Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Chương 79-4: Hóa thân thành người (4)
Ở trong giấc mộng , nàng đang bồng bềnh giữa làn sóng nước lăn tăn trong hồ . Bốn phía có vô số con cá đang tự do tự tại bơi qua bơi lại.
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức nổi hứng đùa nghịch, thỉnh thoảng truy đuổi những con cá bơi qua bơi lại này.
Nhìn thấy những bầy cá này bởi vì chính mình tới gần, chúng sợ đến trốn tán loạn mọi nơi, nàng liền vui vẻ hài lòng!
Đang lúc mộng đẹp ngọt ngào, Đồng Nhạc Nhạc không biết chính là, giờ phút này thân thể của nàng đang từ từ phát sinh biến hóa kỳ diệu. . .
Vầng trăng vằng vặc giữa trời cao kia,vầng trăng sáng vừa to vừa tròn phảng phất một cái bàn tròn treo trên trời cao.
Ánh trăng sáng ngời kia, xuyên thấu qua những cửa sổ chạm trổ rộng mở, êm dịu dát vàng cả phòng ngủ. Nó chiếu vào trên long sàng lớn như thế kia, cũng bao trùm lên tiểu điêu nhi nằm ở trong ngực nam nhân.
Ánh trăng mông lung, thật là kiều diễm.
Gió mát hiu hiu, nhẹ nhàng thổi bay tấm lụa mỏng kia. . .
Mà tiểu điêu nhi nằm ở trong ngực nam nhân , dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, dần dần, bắt đầu thay đổi càng phát ra sáng ngời.
Ở xung quang tiểu điêu nhi, phảng phất có được một vầng ánh sáng mượt mà đang gắt gao bao quanh nó.
Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, phảng phất một thế kỷ, lại phảng phất chỉ là một khắc.
Chỉ thấy, tiểu điêu nhi nằm ở trong ngực nam nhân ngủ say không thấy đâu nữa!
Thay vào đó, lại là một nữ nhân nhỏ nhắn xinh xắn toàn thân xích lõa . . .
Huyền Lăng Thương từ trước tới nay đều là ngủ chập chờn.
Bình thường, nếu như có cái gì gió thổi cỏ lay, sẽ lập tức bị bừng tỉnh!
Chỉ là, cho đến sau khi con tiểu điêu nhi dễ thương xuất hiện ở trong cuộc đời hắn, buổi tối mỗi ngày có con tiểu điêu nhi dễ thương kia ngủ cùng, Huyền Lăng Thương mỗi lần đều có thể ngủ một giấc thẳng tới hừng đông!
Tuy nhiên tối nay, Huyền Lăng Thương ngủ chập chập chờn chờn, lại có cảm giác là lạ ở chỗ nào đó !
Đầu tiên là cảm giác được trước mắt hình như có ánh sáng gì đó chợt lóe. Mặc dù, ánh sáng kia chỉ là chợt lóe lướt qua, nhanh đến mức làm cho không người nào có thể bắt giữ được.
Chỉ là, nó cũng đủ để cho Huyền Lăng Thương bừng tỉnh lại.
Trong lòng đang buồn bực, Huyền Lăng Thương lại bắt đầu cảm giác được, ở trên lồng ngực hắn hình như có vật gì đó đè nặng .
Mọi khi mỗi ngày ngủ, hắn đều có thói quen nhấc con tiểu điêu nhi nằm ở bên cạnh đặt ở trên ngực mình . Có như vậy , hắn mới có thể ngủ được an ổn.
Chỉ là, con tiểu điêu nhi trọng lượng khá nhẹ , còn không nặng đến hai cân mà!
Chínhlà hiện nay, Huyền Lăng Thương dám kết luận, giờ phút này sức nặng đè ở trên người hắn tuyệt đối không ít hơn bảy mươi cân ( 1 cân ta = khoảng 0,5 kg)!
Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương trong lòng nghi hoặc buồn bực, lập tức, không khỏi từ từ mở huyết mâu còn hơi nhập nhèm ra.
Đến khi Huyền Lăng Thương mở huyết mâu ra, nhờ có ánh trăng liền nhìn thấy rõ ràng có một thiếu nữ đang phục ở trên người hắn mà ngủ say sưa. Hắn chỉ cảm thấy một cơn sấm sét giữa trời quang, cả người hoàn toàn rung động !
Ánh trăng mê người, êm ái chiếu vào sáng cả long sàng , cũng soi đầy đủ rõ ràng thiếu nữ đang nằm trên người hắn !
Làn da tựa như mỡ đông, vô cùng mịn màng!
Tóc đen như mực dài đến đầu gối. Giờ phút này, mái tóc dài mảnh mai kia đang nhẹ nhàng xõa tung phía sau lưng nữ nhân , tô điểm làm cho phía sau lưng trắng như tuyết càng hiện rõ nét mảnh khảnh, cực kì thu nhỏ.
Điều khiến hồn xiêu phách lạc nhất là gương mặt thiếu nữ kia lúc đang ngủ say !
Trắng như cánh sen, gương mặt xinh xắn, mỗi một chỗ, đều phảng phất như loại mỹ ngọc thượng đẳng nhất được gọt rũa tỉ mỉ mà thành!
Hàng mi cong cong như dãy núi phía xa, lông mi thật dầy, mũi cao thẳng mịn màng như ngọc, một đôi môi xinh xắn nhẹ nhàng hé mở, bờ môi tuyệt đẹp, đôi môi run run mê người!
Phảng phất như bông hoa đầu cành tháng chạp vừa mới nở rộ , làm cho người ta nhìn thấy, cũng không nhịn được muốn âu yếm. . .
Điều khiến cho Huyền Lăng Thương rung động chính là, trên trán thiếu nữ nằm ở trên người hắn có một cái ấn ký màu đỏ như lửa!
Nó khiến cho nữ nhân vốn tuyệt sắc khuynh thành , lại tăng thêm vài phần tôn quý, mê người vô bờ! Hồn xiêu phách lạc!
Thấy vậy, huyết mâu động lòng người kia của Huyền Lăng Thương lập tức trừng lên, trong lòngchấn động mãnh liệt!
Nghĩ đến, hắn chính là đế vương tôn quý dưới một người trên vạn người , muốn gió được gió, muốn mưa được mưa!
Bởi vì thân phận quyền lợi, có nhiều nữ nhân muốn bò lên trên hắn giường!
Đặc biệt, còn có Thái Hậu nương nương đang âm thầm thu xếp. Trước kia, không phải chưa có nữ nhân thử qua trò chủ động thoát sạch bò lên trên giường hắn.
Chỉ là, mỗi một lần, đều bị hắn không chút lưu tình đá bay đi ra ngoài!
Bởi vì, mỹ nhân mặc dù đẹp mắt, chỉ là,những nữ nhân tiếp cận hắn có mục đích trong lòng, nên hắn chỉ có chán ghét!
Chínhlà hiện tại, khi nhìn thấy thiếu nữ tuyệt sắc nằm ở trên người mình , trong lòng Huyền Lăng Thương lại bị chấn động mạnh mẽ!
Trong lòng, không phải có sự chán ghét, mà là. . . Kinh ngạc!
Giai nhân trong ngực, Huyền Lăng Thương càng là rõ ràng cảm giác được . Coi như cách bộ trang phục, hắn vẫn có thể cảm giác được sự ấm áp của thiếu nữ trên người . . .
Cũng biểu hiện ra, tất cả điều này, đều không phải hắn đang nằm mơ, mà là thật sự! ! !
Trong lòng kinh ngạc, chỉ là, coi như nữ nhân trên người có tuyệt sắc khuynh thành, hồn xiêu phách lạc đến đâu,thế nhưng Huyền Lăng Thương cũng không phải một người dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc .
Cố gắng kiềm chế sự rung động trong lòng, Huyền Lăng Thương bạc môi hé ra, mở miệng hỏi .
"Ngươi là ai! ?"
Nam nhân mở miệng, mặc dù đã làm ra vẻ điềm tĩnh, sắc mặt như bình thường. Chỉ là, âm thanh nói ra miệng lại vẫn không che dấu nổi sự khàn khàn và kiềm chế.
Cùng với nam nhân vừa nói ra lời này , Đồng Nhạc Nhạc vốn đang ngủ say , đầu tiên là chu chu cái miệng nhỏ nhắn dễ thương, cau đôi mày lại. Dáng vẻ đó hiển nhiên là có điểm không hài lòng vì mình đang ngủ rất ngon giấc thì bị người đánh thức.
Mặc dù bị đánh thức, chỉ là, Đồng Nhạc Nhạc vẫn cứ muốn ngủ tiếp, cho nên nàng cũng không thèm mở mắt ra. Chỉ là duỗi duỗi người, lại điều chỉnh một tư thế thoải mái trên người nam nhân rồi lại ngủ tiếp.
Nhưng không biết, chính mình hành động vô ý thức thế này lại làm cho thân thể nam nhân không khỏi cứng đờ!
Coi như trong lòng có nghi hoặc đề phòng đang dao động, Huyền Lăng Thương vẫn là một nam nhân bình thường!
Đặc biệt, nằm ở trên người hắn, là một thiếu nữ tuyệt sắc dung mạo khuynh thành, không mặc quần áo !
Vưu vật như thế, cho dù là Thánh Nhân thấy, chỉ sợ cũng phải vô cùng động tâm . Chớ nói chi là, Huyền Lăng Thương đúng là nam nhân đang giai đoạn huyết khí tinh lực tràn đầy . . .
Nếu không phải Huyền Lăng Thương vẫn luôn có lực tự khống chế vô cùng tốt, hiện tại hắn chỉ sợ sớm đã không nhịn được mà thèm muốn nữ nhân này!
Cùng với nữ nhân vô ý thức điều chỉnh thân thể trên người hắn, làn da mềm mại nhẵn nhụi kia của nàng càng là theo bản năng ma sát lên thân thể hắn. . .
Ngay lập tức , Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy 'Ầm ' một tiếng, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, khiến cho cơ thể liên quan căng cứng.
Lúc này, hắn hẳn là ra sức đẩy thiếu nữ hoàn toàn không nhận ra này mới đúng!
Chínhlà, chết tiệt, hắn lại không đẩy được.
Thân thể phảng phất trở nên có hơi vô phương khống chế, chỉ là trợn đôi mắt gắt gao nhìn thiếu nữ tuyệt sắc này ở trên người mình.
Nhìn thấy thiếu nữ trước mắt này , phảng phất như một con Tiểu Miêu đang lúc ngủ say sưa nhất ở trên người hắn !
Chínhlà, thấy như thế, Huyền Lăng Thương càng thêm nghi hoặc.
Mới đầu, hắn đã coi thiếu nữ này cũng giống như những nữ nhân ái mộ hư vinh trong dĩ vãng, định chủ động thoát quang sạch trơn bò lên trên giường hắn , trở thành nữ nhân của hắn!
Hừ, chẳng qua vì danh lợi địa vị thôi!
Chínhlà hiện tại, thiếu nữ này , giờ phút này nàng lại chỉ là nằm ở trên người hắn ngủ say .
Phảng phất, nàng bò lên trên trên người hắn,chỉ là để ngủ! ? ?
Chínhlà, điều này có khả năng sao! ?
Nói nữa, nơi này chínhlà hoàng cung! Phòng ngủ của hắn!
Nhớ ra, bên ngoài phòng ngủ của hắn chínhlà có thị vệ dày đặc bao quanh. Thiếu nữ này , rốt cuộc là vào đây bằng cách nào! ?
Hơn nữa, hắn từ trước tới nay đều là ngủ chập chờn, chỉ hơi có gió thổi cỏ lay gì đó, đều sẽ bừng tỉnh.
Chính là, thiếu nữ này sau khi đi vào, cởi hết quần áo lại bò lên trên trên người hắn, mà hắn đều không hề phát hiện ra được. . .
Trời ạ!
Điều này thật sự là rất không thể nghĩ ra được ! ?
Chẳng lẽ nữ nhân này chính là Thái Hậu phái tới, cho nên thị vệ bên ngoài mới không hề ngăn cản! ?
Không có khả năng a! ?
Bởi vì lần trước cũng đã thử qua chuyện như vậy. Hắn liền mặt rồng giận dữ, từng ban nghiêm lệnh, sau này, không có hắn cho phép, coi như là Thái Hậu hạ lệnh , cũng không cho nữ nhân khác đi vào phòng ngủ của hắn . . .
Coi như Thái Hậu lại ngấm ngầm bất hòa với hắn, thì thị vệ cũng tuyệt đối sẽ không làm trái với mệnh lệnh của hắn. . .
Càng nghĩ, trong lòng Huyền Lăng Thương càng nghi hoặc buồn bực, thật muốn hiểu rõ ràng, thế này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Trong lòng suy tính, Huyền Lăng Thương đầu tiên là hít một hơi thật sâu, điều chỉnh xong xuôi tâm tình rối loạn. Lập tức, mới vươn cánh tay thon thả kia khẽ đẩy thiếu nữ tuyệt sắc trên ngực.
"Ngươi là ai! ? Đứng lên!"
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức nổi hứng đùa nghịch, thỉnh thoảng truy đuổi những con cá bơi qua bơi lại này.
Nhìn thấy những bầy cá này bởi vì chính mình tới gần, chúng sợ đến trốn tán loạn mọi nơi, nàng liền vui vẻ hài lòng!
Đang lúc mộng đẹp ngọt ngào, Đồng Nhạc Nhạc không biết chính là, giờ phút này thân thể của nàng đang từ từ phát sinh biến hóa kỳ diệu. . .
Vầng trăng vằng vặc giữa trời cao kia,vầng trăng sáng vừa to vừa tròn phảng phất một cái bàn tròn treo trên trời cao.
Ánh trăng sáng ngời kia, xuyên thấu qua những cửa sổ chạm trổ rộng mở, êm dịu dát vàng cả phòng ngủ. Nó chiếu vào trên long sàng lớn như thế kia, cũng bao trùm lên tiểu điêu nhi nằm ở trong ngực nam nhân.
Ánh trăng mông lung, thật là kiều diễm.
Gió mát hiu hiu, nhẹ nhàng thổi bay tấm lụa mỏng kia. . .
Mà tiểu điêu nhi nằm ở trong ngực nam nhân , dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, dần dần, bắt đầu thay đổi càng phát ra sáng ngời.
Ở xung quang tiểu điêu nhi, phảng phất có được một vầng ánh sáng mượt mà đang gắt gao bao quanh nó.
Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, phảng phất một thế kỷ, lại phảng phất chỉ là một khắc.
Chỉ thấy, tiểu điêu nhi nằm ở trong ngực nam nhân ngủ say không thấy đâu nữa!
Thay vào đó, lại là một nữ nhân nhỏ nhắn xinh xắn toàn thân xích lõa . . .
Huyền Lăng Thương từ trước tới nay đều là ngủ chập chờn.
Bình thường, nếu như có cái gì gió thổi cỏ lay, sẽ lập tức bị bừng tỉnh!
Chỉ là, cho đến sau khi con tiểu điêu nhi dễ thương xuất hiện ở trong cuộc đời hắn, buổi tối mỗi ngày có con tiểu điêu nhi dễ thương kia ngủ cùng, Huyền Lăng Thương mỗi lần đều có thể ngủ một giấc thẳng tới hừng đông!
Tuy nhiên tối nay, Huyền Lăng Thương ngủ chập chập chờn chờn, lại có cảm giác là lạ ở chỗ nào đó !
Đầu tiên là cảm giác được trước mắt hình như có ánh sáng gì đó chợt lóe. Mặc dù, ánh sáng kia chỉ là chợt lóe lướt qua, nhanh đến mức làm cho không người nào có thể bắt giữ được.
Chỉ là, nó cũng đủ để cho Huyền Lăng Thương bừng tỉnh lại.
Trong lòng đang buồn bực, Huyền Lăng Thương lại bắt đầu cảm giác được, ở trên lồng ngực hắn hình như có vật gì đó đè nặng .
Mọi khi mỗi ngày ngủ, hắn đều có thói quen nhấc con tiểu điêu nhi nằm ở bên cạnh đặt ở trên ngực mình . Có như vậy , hắn mới có thể ngủ được an ổn.
Chỉ là, con tiểu điêu nhi trọng lượng khá nhẹ , còn không nặng đến hai cân mà!
Chínhlà hiện nay, Huyền Lăng Thương dám kết luận, giờ phút này sức nặng đè ở trên người hắn tuyệt đối không ít hơn bảy mươi cân ( 1 cân ta = khoảng 0,5 kg)!
Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương trong lòng nghi hoặc buồn bực, lập tức, không khỏi từ từ mở huyết mâu còn hơi nhập nhèm ra.
Đến khi Huyền Lăng Thương mở huyết mâu ra, nhờ có ánh trăng liền nhìn thấy rõ ràng có một thiếu nữ đang phục ở trên người hắn mà ngủ say sưa. Hắn chỉ cảm thấy một cơn sấm sét giữa trời quang, cả người hoàn toàn rung động !
Ánh trăng mê người, êm ái chiếu vào sáng cả long sàng , cũng soi đầy đủ rõ ràng thiếu nữ đang nằm trên người hắn !
Làn da tựa như mỡ đông, vô cùng mịn màng!
Tóc đen như mực dài đến đầu gối. Giờ phút này, mái tóc dài mảnh mai kia đang nhẹ nhàng xõa tung phía sau lưng nữ nhân , tô điểm làm cho phía sau lưng trắng như tuyết càng hiện rõ nét mảnh khảnh, cực kì thu nhỏ.
Điều khiến hồn xiêu phách lạc nhất là gương mặt thiếu nữ kia lúc đang ngủ say !
Trắng như cánh sen, gương mặt xinh xắn, mỗi một chỗ, đều phảng phất như loại mỹ ngọc thượng đẳng nhất được gọt rũa tỉ mỉ mà thành!
Hàng mi cong cong như dãy núi phía xa, lông mi thật dầy, mũi cao thẳng mịn màng như ngọc, một đôi môi xinh xắn nhẹ nhàng hé mở, bờ môi tuyệt đẹp, đôi môi run run mê người!
Phảng phất như bông hoa đầu cành tháng chạp vừa mới nở rộ , làm cho người ta nhìn thấy, cũng không nhịn được muốn âu yếm. . .
Điều khiến cho Huyền Lăng Thương rung động chính là, trên trán thiếu nữ nằm ở trên người hắn có một cái ấn ký màu đỏ như lửa!
Nó khiến cho nữ nhân vốn tuyệt sắc khuynh thành , lại tăng thêm vài phần tôn quý, mê người vô bờ! Hồn xiêu phách lạc!
Thấy vậy, huyết mâu động lòng người kia của Huyền Lăng Thương lập tức trừng lên, trong lòngchấn động mãnh liệt!
Nghĩ đến, hắn chính là đế vương tôn quý dưới một người trên vạn người , muốn gió được gió, muốn mưa được mưa!
Bởi vì thân phận quyền lợi, có nhiều nữ nhân muốn bò lên trên hắn giường!
Đặc biệt, còn có Thái Hậu nương nương đang âm thầm thu xếp. Trước kia, không phải chưa có nữ nhân thử qua trò chủ động thoát sạch bò lên trên giường hắn.
Chỉ là, mỗi một lần, đều bị hắn không chút lưu tình đá bay đi ra ngoài!
Bởi vì, mỹ nhân mặc dù đẹp mắt, chỉ là,những nữ nhân tiếp cận hắn có mục đích trong lòng, nên hắn chỉ có chán ghét!
Chínhlà hiện tại, khi nhìn thấy thiếu nữ tuyệt sắc nằm ở trên người mình , trong lòng Huyền Lăng Thương lại bị chấn động mạnh mẽ!
Trong lòng, không phải có sự chán ghét, mà là. . . Kinh ngạc!
Giai nhân trong ngực, Huyền Lăng Thương càng là rõ ràng cảm giác được . Coi như cách bộ trang phục, hắn vẫn có thể cảm giác được sự ấm áp của thiếu nữ trên người . . .
Cũng biểu hiện ra, tất cả điều này, đều không phải hắn đang nằm mơ, mà là thật sự! ! !
Trong lòng kinh ngạc, chỉ là, coi như nữ nhân trên người có tuyệt sắc khuynh thành, hồn xiêu phách lạc đến đâu,thế nhưng Huyền Lăng Thương cũng không phải một người dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc .
Cố gắng kiềm chế sự rung động trong lòng, Huyền Lăng Thương bạc môi hé ra, mở miệng hỏi .
"Ngươi là ai! ?"
Nam nhân mở miệng, mặc dù đã làm ra vẻ điềm tĩnh, sắc mặt như bình thường. Chỉ là, âm thanh nói ra miệng lại vẫn không che dấu nổi sự khàn khàn và kiềm chế.
Cùng với nam nhân vừa nói ra lời này , Đồng Nhạc Nhạc vốn đang ngủ say , đầu tiên là chu chu cái miệng nhỏ nhắn dễ thương, cau đôi mày lại. Dáng vẻ đó hiển nhiên là có điểm không hài lòng vì mình đang ngủ rất ngon giấc thì bị người đánh thức.
Mặc dù bị đánh thức, chỉ là, Đồng Nhạc Nhạc vẫn cứ muốn ngủ tiếp, cho nên nàng cũng không thèm mở mắt ra. Chỉ là duỗi duỗi người, lại điều chỉnh một tư thế thoải mái trên người nam nhân rồi lại ngủ tiếp.
Nhưng không biết, chính mình hành động vô ý thức thế này lại làm cho thân thể nam nhân không khỏi cứng đờ!
Coi như trong lòng có nghi hoặc đề phòng đang dao động, Huyền Lăng Thương vẫn là một nam nhân bình thường!
Đặc biệt, nằm ở trên người hắn, là một thiếu nữ tuyệt sắc dung mạo khuynh thành, không mặc quần áo !
Vưu vật như thế, cho dù là Thánh Nhân thấy, chỉ sợ cũng phải vô cùng động tâm . Chớ nói chi là, Huyền Lăng Thương đúng là nam nhân đang giai đoạn huyết khí tinh lực tràn đầy . . .
Nếu không phải Huyền Lăng Thương vẫn luôn có lực tự khống chế vô cùng tốt, hiện tại hắn chỉ sợ sớm đã không nhịn được mà thèm muốn nữ nhân này!
Cùng với nữ nhân vô ý thức điều chỉnh thân thể trên người hắn, làn da mềm mại nhẵn nhụi kia của nàng càng là theo bản năng ma sát lên thân thể hắn. . .
Ngay lập tức , Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy 'Ầm ' một tiếng, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, khiến cho cơ thể liên quan căng cứng.
Lúc này, hắn hẳn là ra sức đẩy thiếu nữ hoàn toàn không nhận ra này mới đúng!
Chínhlà, chết tiệt, hắn lại không đẩy được.
Thân thể phảng phất trở nên có hơi vô phương khống chế, chỉ là trợn đôi mắt gắt gao nhìn thiếu nữ tuyệt sắc này ở trên người mình.
Nhìn thấy thiếu nữ trước mắt này , phảng phất như một con Tiểu Miêu đang lúc ngủ say sưa nhất ở trên người hắn !
Chínhlà, thấy như thế, Huyền Lăng Thương càng thêm nghi hoặc.
Mới đầu, hắn đã coi thiếu nữ này cũng giống như những nữ nhân ái mộ hư vinh trong dĩ vãng, định chủ động thoát quang sạch trơn bò lên trên giường hắn , trở thành nữ nhân của hắn!
Hừ, chẳng qua vì danh lợi địa vị thôi!
Chínhlà hiện tại, thiếu nữ này , giờ phút này nàng lại chỉ là nằm ở trên người hắn ngủ say .
Phảng phất, nàng bò lên trên trên người hắn,chỉ là để ngủ! ? ?
Chínhlà, điều này có khả năng sao! ?
Nói nữa, nơi này chínhlà hoàng cung! Phòng ngủ của hắn!
Nhớ ra, bên ngoài phòng ngủ của hắn chínhlà có thị vệ dày đặc bao quanh. Thiếu nữ này , rốt cuộc là vào đây bằng cách nào! ?
Hơn nữa, hắn từ trước tới nay đều là ngủ chập chờn, chỉ hơi có gió thổi cỏ lay gì đó, đều sẽ bừng tỉnh.
Chính là, thiếu nữ này sau khi đi vào, cởi hết quần áo lại bò lên trên trên người hắn, mà hắn đều không hề phát hiện ra được. . .
Trời ạ!
Điều này thật sự là rất không thể nghĩ ra được ! ?
Chẳng lẽ nữ nhân này chính là Thái Hậu phái tới, cho nên thị vệ bên ngoài mới không hề ngăn cản! ?
Không có khả năng a! ?
Bởi vì lần trước cũng đã thử qua chuyện như vậy. Hắn liền mặt rồng giận dữ, từng ban nghiêm lệnh, sau này, không có hắn cho phép, coi như là Thái Hậu hạ lệnh , cũng không cho nữ nhân khác đi vào phòng ngủ của hắn . . .
Coi như Thái Hậu lại ngấm ngầm bất hòa với hắn, thì thị vệ cũng tuyệt đối sẽ không làm trái với mệnh lệnh của hắn. . .
Càng nghĩ, trong lòng Huyền Lăng Thương càng nghi hoặc buồn bực, thật muốn hiểu rõ ràng, thế này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Trong lòng suy tính, Huyền Lăng Thương đầu tiên là hít một hơi thật sâu, điều chỉnh xong xuôi tâm tình rối loạn. Lập tức, mới vươn cánh tay thon thả kia khẽ đẩy thiếu nữ tuyệt sắc trên ngực.
"Ngươi là ai! ? Đứng lên!"
Tác giả :
Túy Mộng Khinh Cuồng