Đừng Khóc Nữa, Làm Vợ Của Anh Đi
Chương 48: Trôi đi cùng lật nghiêng
Bộ dáng hoạt bát này chọc Hạ Kiêu rung động không thôi, ở trong lòng hắn, Diệp Chân vốn nên là như thế này, ít nhất trước mặt hắn không cần cậu nệ, lộ ra bản tính chân thật mới dễ thương.
Gắn bó triền miên, hai người ngày càng động tình, hai mắt Diệp Chân mịt mờ chứa đựng hơi nước, lộ ra đầu lưỡi bắt đầu trúc trắc đáp lại hắn, hô hấp Hạ Kiêu cứng lại, giữ chặt ót cậu hận không thể ăn luôn cánh môi đỏ tươi kia vào trong bụng. Miệng Diệp Chân đã bị hôn đến sưng lên, đầu lưỡi vừa tê vừa ngứa, nhưng cho dù hôn đi hôn lại nhiều lần cũng không thể biểu đạt hết dục vọng của Hạ Kiêu, bàn tay to rộng dao động chung quanh ngực bụng của người dưới thân, lực đạo vuốt ve ngày càng mất kiểm soát, hắn không kiêng nể gì xoa nắn ngày càng mạnh, nếu không phải Diệp Chân hừ hừ rên rỉ đẩy vai hắn muốn hắn nhẹ chút, hắn cơ hồ là muốn bóp gãy eo cậu.
"Ưm...Ca ca, đừng mạnh như vậy mà."
Khí tức xâm lược điên cuồng phát ra từ trên người Hạ Kiêu, cơ hồ muốn bao phủ cậu, hắn giảm nhẹ lực cánh tay, dường như trấn an mà hôn lên cánh môi vì ủy khuất mà hơi vểnh lên, bàn tay hắn trượt vào trong áo ngủ của cậu, sờ đến sống lưng hơi lõm vào trên làn da bóng loáng, rốt cuộc hắn không kiềm chế được, một phen ôm cậu ngồi dậy, tách ra đôi chân thon gầy đặt cậu trên bắp đùi mình.
Hắn cuối cùng cũng được như ý nguyện mà xoa nắn đến cánh mông mượt mà, giữ chặt mông cậu hướng tới vật cứng dưới thân, còn vô cùng sắc tình mà đỉnh hai cái, nhưng cách tầng vải thủy chung vẫn không thoải mái, hắn tùy tay lột xuống quần lót của cậu: "Mặc vào rồi cũng phải cởi, em nói xem mặc hay không mặc có gì khác nhau?"
"Có khác mà...Anh làm gì vậy?" Tình dục tán loạn trong cơ thể làm cho đầu óc Diệp Chân trở nên choáng váng, lúc này quần bị cởi ra không cẩn thận kẹt tại kẽ mông, nửa cánh mông phấn nộn trần trụi lộ ra ngoài, cậu dùng mu bàn tay muốn che lại không để Hạ Kiêu sờ, thực ra che được chút ít còn hơn không che.
Hạ Kiêu đẩy tay cậu ra, đè lên thắt lưng cậu, hắn xoa nắn chưa thấy đủ còn nổi lên ý xấu mà vỗ lên mông cậu hai cái.
Cái mông nhiều thịt vô cùng trơn trượt.
Diệp Chân không phải là chưa từng bị đánh mông, nhưng trước đây và bây giờ lớn rồi là hai loại cảm giác khác nhau, cậu xấu hổ đến mức lỗ tai đỏ như nhỏ máu, ôm cổ hắn vặn vẹo cơ thể muốn tránh né, trong cổ họng còn phát ra thanh âm tinh tế: "Đừng...Đừng như vậy..."
Trời mới biết căn gốc rễ được bọc trong quần lót của Hạ Kiêu đã cứng rắn tới mức phát đau, bị tiểu tổ tông không biết sống chết này cọ hai cái, ánh mắt tối sầm lại trực tiếp lột ra áo lẫn quần ngủ của cậu.
Diệp Chân hoảng sợ, nhưng địch không lại hắn khí lực lớn, quần treo trên mắt cá chân cọ tới da thịt sinh đau, chỉ phải theo ý hắn nhấc chân lên, trên làn da trắng nõn có thêm vài vết đỏ, nằm ở trên tấm chăn màu xám giống như là cá nằm trên thớt, gọi người đến xâm phạm.
Bộ dáng Hạ Kiêu có vài phần vội vàng xao động, nằm trên người cậu hôn hôn cắn cắn chung quanh, da mỏng thịt mềm mỗi lần cắn đều để lại vết đỏ, từ rốn hướng lên trên, cắn một bên đầu v* hồng phấn mà liếm lộng, làm cho người dưới thân ưỡn ngực run lên, nắm tóc hắn khóc nức nở rầm rì: "Ca ca, nhẹ một chút...sẽ rách mất."
"Chân Chân." Hạ Kiêu thở hổn hển ngẩng đầu hôn lên môi cậu, động tình thốt ra: "Bảo bối..."
Trong lòng Diệp Chân run lên, chậm rãi nhắm lại đôi mắt mông lung ướt át, không hề giãy dụa, loại tình yêu phô thiên cái địa này làm cho cả người cậu phát run, một cỗ lại một cỗ tê dại quấn quanh hạ thân cậu, ngay cả đầu ngón tay cũng ngứa ngáy, theo bản năng ôm cổ Hạ Kiêu, giơ chân lên, ngón chân khéo léo khó nhịn cọ cọ người phía trên.
Giữa ý loạn tình mê, tiếng rên rỉ ngày càng ngọt nị, rất giống một con sơn dương bị hiến tế.
Cậu không có kinh nghiệm, cũng không biết nam nhân và nam chân nên làm thế nào, cho rằng chỉ có sờ sờ hôn hôn giúp nhau xuất ra là xong, nhưng gốc rễ dưới thân Hạ Kiêu kia đã thực tủy biết vị, làm sao có thể can tâm chỉ cọ xát trong tay cậu, càng cọ càng to, tay lớn tách mông cậu ra liền muốn đâm vào bên trong.
"A - - - không cần! Đau quá." Thoáng chốc khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Chân đã trắng bệch, cắn môi muốn lui về phía sau, chỉ mới vào một chút mà miệng huyệt đã như muốn rách ra, trách thì chỉ trách Hạ Kiêu chưa hiểu rõ ràng, chỉ nghe nói qua nam nhân là dùng hậu huyệt để làm tình, bôi trơn mua thì có mua nhưng dùng như thế nào thì hắn không biết gì cả.
Nhìn cậu sợ tới mức như vậy, hắn cũng không dám làm bừa, chỉ có thể cưỡng chế dục vọng nghẹn họng hỏi cậu: "Làm đau em sao?"
"Dạ..." Diệp Chân gật gật đầu ôm lấy cổ hắn, hai má dán tại bên trong hõm vai hắn, miệng huyệt dưới thân đau đến khó chịu, từ nhỏ cậu đã sợ đau nhưng lại càng sợ Hạ Kiêu tức giận, hít hít mũi xin tha: "Ca ca, em dùng tay được không? Chỗ đó không vào được, thật sự...Nếu không, nếu không... em dùng miệng..."
Giọng cậu nhỏ xíu, Hạ Kiêu còn tưởng rằng chính mình nghe nhầm, sau khi phản ứng lại mới nhíu mày, thầm mắng chính mình vội vàng làm cậu sợ hãi, hôn lên hai má ướt sũng của cậu trịnh trọng nói: "Chân Chân, chỉ cần em không muốn, anh vĩnh viễn sẽ không để cho em phải dùng miệng, nếu đau...vậy chúng ta không làm nữa." Dù sao cũng đã nghẹn nhiều năm như vậy, không vội vào lúc này.
"Vậy anh phải làm sao bây giờ?" Hốc mắt Diệp Chân đỏ ửng, rất lo lắng cho hắn.
Hạ Kiêu cong khóe miệng, một bên hôn môi với cậu, một bên nhấc hai chân cậu để trên khuỷu tay hắn, dương v*t cứng ngắc cọ sát dưới hạ thân cậu. Đôi mắt đen bóng ngập nước của Diệp Chân tràn đầy sợ hãi, nhìn ánh mắt hắn, thân thể cứng ngắc không dám động đậy.
Cự vật đỏ tím ma sát tại giữa hai cánh mông cong vểnh vài cái, sau đó lại chuyển đến phía trong bắp đùi mềm mại cọ cọ. Diệp Chân nằm ngửa trên giường, trơ mắt nhìn căn dương v*t nổi đầy gân xanh tại kẻ hở giữa hai chân cậu lộ ra quy đầu cực đại, tới tới lui lui càng cọ càng nhanh, còn thường thường đụng vào dương v*t trắng nhạt dưới thân cậu, Diệp Chân chịu không nổi hình ảnh dâm mĩ kích thích này, "oa - -" một tiếng khóc lớn lên.
Một hồi lâu sau, cho tới khi da thịt mềm mại đã bị ma sát tới đỏ lên mà hắn còn chưa bắn, dương v*t của cậu cũng run rẩy, bị Hạ Kiêu nắm trong tay chà xát, lỗ nhỏ trên đỉnh cũng bị hắn dùng ngón tay quét qua, khoái cảm xông thẳng lên đầu, cậu bắn ra.
Cậu che mắt không dám nhìn nữa, Hạ Kiêu nhấc hai chân cậu đặt lên vai, xoa niết cặp đùi non mềm, hung hăng dùng lực cử động thân dưới, bên trong phòng chỉ còn lại âm thanh "ba ba - -" đánh vào da thịt, hắn liên tục trừu sáp hơn trăm cái mới thét lớn một tiếng bắn ra.
Kéo ra cánh tay đang che mặt cậu, Hạ Kiêu vừa hôn vừa dỗ ôn tồn hồi lâu, cuối cùng còn nắm tay cậu đánh một pháo đi ra nữa mới ôm cậu vào phòng tắm, rửa đi dịch thể dính trên người mới ôm cậu quay lại giường tắt đèn đi ngủ.
- ----------------------
Editor: Chời ơi edit H văn là một cực hình =((((
Gắn bó triền miên, hai người ngày càng động tình, hai mắt Diệp Chân mịt mờ chứa đựng hơi nước, lộ ra đầu lưỡi bắt đầu trúc trắc đáp lại hắn, hô hấp Hạ Kiêu cứng lại, giữ chặt ót cậu hận không thể ăn luôn cánh môi đỏ tươi kia vào trong bụng. Miệng Diệp Chân đã bị hôn đến sưng lên, đầu lưỡi vừa tê vừa ngứa, nhưng cho dù hôn đi hôn lại nhiều lần cũng không thể biểu đạt hết dục vọng của Hạ Kiêu, bàn tay to rộng dao động chung quanh ngực bụng của người dưới thân, lực đạo vuốt ve ngày càng mất kiểm soát, hắn không kiêng nể gì xoa nắn ngày càng mạnh, nếu không phải Diệp Chân hừ hừ rên rỉ đẩy vai hắn muốn hắn nhẹ chút, hắn cơ hồ là muốn bóp gãy eo cậu.
"Ưm...Ca ca, đừng mạnh như vậy mà."
Khí tức xâm lược điên cuồng phát ra từ trên người Hạ Kiêu, cơ hồ muốn bao phủ cậu, hắn giảm nhẹ lực cánh tay, dường như trấn an mà hôn lên cánh môi vì ủy khuất mà hơi vểnh lên, bàn tay hắn trượt vào trong áo ngủ của cậu, sờ đến sống lưng hơi lõm vào trên làn da bóng loáng, rốt cuộc hắn không kiềm chế được, một phen ôm cậu ngồi dậy, tách ra đôi chân thon gầy đặt cậu trên bắp đùi mình.
Hắn cuối cùng cũng được như ý nguyện mà xoa nắn đến cánh mông mượt mà, giữ chặt mông cậu hướng tới vật cứng dưới thân, còn vô cùng sắc tình mà đỉnh hai cái, nhưng cách tầng vải thủy chung vẫn không thoải mái, hắn tùy tay lột xuống quần lót của cậu: "Mặc vào rồi cũng phải cởi, em nói xem mặc hay không mặc có gì khác nhau?"
"Có khác mà...Anh làm gì vậy?" Tình dục tán loạn trong cơ thể làm cho đầu óc Diệp Chân trở nên choáng váng, lúc này quần bị cởi ra không cẩn thận kẹt tại kẽ mông, nửa cánh mông phấn nộn trần trụi lộ ra ngoài, cậu dùng mu bàn tay muốn che lại không để Hạ Kiêu sờ, thực ra che được chút ít còn hơn không che.
Hạ Kiêu đẩy tay cậu ra, đè lên thắt lưng cậu, hắn xoa nắn chưa thấy đủ còn nổi lên ý xấu mà vỗ lên mông cậu hai cái.
Cái mông nhiều thịt vô cùng trơn trượt.
Diệp Chân không phải là chưa từng bị đánh mông, nhưng trước đây và bây giờ lớn rồi là hai loại cảm giác khác nhau, cậu xấu hổ đến mức lỗ tai đỏ như nhỏ máu, ôm cổ hắn vặn vẹo cơ thể muốn tránh né, trong cổ họng còn phát ra thanh âm tinh tế: "Đừng...Đừng như vậy..."
Trời mới biết căn gốc rễ được bọc trong quần lót của Hạ Kiêu đã cứng rắn tới mức phát đau, bị tiểu tổ tông không biết sống chết này cọ hai cái, ánh mắt tối sầm lại trực tiếp lột ra áo lẫn quần ngủ của cậu.
Diệp Chân hoảng sợ, nhưng địch không lại hắn khí lực lớn, quần treo trên mắt cá chân cọ tới da thịt sinh đau, chỉ phải theo ý hắn nhấc chân lên, trên làn da trắng nõn có thêm vài vết đỏ, nằm ở trên tấm chăn màu xám giống như là cá nằm trên thớt, gọi người đến xâm phạm.
Bộ dáng Hạ Kiêu có vài phần vội vàng xao động, nằm trên người cậu hôn hôn cắn cắn chung quanh, da mỏng thịt mềm mỗi lần cắn đều để lại vết đỏ, từ rốn hướng lên trên, cắn một bên đầu v* hồng phấn mà liếm lộng, làm cho người dưới thân ưỡn ngực run lên, nắm tóc hắn khóc nức nở rầm rì: "Ca ca, nhẹ một chút...sẽ rách mất."
"Chân Chân." Hạ Kiêu thở hổn hển ngẩng đầu hôn lên môi cậu, động tình thốt ra: "Bảo bối..."
Trong lòng Diệp Chân run lên, chậm rãi nhắm lại đôi mắt mông lung ướt át, không hề giãy dụa, loại tình yêu phô thiên cái địa này làm cho cả người cậu phát run, một cỗ lại một cỗ tê dại quấn quanh hạ thân cậu, ngay cả đầu ngón tay cũng ngứa ngáy, theo bản năng ôm cổ Hạ Kiêu, giơ chân lên, ngón chân khéo léo khó nhịn cọ cọ người phía trên.
Giữa ý loạn tình mê, tiếng rên rỉ ngày càng ngọt nị, rất giống một con sơn dương bị hiến tế.
Cậu không có kinh nghiệm, cũng không biết nam nhân và nam chân nên làm thế nào, cho rằng chỉ có sờ sờ hôn hôn giúp nhau xuất ra là xong, nhưng gốc rễ dưới thân Hạ Kiêu kia đã thực tủy biết vị, làm sao có thể can tâm chỉ cọ xát trong tay cậu, càng cọ càng to, tay lớn tách mông cậu ra liền muốn đâm vào bên trong.
"A - - - không cần! Đau quá." Thoáng chốc khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Chân đã trắng bệch, cắn môi muốn lui về phía sau, chỉ mới vào một chút mà miệng huyệt đã như muốn rách ra, trách thì chỉ trách Hạ Kiêu chưa hiểu rõ ràng, chỉ nghe nói qua nam nhân là dùng hậu huyệt để làm tình, bôi trơn mua thì có mua nhưng dùng như thế nào thì hắn không biết gì cả.
Nhìn cậu sợ tới mức như vậy, hắn cũng không dám làm bừa, chỉ có thể cưỡng chế dục vọng nghẹn họng hỏi cậu: "Làm đau em sao?"
"Dạ..." Diệp Chân gật gật đầu ôm lấy cổ hắn, hai má dán tại bên trong hõm vai hắn, miệng huyệt dưới thân đau đến khó chịu, từ nhỏ cậu đã sợ đau nhưng lại càng sợ Hạ Kiêu tức giận, hít hít mũi xin tha: "Ca ca, em dùng tay được không? Chỗ đó không vào được, thật sự...Nếu không, nếu không... em dùng miệng..."
Giọng cậu nhỏ xíu, Hạ Kiêu còn tưởng rằng chính mình nghe nhầm, sau khi phản ứng lại mới nhíu mày, thầm mắng chính mình vội vàng làm cậu sợ hãi, hôn lên hai má ướt sũng của cậu trịnh trọng nói: "Chân Chân, chỉ cần em không muốn, anh vĩnh viễn sẽ không để cho em phải dùng miệng, nếu đau...vậy chúng ta không làm nữa." Dù sao cũng đã nghẹn nhiều năm như vậy, không vội vào lúc này.
"Vậy anh phải làm sao bây giờ?" Hốc mắt Diệp Chân đỏ ửng, rất lo lắng cho hắn.
Hạ Kiêu cong khóe miệng, một bên hôn môi với cậu, một bên nhấc hai chân cậu để trên khuỷu tay hắn, dương v*t cứng ngắc cọ sát dưới hạ thân cậu. Đôi mắt đen bóng ngập nước của Diệp Chân tràn đầy sợ hãi, nhìn ánh mắt hắn, thân thể cứng ngắc không dám động đậy.
Cự vật đỏ tím ma sát tại giữa hai cánh mông cong vểnh vài cái, sau đó lại chuyển đến phía trong bắp đùi mềm mại cọ cọ. Diệp Chân nằm ngửa trên giường, trơ mắt nhìn căn dương v*t nổi đầy gân xanh tại kẻ hở giữa hai chân cậu lộ ra quy đầu cực đại, tới tới lui lui càng cọ càng nhanh, còn thường thường đụng vào dương v*t trắng nhạt dưới thân cậu, Diệp Chân chịu không nổi hình ảnh dâm mĩ kích thích này, "oa - -" một tiếng khóc lớn lên.
Một hồi lâu sau, cho tới khi da thịt mềm mại đã bị ma sát tới đỏ lên mà hắn còn chưa bắn, dương v*t của cậu cũng run rẩy, bị Hạ Kiêu nắm trong tay chà xát, lỗ nhỏ trên đỉnh cũng bị hắn dùng ngón tay quét qua, khoái cảm xông thẳng lên đầu, cậu bắn ra.
Cậu che mắt không dám nhìn nữa, Hạ Kiêu nhấc hai chân cậu đặt lên vai, xoa niết cặp đùi non mềm, hung hăng dùng lực cử động thân dưới, bên trong phòng chỉ còn lại âm thanh "ba ba - -" đánh vào da thịt, hắn liên tục trừu sáp hơn trăm cái mới thét lớn một tiếng bắn ra.
Kéo ra cánh tay đang che mặt cậu, Hạ Kiêu vừa hôn vừa dỗ ôn tồn hồi lâu, cuối cùng còn nắm tay cậu đánh một pháo đi ra nữa mới ôm cậu vào phòng tắm, rửa đi dịch thể dính trên người mới ôm cậu quay lại giường tắt đèn đi ngủ.
- ----------------------
Editor: Chời ơi edit H văn là một cực hình =((((
Tác giả :
Tịch Liêu Nhị Tam