biếng có phản ứng, Cửu Lê Nguyệt Lạc đã tiện tay chém một kiếm quật nhân vật ngã xuống đất.
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Nói ai là bà cô già…Cô nhận lầm tổ tông rồi, bản đại nhân cũng không nhớ mình có tôn tử không nên thân như vậy!
Lê Duyệt cảm thấy chơi chán, mắt thấy bạn của mình bi cô đánh, Cô gái xinh đẹp cũng không biết hỗ trợ.
Tiểu Hải mỉm cười cảm thấy sảng khoái, nhìn màn hình, người nào đó xem đến ngây người…Chị, rất suất!!
Loại bỏ xong ba người, Lê Duyệt trong nháy mắt lộ ra khoái ý, mới vừa rồi bị Mặc Vũ Lưu Thương đùa giỡn, bây giờ cô đạp người khác xuống, trong lòng không khỏi cân bằng rất nhiều: thực thống khoái, thấy người khác thống khổ thật sảng khoái >.
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: GAME OVER, kết thúc công việc!
Cửu Lê Nguyệt Lạc gọi Tiểu Hải đi đài Trảm Long, lần này tâm tình cô tốt nên nhắc nhở:
[tán gẫu gần] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Ta tốt bụng nhắc nhở các người, tốt nhất hỏi thăm một chút, ta và bang chủ các cậu có giao tình như thế nào!
Sau đó, Thần tiên cũng lười biếng mới hỏi thăm được từ những người bạn, hai tháng trước bang chủ của bọn họ hai tay nâng đạo cụ trò chơi – hoa Phượng Hoàng, đuổi theo Cửu Lê Nguyệt Lạc suốt năm tòa thành của mười con phố dài…Khó trách khi bọn họ bị Cửu Lê Nguyệt Lạc đùa giỡn, cầu cứu thì không một ai dám đứng ra…
Tác giả :
Cuồng Anh Loạn Vũ