Gặp Gỡ Mỹ Nhân Ở Siêu Thị
Chương 19
Xa xa truyền đến bản thánh ca của giáo đường nhưng cẩn thận nghe một chút lại không quá giống, nó tựa như tiếng vô số người đang niệm kinh, ngay sau đó có một con lực sĩ thị tòng hùng hổ bước đến phía hắn, Âu Nhược Thành đang muốn chạy thì thấy cây búa mạnh mẽ mà gõ xuống đầu hắn, tiếng còi ô tô cùng tất cả âm thanh tạp nham như gai nhọn mà đâm vào trong tai hắn.
“ạch" Âu Nhược Thành mơ mơ màng màng mà khôi phục ý thức, chỉ hận cái đầu đang ong ong vang lên không phải của mình, hắn theo bản năng mà nắm cái gối nhấn mạnh xuống một cái nhưng một điểm hiệu quả cũng không có, cái tiếng này làm cho hắn thực sự không ngủ được nữa, hắn nỗ lực mở đôi mắt đang cay xè, theo thói quen mà sờ sạng chiếc điện thoại để xem bây giờ là mấy giờ.
Ngơ ngác trong chốc lát mà tìm về ký ức, Âu Nhược Thành trong đầu chỉ còn một ý nghĩ: mình đã uống nhiều rồi!
Sắc mặt hắn bắt đầu trắng bạch, lông tơ dựng đứng, đầu óc không ngừng va chạm bên trong nhưng hắn vẫn cảnh giác mà nhìn bốn phía, không có rèm cửa sổ chắn ánh sáng, gian phòng xa lạ không có một điểm giống phòng quán rượu, đồ đạc quý giá thể hiện quyền thế bên trong, gian phòng này nhìn qua có chút lạnh lẽo. Âu Nhược Thành máy móc đứng dậy mới phát hiện bên người còn có một người, đầu óc tràn ra sự kinh hãi không kìm lòng được “A" một tiếng.
Hứa Tường sao lại ngủ bên cạnh hắn!! Nhìn xuống một chút bản thân lại trần như nhộng? !! quay đầu vội vàng nhìn Hứa Tường, cũng may còn tốt, quần áo đối phương vẫn còn, lõa thể chỉ có mình.. không đúng!! Tại sao mình lại không mặc quần áo!!?
Hứa Tường như giật mình mà trở người một cái, mắt cũng không mở liền áp đảo Âu Nhược Thành, chuẩn xác tìm đúng vị trí mà thực hiện nụ hôn dài nồng nhiệt.
Quả tim Âu Nhược Thành như lấy tốc độ chạy trăm mét mà nỗ lực đập thùng thùng, mờ mịt đến ngay một phản ứng cũng không có, chỉ cảm thấy được cái hôn đầy mãnh liệt và sự cướp đoạt, nóng rực đến hắn cả hô hấp cũng nhất thời quên mất. không đến mấy giây, đối phương “hả" một tiếng, chậm chạp ngẩng đầu lên, nhíu nhíu lông mày theo dõi hắn một lát.
“hôn nhầm rồi." nói xong Hứa Tường híp mặt ngã trở lại.
“Này này này! ! !" Âu Nhược Thành sửng sốt một hồi không nhịn được mà ngồi dậy nhe răng trợn mắt, trong lòng tàn nhẫn mắng này không tiết tháo!! này không tiết tháo! ! (vô duyên) Đáng tiếc dù có tàn bạo mà trừng mắt trước mắt như thế nào thì đối phương xem ra vẫn ngủ đến một mặt thơm ngọt(say, ngon lành). Trừng nửa ngày thấy cũng đã mệt, lại không dám trực tiếp dầu với người ta, trươc tiên không nói đó là ông chủ của mình, chỉ nhìn thân thể thôi thì đã biết không thể nào chiếm được tiện nghi, cứ tỉnh lại hẳng nói.
Tay theo phản xạ và sờ lên môi. Thật kỳ quái, sao không cảm thấy buồn nôn? Hơn nữa kỹ xảo hôn của Hứa Tường cao siêu như thế hôn thực thoải mái, đột nhiên tách ra lại có chút thòm thèm?
Chuông cảnh báo trong đầu Âu Nhược Thành bị chấn động mạnh mà vang lên!!
Xong xong, trước đây thấy đồng tính luyến ái là bình thường, bây giờ được một người đàn ông, còn là đồng tính hôn mà không bài xích còn khá hưởng thụ? không lẽ đầu hắn đã bắt đầu thẩm thấu tế bào đồng tính vào sao? hắn bị ôi nhiễm sao? hắn rõ ràng có xu hướng *** bình thường aaaaa!!
A a a a a a! ! Âu Nhược Thành ôm đầu không tiếng động mà rên rỉ. Không được! ! ! tôi không phải đồng tính luyến ái! ! !
Hứa Tường chậm rãi mở mắt ra.
Có được giấc ngủ ngon thực sự thoải mái nha, rất muốn làm biếng một chút. Hai ngày này công tác đặc biệt bận bịu, hắn đã lâu không để thanh thản định thần mà nghỉ ngơi. Lười biếng ngáp một cái, Hứa Tường định bụng đang lúc mông lung buồn ngủ thế này sẽ ngủ thêm một lúc, đang định xoay người thì phát hiện môt vật màu trắng không rõ là thứ gì ngồi bên cạnh, cơn buồn ngủ trong nháy mắt chạy đi mất phần.
Âu Nhược Thành mặt không hề cảm xúc nhìn Hứa Tường: “em không phải đồng tính luyến ái!"
“A?" Hứa Tường lúc này mới thấy rõ hóa ra là Âu Nhược Thành khoác lên chiếc chăn đơn màu trắng vẫn chăm chú nhìn mình. Nhưng cũng không hiểu được mới sáng sớm nói câu này là có ý gì.
Âu Nhược Thành cứ trầm mặc mà trừng hắn, Hứa Tường một mặt nghi ngờ mà nhìn, thầm nghĩ tiểu tử này sao ở đây? Chậm chạp mà nhớ lại, hôm qua bên quán thịt nước gặp được người quen, sau đó mọi người bắt đầu uống tiếp tăng hai, lúc ấy Hứa Tường cũng uống hơi nhiều, cũng không thể lái xe về khách sạn nên gọi cho Hà Nghị tùy tiện phái một người tới đưa về biệt thự Hứa Tường.
“Nơi này là chỗ nào?" Âu Nhược Thành vẻ mặt thấy chết không sờn rốt cục hòa hoãn hơn nhiều.
“Nhà anh." Hứa Tường ngồi dậy gãi gãi đầu, lầu bầu hỏi mấy giờ vừa đưa tay gõ gõ tủ đầu giường, đồng hồ cảm ứng trên mặt bàn tích tích kêu, tinh thể sáng trong đó hình thành có thể thấy rõ là 7: 55.
“Còn chưa tới 8 giờ a?" Hứa Tường ngáp một cái, quay đầu nhìn Âu Nhược Thành, “Em có đói bụng không, có muốn ăn chút gì hay không?"
" không cảm thấy đói bụng." Âu Nhược Thành không hề động đậy mà nhìn Hứa Tường.
“Làm sao vậy?" Hứa Tường nhìn con sâu đang quấn chặt trong ga dường mang bộ dạng phòng bị, không khỏi buồn cười.
“Tối hôm qua… … Chúng ta…" Âu Nhược Thành trên mặt hiện lên một tia do dự.
Hứa Tường suy nghĩ một chút liền rõ ràng hắn muốn nói cái gì: “Anh có thể nói rõ ràng miễn cho em đoán mò, y phục này là tối hôm qua chính em thoát, anh đã không có thừa sức lực thay em thu dọn, thực ra anh lúc ấy cũng mơ mơ màng màng. Em không cần phải dùng ánh mắt này mà nhìn anh, Hứa Tường anh còn không đến mức như con ma men mà làm loạn."
Tuy nói Âu Nhược Thành có suy nghĩ kia là rất bình thường, nhưng Hứa Tường trong lòng vẫn có chút không thoải mái. Muốn tên tiểu tử này còn có nhiều thủ đoạn cần gì phải chờ hắn say đến bất tỉnh nhân sự đến một phản ứng đều không có mới đi ôm một bộ thi thể mà tiến vào chứ?
Âu Nhược Thành lúc này mới yên lòng lại, nhất thời có chút ngượng ngùng: “em không phải ý đó."
Hứa Tường thở dài: “Thôi đi, em nghĩ anh thế nào anh còn có thể không biết?"
“Chủ tịch, anh là lúc nào thì phát hiện mình là.. thích đàn ông ?" Âu Nhược Thành rốt cục hỏi ra vấn đề từ nãy đến giờ đang tò mò.
“A?" Hứa Tường trừng mắt nhìn, tựa hồ đang suy tư, nhưng trước tiên nhấn điện thoại nội tuyến đầu giường, nói quản gia sắp xếp làm bữa sáng, sau đó mới chậm rãi trả lời, “Vấn đề này thực ra khá phức tạp ."
Âu Nhược Thành gật gù, một mặt chờ mong.
Hứa Tường thầm than làm sao lại cùng tiểu tử này nói tới vấn đề này chứ: “cũng không phải ai trời sinh đều phát hiện mình thích đồng tính, anh là khi đang học đại học, khi quan hệ với phụ nữ luôn cảm thấy thiếu thứ gì đó, cảm thấy thiếu cảm xúc mãnh liệt. mãi cho đến khi có tiểu tử chủ động đến tìm, vừa mê hoặc vừa dụ dỗ anh lên dường, anh mới ý thức được so với nữ nhân mềm mại ngực to thì anh càng yêu thích đàn ông rắn rỏi cùng món đồ chơi giữa hai chân kia."
Âu Nhược Thành có chút thất vọng, đây không phải chuyện để hắn xác nhận được kết quả, lầm bầm lầu bầu: " làm sao phán đoán mình không phải đồng tính luyến ái đây? Không lên giường thì không thể biết sao?"
Hứa Tường nhìn bộ dạng khổ não của Âu Nhược Thành, cân nhắc ý tứ mà nói: “trên cơ bản thì chỉ cần nghĩ đến việc quan hệ với phụ nữ mà thất buồn nôn ghê tởm thì có thể khẳng định được khuynh hướng đồng tính luyến. Nhưng mà, nói thế nào đây? Hừm, nếu có thể gặp được một người đàn ông phù hợp thì cũng có xu hướng trở thành đồng tình. Xu hướng *** cùng với lần thứ nhất quan hệ có liên hệ chặt chẽ với nhau. Nói cách khác, giả như em cùng đồng tính có cử chỉ thân mật mà không có chút dục vọng nào thì em sẽ rất khó trở thành đồng tính."
Lời này đối với Âu Nhược Thành mà nói chẳng khác gì sấm sét giữa trời quang, sáng sớm bị Hứa Tường hôn môi không thấy buồn nôn còn thấy thoải mái hơn hôn cùng bạn gái? Này, đây chắc chắn do kỹ thuật hôn của Hứa Tường quá cao siêu!! Không sai!! Nhất định là lý do này!! Khuôn mặt trắng bệnh của Âu Nhược Thành bắt đầu liều mạng tìm lý do, đáy lòng lại như có giọt mực nước nhỏ vào thanh thủy (trong veo,yên tĩnh), cũng không thể duy sự trong suốt nguyên bản của nó.
Hứa Tường thuận miệng nói một câu “Em nếu như ngày nào đó phát hiện mình có khuynh hướng đồng tính luyến ái, cứ đến tìm anh" lại càng giống như hộp pandora, thực sự càng mê hoặc.
Âu Nhược Thành mê man .
hộp pandora
đồng hồ cảm ứng chắc là cái này
“ạch" Âu Nhược Thành mơ mơ màng màng mà khôi phục ý thức, chỉ hận cái đầu đang ong ong vang lên không phải của mình, hắn theo bản năng mà nắm cái gối nhấn mạnh xuống một cái nhưng một điểm hiệu quả cũng không có, cái tiếng này làm cho hắn thực sự không ngủ được nữa, hắn nỗ lực mở đôi mắt đang cay xè, theo thói quen mà sờ sạng chiếc điện thoại để xem bây giờ là mấy giờ.
Ngơ ngác trong chốc lát mà tìm về ký ức, Âu Nhược Thành trong đầu chỉ còn một ý nghĩ: mình đã uống nhiều rồi!
Sắc mặt hắn bắt đầu trắng bạch, lông tơ dựng đứng, đầu óc không ngừng va chạm bên trong nhưng hắn vẫn cảnh giác mà nhìn bốn phía, không có rèm cửa sổ chắn ánh sáng, gian phòng xa lạ không có một điểm giống phòng quán rượu, đồ đạc quý giá thể hiện quyền thế bên trong, gian phòng này nhìn qua có chút lạnh lẽo. Âu Nhược Thành máy móc đứng dậy mới phát hiện bên người còn có một người, đầu óc tràn ra sự kinh hãi không kìm lòng được “A" một tiếng.
Hứa Tường sao lại ngủ bên cạnh hắn!! Nhìn xuống một chút bản thân lại trần như nhộng? !! quay đầu vội vàng nhìn Hứa Tường, cũng may còn tốt, quần áo đối phương vẫn còn, lõa thể chỉ có mình.. không đúng!! Tại sao mình lại không mặc quần áo!!?
Hứa Tường như giật mình mà trở người một cái, mắt cũng không mở liền áp đảo Âu Nhược Thành, chuẩn xác tìm đúng vị trí mà thực hiện nụ hôn dài nồng nhiệt.
Quả tim Âu Nhược Thành như lấy tốc độ chạy trăm mét mà nỗ lực đập thùng thùng, mờ mịt đến ngay một phản ứng cũng không có, chỉ cảm thấy được cái hôn đầy mãnh liệt và sự cướp đoạt, nóng rực đến hắn cả hô hấp cũng nhất thời quên mất. không đến mấy giây, đối phương “hả" một tiếng, chậm chạp ngẩng đầu lên, nhíu nhíu lông mày theo dõi hắn một lát.
“hôn nhầm rồi." nói xong Hứa Tường híp mặt ngã trở lại.
“Này này này! ! !" Âu Nhược Thành sửng sốt một hồi không nhịn được mà ngồi dậy nhe răng trợn mắt, trong lòng tàn nhẫn mắng này không tiết tháo!! này không tiết tháo! ! (vô duyên) Đáng tiếc dù có tàn bạo mà trừng mắt trước mắt như thế nào thì đối phương xem ra vẫn ngủ đến một mặt thơm ngọt(say, ngon lành). Trừng nửa ngày thấy cũng đã mệt, lại không dám trực tiếp dầu với người ta, trươc tiên không nói đó là ông chủ của mình, chỉ nhìn thân thể thôi thì đã biết không thể nào chiếm được tiện nghi, cứ tỉnh lại hẳng nói.
Tay theo phản xạ và sờ lên môi. Thật kỳ quái, sao không cảm thấy buồn nôn? Hơn nữa kỹ xảo hôn của Hứa Tường cao siêu như thế hôn thực thoải mái, đột nhiên tách ra lại có chút thòm thèm?
Chuông cảnh báo trong đầu Âu Nhược Thành bị chấn động mạnh mà vang lên!!
Xong xong, trước đây thấy đồng tính luyến ái là bình thường, bây giờ được một người đàn ông, còn là đồng tính hôn mà không bài xích còn khá hưởng thụ? không lẽ đầu hắn đã bắt đầu thẩm thấu tế bào đồng tính vào sao? hắn bị ôi nhiễm sao? hắn rõ ràng có xu hướng *** bình thường aaaaa!!
A a a a a a! ! Âu Nhược Thành ôm đầu không tiếng động mà rên rỉ. Không được! ! ! tôi không phải đồng tính luyến ái! ! !
Hứa Tường chậm rãi mở mắt ra.
Có được giấc ngủ ngon thực sự thoải mái nha, rất muốn làm biếng một chút. Hai ngày này công tác đặc biệt bận bịu, hắn đã lâu không để thanh thản định thần mà nghỉ ngơi. Lười biếng ngáp một cái, Hứa Tường định bụng đang lúc mông lung buồn ngủ thế này sẽ ngủ thêm một lúc, đang định xoay người thì phát hiện môt vật màu trắng không rõ là thứ gì ngồi bên cạnh, cơn buồn ngủ trong nháy mắt chạy đi mất phần.
Âu Nhược Thành mặt không hề cảm xúc nhìn Hứa Tường: “em không phải đồng tính luyến ái!"
“A?" Hứa Tường lúc này mới thấy rõ hóa ra là Âu Nhược Thành khoác lên chiếc chăn đơn màu trắng vẫn chăm chú nhìn mình. Nhưng cũng không hiểu được mới sáng sớm nói câu này là có ý gì.
Âu Nhược Thành cứ trầm mặc mà trừng hắn, Hứa Tường một mặt nghi ngờ mà nhìn, thầm nghĩ tiểu tử này sao ở đây? Chậm chạp mà nhớ lại, hôm qua bên quán thịt nước gặp được người quen, sau đó mọi người bắt đầu uống tiếp tăng hai, lúc ấy Hứa Tường cũng uống hơi nhiều, cũng không thể lái xe về khách sạn nên gọi cho Hà Nghị tùy tiện phái một người tới đưa về biệt thự Hứa Tường.
“Nơi này là chỗ nào?" Âu Nhược Thành vẻ mặt thấy chết không sờn rốt cục hòa hoãn hơn nhiều.
“Nhà anh." Hứa Tường ngồi dậy gãi gãi đầu, lầu bầu hỏi mấy giờ vừa đưa tay gõ gõ tủ đầu giường, đồng hồ cảm ứng trên mặt bàn tích tích kêu, tinh thể sáng trong đó hình thành có thể thấy rõ là 7: 55.
“Còn chưa tới 8 giờ a?" Hứa Tường ngáp một cái, quay đầu nhìn Âu Nhược Thành, “Em có đói bụng không, có muốn ăn chút gì hay không?"
" không cảm thấy đói bụng." Âu Nhược Thành không hề động đậy mà nhìn Hứa Tường.
“Làm sao vậy?" Hứa Tường nhìn con sâu đang quấn chặt trong ga dường mang bộ dạng phòng bị, không khỏi buồn cười.
“Tối hôm qua… … Chúng ta…" Âu Nhược Thành trên mặt hiện lên một tia do dự.
Hứa Tường suy nghĩ một chút liền rõ ràng hắn muốn nói cái gì: “Anh có thể nói rõ ràng miễn cho em đoán mò, y phục này là tối hôm qua chính em thoát, anh đã không có thừa sức lực thay em thu dọn, thực ra anh lúc ấy cũng mơ mơ màng màng. Em không cần phải dùng ánh mắt này mà nhìn anh, Hứa Tường anh còn không đến mức như con ma men mà làm loạn."
Tuy nói Âu Nhược Thành có suy nghĩ kia là rất bình thường, nhưng Hứa Tường trong lòng vẫn có chút không thoải mái. Muốn tên tiểu tử này còn có nhiều thủ đoạn cần gì phải chờ hắn say đến bất tỉnh nhân sự đến một phản ứng đều không có mới đi ôm một bộ thi thể mà tiến vào chứ?
Âu Nhược Thành lúc này mới yên lòng lại, nhất thời có chút ngượng ngùng: “em không phải ý đó."
Hứa Tường thở dài: “Thôi đi, em nghĩ anh thế nào anh còn có thể không biết?"
“Chủ tịch, anh là lúc nào thì phát hiện mình là.. thích đàn ông ?" Âu Nhược Thành rốt cục hỏi ra vấn đề từ nãy đến giờ đang tò mò.
“A?" Hứa Tường trừng mắt nhìn, tựa hồ đang suy tư, nhưng trước tiên nhấn điện thoại nội tuyến đầu giường, nói quản gia sắp xếp làm bữa sáng, sau đó mới chậm rãi trả lời, “Vấn đề này thực ra khá phức tạp ."
Âu Nhược Thành gật gù, một mặt chờ mong.
Hứa Tường thầm than làm sao lại cùng tiểu tử này nói tới vấn đề này chứ: “cũng không phải ai trời sinh đều phát hiện mình thích đồng tính, anh là khi đang học đại học, khi quan hệ với phụ nữ luôn cảm thấy thiếu thứ gì đó, cảm thấy thiếu cảm xúc mãnh liệt. mãi cho đến khi có tiểu tử chủ động đến tìm, vừa mê hoặc vừa dụ dỗ anh lên dường, anh mới ý thức được so với nữ nhân mềm mại ngực to thì anh càng yêu thích đàn ông rắn rỏi cùng món đồ chơi giữa hai chân kia."
Âu Nhược Thành có chút thất vọng, đây không phải chuyện để hắn xác nhận được kết quả, lầm bầm lầu bầu: " làm sao phán đoán mình không phải đồng tính luyến ái đây? Không lên giường thì không thể biết sao?"
Hứa Tường nhìn bộ dạng khổ não của Âu Nhược Thành, cân nhắc ý tứ mà nói: “trên cơ bản thì chỉ cần nghĩ đến việc quan hệ với phụ nữ mà thất buồn nôn ghê tởm thì có thể khẳng định được khuynh hướng đồng tính luyến. Nhưng mà, nói thế nào đây? Hừm, nếu có thể gặp được một người đàn ông phù hợp thì cũng có xu hướng trở thành đồng tình. Xu hướng *** cùng với lần thứ nhất quan hệ có liên hệ chặt chẽ với nhau. Nói cách khác, giả như em cùng đồng tính có cử chỉ thân mật mà không có chút dục vọng nào thì em sẽ rất khó trở thành đồng tính."
Lời này đối với Âu Nhược Thành mà nói chẳng khác gì sấm sét giữa trời quang, sáng sớm bị Hứa Tường hôn môi không thấy buồn nôn còn thấy thoải mái hơn hôn cùng bạn gái? Này, đây chắc chắn do kỹ thuật hôn của Hứa Tường quá cao siêu!! Không sai!! Nhất định là lý do này!! Khuôn mặt trắng bệnh của Âu Nhược Thành bắt đầu liều mạng tìm lý do, đáy lòng lại như có giọt mực nước nhỏ vào thanh thủy (trong veo,yên tĩnh), cũng không thể duy sự trong suốt nguyên bản của nó.
Hứa Tường thuận miệng nói một câu “Em nếu như ngày nào đó phát hiện mình có khuynh hướng đồng tính luyến ái, cứ đến tìm anh" lại càng giống như hộp pandora, thực sự càng mê hoặc.
Âu Nhược Thành mê man .
hộp pandora
đồng hồ cảm ứng chắc là cái này
Tác giả :
Thiên Âm Vô Ngân