Dương Thanh Ký
Chương 70: Luyện đan
Đoàn Đại Bảo đang đứng trước một cách rừng rậm rạp, đảo mắt liên hồi, không ngừng triển khai tiên thức quét khắp bốn phương tám hướng. Mặc dù hắn lấy làm lạ khi khí tức của Dương Thanh biến mất ở nơi này, nhưng hắn biết chắc Dương Thanh chưa đi khỏi đây được. Nếu đi tiên thức của hắn sẽ dò ra ngay. Đoàn Đại Bảo rút một chiếc thiên lý phù ra, lẩm nhẩm mấy câu rồi ném lên trời. Chiếc phù hiện lên một ánh sáng màu xanh nhạt rồi biến mất, Đoàn Đại Bảo nhìn theo hư ảnh của chiếc phù rồi lẩm nhẩm:
- Để xem ngươi còn trốn được đến bao giờ.
Đoàn Đại Bảo không hề biết rằng cách hắn khoảng 10 trượng, phía bên kia pháp trận Dương Thanh đang đứng đó lạnh lùng nhìn hắn.
- Trên đời này ngoài ta ra thì những người khác đừng mong vào được.
Hắn cười nhạt mặc kệ Đoàn Đại Bảo đi tới đi lui bên ngoài rồi phi thân hướng về phía Vọng Nguyệt Lâu. Hắn đáp xuống trước tòa lầu rồi cảm khái nhớ lại. Vài năm trước hắn may mắn tìm thấy nơi này. Còn may mắn hơn khi hắn kế thừa tài sản của Thái tử ma giới. Kèm theo đó là vài kiện pháp bảo. Nhưng cũng vì thế mà bị một loại huyết chú bám rễ vào cơ thể. Cứ 100 năm một lần hắn phải quay trở lại nơi đây hấp thu ma khí của âm hàn ngọc. Nếu không huyết chú trong cơ thể hắn sẽ phá hủy hắn. Giờ đấy hắn đứng trước tòa vọng nguyệt lâu làm từ Bích Ngọc Ma Châu này. Trong lòng lại một lần nữa dâng lên lòng khâm phục đối với vị thái tự Triệu Phong này. Hắn tự hỏi mình rất nhiều lần rằng, mình liệu có thể si tình như Triệu Phong kia cho dù chết cũng cố gắng bảo vệ người con gái mình yêu dấu. Thanh Hương không chết, chẳng qua nàng đã lên tiên giới cùng với bà bà của nàng mà thôi. Chỉ cần hắn cố gắng tu hành nhất định sẽ có ngày gặp lại. Nàng chẳng phải đã nói với hắn sao. Trần duyên đã hết. Nếu muốn tiếp tục kết thiện duyên nhất định hắn phải tu thành đại đạo. Hắn trầm ngâm một lát rồi thở dài, nhấc chân bước vào sau cánh cửa.
Mục đích của hắn quay trở lại nơi này một là lấy chiếc đỉnh luyện đan bằng ngọc kia. Hai là ở trong này Trúc Cơ cho an toàn. Chỉ cần cửu khúc âm ma đại trận còn vận hành. Dù là ai cũng đừng mong phá được.
Hắn tiến vào tầng một. Giữa tòa lầu chiếc đỉnh vẫn nằm đó như hơn mười năm trước. Lúc đó hắn còn đánh giá đây là một chiếc đỉnh bình thường không có gì đặc biệt. Nếu không phải gã kia khai sáng, hắn còn không biết đây là Hàn Đỉnh một trong các loại đan lô tốt nhất. Hắn giơ tay cầm chiếc đỉnh lên, lẩm nhẩm nói:-
- Ta sẽ gọi ngươi là Bích Ngọc Vương Đỉnh.
.....
Trong Hắc Long Cốc
Ngụy Hải Thanh đang nắm chặt một tấm truyền tin phù trong tay. Lão khẽ bóp một cái, tấm phù tan thành tro bụi
- Dương Thanh, lần này ngươi chết chắc rồi
Lão vụt đứng dậy, dùng tiên thức truyền âm, một lát sau một tên đệ tử cấp thấp chạy vào khom mình cung kính thi lễ nói:
- Cốc chủ có gì phân phó.
Ngụy Hải Thanh âm trầm ra lệnh:
- Ngươi. đem Hắc Long Lệnh Bài của lão phu đi truyền lệnh, một canh giờ nữa, Hắc Long Thất Tử theo lão phu ra ngoài làm việc.
Tên đệ tử khom người một lần nữa
- Đệ tử cẩn tuân pháp chỉ.
.....
Ngồi trong tòa động phủ năm xưa lấy được Âm Phủ Ma Châm. Hắn lôi Bích Ngọc Vương Đỉnh ra đặt trước mặt bắt đầu xem xét. Bên cảnh bích ngọc vương đỉnh là chiếc đỉnh hắn mua ở Kim Ô Thành, hoa văn trên hai chiếc đỉnh này giống nhau như đúc. Giờ đây hắn hoàn toàn có thể khẳng định đây chính là một chiếc hàn đỉnh. Mà còn là một chiếc Vương Đỉnh được làm từ Bích Ngọc Ma Châu nguyên khối. Hắn mặc dù thường ngày âm trầm, cô độc nhưng bây giờ cũng phải cười thành tiếng. Có chiếc đỉnh này nhất đinh sẽ tăng khả năng thành công của Tụ Pháp Đơn. Có đơn dược rồi hắn sẽ nhanh chóng Trúc Cơ. Lúc đó tuổi thọ kéo dài thêm. Hắn nhất định sẽ tiềm tu để tiếp tục nâng cao cảnh giới. Trong Điển tịch năm xưa hắn đọc trong Tàng Thư Các của Phong Hỏa Môn năm xưa đã từng ghi. Tu tiên giả Trúc Cơ thọ mệnh ba trăm năm, Kết Đan sáu trăm năm, Ngưng Nguyên một ngàn tám trăm năm, Hóa Anh sơ kỳ ba ngàn sáu trăm cứ đột phá thêm một cảnh giới là thêm sáu trăm năm nữa. Luyện Thể tám ngàn năm, ly hợp là một vạn sáu ngàn năm, còn đại thừa nghe đồn có thể thọ ngang trời đất. Hắn không mơ ước thọ ngang đất trời. Tư chất của hắn thế nào hắn rất rõ. Thậm chí hắn biết Kết Đan còn chưa chắc mình đã đạt được. Nhưng hắn quyết không đầu hàng số phận. Dù có chết hắn cũng phải gặp Thanh Hương một lần. Ánh mắt hắn đỏ vằn những tia máu nhỏ. Mím môi hắn ngồi khoanh chân phía trước chiếc đỉnh. Tay vỗ vào túi trữ vật bên hông. Lập tức các loại nguyên liệu bay vào trong đó.
- Để xem ngươi còn trốn được đến bao giờ.
Đoàn Đại Bảo không hề biết rằng cách hắn khoảng 10 trượng, phía bên kia pháp trận Dương Thanh đang đứng đó lạnh lùng nhìn hắn.
- Trên đời này ngoài ta ra thì những người khác đừng mong vào được.
Hắn cười nhạt mặc kệ Đoàn Đại Bảo đi tới đi lui bên ngoài rồi phi thân hướng về phía Vọng Nguyệt Lâu. Hắn đáp xuống trước tòa lầu rồi cảm khái nhớ lại. Vài năm trước hắn may mắn tìm thấy nơi này. Còn may mắn hơn khi hắn kế thừa tài sản của Thái tử ma giới. Kèm theo đó là vài kiện pháp bảo. Nhưng cũng vì thế mà bị một loại huyết chú bám rễ vào cơ thể. Cứ 100 năm một lần hắn phải quay trở lại nơi đây hấp thu ma khí của âm hàn ngọc. Nếu không huyết chú trong cơ thể hắn sẽ phá hủy hắn. Giờ đấy hắn đứng trước tòa vọng nguyệt lâu làm từ Bích Ngọc Ma Châu này. Trong lòng lại một lần nữa dâng lên lòng khâm phục đối với vị thái tự Triệu Phong này. Hắn tự hỏi mình rất nhiều lần rằng, mình liệu có thể si tình như Triệu Phong kia cho dù chết cũng cố gắng bảo vệ người con gái mình yêu dấu. Thanh Hương không chết, chẳng qua nàng đã lên tiên giới cùng với bà bà của nàng mà thôi. Chỉ cần hắn cố gắng tu hành nhất định sẽ có ngày gặp lại. Nàng chẳng phải đã nói với hắn sao. Trần duyên đã hết. Nếu muốn tiếp tục kết thiện duyên nhất định hắn phải tu thành đại đạo. Hắn trầm ngâm một lát rồi thở dài, nhấc chân bước vào sau cánh cửa.
Mục đích của hắn quay trở lại nơi này một là lấy chiếc đỉnh luyện đan bằng ngọc kia. Hai là ở trong này Trúc Cơ cho an toàn. Chỉ cần cửu khúc âm ma đại trận còn vận hành. Dù là ai cũng đừng mong phá được.
Hắn tiến vào tầng một. Giữa tòa lầu chiếc đỉnh vẫn nằm đó như hơn mười năm trước. Lúc đó hắn còn đánh giá đây là một chiếc đỉnh bình thường không có gì đặc biệt. Nếu không phải gã kia khai sáng, hắn còn không biết đây là Hàn Đỉnh một trong các loại đan lô tốt nhất. Hắn giơ tay cầm chiếc đỉnh lên, lẩm nhẩm nói:-
- Ta sẽ gọi ngươi là Bích Ngọc Vương Đỉnh.
.....
Trong Hắc Long Cốc
Ngụy Hải Thanh đang nắm chặt một tấm truyền tin phù trong tay. Lão khẽ bóp một cái, tấm phù tan thành tro bụi
- Dương Thanh, lần này ngươi chết chắc rồi
Lão vụt đứng dậy, dùng tiên thức truyền âm, một lát sau một tên đệ tử cấp thấp chạy vào khom mình cung kính thi lễ nói:
- Cốc chủ có gì phân phó.
Ngụy Hải Thanh âm trầm ra lệnh:
- Ngươi. đem Hắc Long Lệnh Bài của lão phu đi truyền lệnh, một canh giờ nữa, Hắc Long Thất Tử theo lão phu ra ngoài làm việc.
Tên đệ tử khom người một lần nữa
- Đệ tử cẩn tuân pháp chỉ.
.....
Ngồi trong tòa động phủ năm xưa lấy được Âm Phủ Ma Châm. Hắn lôi Bích Ngọc Vương Đỉnh ra đặt trước mặt bắt đầu xem xét. Bên cảnh bích ngọc vương đỉnh là chiếc đỉnh hắn mua ở Kim Ô Thành, hoa văn trên hai chiếc đỉnh này giống nhau như đúc. Giờ đây hắn hoàn toàn có thể khẳng định đây chính là một chiếc hàn đỉnh. Mà còn là một chiếc Vương Đỉnh được làm từ Bích Ngọc Ma Châu nguyên khối. Hắn mặc dù thường ngày âm trầm, cô độc nhưng bây giờ cũng phải cười thành tiếng. Có chiếc đỉnh này nhất đinh sẽ tăng khả năng thành công của Tụ Pháp Đơn. Có đơn dược rồi hắn sẽ nhanh chóng Trúc Cơ. Lúc đó tuổi thọ kéo dài thêm. Hắn nhất định sẽ tiềm tu để tiếp tục nâng cao cảnh giới. Trong Điển tịch năm xưa hắn đọc trong Tàng Thư Các của Phong Hỏa Môn năm xưa đã từng ghi. Tu tiên giả Trúc Cơ thọ mệnh ba trăm năm, Kết Đan sáu trăm năm, Ngưng Nguyên một ngàn tám trăm năm, Hóa Anh sơ kỳ ba ngàn sáu trăm cứ đột phá thêm một cảnh giới là thêm sáu trăm năm nữa. Luyện Thể tám ngàn năm, ly hợp là một vạn sáu ngàn năm, còn đại thừa nghe đồn có thể thọ ngang trời đất. Hắn không mơ ước thọ ngang đất trời. Tư chất của hắn thế nào hắn rất rõ. Thậm chí hắn biết Kết Đan còn chưa chắc mình đã đạt được. Nhưng hắn quyết không đầu hàng số phận. Dù có chết hắn cũng phải gặp Thanh Hương một lần. Ánh mắt hắn đỏ vằn những tia máu nhỏ. Mím môi hắn ngồi khoanh chân phía trước chiếc đỉnh. Tay vỗ vào túi trữ vật bên hông. Lập tức các loại nguyên liệu bay vào trong đó.
Tác giả :
KeoChuoi