Dương Thần

Chương 299: Khai Thiên Như Ý!

Hồng Dịch không thể không cảm thấy kinh hãi!

Cho dù hiện giờ hắn đã vượt qua lôi kiếp, chiến thắng ý chí của thiên địa, thôn phệ thần niệm của vũ trụ, thế nhưng đối với khối thần thạch tựa như đá ngọc đặt tại tổng đàn của Phương Tiên đạo bên dưới, hắn vẫn cảm thấy chấn động vô cùng.

Có thể nói, cả đời này hắn chưa từng cảm thấy chấn động như lúc này.

Bản thân là một kẻ đọc sách, đối với chuyện thượng cổ thánh hoàng sinh ra từ đá núi được ghi chép trong sử sách, từ lâu đã khiến cho hắn sinh ra một sự sùng kính khó có thể diễn tả được. Hiện giờ ở bên trong tảng đá ngọc bên dưới không ngờ lại dựng dục một thứ linh thai, rất dễ nhận thấy đây là thứ tồn tại tương tự như thượng cổ thánh hoàng.

Không biết phải trải qua bao nhiêu cơ duyên xảo hợp của thiên địa tạo hoá, linh khí ngưng tụ không biết bao nhiêu năm mới có thể dựng dục một thứ linh thai như vậy.

Ở chính giữa đạo đàn của Phương Tiên đạo có dựng một tháp sắt cao cao, bậc thang dẫn lên cũng được đúc bằng sắt, khối đá được đặt trên chiếc tháp đó, trên bề mặt khối đá còn được vẽ rất nhiều hoa văn.

Từ đó có thể nhận thấy rằng, đám người bên dưới dùng khí cụ bằng sắt để hút sấm sét xuống, giúp cho linh thai trong khối thần thạch này nhanh chóng phát triển, sau đó dồn ý chí của bản thân ngưng tụ ở phía trên, luyện thành thân ngoại chi thân, trở thành thể xác thứ hai của bản thân.

Sự cường đại của Liệt Thần Ngẫu được sinh ra từ trong Đào Thần mộc ngàn năm, Hồng Dịch đã từng biết đến.

Ngày đó khi tông chủ Đại La phái thả Liệt Thần Ngẫu ra, bằng vào đạo thuật của một cao thủ bán lôi kiếp như Hồng Dịch cũng suýt nữa bị giết chết, nếu không phải là nhờ vào Chân Không Đại Thủ Ấn, thần lực của bảy tôn thần linh thì cũng rất khó đối phó được.

Pho thần ngẫu đó mới cao có bảy tấc mà đã như vậy, trong khi khối thần thạch này cao ngang với một người trưởng thành.

Huống hồ linh thai dựng dục trong đá núi so với linh thai trong cây cỏ còn khó khăn hơn rất nhiều. Thế nhưng nếu như có một ngày dựng dục thành công, linh thai phá đá thoát ra ngoài, được đất trời nuôi dưỡng, chắc chắn về sau sẽ là tồn tại vô địch thế gian.

Không những vậy, Hồng Dịch còn phát hiện ra ở đám người bên dưới còn có bóng dáng của Thần Ưng vương! Vậy là hết sức rõ ràng rồi, Thần ưng vương là chó săn của Vô Địch hầu, có Thần Ưng vương ở nơi này, nhất định Vô Địch hầu ở bên cạnh. Không cần hỏi cũng biết khối thần thạch này là của Vô Địch hầu.

Đối diện với tình huống như vậy, Hồng Dịch gần như không suy nghĩ bất cứ điều gì, lập tức tuân theo bản năng lao xuống phía dưới, muốn đoạt lấy khối thần thạch này.

Nếu như khối thần thạch này được Vô Địch hầu mượn lực lượng của sấm sét ấp nở thành công, sau này sẽ xuất hiện một thứ tồn tại cường đại nhất mực nghe lời hắn, đến lúc đó chỉ sợ rằng Hồng Dịch không thể nào chống lại vị hầu gia uy danh lẫy lừng của Đại Kiền này nữa.

Hiện giờ tuy rằng Hồng Dịch vừa mới vượt qua lôi kiếp, thần hồn kiệt sức, thế nhưng do hắn tu luyện Quá Khứ kinh, bản thân lại là bán lôi kiếp cao thủ, hơn nữa còn phục dụng qua máu tà thần, ý chí kiên định, lực khôi phục rất mạnh. Sau khi thôn phệ ý chí của thiên địa xong, không những giúp hắn khôi phục sức lực rất nhiều, mà còn có một phần ý chí của thiên địa được luyện hoá, hàng phục, giúp cho thần hồn của hắn lớn mạnh hơn đôi chút.

Pháp lực hiện giờ của hắn không những không giảm mà còn đạt tới trạng thái cực mạnh!

Đương nhiên đó là do hắn chỉ mới độ qua một lần trọng lôi kiếp!

Nếu như dựa theo dự tính trước đó, hắn tiếp tục xông vào không gian bên trong lôi đình, dùng cứng đối cứng, chống chọi với ý chí của thiên địa, thôn phệ những luồng thần niệm mạnh hơn ở bên trong, liên tục độ qua hai lần lôi kiếp, thì khi đó chắc chắn thần hồn của hắn sẽ hoàn toàn kiệt quệ, ngay cả Quá Khứ kinh cũng không thể khôi phục lại được, chỉ còn cách từ từ điều dưỡng mà thôi.

Tuy rằng chỉ độ qua một lần trọng lôi kiếp, đồng thời bên trong thần niệm của bản thân còn có một phần ý chí của thiên địa chưa được luyện hoá triệt để, thế nhưng đạo thuật mà Hồng Dịch hiện tại thi triển ra cũng hung mãnh đến cực điểm, khí thế cuồn cuộn, dữ dội.

Khi thân thể hắn lao xuống, toàn bộ không gian phía trên tổng đàn của Phương Tiên đạo dường như bị thứ sức mạnh vô hình nào đó xé rách thành từng mảnh.

Thần hồn của Hồng Dịch trong lúc lao xuống cuốn theo luồng gió cực kỳ mãnh liệt, khiến cho khí lưu trên bầu trời như bị rạn nứt, vang lên những tiếng xoẹt xoẹt, từng dòng không khí như rách toạc ra, một loạt những tiếng nổ nhỏ liên tiếp vang lên.

Hiện tượng này chẳng khác nào có hơn một nghìn đỉnh cấp đại tông sư đồng thời bay lên không trung, tung quyền đánh vào hư không.

Cùng lúc đó, khi còn cách mặt đất khoảng một trăm trượng, thần hồn của Hồng Dịch đột nhiên biến đổi, hoá thành một bàn tay đen ngòm do hắc khí ngưng tụ lại, sau đó chộp nhanh về phía khối thần thạch bên dưới.

Đồng thời một tấm màn xanh biếc tựa như vỏ trứng bao phủ xuống toàn bộ đỉnh núi Ngọc Long.

Đây là màn không gian ảo ảnh do Hồng Dịch thi triển ra, bao phủ toàn bộ nơi này, khiến cho người bên ngoài không biết ở đây đang xảy ra chuyện gì.

Phải biết rằng Ngọc Long sơn là nơi có không biết bao nhiêu người tu đạo.

Tuy rằng lúc này sấm xuân đang vang lên, một phần lớn người tu đạo sẽ không dám xuất khiếu, thế nhưng lỡ ra có những người tu luyện cao thâm, lén lút xuất hồn để cảm ngộ một chút ý chí của thiên địa thì sao?

Trong chu vi vài trăm dặm của Ngọc Long sơn đều là những phong cảnh mỹ lệ tuyệt trần, đạo quan mọc lên san sát, đạo tràng của Phương Tiên đạo, Chính Nhất đạo đều đặt ở nơi này, thậm chí còn có người tu hành của vài thế gia vọng tộc tự xây dựng đạo quán cho riêng mình ở những hẻm núi hẻo lánh. Nếu nói nơi này hoàn toàn không có cao thủ thì đúng là một chuyện nực cười.

Hiện giờ Hồng Dịch đang thi triển ra Vu Ma Cầm Nã Trảo, nhằm đoạt lấy thần thạch, đồng thời thi triển ra hư không ảo ảnh. Có thể nói cho dù là một vài cao thủ đạo thuật có tu vi tinh thâm hơn hắn đôi chút cũng khó có thể phát hiện ra ở Ngọc Long sơn đang xảy ra chuyện gì!

Tuy rằng hiện giờ sấm sét đang nổi lên, hư không ảo ảnh không duy trì được bao lâu, thế nhưng Hồng Dịch cũng không định duy trì đạo thuật thật lâu, chỉ cần đoạt được thần thạch thì trong thiên hạ này không ai có thể ngăn cản được hắn, huống chi là trời giông sấm sét như thế này!

- Không hay rồi! Có người cướp đoạt thần thạch.

Thần hồn của Hồng Dịch vừa lao xuống dưới, khí lưu liền phát nổ, vang lên những tiếng xé gió, uy thế kinh người như vậy đương nhiên sẽ khiến cho rất nhiều người chú ý.

Ngay tại tổng đàn của Phương Tiên đạo chẳng lẽ không có cao nhân sao?

- Đây là Vu Ma Cầm Nã Trảo! Là cao thủ của Vu Quỷ đạo! Không ngờ trong tiết trời giông tố sấm sét như vậy cũng có thể thi triển đạo thuật được!

Kẻ đầu tiên nhìn thấu đạo thuật của Hồng Dịch không ngờ là một lão đạo sĩ thân mặc đạo bào tử kim, tay cầm phất trần, râu tóc lông mi trắng xoá! Lão đạo sĩ này không biết bao nhiêu tuổi mà nhãn thần lại lợi hại đến như vậy, vừa nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, khi thấy được một bàn tay khổng lồ đen ngòm từ độ cao trăm trượng trên bầu trời ập xuống, liền nổi giận gầm lên một tiếng.

- Ảm Nhiên! Giúp ta! Bảy đại trưởng lão, bày Thất Sát Nguyên Dương Cương Đấu đại trận!

Lão đại sĩ này vừa gầm lên một tiếng, thân người mặc đạo bào tử kím lập tức căng phồng ra, ngay sau đó một cỗ thần niệm cực kỳ lạnh lẽo từ trong cơ thể bốc lên trên, thế nhưng vừa lên đến không trung liền hơi chao đảo, rất dễ nhận thấy lão ta cũng bị sấm sét trên bầu trời ảnh hưởng.

Thần niệm của lão đạo sĩ này cực kỳ cường đại, thần hồn cũng cực kì mạnh mẽ, thế nhưng lại chưa độ qua lôi kiếp, vẫn giữ âm khí rất nhiều, rất dễ bị thiên lôi cảm ứng.

- Thanh Dương tiên phù!

Nhìn thấy tình hình như vậy, lãnh tụ Phương Tiên đạo, Tiêu Ảm Nhiên, đang đứng ở bên cạnh liền lập tức hành động không chút chần chừ, cánh tay vung lên một đạo bùa. Đạo bùa này tản ra một luồng ánh sáng trong suốt lấp lánh, sau đó dung nhập vào trong thần hồn của lão đạo sĩ kia.

Trong nháy mắt, thần hồn của lão đạo sĩ này không ngờ được bao phủ bởi một luồng ánh sáng xanh biếc trong suốt, sau đó trở nên ổn định, không bị ảnh hưởng của sấm sét. Tiếp theo lập tức hoá thành một chiếc búa cực kỳ lớn, mang theo tư thái khai thiên phách địa, phá không bổ xuống bàn tay khổng lồ đen ngòm của Hồng Dịch.

- Khá khen cho một đạo Thanh Dương tiên phù, Nguyên Dương đại phủ! Lão già này chắc hẳn là đại trưởng lão của Phương Tiên đạo, Tiêu Vân Phong, cũng là sư đệ của Tiêu Trường Phong, tông chủ Phương Tiên đạo năm đó, thúc phục của Tiêu Ảm Nhiên! Tuy nhiên cũng không đáng để tâm! Lão ta chẳng qua chỉ là một quỷ tiên cường đại mà thôi, ngay cả lôi kiếp cũng không dám độ! Dưới sấm sét màu xuân còn cần phải dùng Thanh Dương tiên phù bảo hộ mới có thể xuất khiếu được! Như vậy đâu xứng là đối thủ của ta!

Thanh Dương tiên phù là một loại phù do Phương Tiên đạo luyện chế ra, khi sử dụng có thể dung nhập vào trong thần hồn, bảo vệ thần hồn.

Thần hồn đựơc dung nhập đạo thần phù này cũng giống như con người được mặc một chiếc áo giáp vô cùng kiến cố.

Chính vì như vậy mà lão đạo sĩ tóc bạc, râu bạc, lông mi bạc này mới dám xuất ra thần thông giữa trời giông bão tố.

Hồng Dịch nhìn thấy thanh Nguyên Dương Phủ khổng lồ nhằm thẳng về phía bản thân bổ xuống liền cười lạnh một tiếng, năm ngón tay xoè ra, lập tức một cơn lốc xoáy linh hồn nho nhỏ liền phủ xuống phía trên đại phủ.

Sau đó chiếc đại phủ này liền bị hút vào bên trong vòng lốc xoáy linh hồn, tuy rằng không bị nghiền nát thế nhưng cũng phát ra những tiếng rắc rắc rắc rắc, không cách nào thoát ra được.

- Linh Ngôn Thiên Châu!

Ngay lúc đó, Thần Ưng vương cũng đốt một đạo Thanh Dương tiên phù, thần niệm lập tức được một luồng ánh sáng xanh biếc bao phủ, sau đó liền thi triển pháp bảo. Trong thoáng chốc nắm pháp bảo phật châu hình tròn nhanh chóng bay lên không trung, rồi hoá thành một chiếc lưới lớn đan xen dày đặc, phía trên mặt lưới hiện lên một nhóm kinh văn.

Ngay sau khi ngưng tụ thành, chiếc lưới này lập tức phủ xuống Vu Ma Đại Thủ của Hồng Dịch.

- Thiên Võng, cuốn lấy!

Một tiếng quát khẽ vang lên, kinh văn trên mặt lưới dựng thẳng lên, sau đó phát ra tiếng ngâm xướng, tựa như có một vị cao tăng, bồ tát thời thượng cổ đang ngâm xướng kinh văn hàng ma vậy.

Linh Ngôn kinh văn trên mặt chiếc lưới khổng lồ này phóng thẳng về phía trước, muốn đem toàn bộ thần hồn của Hồng Dịch cuốn vào trong đó.

- Gạo là trân châu, cũng có thể toả ra ánh sáng rực rỡ!

Hồng Dịch vung bàn tay lên, ngay lập tức một màn ánh sáng mang theo uy thế mạnh mẽ xuất hiện, rồi lập tức lan rộng ra, trong thoáng chốc xé rách tấm lưới khổng lồ do Linh Ngôn Thiên Châu hoá thành.

Linh Ngôn Thiên Châu là do hài cốt, xá lợi của võ thánh luyện thành, khi bị Hồng Dịch xé rách liền tản ra, sau đó hơn mười viên ngọc rơi xuống mặt đất, phát ra những âm thanh keng keng keng.

Sau khi liên tục phá Nguyên Dương Cự Phủ, Linh Ngôn Thiên Châu xong, Vu Ma Đại Thủ của Hồng Dịch đã hoàn toàn chộp xuống phía dưới, thậm chí đầu ngón tay đã chạm vào khối thần thạch được đặt trên tế đàn bằng sắt, chỉ thiếu chút xíu nữa thôi là có thể đoạt lấy.

Thế nhưng ở phía sau, Thất Cương Đấu đại trận của Phương Tiên đạo đã được bố trí xong.

Bảy lão đạo sĩ của Phương Tiên đạo, thân mặc đạo bào màu tím, sau khi tự đốt đủ ba đạo Thanh Dương tiên phù, tất cả đều có thể xuất thần niệm ra khỏi thể xác.

Bảy lão đạo sĩ này đều là sư huynh của Tiêu Ảm Nhiên.

Chẳng qua bọn họ cũng không phải là quỷ tiên! Thế nhưng thần hồn lực của bọn họ chắc hẳn là do có được thứ bí pháp hay linh dược nào đó mà trở nên cực kỳ cường đại, có thể sánh ngang với quỷ tiên!

Nhưng dù sao bọn họ cũng không phải là quỷ tiên, không thể thi giải chuyển thế, một khi chết cũng coi như chấm hết!

Quỷ tiên không dễ tu luyện mà thành. Những đạo sĩ đồng lứa với Tiêu Ảm Nhiên trong Phương Tiên đạo nhiều vô cùng, một Phương Tiên đạo lớn đến như vậy, trải rộng khắp thiên hạ, sư huynh sư đệ của Tiêu Ảm Nhiên có đến tám mươi mốt người, thế nhưng tu luyện thành quỷ tiên cũng chỉ có một mình hắn, vì thế hắn mới được làm chưởng môn.

Tuy rằng bọn họ không phải là quỷ tiên, thế nhưng mượn lực lượng của Thanh Dương tiên phù, khi xuất khiếu ra ngoài, liên hợp lại cũng đủ tạo nên một cỗ uy lực cực kỳ cường đại.

- Chư vị sư huynh! Nguyên đạo đạo tôn, Khai thiên như ý!

Nhìn thấy bảy sư huynh bố trí đại trận xong, Tiêu Ảm Nhiên cũng đốt một đạo Thanh Dương tiên phù, thần hồn xuất khiếu.

Lần này thần hồn của hắn khi xuất khiếu cũng không hoá thành một cây đại phủ như trước đây, mà hoá thành một thanh ngọc như ý!

Thanh ngọc như ý do thần hồn của Tiêu Ảm Nhiên vừa ngưng tụ thành hình, trong thoáng chốc Hồng Dịch liền cảm thấy Tiêu Ảm Nhiên giống như biến thành chủ nhân của đất trời, biến thành thần linh khai sinh ra cả thiên địa vũ trụ này.

Tất cả mọi chuyện trên thế gian này dường như đều phải tuân theo ý niệm của hắn, thực hiện theo ý muốn của hắn!

Tiếp đó thần hồn của bảy đại cao thủ liền dung nhập vào trong pho tượng như ý kia, ánh sáng trong suốt từ trên bức tượng như ý trở nên chói loá, gần như đã biến thành thực chất, sau đó nhẹ nhàng phóng lại gần bàn tay khổng lồ của Hồng Dịch, hơi chạm vào.

Rắc rắc rắc rắc.

Bị thanh ngọc như ý này nhẹ nhàng công kích một chiêu, bàn tay khổng lồ vừa nắm lấy thần thạch kia không ngờ lại nát thành mảnh vụn.

- Rõ ràng là một thứ bí pháp chí cao vô thượng!

Ngay khi Vu Ma Đại Thủ của Hồng Dịch bị một kích đánh tan, hắn lập tức biết rằng pho tượng ngọc như ý này rõ ràng là thứ bí pháp vô thượng giống như Thái Vũ tháp, Trụ Cực chung, Đại Minh Bảo Kính.

Như ý, hàm nghĩa ẩn chứa bên trong thứ pháp khí như ý này, không cần nói cũng có thể hiểu rõ được.

- Hừ! Ngươi cho rằng ta không thể làm gì thứ pháp khí như ý này sao? Như ý mặc dù tốt thế nhưng lực lượng quá yếu!

Ngay sau khi bị đánh tan, Hồng Dịch liền hừ lạnh một tiếng, một luồng khí đậm đặc đen kịt bao quanh thần hồn của hắn, sau đó lập tức biến hoá thành một pho tượng chiến thần, thân thể trần truồng, mang theo ý cảnh dữ dội, quyền ý hùng hậu, chẳng khác nào một cường giả võ thánh đỉnh cấp bỗng nhiên xuất hiện nơi nhân gian.

Pho tượng chiến thần này sau khi cùng Hồng Dịch vượt qua một lần lôi kiếp, thân thể hiện giờ ngưng luyện hơn rất nhiều, khí tức trở nên vô cùng chân thực!

Thân thể đến mức như thế này thì ngay cả Trấn Ngục bảo đao của Hồng Hi cũng không cách nào đánh tan được !

Tôn chiến thần này vừa xuất hiện liền lao nhanh về phía trước, xuất ra một quyền nện thẳng vào ngọc như ý.

Bồng!

Hứng chịu một quyền này, trên thân ngọc như ý lập tức xuất hiện vô số vết nứt, sau đó vỡ vụn, tách ra làm tám khối, bảy khối nhỏ, một khối lớn, rơi xuống tay của Tiêu Ảm Nhiên cùng thân thể bảy tên sư huynh của hắn.

Bịch bịch bịch, bịch bịch bịch bịch.

Tiêu Ảm Nhiên cùng bảy đại sư huynh cùng lúc lùi về phía sau, sắc mặt tái nhợt, có vài tên sư huynh không chống đỡ nổi liền ngồi bệt xuống đất, mắt nổi đom đóm, rất dễ nhận thấy bọn họ thụ thương không nhẹ.

Pho tượng ngọc như ý này là do tám đại cao thủ đồng thời ngưng tụ lên, ngay khi bị một quyền của chiến thần đánh nát, thần hồn của bọn họ liền bị trọng thương.

- Phương Tiên đạo, đừng nhúng tay vào việc không liên quan đến mình! Khối thần thạch này là linh thai của đất trời, khi xuất thế nhất định sẽ khiến cho thiên hạ đại loạn, tuyệt đối không thể rơi vào tay của kẻ có dã tâm! Bản chân nhân hôm nay cố ý đến đây để đoạt lấy! Kẻ nào dám ngăn cản, bản chân nhân sẽ khiến cho hắn thần hình câu diệt!

Sau khi tung ra một quyền chấn vỡ ngọc như ý xong, chiến thần phát ra một giọng nói quái dị.

Đây chính là thanh âm đã biến đổi của Hồng Dịch! Trong giọng nói tràn ngập một cỗ khí tức trang nghiêm, gây kinh sợ toàn trường, ngay cả Tiêu Ảm Nhiên cũng phải biến sắc, vội vàng lùi về phía sau.

Thần Ưng vương cũng hơi lùi về phía sau một chút! Ngay sau đó hai tay liền tạo thành một thủ ấn.

- Lên!

Hồng Dịch cũng không nói gì thêm, hoàn toàn không để tâm đến hành động của đám người này, chỉ dồn sự tập trung lên khối thần thạch hình người bên dưới, muốn nhanh chóng cuốn lấy nó rồi ung dung rời đi.

Thế nhưng tay của hắn vừa tiếp xúc với khối thần thạch này, từ phía trên tảng đá lại tản ra một cỗ huyết khí dương cương dữ dội, khiến cho cả thân thể chiến thần phải chao đảo mãnh liệt.

Đây là ý chí cương liệt của linh thai bên trong thần thạch, thân thể tuy không bị ảnh hưởng gì thế nhưng lại có thể khắc chế thần hồn!

- Ha ha ha ha ha ha! Chỉ như thế thì sao có thể làm gì được ta! Trấn áp!

Hồng Dịch liền cười ha hả, khiến cho đám người bên dưới không hoài nghi bản thân, đồng thời lặng lẽ vận chuyển thần hồn, chiến thần một lần nữa được ngưng tụ lại, sau đó vung hai tay ra, ôm lấy khối thần thạch nhấc bổng lên không trung.

Đúng lúc này, vụt vụt vụt vụt, vụt vụt vụt vụt vụt!

Rất nhiều thân ảnh từ trong gian phòng lao vút ra tựa như thiểm điện, không ngờ toàn bộ đều là cao thủ võ đạo, tổng cộng có ba mươi sáu người. Trong đó dường như còn có cả Võ thánh!

Hống!

Ba mươi sáu cao thủ võ đạo này cùng lúc gầm lên một cách dữ dội, đồng loạt chỉnh tề tựa như từng trải qua trăm ngàn lần luyện tập, quyền ý tinh thần của bọn họ cũng xoắn vào thành một cỗ.

Bồng!

Luồng sóng âm thanh này hội tụ cùng một chỗ khiến cho sấm sét trên bầu trời dường như cũng bị áp đảo.

Hư không ảo ảnh do Hồng Dịch bố trí trong nháy mắt bị vỡ vụn.

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại