Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Chương 72
" Ăn đạo cụ là một niềm vui "
Ninh Thu Thu nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Triển Thanh Việt, cô hùng hồn nói lý lẽ: " Hơn nữa chiếc bánh bao này được mua từ cửa hàng của chị Trương ở gần đây, cửa hàng này rất nổi tiếng đấy, không ăn chút nữa nguội rồi khẳng định cũng ném đi, thật lãng phí. "
"... "
Em thật là tiết kiệm.
Triển Thanh Việt nhìn vào chiếc bánh trên tay, vỏ bánh rất xốp, ăn hết nhân bánh bao sẽ không bị xẹp xuống sao?
Lát nữa mà không thể sử dụng, người trong tổ đạo cụ sẽ gây rắc rối cho cô.
Có thể Ninh Thu Thu không sợ bị làm phiền, không biết mệt mỏi mà dạy anh: " Để em nói cho anh biết kỹ xảo khi ăn đạo cụ là như nào nhé. "
Triển Thanh Việt nhìn cô, chỉ thấy cô cầm cái bánh bao làm cho phần bên dưới lồi ra một chỗ, cô cẩn thận cắn một lỗ nhỏ ở bên dưới bánh, nhân thịt bên trong lộ ra, mùi thịt trộn lẫn với nấm hương cùng mùi hành lá xông vào mũi.
Vẻ bề ngoài của chiếc bánh này không đẹp nhưng mùi vị rất ngon, khiến cho người ta chảy nước miếng.
Có lẽ là anh Triển rất coi trọng hình tượng, trước mặt mọi người, anh không thể ngang nhiên chiếm tiện nghi của họ được, hơn nữa là còn là một cái bánh bao, lại mọi nhân ở giữa ra ăn.
" Tôi... "
" Cô Ninh, tại sao cô lại ăn đạo cụ! "
Triển Thanh Việt còn chưa kịp nói hết câu liền nghe thấy ai đó hét lên, một lát sau, một người đàn ông hơi mập khí thế hung hăng xông tới, đúng là nhân viên của tổ đạo cụ.
Anh ta trừng mắt nhìn cái bánh bao trong tay Ninh Thu Thu và nói: " Thế nào mà tôi chưa kịp chợp mắt nó đã bay đi, hóa ra là bị cô lấy "
Ninh Thu Thu: "... "
Trước mặt người đàn ông của tôi, chưa cho tôi chút mặt mũi không được sao!
" Ăn đi. "
Triển Thanh Việt đương nhiên là đáp ứng Ninh Thu Thu vô điều kiện, anh nói: " Tôi sẽ bảo tài xế đi mua mấy cáo khác về, sẽ không làm lỡ việc của mọi người. "
Người của tổ đạo cụ: "... "
Thấy Triển Thanh Việt thật sự lấy điện thoại di động ra, anh ta vội vàng nói: " Không cần không cần, thật ra ăn một cái cũng không có việc gì, để lại vỏ là được, ăn đi ăn đi. "
Ninh Thu Thu: "????? "
Triển Thanh Việt chưa cho anh bất kỳ lợi ích nào, tại sao anh lại cho anh ấy mặt mùi vậy!
Nịnh bợ!
Tất cả mọi người trên thế giới này đều là tay sai.
Ninh Thu Thu cắn miếng bánh bao để chút giận, cô nghe thấy tiếng nói kỳ quái của Tiểu Trì: " Chị Thu Thu, tại sao chị lại ăn trộm thức ăn! Không phải đạo diễn Tiếu nói rằng gần đây chị đã tăng cân nên phải giữ dáng sao? Tại sao lại ra lén mang bánh bao ra đây! "
Cô vẫn chưa thử độc đâu, ngộ nhỡ người ta hạ độc thì làm sao bây giờ!
Ninh Thu Thu: "... "
ô ô ô, cô vừa mới ăn bánh bao thôi mà, có cần phải nghiêm trọng như vậy không?
" À. "
Ninh Thu Thu đặt bánh bao vào trong túi, lẩm bẩm để tự an ủi mình: " Thật ra cũng không ngon lắm "
Triển Thanh Việt bị sự kiện bánh bao dẫn tới “ Huyết án " này chọc cười, khi thấy quá trình giảm cân cực khổ của Ninh Thu Thu, Triển Thanh Việt cũng hiểu cô muốn giữ cân nặng quả thật không dễ dàng gì.
Anh thấy Ninh Thu Thu đang chán nản thì cười khẽ, sau đó đặt lại cái bánh bao vào trong túi: “ Ừ, không thể ăn, có thịt mỡ, ăn vào sẽ béo lên năm cân. "
Ninh Thu Thu: "... "
Phương thức an ủi như vậy về sau cô nào dám ăn bánh bao nữa!
Lúc này, đạo diễn đã sẵn sàng, Ninh Thu Thu nói: " Em đi quay phim đây. "
Triển Thanh Việt gật đầu và vỗ vai cô thể hiện sự khích lệ.
Vốn là Triển Thanh Việt định mời đoàn làm phim uống trà chiều, nghe nói đây là truyền thống mỗi khi tới thăm đoàn làm phim, không mời không những không làm tăng thể diện của Ninh Thu Thu mà sẽ có người lén lút bàn luận cô là một người nhỏ mọn.
Nhưng Ninh Thu Thu không thể ăn, nếu mời không phải là trêu ngươi cô ấy sao?
Vậy nên phải đổi thành phương thức khác vừa mang lại lợi ích cho Ninh Thu Thu vừa làm toàn bộ đoàn làm phim hài lòng.
Ninh Thu Thu đi quay phim, Triển Thanh Việt lại không có gì để làm, vì vậy anh đã sử dụng iPad của mình để đọc tài liệu.
Đây là một kế hoạch phát triển chi tiết được thực hiện bởi bộ phận quản lý nghệ sĩ của Phong Nghi.
Ninh Thu Thu nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Triển Thanh Việt, cô hùng hồn nói lý lẽ: " Hơn nữa chiếc bánh bao này được mua từ cửa hàng của chị Trương ở gần đây, cửa hàng này rất nổi tiếng đấy, không ăn chút nữa nguội rồi khẳng định cũng ném đi, thật lãng phí. "
"... "
Em thật là tiết kiệm.
Triển Thanh Việt nhìn vào chiếc bánh trên tay, vỏ bánh rất xốp, ăn hết nhân bánh bao sẽ không bị xẹp xuống sao?
Lát nữa mà không thể sử dụng, người trong tổ đạo cụ sẽ gây rắc rối cho cô.
Có thể Ninh Thu Thu không sợ bị làm phiền, không biết mệt mỏi mà dạy anh: " Để em nói cho anh biết kỹ xảo khi ăn đạo cụ là như nào nhé. "
Triển Thanh Việt nhìn cô, chỉ thấy cô cầm cái bánh bao làm cho phần bên dưới lồi ra một chỗ, cô cẩn thận cắn một lỗ nhỏ ở bên dưới bánh, nhân thịt bên trong lộ ra, mùi thịt trộn lẫn với nấm hương cùng mùi hành lá xông vào mũi.
Vẻ bề ngoài của chiếc bánh này không đẹp nhưng mùi vị rất ngon, khiến cho người ta chảy nước miếng.
Có lẽ là anh Triển rất coi trọng hình tượng, trước mặt mọi người, anh không thể ngang nhiên chiếm tiện nghi của họ được, hơn nữa là còn là một cái bánh bao, lại mọi nhân ở giữa ra ăn.
" Tôi... "
" Cô Ninh, tại sao cô lại ăn đạo cụ! "
Triển Thanh Việt còn chưa kịp nói hết câu liền nghe thấy ai đó hét lên, một lát sau, một người đàn ông hơi mập khí thế hung hăng xông tới, đúng là nhân viên của tổ đạo cụ.
Anh ta trừng mắt nhìn cái bánh bao trong tay Ninh Thu Thu và nói: " Thế nào mà tôi chưa kịp chợp mắt nó đã bay đi, hóa ra là bị cô lấy "
Ninh Thu Thu: "... "
Trước mặt người đàn ông của tôi, chưa cho tôi chút mặt mũi không được sao!
" Ăn đi. "
Triển Thanh Việt đương nhiên là đáp ứng Ninh Thu Thu vô điều kiện, anh nói: " Tôi sẽ bảo tài xế đi mua mấy cáo khác về, sẽ không làm lỡ việc của mọi người. "
Người của tổ đạo cụ: "... "
Thấy Triển Thanh Việt thật sự lấy điện thoại di động ra, anh ta vội vàng nói: " Không cần không cần, thật ra ăn một cái cũng không có việc gì, để lại vỏ là được, ăn đi ăn đi. "
Ninh Thu Thu: "????? "
Triển Thanh Việt chưa cho anh bất kỳ lợi ích nào, tại sao anh lại cho anh ấy mặt mùi vậy!
Nịnh bợ!
Tất cả mọi người trên thế giới này đều là tay sai.
Ninh Thu Thu cắn miếng bánh bao để chút giận, cô nghe thấy tiếng nói kỳ quái của Tiểu Trì: " Chị Thu Thu, tại sao chị lại ăn trộm thức ăn! Không phải đạo diễn Tiếu nói rằng gần đây chị đã tăng cân nên phải giữ dáng sao? Tại sao lại ra lén mang bánh bao ra đây! "
Cô vẫn chưa thử độc đâu, ngộ nhỡ người ta hạ độc thì làm sao bây giờ!
Ninh Thu Thu: "... "
ô ô ô, cô vừa mới ăn bánh bao thôi mà, có cần phải nghiêm trọng như vậy không?
" À. "
Ninh Thu Thu đặt bánh bao vào trong túi, lẩm bẩm để tự an ủi mình: " Thật ra cũng không ngon lắm "
Triển Thanh Việt bị sự kiện bánh bao dẫn tới “ Huyết án " này chọc cười, khi thấy quá trình giảm cân cực khổ của Ninh Thu Thu, Triển Thanh Việt cũng hiểu cô muốn giữ cân nặng quả thật không dễ dàng gì.
Anh thấy Ninh Thu Thu đang chán nản thì cười khẽ, sau đó đặt lại cái bánh bao vào trong túi: “ Ừ, không thể ăn, có thịt mỡ, ăn vào sẽ béo lên năm cân. "
Ninh Thu Thu: "... "
Phương thức an ủi như vậy về sau cô nào dám ăn bánh bao nữa!
Lúc này, đạo diễn đã sẵn sàng, Ninh Thu Thu nói: " Em đi quay phim đây. "
Triển Thanh Việt gật đầu và vỗ vai cô thể hiện sự khích lệ.
Vốn là Triển Thanh Việt định mời đoàn làm phim uống trà chiều, nghe nói đây là truyền thống mỗi khi tới thăm đoàn làm phim, không mời không những không làm tăng thể diện của Ninh Thu Thu mà sẽ có người lén lút bàn luận cô là một người nhỏ mọn.
Nhưng Ninh Thu Thu không thể ăn, nếu mời không phải là trêu ngươi cô ấy sao?
Vậy nên phải đổi thành phương thức khác vừa mang lại lợi ích cho Ninh Thu Thu vừa làm toàn bộ đoàn làm phim hài lòng.
Ninh Thu Thu đi quay phim, Triển Thanh Việt lại không có gì để làm, vì vậy anh đã sử dụng iPad của mình để đọc tài liệu.
Đây là một kế hoạch phát triển chi tiết được thực hiện bởi bộ phận quản lý nghệ sĩ của Phong Nghi.
Tác giả :
Điềm Tức Chính Nghĩa