Dương Thần

Chương 420: Hư không loạn lưu!

Dịch: lieu

- Bảo vệ người độ lôi kiếp, loại chuyện này xem ra cũng khá mới mẻ. Thật ra ta cũng muốn nhìn xem cao thủ không luyện Quá Khứ Kinh khi độ lôi kiếp có gì khác biệt với ta hay không.

Nhìn thấy vị Thiên Long đạo chủ thần bí kia bay vút đi, Hồng Dịch nhìn lại long hồn tinh thạch trong tay, sau đó ném về phía sau gáy, lập tức một tia sáng liền lóe lên hút vào, biến mất vô ảnh vô tung.

Cùng lúc đó Thiện Ngân Sa theo một tia sáng từ bên trong bay ra, Chân Không Đại Thủ Ấn lượn lờ sau gáy, mang theo bộ dạng có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó.

Luồng ánh sáng kia của Hồng Dịch cũng là một tiểu thiên thế giới, là do viên chủ thần niệm tám kiếp của Ám Hoàng đạo nhân biến thành.

Càn Khôn Bố Đại tuy rằng nát bấy, không còn năng lực chứa đựng bất cứ thứ gì nữa. Thế nhưng hiện giờ đạo thuật của Hồng Dịch đã đạt tới cảnh giới nhất niệm sinh thế giới, nhất là có viên chủ thần niệm tám kiếp kia, chỉ cần sau khi tạo thành một tiểu thiên thế giới thì cũng vô cùng vững chắc.

Vừa rồi toàn bộ cơ thể của Thiện Ngân Sa đều ký thác ở trong viên chủ thần niệm tám kiếp này, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể tập kích.

Về điểm này Hồng Huyền Cơ mơ hồ cũng cảm nhận được, vì thế từ đầu đến cuối hắn vẫn luôn âm thầm đề phòng.

- Lai lịch của vị long nữ này là thần bí khó lường nhất. Hồng Dịch, chàng tuy rằng nhận lời giúp bảo vệ nàng ta độ lôi kiếp nhưng không nên trúng âm mưu quỷ kế bên trong.

Thiện Ngân Sa sau khi bay ra, trầm mặc một lúc rồi nói.

- Tuy nhiên điều kiện nàng ta đưa ra đúng là khó có thể chống cự được. Long hồn, long lân, nếu như chúng ta có thể chế luyện ra khải giáp cho chính mình, không cần nhiều, chỉ cần vài trăm bộ, thành lập một đội ngũ cao thủ hạch tâm nho nhỏ, sau này khi thiên hạ đại loạn, muốn tranh phách thiên hạ e rằng cũng không phải là không có hy vọng, chí ít sẽ không bị những đại thế gia như gia tộc của Phương Viên, Đường Hải Long ngồi trên đầu.

- Thiên hạ đại loạn, nhưng Hồng Huyền Cơ và Kiền đế Dương Bàn phải gặp bất trắc thì mới có hy vọng. Hai kẻ kia nếu không xảy ra chuyện gì thì thiên hạ sẽ không rung chuyển, các hào môn thế gia, các môn phái đạo môn tất sẽ không dám tạo phản.

Hồng Dịch lắc đầu nói.

- Chúng ta đi thôi. Trước hết phải đuổi theo đám người Vũ Văn Mục kia, xem xem bọn chúng có đuổi bắt được kỳ lân hay không. Nếu như không đuổi bắt được thì chúng ta lập tức trở về Tây Vực. Đại chiến Tây Vực hiện giờ hết sức căng thẳng, đây mới là chiến trường chân chính. Ta còn muốn từ trên chiến trườn mà tu luyện võ đạo, đạt tới cảnh giới nhân tiên.

- Nói cũng đúng, thiếp cũng muốn tôi luyện võ đạo. Nếu như võ đạo kinh nghiệm đạt tới cảnh giới nhân tiên, đối với việc độ lôi kiếp có sự trợ giúp vô cùng hữu dụng. Võ đạo nhân tiên nếu có thể mang linh hỗn xuất khiếu, tiến đến độ năm lần lôi kiếp thì vô cùng dễ dàng.

Thiện Ngân Sa nói.

Võ đạo nhân tiên, linh hồn tuy rằng cùng khí huyết dung hợp, không thể thi triển các loại đạo thuật, thế nhưng kỳ thật về bản chất lại cùng cảnh giới "tâm huyết lai triều" của linh hồn cao thủ đạo thuật năm lần lôi kiếp.

Trong lúc nói chuyện, hai Chân Không Đại Thủ Ấn hợp nhất, cùng lúc đó Hồng Dịch khởi động năng lực phi hành của Thiên Mang Giác Thần Khải, cả hai cỗ lực lượng kết hợp sinh ra một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng được.

Phốc!

Loại tốc độ này gần như vượt qua cả Minh Thần Độn hay Thông Thiên Kiếm Độn.

Một đường sáng đen gần như xuyên qua ranh giới giữa chân thực cùng hư vô, chớp nhoáng lên giữa bầu trời, rung lên một cái rồi lập tức biến mất vô ảnh vô tung.

Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa lần này truy tìm cũng không tìm kiếm tất cả mọi phương hướng. Bởi lẽ khí tức của kỳ lân quá mức khổng lồ, trong lúc điên cuồng bay đi, trong không khí còn lưu lại một cỗ huyết khí lờ mờ.

Hình thể của kỳ lân quá mức không lồ, khí huyết trong cơ thể còn nồng đậm ngang với ba cao thủ nhân tiên đỉnh cấp, dọc theo đường đi lưu lại rất nhiều, khiến cho cao thủ truy đuổi phía sau dễ dàng nhận thấy.

Tuy rằng khí huyết của kỳ lân vô cùng hùng hậu, nhưng chất lượng ngưng luyện lại gần như ngang ngửa với đỉnh cấp nhân tiên, chẳng qua là số lượng nhiều hơn một chút, hơn nữa trong khí huyết của kỳ lần còn có một loại tinh thần sắc bén vượt qua cả đỉnh cấp nhân tiên cao thủ.

Tia sáng đen cắt ngang qua bầu trời, bay suốt ba hai ba canh giời, Hồng Dịch toàn lực vận chuyển đạo thuật thôi động năng lực nhìn xuyên thấu hư không của Thiên Mang Giác Thần Khải, có thể nói lộ tuyến truy tìm của hắn là vô cùng chuẩn xác, không chút lầm lẫn nào.

- Mãng Hoang này đúng là rộng lớn vô cùng vô tận. Ta phi hành như vậy suốt hai ba canh giờ, đủ để vượt qua một lãnh thổ khổng lồ, thế nhưng tại Mãng Hoang này vẫn là núi non, rừng rậm trùng trùng điệp điệp, kéo dài tít tắp, khắp nơi đều là những mảng rừng rậm nguyên thủy, ao hồ đầm lầy cổ xưa, không một dấu chân người.

Trong lúc phi hành, huyết khí của kỳ lần càng ngày càng đậm đặc, thế nhưng Hồng Dịch cũng cảm thấy thầm kinh hãi trước sự mênh mông vô tận, trước vô vàn loài kỳ trân dị thú, thiên tài địa bảo nơi Mãng Hoang. Nếu như toàn bộ Mãng Hoang này được khai phá, thì những loại tài nguyên thu được quả thực rất dọa người. Tuy nhiên loại chuyện như vậy khó có thể thành hiện thực, cho dù là cao thủ dương thần cũng không làm được.

Bỗng nhiên, khí tức của kỳ lân hướng thẳng lên phía trên mà lên, thẳng tắp nhắm về phía cực cao trên bầu trời.

Ánh mắt của Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa chợt lóe lên, cả hai đồng loạt vận đạo thuật, cũng hướng về phía cực cao trên bầu trời phóng vút đi.

Bay lên trời cao suốt nửa canh giờ, càng bay càng cao, một vạn trượng, hai vạn trượng, ba vạn trượng, vượt qua tầng mây mù mịt, vượt qua mười vạn trượng, đạt tới một độ cao mà từ trước đến nay chưa từng có cao thủ nào đạt tới, cho dù là độ lôi kiếp cũng không bay cao đến như vậy.

Ở độ cao mười vạn trượng trên bầu trời, một khi người tu đạo tiến vào sẽ gặp phải những trận gió dữ dội điên cuồng, có thể xé nát bất cứ loại sắt thép kiên cố nào, cho dù là thần niệm của lôi kiếp cao thủ cũng bị nghiền nát.

Nơi này có rất nhiều dòng khí lưu lốc xoáy, ngưng tụ lửa của mặt trời, ánh sáng của tinh tú không biết bao nhiêu năm, thâm trầm cường đại, lơ lửng giữa không gian, hơn nữa còn có những tảng băng lạnh lẽo đến cực điểm cùng vô vàn hiểm nguy cạm bẫy rình rập, so với nước xoáy trong biển rộng còn hung hiểm hơn gấp vạn lần.

Trừ phi là cao thủ bảy lần lôi kiếp, linh hồn cường đại, đạt tới cảnh giới cấp bậc tạo hóa thì mới có thể bay vượt qua độ cao mười vạn trượng.

Đến độ cao như thế này đã không còn thuộc phạm vi bầu trời nữa, mà đã là hư không.

Đạo gia nói đến hư không là có bốn ý nghĩa. Đó là "Chu biến" ,"Động", "Vô Tận", "Vĩnh hằng".

Mười vạn trượng trên bầu trời, nếu tiếp tục tiến lên phía trước coi như hoàn toàn thoát ra khỏi đại thiên thế giới, tiến nhập vào trong hư không loạn lưu, gặp phải những nguy hiểm vô cùng vô tận, cho dù là người tu đao cao cường đến đâu, một khi tiến vào cũng không biết bản thân có thể trở về hay không.

Có rất nhiều người tu đạo, vì luyện chế pháp bảo mà gượng ép tiến vào trong đó, tìm kiếm những di tích của người tu đạo thời cổ đại, thượng cổ, trung cổ, tìm kiếm những động phủ trong các tiểu thiên thế giới, trung thiên thế giới, hy vọng tìm được pháp bảo gì đó. Kết quả là pháp bảo thì không thấy đâu, mà lại chết thẳng cẳng.

- Đây là hư không loạn lưu sao?

Vượt qua tầng tầng lớp lớp gió xoáy, vượt qua tầng tầng bẫy rập cùng lửa mặt trời, ánh sáng nhật nguyệt, những dòng xóay khí lưu, Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa liền lập tức cảm thấy cơ thể bỗng nhiên nhẹ bẫng hẳn đi, giống như vừa thoát khỏi sự trói buộc nào đó, quanh thân từ trên xuống dưới bước vào "chân không".

Trước mắt đều là một mảng tinh tú lấp lánh, ngòai ra còn rất rất nhiều những tồn tại giống như những chấm đen kịt trôi nổi lững lờ giữa không trung, từ bên trong phát ra những lực hút cực kỳ mãnh liệt, khiến cho ngay cả ánh sáng từ trên Chân Không Đại Thủ Ấn cũng không trụ lại được, nhanh chóng bị những điểm đen này hút đi.

May mà Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa luyện qua thần thông trong Quá Khứ Kinh, Chân Không Đại Thủ Ấn kiên cố vô cùng nên mới không bị xé rách.

Ngoài ra, nơi này còn có rất nhiều những tảng thiên thạch rất lớn, rải rắc khắp bốn phía, di động với tốc độ rất cao, mãnh liệt va chạm, so với tử lôi hỏa dược của Phương Tiên đạo khi phát nổ thì còn lợi hại hơn gấp mười lần.

Nhìn thấy khung cảnh như vậy Hồng Dịch cùng Thiện Ngân Sa không ai bảo ai liền thu lại Chân Không Đại Thủ Ấn, chỉ còn lại Thiên Mang Giác Thần Khải lặng lẽ lơ lửng giữa không gian, Thiện Ngân Sa cũng tiến nhập vào trong tiểu thiên thế giới do thần niệm tám kiếp biến thành.

Thật ra nếu như Thiện Ngân Sa thu nạp bốn vạn thần niệm năm lần lôi kiếp của Hàn Tiêu Tử, luyện hóa Sinh Tức Lôi Vân, Chấn Thiên Xá Lợi, phối hợp với đạo thuật hai lần lôi kiếp của bản thân thì cũng không phải e sợ nhiều. Thế nhưng nàng sao có thể làm như vậy được?

- Thiên Mang Giác Thần Khải đúng là rất lợi hại, ở trong hư không loạn lưu như vậy mà không hề chút suy chuyển, vẫn vững như Thái Thủy Sơn.

Thiện Ngân Sa nhìn điểm đen nhỏ nhỏ trước thân thể của Hồng Dịch, từ đầu chí cuối vẫn không hề lay chuyển chút nào kể từ khi tiến vào trong hư không loạn lưu, không khỏi than thầm một tiếng. Từ đó có thể thấy Hoàng Thiên Thủy Long Khải lợi hại đến chừng nào đây.

Khải giáp trong khắp thiên hạ, có thể tiến vào trong hư không loạn lưu cũng chỉ có hai loại thần khải. Ngay cả Sắc Vi Huyết Lân Khải tuy rằng có năng lực phi hành, lực phòng ngự rất mạnh thế nhưng cũng không có khả năng tiến vào trong hư không loạn lưu.

Ầm ầm!

Một tảng thiên thạch lớn mãnh liệt lao tới, tốc độ vượt qua cả cường cung kính nỗ gấp mười lần, thế nhưng thân thể của Hồng Dịch lập tức hóa thành một tia sáng đen rời đi.

Tảng thiên thạch lao vút về phía sau, đập vào một tảng thiên thạch khác lớn hơn, phát ra một trận chấn động kịch liệt, thế nhưng lại không vang lên bất cứ âm thanh nào, chỉ xuất hiện từng vòng từng vòng chấn động dữ dội lan tỏa ra bốn phía.

Trận chấn động này quả thật cường đại đến dị thường, thực sự có thể nghiền nát thần niệm của cao thủ lôi kiếp.

Hai tảng thiên thạch sau khi va chạm liền vỡ vụ thành trăm ngàn miếng đá nhỏ, bay tán loạn khắp bốn phía, có nhiều viên thoát khỏi môi trường chân không, lao xuống bên dưới, thoáng chốc tiến vào trong tầng gió xoáy.

Nếu như ở trong tầng gió xoáy này không bị nghiền nát, những miếng đá này sẽ biến thành sao băng rơi xuống mặt đất, người nào có thể nhặt được những miếng đá này thì có thể chế tạo ra những thứ thần binh lợi khí, chế luyện pháp bảo.

Những tảng thiên thạch này lực lượng cực kỳ cường đại, đủ để xuyên thủng loại sắt tinh khiết nhất đến ba bốn tấc, thế nhưng khi đập lên Thiên Mang Giác Thần Khải lập tức bị những mũi gai xương nhô ra đâm vào, liền bị chấn thành bột vụn.

- Hương thạch vẫn thiết!

Ánh mắt của Hồng Dịch chợt lóe lên. Hắn nhìn thấy trong những tảng thiên thạch này khi vỡ vụn ra có một khối đá cực kỳ đặc biệt, trông giống như trứng chim, tròn tròn, trơn nhẵn, đỏ đậm như vàng ròng, tản mát ra một mùi kim loại nồng đậm, thế nhưng trong mùi kim loại đậm đặc này lại thoang thoảng có chút hương thơm.

Đây là một loại thiên thạch cực kỳ hi hãn trong đại thiên thế giới, cực kỳ khó có thể bắt gặp, khi chế luyện thành áo giáp binh khí sẽ có một loại hiệu quả rất đặc biệt.

Thân thể khẽ động, bay vút lên, tay vung ra chộp lấy, lập tức tóm được viên thiên thạch kia, cất vào trong thần niệm tám lần lôi kiếp.

- Huyết khí của kỳ lân đã hoàn toàn biến mất, xem ra nó đã tiến nhập vào trong hư không loạn lưu, cũng không cần lo lắng gì nhiều nữa.

Thu được một viên Hương Thạch Vẫn Thiết, Hồng Dịch tìm kiếm một hồi lâu mới nói.

Tại hư không loạn lưu, khí huyết của kỳ lân đã hoàn toàn biến mất, không còn lưu lại chút vết tích nào.

Hư không loạn lưu cường đại đã hút đi tất cả, nghiền nát khí tức của bất cứ kẻ nào tiến vào.

- Ở đây quá mức nguy hiểm, chúng ta trở lại thôi. Lỡ ra không cẩn thận lại bị thiên thạch đập vào, ngã vào trong những đường ngầm đen kịt kia, bị hút vào trong đó thì vạn kiếp bất phục, rất khó tìm được đường trở về. Không ai biết được những đường hầm đen kịt đó thông đến đâu đây.

Thiện Ngân Sa cẩn cẩn thận thận nói.

- Cũng đúng.

Hồng Dịch đương nhiên rất đồng ý.

Đúng lúc này, đột nhiên, ở phía cực xa, ở trong một một cụm thiên thạch cách đó hơn nghìn dặm, một chấm đen bỗng khuếch đại rồi mở rộng ra, từ bên trong truyền đến một tiếng gầm gừ thật lớn. Một luồng khí huyết đậm đặc từ bên trong truyền ra, sau đó ánh lửa cường liệt phóng vọt ra. Trong ánh lửa hiện lên hình bóng một con quái vật thật lớn lao ra, đây chính là kỳ lân.

Rõ ràng con kỳ lân này giống như đang chạy trối chết, trông có chút chật vật, ánh mắt vô cùng sắc bén, vừa nhìn thấy Hồng Dịch liền lao thẳng về phía hắn.

- Giúp ta!

Một luồng pháp lực dao động truyền vào trong tai Hồng Dịch.

Thần niệm của Hồng Dịch khẽ động, đón lấy kỳ lân đang phóng qua. Gần như chỉ trong nháy mắt liền hình thành Quang Minh Mạn Đồ La Đại Kết Giới, phong ấn kỳ lân vào trong đó.

Kỳ lân thấy Hồng Dịch phong ấn mình cũng không chống cự lại, ngược lại còn hiện ra vẻ giống như vừa trút được gánh nặng.

- Đi.

Quang Minh Đại Kết Giới liền biến thành một khối thủy tinh ánh sáng, hạ xuống lòng bàn tay Hồng Dịch. Kỳ lân vừa nằm vào trong kết giới trông giống như trái trứng gà liền nằm bò xuống, lập tức ngủ say, tựa hồ kiệt sức đến cùng cực.

- Rồng và kỳ lân đều tín nhiệm ta đến như vậy, xem ra đạo đức thành tín tu dưỡng của ta cũng không tệ lắm.

Nhìn thấy kỳ lân trong đại kết giới hoàn toàn không cố kỵ Hồng Dịch chút nào, nhanh chóng ngủ say, trong lòng Hồng Dịch cũng dâng lên chút tự hào. Có được sự tín nhiệm của loại thánh thú như thế này, rất rõ ràng về phương diện tinh thần, bản thân đã đến gần với cảnh giới của trung cổ thánh hiền.

Thế nhưng bản thân Hồng Dịch cũng hiểu rõ sự tin tưởng của kỳ lân cũng hòan tòan là điều tự nhiên. Dù sao bản thân hiện giờ bản thân hắn chỉ đơn thuần giang tay giúp đỡ kỳ lân mà thôi, nếu như kỳ lân sau khi nghỉ ngơi xong vẫn muốn rời đi, Hồng Dịch cũng sẽ không ngăn cản, để cho nó tùy ý rời đi. Tuy rằng máu huyết, vẩy của kỳ lần, nếu nhưng dùng làm dược vật để luyện chết thì có tác dụng gần như tương đương với máu Tà Thần. Thế nhưng Hồng Dịch tuyệt đối sẽ không làm cái việc chích máu lột vẩy của kỳ lân.

Nếu là đạo nhân khác thì cũng không nói trước được. Sau khi phong ấn được kỳ lân, thân thể của Hồng Dịch chớp lên, lập tức bay xuống bên dưới, tiến nhập vào tầng gió xoáy.

Ngay sau khi Hồng Dịch tiến nhập vào tầng gió xoáy không bao lâu, bỗng có hai người từ một phương khác bay lên, cũng tiến nhập vào trong hư không loạn lưu, đến sát vành cụm thiên thạch, chứng kiến toàn bộ tình huống vừa xảy ra.

Hai người này chính là hai thiếu niên thiên tài, Đường Hải Long, Phương Viên.

Lúc này xung quanh cơ thể của Đường Hải Long có chín đồng tiền hình tròn lớn bay quanh. Chín đồng tiền lớn này, ở chính giữa có một lỗ hồng, mỗi một đồng tiền đều lóe lên ánh sáng xanh nhạt, phía trên đều được khắc những ký tự thời thượng cổ, trong lúc xoay tròn đều tản mát ra một cỗ uy lực cực kỳ khổng lồ.

Văn tự trên chín đồng tiền có lỗ hổng ở giữa này, mặt chính là bốn chữ "nhân đạo trọng bảo", mặt sau là bốn chữ "thông hành đại thiên"

Đây là mẫu tiền đồng đầu tiên mà hoàng triều thời thượng cổ đúc ra, tượng trưng cho lợi ích của nhân đạo.

Đây cũng là loại thần khí sánh có thể sánh ngang với Vô Cực Long Giới, Đại Thông Mẫu Tiễn.

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại