Fires Of Winter

Chương 36

Trans & edit:tranngocbicstrong24

Nhưng hóa ra, tên Viking gọi là Cedric không quay trở lại vào ngày tiếp theo, hay ngày sau đó.Thực tế, Brenna đã ở một mình với Arno nhiều hơn một tuần.Sự chịu đựng của cô được thử thách vào những ngày đầu tiên.Mọi tiếng ầm ĩ nhỏ bé mà cô nghe được đều cho là Cedric đang quay trở lại, ngay cả tiếng gió gào thét.

Cô đã vượt qua được những ngày đầu tiên, cô không còn hy vọng rằng Garrick sẽ tìm thấy cô, bởi vì trời đã có tuyết rơi vào đêm đầu tiên và kéo dài hơn 3 ngày.Giờ Garrick sẽ không biết rằng cô đã bỏ đi mà không dấu vết nào để lại.Anh sẽ không bao giờ đoán được rằng cô đã bị mang đi xa bởi một chiếc thuyền.Anh sẽ nguyền rủa tuyết đã bao phủ dấu vết của cô, nhưng điều đó khiến cô không vui, bởi anh sẽ tìm kiếm về phía bắc vịnh Fio và không bao giờ đến gần cô.

Quỷ tha ma bắt nó đi!Quỷ tha ma bắt Cedric và Arno!Quỷ tha ma bắt người phụ nữ chúng nói đến!Người phụ nữ đó là ai?Cordelia có phải đã thực hiện tốt lời đe dọa của cô ta!Nhưng Cordeli không thể nói chuyện với những người đàn ông này, cô ta cũng không biết làm thế nào để tìm được chúng.Cảnh tượng khó chịu với Morna đến trong tâm trí.Cô ta là người duy nhất cố gắng thử cái trò bẩn thỉu này.Nhưng rồi cả những người cảm thấy rằng họ bị thiếu nợ nữa;Bayard, Gorm, thậm chí là Hugh – và đặc biệt là tên Viking cô đã làm nhục bởi vì đã làm bị thương hắn.Bất cứ ai trong những người đàn ông cũng có thể sai một người phụ nữ làm công việc bẩn thỉu của hắn trong việc giao dịch với Cedric và Arno.

Ngày thứ 2 Arno thương hại cô và cởi bỏ dây thừng khỏi cổ tay cô.Tối đó, sau khi Brenna đã chắc chắn là anh ta đã ngủ, cô cố gắng lặng lẽ trốn đi.Nhưng anh ta đã gian xảo để lại một cái bẫy cho cô ở bên ngoài cánh cửa, một cái xe bò đầy gỗ, cái cô đã vấp vào trong bóng tối.Trước khi cô có thể dậy, anh ta đã ở đó, kéo lê cô vào trong căn nhà.Cô nguyền rủa anh ta bằng tiếng của cô, và chiến đấu với anh ta với tất cả sức mạnh của mình.Cuối cùng anh ta khuất phục được cô, và sau việc đó anh ta đã trói cô lại vào ban đêm, lúc này một thanh sắt đang trong quay trong lò sưởi ở giữa phòng, vậy nên cô không thể chạm vào chiếc dao găm nếu cô cần đến nó.Ít nhất anh ta để cô tự do trong ngày.

Sau khi một tuần trôi qua,Arno cũng trở nên sốt ruột.Anh ta bực bội và cằn nhằn với chính bản thân, và lý do đó làm Brenna hơi thoải mái một chút.Có lẽ một vài điều đã xảy ra với Cedric và hắn ta sẽ không trở lại.Arno đã tỏ ra rằng anh ta không muốn mang Brenna đến đây, không nhiều hơn cô muốn ở đây.Có thể anh ta sẽ để cô đi.

Sau khi 9 ngày đã qua,mà vẫn không có dấu hiệu nào của Cedric, Brenna cuối cùng sụp đổ và nói chuyện với Arno.Giờ cô không có gì để mất cả, bởi vì kể từ khi không có một ai để cho anh ta nói chuyện, cô không có cơ hội nào để nghe lỏm được vài thông tin có ích cả.

Anh ta đang chuẩn bị bánh mì cho bữa sáng và khá cáu kỉnh khi Brenna đến gần anh ta.

“Bạn của anh dường như đã quên mất chúng ta ở đây rồi,"cô bắt đầu, giành được sự giật mình chú ý của anh ta."Anh sẽ giữ tôi ở đây bao lâu?"

“Cô nói rất tốt tiếng của tôi."

“tốt như anh vậy,"cô đáp.

“Tôi được kể rằng cô chỉ ở đây có một thời gian ngắn.Cô cần phải có một người thầy giỏi để nắm được thứ ngôn ngữ mới nhanh như vậy.Ai là thầy của cô?"

“Ông ấy đã dạy tôi rất nhiều thứ,"cô đều đều nhận xét và tiến đến gần hơn."Một trong số đó là anh không thể giữ một thứ anh lấy khỏi từ một người khác trong vùng đất này, mà không phải trả giá đắt về nó."

Lời cảnh báo của cô đã có hiệu quả và Arno lo lắng nhảy lùi ra khỏi chiếc bàn, như thể Garrick đã ở đây để đưa cô về rồi."Anh chàng trẻ tuồi Haardrad sẽ không bao giờ biết cô được mang đến đây!"

“Anh ấy sẽ đến đúng lúc,"Brenna tranh cãi đầy hi vọng."Anh ấy biết rõ mảnh đất này và sẽ tìm kiếm mọi inch của nó.Và khi anh ấy không tìm thấy tôi ở đó, anh ấy cuối cùng sẽ nhận thấy con đường này."

“Không, anh ta sẽ từ bỏ trước đó."

“Anh nghĩ vậy ư, Viking?Điều anh không tính đến là Tôi yêu Garrick Haardrad, và anh ấy yêu tôi."Cô nói một nửa sự thật với sự chắc chắn."Tình yêu đó ràng buộc chúng tôi, và tình yêu đó sẽ chiến thắng mọi chướng ngại."

Arno ngồi xuống và nhìn chằm chằm khó chịu vào cô, làm cô không thoải mái."Có thể, cô gái.Nhưng nó ở ngoài tầm tay tôi.Tôi chỉ giữ cô ở đây cho người khác."

“Anh đã giúp đỡ để mang tôi đến đây!"cô buộc tôi anh với một đầu ngón tay chỉ vào."Anh ngăn tôi dời khỏi đây.Anh cũng chịu trách nhiệm như bạn của anh vậy."

“Dừng cái trò trẻ con của cô lại, cô gái!"Anh quát."Tôi thích cô hơn trước khi cô tìm thấy tiếng nói của mình."

“Anh biết tôi nói sự thật.Garrick sẽ không quên sự coi thường này trừ khi anh thả tôi ra."

“Nó không phải là quyết định của tôi.Hãy để dành lý lẽ của cô cho Cedric.Giờ cô là của anh ấy."

“Tôi sẽ chết trước khi tôi là của anh ta!"Brenna thốt ra, cự tuyệt hoàn toàn, sau đó cô thấp giọng xuống."Cedric giờ không ở đây.Anh có thể để tôi đi trước khi anh ta quay trở lại."

“Anh ấy là bạn tôi, cô gái, là người bạn duy nhất mà tôi có,"anh đáp."Tôi không thể đồng ý với điều anh ấy làm, nhưng anh ấy dù sao cũng có lòng trung thành của tôi."

“Bạn anh sẽ đem đến cái chết cho anh!"Brenna cảnh báo, nắm lấy bất cứ thứ gì để anh ta hiểu lý lẽ.

“Chỉ có một chút sự thật với cái điều mà cô nói, bởi Garrick Haardrad sẽ không tìm kiếm cô ở đây.Và nếu anh ta làm, điều đó sẽ quá muộn, bởi vì sau khi Cedric có đủ cô thì cô sẽ bị bán khỏi đây.Hãy biết điều này, cô gái.Lòng trung thành của tôi là với Cedric và gia đình anh ấy.Tôi trông nom mảnh đất của họ.Tôi là người dưới quyền của cha Cedric, Latham Borgsen.Điều cô yêu cầu sẽ làm cổ họng của tôi bị cắt đứt sớm hơn là ông chủ của cô sẽ làm."

“Vậy thì mang tôi đến cho lãnh chúa của anh.Bởi theo những lời nói của anh, tôi biết ông ấy sẽ không tán thành điều anh đã làm."

“Đủ rồi!"

Brenna cứng lại với cố gắng cuối cùng."làm ơn đi."

Cô tự hạ mình vô ích, bởi vì Arno đã đi ra khỏi cửa, bỏ cô lại kiệt kuệ bởi cố gắng và tàn phá bởi sự thất bại.Khi Arno quay trở lại, Brenna lại im lặng.Anh ta không chú ý đến thay đổi đó.Sau đó Cedric cuối cùng cũng đến, quá trưa một chút.

Từ lúc hắn ta bước vào phòng, Brenna cảm thấy như thể cô là bữa ăn bị bắt chờ đợi đã lâu của một con thú đói khát.Ánh mắt Cedric không dời khỏi cô.Những ý định đầy dục vọng của hắn rất rõ khi Arno miễn cưỡng yêu cầu một lời giải thích về thời gian vắng mặt của hắn, và quay đi trong bối rối.

Cedric cởi áo khoác của hắn ta và đôi mắt Brenna bị thu hút đến cánh tay trần căng lên với những cơ bắp của hắn, và bao phủ bởi những vết sẹo.Có sức mạnh ở đó,và Brenna biết khả năng của một người đàn ông có ảnh hưởng đến cô, đặc biệt là một người đàn ông có sức mạnh.Cô đã có cơ hội?Nhưng sau đó, cô không bao giờ muốn giết chết Garrick, không ngay cả lúc đầu.Người đàn ông này, đúng, người đàn ông này cô có thể giết chết mà không hối tiếc.

“Phần thưởng dễ thương của tôi có mang lại rắc rối cho anh không?"Cedric hỏi Arno, mặc dù ánh mắt hắn ta vẫn ở trên Brenna.

“Không cho đến hôm nay."

“Ồ?"

“Cô ấy nói được tiếng của chúng ta, Cedric, và rất tốt."

“Vậy sao, cô gái?"

Brenna không trả lời, nhưng di chuyển đến gần hơn chiếc giường tạm của cô,nơi một hi vọng của cô được cất giấu.Cô cần phải phải kiểm soát được tình huống đáng sợ này khi nó cuối cùng đã đến.

“Cô ấy cũng biết tên của chúng ta,"Arno tiếp tục."Nếu Haardrad tìm thấy cô ấy, cô ấy sẽ nói cho anh ta tất cả.Tôi đã nói với anh rằng chúng ta không bao giờ nên bắt cô ấy đi."

“Anh nghe có vẻ lo lắng, khi mà điều đó không cần thiết.Anh ta sẽ không bao giờ tìm thấy cô ấy."

“Anh sẽ sớm bán cô ấy đi à?"

“Không, tôi không nghĩ vậy.Nếu Haardrad tìm cô ấy ở đây, chúng ta sẽ giết chết anh ta.Điều đó thật đơn giản."

"Anh có mất trí không vậy, Cedric?"

“Đủ rồi!Tôi đã bị chậm trễ đủ lâu bởi cha tôi đã sai tôi một việc thật ngu ngốc là đi lấy một con ngựa giải thưởng mà ông ấy đã mua từ ông anh họ của ông ấy.Toàn bộ thời gian tôi không nghĩ đến điều gì khác chỉ là cô ấy và tôi sẽ không chờ đợi lâu hơn để có cô ấy."Đột nhiên hắn ta cười."Anh sẽ ở đây và quan sát ư, Arno?hay không có dịp để anh trả sự khính trọng của anh với cha tôi?"

Arno nhìn chừng chừng vào Cedric, sau đó nhìn vào Brenna và thấy sự cầu xin giúp đỡ im lặng của cô, nhưng anh ta nhanh chóng quay đi.Trong sự bực tức, anh ta xông ra khỏi phòng, đóng sầm cửa lại hoàn toàn trong sự náo động của anh.

Cánh cửa cuối cùng cũng đóng lại, như Brenna đã mong chờ không ít hơn.Arno là nột người đàn ông bị giằng xé giữa lòng trung thành của anh ta và điều anh ta cảm thấy trong trái tim mình.Không may thay cho Brenna, lòng trung thành của anh ta đã đến đầu tiên.Điều đó là cách đối với tất cả những Viking.Giờ thì thử thách bắt đầu.Brenna hoặc sẽ dời khỏi đây với máu trên tay cô, hoặc để bị hãm hiếp bởi một tên con hoang và mãi mãi đánh mất hi vọng về tình yêu của Garrick.Garrick không khác hơn những người đàn ông khác, không bằng lòng chia sẻ điều mà họ đòi hỏi cho chính họ.Anh đã chứng tỏ điểu đó nơi cô có liên quan đến .Anh sẽ không bao giờ tha thứ cho cô,dù là cô không có lỗi.Bất công làm sao với phán xét của những người đàn ông.

Tuy vậy, nó sẽ không xảy ra, mặc dù thời điểm này sắp tới.Cedric di chuyển đến gần hơn, chầm chậm, như một con rắn quanh mục tiêu.

“Giờ đến đây,cô bé của ta,"hắn ta tán tỉnh."Em nói được tiếng của ta.Em biết điều mà ta muốn."

Cô không nói một lời, nhưng ánh mắt của cô đã nói hộ cô.U ám, đôi mắt màu khói xám hiện lên sự ghê tởm và khinh ghét, sự coi thường sâu sắc.Tuy nhiên hắn ta không nản lòng, thậm chí không ngạc nhiên.

“Vậy thì em sẽ chiến đấu với ta sao?"hắn ta nhướn một bên lông mày, đôi môi hắn ta cong lên một cách kinh tởm."Ta không để ý, cô gái.Ta chắc chắn em sẽ tạo ra một cuộc chiến tuyệt vời khi em là một thiếu nữ vào lần đầu tiên, nhưng em không thể chống trả bây giờ.Nếu em thích giả vở vẫn còn là một trinh nữ, điều đó ổn thôi đối với ta."

Brenna không thể nén lại được sự ghê tởm của cô hơn nữa."Một con lợn kinh tởm!"cô rít lên."Nếu ngươi chạm vào ta, ngươi sẽ không sống lâu để hối tiếc về nó đâu!"

Hắn ta cười vào lời cảnh báo của cô."Ta sẽ không hối tiếc, nhưng hứng thú chạm vào.Em thật sự tin rằng ông chủ của em sẽ đi qua cánh cửa ngăn cách đó để ngăn cản ta khỏi có em ư?Không đâu, cô gái, sẽ không có ai ở đây có thể ngăn ta lại."

Brenna khôn ngoan giữ lại giọng nói của mình.Để hắn nghĩ cô không tự lo liệu được.Để hắn sơ xuất rơi vào bẫy của cô.Đó sẽ là cơ hội duy nhất của cô.

Cedric bắt đầu chầm chậm tháo bỏ những vũ khí của hắn.Đầu tiên là kiếm của hắn, sau đó là cái rìu thô thiển với một cái lưỡi sứt mẻ.Có bao nhiêu chiếc đầu đã bị chặt đứt dưới chiếc rìu đó nhỉ?Có bao nhiêu người đàn ông đã ngã xuống bởi tên khoác lác này?Tội lỗi của cô sẽ lớn không khi giết chết hắn ta?Có phải cô không đúng không?Cedric nhảy vào cô cùng lúc đó, làm cô ngạc nhiên.Brenna thét lên, không sợ hãi, nhưng hối hận, bởi họ ngã xuống cách vũ khí của cô nhiều bước chân và cô có thể thấy rằng không có cách nào để làm nó gần hơn.

“Giờ người chiến thắng đòi chiến lợi phẩm,"hắn ta thì thầm trước khi hắn ta xé toạc chiếc áo của cô đến thắt lưng.Sau đó hắn ta chiến đấu để tháo dây lưng, và Brenna liều mạng chiến đấu để dừng hắn ta lại, những nắm đấm của cô nện vào hắn.Một cú đòn mang lại một sự nguyền rủa khi máu rỉ ra từ đôi môi nứt nẻ của hắn.Hắn ta tát cô, làm cô gần như bất tỉnh.Trong tình trạng bàng hoàng của mình, thắt lưng cô dường như mở ra một cách thần kì và ngừng lại ở phần áo bị xé rách một nửa của cô.

Cơn đau mù quáng rũ sạch cô khỏi sự lộn xộn của tâm trí khi cả 2 cánh tay của hắn ta đi xuống tra tấn bộ ngực trần của cô, siết chặt chúng một cách tàn nhẫn, vui thích trong tiếng thét đau đớn của cô.Hắn ta tiếp tục tàn nhẫn, nó dường như là không ngừng, cho đến khi cuối cùng Brenna không thể chống cự lại nhiều hơn nữa và ngất đi để giải thoát khỏi nỗi đau.
Tác giả : Johanna Lindsey
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại