Dương Thần

Chương 181: Vạn Sa Đại Trận.

- Quả nhiên là có kẻ truy sát. Ta đoán không sai, là Vệ Thái Thương, Ngô đại quản gia hay Đại La phái đây? Nếu như là Vệ Thái Thương thì hắn có thể xuất động bao nhiêu người? Cao thủ võ đạo chỉ cần không phải là võ thánh thì ở trên biển bao nhiêu người ta cũng không sợ. Triều đình cho phép nuôi dưỡng gia nô võ công, nhưng nếu là chứa chấp cao thủ đạo thuật thì chính là phạm vào điều tối kỵ. Nếu để kẻ khác biết được, mật tấu lên triều đình, thì không biết Vệ Thái Thương sẽ ăn nói ra sao?

Hồng Dịch nghe thấy Thiện Ngân Sa nói, trong lòng liền lập tức nghĩ ra ngay. Hắn đã sớm dự liệu trước, lần này hắn ra biển nhất định sẽ có kẻ biết được.

Người của Vệ Thái THương cả ngày ở trong Tĩnh Hải Quân để theo dõi hắn, chuyện của Vệ Lôi, Lôi Liệt sớm muộn gì cũng lộ ra ngoài.

Thù giết con, không đội trời trung, Hồng Dịch biết vị quan lớn làm tổng đốc bảy tỉnh nam châu suốt ba mươi năm nhất định sẽ không nuôt trôi cục nghẹn này.

Nhưng người Vệ Thái Thương phái đến truy sát hắn nhất định quá nửa là cao thủ võ đạo, điều này Hồng Dịch cũng không sợ. Ở trên biển, chỉ cần không phải là võ thánh, nhân tiên hay đỉnh cấp đại tông sư thì đối với một cao thủ đạo thuật như hắn mà nói, quả thực không có một nửa điểm uy hiếp, hắn chỉ cần búng tay một cái là đối phương tan thành mây khói

Hồng Dịch nhìn ra được cho dù Vệ Thái Thương làm tổng đốc nam châu ba mươi năm nhưng cũng chưa chắc đã có thủ hạ bản lĩnh đạo thuật cao cường như Chu đại tiên sinh.

Bởi lẽ trong triều đình, đối với quan lớn một vùng hay các gia tộc giàu có, nuôi dưỡng võ sĩ nô tài, mặc dù có cấm lệnh nhưng cũng không phải là chuyện gì to tát lắm. Thế nhưng đối với cao thủ đạo thuật thì hoàn toàn nghiêm cấm.

Đạo môn trong thiên hạ, chỉ có những đạo quan được triều đình sắc phong, tên tuổi các đạo sĩ được ghi lại rõ ràng, hơn nữa các đạo sĩ này phải ra sức giúp đỡ triều đình, nghiêm cấm các quan lớn, quý tộc chiêu dụ. Những kẻ tu đạo không có tên trong danh sách của triều đình đều được gọi chung là yêu nhân, sau khi bắt được bị ngâm vào hố phân ba ngày. Đối với những người bắt được yêu nhân, triều đình còn có ban thưởng.

Chính là bởi vì như vậy, kỳ nhân dị sĩ trong thiên hạ càng lúc càng ít ỏi, không như trăm ngàn năm trước, trong bút ký sách sử ghi lại rằng nơi đâu cũng nhìn thấy kỳ nhân, nơi đâu cũng thấy đạo nhân, hòa thượng vân du bốn phương.

Đây cũng là thể hiện hoàng quyền càng lúc càng được củng cố.

Cho đến bây giờ, trong triều đình Đại Kiền, nếu như có vị quan lớn hay quý tộc nào nuôi dưỡng hoặc kết giao với cao thủ đạo thuật không rõ lý lịch, lập tức sẽ bị khép vào tội kết giao với yêu nhân, mưu đồ bất chính; nhẹ thì cắt chức nặng thì tru di tam tộc.

Mặc dù là như vậy, nhưng vẫn có chuyện các đốc phủ, công hầu trong thiên hạ âm thầm kết giao hoặc nuôi dưỡng cao thủ đạo thuật, thế nhưng bọn họ cũng không dám công khai ra ngoài.

Nhất là Vệ Thái Thương, thân là tổng đốc nam châu thanh danh hiển hách, hàng ngày không biết có bao nhiêu con mắt soi mói của quan viên nhìn vào, chỉ chực viết mật tấu hồi báo về Ngọc kinh thành. Nuôi dưỡng một hoặc hai đạo sĩ thì không có gì, nhưng nếu như là một lượng lớn thì chẳng khác nào một mầm họa, đối với tình huống như vậy, tội danh có thể khiến cho cả nhà bị chém sạch.

Lần trước Vệ Lôi mang thieo Tiêu Sơn, Tiêu Vũ cũng phải bắt bọn họ thay trang phục thành võ sĩ, không dám khoe khoang ra ngoài.

Vì vậy Hồng Dịch kết luận, nếu như là truy binh của Vệ Thái Thương đến, tuyệt đối sẽ không có cao thủ đạo thuật cường đại nào cả.

Hồng Dịch lo lắng nhất vẫn chính là Đại La phái.

Môn phái này ngay cả cái danh 'thánh' cũng được đặt lên đầu, nếu như nói trong đó không có quỷ tiên thì chẳng ai dám tin là sự thật.

Nhưng vẫn may, hiện giờ hắn đã kết giao với Thiện Ngân Sa, vị này lại là Ngân Sa Vương trong thiên hạ bát đại yêu tiên.

Nguyên Tẫn Thiên Châu, Đào Thần Kiếm, hai đại pháp bảo này đều đã tặng cho nàng. Hơn nữa còn dâng tặng vô thượng pháp môn tu hành là Tinh Nguyên Thượng Thai. Bỏ ra một lượng lớn bảo vật như vậy để kết thành đồng minh, bây giờ đối phó với truy binh của Đại La phái hẳn là không thành vấn đề.

Từ trước tới giờ, Hồng Dịch mỗi khi gặp được nhân vật đáng kết giao, hắn không bao giờ tiếc trọng bảo.

- Các thuyền nhổ neo! Chuẩn bị cung nỗ. Lập thế trận! Cảnh giới nghiêm ngặt! Mời Chu đại tiên sinh lên sàn tàu, dùng đạo thuật bảo vệ thuyền.

Hồng Dịch đứng lên, liên tiếp phát lệnh xuống. Bảy chiếc thuyền liên lập tức hành động nhanh như sấm rền gió cuốn. Chỉ trong thời gian nửa nén hương, tất cả đều được chuẩn bị xong.

Những binh lính trong đội thuyền này vốn được huấn luyện rất lâu, quen thuộc với thủy chiến, không phải là một đám binh lính ô hợp. Một loạt động tác chuẩn bị liền thể hiện ra tố chất tinh nhuệ, khiến cho Thiện Ngân Sa cũng khẽ gật đầu.

- Hồng Dịch, nếu ngươi muốn, ta có thể cho ngươi làm đại tướng quân thủy sư của Xuất Vân quốc.

Thiện Ngân Sa nhìn thấy Hồng Dịch ban bố lệnh như chớp giật, liền nói nửa thật nửa đùa.

- Không dám. Ta cũng mới chỉ huy thủy quân được mấy tháng mà thôi, không phải là một thống soái xuất sắc đâu. Bây giờ ta cũng muốn nhìn xem vạn sa cắn xé của Ngân Sa cô nương rốt cuộc là thứ gì?

Hồng Dịch sau khi ban lệnh xong, liền cười cười nói với Thiện Ngân Sa.

- Cái này thì đơn giản thôi. Ngân sa chình là vua của vạn sa. Hiệu lện quần sa cũng không có gì khó. Trong phương viên ngàn dặm của hải vực này, có vô số cá mập. Ta chỉ cần ra lệnh một tiếng, bọn chúng sẽ điên cuồng công kích những con thuyền kia. Cho dù là thuyền lớn chắc chắn hơn đi chăng nữa thì cũng bị nghiền nát thành mảnh vụn. Nếu không phải dựa vào điều này, thì ta cũng không đấu lại Vân Mông hạm đội của Tất Thấp Hoa.

Thiện Ngân Sa cười khẽ một tiếng, giương tay lên. Từ xa xa ngoài khơi bỗng nổi lên một trận âm phong. Con cá mập khổng lồ kia nhẹ nhàng nổi lên mặt nước, từ trong miệng phát ra một làn sóng âm kịch liệt, làn sóng âm này lan tỏa trong nước truyền khắp biển khơi.

Chỉ trong chốc lát, hàng đàn cá mập đen nghìn nghịt từ bốn phương tám hướng đổ tụ tập về đây. Ngoại trừ những con cá mập đen cực lớn còn có cá mập xám hung mãnh, cá mập trắng, cá mập vằn hổ, cá mập thân đỏ rực như lửa, thậm chí còn có cả nhưng con kình sa khổng lổ như một chiếc thuyền.

Hồng Dịch đưa mắt nhìn, dưới ánh sao, khắp bốn phương tám hướng trên mặt biển toàn bộ đều là cá mập, chúng tụ tập thành từng đàn, căn bản không nhìn thấy được nước biển, chỉ nhìn thấy đàn cá mập đen nghìn nghịt dưới mạn thuyền, từng hàm răng sắc bén lóe lên trong nước.

Đây quả thực là một đội quân khổng lồ do bầy cá mập tạo thành.

- Cái này...những con cá mập này... thật sự có đấy cả ngàn con sao?

Hồng Dịch lắp bắp mở miệng nói.

- Cá mập được gọi là sói biển, là bầy sói ở trong biển. Những bầy sói trên thảo nguyên làm sao có thể so sánh với đàn cá mập ở trên biển được? Cho dù thảo nguyên rộng lớn vô tận cũng không thể trong nháy mắt tập trung cả ngàn con sói. Nhưng ở trên đại dương, tụ tập cả ngàn con cá mập thì lại quá dễ dàng. Giả sử Hắc Lang Vương Tất Thấp Hoa có thuật triệu hồi sói trong tay, cùng lắm cũng có thể gọi được hơn trăm con hung lang đến trợ trận. Thế nhưng ta so với hắn còn mạnh hơn gấp trăm lần.

Ngân Sa cầm lấy cây tiêu trong tay, nhẹ nhàng thổi một khúc. Con cá mập trắng khổng lồ liền ngóc đầu kêu lên, tất cả bầy cả mập liền lao về phía trước, mặt biển nổi lên từng con sóng cuồn cuộn mãnh liệt, gió biển mang theo mùi tanh nồng nặc.

Cơn sóng lớn này khiến cho thân thuyền chao đảo lắc lư, giống y như gặp phải một trận bão trên biển.

- Sói ở trên thảo nguyên tuy hung mãnh, nhưng một bầy sói nhiều lắm cũng chỉ có mười mấy con, nhiều hơn nữa thì cũng không có đủ thức ăn để cung cấp cho chúng sinh tồn. Nhưng ở trên biển lại hoàn toàn khác! Không gian trên biển so với lục địa rộng lớn hơn gấp trăm ngàn lần. Thức ăn trong hải dương phong phú gấp nhiều lần so với lục địa, thừa sức nuôi sống cả ngàn con cá mập.

Hồng Dịch cuối cùng cũng biết được sự lợi hại của Thiện Ngân Sa trên biển. Thiện Ngân Sa chính là vương giả của đại dương, không có bất cứ hạm đội nào có thể chống lại nàng.

- Đi! Chúng ta đi xem xem là người của phương nào đến.

Trong mi tâm Hồng Dịch vừa động, một đoàn âm phong liền thổi ra, hắn cấp tốc cho thần hồn xuất xác, lao nhanh về phía bầy cá mập.

Ngân Sa cũng cười cười rồi xuất một luồng thần niệm bay theo.

.............

- Chúng ta ngày đêm hành trình, dựa theo những dấu vết này thì nhất định đội thuyền của Hồng Dịch cách chúng ta không xa! Ngươi nhìn xem, những thứ trôi nổi trên mặt nước này là các rau xanh, thịt tươi sống! Rất có thể là thức ăn bọn chúng nấu tối qua đổ đi! Còn có cả những mảnh gỗ vụn nữa này.

Lúc này, ở phía nam, cách đoàn thuyền của Hồng Dịch mười mấy dặm, Ôn Lượng thân mang Hám Thiên cự cung, nhìn thấy được những thứ trôi nổi trên mặt biển liền cười lạnh một tiếng, rồi phân tích ra nhiều vấn đề.

- Hơn nữa từ trong gió biển ta ngửi thấy khí tức của con người.

Ôn Lượng nhìn những thứ trên mặt biển, trong lúc nói chuyện, tập trung lắng nghe một lát, sau đó giơ tay lên, bắt một luồng gió biển rồi áp vào mũi, nói:

- Trong gió biển có khí tức của năm trăm đến một ngàn người! Hơn nữa khí tức của bọn chúng rất mạnh! Chắc là bọn chúng vừa ngủ dậy, rất có thể đã phát hiện ra chúng ta! Hoặc có thể bọn họ bắt đầu khởi hành đi tiếp. Tất cả các thuyền tăng tốc. Phải đánh cho bọn chúng không kịp ứng phó!

Điền trưởng lão, Long trưởng lão, Sa trưởng lão, cao thủ đạo thuật Hoàng trưởng lão đứng xung quanh nhìn thấy một loạt động tác này của Ôn Lượng, liền đưa mắt nhìn nhau. Những trưởng lão đồng niên như bọn họ vốn đã không có cảm tình gì đối với kẻ miệng còn hôi sữa như Ôn Lượng, thậm chí còn chưa hiểu tại sao tông chủ lại đưa Hám Thiên Cung, Vô Cực Tiễn cho hắn mang đi nữa.

Nhưng bây giờ mấy đại trưởng lão này cuối cùng cũng biết được tại sao tông chủ lại giao bảo vật cho Ôn Lượng giữ. Cái tên trưởng lão miệng còn hôi sữa này lại già dặn kinh nghiệm đến vậy. Chỉ một luồng gió liền ngửi ra khí tức, phán đoán được tình huống trước mắt, khiến cho rất nhiều người cảm thấy không thể giải thích được.

- Không hay rồi!

Ngay sau khi Ôn Lượng nói toàn đội tăng tốc, đột nhiên một luồng gió biển thổi phần phật tới, khiến cho hắn biến sắc.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Mấy đại trưởng lão liền nhìn hắn, giống như hắn là thủ lĩnh trong đợt truy sát Hồng Dịch lần này.

- Là bầy cá mập.

Ánh mắt của Ôn Lượng nhìn chằm chằm về phía trước.

- Bầy cá mập thì có gì phải kinh hãi thất sắc.

Hoàng trưởng lão hừ lạnh một tiếng:

- Kể cả là trăm con cá mập thì chúng ta cũng có thể giết sạch.

- Không phải là hơn trăm con, mà là...

Thanh âm của Ôn Lượng cũng biến đổi, ánh mắt nhìn về phía xa xa trên mặt biển. Đột nhiên, thân thuyền chao đảo, mặt biển nổi sóng dữ dội.

Đám người Đại La phái truy sát Hồng Dịch đều mang theo khoái thuyền, không phải là loại thuyền lớn như của Hồng Dịch, vì vậy bọn chúng mới có thể đuổi theo nhanh như vậy. Thế nhưng loại khoái thuyền này không thể chống được sóng to gió lớn.

Bây giờ sóng lớn vừa nổi lên, thuyền liền lập tức bị chao đảo mãnh liệt, giống như bị cả mặt biển nhấc bổng lên cao.

- Phòng bị!

Ôn Lượng gào lên một tiếng!

Rào!

Một con cá mập đen cực lớn từ trong đợt sóng phóng ra, lao thẳng xuống đầu Điền trưởng lão đang đứng trên sàn thuyền.

"Hải!" Trong lúc thuyền chao đảo mãnh liệt, Điền trưởng lão vẫn đứng vững như núi, di chuyển sang một bên, tung chưởng đánh thẳng vào thân thể con cá mập. Con cá mập đen khổng lồ này giống như diều đứt dây, văng mạnh ra xa, cả thân thể nổi lềnh bềnh trên mặt biển, nội tạng toàn thân đã bị chấn nát.

Đại tông sư xuất thủ, chính là cường đại như vậy.

Nhưng sau khi đánh chết con cá mập này, mặt biển không hề yên tĩnh lại. Ngay lập tức hai, ba con cá mập lớn như phát điên, nhảy vọt lên mặt nước, lao vào đội thuyền.

Khoái thuyền của Đại La phái mặc dù kiên cố những cũng không được cao lắm. Bầy cá mập dựa vào đợt sóng lớn có thể lao thẳng lên mũi thuyền.

Rầm rầm rầm! Rầm rầm rầm!

Mấy đại trưởng lão đồng thời xuất thủ, chỉ trong chớp mắt liền đánh chết vài con cá mập, khiến cho đám cá này không gây thương tổn cho người trên thuyền.

Cùng lúc đó, tất cả cao thủ của Đại La phái trên thuyền liền giương cung lên, nhắm ngay vào những bóng đen ở đầu ngọn sóng, tên bay ra chi chít, xuyên thủng lớp da cứng rắn của bầy cá mập.

Những cao thủ này đều là tiên thiên cao thủ thân kinh bách chiến của Đại La phái, Đại La Thần Tướng. Người nào cũng mang cường cung ngạnh nỗ, lúc này tiếng cung nổ vang lên liên miên không dứt.

Tiễn thuật của tiên thiên cao thủ rất cao minh, lực đạo lại hung hãn, muốn bắn chết cá mập cũng không phải là việc gì quá khó.

Trong thoáng chốc, hơn trăm con cá mập bị giết chết. Máu cá mập nhuộm đỏ mặt biển, đồng thời cơn sóng lớn ngoài khơi cũng có chút hơi ngừng lại.

Điền trưởng lão gập người thở hổn hển nói:

- Sao đám cá mập này đột nhiên tấn công chúng ta vậy? Ta nhớ chỉ có ngân sa mới có thể chủ động nhảy lên thuyền tấn công con người.

- Không hay rồi!

Ngay khi lời nói của hắn còn chưa dứt, từ bốn phương tám phía trên biển, hàng đàn cá mập đen nghịt dồn về, đưa mắt ra nhìn trông giống như một rừng đao thương chi chít mọc lên, sát khí mãnh liệt.

Ở phía trước đàn cá mập thấp thoáng nổi lên những sống lưng cực lớn lúc ẩn lúc hiện, tựa như những con cá voi khổng lồ, tấm lưng này vừa chìm xuống, cả mặt biển liền nổi sóng mãnh liệt.

Những sống lưng khổng lồ này hiển nhiên là loài kình sa trong biển. Trong bầy cá mập, những con kình sa chẳng khác nào những đại tướng dẫn trận lao lên phía trước.

- Vạn Sa Đại Trận! Đây chính là Vạn Sa Đại Trận vô địch trên biển của Ngân Sa Vương. Ngân Sa Vương tại sao lại công kích chúng ta?

Ôn Lượng nhìn khắp bốn phương tám hướng trên mặt biển rồi hét lên. Đàn cá mập tựa như một đội quân khổng lồ, chỉnh tề tiến tới, bơi xung quanh bao vây đoàn thuyền, toát lên sát khí mãnh liệt.

Lúc này Ôn Lượng hét lên cũng không còn bất cứ tác dụng gì nữa rồi.

Hơn ngàn vạn con cá mập khổng lồ, bao vây khắp bốn phương tám hướng, mãnh liệt lao tới. Trên mặt biển vang lên những tiếng xé nước sắc bén.

- Hoàng trưởng lão! Mau thi triển đạo thuật, cho phi kiếm tiến vào biển giết hết bầy cá mập. Điền trưởng lão, Long trưởng lão, Sa trưởng lão, các ngươi dẫn người bảo vệ thuyền. Lệnh cho mọi người cẩn thận dưới biển, tiêu diệt tất cả những con cá mập bơi gần thuyền, toàn lực điều khiển thuyền, tập trung đột phá lao ra ngoài, tránh để cho bầy cá mập bao vây.

Ôn Lượng liên tục gào lên ra lệnh. Hám Thiên Cung đã lấy xuống, Vô Cực Tiễn đã lắp lên.

Tên vừa lắp lên cung, cặp mắt của hai đầu thú ở hai đầu cây cự cung liền lóe sáng lên. Bầy cá mập đang cuồn cuộn lao tới, nhìn thấy ánh hồng quang này liền bắt đầu hỗn loạn, dường như bản thân chúng đang rơi vào một ảo cảnh nào đó.

Rầm Rầm Rầm. Rầm Rầm Rầm. Rầm Rầm Rầm!

Chín tiếng cung liên tục vang lên, chín cây đại tiễn phóng mạnh ra ngoài, xé gió lao đi, tốc độ nhanh như phi kiếm. Nhất là ở đầu mũi tên rít lên giống như tiếng gào khóc của ngàn vạn lệ quỷ, thanh âm chói tai giống như muốn xé nát thần hồn của con người.

Tiễn phóng ra ngoài khơi kéo theo gợn sóng trắng xóa trên mặt biển. Bầy cá mập trong phương viên ba trượng lật ngửa bụng nổi lềnh bềnh trên mặt nước.

Tiếng gào rít từ đầu những mũi tên này có thể đánh nát thần hồn của cả người lẫn thú trong phương viên ba trượng.

- Hám Thiên Cung! Vô Cực Tiễn!

Ý niệm của Thiện Ngân Sa ghé vào trên người một con cá mập, vừa thấy uy thế một tiễn này liền cảm thấy chấn động trong lòng.

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại