Duyên Số Gặp Ma
Chương 34: Khách sạn trong nhớ
Một khách sạn với lời kể nhiều về tâm linh trôi từng trạm thời gian. Vạn Tượng là nơi sum họp học sinh cả nước khi học trường đại học hơn 400 km xa nếu đi đằng xe. Trước thập niên 1980 tôi còn đi học, nếu ngồi xe cũng cỡ 12 tiếng đồng hồ theo thời tiết mưa gió nữa. Một cốt chuyện xảy ra với hai anh em ở làng của tôi:
- Khi em gái học hết lớp (trên tôi một lớp) và người em gái chưa từng biết Vạn Tượng ra sao, thi cử xong thì em gái nói: “Anh đưa em đi trước khóa học vài tuần đến nhà bà con ở để em nghỉ ngơi đi chơi, em chưa thấy Vạn Tượng bao giờ, ở nhà bà con tốt hơn, lần đầu xa cha xa mẹ không biết đường sá lại không có xe nữa". Hai anh em rủ nhau đi đằng xe tải vì muốn thấy phong cảnh núi rừng, rồi hai anh em đi trước khoá học.
Khi đến Vạn Tượng đã 12 giờ đêm, trời mưa ẩm ướt, thôi sáng mai mới đến nhà bà con, hai anh em vào khách sạn (xin giấu lại tên khách sạn) em gái nói: “Lần đầu tiên em ngủ khách sạn". Hai giường ngủ chung một phòng, em gái đi tắm rửa vì đầy là bụi trên đường, khi tắm xong ra thẳng vào cái tivi mở nằm coi. Người anh đi tắm sau và thấy mấy sợi tóc dài hơn nửa thước ở cái bồn tắm, anh không để ý và cũng không nghĩ ngợi gì cả, tắm xong lên giường nằm coi tivi với em gái. Hai người quá mệt mỏi ngồi xe tải cả ngày, anh tắt tivi và ngủ. Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh như nghe tiếng chân người và tiếng đóng cửa nhè nhẹ tiếp với tiếng người mở nước tắm trong phòng tắm đó, cảnh mệt mỏi đang cuốn hút hai anh em cho chìm vào giấc ngủ. Đang trong lúc miên man đó, hình như một bóng cô em gái có mái tóc và thân hình ướt đẫm quấn cái khăn mặt ngang ngực đang đứng ở chân giường và ngó anh chằm chằm, rồi tiếng người trò chuyện ầm ầm lên tại chỗ. Trong giai đọan thật thật hư hư đó thì hai con mắt chợt mở sáng ra vì cái tivi bất thình lình bật lên với tiếng ầm ĩ khắp phòng. Anh ngồi dậy ngó cái tivi với sự ngạc nhiên là mình đã tắt rồi trước khi ngủ, anh thở dài và bước xuống giường đi tắt tivi. Trong khi anh quay về ngủ tiếp thì anh đột ngột đứng sững tại chỗ, anh quay về mở đèn lên quan sát cái nền phòng thì có một vũng nước tròn tròn, anh lấy khăn lau để khỏi té trong đêm rồi tắt đèn lên giường nằm tiếp, em gái thì vẫn ngáy khò khò khò. Khi lên giường nằm anh thấy như nổi da gà da ngỗng lên, nhớ bóng cô gái ướt đẫm đứng ở chân giường mình và cái tivi cũng như mình đã tắt rồi, trong lúc đang ngẩn ngơ đó anh bật ngồi dậy tại chỗ khi mùi phấn son nước hoa đàn bà sực vào mũi anh. Một lúc ngồi ngó vòng quanh phòng theo ánh sáng qua cửa sổ đêm, mùi nước hoa đã nhạt, anh nằm xuống tiếp, trong lúc trở mình đi mình lại anh nghe tiếng xoạt xoạt ở phía giường em gái mình xa nhau cỡ hai thước, anh chỉ nghĩ là em gái mình mệt mỏi và trở mình thôi, nào ngờ tiếng xoạt xoạt kéo dài với tiếng con nít gì không biết, anh mở mắt ngó thì anh ngồi dậy lúc nào không biết nữa.
- Ông bà ông vải ơi, anh muốn đứng hình luôn, tóc anh nó đứng thẳng chỉa đi tứ hướng như quả chôm chôm vậy, thân thể anh từng cọng lông nó xùi lên như quả sầu riêng luôn. Em gái nằm quay lưng vào anh nhưng sau lưng em gái có một đứa bé gái cỡ 1-2 tuổi đang ôm chặt, anh hoa mắt hay không, ánh sáng trong phòng cũng đủ cho thấy rõ là người và mặt mũi mà, anh lo cho em gái, anh từ từ xuống giường mình đi tới. Khi tới gần cỡ một thước, anh chưa được cúi xuống thì tiếng cười khì khì khì khì nổi lên và đứa bé từ từ quay mặt lại ngó anh. Trời ơi, anh đứng hình không biết làm thế nào nữa, nét mặt một bà già 90 tuổi, hàm răng đen theo bóng tối rồi cái đầu quay ngược về đằng sau mà hai tay với thân thể vẫn ôm chặt sau lưng em gái, anh bật ngửa về đằng sau lúc nào không biết. Khi tỉnh thì anh đang dựa vào vách tường của phòng ngủ xa nơi đó cũng 4-5 thước, anh nhắm mắt và thở dài vài cái, anh mở mắt chậm chậm ngó về nơi đó thì chẳng thấy gì cả, em mình thì vẫn nằm ngáy khò khò khò, hỏi lòng mình là làm thế nào bây giờ, có nên đánh thức em mình dậy không. Anh tụt xuống ngồi trên nền cái phòng cỡ 10 phút, thấy đỡ sợ hãi, bình tĩnh lại được một chút thì anh đi lên giường nằm, trong lòng thấp thỏm là mình mệt, rồi hoa mắt hay là ma thật đây, thôi im lặng tìm lại giấc ngủ để em gái mình được giấc ngủ an lành và anh cũng không dám nằm nghiêng quay mặt về phiá em gái mình nữa. Nửa tiếng đồng hồ sau, lại bóng cô em gái ướt đẫm đó đứng ở chân giường ngó anh chằm chằm nữa, anh cũng ngủ thiếp đi luôn được một lúc thì lại ngược về nửa tỉnh nửa mơ như có người đang đánh thức anh dậy, hai cái bắp chân anh đang giãy dụa, hình như có hai bàn tay bóp xuống đó. Anh vẫn còn mê man chưa tỉnh giấc và lần này như có hai bàn tay bóp lên cái đùi của anh, từng nhát bóp mạnh như cảm thấy đau luôn và giấc mơ cũng phải ngừng, rồi anh cảm thấy ngứa ngáy nơi cổ và hai cái tai, anh đưa tay lên gãi rồi lại ngứa thêm cứ như vậy nhiều lần, anh chợt choàng mở mắt thì anh đứng hình như người bị bóng đè.
- Ông trời ông táo ơi, trong khi lòng mình vẫn tỉnh, tóc anh nó đứng thẳng như con nhím xùi lông vậy, trong phòng tối mờ mờ, tóc của hình bóng ma xõa lên cổ và hai tai của anh, thì ra anh ngứa ngáy trong đêm là tại mái tóc đó, cô ma cúi xuống lấy cái mặt kề sát vào cái mặt anh. Sau vài giây vẫy vùng đó anh chợt nhớ tới kinh phật, miệng lẩm bẩm tụng niệm được vài phút thì anh mới cử động được, anh hò hét và chạy thẳng ra khỏi phòng lúc nào không biết, xuống phòng tiếp tân chẳng còn ai, cửa ngoài đóng, anh ngồi ở ghế nơi tiếp tân lim dim ngủ luôn.
Trời gần sắp sáng, chợt anh nghĩ tới còn em gái mình, anh cố gượng lấy bình tĩnh ngược về phòng, khi anh mở cửa nhè nhẹ và ngó vào từng tấc từng gang trước khi bước vào phòng, tóc anh vẫn còn chưa nằm xuống hết thì lại đứng ngược lại khi thấy thêm một vũng nước ở chân giường của mình. Lần này anh không có lau để sáng cho em gái mình thấy, anh mở hết màn che cửa sổ, ngồi dựa vào đầu giường chờ sáng, em gái thì vẫn ngủ ngáy khò khò. Một lát sau bình minh chập choạng tới, anh đánh thức em gái rửa mặt và dẹp dọn đồ lên xe taxi đến nhà bà con gấp.
Anh không nói năng gì khi đến nhà bà con, anh chỉ ngủ được một giấc dài đến chiều tối mới tỉnh, anh mới bắt đầu kể câu chuyện này lại cho em gái và bà con nghe, cô em gái nói:
- Cả đời em không dám ngủ khách sạn nữa đâu.
Anh nói:
- Đây là lần đầu tiên mà anh gặp ma trên đời, anh cũng không cần biết chuyện ma đó đến từ đâu nữa, chỉ đến ngủ trọ qua đêm thôi, mà lại xảy ra chuyện thành một khách sạn trong nhớ đã để lại cả đời với anh.
Tôi ngồi nghe ông anh người làng kể mà mê luôn không có một câu gì để tôi hỏi anh lại cả, tôi nói: “Nếu lần sau mà anh có chuyện về ma gì thì kể cho em nghe, em rất thích". Tới đây thì hai anh em chào nhau đi về.
Và tôi cũng xin ngừng bút ghi, nếu tôi gặp chuyện ma sẽ viết xuống cho các bạn được đọc vui.
- Khi em gái học hết lớp (trên tôi một lớp) và người em gái chưa từng biết Vạn Tượng ra sao, thi cử xong thì em gái nói: “Anh đưa em đi trước khóa học vài tuần đến nhà bà con ở để em nghỉ ngơi đi chơi, em chưa thấy Vạn Tượng bao giờ, ở nhà bà con tốt hơn, lần đầu xa cha xa mẹ không biết đường sá lại không có xe nữa". Hai anh em rủ nhau đi đằng xe tải vì muốn thấy phong cảnh núi rừng, rồi hai anh em đi trước khoá học.
Khi đến Vạn Tượng đã 12 giờ đêm, trời mưa ẩm ướt, thôi sáng mai mới đến nhà bà con, hai anh em vào khách sạn (xin giấu lại tên khách sạn) em gái nói: “Lần đầu tiên em ngủ khách sạn". Hai giường ngủ chung một phòng, em gái đi tắm rửa vì đầy là bụi trên đường, khi tắm xong ra thẳng vào cái tivi mở nằm coi. Người anh đi tắm sau và thấy mấy sợi tóc dài hơn nửa thước ở cái bồn tắm, anh không để ý và cũng không nghĩ ngợi gì cả, tắm xong lên giường nằm coi tivi với em gái. Hai người quá mệt mỏi ngồi xe tải cả ngày, anh tắt tivi và ngủ. Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh như nghe tiếng chân người và tiếng đóng cửa nhè nhẹ tiếp với tiếng người mở nước tắm trong phòng tắm đó, cảnh mệt mỏi đang cuốn hút hai anh em cho chìm vào giấc ngủ. Đang trong lúc miên man đó, hình như một bóng cô em gái có mái tóc và thân hình ướt đẫm quấn cái khăn mặt ngang ngực đang đứng ở chân giường và ngó anh chằm chằm, rồi tiếng người trò chuyện ầm ầm lên tại chỗ. Trong giai đọan thật thật hư hư đó thì hai con mắt chợt mở sáng ra vì cái tivi bất thình lình bật lên với tiếng ầm ĩ khắp phòng. Anh ngồi dậy ngó cái tivi với sự ngạc nhiên là mình đã tắt rồi trước khi ngủ, anh thở dài và bước xuống giường đi tắt tivi. Trong khi anh quay về ngủ tiếp thì anh đột ngột đứng sững tại chỗ, anh quay về mở đèn lên quan sát cái nền phòng thì có một vũng nước tròn tròn, anh lấy khăn lau để khỏi té trong đêm rồi tắt đèn lên giường nằm tiếp, em gái thì vẫn ngáy khò khò khò. Khi lên giường nằm anh thấy như nổi da gà da ngỗng lên, nhớ bóng cô gái ướt đẫm đứng ở chân giường mình và cái tivi cũng như mình đã tắt rồi, trong lúc đang ngẩn ngơ đó anh bật ngồi dậy tại chỗ khi mùi phấn son nước hoa đàn bà sực vào mũi anh. Một lúc ngồi ngó vòng quanh phòng theo ánh sáng qua cửa sổ đêm, mùi nước hoa đã nhạt, anh nằm xuống tiếp, trong lúc trở mình đi mình lại anh nghe tiếng xoạt xoạt ở phía giường em gái mình xa nhau cỡ hai thước, anh chỉ nghĩ là em gái mình mệt mỏi và trở mình thôi, nào ngờ tiếng xoạt xoạt kéo dài với tiếng con nít gì không biết, anh mở mắt ngó thì anh ngồi dậy lúc nào không biết nữa.
- Ông bà ông vải ơi, anh muốn đứng hình luôn, tóc anh nó đứng thẳng chỉa đi tứ hướng như quả chôm chôm vậy, thân thể anh từng cọng lông nó xùi lên như quả sầu riêng luôn. Em gái nằm quay lưng vào anh nhưng sau lưng em gái có một đứa bé gái cỡ 1-2 tuổi đang ôm chặt, anh hoa mắt hay không, ánh sáng trong phòng cũng đủ cho thấy rõ là người và mặt mũi mà, anh lo cho em gái, anh từ từ xuống giường mình đi tới. Khi tới gần cỡ một thước, anh chưa được cúi xuống thì tiếng cười khì khì khì khì nổi lên và đứa bé từ từ quay mặt lại ngó anh. Trời ơi, anh đứng hình không biết làm thế nào nữa, nét mặt một bà già 90 tuổi, hàm răng đen theo bóng tối rồi cái đầu quay ngược về đằng sau mà hai tay với thân thể vẫn ôm chặt sau lưng em gái, anh bật ngửa về đằng sau lúc nào không biết. Khi tỉnh thì anh đang dựa vào vách tường của phòng ngủ xa nơi đó cũng 4-5 thước, anh nhắm mắt và thở dài vài cái, anh mở mắt chậm chậm ngó về nơi đó thì chẳng thấy gì cả, em mình thì vẫn nằm ngáy khò khò khò, hỏi lòng mình là làm thế nào bây giờ, có nên đánh thức em mình dậy không. Anh tụt xuống ngồi trên nền cái phòng cỡ 10 phút, thấy đỡ sợ hãi, bình tĩnh lại được một chút thì anh đi lên giường nằm, trong lòng thấp thỏm là mình mệt, rồi hoa mắt hay là ma thật đây, thôi im lặng tìm lại giấc ngủ để em gái mình được giấc ngủ an lành và anh cũng không dám nằm nghiêng quay mặt về phiá em gái mình nữa. Nửa tiếng đồng hồ sau, lại bóng cô em gái ướt đẫm đó đứng ở chân giường ngó anh chằm chằm nữa, anh cũng ngủ thiếp đi luôn được một lúc thì lại ngược về nửa tỉnh nửa mơ như có người đang đánh thức anh dậy, hai cái bắp chân anh đang giãy dụa, hình như có hai bàn tay bóp xuống đó. Anh vẫn còn mê man chưa tỉnh giấc và lần này như có hai bàn tay bóp lên cái đùi của anh, từng nhát bóp mạnh như cảm thấy đau luôn và giấc mơ cũng phải ngừng, rồi anh cảm thấy ngứa ngáy nơi cổ và hai cái tai, anh đưa tay lên gãi rồi lại ngứa thêm cứ như vậy nhiều lần, anh chợt choàng mở mắt thì anh đứng hình như người bị bóng đè.
- Ông trời ông táo ơi, trong khi lòng mình vẫn tỉnh, tóc anh nó đứng thẳng như con nhím xùi lông vậy, trong phòng tối mờ mờ, tóc của hình bóng ma xõa lên cổ và hai tai của anh, thì ra anh ngứa ngáy trong đêm là tại mái tóc đó, cô ma cúi xuống lấy cái mặt kề sát vào cái mặt anh. Sau vài giây vẫy vùng đó anh chợt nhớ tới kinh phật, miệng lẩm bẩm tụng niệm được vài phút thì anh mới cử động được, anh hò hét và chạy thẳng ra khỏi phòng lúc nào không biết, xuống phòng tiếp tân chẳng còn ai, cửa ngoài đóng, anh ngồi ở ghế nơi tiếp tân lim dim ngủ luôn.
Trời gần sắp sáng, chợt anh nghĩ tới còn em gái mình, anh cố gượng lấy bình tĩnh ngược về phòng, khi anh mở cửa nhè nhẹ và ngó vào từng tấc từng gang trước khi bước vào phòng, tóc anh vẫn còn chưa nằm xuống hết thì lại đứng ngược lại khi thấy thêm một vũng nước ở chân giường của mình. Lần này anh không có lau để sáng cho em gái mình thấy, anh mở hết màn che cửa sổ, ngồi dựa vào đầu giường chờ sáng, em gái thì vẫn ngủ ngáy khò khò. Một lát sau bình minh chập choạng tới, anh đánh thức em gái rửa mặt và dẹp dọn đồ lên xe taxi đến nhà bà con gấp.
Anh không nói năng gì khi đến nhà bà con, anh chỉ ngủ được một giấc dài đến chiều tối mới tỉnh, anh mới bắt đầu kể câu chuyện này lại cho em gái và bà con nghe, cô em gái nói:
- Cả đời em không dám ngủ khách sạn nữa đâu.
Anh nói:
- Đây là lần đầu tiên mà anh gặp ma trên đời, anh cũng không cần biết chuyện ma đó đến từ đâu nữa, chỉ đến ngủ trọ qua đêm thôi, mà lại xảy ra chuyện thành một khách sạn trong nhớ đã để lại cả đời với anh.
Tôi ngồi nghe ông anh người làng kể mà mê luôn không có một câu gì để tôi hỏi anh lại cả, tôi nói: “Nếu lần sau mà anh có chuyện về ma gì thì kể cho em nghe, em rất thích". Tới đây thì hai anh em chào nhau đi về.
Và tôi cũng xin ngừng bút ghi, nếu tôi gặp chuyện ma sẽ viết xuống cho các bạn được đọc vui.
Tác giả :
Bounthanh Sirimoungkhoune