Duy Ngã Độc Tiên
Chương 29: Tiên khí chi chiến (thượng)
Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười, nói:
“Liên Thư tiểu muội, muội không phản đối khi ta gọi như thế chứ. Tuy rằng bọn ta không được thiên phú tốt như muội vậy, nhưng dù sao cũng có hơn hai ngàn năm, loại tình huống này Chỉ Thủy có thể ứng phó được, muội không cần vì nàng mà lo lắng. Cho dù nàng có gặp nguy hiểm đi chăng nữa thì ta cũng sẽ viện thủ đúng lúc. Dáng vẻ bệ vệ của Ngũ Chiếu Tiên kia phải bị áp đảo."
Liên Thư ngạc nhiên hỏi:
“Tỷ tỷ, tỷ thực sự nắm chắc như vậy sao? Thủy Vận tông chủ đã thoát ra ngoài ngũ hành, đạt tới Vô Ngã cảnh giới."
Phiêu Miểu đạo tôn nói:
“Cứ xem đi. Muội sẽ minh bạch ngay."
Liên Thư quan sát kỹ càng bộ dáng của Phiêu Miểu đạo tôn, trong lòng hơi động, không nói nữa, ngửa đầu lên trời nhìn hai người.
Thủy Vận và Chỉ Thủy đối diện nhau trên không trung, bất luận Thủy Vận khí thế tăng cao cở nào, Chỉ Thủy đạo tôn vẫn thủy chung tựa như không hề nao núng, cũng chẳng thèm để tâm đến Thủy Vận.
Thủy Vận lạnh lùng nói:
“Chỉ Thủy, ngươi động thủ trước đi. Nếu không, chẳng còn cơ hội đâu."
Chỉ Thủy lạnh nhạt nói:
“Lời này hẳn phải do ta nói với ngươi mới đúng. Thủy Vận, đạo hiệu của ta là Chỉ Thủy, xem ra vừa khớp để khắc chế ngươi. Hãy cho ta thấy Ngũ Chiếu Tiên các ngươi rốt cuộc là có cái gì tuyệt học. A! Đúng rồi, ngươi cũng đừng quên lời hứa lúc nãy, nếu sau khi bại trận mà không thừa nhận, thì e là Ngũ Chiếu Tiên cũng không thể sống yên ổn ở Tu Chân Giới à."
Thủy Vận hừ lạnh một tiếng, nói:
“Không biết tự lượng sức mình giống như ngươi vậy là lần đầu tiên ta nhìn thấy, chẳng lẽ ngươi cảm giác không ra tu vi của ta sao? Ta đã tiến nhập Vô Ngã cảnh giới, vượt ra ngoài ngũ hành, thuộc cấp bậc đạo tôn. Đều trong chính đạo với nhau, ta cũng không nghĩ là sẽ làm khó dễ ngươi, chỉ cần bây giờ chịu thua, và thực hiện điều kiện lúc nãy, ta sẽ tạm tha cho ngươi."
Chỉ Thủy đạo tôn cười lên nói:
“Không biết tự lượng sức chính là ngươi đó. Vô Ngã cảnh giới sao? Thật giống với cảnh giới ta đạt mấy trăm năm trước. Danh hiệu đạo tôn này ta cũng dùng lâu rồi, không trách được tại sao Hải Long lại nói các ngươi là ếch ngồi đáy giếng, ta thấy không sai chút nào. Thiên địa vô cực, Càn Khôn tá pháp, hiện."
Theo pháp quyết xướng ra, một vòng sáng màu lam từ cơ thể Chỉ Thủy đạo tôn phát xuất, hào quang tự nhiên xuất hiện sau lưng nàng so với Thủy Vận phải hơn rất nhiều, khí thế cường đại kinh thiên động địa, trong khoảnh khắc đã áp chế Thủy Vận xuống.
Tại bên dưới đang xem cuộc chiến Đồng Hạc kinh hô một tiếng, nói:
“Chẳng ngờ trong ngàn năm không gặp, Chỉ Thủy thật sự đã đạt tới cấp bậc đạo tôn, thật là lợi hại a!"
Hình Thiên trợn mắt há mồm nhìn lên bầu trời đột nhiên biến hóa, thì thào nói:
“Chuyện này, chuyện này có thể sao? Đến cả tiểu phái như Liên Vân Tông cũng có người vượt qua Vô Ngã cảnh giới sao, không thể tin nổi, thật sự là bất khả tư nghị."
Đồng Hạc nói:
“Không có gì là bất khả tư nghị. Ngàn năm trước, ta cùng với sư đệ Tử Hạc liên thủ, dưới tay Chỉ Thủy chân nhân chẳng qua chỉ là vài món mèo quào mà thôi. Nàng đạo pháp tinh thâm, bọn ta thật sự khâm phục."
Hình Thiên đương nhiên biết Đồng Hạc và Tử Hạc có địa vị cao cở nào trong Thiên Huệ Cốc, đều là Hà Cử cảnh giới, so với mình tu vi không thua kém, mà Chỉ Thủy chân nhân có thể thắng lợi một cách thoải mái, công lực này thật sự là khó có thể tưởng tượng.
Ngộ Vân tông chủ nhìn Chỉ Thủy đạo tôn toát ra thân ảnh như là tiên nữ thì thào nói:
“Nếu Liên Vân Tông có thể huy động hết thực lực chân chính ra cùng chúng ta hành động đãng ma, thì trận chiến này coi như rất đáng giá."
Liên Thư tinh thâm phật pháp, định lực cực cao, hơn nữa lúc nãy Phiêu Miểu lại tỏa ra tin tưởng, nhưng khi chứng kiến Chỉ Thủy đạo tôn biến hóa nàng cũng không khỏi kinh ngạc, liền truyền âm cho Phiêu Miểu đạo tôn hỏi:
“Tỷ tỷ, có phải tỷ cũng ẩn giấu đi thực lực như thế à?."
Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười nói:
“Chắc hẳn là vậy rồi. Liên Vân Sơn mạch chúng ta linh khí thập phần sung mãn, nếu muội muội có lòng muốn ghé thăm làm khách, chúng ta nhất định sẽ vui vẻ hoan nghênh."
Liên Thư gật gật đầu, nói:
“Chờ đợt đãng ma lần này kết thúc, tiểu muội nhất định lên núi bái kiến."
Hiện tại trong lòng nàng có rất nhiều điều khó hiểu, thường không ra mặt thế nhưng Liên Vân Tông vẫn có được hai cao thủ vượt qua Vô Ngã cảnh giới, nàng vô cùng suy nghĩ về một Liên Vân Tông chân chính thật sự ra làm sao.
Phiêu Miểu đạo tôn mắt sáng ngời, nói:
“Cẩn thận, động thủ rồi."
Quả nhiên, trên bầu trời Thủy Vận, Chỉ Thủy hai người toàn thân đều đằng đằng quang mang kịch liệt, ngay khoảng không trên đỉnh đầu các nàng, đều tự dâng lên một thanh phi kiếm, tựa hồ đang tích tụ năng lượng. Nguyên lai, Thủy Vận chứng kiến Chỉ Thủy toát ra thực lực cường đại tuy rằng trong lòng kinh hãi, nhưng đồng đạo có mặt ở đây nhiều như vậy làm cho nàng muốn nhận thua cũng không xong, cắn răng một cái, lập tức tế xuất phi kiếm chuẩn bị cùng hợp lại với Chỉ Thủy đạo tôn.
Ngộ Vân tông chủ than nhẹ, nắm chặt cây thiền trượng, nói:
“Phật ngôn hư không vô giới hạn. Không thể độ lượng. Bồ tát trên cao từ bi. Đạt được công đức cũng như hư không. Không thể độ lượng. Vô biên tế dã. Người trong thế giới rộng lớn trải qua đều là hư không. Hết thảy đều có phật tính. Phật pháp vô biên, phổ độ chúng sinh."
Thanh âm trầm thấp nhưng hùng hậu không ngừng xướng lên, trong không khí tràn ngập yên tĩnh, mọi người đều sinh ra một loại cảm giác tĩnh lặng, lấy Ngộ Vân tông chủ làm trung tâm, một tầng hào quang sắc vàng nhàn nhạt dâng lên, che chắn phía trên cách chỗ mọi người hai mươi thước, lá chắn trong suốt kia thoạt nhìn cực mõng manh, nhưng làm cho người ta có một cảm giác yên ổn.
Phiêu Miểu đạo tôn nhìn Hải Long nói:
“Ngộ Vân tông chủ sử dụng phật tông đại thần thông, nếu ta nói không sai, hẳn đây chính là Kim Cương chú. Ngươi đừng thấy nó mõng manh như thế mà lầm, cho dù là ta dùng toàn lực công kích, cũng chưa chắc có thể đánh tan được, cần có thần thông cực đại mới thi triển được."
Liên Thư thêm vào:
“Kim cương chú cùng Thần Tiêu Thiên Lôi trong Tu Chân Giới đều là thần thông cực đại, Kim Cương chú có cương có nhu, xem Ngộ Vân sư huynh có thể thoải mái dùng thần chú này như vậy, sợ là tu vi của người đã tiếp tận đến Mạc Trắc hậu kỳ. Không rõ tỷ tỷ có biết, một khi người tu phật chúng ta độ kiếp, thì phải lấy Kim Cương chú chống đở mới có hy vọng. Ngộ Vân sư huynh tu vi thật làm cho tiểu muội bội phục."
Phiêu Miểu đạo tôn quay sang Hải Long nói:
“Có Kim Cương chú của Ngộ Vân tông chủ che chắn, Chỉ Thủy sư muội phía trên không thể cảm nhận được tình hình bên dưới. Chờ chốc nữa, sau khi các nàng động thủ thật sự, người nên rời khỏi đây ngay lập tức. Tự mình về Liên Vân Tông trước đi thôi. Còn nữa năm nữa, cũng đã đến kỳ năm năm thu đồ đệ, khi đó kết giới Liên Vân Sơn mạch tự nhiên sẽ mở ra. Vào trong núi, ngươi sẽ tự tìm về Ma Vân Phong, sau đó phải bế quan tu luyện ngay, ta sẽ khuyên bảo sư muội, ngươi có thể được miễn trừng phạt."
Hải Long cười khổ nói:
“Tổ sư, đệ tử chưa từng đến Trung Nguyên cho đến bây giờ, không biết trở về đường nào a!"
Phiêu Miểu đạo tôn nói:
“Tốt nhất là ngươi chỉ cần hướng về phía tây mà đi, sau khi ra khỏi Trung Nguyên hỏi thăm Liên Vân Sơn, tự nhiên có thể tìm tới. Không phải ngươi muốn đi thăm bằng hữu kia sao, có thể tiện đường đi trước."
Hải Long trong lòng vui vẻ, nói:
“Đa tạ tổ sư."
Có thể thoát được Chỉ Thủy đạo tôn trừng phạt, lại còn có thể gặp lại bằng hữu tốt của mình, thì cớ gì mà hắn không chịu? Huống chi, một mình ra đi, cũng có thể thuận tiện du ngoạn Trung Nguyên, thời gian là nữa năm, lo gì không tìm về được.
Phiêu Miểu đạo tôn thầm than trong lòng, Hải Long như chim bị nhốt trong lồng, nay cho hắn va chạm Trung Nguyên một phen cũng tốt, đối với chuyện tu luyện của hắn trong tương lai nhất định có ích.
Liên Thư có chút kỳ lạ nhìn Hải Long và Phiêu Miểu đạo tôn, nói:
“Tỷ tỷ, tuy rằng đứa nhỏ này mới rồi có hơi lỗ mãng, nhưng cũng không nên trách tội."
Phiêu Miểu đạo tôn khẽ thở dài:
“Chỉ Thủy sư muội đối đãi đệ tử xưa nay rất nghiêm khắc, hơn nữa Hải Long tu vi thấp kém, cũng không đủ điều kiện tham gia chiến dịch đãng ma, nên cho hắn đi về trước thì hơn."
Quay sang Hải Long nói tiếp:
“Trên đường nhất định phải cẩn thận, cố gắng không được tiết lộ thân phận mình là người tu chân, hiện tại tà đạo đang hoành hành, một khi gặp được chúng, nhất định phải mau chóng bỏ chạy không day dưa, biết không?".
Hải Long sờ sờ lên Tinh Lam Hoàn trên cổ, hưng phấn nói:
“Tổ sư, người yên tâm, đệ tử nhất định sẽ lấy tốc độ nhanh nhất có thể để chạy về Liên Vân Tông. Có vài món pháp bảo sư tổ cho, nhất định không có việc gì."
Phiêu Miểu đạo tôn trong lòng bỗng nhiên dâng lên một tia tha thiết, cùng ở chung với Hải Long trong thời gian ngắn này, nàng đã có chút quen với việc có đứa nhỏ nghịch ngợm này bên cạnh. Nhẹ nhàng gật gầu, nói:
“Tốt lắm, sau khi rời khỏi đây hết thảy đều phải tự lực cánh sinh, chờ Chỉ Thủy sư muội sử dụng pháp bảo, ngươi liền ngay lập tức rời đi. Sau khi các nàng kết thúc trận đấu, ta sẽ không để cho nàng đuổi theo ngươi. Cho ngươi cái này, đối với ngươi sẽ có chút tác dụng."
Nói xong, nàng đưa Hải Long một chiếc Giới Chỉ lam sắc bóng loáng.
Hải Long ngẩn người, đón nhận Giới Chỉ hỏi:
“Tổ sư, đây là cái gì?"
Phiêu Miểu đạo tôn đáp:
“Đây là Càn Khôn giới, vật phẩm tàng trữ rất công hiệu. Chỉ cần ngươi không đủ pháp lực, có thể sử dụng trang sức này làm pháp bảo. Khi sử dụng, chỉ cần đem pháp lực mình thâm nhập vào đó là được."
Bằng vào trí tuệ Hải Long, tự nhiên là hiểu được sự ưu việt của thứ này, vui vẻ nói:
“Cái này thật tốt, sau khi trở về đệ tử nhất định sắp xếp mang cho các vị sư phó chút lễ vật."
Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười nói:
“Nhận nó đi, đây chính là bảo khí cấp thấp, nhưng là vật báu vô giá ở nhân gian."
Trên không trung, cuộc chiến giữa Chỉ Thủy đạo tôn cùng với Thủy Vận tông chủ rốt cuộc đã chính thức bắt đầu. Hai thanh phi kiếm chứa đầy pháp lực như lôi minh điện thiểm ầm ầm hòa cùng một chỗ. Trên bầu trời nổ lên một tảng lớn lam quang, Chỉ Thủy đạo tôn bất động vững vàng, mà Thủy Vận thì thối lui ra ngoài mấy chục thước, hào quang của phi kiếm nhạt đi vài phần, hiển nhiên là đã có phần thấm mệt. Giữa nơi hai người va chạm kịch liệt, mây mù khắp trời phiêu tán nhanh chóng, từng đám mây hình thành nơi hai người đang đứng, trong chốc lát đã biến mất vào hư không , có thể thấy được pháp lực hai người cường hãn đến cỡ nào.
Chỉ Thủy đạo tôn nhàn nhạt nói:
“Thủy Vận tông chủ, nếu ngươi còn muốn giữ thể diện, hay tốt hơn là nên dừng tay."
Thủy Vận hô hấp có chút dồn dập, tu vi các nàng tuy rằng chỉ chênh lệch rất nhỏ, nhưng chỉ cần một chút chênh lệch đó thôi, cũng đủ để quyết định thắng bại. Thủy vận căm hận nói:
“Hảo, hảo, thuật che giấu của Liên Vân Tông thật cao thâm a! Chỉ Thủy, ngươi nghĩ muốn thắng ta sợ là không có dễ dàng như vậy đâu. Thủy vựng lưu chuyển, Thiên hồng quán nhật."
Một quang mang màu lam theo tay nàng phiêu nhiên bay ra, ào ạt tích tụ ở trước người Thủy Vận, một vòng sáng lam sắc ở giữa không ngừng tản ra, bên ngoài nhìn qua cũng không có gì mạnh bạo, nhưng nó phát ra tinh quang thanh khiết gây cho người ta có một cảm giác phi thường quái dị, tựa hồ trước mặt như có đầu nguồn của một trận đại hồng thủy. Thủy Vận lạnh lùng nói:
“Chỉ Thủy đạo tôn, nếu ngươi có thể đánh bại thủy tông trấn tông chi bảo – Thủy Chi Nguyên, ta liền nhận thua ngay."
Chỉ Thủy đạo tôn vẻ mặt toát ra phần nghiêm trọng, tuy rằng nàng đã từng thấy qua pháp khí Thủy Chi Nguyên này, nhưng xem qua năng lượng tản mát ra của nó, có thể khẳng định, đây là một kiện thấp phẩm tiên khí, mặc dù là thấp phẩm, nhưng dù sao cũng là tiên khí, uy lực của nó tuyệt không thể coi thường. Trầm giọng nói:
“Hảo, nếu Thủy Vận tông chủ đã xuất ra bản lĩnh trấn gia, Chỉ Thủy cũng không hẹp hòi. Tiên, phật, yêu, minh, chư bàn giai do thiên, cầu nguyện thiên địa chi cự luân, tùy ngã tâm mà động."
Kim quang chợt phát ra, một cái vòng tròn dường như là pháp bảo do Chỉ Thủy đạo tôn tế xuất, chính là tiên khí Kỳ Thiên Luân.
Kỳ Thiên Luân trôi nổi trước mặt Chỉ Thủy đạo tôn, Thủy Vận giật mình chăm chú nhìn, Chỉ Thủy đạo tôn đem từng cái từng cái ký hiệu phức tạp đánh vào trong đó, kim quang không ngừng tăng cường chói mắt, mà ngay cả Kim Cương chú do Ngộ Vân phật tôn bày ra cũng run rẩy theo.
Ngộ Vân tay niệm phật quyết, đem Kim Cương chú di động hạ xuống phía dưới mười thước, cũng không ngừng gia tăng phật lực của mình rót vào trong đó, khẽ thở dài:
“Đây là tiên khí cấp bậc đáng gờm! Các đạo hữu xin hãy cẩn thận."
Thủy Vận đã lâm vào cảnh không thể rút lui, mắt nhìn về phía Kỳ Thiên Luân uy lực vô cùng kia, liền đem Thủy Chi Nguyên để trước người, không ngừng rót pháp lực vào trong đó, một vòng tròn lam sắc gợn sóng hình thành một tầng bảo hộ che chắn phía trước, ngăn cản khí thế không lồ của Kỳ Thiên Luân lại, hai kiện tiên khí dao động năng lượng ngày càng mãnh liệt hơn.
Trong sự rực rở của Kỳ Thiên Luân, Chỉ Thủy đạo tôn giữa không trung phiêu phiêu dục tiên, thần thái nàng thong dong không ngừng thôi động pháp lực, song thủ như hoa tươi nở rộ đem từng đạo pháp đánh vào bên trong Kỳ Thiên Luân. Kỳ Thiên Luân này là tiên khí đã theo nàng hàng năm trăm năm nay, là một trong những món tiên khí lợi hại nhất của Liên Vân Tông. Lúc trước, bởi vì trong Nhị đại đệ tử thì Chỉ Thủy có thực lực yếu nhất, cho nên Tiếp Thiên đạo tôn mới đưa pháp bảo này cho nàng sử dụng, trải qua năm trăm năm tu luyện, Chỉ Thủy đạo tôn cơ bản đã nắm giữ được phương pháp sử dụng nó, tuy rằng chịu hạn chế pháp lực nên không thể phát huy ra hết hoàn toàn năng lực Kỳ Thiên Luân, nhưng một khi thi triển, uy lực cũng đủ làm kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.
Kỳ Thiên Luân này là của Liên Vân tổ sư lưu lại, thuộc loại tiên khí trung phẩm, bất cứ yêu ma tà đạo nào, chỉ cần vận dụng đúng phương pháp, là có thể làm bức tán hết tà khí, Kỳ Thiên pháp sẽ một lần nữa nhốt hết cái tà ác vào trong luân hồi, khiến cho trọn đời không được siêu thoát, đối phó với bọn yêu vật thì tác dụng lại càng rõ ràng hơn, tất cả cầm thú vi thể tu luyện thành yêu ma khách tinh, nếu có tên yêu tông nào phát hiện vật ấy sẽ ngay lập tức kinh hoảng mà trốn chạy. Bằng vào uy lực của Kỳ Thiên Luân, lúc trước Ngộ Huyền bản tôn từng bị thương nặng dưới tay Chỉ Thủy đạo tôn, lúc đó nàng còn chưa có dùng pháp quyết rót vào bản thể công kích. Giờ phút này, ở sự thúc dục toàn lực của Chỉ Thủy đạo tôn, Kỳ Thiên Luân đã dần dần phơi bày ra diện mạo chân thật. Vòng tròn không ngừng mở rộng, kim quang chiếu rọi xuống khiến cho người khác căn bản là không thể thấy rõ bộ dáng của nó, cơ hồ có tiếng vang nhẹ chung quanh nó không ngừng ngân lên, làm cho người ta có một loại cảm giác kích động tâm hồn.
“Liên Thư tiểu muội, muội không phản đối khi ta gọi như thế chứ. Tuy rằng bọn ta không được thiên phú tốt như muội vậy, nhưng dù sao cũng có hơn hai ngàn năm, loại tình huống này Chỉ Thủy có thể ứng phó được, muội không cần vì nàng mà lo lắng. Cho dù nàng có gặp nguy hiểm đi chăng nữa thì ta cũng sẽ viện thủ đúng lúc. Dáng vẻ bệ vệ của Ngũ Chiếu Tiên kia phải bị áp đảo."
Liên Thư ngạc nhiên hỏi:
“Tỷ tỷ, tỷ thực sự nắm chắc như vậy sao? Thủy Vận tông chủ đã thoát ra ngoài ngũ hành, đạt tới Vô Ngã cảnh giới."
Phiêu Miểu đạo tôn nói:
“Cứ xem đi. Muội sẽ minh bạch ngay."
Liên Thư quan sát kỹ càng bộ dáng của Phiêu Miểu đạo tôn, trong lòng hơi động, không nói nữa, ngửa đầu lên trời nhìn hai người.
Thủy Vận và Chỉ Thủy đối diện nhau trên không trung, bất luận Thủy Vận khí thế tăng cao cở nào, Chỉ Thủy đạo tôn vẫn thủy chung tựa như không hề nao núng, cũng chẳng thèm để tâm đến Thủy Vận.
Thủy Vận lạnh lùng nói:
“Chỉ Thủy, ngươi động thủ trước đi. Nếu không, chẳng còn cơ hội đâu."
Chỉ Thủy lạnh nhạt nói:
“Lời này hẳn phải do ta nói với ngươi mới đúng. Thủy Vận, đạo hiệu của ta là Chỉ Thủy, xem ra vừa khớp để khắc chế ngươi. Hãy cho ta thấy Ngũ Chiếu Tiên các ngươi rốt cuộc là có cái gì tuyệt học. A! Đúng rồi, ngươi cũng đừng quên lời hứa lúc nãy, nếu sau khi bại trận mà không thừa nhận, thì e là Ngũ Chiếu Tiên cũng không thể sống yên ổn ở Tu Chân Giới à."
Thủy Vận hừ lạnh một tiếng, nói:
“Không biết tự lượng sức mình giống như ngươi vậy là lần đầu tiên ta nhìn thấy, chẳng lẽ ngươi cảm giác không ra tu vi của ta sao? Ta đã tiến nhập Vô Ngã cảnh giới, vượt ra ngoài ngũ hành, thuộc cấp bậc đạo tôn. Đều trong chính đạo với nhau, ta cũng không nghĩ là sẽ làm khó dễ ngươi, chỉ cần bây giờ chịu thua, và thực hiện điều kiện lúc nãy, ta sẽ tạm tha cho ngươi."
Chỉ Thủy đạo tôn cười lên nói:
“Không biết tự lượng sức chính là ngươi đó. Vô Ngã cảnh giới sao? Thật giống với cảnh giới ta đạt mấy trăm năm trước. Danh hiệu đạo tôn này ta cũng dùng lâu rồi, không trách được tại sao Hải Long lại nói các ngươi là ếch ngồi đáy giếng, ta thấy không sai chút nào. Thiên địa vô cực, Càn Khôn tá pháp, hiện."
Theo pháp quyết xướng ra, một vòng sáng màu lam từ cơ thể Chỉ Thủy đạo tôn phát xuất, hào quang tự nhiên xuất hiện sau lưng nàng so với Thủy Vận phải hơn rất nhiều, khí thế cường đại kinh thiên động địa, trong khoảnh khắc đã áp chế Thủy Vận xuống.
Tại bên dưới đang xem cuộc chiến Đồng Hạc kinh hô một tiếng, nói:
“Chẳng ngờ trong ngàn năm không gặp, Chỉ Thủy thật sự đã đạt tới cấp bậc đạo tôn, thật là lợi hại a!"
Hình Thiên trợn mắt há mồm nhìn lên bầu trời đột nhiên biến hóa, thì thào nói:
“Chuyện này, chuyện này có thể sao? Đến cả tiểu phái như Liên Vân Tông cũng có người vượt qua Vô Ngã cảnh giới sao, không thể tin nổi, thật sự là bất khả tư nghị."
Đồng Hạc nói:
“Không có gì là bất khả tư nghị. Ngàn năm trước, ta cùng với sư đệ Tử Hạc liên thủ, dưới tay Chỉ Thủy chân nhân chẳng qua chỉ là vài món mèo quào mà thôi. Nàng đạo pháp tinh thâm, bọn ta thật sự khâm phục."
Hình Thiên đương nhiên biết Đồng Hạc và Tử Hạc có địa vị cao cở nào trong Thiên Huệ Cốc, đều là Hà Cử cảnh giới, so với mình tu vi không thua kém, mà Chỉ Thủy chân nhân có thể thắng lợi một cách thoải mái, công lực này thật sự là khó có thể tưởng tượng.
Ngộ Vân tông chủ nhìn Chỉ Thủy đạo tôn toát ra thân ảnh như là tiên nữ thì thào nói:
“Nếu Liên Vân Tông có thể huy động hết thực lực chân chính ra cùng chúng ta hành động đãng ma, thì trận chiến này coi như rất đáng giá."
Liên Thư tinh thâm phật pháp, định lực cực cao, hơn nữa lúc nãy Phiêu Miểu lại tỏa ra tin tưởng, nhưng khi chứng kiến Chỉ Thủy đạo tôn biến hóa nàng cũng không khỏi kinh ngạc, liền truyền âm cho Phiêu Miểu đạo tôn hỏi:
“Tỷ tỷ, có phải tỷ cũng ẩn giấu đi thực lực như thế à?."
Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười nói:
“Chắc hẳn là vậy rồi. Liên Vân Sơn mạch chúng ta linh khí thập phần sung mãn, nếu muội muội có lòng muốn ghé thăm làm khách, chúng ta nhất định sẽ vui vẻ hoan nghênh."
Liên Thư gật gật đầu, nói:
“Chờ đợt đãng ma lần này kết thúc, tiểu muội nhất định lên núi bái kiến."
Hiện tại trong lòng nàng có rất nhiều điều khó hiểu, thường không ra mặt thế nhưng Liên Vân Tông vẫn có được hai cao thủ vượt qua Vô Ngã cảnh giới, nàng vô cùng suy nghĩ về một Liên Vân Tông chân chính thật sự ra làm sao.
Phiêu Miểu đạo tôn mắt sáng ngời, nói:
“Cẩn thận, động thủ rồi."
Quả nhiên, trên bầu trời Thủy Vận, Chỉ Thủy hai người toàn thân đều đằng đằng quang mang kịch liệt, ngay khoảng không trên đỉnh đầu các nàng, đều tự dâng lên một thanh phi kiếm, tựa hồ đang tích tụ năng lượng. Nguyên lai, Thủy Vận chứng kiến Chỉ Thủy toát ra thực lực cường đại tuy rằng trong lòng kinh hãi, nhưng đồng đạo có mặt ở đây nhiều như vậy làm cho nàng muốn nhận thua cũng không xong, cắn răng một cái, lập tức tế xuất phi kiếm chuẩn bị cùng hợp lại với Chỉ Thủy đạo tôn.
Ngộ Vân tông chủ than nhẹ, nắm chặt cây thiền trượng, nói:
“Phật ngôn hư không vô giới hạn. Không thể độ lượng. Bồ tát trên cao từ bi. Đạt được công đức cũng như hư không. Không thể độ lượng. Vô biên tế dã. Người trong thế giới rộng lớn trải qua đều là hư không. Hết thảy đều có phật tính. Phật pháp vô biên, phổ độ chúng sinh."
Thanh âm trầm thấp nhưng hùng hậu không ngừng xướng lên, trong không khí tràn ngập yên tĩnh, mọi người đều sinh ra một loại cảm giác tĩnh lặng, lấy Ngộ Vân tông chủ làm trung tâm, một tầng hào quang sắc vàng nhàn nhạt dâng lên, che chắn phía trên cách chỗ mọi người hai mươi thước, lá chắn trong suốt kia thoạt nhìn cực mõng manh, nhưng làm cho người ta có một cảm giác yên ổn.
Phiêu Miểu đạo tôn nhìn Hải Long nói:
“Ngộ Vân tông chủ sử dụng phật tông đại thần thông, nếu ta nói không sai, hẳn đây chính là Kim Cương chú. Ngươi đừng thấy nó mõng manh như thế mà lầm, cho dù là ta dùng toàn lực công kích, cũng chưa chắc có thể đánh tan được, cần có thần thông cực đại mới thi triển được."
Liên Thư thêm vào:
“Kim cương chú cùng Thần Tiêu Thiên Lôi trong Tu Chân Giới đều là thần thông cực đại, Kim Cương chú có cương có nhu, xem Ngộ Vân sư huynh có thể thoải mái dùng thần chú này như vậy, sợ là tu vi của người đã tiếp tận đến Mạc Trắc hậu kỳ. Không rõ tỷ tỷ có biết, một khi người tu phật chúng ta độ kiếp, thì phải lấy Kim Cương chú chống đở mới có hy vọng. Ngộ Vân sư huynh tu vi thật làm cho tiểu muội bội phục."
Phiêu Miểu đạo tôn quay sang Hải Long nói:
“Có Kim Cương chú của Ngộ Vân tông chủ che chắn, Chỉ Thủy sư muội phía trên không thể cảm nhận được tình hình bên dưới. Chờ chốc nữa, sau khi các nàng động thủ thật sự, người nên rời khỏi đây ngay lập tức. Tự mình về Liên Vân Tông trước đi thôi. Còn nữa năm nữa, cũng đã đến kỳ năm năm thu đồ đệ, khi đó kết giới Liên Vân Sơn mạch tự nhiên sẽ mở ra. Vào trong núi, ngươi sẽ tự tìm về Ma Vân Phong, sau đó phải bế quan tu luyện ngay, ta sẽ khuyên bảo sư muội, ngươi có thể được miễn trừng phạt."
Hải Long cười khổ nói:
“Tổ sư, đệ tử chưa từng đến Trung Nguyên cho đến bây giờ, không biết trở về đường nào a!"
Phiêu Miểu đạo tôn nói:
“Tốt nhất là ngươi chỉ cần hướng về phía tây mà đi, sau khi ra khỏi Trung Nguyên hỏi thăm Liên Vân Sơn, tự nhiên có thể tìm tới. Không phải ngươi muốn đi thăm bằng hữu kia sao, có thể tiện đường đi trước."
Hải Long trong lòng vui vẻ, nói:
“Đa tạ tổ sư."
Có thể thoát được Chỉ Thủy đạo tôn trừng phạt, lại còn có thể gặp lại bằng hữu tốt của mình, thì cớ gì mà hắn không chịu? Huống chi, một mình ra đi, cũng có thể thuận tiện du ngoạn Trung Nguyên, thời gian là nữa năm, lo gì không tìm về được.
Phiêu Miểu đạo tôn thầm than trong lòng, Hải Long như chim bị nhốt trong lồng, nay cho hắn va chạm Trung Nguyên một phen cũng tốt, đối với chuyện tu luyện của hắn trong tương lai nhất định có ích.
Liên Thư có chút kỳ lạ nhìn Hải Long và Phiêu Miểu đạo tôn, nói:
“Tỷ tỷ, tuy rằng đứa nhỏ này mới rồi có hơi lỗ mãng, nhưng cũng không nên trách tội."
Phiêu Miểu đạo tôn khẽ thở dài:
“Chỉ Thủy sư muội đối đãi đệ tử xưa nay rất nghiêm khắc, hơn nữa Hải Long tu vi thấp kém, cũng không đủ điều kiện tham gia chiến dịch đãng ma, nên cho hắn đi về trước thì hơn."
Quay sang Hải Long nói tiếp:
“Trên đường nhất định phải cẩn thận, cố gắng không được tiết lộ thân phận mình là người tu chân, hiện tại tà đạo đang hoành hành, một khi gặp được chúng, nhất định phải mau chóng bỏ chạy không day dưa, biết không?".
Hải Long sờ sờ lên Tinh Lam Hoàn trên cổ, hưng phấn nói:
“Tổ sư, người yên tâm, đệ tử nhất định sẽ lấy tốc độ nhanh nhất có thể để chạy về Liên Vân Tông. Có vài món pháp bảo sư tổ cho, nhất định không có việc gì."
Phiêu Miểu đạo tôn trong lòng bỗng nhiên dâng lên một tia tha thiết, cùng ở chung với Hải Long trong thời gian ngắn này, nàng đã có chút quen với việc có đứa nhỏ nghịch ngợm này bên cạnh. Nhẹ nhàng gật gầu, nói:
“Tốt lắm, sau khi rời khỏi đây hết thảy đều phải tự lực cánh sinh, chờ Chỉ Thủy sư muội sử dụng pháp bảo, ngươi liền ngay lập tức rời đi. Sau khi các nàng kết thúc trận đấu, ta sẽ không để cho nàng đuổi theo ngươi. Cho ngươi cái này, đối với ngươi sẽ có chút tác dụng."
Nói xong, nàng đưa Hải Long một chiếc Giới Chỉ lam sắc bóng loáng.
Hải Long ngẩn người, đón nhận Giới Chỉ hỏi:
“Tổ sư, đây là cái gì?"
Phiêu Miểu đạo tôn đáp:
“Đây là Càn Khôn giới, vật phẩm tàng trữ rất công hiệu. Chỉ cần ngươi không đủ pháp lực, có thể sử dụng trang sức này làm pháp bảo. Khi sử dụng, chỉ cần đem pháp lực mình thâm nhập vào đó là được."
Bằng vào trí tuệ Hải Long, tự nhiên là hiểu được sự ưu việt của thứ này, vui vẻ nói:
“Cái này thật tốt, sau khi trở về đệ tử nhất định sắp xếp mang cho các vị sư phó chút lễ vật."
Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười nói:
“Nhận nó đi, đây chính là bảo khí cấp thấp, nhưng là vật báu vô giá ở nhân gian."
Trên không trung, cuộc chiến giữa Chỉ Thủy đạo tôn cùng với Thủy Vận tông chủ rốt cuộc đã chính thức bắt đầu. Hai thanh phi kiếm chứa đầy pháp lực như lôi minh điện thiểm ầm ầm hòa cùng một chỗ. Trên bầu trời nổ lên một tảng lớn lam quang, Chỉ Thủy đạo tôn bất động vững vàng, mà Thủy Vận thì thối lui ra ngoài mấy chục thước, hào quang của phi kiếm nhạt đi vài phần, hiển nhiên là đã có phần thấm mệt. Giữa nơi hai người va chạm kịch liệt, mây mù khắp trời phiêu tán nhanh chóng, từng đám mây hình thành nơi hai người đang đứng, trong chốc lát đã biến mất vào hư không , có thể thấy được pháp lực hai người cường hãn đến cỡ nào.
Chỉ Thủy đạo tôn nhàn nhạt nói:
“Thủy Vận tông chủ, nếu ngươi còn muốn giữ thể diện, hay tốt hơn là nên dừng tay."
Thủy Vận hô hấp có chút dồn dập, tu vi các nàng tuy rằng chỉ chênh lệch rất nhỏ, nhưng chỉ cần một chút chênh lệch đó thôi, cũng đủ để quyết định thắng bại. Thủy vận căm hận nói:
“Hảo, hảo, thuật che giấu của Liên Vân Tông thật cao thâm a! Chỉ Thủy, ngươi nghĩ muốn thắng ta sợ là không có dễ dàng như vậy đâu. Thủy vựng lưu chuyển, Thiên hồng quán nhật."
Một quang mang màu lam theo tay nàng phiêu nhiên bay ra, ào ạt tích tụ ở trước người Thủy Vận, một vòng sáng lam sắc ở giữa không ngừng tản ra, bên ngoài nhìn qua cũng không có gì mạnh bạo, nhưng nó phát ra tinh quang thanh khiết gây cho người ta có một cảm giác phi thường quái dị, tựa hồ trước mặt như có đầu nguồn của một trận đại hồng thủy. Thủy Vận lạnh lùng nói:
“Chỉ Thủy đạo tôn, nếu ngươi có thể đánh bại thủy tông trấn tông chi bảo – Thủy Chi Nguyên, ta liền nhận thua ngay."
Chỉ Thủy đạo tôn vẻ mặt toát ra phần nghiêm trọng, tuy rằng nàng đã từng thấy qua pháp khí Thủy Chi Nguyên này, nhưng xem qua năng lượng tản mát ra của nó, có thể khẳng định, đây là một kiện thấp phẩm tiên khí, mặc dù là thấp phẩm, nhưng dù sao cũng là tiên khí, uy lực của nó tuyệt không thể coi thường. Trầm giọng nói:
“Hảo, nếu Thủy Vận tông chủ đã xuất ra bản lĩnh trấn gia, Chỉ Thủy cũng không hẹp hòi. Tiên, phật, yêu, minh, chư bàn giai do thiên, cầu nguyện thiên địa chi cự luân, tùy ngã tâm mà động."
Kim quang chợt phát ra, một cái vòng tròn dường như là pháp bảo do Chỉ Thủy đạo tôn tế xuất, chính là tiên khí Kỳ Thiên Luân.
Kỳ Thiên Luân trôi nổi trước mặt Chỉ Thủy đạo tôn, Thủy Vận giật mình chăm chú nhìn, Chỉ Thủy đạo tôn đem từng cái từng cái ký hiệu phức tạp đánh vào trong đó, kim quang không ngừng tăng cường chói mắt, mà ngay cả Kim Cương chú do Ngộ Vân phật tôn bày ra cũng run rẩy theo.
Ngộ Vân tay niệm phật quyết, đem Kim Cương chú di động hạ xuống phía dưới mười thước, cũng không ngừng gia tăng phật lực của mình rót vào trong đó, khẽ thở dài:
“Đây là tiên khí cấp bậc đáng gờm! Các đạo hữu xin hãy cẩn thận."
Thủy Vận đã lâm vào cảnh không thể rút lui, mắt nhìn về phía Kỳ Thiên Luân uy lực vô cùng kia, liền đem Thủy Chi Nguyên để trước người, không ngừng rót pháp lực vào trong đó, một vòng tròn lam sắc gợn sóng hình thành một tầng bảo hộ che chắn phía trước, ngăn cản khí thế không lồ của Kỳ Thiên Luân lại, hai kiện tiên khí dao động năng lượng ngày càng mãnh liệt hơn.
Trong sự rực rở của Kỳ Thiên Luân, Chỉ Thủy đạo tôn giữa không trung phiêu phiêu dục tiên, thần thái nàng thong dong không ngừng thôi động pháp lực, song thủ như hoa tươi nở rộ đem từng đạo pháp đánh vào bên trong Kỳ Thiên Luân. Kỳ Thiên Luân này là tiên khí đã theo nàng hàng năm trăm năm nay, là một trong những món tiên khí lợi hại nhất của Liên Vân Tông. Lúc trước, bởi vì trong Nhị đại đệ tử thì Chỉ Thủy có thực lực yếu nhất, cho nên Tiếp Thiên đạo tôn mới đưa pháp bảo này cho nàng sử dụng, trải qua năm trăm năm tu luyện, Chỉ Thủy đạo tôn cơ bản đã nắm giữ được phương pháp sử dụng nó, tuy rằng chịu hạn chế pháp lực nên không thể phát huy ra hết hoàn toàn năng lực Kỳ Thiên Luân, nhưng một khi thi triển, uy lực cũng đủ làm kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.
Kỳ Thiên Luân này là của Liên Vân tổ sư lưu lại, thuộc loại tiên khí trung phẩm, bất cứ yêu ma tà đạo nào, chỉ cần vận dụng đúng phương pháp, là có thể làm bức tán hết tà khí, Kỳ Thiên pháp sẽ một lần nữa nhốt hết cái tà ác vào trong luân hồi, khiến cho trọn đời không được siêu thoát, đối phó với bọn yêu vật thì tác dụng lại càng rõ ràng hơn, tất cả cầm thú vi thể tu luyện thành yêu ma khách tinh, nếu có tên yêu tông nào phát hiện vật ấy sẽ ngay lập tức kinh hoảng mà trốn chạy. Bằng vào uy lực của Kỳ Thiên Luân, lúc trước Ngộ Huyền bản tôn từng bị thương nặng dưới tay Chỉ Thủy đạo tôn, lúc đó nàng còn chưa có dùng pháp quyết rót vào bản thể công kích. Giờ phút này, ở sự thúc dục toàn lực của Chỉ Thủy đạo tôn, Kỳ Thiên Luân đã dần dần phơi bày ra diện mạo chân thật. Vòng tròn không ngừng mở rộng, kim quang chiếu rọi xuống khiến cho người khác căn bản là không thể thấy rõ bộ dáng của nó, cơ hồ có tiếng vang nhẹ chung quanh nó không ngừng ngân lên, làm cho người ta có một loại cảm giác kích động tâm hồn.
Tác giả :
Đường Gia Tam Thiếu