Dương Gia Vĩ Em Yêu Anh!
Chương 20: Thông tin từ má Trần
Sau khi cô lên phòng anh vẫn không chịu dời đi mà lại vào phòng ăn tìm má Trần, thấy người đang cùng một cô gái người làm nhà họ Kiều, nghe bà nói chuyện cùng cô gái đó anh có nghe được bà gọi tên cô gái đó là Nhật Vân thì phải. Hai người đang cười nói vui vẻ thì thấy Dương Gia Vĩ bước vào, hai người đều im lặng nhìn anh, sau đó má Trần là người lên tiếng trước:
" Dương tổng cậu cần gì sao? "
Dương Gia Vĩ lắc đầu nói: " Tôi có thể nói chuyện với người một chút được không? " má Trần nhìn anh một chút rồi gật đầu nói: " Được " nói xong bà quay sang nhìn Nhật Vân ra hiệu ý muốn bảo cô ra ngoài Dương Gia Vĩ: " Má Trần tôi có thể hỏi người một số chuyện về Linh Nhi được không? " má Trần nhìn anh sau đó cười hiền hậu nói: " Có phải là cậu đã có cảm tình với Linh Nhi nhà chúng tôi rồi đúng không? " bị bà nói trúng trong tâm anh hơi lúng túng nhưng nghĩ đến chuyện trước mắt anh cũng nói thẳng vào vấn đề:
" Đúng vậy, tôi đã có ý định theo đuổi cô ấy rồi nhưng có lẽ cần phải nhờ người giúp đỡ nhiều rồi, giờ người có thể nói cho tôi biết một số chuyện của Linh Nhi được không vậy? ", má Trần nhìn hành động và thái độ của Dương Gia Vĩ cũng đoán ra được anh nhất định là đã thích Kiều Linh Nhi rồi nhưng vấn đề nằm ở chỗ con bé, chuyện này có lẽ rất khó giải quyết đây.
Má Trần: " Nhìn cậu tôi cũng biết là cậu rất quan tâm con bé, tôi đã chăm sóc Linh Nhi từ nhỏ và sau khi phu nhân qua đời bà ấy đã giao toàn bộ trách nhiệm chăm sóc con bé cho tôi, nên tôi từ lâu đã coi nó như con gái ruột của mình rồi. Tôi cũng rất mong con bé có được hạnh phúc của mình, tôi cũng không muốn cứ nhìn thấy nó như bây giờ. Nếu cậu có thể đem lại hạnh phúc cho con bé tôi nhất định sẽ giúp đỡ cậu hết sức có thể, nhưng quan trọng vẫn là ở cậu, cậu có chắc là sẽ kiên trì theo đuổi con bé tới cùng chứ? ". Dương Gia Vĩ chăm chú nghe bà nói rồi gật đầu: " Tôi nhất định làm được, người con gái mà tôi đã để ý thì nhất định sẽ phải có được, Dương Gia Vĩ tôi không phải là người dễ dàng bỏ cuộc ". Má Trần cười khẩy một cái " cũng mạnh miệng đấy để tôi xem cậu có thể chịu đựng con bé được bao lâu" ( nhưng về sau bà mới biết suy nghĩ của mình ngày hôm nay, quả thật là đã sai rồi) bà nhìn anh vài phút sau mới lên tiếng: " Cậu đã có quyết tâm như vậy thì tôi cũng ủng hộ cậu nhưng có một số chuyện về con bé tôi phải nhắc nhở cậu để tránh cậu lại chọc giận nó thì kết cục sẽ rất thê thảm ". Dương Gia Vĩ vui vẻ nghe má Trần nói một số điều cần lưu ý về cô và bà cũng kể cho anh rất nhiều chuyện về cô và cả sở thích kỳ quái của cô, xem ra anh cũng biết khá nhiều về cô rồi, nhưng về thế giới nội tâm của cô thì anh cần phải tự mình tìm hiểu và từng bước xen vào thế giới riêng của cô mặc dù biết là rất khó nhưng anh nhất định sẽ làm được. Đang nghe má Trần nói chuyện thì Kiều Nhất Hùng đi vào: " Cậu đang làm gì vậy, tính mua chuộc má Trần để lấy thông tin của Linh Nhi từ bà ấy sao? cậu cũng thật gian sảo quá rồi đấy ". Hai người nghe thấy giọng nói ấy đều quay lại nhìn anh ta, Kiều Nhất Hùng tiến lại chỗ hai người thản nhiên ngồi xuống ghế bên cạnh má Trần. Má Trần thấy anh ta nói vậy liền bật cười:
" Con nói cái gì vậy hả Kiến Hùng? cái gì mà mua chuộc ở đây chứ, ta chỉ là muốn giúp cậu ấy hiểu thêm về Linh Nhi nhà ta thôi, là ta tự nguyện nói cho cậu ấy biết "
Nhất Kiền Hùng: " Người tin lời tên đào hoa này sao? bên cạnh cậu ta có biết bao cô gái đẹp vây quanh, muốn ai mà chả được có nhất thiết phải uổng phí công sức như vậy với Linh Nhi không? ". Nghe Kiều Nhất Hùng nói vậy, má Trần quay sang nhìn Dương Gia Vĩ bằng ánh mắt ngờ vực: " Cậu là đang muốn đùa giỡn với Linh Nhi nhà tôi sao? ", Dương Gia Vĩ nghe thấy sự châm chọc trong lời nói của Kiều Nhất Hùng, còn chưa kịp phản bác lại đã bị má Trần hỏi như vậy, nhìn mặt Kiều Nhất Hùng lúc này anh rất muốn đấm vào mặt cậu ta một cái cho bõ tức, Dương Gia Vĩ nhìn má Trần sau đó nghiêm túc nói: " Tôi chưa bao giờ có ý đó với Linh Nhi, lời tôi nói hoàn toàn là sự thật, tôi thật sự có ý định theo đuổi cô ấy, quả thật xung quanh tôi có rất nhiều người phụ nữ vây quanh nhưng tôi chưa bao giờ để ý ai cả và Kiều Linh Nhi là người đầu tiên cũng sẽ là người cuối cùng của tôi ", nghe lời nói chắc chắn và nghiêm nghị của Dương Gia Vĩ má Trần nhìn anh một lúc mới lên tiếng: " Được rồi tôi tin tưởng cậu, nếu cậu cần tôi giúp đỡ gì thì cứ tới tìm tôi, tôi sẽ giúp cậu hết sức có thể ". Kiều Nhất Hùng ngồi bên thấy vậy liền lên tiếng: " Cậu ta mới nói có vậy mà người đã vội tin là thật, người quả thật là suy nghĩ quá đơn giản mà, cậu ta là người thụ đoạn vô biên đấy, người đừng để bị anh ta lừa gạt", Dương Gia Vĩ trừng mắt lên với Kiều Nhất Hùng, " Cậu nói vậy là có ý gì hả? cậu biết tôi không phải loại người đó mà, với lại trong chuyện này tôi thật sự rất nghiêm túc đấy ", nghe được trong giọng nói của Dương Gia Vĩ có vài phần tức giận Kiều Nhất Hùng biết mình đã đùa quá chớn nên đành cười trừ nói:
" Tôi chỉ đùa chút thôi, cậu có cần phải tức giận như vậy không?", nó xong anh nhanh chóng chuyển đề tài khác,Kiều Nhất Hùng: " Gia Vĩ tôi có một số chuyện muốn bàn bạc với cậu, lên thư phòng nói chuyện một lát được không? ", tôi lên trước đợi cậu. Dương Gia Vĩ thấy Kiều Nhất Hùng Nghiêm túc trở lại cũng không truy cứu cậu ta nữa mà nhận lời lên thư phòng cùng cậu ta bàn công chuyện. Anh đang định rời đi thì má Trần lúc này lại lên tiếng: " Linh Nhi không phải là một cô gái bình thường, con bé sống rất khép kín không muốn chia sẻ tâm tư tình cảm của mình với bất kì ai, mặc dù bề ngoài nó rất lạnh lùng và dường như vô cảm với mọi thứ nhưng thật ra đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài, con bé chỉ muốn cố tạo ra cho mình một vẻ ngoài như vậy để che dấu đi sự yếu đuối và đau khổ bên trong, vậy nên cậu hãy cố gắng quan tâm và hiểu con bé nhiều hơn, nếu cậu thật sự có thể làm con bé vui vẻ và hạnh phúc thì tôi cũng rất biết ơn cậu ".Quả thật thì thời gian mà anh ở cùng với Kiều Linh Nhi không lâu nhưng anh cũng có thể nhận ra được điều mà má Trần vừa nói, có điều khi nghe bà nói xong anh mới thấy quả nhiên mọi suy đoán của anh đều không sai, anh nhìn má Trần chăm chú sau đó nói: " Tôi nhất định sẽ không phụ lòng tin tưởng mà người đã dành cho tôi ", nói xong anh xoay người đi ra ngoài Kiều Nhất Hùng trước đó cũng đã lên thư phòng đợi anh.
" Dương tổng cậu cần gì sao? "
Dương Gia Vĩ lắc đầu nói: " Tôi có thể nói chuyện với người một chút được không? " má Trần nhìn anh một chút rồi gật đầu nói: " Được " nói xong bà quay sang nhìn Nhật Vân ra hiệu ý muốn bảo cô ra ngoài Dương Gia Vĩ: " Má Trần tôi có thể hỏi người một số chuyện về Linh Nhi được không? " má Trần nhìn anh sau đó cười hiền hậu nói: " Có phải là cậu đã có cảm tình với Linh Nhi nhà chúng tôi rồi đúng không? " bị bà nói trúng trong tâm anh hơi lúng túng nhưng nghĩ đến chuyện trước mắt anh cũng nói thẳng vào vấn đề:
" Đúng vậy, tôi đã có ý định theo đuổi cô ấy rồi nhưng có lẽ cần phải nhờ người giúp đỡ nhiều rồi, giờ người có thể nói cho tôi biết một số chuyện của Linh Nhi được không vậy? ", má Trần nhìn hành động và thái độ của Dương Gia Vĩ cũng đoán ra được anh nhất định là đã thích Kiều Linh Nhi rồi nhưng vấn đề nằm ở chỗ con bé, chuyện này có lẽ rất khó giải quyết đây.
Má Trần: " Nhìn cậu tôi cũng biết là cậu rất quan tâm con bé, tôi đã chăm sóc Linh Nhi từ nhỏ và sau khi phu nhân qua đời bà ấy đã giao toàn bộ trách nhiệm chăm sóc con bé cho tôi, nên tôi từ lâu đã coi nó như con gái ruột của mình rồi. Tôi cũng rất mong con bé có được hạnh phúc của mình, tôi cũng không muốn cứ nhìn thấy nó như bây giờ. Nếu cậu có thể đem lại hạnh phúc cho con bé tôi nhất định sẽ giúp đỡ cậu hết sức có thể, nhưng quan trọng vẫn là ở cậu, cậu có chắc là sẽ kiên trì theo đuổi con bé tới cùng chứ? ". Dương Gia Vĩ chăm chú nghe bà nói rồi gật đầu: " Tôi nhất định làm được, người con gái mà tôi đã để ý thì nhất định sẽ phải có được, Dương Gia Vĩ tôi không phải là người dễ dàng bỏ cuộc ". Má Trần cười khẩy một cái " cũng mạnh miệng đấy để tôi xem cậu có thể chịu đựng con bé được bao lâu" ( nhưng về sau bà mới biết suy nghĩ của mình ngày hôm nay, quả thật là đã sai rồi) bà nhìn anh vài phút sau mới lên tiếng: " Cậu đã có quyết tâm như vậy thì tôi cũng ủng hộ cậu nhưng có một số chuyện về con bé tôi phải nhắc nhở cậu để tránh cậu lại chọc giận nó thì kết cục sẽ rất thê thảm ". Dương Gia Vĩ vui vẻ nghe má Trần nói một số điều cần lưu ý về cô và bà cũng kể cho anh rất nhiều chuyện về cô và cả sở thích kỳ quái của cô, xem ra anh cũng biết khá nhiều về cô rồi, nhưng về thế giới nội tâm của cô thì anh cần phải tự mình tìm hiểu và từng bước xen vào thế giới riêng của cô mặc dù biết là rất khó nhưng anh nhất định sẽ làm được. Đang nghe má Trần nói chuyện thì Kiều Nhất Hùng đi vào: " Cậu đang làm gì vậy, tính mua chuộc má Trần để lấy thông tin của Linh Nhi từ bà ấy sao? cậu cũng thật gian sảo quá rồi đấy ". Hai người nghe thấy giọng nói ấy đều quay lại nhìn anh ta, Kiều Nhất Hùng tiến lại chỗ hai người thản nhiên ngồi xuống ghế bên cạnh má Trần. Má Trần thấy anh ta nói vậy liền bật cười:
" Con nói cái gì vậy hả Kiến Hùng? cái gì mà mua chuộc ở đây chứ, ta chỉ là muốn giúp cậu ấy hiểu thêm về Linh Nhi nhà ta thôi, là ta tự nguyện nói cho cậu ấy biết "
Nhất Kiền Hùng: " Người tin lời tên đào hoa này sao? bên cạnh cậu ta có biết bao cô gái đẹp vây quanh, muốn ai mà chả được có nhất thiết phải uổng phí công sức như vậy với Linh Nhi không? ". Nghe Kiều Nhất Hùng nói vậy, má Trần quay sang nhìn Dương Gia Vĩ bằng ánh mắt ngờ vực: " Cậu là đang muốn đùa giỡn với Linh Nhi nhà tôi sao? ", Dương Gia Vĩ nghe thấy sự châm chọc trong lời nói của Kiều Nhất Hùng, còn chưa kịp phản bác lại đã bị má Trần hỏi như vậy, nhìn mặt Kiều Nhất Hùng lúc này anh rất muốn đấm vào mặt cậu ta một cái cho bõ tức, Dương Gia Vĩ nhìn má Trần sau đó nghiêm túc nói: " Tôi chưa bao giờ có ý đó với Linh Nhi, lời tôi nói hoàn toàn là sự thật, tôi thật sự có ý định theo đuổi cô ấy, quả thật xung quanh tôi có rất nhiều người phụ nữ vây quanh nhưng tôi chưa bao giờ để ý ai cả và Kiều Linh Nhi là người đầu tiên cũng sẽ là người cuối cùng của tôi ", nghe lời nói chắc chắn và nghiêm nghị của Dương Gia Vĩ má Trần nhìn anh một lúc mới lên tiếng: " Được rồi tôi tin tưởng cậu, nếu cậu cần tôi giúp đỡ gì thì cứ tới tìm tôi, tôi sẽ giúp cậu hết sức có thể ". Kiều Nhất Hùng ngồi bên thấy vậy liền lên tiếng: " Cậu ta mới nói có vậy mà người đã vội tin là thật, người quả thật là suy nghĩ quá đơn giản mà, cậu ta là người thụ đoạn vô biên đấy, người đừng để bị anh ta lừa gạt", Dương Gia Vĩ trừng mắt lên với Kiều Nhất Hùng, " Cậu nói vậy là có ý gì hả? cậu biết tôi không phải loại người đó mà, với lại trong chuyện này tôi thật sự rất nghiêm túc đấy ", nghe được trong giọng nói của Dương Gia Vĩ có vài phần tức giận Kiều Nhất Hùng biết mình đã đùa quá chớn nên đành cười trừ nói:
" Tôi chỉ đùa chút thôi, cậu có cần phải tức giận như vậy không?", nó xong anh nhanh chóng chuyển đề tài khác,Kiều Nhất Hùng: " Gia Vĩ tôi có một số chuyện muốn bàn bạc với cậu, lên thư phòng nói chuyện một lát được không? ", tôi lên trước đợi cậu. Dương Gia Vĩ thấy Kiều Nhất Hùng Nghiêm túc trở lại cũng không truy cứu cậu ta nữa mà nhận lời lên thư phòng cùng cậu ta bàn công chuyện. Anh đang định rời đi thì má Trần lúc này lại lên tiếng: " Linh Nhi không phải là một cô gái bình thường, con bé sống rất khép kín không muốn chia sẻ tâm tư tình cảm của mình với bất kì ai, mặc dù bề ngoài nó rất lạnh lùng và dường như vô cảm với mọi thứ nhưng thật ra đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài, con bé chỉ muốn cố tạo ra cho mình một vẻ ngoài như vậy để che dấu đi sự yếu đuối và đau khổ bên trong, vậy nên cậu hãy cố gắng quan tâm và hiểu con bé nhiều hơn, nếu cậu thật sự có thể làm con bé vui vẻ và hạnh phúc thì tôi cũng rất biết ơn cậu ".Quả thật thì thời gian mà anh ở cùng với Kiều Linh Nhi không lâu nhưng anh cũng có thể nhận ra được điều mà má Trần vừa nói, có điều khi nghe bà nói xong anh mới thấy quả nhiên mọi suy đoán của anh đều không sai, anh nhìn má Trần chăm chú sau đó nói: " Tôi nhất định sẽ không phụ lòng tin tưởng mà người đã dành cho tôi ", nói xong anh xoay người đi ra ngoài Kiều Nhất Hùng trước đó cũng đã lên thư phòng đợi anh.
Tác giả :
Hằng Min