Giả Cán Bộ

Chương 166: Giả bệnh

“ Tổ đôn đốc kiểm tra lúc nào sẽ đến đây? “

Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm thất kinh, lên tiếng hỏi.

“ Cái này thì tôi cũng vô pháp khẳng định, có lẽ là cậu nên sớm chuẩn bị sẵn sàng, nhưng nghe nói, Đương Quy huyện cũng bị rút trúng rồi, nhất định sẽ đi Đương Quy huyện trước, cậu còn thời gian giảm xóc không ngắn, nhất định phải từ từ chuẩn bị, nghe nói lần này tổ đôn đốc kiểm tra công tác, không ít đại lão tỉnh ủy đều thập phần chú ý, ngàn vạn lần không thể để xảy ra chuyện sai sót, bằng không thì vấn đề cũng rất lớn đấy! “ Lời Lê Khải Minh nói rất nhanh chóng, đè thấp thanh âm xuống.

“ Hơn nữa, tôi nghe nói, Thạch bí thư rất có thể sẽ cùng tổ đôn đốc kiểm tra đi đến Đương Quy huyện, rất có thể là thuận đường đi qua khu công nghiệp các cậu, cậu nhất định phải làm tốt chuẩn bị! “

“ Tốt, tôi xin đa tạ trước, Khải Minh, tin tức của anh rất có ích, hôm nào đến nội thành, sẽ mời anh ăn cơm! “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

“ Tử Hiên, lời này của cậu chính là quá khách khí rồi, trước khi Như Thủy tiểu thư đi đã cố ý phân phó tôi, muốn tôi và cậu giúp đỡ cho nhau, muốn tạ ơn, cậu cứ đi tạ ơn Nhược Thủy tiểu thư! “ Lê Khải Minh cố ý giả bộ như mình đang tức giận, nói.

“ Khuya ngày hôm trước, Như Thủy tiểu thư còn gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi chiếu cố cậu cho tốt! “ Lần này, Lê Khải Minh coi như là mù lòa cũng có chút minh bạch, kiều nữ thiên tử Lâm Nhược Thủy này, hơn phân nửa là đã có vi diệu tình cảm đối với Dương Tử Hiên.

Nhưng cũng đúng thôi, Dương Tử Hiên cùng Lâm Nhược Thủy, hai người đều là loại người chưa lập gia đình, cũng đều là tuấn nam mỹ nữ, cộng sự cùng nhau trong thời gian không ngắn, có vài ngọn lửa tình cũng không phải là chuyện gì kỳ quái

Tuy Lê Khải Minh hiểu được, địa vị giữa hai người Dương Tử Hiên và Lâm Nhược Thủy thật sự kém nhau quá lớn, lực ảnh hưởng của Lâm gia tại vùng Đông Nam là không gì sánh kịp, trong khi Dương Tử Hiên vẫn chỉ là một cán bộ bình thường.

Nhưng cũng không phải là việc không thể, dù sao, Dương Tử Hiên còn trẻ, thế bay lên cũng rất mãnh liệt, còn chưa qua sinh nhật hai mươi sáu, tuổi mụ cũng mới chỉ hai mươi sáu, nhưng đã xứng danh với cán bộ tỉnh quản, đảm nhiệm người đứng đầu công ủy tại khu công nghiệp, so với Lê Khải Minh hắn, một thư ký trưởng ủy ban thành phố này cũng không kém cỏi hơn chút nào.

Ở trong mắt Lê Khải Minh, chỉ cần Dương Tử Hiên có thể làm cho Lâm gia thoả mãn, được Lâm Chính Cường chọn trúng, dùng lực lớn bồi dưỡng, chỉ sợ ngày sau sẽ là tiền đồ vô lượng, cưới được vợ là Lâm Nhược Thủy, một thiên chi kiều nữ này, chấp chưởng con rể độc đắc của Lâm gia hiển hách Đông Nam, cũng không phải là chuyện không thể.

Cho nên, lúc này, Lê Khải Minh giao hảo cùng Dương Tử Hiên, cũng coi như một loại đầu tư, hiện tại, quan hệ giữa Lê Khải Minh cùng La Trạch Minh rất tốt, nhưng nội tình lại là do Lâm Bái đề bạt nuôi dưỡng, thực chất bên trong đầu hắn, vẫn luôn nhớ kỹ mình là người của Lâm gia, lúc này giao hảo cùng Dương Tử Hiên, cô gia tương lai của Lâm gia, đối với tiền đồ của hắn về sau, cũng là rất có ích lợi.

“ Khục khục! “ Dương Tử Hiên ho hai tiếng, bỏ đi bối rối của mình, hàn huyên vài câu cùng Lê Khải Minh liền treo điện thoại.

Để điện thoại xuống, Dương Tử Hiên cũng là có chút ít cảm khái, Lâm Nhược Thủy đối xử với mình thật sự quá tốt, tốt đến mức Dương Tử Hiên có chút cảm động, lại có chút sợ hãi.

Bởi vì, giờ phút này, Dương Tử Hiên cũng vô pháp khẳng định nội tâm của mình nghĩ thế nào, không biết đối với Tô Ban Mai là dạng cảm tình gì, hắn lại có quan hệ thân mật cùng Trương Bích Tiêu, nhớ tới cách Lâm Nhược Thủy chú ý về mình, đáy lòng luôn cảm thấy có chút áy náy.

Nhìn nhìn đồng hồ trên tay, thời gian đã không còn nhiều lắm, Dương Tử Hiên vội vàng kêu Hồ Khải tiến vào văn phòng

“ Tiểu Khải, cậu lập tức tìm bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra Ngô Lực Khắc, cùng trưởng phòng phòng tổ chức Lâm Hạ Viên đến đây cho tôi! “ Dương Tử Hiên lập tức phân phó.

“ Bí thư, bây giờ là thời gian ăn cơm, có phải là nên đợi một tí nữa hãy gọi bọn họ hay không? “ Hồ Khải nhìn nhìn đồng hồ, cẩn thận từng li từng tí nhắc nhở.

Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói: “ Không cần chờ nữa, sự tình khẩn cấp, không kéo dài được, hiện tại liền thông báo cho bọn hắn, tôi cũng phải ăn cơm tại văn phòng, bọn hắn không cần phải quá hưởng thụ như vậy! “

Hồ Khải không dám nói nữa, vội vàng gật đầu phụ họa, trong nội tâm thầm nghĩ, quan uy Dương bí thư càng ngày càng mạnh mẽ rồi, trước kia bắt đầu còn dám cười cười ở trước mặt hắn, hiện tại đúng là ngay cả cười cũng không dám.

...

Cuối thu, không khí tươi mát, bầu trời khu công nghiệp bao la, ngàn dặm không mây, trong Tiểu Dương lầu, Lâm Hạ Viên cơm nước xong xuôi, đang cầm cái tẩu hút thuốc, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nhắm mắt dưỡng thần.

Rất khó tưởng tượng, người thần thái an tường trước mặt này, chính là trưởng ban tổ chức, trong tay nắm quyền hành điều động nhân sự khu công nghiệp.

Từ rất nhiều góc độ để giảng giải, trưởng ban tổ chức Lâm Hạ Viên này, so sánh với Thư Bình, một phó bí thư quản lý đảng, thì càng có uy vọng hơn.

Từ lúc Dương Tử Hiên đến khu công nghiệp, về sau, Lâm Hạ Viên đều khiêm tốn dị thường, thậm chí so với Thư Bình còn thấp cái cổ hơn rất nhiều, ít lộ diện tại nơi công cộng, cũng chưa bao giờ phát biểu thái độ và lập trường của mình.

Cái này lại khiến cho Dương Tử Hiên càng kiêng kị Lâm Hạ Viên, thậm chí còn hơn cả đối với Trương Lan.

Chó cắn người mới biết dấu diếm răng nhanh.

Cái đạo lý dễ hiểu này, Dương Tử Hiên thập phần minh bạch.

Dương Tử Hiên không bắt được chính xác mạch đập của Lâm Hạ Viên, không biết Lâm Hạ Viên bày ra cái tư thế khiêm tốn này, là đang treo cờ trắng? Hay là đang tọa sơn quan hổ đấu, lại để bản thân hắn làm ngư ông đắc lợi?

Lâm Hạ Viên gõ cái tẩu, đầu tẩu tỏa ra đầy khói, hắn không thích hút trung hoa, gấu mèo, các loại thuốc đặc biệt, nhưng lại có chút yêu tha thiết đối với cái tẩu trên tay.

Tiếng điện thoại vang lên, phá vỡ vẻ yên tĩnh của buổi chiều, người nghe chính là con gái bảo bối Lâm Linh của hắn, nàng đang học đại học.

Lâm Hạ Viên để sát tai vào microphone lắng nghe, lúc nghe tới câu Dương Tử Hiên thông báo hắn đi đến văn phòng, Lâm Hạ Viên liền hướng Lâm Linh quơ quơ tay.

Lâm Linh hiểu ý, nói: “ Hồ thư ký, cha tôi hôm nay sinh bệnh rồi, khả năng là không đi được, cậu xin phép hộ với Dương bí thư, thật sự xin lỗi! “

Để điện thoại xuống, Lâm Hạ Viên giơ ngón tay cái về hướng Lâm Linh, cười nói: “ Tiểu Linh thật đúng là càng ngày càng hiểu tâm tư cha, rất có khiếu làm quan, tốt, có muốn tốt nghiệp xong liền tới khu công nghiệp làm không, muốn vào cái nghành nào, tùy tiện chọn đi, cha an bài cho con, ở bên trong khu công nghiệp này, không ai dám đâm chọc cha đâu! “

“ Ôi, cha, con mới đang học học kỳ thứ ba, còn sớm quá, sao lại suy nghĩ kỹ càng đến vậy, con biết rõ cha lợi hại, tại khu công nghiệp, đến Dương bí thư cũng phải nhường cha ba phần! “

Lâm Linh làm nũng, dùng hai tay vòng trên cổ Lâm Hạ Viên, tính tình trẻ con biểu lộ ra vô cùng đáng yêu.

Cũng chỉ có lúc ở trước mặt con gái, Lâm Hạ Viên mới có thể triệt để lấy mặt nạ xuống, vừa cười vừa nói: “ Tiểu nha đầu, đâu còn sớm nữa? Học kỳ sau chính là năm thứ tư rồi, nếu như không học nghiên cứu sinh, vậy thì phải cân nhắc sự tình công tác, sớm làm tốt ý định, đến lúc đó sẽ không bị luống cuống tay chân! “

Lâm Linh nghiêng cái đầu nhỏ, gật gật đầu, sau đó liền chạy đi, chỉ còn lại Lâm Hạ Viên ngồi trong sảnh.

Lâm Hạ Viên một lần nữa ngồi trên mặt ghế, hút thuốc, tự hỏi rốt cuộc Dương Tử Hiên gọi hắn là vì chuyện gì.

Hồ Khải trong điện thoại cũng không nói là bởi vì sự tình gì, chỉ nói là chuyện gấp gáp, lại khiến cho trong nội tâm Lâm Hạ Viên có chút không thoải mái, dứt khoát giả bộ bệnh không đi.

Gõ làn khói bên trong cái tẩu, Lâm Hạ Viên thì thào tự nói: “ Chơi đùa cái gì, thông báo cho tôi, còn không nói rõ ràng, thương lượng sự tình gì, cũng là che che lấp lấp, Lâm Hạ Viên tôi chính là không bán cho cậu mặt mũi thì như thế nào, tôi lại là muốn nhìn xem cậu muốn chơi cái gì! “

“ Làm sao vậy tiểu Khải, thông báo cho hai người, cũng không cần gấp gáp đến độ đầu đầy mồ hôi chứ? “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

Hồ Khải thở dốc một hơi, nói: “ Bí thư, tôi đã thông báo đến nhà bí thư Ngô Lực Khắc cùng Lâm Hạ Viên trưởng phòng. “

“ Ừ, bọn hắn nói như thế nào? Chạy tới đây chưa? “ Dương Tử Hiên hỏi.

“ Trong nhà Lâm Hạ Viên là con gái của hắn tiếp chuyện, nói Lâm trưởng phòng bị bệnh, không tới được! “ Hồ Khải nói chuyện có chút lúng túng, nhìn nhìn sắc mặt Dương Tử Hiên không biến hóa, mới nhẹ nhàng thở ra.

“ Ngô Lực Khắc đâu? Tới hay không? “ Dương Tử Hiên đặt đầu thuốc lá ở trên gạt tàn thuốc, dụi dụi một chút rồi hỏi.

“ Ngô bí thư nói mình đang dùng cơm, cơm nước xong xuôi sẽ chạy tới! “ Hồ Khải nói.

Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: “ Tôi biết rồi, hiện tại cậu xuống dưới, kiếm đồ ăn cho tôi, cậu cũng tới đây, hôm nay ăn ngay tại văn phòng cũng được! “

Hồ Khải gật gật đầu, nhanh chóng đi ra ngoài.

Hồ Khải vừa đi ra ngoài, mặt Dương Tử Hiên liền âm trầm xuống dưới.

Cái tên Lâm Hạ Viên này, thời khắc mấu chốt rồi, vậy mà như xe bị tuột xích, giả bộ bệnh không đến, sau lần này, phải cho hắn một cái giáo huấn khó quên mới được.

Ánh mắt Dương Tử Hiên có chút rét lạnh.

...

Lúc Ngô Lực Khắc chạy tới văn phòng bí thư, Dương Tử Hiên đang dùng cơm, nhìn nhìn đồng hồ trên tay, vừa vặn cách thời điểm Hồ Khải thông báo 20", xem ra, Ngô Lực Khắc này vẫn có chút để bụng đối với lời của mình.

“ Bí thư, ngài còn chưa ăn cơm sao? “ Thân thể Ngô Lực Khắc hơi béo, trong vòng 20" ngắn ngủi đã chạy tới đây, làm cho mồm miệng thở hồng hộc, nói chuyện cũng đứt quãng.

Dương Tử Hiên gật gật đầu, lại bảo Hồ Khải dâng trà và thuốc lên mời Ngô Lực Khắc.

“ Bí thư thật đúng là công tác cần cù và vất vả, ngay cả ăn cơm trưa cũng ngồi ngay tại văn phòng, khiến cho chúng ta xấu hổ! “ Ngô Lực Khắc lấy khăn tay ra lau mồ hôi.

Dương Tử Hiên cười một tiếng, Ngô mập mạp này còn có chút ý tứ, liền nói: “ Hôm nay có chút đặc thù mà thôi, bình thường tương đối ít khi ăn cơm ở đây. “

“ Hôm nay, tôi vốn muốn tìm anh cùng trưởng phòng Lâm Hạ Viên đến, chỉ là, Lâm trưởng phòng nói hắn bị bệnh, không tới được! “

“ Chỉ là, việc này cũng không kỳ quái, hiện tại đúng vào thời điểm hạ thu giao mùa, giai đoạn dễ dàng mắc bệnh cảm mạo, lão Ngô, anh cũng phải chú ý, đừng tìm Lâm trưởng phòng, sẽ cùng nhau bị cảm mạo, hai lão đồng chí đều sinh bệnh, sợ là rất nhiều công tác đảng ở khu công nghiệp chúng ta sẽ chậm trễ đó! “ Dương Tử Hiên cầm giấy ăn trên mặt bàn lên, vừa chùi miệng vừa nói.

Tuy trên trán còn dấu vết mồ hôi, nhưng Ngô Lực Khắc có lẽ vẫn phải rùng mình một cái, Dương bí thư này đúng là ăn nói đầy ẩn ý, một câu mà có đến hai ý nghĩa.

Xem ra, Lâm Hạ Viên hoàn toàn bị người trẻ tuổi Dương bí thư này có thành kiến rồi.

Trong nội tâm Ngô Lực Khắc thầm cảm thấy may mắn, may mắn mà mình không tới muộn, Hồ Khải thông báo một tiếng, Ngô Lực Khắc cơm nước xong xuôi, liền lập tức chạy tới, thầm nghĩ Lâm Hạ Viên này cũng thật là không biết điều, Dương bí thư lần đầu tiên thông báo hắn đến văn phòng thương lượng, mặc kệ là bởi vì sao, cũng không nên giả bộ bệnh để chối từ.

Sự tình quan trường, chính là cỗ kiệu hoa nhiều người giơ lên, cậu nhường tôi một xích(0,33m), tôi tự nhiên cũng để cho cậu ba phần, cậu rơi mặt mũi của tôi, khẳng định tôi cũng sẽ không để cậu yên, cứ từ từ mà chịu đựng.

“ Tôi tìm các anh tới, chủ yếu là do tôi vừa vừa lấy được một ít tin tức từ người quen trên thành phố, nói hôm nay, tổ đôn đốc của tỉnh ủy sắp sửa đến, kiểm tra thí điểm mấy huyện khu, xem bầu không khí giáo dục tuyên truyền trong nhiệm kỳ mới làm được thế nào, vừa vặn rút trúng khu công nghiệp chúng ta, cho nên tôi mới gọi anh và Lâm trưởng phòng tới, tranh thủ thời gian an bài bố trí chuẩn bị sẵn sàng công tác!"

“ Đến lúc đó, nếu ở tại trước mặt tổ đôn đốc kiểm tra mà xảy ra lỗi lầm, sẽ rất khó coi! “

Ngô Lực Khắc hơi hiểu ra rồi.

Xem ra, Dương bí thư cũng có không ít nhân mạch tại thành ủy ủy ban thành phố, cho nên tin tức mới linh thông như vậy, tổ đôn đốc vừa mới chọn điểm kiểm tra thí điểm xong, Dương bí thư liền có được tin tức.

Lúc này, ánh mắt Ngô Lực Khắc nhìn về phía Dương Tử Hiên lại có điểm bất đồng, nhiều hơn một tia hiếu kỳ cùng kính sợ.

“ Lão Ngô, anh là bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra khu công nghiệp, anh nói một chút xem, trong nhiệm kỳ mới, bầu không khí giáo dục tuyên truyền, công tác chứng thực trong nghành kiểm tra kỷ luật thế nào? “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

“ Công tác tuyên truyền kỷ luật trong nhiệm kỳ mới, bản thân chúng ta chính là nghành kiểm tra kỷ luật, cũng không phải dám lười biếng, đều là chứng thực bằng thực tế rất thấu triệt! “ Ngô Lực Khắc cẩn thận từng li từng tí trả lời.

Dương Tử Hiên trầm ngâm một chút mới hỏi: “ Nghành kiểm tra kỷ luật các anh chủ yếu là thông qua hình thức gì để chứng thực công tác? Là thoáng học tập văn bản tài liệu tinh thần? Hay là sáng tạo phương thức tuyên truyền mới? “

Sắc mặt Ngô Lực Khắc có chút khó khăn, gãi gãi đầu, không biết nói gì, hiển nhiên là toàn tìm hiểu trên giấy.

Dương Tử Hiên cũng không làm khó hắn, tiếp tục hỏi: “ Nghành kiểm tra kỷ luật có người nào giỏi ca múa không? “

“ Bí thư, ngài biết rõ nghành kiểm tra kỷ luật chúng ta trước nay đều là làm kỷ luật, đối với những thứ ca múa kia, từ trước đến nay đều không hề cảm thấy hứng thú! “ Ngô Lực Khắc không biết Dương Tử Hiên muốn làm gì, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc mà lên tiếng nói.

“ Uhm, tôi biết rồi, anh về an bài trước một tý, làm tốt công tác tuyên truyền, chờ đợi tổ đôn đốc kiểm tra đến, không nên để đến lúc đó mới luống cuống tay chân, khiến cho mặt mũi khó coi, sẽ rất không tốt! “ Dương Tử Hiên phân phó.

Ngô Lực Khắc vội vàng trả lời một tiếng, sau đó liền đi ra ngoài.

Nhìn bóng lưng Ngô Lực Khắc biến mất ở ngoài cửa, Dương Tử Hiên mới hơi thở dài một hơi, tiếp xúc ngắn ngủi mấy chục phút, Dương Tử Hiên coi như là hiểu một phần về Ngô Lực Khắc.

Trên người Ngô Lực Khắc có đại bộ phận đặc điểm của cán bộ kiểm tra kỷ luật—— tính giai cấp vô cùng mạnh mẽ, tương đối kiên trì nguyên tắc.

Người như vậy, không dễ dàng bị người khác lôi kéo lợi dụng, đương nhiên, mình cũng rất khó lôi kéo lợi dụng.

Nếu muốn khiến cho người như vậy thần phục mình, bản thân nhất định phải có bổn sự vượt qua thử thách, chỉ có thể thông qua mị lực lãnh đạo cá nhân để điều chỉnh thái độ của hắn, nhất là thái độ tại hội thường ủy.

Nhìn đồng hồ, sắp hơn một giờ rồi, hiện tại, tổ đôn đốc kiểm tra phỏng chừng đã cơm nước xong xuôi, nghỉ ngơi thoải mái, đang đi đến Đương Quy huyện.

Thời gian không nhiều lắm.

Dương Tử Hiên biết rõ, lần này Tổ đôn đốc kiểm tra của tỉnh ủy đến đây, chỉ sợ chính là mang đầy ý bất thiện.

Điểm ấy từ việc Thạch Phong Tín tự mình cùng đi với tổ đôn đốc kiểm tra, đến Đương Quy huyện kiểm tra công việc, cũng có thể thấy được một ít mánh khóe.

Dựa theo nguyên tắc tiếp đãi công vụ, địa vị ngang nhau, cái tổ đôn đốc kiểm tra của tỉnh ủy này căn bản không cần Thạch Phong Tín, những quan viên cấp bậc phó tỉnh cùng đi kiểm tra, Thạch Phong Tín buông cao ngạo, cùng đi như thế, bên trong tất nhiên rất có vấn đề.

Nhất là, trạm khảo sát thứ nhất của tổ đôn đốc của tỉnh ủy chính là Đương Quy huyện, càng làm cho Dương Tử Hiên sinh ra rất nhiều phỏng đoán.

Cái tổ đôn đốc kiểm tra của tỉnh ủy này, trừ công việc xuống dưới kiểm tra ra, vẫn có ý định giải quyết vấn đề còn sót lại ở huyện ủy ủy ban huyện Đương Quy.

Dù sao, con rể bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh Trương Luân chính là gặp tai nạn xe chết ở trên địa phận Đương Quy huyện, mặc kệ huyện ủy ủy ban huyện Đương Quy có sai hay không, cái đống *** bẩn này cũng phải khấu trừ trên đầu huyện ủy ủy ban huyện Đương Quy.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại