Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi
Chương 51: Phiên Ngoại 1
Chọn đồ vật đoán tương lai
Bất tri bất giác tiểu Hiên Viên Húc Huân đã tròn một tuổi.
Tiểu gia khỏa lớn lên thực đáng yêu, càng lớn càng giống Hiên Viên Hàn, duy chỉ có tính tình hỏa bạo kia là giống Triệu Tân.
Là tôn tử duy nhất của hai nhà Hiên Viên, Triệu cho nên trình độ coi trọng của hai nhà với đứa nhỏ khỏi miễn bàn tới, cho nên tiệc mừng sinh nhật một tuổi cũng phải long trọng tương đương.
Không mời nhiều người đến dự, chỉ mời hai bên gia đình tới một nhà hàng lớn nhất thành phố để ăn mừng sinh nhật. Đương nhiên trong số khách được mời tới không thể thiếu Ngô Bân cùng Lí Thực được.
Hai đứa nhỏ nhà Ngô Bân cùng Lí Thực đều đã hơn 3 tuổi. Lão Đại kêu Lí Dương Nhiễu, mà lão Nhị kêu Ngô Dương Vũ, đây là ước định giữa hai người, mỗi nhà đều có một người thừa kế.
Tuy là song bào thai, nhưng tính cách lại không giống nhau, tính lão Đại rất giống Ngô Bân, sáng sủa, thích ngoại giao, mà lão Nhị Dương Vũ không biết có phải là do di truyền cách hệ hay không mà lại kế thừa tính cách của Lí Nhân Hiên, không tươi cười, cả ngày đều mang một bộ dáng tiểu đại nhân.
Theo tục lệ, vào ngày đứa nhỏ tròn một tuổi đều phải tiến hành chọn đồ vật đoán tương lai, cho nên tiểu Húc Huân cũng không ngoại lệ.
Chính là đồ vật nhà người ta chuẩn bị cho đứa nhỏ chọn thường là một chút thức ăn hoặc đồ chơi tạo hứng thú cho đứa nhỏ, mà đống đồ đang để trước mặt tiểu Húc Huân lại làm cho người khác cảm thấy không giống như là thứ nên để đứa nhỏ chọn đồ vật đoán tương lai.
Bởi vì Hiên Viên Tĩnh là hắc đạo đại ca cho nên vị đại bá này của đứa nhỏ đích đại bá cư nhiên rút súng lục tùy thân đem ra. Bố mẹ Hiên Viên Hàn cư nhiên lại đưa ra một mô hình trái tim, nguyên lai là do hai người đều là bác sĩ khoa tim mạch, tới lượt Hiên Viên Hàn liền xuất ra một con dao mổ, loại dao mà bác sĩ ngoại khoa hay sử dụng.
Triệu gia bên này cũng đơn giản hơn, bởi vì nhà có quán cơm cho nên phóng ra cũng đều là chiêu bài đồ ăn nhà mình (tức là thực đơn các món ăn í), mà Triệu Tân lại xuất ra một tiểu hùng bố ngẫu (gấu bông ó) vô cùng đáng yêu, hy vọng đứa con sẽ kế thừa sự nghiệp của mình, làm một ấu sư (giáo viên mẫu giáo/ tiểu học).
Sau khi mọi thứ đều đã chuẩn bị tốt, liền đem tiểu Húc Huân đang mặc quần áo thỏ cục cưng đặt ở trên mặt đất. Thời điểm chọn đồ vật đoán tương lai chính thức bắt đầu rồi.
Trong mắt vật nhỏ lại hiển nhiên không cảm thấy hứng thú với bất kì thứ gì, bò một vòng cũng không cầm lấy vật gì, lại bò lại một vòng nữa, đột nhiên dừng lại phía trước Hiên Viên Tĩnh, nhìn Warner hình dạng cổ quái, tiểu Húc Huân vui vẻ lấy hai tay ôm vào ngực. Mừng rỡ cười khanh khách.
Thấy đứa con ôm súng lục cười vui vẻ, Triệu Tân bị đả kích không nhỏ, không ngờ chọn đi chọn lại bao nhiêu nghề không chọn lại chọn ngay cái nghề hắn không thể chấp nhận được, hắc đạo. Triệu Tân nghĩ đến tương lai đứa con sau này, chỉ có thể bất đắc dĩ ôm đầu rên.
Tiểu Húc Huân đang chuẩn bị ôm chiến lợi phẩm hướng ‘ mụ mụ’ đi đến đột nhiên ngừng lại. Bởi hắn bị một thứ gì đó hấp dẫn hơn cả súng lục.
“Thứ gì đó" cũng không phải là đồ vật, mà là tiểu Dương Vũ.
Trong mắt tiểu Húc Huân, tiểu Dương Vũ có dáng cân đối, mặt tròn tròn, giống như búp bê mụ mụ cho nó. Chỉ là búp bê trước mặt có thể hô hấp, so với búp bê ở nhà vừa tốt lại vừa đẹp hơn rất nhiều.
Luyến tiếc nhìn súng lục trong tay, tiểu Húc Huân lập tức cải biến phương hướng, dùng tốc độ rất nhanh đi tới trước mặt Dương Vũ.
Tiểu Húc Huân mới tập đi nên bước đi vẫn chưa vững vàng lắm, khi tới nơi liền ôm chân Dương Vũ đứng lên, đem súng đặt qua một bên, vui vẻ kêu: “Oa . . . Oa . . ."
Tiểu Dương Vũ tuy là khốc, trên mặt vẫn là không có một chút biểu tình, tùy ý để tiểu đông qua trước mắt ôm lấy hắn, nhưng là không có do phiền chán mà bỏ ra.
Không biết là ai đột nhiên dùng sức, Dương Vũ bị đẩy ngã ra đất.
Mà tiểu Húc Huân đối kết quả như vậy lại càng thêm vui vẻ, toàn thân đều đặt trên người Dương Vũ, lớn tiếng kêu lên: “Của ta. . . Búp bê. . . “Cũng ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nộn của Dương Vũ hôn ‘ xoạch’ một cái. Vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
Nhóm đại nhân đứng đây đều bị hành động của Húc Huân làm làm hoảng sợ ngây người, cũng từ ngày đó, Húc Huân liền nhận định Dương Vũ chính là lão bà của mình, ngày ngày đều cố gắng hướng mục tiêu đó mà đi tới.
Bất tri bất giác tiểu Hiên Viên Húc Huân đã tròn một tuổi.
Tiểu gia khỏa lớn lên thực đáng yêu, càng lớn càng giống Hiên Viên Hàn, duy chỉ có tính tình hỏa bạo kia là giống Triệu Tân.
Là tôn tử duy nhất của hai nhà Hiên Viên, Triệu cho nên trình độ coi trọng của hai nhà với đứa nhỏ khỏi miễn bàn tới, cho nên tiệc mừng sinh nhật một tuổi cũng phải long trọng tương đương.
Không mời nhiều người đến dự, chỉ mời hai bên gia đình tới một nhà hàng lớn nhất thành phố để ăn mừng sinh nhật. Đương nhiên trong số khách được mời tới không thể thiếu Ngô Bân cùng Lí Thực được.
Hai đứa nhỏ nhà Ngô Bân cùng Lí Thực đều đã hơn 3 tuổi. Lão Đại kêu Lí Dương Nhiễu, mà lão Nhị kêu Ngô Dương Vũ, đây là ước định giữa hai người, mỗi nhà đều có một người thừa kế.
Tuy là song bào thai, nhưng tính cách lại không giống nhau, tính lão Đại rất giống Ngô Bân, sáng sủa, thích ngoại giao, mà lão Nhị Dương Vũ không biết có phải là do di truyền cách hệ hay không mà lại kế thừa tính cách của Lí Nhân Hiên, không tươi cười, cả ngày đều mang một bộ dáng tiểu đại nhân.
Theo tục lệ, vào ngày đứa nhỏ tròn một tuổi đều phải tiến hành chọn đồ vật đoán tương lai, cho nên tiểu Húc Huân cũng không ngoại lệ.
Chính là đồ vật nhà người ta chuẩn bị cho đứa nhỏ chọn thường là một chút thức ăn hoặc đồ chơi tạo hứng thú cho đứa nhỏ, mà đống đồ đang để trước mặt tiểu Húc Huân lại làm cho người khác cảm thấy không giống như là thứ nên để đứa nhỏ chọn đồ vật đoán tương lai.
Bởi vì Hiên Viên Tĩnh là hắc đạo đại ca cho nên vị đại bá này của đứa nhỏ đích đại bá cư nhiên rút súng lục tùy thân đem ra. Bố mẹ Hiên Viên Hàn cư nhiên lại đưa ra một mô hình trái tim, nguyên lai là do hai người đều là bác sĩ khoa tim mạch, tới lượt Hiên Viên Hàn liền xuất ra một con dao mổ, loại dao mà bác sĩ ngoại khoa hay sử dụng.
Triệu gia bên này cũng đơn giản hơn, bởi vì nhà có quán cơm cho nên phóng ra cũng đều là chiêu bài đồ ăn nhà mình (tức là thực đơn các món ăn í), mà Triệu Tân lại xuất ra một tiểu hùng bố ngẫu (gấu bông ó) vô cùng đáng yêu, hy vọng đứa con sẽ kế thừa sự nghiệp của mình, làm một ấu sư (giáo viên mẫu giáo/ tiểu học).
Sau khi mọi thứ đều đã chuẩn bị tốt, liền đem tiểu Húc Huân đang mặc quần áo thỏ cục cưng đặt ở trên mặt đất. Thời điểm chọn đồ vật đoán tương lai chính thức bắt đầu rồi.
Trong mắt vật nhỏ lại hiển nhiên không cảm thấy hứng thú với bất kì thứ gì, bò một vòng cũng không cầm lấy vật gì, lại bò lại một vòng nữa, đột nhiên dừng lại phía trước Hiên Viên Tĩnh, nhìn Warner hình dạng cổ quái, tiểu Húc Huân vui vẻ lấy hai tay ôm vào ngực. Mừng rỡ cười khanh khách.
Thấy đứa con ôm súng lục cười vui vẻ, Triệu Tân bị đả kích không nhỏ, không ngờ chọn đi chọn lại bao nhiêu nghề không chọn lại chọn ngay cái nghề hắn không thể chấp nhận được, hắc đạo. Triệu Tân nghĩ đến tương lai đứa con sau này, chỉ có thể bất đắc dĩ ôm đầu rên.
Tiểu Húc Huân đang chuẩn bị ôm chiến lợi phẩm hướng ‘ mụ mụ’ đi đến đột nhiên ngừng lại. Bởi hắn bị một thứ gì đó hấp dẫn hơn cả súng lục.
“Thứ gì đó" cũng không phải là đồ vật, mà là tiểu Dương Vũ.
Trong mắt tiểu Húc Huân, tiểu Dương Vũ có dáng cân đối, mặt tròn tròn, giống như búp bê mụ mụ cho nó. Chỉ là búp bê trước mặt có thể hô hấp, so với búp bê ở nhà vừa tốt lại vừa đẹp hơn rất nhiều.
Luyến tiếc nhìn súng lục trong tay, tiểu Húc Huân lập tức cải biến phương hướng, dùng tốc độ rất nhanh đi tới trước mặt Dương Vũ.
Tiểu Húc Huân mới tập đi nên bước đi vẫn chưa vững vàng lắm, khi tới nơi liền ôm chân Dương Vũ đứng lên, đem súng đặt qua một bên, vui vẻ kêu: “Oa . . . Oa . . ."
Tiểu Dương Vũ tuy là khốc, trên mặt vẫn là không có một chút biểu tình, tùy ý để tiểu đông qua trước mắt ôm lấy hắn, nhưng là không có do phiền chán mà bỏ ra.
Không biết là ai đột nhiên dùng sức, Dương Vũ bị đẩy ngã ra đất.
Mà tiểu Húc Huân đối kết quả như vậy lại càng thêm vui vẻ, toàn thân đều đặt trên người Dương Vũ, lớn tiếng kêu lên: “Của ta. . . Búp bê. . . “Cũng ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nộn của Dương Vũ hôn ‘ xoạch’ một cái. Vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
Nhóm đại nhân đứng đây đều bị hành động của Húc Huân làm làm hoảng sợ ngây người, cũng từ ngày đó, Húc Huân liền nhận định Dương Vũ chính là lão bà của mình, ngày ngày đều cố gắng hướng mục tiêu đó mà đi tới.
Tác giả :
Vi Tiếu Đích Miểu Miểu