Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới
Chương 301: Ma danh!

Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 301: Ma danh!

​•A - Long lúc này cũng không quan tâm tình cảnh vừa Hoan Nguyên Tông nữa, hắn ý định đúng như những lão cáo già kia nói, hắn muốn kẻ nào thông minh, đem đầu của những tên Hoan Nguyên Tông kia tới gặp hắn, nhưng mà hắn làm như thế này có hai mục đích, thứ nhất tìm ra kẻ đủ thông minh, đánh đấu với người của các chư phái, đem đầu của đám nhà quê mới nổi Hoan Nguyên Tông lên trước mặt hắn, đó là hắn thử trí lực của kẻ kia, xem kẻ đó có thể lăn lộn thiên hạ cùng hắn được hay không, hai là muốn tìm ra kẻ thông minh, hiểu ý hắn mà có đức độ, mới xứng đáng được hắn tin cậy cùng giao ra trọng trách lớn cho hắn!

- Hắn có nói, muốn giao tranh thế nào thì giao tranh, nhưng mà không được phép làm hại đến dân thường, hắn không phải nói chơi, mà là làm thật, chỉ cần kẻ nào làm tổn thương dân thường, người không thể tu luyện hắn tuyệt đối không cho phép, hắn cần một mãnh hổ, một thế lực dưới lệnh hắn, thay hắn sát phạt,không phải một con hổ chỉ cuồng chém giết, ngay cả người vô tội cũng không tha, người không việc ác nào không làm, hắn không cần loại người này, hắn chỉ cần kẻ thông minh, hiểu ý hắn không phải là kẻ tự cho mình thông minh,muốn làm theo ý mình, mà trái ý hắn hay cố ý lách luật của hắn!

- Kẻ như thế hắn không cần, kẻ này sớm hay muộn hắn cũng sẽ giết mà thôi,hắn cần một thuộc hạ thông minh, hắn ra một lệnh, kẻ kia muốn làm thế nào liền làm, nhưng mà không được đi quá giới hạn của hắn, không phải lách luật, mà là trách nhiệm của thuộc hạ, là hoàn thiện mệnh lệnh của cấp trên một cách hoàn hảo nhất, chứ không phải loại, tớ khôn hơn chủ,loại này sớm muộn gì cũng làm bia thế mạng cho hắn mà thôi!

- Hắn để lộ ra cho kẻ khác thấy hắn háo sắc, vì Lam Linh hắn có thể hủy diệt cả một thế lực, thực ra hắn muốn tìm xem bao nhiêu tên, sẽ vì một chút công danh lợi lộc bán rẻ người thân bạn bè,thậm chí hy sinh cả vợ mình để ném nữ nhân kia vào lòng hắn, để có thể đạt được mục đích trèo lên trên cao, những kẻ này dù có tài đến mấy hắn cũng không dùng,kẻ có đức mà không có tài,từ từ bồi dưỡng sẽ thành tài,kẻ có tài mà không có đức, ắt sẽ thành đại hoạ,nhưng kẻ này hắn không dùng, còn những kẻ bất chấp mục đích để đạt được tín nhiệm, cho dù phải dẫm lên xác của kẻ khác kẻ này hắn sẽ dùng,nhưng chỉ trong giới hạn mà thôi, dùng xong liền bỏ, thậm chí là giết đi, không cần thiết giữ lại bên người!

- Chỉ có Lý Lão, mới là kẻ thông minh, mới hiểu và đoán ra vài phần tâm tư của hắn, mà thấy cháu rể tương lai của mình, vì một cô gái khác mà sát phạt như thế, mà không tức giận hay ngăn cản cháu gái yêu quý của mình quấn lấy hắn, lão muốn xem hắn có đáng để lão tin tưởng hay không, Lý Lão đáng sợ hơn kẻ bề ngoài chất phác rất nhiều,lão trên người không có chút gì là khi tức quân nhân cả, đôi lúc hắn thực sự nghi ngờ, nếu Lý Lão trẻ lại mấy chục năm, liệu lão có đoạt ngôi xưng đế hay không nhỉ, so với Dạ Ưng tiểu nhân vô sỉ,thì Lý Lão xứng đáng làm vua hơn rất nhiều lần!

A - Long lúc này thu lại,ý nghĩ trong đầu lúc này hắn cùng hai nữ đi qua một con hẻm nhỏ, sau đó vô một cửa hàng thuộc Long Tài quản lý, khi hắn bước vào, trưởng quầy nhiệt tình đón tiếp, nhưng khi hắn đưa ra lệnh bài thân phận, thay vì được đón tiếp nồng hậu, mà gọi là đối xử như cha mẹ mình mới sống lại vậy,hoá ra đây là tên này sợ ma danh của hắn,hắn cũng rất sợ đám này dây nói nhiều, hắn nhanh chóng lựa chọn ba bộ áo choàng che kín khuôn mặt và toàn thân, sau đó thanh toán tiền, cùng hai nàng rời đi trong ánh mắt cực kì vui mừng của tên chủ quầy nào đó!

- Lúc này Cá Vàng dưới áo choàng cười khúc khích, trêu chọc hắn mà rằng!

“ Tiểu Ngu Ngốc, ngươi xem, không phải ngươi vừa mới hù doạ cho tên nào đó sợ chết khiếp rồi kia kìa,lúc nãy ta nhìn thấy hắn, ta còn tưởng hắn sẽ quỳ bái thắp nhang cung phụng chúng ta mau chóng rời đi kia chứ "

A - Long khuôn mặt có chút đen nói!

“ Bộ lão tử giống tai tinh lắm à,sao ai nghe thấy tên ta cũng sợ như thấy quỷ thế"

- Lam Linh ở một bên, vô cùng ném ánh mắt xem thường tên nào đó, nói thầm trong lòng!

“ Ngươi đâu có làm gì đâu, chỉ có đem mấy chục cái tông môn lớn nhỏ, ở khu vực phía tây này, nhổ tận gốc, chém tận ngọn một loạt mà thôi, ngươi đâu có làm gì đâu, tự nhiên tới nơi người ta uống rượu, gào thét đòi mẹ, sau đó một chiêu, bổ một bổ, chẻ đôi nơi đó làm đôi,một hét ngay cả các đại nhân vật như Lý Lão cũng phải lăn ra ngoài, bằng không ngươi liền chém giết,kẻ khác ngăn cản, một chém giết tận ngàn tên tuổi trẻ tài tuấn thiên kiêu,cùng hộ pháp đi theo bảo vệ,sau khi chém giết toàn bộ, thì một quyền đánh sập sơn tư yến đó thành bình địa, thử hỏi có ai mà không sợ một tên điên một lời không hợp liền chém toàn bộ người ta hay không, lại còn đem cả vùng phía tây làm sính,hỏi cưới con gái thành chủ kia chứ, đầu của các đại nhân vật một thời hô phong hoán vũ,một thời từng thề chết theo Phong Tuyết Ngân Thành kia, không phải đầu bọn chúng đang vắt vẹo ngoài cổng thành kia sao, ngay cả ta còn sợ, huống gì ai kia"

- Lam Linh tuy nghĩ thế thôi, nhưng mà không giám nói, không phải sợ A - Long nổi nóng hay trách phạt, mà dù có nói ra thì Thiếu Gia cũng không nói gì, chỉ là haha cười sau đó ném ra vài câu vô cùng rắm thối mà thôi,nàng ở trong thức hải A - Long, thời gian ngừng dòng mấy trăm năm, cũng biết được uy lực da mặt của tên này mà, tốt nhất không nên dùng lý luận bình thường mà nói về tên này!

- Lam Linh nghĩ tới chiến tích của Thiếu Gia của mình, Cá Vàng cũng nghĩ tới, ai ai cũng sợ hắn, nhưng cá vàng không khỏi thở dài cho tên nào đó bên cạnh nàng kia,mọi người sợ ma danh của Hắc Ma, nhưng mà có ai nào biết Hắc Ma là cái vô cùng bình dị nam tử, người nào đã gặp thì sẽ khiến người yêu quý,vô cùng hoà đồng, đặc biệt là người dân Hắc Phong Trấn không ai là không biết thiếu gia của mình, không phải là Hắc Ma, mà là một lãnh đạo che chở cho cả trấn, đôi lúc ngây ngốc, ngu ngơ thật thà tới mức, làm người ta thấy vô cùng đáng yêu, đôi khi vui chơi như một đứa trẻ, đôi khi lại giảo hoạt, háo sắc như một con cáo già hồ ly kia chứ, nắm trong tay một đội quân, mà thiên hạ nghe danh đã sợ, nhưng đa phần, là các thành phần không được bình thường, đều là quái nhân dị sĩ tính nết giở người mà thôi,nhưng một khi có lệnh liền trở thành đội quân khát máu nhất, nàng cũng thật không sao hiểu nổi, điều gì đã tạo nên một cái nhân vật đầy mâu thuẫn như Hắc Ma và Hắc Ma Quân Đoàn này của hắn,nàng chỉ có thể cho rằng, có một tên tướng cực phẩm, thì sẽ có những tên thuộc hạ cực phẩm không kém a!

- Cá Vàng nghĩ tới đây, không biết nên khóc hay nên cười nữa đây này,nếu là nàng trước đây, khi nghe thấy có đại ma đầu như tên Hắc Ma này xuất hiện, nàng sẽ không bao giờ cấp cho hắn một cái mặt tốt, thậm chí còn muốn kêu gia gia cấp quân cho nàng, đi chiến với tên này một trận, nhưng mà nàng như kiếp trước nợ tên ma đầu này cái gì đó, gặp hắn một điểm sinh khí cũng không được, nàng thấy hắn từ ngày hắn kiến tạo Hắc Phong Trấn từ một mảnh đất trống, bây giờ đã là một thành thị phồn hoa, mọi người nhìn thấy sự phồn hoa của nó, nhưng có ai nào biết để có được sự phồn hoa đó, chính là của tên đại ma đầu nào đó dụng tâm lương khổ, hàng đêm không bóng người, đơn độc thu gom tất cả mọi thứ, hắn có thể gọi là người đứng đầu, nhưng ai nào biết để có được ngày hôm nay, hắn đã phải trả giá cao tới như thế nào đâu!

- Cá Vàng cùng Lam Linh im lặng trong dòng suy nghĩ của mình, còn A - Long nào biết trong đầu của hai nữ nhân này nghĩ gì kia chứ, hắn thấy hai nàng không trả lời gì về câu hỏi của hắn, hắn liền tự tung ra y kiến nói!

“ Nè hai ngươi đẹp, chúng ta ngụy trang rồi, bây giờ chúng ta tới chợ trời mới mở ở Hoả Viêm Thành Đi, ta muốn tới đó kiếm một khoản kha khá a "

- Lam Linh kinh ngạc từ dòng suy nghĩ tỉnh lại hỏi hắn!

“ Thiếu Gia người muốn đi đánh bạc sao "

- Cá Vàng một bên, kéo cánh tay hắn, nhéo nhéo eo lưng hắn nói!

“ Tiểu Ngu Ngốc, ta không cho ngươi ham mê cờ bạc, hay chơi cái gì liên quan tới may rủi,đó là đại kỵ,rất dễ khuynh gia bại sản,người không được chơi "

A - Long nghe thấy hai nữ xuyên tạc lời mình nói ra thành dạng gì như thế, hắn không khỏi nổi lên ý trêu chọc hai nàng, tay heo hắn luồn qua vòng eo thon mềm mại của hai nàng, mặc dù bị áo choàng nguy trang che lại, nhưng các đường cong của các nàng, không cách nào che giấu hết, khi chạm vào eo lưng hai nàng kéo hai nàng trái ôm phải ấp thế này, cảm giác thật là kích thích a, Lam Linh thì cũng quen cảnh này rồi, nhưng Cá Vàng làm gì quen được kia chứ, huống hồ gì bên cạnh còn có một cái mỹ nữ tỷty kia kìa, lúc này Cá Vàng sãn giọng, xấu hổ nói!

“ Tiểu Ngu Ngốc! Ngươi đang làm cái gì..!! "

A - Long cười xấu xa đáp!

“ Hai nàng không cho ta chơi cờ bạc,vậy cũng được thôi, ta liền kiếm cái khác làm bù,hai nàng thấy sao...."

- Lam Linh và Cá Vàng lúc này xấu hổ, cũng biết là A - Long đang nổi lên ý xấu gì,nhị nữ thẹn thùng không nói được lời nào, chỉ mỗi người một bên, phát huy tối đa thiên phú trời sinh của nữ nhân, đó là nhéo vào bộ vị da mềm thịt mỏng nhất trên người nam nhân a, cái này gọi là vô sự tự thông a, hắn da đầu có chút tê dại, hắn hít sâu một hơi đáp!

“ Ta không biết chơi cờ bạc a,các nàng nói, với thân phận của ta, tới cửa sòng bạc,ai giám cho ta đi vào, thậm chí còn quỳ xuống trước cửa nhà, đưa tiền năn nỉ ta đi dùm a,không cần đánh ta cũng thắng a, hai nàng đừng trào phúng ta a"

- Hai nữ cũng biết ma danh của tên nam nhân này, cũng không khỏi che miệng cười khúc khíc,Cá Vàng không khỏi tính tình tiểu nữ nhân nói trêu hắn!

“ Vậy chỉ cần ngươi đi một vòng, có khi vàng ngươi chất được như núi a, không ai không giao đồ a "

A - Long cười khổ đáp!

“ Nàng đề cao ta quá rồi, ta vẫn còn phải cam bái hạ phong, dù hù dọa tên kia thế nào, hắn cũng không sợ tên ta a"

- Cá Vàng hứng thú hỏi!

“ Ai là người cao thủ,khiến một đại ác ma, như ngươi cũng phải cam bái hạ phong vậy, ta rất muốn tới đó bái phỏng một phen a"

A - Long cười khổ đáp!

“ Đâu phải ai xa xôi,nàng cũng biết người đó là ai đó,thậm chí nàng còn quen nữa a"

“ Là ai sao ta không biết vậy "

“ Là cha nàng, Vương Lâm chứ còn ai vào đây nữa, ta luôn muốn hống một món bảo vật của lão, nhưng ta không cách nào bắt lão giao ra được a, ta thật khổ a"

“ Ngươi muốn cha ta bảo vật gì, nói ta xem thử, xem voi có cơ hội, ta liền giúp ngươi năn nỉ cha ta cho, cha ta thương ta nhất đó "

- Lúc này Lam Linh một bên im lặng, bỗng nhiên xen ngang phụ hoạ nói!

“ Thiếu Gia muốn hống cha muội,để có thể bắt muội về đó, mà cha của muội có chịu giao ra đâu, hay nhân lúc này không có ai,liền bắt tiểu muội muội xinh đẹp này về nhà đi thiếu gia"

- Nghe thấy thế,khuôn mặt Cá Vàng đỏ lên, tay xoa xoa xoắn vòng duôi tóc,không giám nhìn A - Long nữa, nàng xấu hổ vô cùng, khuôn mặt nàng bắt đầu có chút nóng lên, giọng lý nhí hỏi hắn!

“ Tiểu Ngu Ngốc,Những điều Lam Linh tỷ nói... Có...có... phải là.... thật hay.....không "

A - Long thấy nàng xấu hổ như thế, liền làm ra bộ dạng cực kì lưu manh, nâng khuôn mặt đang xấu hổ mà như áng mây chiều kia của Cá Vàng lên, cười đầy ám muội đáp!

“ Hắc Hắc.. Tiểu mỹ nhân
Tác giả : KhoaiVn9x
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại