Game Thủ Ẩn Danh
Chương 124: Ngươi là hoàng tử?
Cứ thế Long Tiểu Tỵ Sát Điêu cả ba bọn họ đồng loạt đi theo Ngưu Tôn.Sát Điêu đã sớm tính dậy nên cũng đã hiểu sơ qua tình hình.
Đi qua ngã ba xưa cũ Long và Sát Điêu đều cảnh giác.Nên biết khi nãy Long đã lấy hơn chục mạng Nhân Ngưu tộc giờ lại chẳng có ai lại tiếp viện.Sợ hơn là kẻ chỉ đường cũng là Nhân Ngưu tộc.Nghe sơ qua cũng biết điều này không tốt lành gì nhưng tại sao Long vẫn quyết định đi theo Ngưu Tôn?
Lý do đơn giản là vì Long hắn ta trong đầu lúc này đang có cái ý nghĩ ngây thơ rằng hai tên Nhân tộc kia là người hắn quen biết cụ thể là Hoa và Khoa.Chẳng biết từ đâu hắn xuất hiện ý nghĩ ấy nhưng nó lại đem cho hắn niềm tin mãnh liệt vào lời nói của Ngưu Tôn.
Đi thêm trăm mét ánh sáng lúc này từ đâu xuất hiện.Dù rất mơ màng nhưng vẫn có thể nhìn thấy được sự vật.Tiểu Tỵ nhìn thấy cảnh lạ này mà hiếu kỳ nói:
- Nơi đây kỳ lạ thật!
Ngưu Tôn dẫn đường nghe thấy đáp:
- Tầng hai khu vực vốn được kiến tạo là một hang động gồm hai khu vực vùng tối và vùng sáng.Nơi các ngươi đang ở là vùng tối phần lớn bao quát vùng sáng.Càng đi về trung tâm ánh sáng sẽ càng lớn.Điều đặc biệt ở vùng sáng là nó có cả ban ngày và ban đêm bởi thế bọn ta vẫn có thế tính ngày tháng.
Long nghe thấy mới sực nhớ hỏi:
- Ngươi có biết lối lên tầng ba không?
Ngưu Tôn nghe thấy sửng sốt trả lời:
- Ngươi muốn lên tầng ba sao?
Long im lặng không nói gì.Ngưu Tôn lập tức biết Long không muốn giải thích liền nói:
- Tầng ba nằm ở trung tâm tầng hai chìa khóa được giữ bởi Ngưu Ma Vương.
Long nghe xong thì im lặng.Một lúc sau hắn hỏi:
- Có sao không nếu ta giết hết Nhân Ngưu tộc bọn ngươi?
Ngưu Tôn nghe thấy liền biết ý của Long liền nói:
- Ý ngươi là muốn chiếm lấy tầng hai bọn ta?
Thấy Long không nói gì.Ngưu Tôn biết hắn đã đoán đúng vừa đi vừa suy nghĩ một hồi lâu sau hắn bắt đầu nói:
- Trong dungeon này vốn kẻ mạnh sẽ chiến thắng kẻ yếu.Nếu ngươi có ý định chiếm nơi đây thì Nhân Ngưu ta cũng không dễ dàng đứng nhìn.
Long cười lên nói:
- Có chí khí!Ta mong được chiến đấu với toàn bộ Nhân Ngưu tộc của ngươi.
Cuộc nói chuyện kết thúc bọn họ tiếp tục đi thêm ba mươi phút thì xuất hiện trước mắt là một bức thành to lớn.Ánh sáng từ bên trong chiếu ra không phải là ánh củi lửa mà là thứ ánh sáng tuần túy của tự nhiên.Dù chỉ mới ở tầng hai không lâu nhưng khi gặp thứ ánh sáng này cả đám bọn Long đều cảm thấy thỏa mãn ham muốn.
Ngưu Tôn lúc này ra hiệu đám Long dừng lại để hắn đi trước.Toàn thành này được dựng lên để làm cổng giao thông của vùng sáng và vùng tối.Với tác dụng ngăn chặn kẻ lạ xâm nhập.Vì ngoài đặc tính tối đen ở vùng tối thì đó còn là nơi cho các cánh cổng tầng một thông với nhau.
Bước đến cửa thành Ngưu Tôn kêu lên những ngôn ngữ kỳ lạ của Nhân Ngưu tộc.Không lâu sau đó cánh cửa thành mở ra bước ra là một dàn binh lính trên tay đồng loạt giương lên những mũi tên.
Nhóm người tầng một nhìn thấy cảnh tượng này liền kinh hãi.Việc Ngưu Tôn phản bội thì ai cũng có thể ngờ tới nhưng không ai tưởng tượng được rằng hắn lại nhanh chóng tập hợp lực lượng nhiều đến thế cứ như đã có sự chuẩn bị từ trước.
Sát Điêu nhìn thấy Ngưu Tôn nhanh chóng phản bội mình liền hét lên:
- Tên Ngưu Tôn này lại dám phản bội chúng ta!Uổng công ngươi tha mạng cho hắn!
Long lạnh nhạt bước lên phía trước nói:
- Ta với hắn vốn không có quan hệ đồng đội nên không thể gọi đây là phản bội!Mọi thứ chỉ ở mức trao đổi.
Tiểu Tỵ tò mò hỏi:
- Ý ngài là sao?
Long toàn người cuốn lên sức mạnh huyết mạch cùng lúc đó nói:
- Ta tha hắn mạng sống!Hắn trả ta thông tin!Giờ cuộc trao đổi kết thúc đã đến lúc cả hai ta trở lại hai chiến tuyến.
Phải vậy không Ngưu Tôn?Hay nói chính xác là có phải không hoàng tử Nhân Ngưu tộc?
Lời Long thốt ra làm đám người tầng một ngỡ ngàng chẳng ai tin kẻ đi với bọn họ vừa rồi là hoàng tử Nhân Ngưu tộc.Nhưng nghĩ lại thì phong thái của Ngưu Tôn lúc nói chuyện với mọi người thực sự rất có thần thái.
Ngưu Tôn biết rõ thân phận bị bại lộ ngay từ lúc đầu nên cũng không bất ngờ mà chỉ nở một nụ cười sau đó hướng ngón tay lên ra lệnh: “Tiến công!"
Đám cung thủ nghe lệnh giương cung bắn ra.Long thấy thế liền combo cường hóa một vẫy đánh bay một vùng mưa tên.Nhanh chóng sau đó hắn lao lên cùng Sát Điêu và Tiểu Tỵ.
Long dùng những cú đấm uy lực hất văng đám vệ bình Sát Điêu và Tiểu Tỵ phối hợp nhau khống chế bảo vệ Long.Như cuồng bạo cả ba xé rách đội hình quân lính vốn dĩ đã dày đặc của Ngưu Tôn.
Chẳng bao lâu bọn họ đã đánh bại toàn bộ quân lính.Chỉ còn lại một mình Ngưu Tôn còn sót lại.Hắn ta khuôn mặt khủng hoảng lùi về sau mấy bước khi thấy ánh mắt đều đang hướng về hắn.
- Có vẻ ngươi đã thua rồi đã tới lúc nhận kết cục như bao kẻ khác!
Long lạnh lùng nói với không sự thương tiếc.Ngưu Tôn lúc này giơ hai tay lên cao trầm giọng nói:
- Ngươi nói đúng đã đến lúc ta phải nhận kết cục............Do chính ta vạch ra!
Từ phía cổng thành thứ âm thanh kỳ lạ dần dần to hơn.Trong lúc mọi người bị chú ý tới âm thanh đó thì Ngưu Tôn đã rời khỏi chỗ đó.
Chẳng ai quan tâm tới vì thứ âm thanh này đã xuất hiện trước mặt họ.Một tên Nhân Ngưu to phải chừng năm mét trên đầu đang là một bóng đen cố gắng đu bám.
Bóng đen đó thét lên thô bạo:
- Mang danh ông bố một con đập chết mẹ mày!
Trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người Long vô thức nhếch môi cười trong suy nghĩ “Cha nào vậy trời?"
Đi qua ngã ba xưa cũ Long và Sát Điêu đều cảnh giác.Nên biết khi nãy Long đã lấy hơn chục mạng Nhân Ngưu tộc giờ lại chẳng có ai lại tiếp viện.Sợ hơn là kẻ chỉ đường cũng là Nhân Ngưu tộc.Nghe sơ qua cũng biết điều này không tốt lành gì nhưng tại sao Long vẫn quyết định đi theo Ngưu Tôn?
Lý do đơn giản là vì Long hắn ta trong đầu lúc này đang có cái ý nghĩ ngây thơ rằng hai tên Nhân tộc kia là người hắn quen biết cụ thể là Hoa và Khoa.Chẳng biết từ đâu hắn xuất hiện ý nghĩ ấy nhưng nó lại đem cho hắn niềm tin mãnh liệt vào lời nói của Ngưu Tôn.
Đi thêm trăm mét ánh sáng lúc này từ đâu xuất hiện.Dù rất mơ màng nhưng vẫn có thể nhìn thấy được sự vật.Tiểu Tỵ nhìn thấy cảnh lạ này mà hiếu kỳ nói:
- Nơi đây kỳ lạ thật!
Ngưu Tôn dẫn đường nghe thấy đáp:
- Tầng hai khu vực vốn được kiến tạo là một hang động gồm hai khu vực vùng tối và vùng sáng.Nơi các ngươi đang ở là vùng tối phần lớn bao quát vùng sáng.Càng đi về trung tâm ánh sáng sẽ càng lớn.Điều đặc biệt ở vùng sáng là nó có cả ban ngày và ban đêm bởi thế bọn ta vẫn có thế tính ngày tháng.
Long nghe thấy mới sực nhớ hỏi:
- Ngươi có biết lối lên tầng ba không?
Ngưu Tôn nghe thấy sửng sốt trả lời:
- Ngươi muốn lên tầng ba sao?
Long im lặng không nói gì.Ngưu Tôn lập tức biết Long không muốn giải thích liền nói:
- Tầng ba nằm ở trung tâm tầng hai chìa khóa được giữ bởi Ngưu Ma Vương.
Long nghe xong thì im lặng.Một lúc sau hắn hỏi:
- Có sao không nếu ta giết hết Nhân Ngưu tộc bọn ngươi?
Ngưu Tôn nghe thấy liền biết ý của Long liền nói:
- Ý ngươi là muốn chiếm lấy tầng hai bọn ta?
Thấy Long không nói gì.Ngưu Tôn biết hắn đã đoán đúng vừa đi vừa suy nghĩ một hồi lâu sau hắn bắt đầu nói:
- Trong dungeon này vốn kẻ mạnh sẽ chiến thắng kẻ yếu.Nếu ngươi có ý định chiếm nơi đây thì Nhân Ngưu ta cũng không dễ dàng đứng nhìn.
Long cười lên nói:
- Có chí khí!Ta mong được chiến đấu với toàn bộ Nhân Ngưu tộc của ngươi.
Cuộc nói chuyện kết thúc bọn họ tiếp tục đi thêm ba mươi phút thì xuất hiện trước mắt là một bức thành to lớn.Ánh sáng từ bên trong chiếu ra không phải là ánh củi lửa mà là thứ ánh sáng tuần túy của tự nhiên.Dù chỉ mới ở tầng hai không lâu nhưng khi gặp thứ ánh sáng này cả đám bọn Long đều cảm thấy thỏa mãn ham muốn.
Ngưu Tôn lúc này ra hiệu đám Long dừng lại để hắn đi trước.Toàn thành này được dựng lên để làm cổng giao thông của vùng sáng và vùng tối.Với tác dụng ngăn chặn kẻ lạ xâm nhập.Vì ngoài đặc tính tối đen ở vùng tối thì đó còn là nơi cho các cánh cổng tầng một thông với nhau.
Bước đến cửa thành Ngưu Tôn kêu lên những ngôn ngữ kỳ lạ của Nhân Ngưu tộc.Không lâu sau đó cánh cửa thành mở ra bước ra là một dàn binh lính trên tay đồng loạt giương lên những mũi tên.
Nhóm người tầng một nhìn thấy cảnh tượng này liền kinh hãi.Việc Ngưu Tôn phản bội thì ai cũng có thể ngờ tới nhưng không ai tưởng tượng được rằng hắn lại nhanh chóng tập hợp lực lượng nhiều đến thế cứ như đã có sự chuẩn bị từ trước.
Sát Điêu nhìn thấy Ngưu Tôn nhanh chóng phản bội mình liền hét lên:
- Tên Ngưu Tôn này lại dám phản bội chúng ta!Uổng công ngươi tha mạng cho hắn!
Long lạnh nhạt bước lên phía trước nói:
- Ta với hắn vốn không có quan hệ đồng đội nên không thể gọi đây là phản bội!Mọi thứ chỉ ở mức trao đổi.
Tiểu Tỵ tò mò hỏi:
- Ý ngài là sao?
Long toàn người cuốn lên sức mạnh huyết mạch cùng lúc đó nói:
- Ta tha hắn mạng sống!Hắn trả ta thông tin!Giờ cuộc trao đổi kết thúc đã đến lúc cả hai ta trở lại hai chiến tuyến.
Phải vậy không Ngưu Tôn?Hay nói chính xác là có phải không hoàng tử Nhân Ngưu tộc?
Lời Long thốt ra làm đám người tầng một ngỡ ngàng chẳng ai tin kẻ đi với bọn họ vừa rồi là hoàng tử Nhân Ngưu tộc.Nhưng nghĩ lại thì phong thái của Ngưu Tôn lúc nói chuyện với mọi người thực sự rất có thần thái.
Ngưu Tôn biết rõ thân phận bị bại lộ ngay từ lúc đầu nên cũng không bất ngờ mà chỉ nở một nụ cười sau đó hướng ngón tay lên ra lệnh: “Tiến công!"
Đám cung thủ nghe lệnh giương cung bắn ra.Long thấy thế liền combo cường hóa một vẫy đánh bay một vùng mưa tên.Nhanh chóng sau đó hắn lao lên cùng Sát Điêu và Tiểu Tỵ.
Long dùng những cú đấm uy lực hất văng đám vệ bình Sát Điêu và Tiểu Tỵ phối hợp nhau khống chế bảo vệ Long.Như cuồng bạo cả ba xé rách đội hình quân lính vốn dĩ đã dày đặc của Ngưu Tôn.
Chẳng bao lâu bọn họ đã đánh bại toàn bộ quân lính.Chỉ còn lại một mình Ngưu Tôn còn sót lại.Hắn ta khuôn mặt khủng hoảng lùi về sau mấy bước khi thấy ánh mắt đều đang hướng về hắn.
- Có vẻ ngươi đã thua rồi đã tới lúc nhận kết cục như bao kẻ khác!
Long lạnh lùng nói với không sự thương tiếc.Ngưu Tôn lúc này giơ hai tay lên cao trầm giọng nói:
- Ngươi nói đúng đã đến lúc ta phải nhận kết cục............Do chính ta vạch ra!
Từ phía cổng thành thứ âm thanh kỳ lạ dần dần to hơn.Trong lúc mọi người bị chú ý tới âm thanh đó thì Ngưu Tôn đã rời khỏi chỗ đó.
Chẳng ai quan tâm tới vì thứ âm thanh này đã xuất hiện trước mặt họ.Một tên Nhân Ngưu to phải chừng năm mét trên đầu đang là một bóng đen cố gắng đu bám.
Bóng đen đó thét lên thô bạo:
- Mang danh ông bố một con đập chết mẹ mày!
Trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người Long vô thức nhếch môi cười trong suy nghĩ “Cha nào vậy trời?"
Tác giả :
Takuda123000