Duy Ngã Độc Tiên
Chương 15: Ba kiện pháp bảo (thượng)

Duy Ngã Độc Tiên

Chương 15: Ba kiện pháp bảo (thượng)

Nghe thấy quái nhân nói cảnh giới của mình đã tăng lên, Hải Long nhất thời mừng rỡ, hai tay vận pháp quyết, đem tinh thần lực tập trung trên người, quát to:

" Thuận phong nhĩ, nghe lệnh, Di, ta, ta như thế nào mới Phục Hổ sơ kì a! cái này không phải quá thấp sao. Chẳng lẽ ngày đó ăn nhân tham là giả mạo phải không."

Quái nhân cười nói:

" tiểu tử ngươi chẳng biết gì cả. Cái đó là Ngàn năm huyết tuyết tham chính là nhất dương chi tiên nhất thảo, công hiệu rất mạnh. Vốn ta định, trong vòng mười năm không cho ngươi đột phá Phục Hổ cảnh giới. Là do pháp lực khá mạnh của Phiêu Miểu nha đầu nọ hơn nữa ngươi đã ăn quá nhiều tiên thảo có hiệu lực quá mạnh mẽ, mặc dù ta đang cố gắng áp chế hiệu quả, cấm chế đại bộ phận, nhưng chính là ngươi vẫn tiến nhập Phục Hổ sơ kì. Phải biết rằng, người thường tu luyện, ít nhất cũng phải vài chục năm mới có thể đạt tới cảnh giới như bây giờ của người. Mà ngươi tu đạo bất quá mới hơn bốn năm ngắn ngủi mà thôi.

Hải Long có chút khó hiểu, nói:

" Tiền bối, tại sao ngài lại áp chế những hiệu lực này vậy? chẳng lẽ không muốn cho ta hấp thụ hay sao?"

Quái nhân ở trong lòng Hải Long là một người thần bí, Hải Long có nhiều lắm mê hoặc cần hỏi rõ ràng, nhưng hắn biết, trừ phi quái nhân chính miệng nói ra, nếu không bất luận mình như thế nào cũng hỏi không có kết quả. Gật gật đầu nói:

" Hảo, ta tin tưởng ngài nhất định sẽ không hại ta. A ! được rồi tiền bối, Tiểu Cơ Linh đâu ? đã ba năm rồi, nó bây giờ biến thành như thế nào nhỉ? Có phải nó đã trưởng thành rất nhiều?"

Không đợi quái nhân trả lời một thân ảnh màu xám đã điên cuồng phóng đến, mùi vị quen thuộc khiến cho toàn thân Hải Long chấn động, vô thức ôm bóng đen đang phóng vào ngực.

“ Oa, Tiểu Cơ linh, ngươi như thế nào lại nặng đến như vậy? có phải đã ăn nhiều hoa quả lắm không?"

Tiểu Cơ linh quả thật sự đã trưởng thành, trong lòng ngực hắn mất thật nhiều diện tích. Nếu nó đứng lên mặt đất, đã cao qua eo của Hải Long, cánh tay cường tráng cũng đã vượt quá đại mã hầu lần trước, con mắt hồng hồng nhìn qua rất là hung hãn. Nó tựa hồ cực kì hưng phấn, một đôi hầu trảo cực lớn không ngừng khua loạn lên tóc Hải Long. Thanh âm chi chi bén nhọn không ngừng kích thích thính giác của Hải Long.

Một loại tâm tình ấm áp trong mắt Hải Long, ôm lấy cái đầu to của Tiểu Cơ linh hắn thì thào nói:

"Xem ra ta thật sự đã hôn mê ba năm. Thời gian thật quá mau!"

Quái nhân nói:

" Đối với ngươi mà nói, ba năm này đã có lợi rất nhiều. Ba năm qua, ta muốn là gì hết thảy đều đã hoàn thành. Mặc dù cũng rất ổn định, nhưng cuối cùng là hoàn thành rồi. Tâm nguyện cuối cùng này của ta, từ ngày mai bắt đầu, ta có thể tiến hành việc cuối cùng, ngươi tranh thủ sớm trở về đi."

Hải Long nhíu nhíu mày nói:

" Tiền bối, ngài không thể nào nói dễ hiểu hơn một chút được sao, ta không cách nào hiểu được, nó làm ta rất là khó chịu."

Quái nhân trầm mặc, sau nửa ngày không có lên tiếng. Tiểu Cơ linh từ trong lồng ngực Hải Long nhảy xuống bên cạnh quái nhân, kêu chi chi, tựa hồ hướng đến hắn nói cái gì đó.

Quái nhân than nhẹ một tiếng nói:

" Hải Long, ngươi đi đi. Trong một khoảng thời gian nữa cũng không cần trở lại đây. Hai năm sau ngày mười lăm tháng tám, là ngày ta quy thiên, ngươi nếu có tâm thì đến tiễn ta."

Hải Long toàn thân chấn động, hắn nghe ngữ khí của quái nhân có mấy phần chần chừ:

" Tiền bối, không phải nói người tu chân chúng ta tính mạng rất dài và buồn chán hay sao? nếu ta đoán không sai ngài tu vi ít nhất có thể so sánh được với Liên Vân tông nhị đại tổ sư. Nếu ngài đã đạt tới cảnh giới bất quy như thế nào có thể quy thiên chứ?"

Quái nhân lắc đầu nói:

" Ta cùng bọn họ là không giống nhau. Bọn là đều là những người tu chân chân chính, mà ta là bất đồng. không nên hỏi nhiều, ta không muốn chuyện này làm ngươi bất ổn. Như vậy đi, ngươi không phải có rất nhiều điều muốn biết sao? vậy sau hai năm ngày mười bốn tháng tám tới tìm ta, một ngày thời gian, cũng đủ để cho ta giải thích tất cả cho ngươi nghe, về phần Tiểu Cơ linh, nó sau này sẽ tới Ma Vân bình cùng người gặp gỡ, hi vọng các ngươi vĩnh viễn trở thành bằng hữu."

Hải Long gật gật đầu nói:

"Tiền bối ta đây không quấy rầy ngài nghỉ ngơi nữa. Hai năm sau, ngày mười bốn tháng tám ta nhất định sẽ tới nơi này, ngài bảo trọng."

Trong lúc này, trong mắt Hải Long bóng lưng quái nhân toát ra mấy phần khí tức, nhìn qua hẳn là rất cô đơn.

Hải Long vừa định rời đi, lại nghe quái nhân nói:

" Hải Long trở về sau này cần gia sức tu luyện Thiên Tâm quyết, nếu ngươi muốn trở thành một thành viên trong tiên giới sau này, phải biết rằng, đối với người tu chân mà nói, một trăm năm đầu tiên là vất vả nhất. Ta đã tính qua, không lâu sau khi, ngươi có thể có một lần được cơ duyên, chính mình phải nắm chắc. Ta tặng cho người tiểu thiết côn nhất định phải để ở trên người ngươi bất kể giờ khắc nào. Ta đã một lần phụ trứ thần thức, lần này là hoàn toàn phải do ngươi phát động ra. Khi gặp nguy hiểm ngươi chỉ cần cao giọng hô: “Thiên quân" hai chữ, nó hẳn là có thể cứu ngươi một mạng nữa. Ngươi tính cách tương đối dể dàng xúc động, khi còn yếu lên chắc chắn về hành động của mình, không lên đắc tội với những người ngươi không ứng phó được, sau này trở về, đầu tiên ngươi đến trước Ma Vân động phủ gặp sư tổ ngươi, ngươi cứ yên tâm, sau này hắn sẽ không đối địch với ngươi."

Thân ảnh Đạo Minh mập mạp chợt loé qua trong đầu Hải Long, khoé miệng hắn bỗng nhúc nhích, hắn nói:

" Đạo Minh tu vi cảnh giới cao như vậy, ta căn bản cũng không đấu lại hắn, chỉ cần hắn không chiêu chọc đến ta, ta sẽ không chủ động cùng hắn đối địch."

Quái nhân chậm rãi gật đầu nói:

" Tiểu Cơ linh, người tiễn Hải Long trở về đi."

Y Y bất xá liếc mắt nhìn quái nhân một cái, Hải Long cùng tiểu cơ linh đồng thời phóng người lên, hoá thành lưỡng đạo lưu tinh hướng Ma Vân bình bay đi. Bởi vì tâm trí đã dừng lại tại trên người quái nhân bên cạnh thuỷ đàm nên đi thẳng hơn một nửa lộ trình Hải Long mới ý thức được cơ thể của mình, giữ chặt lấy tiêu cơ linh xấu hổ hỏi:

" Tiểu Cơ linh, quần áo của ta đâu?"

Tiểu Cơ linh lăc đầu, toát ra một hình dáng mờ mịt khó hiểu.

Hải Long trong lòng cười khổ thầm nghĩ, nhìn mình trần truồng đi trở vể, bất quá cũng không sao, sư phó đều là nam nhân, ba năm không thấy ta, không biết bọn họ còn nhớ hay không tiểu tử này a.

Bất đắc dĩ, Hải Long tìm trong rừng câu một cái lá to vây quanh hạ thân của mình, lúc này mới cùng Tiểu Cơ Linh trở về Ma Vân bình.

Ma Vân bình hết thảy đều bình thường như ba năm trước, căn phòng nhỏ vẫn yên lặng tại nơi này, tuy nhiên các cây cỏ có xanh tốt hơn trước kia một ít. Hít thở không khí quen thuộc, nhìn cảnh vật quen thuộc trước mắt, Hải long mắt đã ươn ướt. Các vị sư phó trước kia đã nói gì hắn đều hồi tưởng lại như đang nghe bên tại. mọi người đều là thật tâm đối với mình rất tốt a!

Đưa pháp lực của mình lên cực hạn Hải Long hoá thành một hư ảnh di chuyển, hắn đi tới bên ngoài một căn phòng gỗ, sư phó hắn nguyên lai cư trú trong căn phòng này, mà trong phòng tiếng hít trở dài rõ ràng truyền đến. Hiển nhiên sư phó đang tu luyện bên trong. Ma Vân phong chung quanh bố trí cấm chế, chỉ cần có người tiếp xúc, cảnh triệu lập tức sẽ làm bọn Linh Thông tử bừng tỉnh. Bởi vì có tầng phòng ngự này, thường ngày tu luyện bọn họ đều phong bế lục giác, toàn thân tâm trí hợp nhất ngối xuống tu luyện, mà lúc này Hải Long là từ chỗ hầu quần mới về, cho nên cũng không kinh động đến bọn họ.

Hải Long sờ sờ quanh mặt mình, bất tri bất giác phát hiện ra hai hàng nước mắt đã chảy xuống. trong lòng cả kinh, thầm nghĩ ta lúc nào trở lên mềm yếu như vậy. Cảm giác được ở đằng sau có người huých mình một chút, quay đầu nhìn lại chỉ thấy Tiểu Cơ linh nhếch miệng cười, chỉ chỉ đường trở về. Hải Long hiểu được, Tiểu Cơ linh là muốn đi về, nhẹ nhàng gật gật đầu, thấp giọng nói:

" Ngày mai ngươi trực tiếp đi tới đây với ta."

Tiểu Cơ linh cao cao nhảy lên, Hải Long mới nhìn thoáng qua một chút, đã thấy nó ẩn hiện ở trên không bên trong núi rừng, nhìn bóng lưng nó, Hải Long bất đắc dĩ lắc đầu xoay người đẩy cửa vào, đi vào phòng mình trước kia.

Bên trong gian phòng vẫn như cũ không có gì thay đổi à, giường và trần không có chút bụi nào, một mùi hương thơm ngát nhàn nhạt bay vào mũi của Hải Long. Hiển nhiên nơi này có người thường xuyên quét dọn. Con mắt Hải Long lại ươn ướt thì thào nhủ:

" Sư phó a, các người là giữ lại căn phòng này cho ta sao? Các người còn nhớ Hải Long này sao!"

Thay một bộ quần áo mới sạch sẽ, bộ quần áo rộng thùng thính trước kia đã trở lên vừa với người, ngồi ở trên giường cảm thụ hết thảy không khí quen thuộc Hải Long không nhịn đựoc có chút si tâm.

“ Tiểu tử ngươi đã trở lại." Cửa mở, một người ung thũng xuất hiện bên trong phòng của Hải Long.

Hải Long toàn thân chấn động thất thanh nói:" Mập, mập mạp là ngươi ư? “ Người tới chính là sư tổ của hắn Đạo Minh chân nhân.

Đạo Minh sắc mặt hơi đổi, cười khổ nói:

" Tốt xấu gì ta cũng là sư tổ của ngươi, ngươi không thể nói chuyện khách khí hơn một chút sao?"

Cảm giác đuợc thái độ của Đạo Minh có chút biến chuyển, Hải Long có chút hiểu nói:

" Ngươi, ngươi cũng biết cười sao?"

Đạo Minh vuốt cằm mình cười nói:

" Tại sao ta không thể cười đây? Vừa rồi tiền bối thông tri cho ta, nói ngươi trở về, ta lập tức chạy tới đây, thế nào cảm giác ngủ trong ba năm, rất thoải mái chứ."

Hải Long bĩu môi nói:

" Thoải mái cái gì, bất tri bất giác đã qua thời gian dài như vậy ta ngay cả mình lớn lên như thế nào cũng không biết."

Đạo Minh than nhẹ một tiếng nói:

" Trước kia ta sân niệm thật sự quá nặng. Trong ba năm này, ta đã tỉnh ngộ được nhiều chuyện bây giờ Đạo Minh đã không phải là Đạo Mnh lúc trước. Ngươi cũng không cần phải sợ ta, ta sẽ dùng hết tâm sức truyền đạo pháp cho ngươi."

Hải Long cười hắc hắc, nói:

" Ta dường như chưa lúc nào nói sợ ngươi cả Đạo Minh mập mạp."

Chợt thấy hoa mắt, Đạo Minh đã tới trước mặt hắn, bàn tay to bản đã gõ lên đầu hắn một cái, truyền đến thanh âm." Sau này gọi ta là sư tổ, nếu gọi ta là mập mạp, ta sẽ, ta sẽ …"

Nhìn nhân tính của Đạo Minh so với trước kia đã biến hoá rất nhiều, trong lòng Hải Long đột nhiên trở lên phi thường dễ dàng cười nói:

" Ngươi sẽ làm gì? chẳng lẽ ăn ta phải không? vốn ngươi cũng rất phàm ăn mà."

Đạo Minh hừ lên một tiếng nói:

" Hừ! nếu tiểu hầu tử người còn tái phạm, ta sẽ khiến cho ngươi khổ tu ở chỗ này đến gìa không cho ngươi đi kiếm lão bà."

Hải Long trong lòng cả kinh đứng lên nói:

" Cái gì? Chúng ta là người tu chân cũng có thể có lão bà sao? điều này là có thể sao? Lục sư phó có nói qua, chúng ta thuộc thể loại người xuất thế, đoạn tuyệt hết thẩy dục vong."

Đạo Minh hắc hắc cười nói:

“ Không cái gì là không có khả năng, chúng ta không giống Phạm Tâm Tông là hoà thượng từ bỏ hết thảy, chỉ cần ngươi nguyện ý, không ai ngăn cản ngươi cả. Chúng ta ở trong Liên Vân tông, ngoại trừ hai đại tổ sư ở bên ngoại, Tứ đại đệ tử đều có thể kết hợp thành đạo lữ, mặc dù như vậy có ảnh hưởng tương đối với tu vi nhưng cũng không phải là không thể."

Linh Phỉ tử, Phiêu Miểu đạo tôn dung nhan như trước hiện lên trong mắt, Hải Long trong lòng nóng ruột, nói:"

Mập a! à không, sư tổ anh minh, sư tổ thần vũ, ngài cẩn thận nói lại sự việc cưới lão bà đi à."

Đạo Minh bất đắc dĩ thở dài nói:

" Ngươi tiểu tử này chỉ có phương diện này mới cảm thấy hứng thú. Chúng ta trong những người tu chân, chỉ cần nam nữ yêu nhau, bẩm báo với minh sư là có thể kết hợp thành đạo lữ. Kết hợp thành đạo lữ đối với tu vi cảnh giới có điều kiện, chúng ta hai người tu chân kết hợp, có rất nhiều tầng lớp tinh thần a."

Hải Long bĩu môi nói:

" Ta mới không tin lấy lão bà sẽ ảnh hưởng đến tu luyện, nam nữa giao hợp không phải là… tự nhiên …nguyên thủy nhất sao? Sau này nói không chừng ta còn có thể có đạo lữ cùng thăng tiên đây."

Đạo Minh khinh thương hừ một tiếng nói:

" Ngươi tưởng có thể dễ dàng sao, mặc dù tiên bối rất coi trọng ngươi nhưng tu chân phải tuần tự nhi tiến, ngươi tưởng rằng có thể như ngự kiếm phi hành sao, có thể không nhọc công từng bước mà thành công ư, nếu ngươi thật sự có bản lãnh trong một khoảng thời gian ngắn cùng ta trở thành tam đại đệ tử, sau này ta cái gì cũng nghe theo ngươi bái ngươi làm vi sư."

Hải Long vẻ mặt nhất động, hưng phấn nói:

" Ngươi đã tính toán như vậy, chúng ta đánh cuộc, chỉ cần trong một trăm năm ta đạt tới tam đại đệ tử, ngươi phải bái ta làm thầy, sau này cái gì cũng đều nghe theo ta."

Đạo Minh sờ sờ cái trán của Hải Long nói:

" Tiểu tử ngươi cứ nằm mơ đi. Từ khi có ngưòi tu chân đến nay, ta còn không có nghe qua một tông phái nào trong vòng một trăm năm có thể có thiên tài đạt tới Đăng Phong cảnh giới. Tốt, ta đánh cược với ngươi, nhưng là nếu ngươi thua thì phải làm sao?"

Hải Long suy nghĩ một chút nói:

"Ta thua ta cũng bái ngươi làm vi sư a."

Đạo Minh lại gõ trán hắn một cái nói:

" Nói bậy ta vốn là sư tổ của ngươi, còn muốn bái sư cái gì. Như vậy đi nếu ngươi thua, tại Liên Vân tông chúng ta trong tụ thủ chi hội trịnh trọng hướng ta nhận thua sau này hết thảy mọi việc đều phải nghe lời ta, đối với mệnh lệnh của ta không có gì phản kháng."

Hải Long cười hắc hắc thông khoái nói:

" Tốt, ta với ngươi đánh cược." Hắn trong lòng thầm nghĩ, tên mập mạp nhà người, chẳng lẽ không biết tính toán cái gì sao? Cho dù thua lão tử ta cũng không thừa nhận thế là được."

Phảng phất nhìn thấu tâm tư Hải Long, Đạo Minh hất hàm thâm ý nói:

"Tiểu tử, đối với người tu chân chúng ta mà nói, đã hứa hẹn là phải thực hiện, nếu không cả đời cũng không thể nào đắc thành đại đạo. Điểm quỷ quyệt trong tâm tư này của ngươi, hãy thu lại đi."
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại