Duy Ngã Độc Tiên
Chương 48: Ma hiện tiểu thôn (hạ)

Duy Ngã Độc Tiên

Chương 48: Ma hiện tiểu thôn (hạ)

Hoằng Trị thấy hoa mắt, trong phút cận kề cái chết đột nhiên xuất hiện đâu ra một quái nhân. Một vòng hào quang màu trắng nhàn nhạt như mây vụ mờ ảo theo áo choàng của quái nhân kia phát ra, hướng thẳng đến đỉnh đầu Hải Long, Hải Long toàn thân co rút, biểu tình trên mặt tựa hồ thả lỏng một ít.

Tiếng thở dài già nua vang lên:

“Các ngươi đi đi, ta không muốn khai sát giới."

Lệ Vô Hạ cùng với ngũ Ma Kiêu hoảng sợ khi phát hiện ra, mây đen trên bầu trời tự nhiên đều tan hết, những tia nắng trên không trung cũng tiêu thất, nhiều ánh sao lộ ra rõ ràng, lóe lên lấp lánh, ánh sáng tinh khiết vô cùng động lòng người, bọn chúng giống như đang lọt vào biển sao.

Lệ Vô Hạ thất thanh nói:

“Vật đổi sao dời. Tiền bối là ai?"

Có thể giống như quái nhân trước mặt, không vận lực mà có thể làm cho nhật nguyệt đột nhiên đảo lộn, cho dù chính nghĩa phụ mình cũng không làm nỗi, chẳng lẽ, quái nhân trước mặt kia đã đạt tới Kiếp Thành cảnh giới chăng. Tuy rằng không cam lòng, nhưng Lệ Vô Hạ đành bắt đầu thối lui.

Quái nhân nhàn nhạt nói:

“Ta là ai không cần ngươi xen vào. Cho dù Lệ Thiên đích thân đến, nhìn thấy lão hủ cũng phải xưng một tiếng tiền bối. Ta sớm từ bỏ sát niệm. Các ngươi nên đi thôi. Trở về nói cho Lệ Thiên, ác giả ác báo. Hắn phải giải quyết cho tốt, Ma Kiếp mạnh thật, nhưng nghĩ muốn đạt tới, thì tất yếu phải thuận theo ý trời."

Lệ Vô Hạ giật mình nói không ra lời, Lệ Thiên đạt tới Đấu Chuyển cảnh giới, cho dù là trong tà đạo cũng rất bí mật, có thế nào nàng cũng không nghĩ ra, người xa lạ trước mặt này cứ thế mà nói toạc ra. Trong bụng đang đấu tranh, cung kính nói:

“Vãn bối nhất định truyền đạt lại. Đa tạ tiền bối chỉ điểm."

Quái nhân vẫn bình thản như trước nói:

“Đứa nhỏ vừa rồi ngươi đả thương, có nữa phần là đồ nhi của ta, sư phụ thật sự của hắn trên thế gian này không phải bất luận kẻ nào cũng có thể nhạo báng được. Khuyên bọn ngươi một câu, đừng nông nổi mà động đến hắn. Nếu không, nghịch lại ý trời, kết quả ra sao thì phải biết. Đi đi."

Lệ Vô Hạ mông lung trong lòng, cung kính nói:

“Tạ tiền bối chỉ điểm, bọn vãn bối cáo từ người."

Nói xong, không dám chậm trể, dẫn theo ngũ Ma Kiêu dưới trướng hóa thành hắc quang biến mất về phía chân trời.

Hoằng Trị giật mình nhìn quái nhân, hai tay tạo thành chữ thập, nói:

“Đa tạ tiền bối cứu giúp, vãn bối Thiền Tông Hoằng Trị hữu lễ."

Từ áo choàng bắn ra hai đạo kim quang, hào quang chợt lóe rồi biến mất, Hoằng Trị cảm giác, mình như hạt cát bé nhỏ trước quái nhân này, quái nhân gật đầu, nói:

“Tiểu hòa thượng rất tốt. Người về sau sẽ đi theo Hải Long a. Hắn là đại ca, ngươi không nên phản đối."

Chính vào lúc này, không trung đột nhiên dâng lên nhiều đóa tường vân, quang mang thanh lam sắc nháy mắt đã tràn ngập trên không, bảy đạo quang hoàn phiêu nhiên bay đến, Hoằng Trị kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn lần đầu, hắn cảm giác hào quang vẫn còn xa xa trên cao, nhưng khi nhìn lần thứ hai, bảy đóa tường vân thanh lam sắc đã đến rất gần.

Vân vụ phiêu tán, bảy đạo thoáng như thân ảnh tiên nhân xuất hiện trước người quái nhân, bảy người đồng thời chắp tay hành lễ, nói:

“Bái kiến tiền bối."

Vừa tới, đúng là bảy vị đạo tôn của Liên Vân Tông. Lúc Hoằng Trị lấy phật pháp thần thông đấu với ngũ Ma Kiêu đã làm kinh động bọn họ, nơi này dù sao cũng thuộc phạm vi của Liên Vân Tông, Tiếp Thiên đạo tôn vừa định phái người đi xem xét, lại phát hiện trên không trung biến hóa vật đổi sao dời. Trước sự kinh hãi đó, lập tức triệu tập bọn sư đệ sư muội của mình mở cấm chế Liên Vân Sơn Mạch ra chạy đến, từ ngày bắt đầu tu luyện cho đến nay, đây đúng là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến Đấu Chuyển Tinh Di biến hóa. (Vật đổi sao dời)

Bảy bị đạo tôn xuất hiện, Hoằng Trị thêm kinh hãi, lấy tu vi của hắn xem ra, bảy người này cũng đã tiếp cận Đại Viên Mãn cảnh giới của phật gia, tuy rằng không thể so bì được với quái nhân trước mặt, nhưng nhiều cao thủ xuất hiện cùng lúc như thế, hắn như thế nào lại không kinh khiếp chứ?

Quái nhân vung tay áo lên, nói:

“Các ngươi không cần đa lễ. Vốn ta cũng không muốn gặp lại các ngươi, nhưng cớ sự thế này, hết thảy đều do ý trời. Lúc trước Hải Long và tiểu hòa thượng này cùng bọn Ma Tông giao thủ, Hải Long tánh mạng nguy cấp, đánh động đến ta đang tĩnh tu tâm thần, cho nên đặc biệt lại đây cứu giúp. Hải Long trọng thương rất nặng, ta sẽ dẫn hắn trở về trị liệu. Các vị đạo tôn nếu có lòng, ngày mười lăm tháng tám năm sau, không ngại qua Ma Vân Phong hầu lâm diện kiến."

Tiếp Thiên đạo tôn cung kính hành lễ nói:

“Trước đây bọn vãn bối cũng có biết qua tiền bối đang ở Ma Vân Phong, nhưng sợ quấy rầy tiền bối tu hành, nên tuyệt không dám làm phiền, đa tạ tiền bối cứu giúp đệ tử quý tông, sau này nếu có gì phân phó, Tiếp Thiên nhất định tận lực hoàn thành. Có tiền bối tọa trấn ở Liên Vân Sơn Mạch, vạn tà sẽ không dám xâm lấn đến đây.

Quái nhân tiền bối than nhẹ một tiếng, nói:

“Ta đã từ bỏ thế tục ngàn năm nay, không nghĩ tới trước lúc ra đi lại gặp được Hải Long, hết thảy đều là duyên số, nửa điểm không phải do người quyết định. Thì dã, vận dã, mệnh dã."

Nói xong chữ cuối cùng, bạch quang đột nhiên đại phóng, hào quang bao vây lấy thân thể quái nhân, Hải Long, Hoằng Trị chợt lóe lên rồi biến mất. Vừa lúc bọn họ rời đi, thái dương một lần nữa xuất hiện, quang mang ấm áp chiếu khắp đại địa.

Bảy vị đạo tôn đều toát ra thành ý tôn kính, Chí Vân đạo tôn thì thào:

“Tiền bối thi triển, hẳn chính là thuật Đại Na Di trong điển tích của tổ sư ghi lại."

Tiếp Thiên đạo tôn lắc lắc đầu, nói:

“Không, đây là phép Tiểu Na Di. Nhưng trước lúc hoán đấu di tinh mới là Đại Na Di. Sợ là đến khi chúng ta đạt tới Đấu Chuyển cảnh giới, cũng không có khả năng tùy ý sử dụng giống như tiền bối vậy, có thể gặp được tiền bối cao thủ như thế, có lẽ, ngày mười lăm tháng tám năm sau đối với chúng ta mà nói chính là tiên duyên hiếm gặp.

Thiên Thạch đạo tôn có chút đắc ý cười, nói:

“Xem ra tiểu tử Hải Long này quả thật tốt số, có thể được tiền bối dạy dỗ, tương lai nhất định sẽ là vinh dự cho Thiên Thạch Phong.

Vô Cơ đạo tôn thì thào nói:

“Thật không biết lão gia hỏa nhà ngươi sẽ gặp vận chó gì. Bất quá, ngươi cũng đừng quên, tại thời điểm lúc trước ở Tiếp Thiên Phong ngươi còn muốn đưa tiểu tử này vào chỗ chết. Tương lai, vì cớ gì hắn sẽ nhận ngươi là tổ sư chứ. Hắc hắc."

Thiên Thạch đạo tôn nuốt cục tức trôi xuống làm ra vẻ một Thiên Thạch thân thiện, nói:

“Việc đó có thể không nhất thiết, tổ sư thì ra sao vẫn là tổ sư, ngươi chờ xem."

Hắn đã hạ quyết tâm, về sau nhất định phải nâng đở Hải Long. Đã biết nhất mạch có thể xuất hiện ra một đệ tử ưu tú như thế, rất có thể vị trí tông chủ chưởng môn tiếp theo sẽ nằm trong tay…

Tiếp Thiên đạo tôn khẽ nhíu mày nói:

“Được rồi! Chúng ta phải trở về. Sắp tới các vị sư đệ sư muội cũng không cần bế quan, chúng ta sẽ chờ đến ngày trung thu năm sau. Ý, nếu Hải Long đã trở lại, thì hai vị sư muội kia sao lại không thấy. Chẳng lẽ bọn họ không đi cùng nhau sao?"

Chí Vân đạo tôn mỉm cười nói:

“Tông chủ, hai nha đầu kia tính cách thế nào ngươi còn không biết sao? Các nàng nhất định là đuổi Hải Long về trước, còn mình sẽ lưu lại du ngoạn. Ài, bất quá cũng khó trách các nàng, dù sao chúng ta ở đây cũng thật sự buồn tẻ, đôi khi, ngay cả ta cũng có một chút ý niệm trong đầu muốn đi ra ngoài. Ta nghĩ, hẳn là không bao lâu các nàng sẽ quay về thôi. Lại chỉ còn không đến hai tháng nữa là tới kỳ năm năm thu đồ đệ. Chúng ta cũng nên chuẩn bị đi, hy vọng lần này có thể thu được đệ tử giống như Hải Long vậy."

Tiếp Thiên đạo tôn mỉm cười, nói:

“Hết thảy đều là cơ duyên, không do người quyết định a! Đi thôi"

Thân hình vừa chuyển, tay áo phất lên, bảy người đồng loạt ở hào quang lam sắc bao phủ hóa thành điểm sáng, biến mất trong vô hình. Trước khi ra đi là lúc, Tiếp Thiên đạo tôn đã dùng pháp lực vô thượng cố ý bày ra xung quang thôn nhỏ này một tầng cấm chế cường lực, để phòng ngừa người Ma Tông lại xâm nhập.

Trương thúc, Trương thẩm chậm rãi từ gian phòng đi ra, hết thảy phát sinh bên ngoài vừa rồi, đều lọt hết vào mắt bọn họ, cho tới lúc này vẫn như cũ, chuyện vừa phát sinh thật là không thể tưởng tượng được. Trương thẩm kéo Trương thúc quỳ xuống sân, khóc nói:

“Các vị thần tiên, van cầu các ngài hãy cứu Trương Hạo."

Kỳ thật, thật sự lá gan bà quá nhỏ bé, tại thời điểm Tiếp Thiên đạo tôn còn ở đây nếu bà đi ra khóc lóc kể lể, với thân phận Tiếp Thiên đạo tôn, rất có thể sẽ đáp ứng yêu cầu của bà, Ma Tông tuy cường đại, nhưng nếu cả bảy vị đạo tôn này tới, cứu trở về vài người có thể nói đây là chuyện không mấy khó khăn. Nhưng, cơ duyện một khi bị bỏ qua thì không đến lần hai. Trương thúc, Trương thẩm cho hết kiếp này, chắc sẽ không còn cơ hội gặp lại đứa con mà mình yêu mến nữa rồi.

Rừng sơn hầu phía sau Ma Vân Bình. Tại bạch quang vây quanh, quái nhân mang theo Hải Long và Hoằng Trị bổng hiện ra bên hồ nước. Hoằng Trị thương thế cũng không nhẹ, chân mới vừa chạm đất, nhất thời thở dốc kịch liệt.

Quái nhân vung bàn tay to lớn lên, Hoằng Trị chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng ấm áp được đưa vào trong cơ thể mình, đột nhiên thấy thoải mái hơn. Tinh thần phấn chấn, hai tay tạo thành chữ thập nói:

“Tạ tiền bối."

Quái nhân không biết từ đâu biến ra một cái hồ lô đưa cho Hoằng Trị, nói:

“Ngươi không cần phải cảm tạ ta. Nếu không vì Hải Long, ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi chỗ này ra ngoài cứu ngươi. Uống hết thứ trong hồ lô đó đi, sau đó liền tĩnh tu trong này, thương thế của ngươi không nhẹ, hơn nữa nguyên thần bị ma lực xâm phạm, nếu muốn khôi phục hoàn toàn, ít nhất phải hơn một năm. Hải Long tuy vết thương so với ngươi quá nặng, nhưng thể chất của hắn được ta cải thiện trong một thời gian dài, có thể nói khôi phục nhanh hơn ngươi một chút à. Ngươi cứ an tâm mà tu luyện, nơi này có ta, không ai có thể quầy rầy ngươi."

Hoằng Trị lại tạo thành chữ thập thi lễ, sau đó đi đến cạnh hồ nước khoanh chân ngồi xuống, mở hồ lô ra, uống ùng ục hai ngụm, một cỗ khí cay nồng xông thẳng đến não, hắn không nhịn được nói:

“Hảo tửu."

Quái nhân cười nói:

“Không hổ là đệ tử Thiền Tông, quả nhiên là tửu quỷ xuất thân."

Một cỗ nhiệt khí khổng lồ theo đan điền dâng lên, sắc mặt Hoằng Trị nhất thời chuyển sang đỏ hồng, không dám chậm trể, hắn lập tức thúc giục pháp lực vận hành, dẫn đường cho nhiệt lực kia lưu thông toàn thân.

Quái nhân than nhẹ một tiếng, nhìn nhìn vào người Hải Long, khẽ nói:

“Thật sự là duyên số a! Tiểu tử, vì cứu ngươi, ta đã vi phạm mệnh mệnh tổ sư, nếu trở về khó mà ăn nói a!"

Hào quang bạch sắc chợt phát đại, không ngừng đưa vào trong cơ thể Hải Long, kinh mạch Hải Long đã hoàn toàn tê liệt, quái nhân cũng không có chữa trị trực tiếp, mà là dẫn khí huyết của hắn tập trung vào lục phủ ngũ tạng. Đột nhiên, quái nhân tựa hồ phát hiện cái gì, đình chỉ thao tác lại, một bên vạt áo Hải Long rơi ra, bên trong lộ ra ngân sắc Nghịch Thiên Kính.

“Hảo tiểu tử, vận khí của ngươi thật đúng là tốt không thể tả! Tự nhiên lại có được kiện tiên khí này. Oa oa, đây dường như là, a! Đúng rồi, đây là lập ngôn thiên quân Nghịch Thiên Kính. Không thể nào! Lập ngôn thiên quân chí bảo tại sao lại lưu lạc trên nhân thế. Đây chính là tiên đế vì khen thưởng công tích của hắn mà cố ý ban cho. Không đúng, Nghịch Thiên Kính này tựa hồ bị phong ấn, tại thế gian chỉ có thể biểu hiện ra năng lực nhất định."

Nhìn Hải Long thật sâu, quái nhân cười lên ha hả,

“Hảo, hảo, hảo, có thêm Nghịch Thiên Kính…, về sau tiền đồ của hắn quả thật không thể đoán trước a! Hảo tiểu tử, ta thực không nhìn lầm ngươi. Bất quá, việc này hết thảy phải do ngươi lĩnh ngộ, không ai co thể giúp ngươi."

……….

Thời gian trôi qua cực nhanh, ngày tháng thoi đưa, nháy mắt đã một năm trôi qua.

Hải Long từ từ mở hai mắt, thần trí dần dần tỉnh lại, côn trùng kêu vang cùng với tiếng chim hót chung quang không ngừng kích thích giác quan của hắn,

“Ta, ta đang ở đâu đây? Chẳng lẽ là địa phủ sao? Thì ra địa phủ đẹp như vậy. Không, không đúng, ta thấy nơi này dường như rất quen thuộc."

Dùng dức lắc lắc đầu, chậm rãi ngồi dậy, không đợi hắn quan sát cảnh vật chung quang rõ ràng, một đoàn thân ảnh hắc sắc như tia chớp lao tới. Mùi quen thuộc truyền đến, theo bản năng Hải Long không có phản ứng lại đối phương, bóng xám nhập nhòa, một cỗ lực mạnh mẽ đánh vào hắn một lần nữa té xuống đất.

“Khẹt, khẹt, khẹt, khẹt."

Trong tiếng kêu hưng phấn của đối phương, Hải Long đã thấy rõ diện mạo của hắn, kinh hỉ thất thanh nói:

“Tiểu Cơ Linh, là ngươi. Ta, ta không phải đang nằm mơ sao?"

Tiểu Cơ Linh dùng cặp trảo thật lớn kia không ngừng vò vò đầu tóc Hải Long, thân thiết vuốt ve trên người hắn. Hải Long kinh ngạc phát hiện, Tiểu Cơ Linh thẩn thể đã trưởng thành rất nhiều, hơn nữa cặp mắt to bắn ra hào quang tứ phía, lông lá toàn thân cũng tản ra kim thiết sáng bóng. Tâm niên thay đổi thật nhanh, Hải Long đã ít nhiều hiểu ra, thì thào nói:

“Quái nhân tiền bối, nhất định là tiền bối đã cứu ta, Tiểu Cơ Linh, là quái nhân tiền bối cứu ta đúng không."

Tiểu Cơ Linh mắt mở ra thật to, dùng sức gật gật đầu.

Hải Long ôm nó ngồi dậy, toàn thân tựa hồ tràn ngập sức lực, hắn ngưng thần xem xét, chỉ thấy trong cơ thể nguyên bản ba loại năng lượng kia đã trở nên tinh thuần vô cùng, mà ngay cả thể tích đã gia tăng không ít, cảnh giới của mình thì không phân định rõ, nhưng có điểm tăng cường.

Trong lòng vui vẻ, hắn vội vàng dùng Tham Sát thuật tra cảnh giới của mình, thông qua Tham Sát thuật, chủ yếu lấy tham sát thuật phân biệt màu sắc là chính. Phục Hổ là màu tím nhạt, Đằng Vân là màu lam đậm, Đạo Cố là màu vàng, Thai Thành là màu vàng sẫm, Liễu Nhiên là đạm hồng nhạt, Quán Thông thâm hồng nhạt, Đăng Phong là đạm ngân sắc, Vô Song thì màu bạc, Phụ Đam màu đỏ sậm, Thoát Thai màu xanh nhạt, Hà Cử màu xanh, Vô Ngã là đạm kim sắc, Đại Đạo thâm kim sắc, Mạc Trắc là đạm lục sắc, Đấu Chuyển thì mặc lục sắc, về phần ba cảnh giới cuối cùng là màu sắc gì, ngay cả Linh Ngọc Tử là người đã dạy hắn Tham Sát thuật này cũng không rõ lắm.

Bởi vì từng cảnh giới được chia làm ba giai đoạn Sơ kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ, cho nên, tại thời điểm đạt tới cảnh giới Sơ kỳ, dùng Tham Sát thuật chứng kiến, là từ cảnh giới của mình tới cảnh giới tiếp theo qua một tia quang mang. Hiện tại Hải Long chứng kiến là thâm lam sắc vây lấy một tia chớp lam sắc, điều này chứng minh, hắn đã đạt tới sơ kỳ Đằng Vân cảnh giới. Tuy rằng Hải Long không biết mình ngủ say bao lâu rồi, nhưng từ Phục Hổ sơ kỳ đến Đằng Vân sơ kỳ cảnh giới, đã tăng lên một cảnh giới. Đối với hắn mà nói, đúng là chuyện vô cùng hưng phấn.

“Tỉnh rồi a."

Thanh âm già nua xa xa truyền đến, nhất thời làm bừng tỉnh trạng thái đang hưng phấn của Hải Long, Hải Long cung kính nói:

“Tiền bối, cám ơn ngài lại một lần nữa cứu ta."

Quái nhân bổng xuất hiện trước người Hải Long, từ tốn nói:

“Đây đều là vận mệnh của ngươi, lúc gặp nguy nan mà ngươi có thể dùng chính thân thể của mình bảo vệ bằng hữu, chuyện này người bình thường không thể làm được. Ta hiện tại đối với ngươi ngày càng vừa lòng. Lần này, ngươi ngủ say bốn trăm ngày, trong bốn trăm ngày này, ta đã giúp ngươi cải thiện thân thể. Kinh mạch con người vô cùng phức tạp, đôi khi có ảnh hưởng đến việc tu luyện, ngươi bị nha đầu Ma Tông kia chấn cho kinh mạch toàn thân đứt lìa cũng chưa phải là chuyện xấu, cái gọi là phá nhi hậu lập (phá rồi sau đó lập lại), cải tạo lần này, ta đã đem toàn bộ kinh mạch mỏng manh trong cơ thể loại bỏ, chủ yếu là kinh mạch đã trở nên dẻo dai kiên cường. Tùy theo tu luyện sau này của ngươi, nhưng có lẽ với thân thể này cũng đủ để đạt tới cảnh giới đao thương bất nhập, thủy hòa bất xâm."

Hải Long cung kính hướng về quái nhân bái liền ba cái, có chút nghẹn ngào nói:

“Đa tạ tiền bối. Tiền bối, thỉnh ngài thu ta làm đồ đệ đi. Hải Long từ lức chào đời đến nay, ngài đúng là một trong số vài người tốt với ta nhất."

Quái nhân mỉm cười, cảm thụ được tấm lòng chân thành của Hải Long, nói:

“Ngươi không nên như vậy, ta giúp ngươi, có thể nói cũng là bị người khác ủy thác mà thôi. Ta không thể làm sư phụ của ngươi, trong tương lai xa xa, tại thời điểm ngươi đạt tới năng lực có thể nhìn thấy hắn, ngươi liền minh bạch, ai mới là sư phụ đích thực của ngươi. Đứng lên đi. Thời khắc của ta không còn nhiều, còn rất nhiều việc cần chỉ điểm ngươi."
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại