Em Cứ Chạy, Tôi Đuổi Theo
Chương 32: Sói lớn và Cừu nhỏ (3)

Em Cứ Chạy, Tôi Đuổi Theo

Chương 32: Sói lớn và Cừu nhỏ (3)

"Bảo bối..." Tưởng Từ Hi đáng thương đã bị bỏ lơ suốt một tuần liền, vị Boss nào đó ngậm ngùi nhìn Diệp Bối Nhi đang ăn trưa bằng mì gói với Melvin, nhìn cô nói chuyện với Melvin rất vui vẻ, cười tít cả mắt.

"Tại sao lại ăn mì gói." Tưởng Từ Hi lẩm bẩm một mình.

Sắc mặt Tưởng Từ Hi xám sịt. Không khí xung quanh đột ngột giảm xuống, Melvin cảm thấy có một ánh mắt sắc bén đang nhìn chằm chằm, Melvin vừa xoay mặt qua 45 độ, đã vinh hạnh "đón nhận" một đôi mắt "trìu mến" nhìn mình đầy "tình cảm". Không rét mà run, anh đang ăn mì mà nghẹn, ho sặc sụa, hai cọng mì từ trong lỗ mũi thò ra ngoài. Diệp Bối Nhi thấy thế cố gắng nhịn cười, rót cho Melvin một li nước lọc, đưa tay vỗ vỗ lưng Melvin.

Melvin vội vàng cảm ơn Diệp Bối Nhi, sau đó viện cớ đi vệ sinh nhanh chóng chuồn lẹ, nếu không cơn bão của Chủ Tịch đại nhân đỗ ập vào đầu anh thì.... Chết không lối thoát.

Lúc Melvin đi qua Tưởng Từ Hi, anh đã được ban cho ánh mắt không mấy thiện cảm. Anh nhanh chân chạy trối chết.

Tưởng Từ Hi rảo bước đến chỗ ngồi của Diệp Bối Nhi. Anh đưa tay chọc chọc vai cô, nhỏ giọng nói, "Bảo bối... Đừng giận anh mà, anh biết lỗi rồi. Anh, anh không chê em mập nữa mà."

Mà cái người đang ngồi quay lưng lại với anh, hiện giờ cực lực nhịn cười. Diệp Bối Nhi nhịn cười đến vai run bần bật. Vậy mà, Sói xám cứ tưởng là cô khóc, luống cuống tay chân, lập tức kéo vào ngực mình ôm thật chặt, một tay siết eo cô, một tay xoa xoa đầu cừu nhỏ như vỗ về an ủi, "Đừng khóc mà. Xin lỗi, anh xin lỗi." Giọng anh dịu dàng, du dương như một khúc tình ca, ngay cả giọng nói cũng mang đầy vẻ yêu chiều, sủng nịnh.

Diệp Bối Nhi thực sự nhịn cười không được nữa, cô đẩy Tưởng Từ Hi ra ôm bụng cười một trận. Cô cười đến chảy cả nước mắt, trong khi đó trên đầu vị Boss kiêm bạn trai cô đang nổi đầy mây đen.

"Em cười nhạo anh? Hửm?" Tưởng Từ Hi đưa tay nâng cằm Diệp Bối Nhi lên. Sói xám nheo mắt lại nhìn cô như muốn nuốt chửng con mồi.

Tiêu rồi....

Diệp Bối Nhi lập tức ngừng cười, cô nuốt một ngụm nước bọt. Trong đầu nghĩ "không xong rồi, Hi Tử nổi trận lôi đình"

Bây giờ cô cũng quên béng đi việc đang còn giận anh, Diệp Bối Nhi cố tỏ ra đáng yêu, mở to đôi mắt ngập nước, miệng cười tươi lộ ra hai cái răng nanh nho nhỏ.

"Hi Tử... Em đâu có cười anh." Diệp Bối Nhi phụng phịu kéo kéo cái tay đang nâng cằm mình.

"Vậy em cười cái gì? Hửm?"

"Em cười Melvin." Nghĩ đến dáng vẻ của Melvin có hai cọng mì thò ra từ lỗ mũi, Diệp Bối Nhi nhịn không được lại cười.

"Cười cái gì? Hửm?" Tưởng Từ Hi tiếp tục "tra khảo" cô.

"Thì lúc nãy Melvin bị sặc thò hai cọng mì từ lỗ mũi."

Vậy là sau một tuần bị bỏ lơ, Sói xám kiêm Chủ Tịch kiêm bạn trai kiêm cấp trên kiêm... À mà thôi:))) cuối cùng cũng "cách mạng" thành công dụ dỗ Cừu nhỏ lại nói chuyện với anh.

===========

"Bảo bối." Tưởng Từ Hi ôm cô ngồi trên đùi mình. Còn Diệp Bối Nhi thì đang ăn kem, cô múc một muỗng to đùng đưa vào miệng.

"Ưm..." Buốt óc quá.

•Tác giả: I know that feeling:))

Tưởng Từ Hi nhíu mày giật lấy hủ kem trên tay cô vứt vào thùng rác. Anh lấy khăn giấy giúp cô lau miệng, anh lại tiếp tục "cằn nhằn".

"Tại sao lại múc muỗng to như vậy? Không biết là buốt óc sao? Cái đồ ngốc này.... Bla bla."

Diệp Bối Nhi chăm chú nghe anh thuyết giáo một hồi, cuối cùng cũng chen vào nói một câu, "Hi Tử, hủ kem lúc nãy mắc lắm đó. Em chưa ăn hết nữa." Diệp Bối Nhi bĩu môi bất mãn, cứ nghĩ đến hủ kem đang được yên nghỉ trong sọt rác thì cảm thấy tiếc đứt ruột.

"Ăn đồ lạnh nhiều không tốt. Ngoan, không được nhõng nhẻo." Tưởng Từ Hi lại giở giọng thuyết giáo nhưng âm thanh ngập tràn yêu chiều, anh đang nhìn cái người không được ăn kem mà bất mãn ngồi trên đùi mình. Tưởng Từ Hi cười cười, đưa tay bẹo má Diệp Bối Nhi một cái.

"Được rồi, anh mua đền cho."

"Thật không?" Diệp Bối Nhi đang ủ rũ nghe vậy lập tức hai mắt sáng ngời.

"Ừm."

"Hì hì."

"Đồ ngốc." Em thật dễ dụ. Tưởng Từ Hi đưa tay cốc yêu trên đầu cô một cái, sủng nịt hôn lên đôi má phúng phính của cô. Song, anh lại nói, "Bảo bối, tại sao ăn trưa bằng mì gói? Hửm? Lúc nãy ăn đồ lạnh nữa. Bao tử em không tốt, ăn không đúng giờ lại đau. Nghe lời, sau này không được như vậy nữa."

"Biết rồi mà." Diệp Bối Nhi xoay người lại đưa hai bàn tay xoa xoa trên mặt người nào đó. Cô nhíu mi, "Sao ốm vậy?"

"Em bỏ rơi anh suốt một tuần. Anh ăn không ngon ngủ không yên. Ngay cả râu anh cũng chẳng buồn cạo nè." Nói rồi Tưởng Từ Hi đưa cằm mình cọ cọ vào mặt bảo bối của anh. Anh lại nói tiếp.

"Anh rất nhớ bảo bối, mà bảo bối lại ngó lơ anh suốt. Aizzz, thật đau lòng mà."

Tưởng Từ Hi "tội nghiệp" nhìn cô với đôi mắt đáng thương, anh cúi người xuống hõm vai cô cọ cọ vài cái. Diệp Bối Nhi không đành lòng nhìn anh như vậy, xoay người lại ôm anh thật chặt, thủ thỉ với anh, "Hi Tử, xin lỗi."

(Tác giả: Gian thương
Tác giả : Tử Ân
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại