Father (Phụ)
Chương 30: Thirtieth child
Hắn trố mắt nghẹn lời, chằm chằm nhìn Lust ung dung nói ra những lời đó. Hắn cố hết sức tẩy sạch suy nghĩ, mình không thể bị đối phương dẫn dắt.
Nếu con người bỏ đi quy tắc đạo lý, nếu con người không chút cố kỵ tuân theo bản năng, như vậy, như vậy, thật sự chính là ——
“… Thú…"
Thanh niên tóc bạc chớp chớp mắt dường như có chút bất ngờ, sau đó ý cười màu ngọc tràn ra trong con mắt dài xếch, nhuộm một tầng quyến rũ lên khuôn mặt thanh tú, Lust lúc này tựa như một con thú xinh đẹp tỏa ra nét quyến rũ chết người.
“Nói rất đúng, father yêu dấu! Không sai chút nào, chúng ta vượt lên trên nhân loại, không tiếp nhận bất cứ lễ giáo nhân loại nào gội rửa, chỉ tuân theo bản năng như dã thú. Cho nên father à, ngươi chính là bản năng của chúng ta, chúng ta không thể buông ngươi ra được."
Đại phong cầm xưa cổ đệm đàn cho tuyên ngôn trầm đục, dưới mảnh sáng đủ màu do thủy tinh chiếu xuống, hắn mở to mắt nhìn đứa con thứ ba cầm tay trái hắn lên, cúi đầu hạ xuống một nụ hôn lạnh lẽo, như đang khẩn cầu khoan dung tha thứ.
“Ngươi có thể thuần phục chúng ta, father đáng yêu mà yếu ớt của ta ơi, xin ngươi thỏa mãn tội của chúng ta."
Hắn hoảng sợ vội rút tay về như bị nóng, phần da bị Lust hôn tỏa ra hơi bỏng lạnh lẽo. Thanh niên tóc bạc chỉ cười nhẹ nhìn tất cả những thứ này, không làm ra động tác dư thừa nào nữa.
Chần chừ đấu tranh một lúc lâu, hắn lại một lần nữa gian nan mở miệng, vì muốn đầu dây mối nhợ rõ ràng, hắn không thể không nói từ đầu.
“Ta… Ta, ta là cha các ngươi, các ngươi nên, nên nghe ta…" Thấy Lust gật đầu đồng ý với ý kiến của mình, lời kế tiếp hắn nói lưu loát hơn nhiều. “Vậy, vậy các ngươi không nên ép buộc ta! Không nên ép buộc ta ôm nữ giới, hoặc bị các ngươi…"
Lust chớp chớp mắt, có vẻ vô cùng vô tội. “Đó là vì nhu cầu của ngươi, thân thể ngươi cần phát tiết mà, father."
—— Đương nhiên, đó chỉ là cái cớ.
Mặt hắn trắng rồi lại xanh, rất lâu sau mới nghẹn ra một câu. “… Ta có thể không ôm nữ giới, các ngươi chỉ cần cho ta đến khu đèn đỏ cao cấp tìm một M…"
Lời nói bỗng dưng đứt đoạn, hắn kinh hoảng nhìn Lust. Thanh niên tóc bạc vẫn cười như vậy, lại khiến người ta rất rõ ràng cảm nhận được không khí gần như đông lại xung quanh y.
“Father, là ta trước đó chưa biểu đạt rõ hay sao?" Lust hơi nhíu mày, sau đó lập tức thả lỏng lại. “Không sao cả, bất kể bao nhiêu lần ta cũng có thể lặp lại: father yêu dấu, ngươi là của chúng ta, ngươi chỉ thuộc về chúng ta, bất cứ sinh vật nào khác chạm vào ngươi, chúng ta đều không cho phép nó tồn tại."
Người nam kia rùng mình một cái thật mạnh, vì sự độc tài gần như tàn khốc trong câu nói của đối phương. Như muốn ra uy, hắn tìm kiếm sơ hở trong đó, để phản bác đối phương, đồng thời cũng để thuyết phục mình. “… Đó, đó không có khả năng! Những, những cô gái kia thì sao? Mới sáu ngày trước, ta còn làm một, một cô. Hah, đây chính là quy tắc các ngươi định ra…"
“Cho nên, trước khi bọn họ hoàn thành giá trị sử dụng của mình…" Lust nhẹ nhàng nói. “Chúng ta sẽ không xé nát bọn họ!"
“……." Hắn trợn mắt há mồm, rất lâu sau mới tìm về tiếng nói của mình, âm thanh gần như gào thét vì sợ hãi phẫn nộ và khó hiểu. “Quỷ tha ma bắt tụi bây tại sao không thẳng tay cấm bố chạm vào bọn họ ——?" Tại sao phải đặt ra quy tắc hoang đường như vậy, tại sao phải để hắn gánh tội danh giết người.
Dưới ánh mắt phẫn nộ của người nam kia, Lust luồn tay vào tóc chải ra phía sau, cưỡng chế tiếng rên rỉ sắp trào khỏi cổ họng, biến nó thành thở dài. Phụ thân y căn bản không biết, đồng tử băng được che khuất kia đã bị dục vọng nhuộm thành màu xanh chàm, bàn tay run nhẹ để lộ kích động sắp không nhịn được của chủ nhân nó bây giờ.
Father, father, ngươi tại sao lại mê người thế chứ?
“Tại sao hả? Father!" Lust nghiêng đầu hỏi lại, cười trầm đục. “Vì chúng ta phải bảo vệ ngươi đấy, father!"
“Father, ngươi cảm thấy chúng ta rất hùng mạnh phải không?" Dù cảm thấy khó hiểu và khó tin đối với lý do vừa rồi của Lust, nhưng hắn vẫn do dự gật đầu. Lust cong mắt lên. “Ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh! Đối với một cá thể nhân loại mà nói, chúng ta hùng mạnh tới mức không thể tưởng tượng được. Nhưng đối với toàn thể nhân loại —— bao gồm cả khoa học kỹ thuật và toàn bộ kết cấu hệ thống xã hội mà con người tổ hợp tạo ra, ta không thể không thừa nhận, chúng ta hiện tại có chút lực bất tòng tâm."
“Có lẽ ta ít nhất có thể bảo vệ được mình, nhưng ta không thể cam đoan, chúng ta hiện tại có khả năng bảo vệ chu toàn cho father mà ta yêu nhất. Ta không thể cam đoan, nên ta cần nhiều sức mạnh hơn đến để bảo vệ father, hiện tại phương pháp hiệu quả nhất chính là gia tăng đồng bọn."
Sloth ý thức được điểm này rất rõ, nên vương giả tóc đen kia cũng không thể không thỏa hiệp. Họ một mặt tìm càng nhiều phụ nữ đến cho Cha, một mặt lại cảm thấy ghen ghét điên cuồng vì những phụ nữ này chạm vào Cha mà bọn họ yêu nhất. Biết rõ thêm một “đồng bọn" nghĩa là thêm một con “thú" nữa tới chia sẻ Cha, biết rõ đây là nhân nhượng làm ra để bảo vệ Cha —— lũ đáng chết dám đụng vào Cha kia tại sao không chết hết đi! Mỗi đứa con đều muốn độc chiếm Cha, nhưng họ phải thỏa hiệp với nhau, thế là họ ước định, một con số đủ để hoàn mỹ bảo vệ Cha, mà bọn họ cũng có thể chịu đựng được.
“… Bảy." Tiếng Lust gần như thì thào, người nam kia cố lắng tai nghe, nhưng chỉ nghe được một đoạn lầm bầm không rõ tiếng.
“Ngươi là của chúng ta, Cha – chỉ thuộc về chúng ta."
Hắn đột ngột cảm thấy, có lẽ mình đã sớm mất đi cơ hội trốn thoát từ rất lâu trước đó. Không giống kiểu khóa nhốt thuần túy trong lao tù viện nghiên cứu trung tâm, các con hắn sớm đã se ra một sợi dây điều khiển rối vô hình, bất luận hắn thoạt nhìn tự do đến mức nào, nhưng từ đầu đến cuối đều không thể thoát khỏi bàn tay bọn họ.
“Father!" Lust mỉm cười nhìn phụ thân đã sững sờ. “Ham muốn độc chiếm của trẻ nhỏ là vô cùng mạnh mẽ đấy!"
Thanh niên tóc bạc đột ngột kề sát lại, bắt lấy tóc đen của người nam ngửi nhẹ. Hắn bất ngờ không kịp đề phòng, bị Lust bắt lấy, cả người bị vây giữa Lust cùng băng ghế, mất đi cơ hội trốn thoát.
“Sloth đã tắm ngươi rất sạch sẽ, mùi của cô ta đã nhạt đi rất nhiều!" Vương giả tóc đen lý trí cực điểm kia, lại đơn thuần đến mức hoàn toàn không biết làm thế nào bày tỏ bản thân. Sloth học tập toàn bộ từ máy tính, nên hiểu biết ở phương diện nhân tính vốn không bằng Lust được nhân loại dạy. Cho nên Sloth lý trí sắp xếp mọi thứ, nhưng lại không xét đến tâm tình của Cha, cũng cảm thấy nóng nảy mâu thuẫn với lý trí sau khi Cha yêu dấu bị kẻ khác chạm vào. Thế là Lust rất tự giác đảm đương vai trò khai thông, áp chế dục vọng bản thân, làm ra hướng dẫn cho father đáng thương của mình —— nhưng hiện tại dường như đã tới cực hạn nhẫn nhịn.
“Father, ngươi biết không?" Lust lộ ra một tiếng thở dài, con ngươi màu lam sậm không chút che giấu bày ra dục vọng của chủ nhân nó. “Muốn loại bỏ mùi kẻ khác, phương pháp hiệu quả nhất chính là dùng mùi của mình phủ lên."
Ánh thủy tinh rực rỡ nhiều màu viền một lớp ngũ sắc bao quanh thân Lust, Lust đưa tay ra sau kéo một cái, dây lụa buộc tóc bạc quét một vòng cung màu lam trong không khí, tóc bạc rơi lả tả bị ánh sáng ngũ sắc nhuộm thành màu ngọc lưu ly (), lộng lẫy đến độ làm hắn căn bản không dám nhìn thẳng.
“Thả lỏng nào, father —— ta sẽ không tổn thương ngươi, ngươi không cần suy nghĩ gì nhiều, cũng không cần để ý gì cả, ngươi chỉ cần hưởng thụ thôi là được."
Tóc bạc khoác trên vai, mắt phượng sáng lóng lánh, con thú diễm lệ mê hoặc cám dỗ trong bóng tối.
“Father yêu dấu, thỏa mãn tội không thể khắc chế của ta, được chứ?"
Thân thể bị đứa con thứ ba ôm chặt không thở nổi, thế là hắn hiểu ra, nguyên tội của mình là bắt đầu từ đó, không cần biết hắn từ chối hay chấp nhận.
() Ngọc lưu ly
Nếu con người bỏ đi quy tắc đạo lý, nếu con người không chút cố kỵ tuân theo bản năng, như vậy, như vậy, thật sự chính là ——
“… Thú…"
Thanh niên tóc bạc chớp chớp mắt dường như có chút bất ngờ, sau đó ý cười màu ngọc tràn ra trong con mắt dài xếch, nhuộm một tầng quyến rũ lên khuôn mặt thanh tú, Lust lúc này tựa như một con thú xinh đẹp tỏa ra nét quyến rũ chết người.
“Nói rất đúng, father yêu dấu! Không sai chút nào, chúng ta vượt lên trên nhân loại, không tiếp nhận bất cứ lễ giáo nhân loại nào gội rửa, chỉ tuân theo bản năng như dã thú. Cho nên father à, ngươi chính là bản năng của chúng ta, chúng ta không thể buông ngươi ra được."
Đại phong cầm xưa cổ đệm đàn cho tuyên ngôn trầm đục, dưới mảnh sáng đủ màu do thủy tinh chiếu xuống, hắn mở to mắt nhìn đứa con thứ ba cầm tay trái hắn lên, cúi đầu hạ xuống một nụ hôn lạnh lẽo, như đang khẩn cầu khoan dung tha thứ.
“Ngươi có thể thuần phục chúng ta, father đáng yêu mà yếu ớt của ta ơi, xin ngươi thỏa mãn tội của chúng ta."
Hắn hoảng sợ vội rút tay về như bị nóng, phần da bị Lust hôn tỏa ra hơi bỏng lạnh lẽo. Thanh niên tóc bạc chỉ cười nhẹ nhìn tất cả những thứ này, không làm ra động tác dư thừa nào nữa.
Chần chừ đấu tranh một lúc lâu, hắn lại một lần nữa gian nan mở miệng, vì muốn đầu dây mối nhợ rõ ràng, hắn không thể không nói từ đầu.
“Ta… Ta, ta là cha các ngươi, các ngươi nên, nên nghe ta…" Thấy Lust gật đầu đồng ý với ý kiến của mình, lời kế tiếp hắn nói lưu loát hơn nhiều. “Vậy, vậy các ngươi không nên ép buộc ta! Không nên ép buộc ta ôm nữ giới, hoặc bị các ngươi…"
Lust chớp chớp mắt, có vẻ vô cùng vô tội. “Đó là vì nhu cầu của ngươi, thân thể ngươi cần phát tiết mà, father."
—— Đương nhiên, đó chỉ là cái cớ.
Mặt hắn trắng rồi lại xanh, rất lâu sau mới nghẹn ra một câu. “… Ta có thể không ôm nữ giới, các ngươi chỉ cần cho ta đến khu đèn đỏ cao cấp tìm một M…"
Lời nói bỗng dưng đứt đoạn, hắn kinh hoảng nhìn Lust. Thanh niên tóc bạc vẫn cười như vậy, lại khiến người ta rất rõ ràng cảm nhận được không khí gần như đông lại xung quanh y.
“Father, là ta trước đó chưa biểu đạt rõ hay sao?" Lust hơi nhíu mày, sau đó lập tức thả lỏng lại. “Không sao cả, bất kể bao nhiêu lần ta cũng có thể lặp lại: father yêu dấu, ngươi là của chúng ta, ngươi chỉ thuộc về chúng ta, bất cứ sinh vật nào khác chạm vào ngươi, chúng ta đều không cho phép nó tồn tại."
Người nam kia rùng mình một cái thật mạnh, vì sự độc tài gần như tàn khốc trong câu nói của đối phương. Như muốn ra uy, hắn tìm kiếm sơ hở trong đó, để phản bác đối phương, đồng thời cũng để thuyết phục mình. “… Đó, đó không có khả năng! Những, những cô gái kia thì sao? Mới sáu ngày trước, ta còn làm một, một cô. Hah, đây chính là quy tắc các ngươi định ra…"
“Cho nên, trước khi bọn họ hoàn thành giá trị sử dụng của mình…" Lust nhẹ nhàng nói. “Chúng ta sẽ không xé nát bọn họ!"
“……." Hắn trợn mắt há mồm, rất lâu sau mới tìm về tiếng nói của mình, âm thanh gần như gào thét vì sợ hãi phẫn nộ và khó hiểu. “Quỷ tha ma bắt tụi bây tại sao không thẳng tay cấm bố chạm vào bọn họ ——?" Tại sao phải đặt ra quy tắc hoang đường như vậy, tại sao phải để hắn gánh tội danh giết người.
Dưới ánh mắt phẫn nộ của người nam kia, Lust luồn tay vào tóc chải ra phía sau, cưỡng chế tiếng rên rỉ sắp trào khỏi cổ họng, biến nó thành thở dài. Phụ thân y căn bản không biết, đồng tử băng được che khuất kia đã bị dục vọng nhuộm thành màu xanh chàm, bàn tay run nhẹ để lộ kích động sắp không nhịn được của chủ nhân nó bây giờ.
Father, father, ngươi tại sao lại mê người thế chứ?
“Tại sao hả? Father!" Lust nghiêng đầu hỏi lại, cười trầm đục. “Vì chúng ta phải bảo vệ ngươi đấy, father!"
“Father, ngươi cảm thấy chúng ta rất hùng mạnh phải không?" Dù cảm thấy khó hiểu và khó tin đối với lý do vừa rồi của Lust, nhưng hắn vẫn do dự gật đầu. Lust cong mắt lên. “Ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh! Đối với một cá thể nhân loại mà nói, chúng ta hùng mạnh tới mức không thể tưởng tượng được. Nhưng đối với toàn thể nhân loại —— bao gồm cả khoa học kỹ thuật và toàn bộ kết cấu hệ thống xã hội mà con người tổ hợp tạo ra, ta không thể không thừa nhận, chúng ta hiện tại có chút lực bất tòng tâm."
“Có lẽ ta ít nhất có thể bảo vệ được mình, nhưng ta không thể cam đoan, chúng ta hiện tại có khả năng bảo vệ chu toàn cho father mà ta yêu nhất. Ta không thể cam đoan, nên ta cần nhiều sức mạnh hơn đến để bảo vệ father, hiện tại phương pháp hiệu quả nhất chính là gia tăng đồng bọn."
Sloth ý thức được điểm này rất rõ, nên vương giả tóc đen kia cũng không thể không thỏa hiệp. Họ một mặt tìm càng nhiều phụ nữ đến cho Cha, một mặt lại cảm thấy ghen ghét điên cuồng vì những phụ nữ này chạm vào Cha mà bọn họ yêu nhất. Biết rõ thêm một “đồng bọn" nghĩa là thêm một con “thú" nữa tới chia sẻ Cha, biết rõ đây là nhân nhượng làm ra để bảo vệ Cha —— lũ đáng chết dám đụng vào Cha kia tại sao không chết hết đi! Mỗi đứa con đều muốn độc chiếm Cha, nhưng họ phải thỏa hiệp với nhau, thế là họ ước định, một con số đủ để hoàn mỹ bảo vệ Cha, mà bọn họ cũng có thể chịu đựng được.
“… Bảy." Tiếng Lust gần như thì thào, người nam kia cố lắng tai nghe, nhưng chỉ nghe được một đoạn lầm bầm không rõ tiếng.
“Ngươi là của chúng ta, Cha – chỉ thuộc về chúng ta."
Hắn đột ngột cảm thấy, có lẽ mình đã sớm mất đi cơ hội trốn thoát từ rất lâu trước đó. Không giống kiểu khóa nhốt thuần túy trong lao tù viện nghiên cứu trung tâm, các con hắn sớm đã se ra một sợi dây điều khiển rối vô hình, bất luận hắn thoạt nhìn tự do đến mức nào, nhưng từ đầu đến cuối đều không thể thoát khỏi bàn tay bọn họ.
“Father!" Lust mỉm cười nhìn phụ thân đã sững sờ. “Ham muốn độc chiếm của trẻ nhỏ là vô cùng mạnh mẽ đấy!"
Thanh niên tóc bạc đột ngột kề sát lại, bắt lấy tóc đen của người nam ngửi nhẹ. Hắn bất ngờ không kịp đề phòng, bị Lust bắt lấy, cả người bị vây giữa Lust cùng băng ghế, mất đi cơ hội trốn thoát.
“Sloth đã tắm ngươi rất sạch sẽ, mùi của cô ta đã nhạt đi rất nhiều!" Vương giả tóc đen lý trí cực điểm kia, lại đơn thuần đến mức hoàn toàn không biết làm thế nào bày tỏ bản thân. Sloth học tập toàn bộ từ máy tính, nên hiểu biết ở phương diện nhân tính vốn không bằng Lust được nhân loại dạy. Cho nên Sloth lý trí sắp xếp mọi thứ, nhưng lại không xét đến tâm tình của Cha, cũng cảm thấy nóng nảy mâu thuẫn với lý trí sau khi Cha yêu dấu bị kẻ khác chạm vào. Thế là Lust rất tự giác đảm đương vai trò khai thông, áp chế dục vọng bản thân, làm ra hướng dẫn cho father đáng thương của mình —— nhưng hiện tại dường như đã tới cực hạn nhẫn nhịn.
“Father, ngươi biết không?" Lust lộ ra một tiếng thở dài, con ngươi màu lam sậm không chút che giấu bày ra dục vọng của chủ nhân nó. “Muốn loại bỏ mùi kẻ khác, phương pháp hiệu quả nhất chính là dùng mùi của mình phủ lên."
Ánh thủy tinh rực rỡ nhiều màu viền một lớp ngũ sắc bao quanh thân Lust, Lust đưa tay ra sau kéo một cái, dây lụa buộc tóc bạc quét một vòng cung màu lam trong không khí, tóc bạc rơi lả tả bị ánh sáng ngũ sắc nhuộm thành màu ngọc lưu ly (), lộng lẫy đến độ làm hắn căn bản không dám nhìn thẳng.
“Thả lỏng nào, father —— ta sẽ không tổn thương ngươi, ngươi không cần suy nghĩ gì nhiều, cũng không cần để ý gì cả, ngươi chỉ cần hưởng thụ thôi là được."
Tóc bạc khoác trên vai, mắt phượng sáng lóng lánh, con thú diễm lệ mê hoặc cám dỗ trong bóng tối.
“Father yêu dấu, thỏa mãn tội không thể khắc chế của ta, được chứ?"
Thân thể bị đứa con thứ ba ôm chặt không thở nổi, thế là hắn hiểu ra, nguyên tội của mình là bắt đầu từ đó, không cần biết hắn từ chối hay chấp nhận.
() Ngọc lưu ly
Tác giả :
Đồi