Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi
Chương 45
“Ngươi vì sao vẫn không tin ta a? Ta biết ta trước kia thực hỗn đản, nhưng chẳng nhẽ ngươi còn không hiểu tâm ý của ta đối với ngươi sao? Ngươi a, luôn xúc động như vậy, bây giờ còn đang ngực dựng, nhỡ đâu tổn thương đến thân thể thì sao? Cư nhiên còn chạy trên đường cái nữa, nếu như bị xe đụng vào thì làm sao hả?" Dùng sức ôm Triệu Tân, vội vàng nói ra tâm ý, hắn rất sợ Triệu Tân sẽ thật sự không cần đến hắn nữa.
"Ngươi nói ta hiểu tâm ý của ngươi, nhưng là ta không biết ngươi đối ta rốt cuộc là cảm giác gì. Ngươi đã nói là do hôn ước nên mới ta, còn nói là vì muốn có một đứa nhỏ khoẻ mạnh nên mới làm cho ta mang thai, đây mới chính là ý lòng của ngươi có đúng không? Ta không hiểu, ngươi còn muốn ngoạn ta đến lúc nào nữa? Ngươi muốn kết hôn với nữ nhân kia, ta sẽ không phản đối, ngày mai ta liền cùng ngươi ly hôn." Nghĩ đến những lời vừa mới nghe được từ Hiên Viên, Triệu Tân vẫn là một trận lòng chua xót, không biết tại sao lúc này, mắt lại mờ đi, nước mắt cứ tuôn ra. Không ngờ hắn vẫn chưa có chết tâm a, cho dù là nam nhân đối với hắn như vậy, hắn vẫn là không thể không đau lòng.
"Ngươi đang nói bậy cái gì thế hả, ta không thể nào ly hôn với ngươi được, ngươi nói ngươi không biết lòng ta, ngay bây giờ, ngay tại đây ta liền nói cho ngươi rõ, người mà Hiên Viên Hàn ta yêu chỉ có một mình ngươi Triệu Tân, chẳng lẽ cho tới tận bây giờ ngươi vẫn còn không hiểu ư? Đến nỗi kia nữ nhân căn bản là không có quan hệ gì với ta hết, ngươi vì sao lại không tin lời nói của ta a?" Giọng nói có chút nóng nảy, không ngờ Triệu Tân lại hiểu lầm hắn nghiêm trọng đến như thế.
Hắn tưởng Triệu Tân sẽ trả lời hắn, nhưng là vô luận có nói cái gì, Triệu Tân cũng không có phản ứng, Hiên Viên Hàn có chút lo lắng hỏi: “Tân Tân, sao ngươi không nói một lời nào thế? Ta không có lừa ngươi đâu, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đem nữ nhân kia giải quyết, đòi lại cho ngươi một cái công đạo."
“Hiên Viên Hàn, bụng. . . Ta đau bụng quá. Sao vậy a?" Rất muốn tập trung sức lực chú ý nghe Hiên Viên Hàn nói chuyện, rất muốn hỏi hắn rốt cuộc cùng kia nữ nhân có quan hệ gì, rất muốn làm Hiên Viên Hàn giải thích, nhưng rốt cuộc đau đớn nơi bụng lại làm cho Triệu Tân không thể tập trung tinh thần, ý thức có chút mơ hồ. Âm thanh cuối cùng mà Triệu Tân nghe thấy là tiếng hô thất thanh của nam nhân, xem ra lần này mình bị xúc động hại rồi.
Xem ra ‘ xúc động là ma quỷ’ những lời này nói một chút cũng không sai, trước khi mất đi ý thức câu mà Triệu Tân nhớ tới chính là câu này.
Trong vòng hai tháng qua, đây là lần thứ hai Hiên Viên Hàn lấy tư cách người nhà bệnh nhân quang lâm (đi vào) bệnh viện. Hiên Viên đi đi lại lại trong phòng kiểm tra, hắn rất lo lắng, hắn cũng muốn biết rốt cục là Triệu Tân có làm sao không.
“Sao rồi, Tân Tân không sao chứ?" Hiên Viên Hàn chờ đến muốn phát điên lên, túm lấy áo Lương Khải Hoa hỏi.
“Không sao. Nhưng do vừa rồi vận động kịch liệt, nước ối đã vỡ ra rồi, cho nên phải sinh đứa nhỏ thôi."
“Phải sinh ư? Làm sao mà sinh cơ chứ?"
“Đương nhiên là sinh sản tự nhiên a, bác sĩ Hiên Viên." Trả lời vấn đề, đồng thời nhắc nhở luôn Hiên Viên Hàn thân phận của hắn, không ngờ nam nhân trước mặt mình lại hỏi một câu ngu xuẩn đến như vậy. (=)), a ơi, Tân Tân sắp sinh rồi, PƯ như zj là điều đương nhiên a)
“Người ta đã đẩy vào phòng sinh rồi, ngươi muốn theo giúp ta vào trong đỡ đẻ, hay là muốn ở bên ngoài chờ, quyết định đi."Không muốn ở lâu với người không còn lý trí có nói cũng như không, Lương Khải Hoa nói xong liền đi vào phòng sinh, lần đầu tiên đỡ đẻ cho nam nhân, có chút hưng phấn a. (o.O ớ thế lúc vợ a sinh ai đỡ vậy?)
Thay đồ vô khuẩn, Hiên Viên Hàn dừng bước trước phòng sinh, không phải do sợ hãi, mà là khẩn trương, nghĩ đến Triệu Tân đang bên trong mà thấy khẩn trương, nghĩ đến chính bản thân hắn sẽ đỡ đẻ cho tiểu hài tử của hắn, hắn khẩn trương. Hít sâu một hơi, thôi đã đến nước này rồi, vô luận phải đối mặt với chuyện gì, Hiên Viên Hàn đều hy vọng hắn và Triệu Tân sẽ cùng nhau vượt qua.
"Ngươi nói ta hiểu tâm ý của ngươi, nhưng là ta không biết ngươi đối ta rốt cuộc là cảm giác gì. Ngươi đã nói là do hôn ước nên mới ta, còn nói là vì muốn có một đứa nhỏ khoẻ mạnh nên mới làm cho ta mang thai, đây mới chính là ý lòng của ngươi có đúng không? Ta không hiểu, ngươi còn muốn ngoạn ta đến lúc nào nữa? Ngươi muốn kết hôn với nữ nhân kia, ta sẽ không phản đối, ngày mai ta liền cùng ngươi ly hôn." Nghĩ đến những lời vừa mới nghe được từ Hiên Viên, Triệu Tân vẫn là một trận lòng chua xót, không biết tại sao lúc này, mắt lại mờ đi, nước mắt cứ tuôn ra. Không ngờ hắn vẫn chưa có chết tâm a, cho dù là nam nhân đối với hắn như vậy, hắn vẫn là không thể không đau lòng.
"Ngươi đang nói bậy cái gì thế hả, ta không thể nào ly hôn với ngươi được, ngươi nói ngươi không biết lòng ta, ngay bây giờ, ngay tại đây ta liền nói cho ngươi rõ, người mà Hiên Viên Hàn ta yêu chỉ có một mình ngươi Triệu Tân, chẳng lẽ cho tới tận bây giờ ngươi vẫn còn không hiểu ư? Đến nỗi kia nữ nhân căn bản là không có quan hệ gì với ta hết, ngươi vì sao lại không tin lời nói của ta a?" Giọng nói có chút nóng nảy, không ngờ Triệu Tân lại hiểu lầm hắn nghiêm trọng đến như thế.
Hắn tưởng Triệu Tân sẽ trả lời hắn, nhưng là vô luận có nói cái gì, Triệu Tân cũng không có phản ứng, Hiên Viên Hàn có chút lo lắng hỏi: “Tân Tân, sao ngươi không nói một lời nào thế? Ta không có lừa ngươi đâu, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đem nữ nhân kia giải quyết, đòi lại cho ngươi một cái công đạo."
“Hiên Viên Hàn, bụng. . . Ta đau bụng quá. Sao vậy a?" Rất muốn tập trung sức lực chú ý nghe Hiên Viên Hàn nói chuyện, rất muốn hỏi hắn rốt cuộc cùng kia nữ nhân có quan hệ gì, rất muốn làm Hiên Viên Hàn giải thích, nhưng rốt cuộc đau đớn nơi bụng lại làm cho Triệu Tân không thể tập trung tinh thần, ý thức có chút mơ hồ. Âm thanh cuối cùng mà Triệu Tân nghe thấy là tiếng hô thất thanh của nam nhân, xem ra lần này mình bị xúc động hại rồi.
Xem ra ‘ xúc động là ma quỷ’ những lời này nói một chút cũng không sai, trước khi mất đi ý thức câu mà Triệu Tân nhớ tới chính là câu này.
Trong vòng hai tháng qua, đây là lần thứ hai Hiên Viên Hàn lấy tư cách người nhà bệnh nhân quang lâm (đi vào) bệnh viện. Hiên Viên đi đi lại lại trong phòng kiểm tra, hắn rất lo lắng, hắn cũng muốn biết rốt cục là Triệu Tân có làm sao không.
“Sao rồi, Tân Tân không sao chứ?" Hiên Viên Hàn chờ đến muốn phát điên lên, túm lấy áo Lương Khải Hoa hỏi.
“Không sao. Nhưng do vừa rồi vận động kịch liệt, nước ối đã vỡ ra rồi, cho nên phải sinh đứa nhỏ thôi."
“Phải sinh ư? Làm sao mà sinh cơ chứ?"
“Đương nhiên là sinh sản tự nhiên a, bác sĩ Hiên Viên." Trả lời vấn đề, đồng thời nhắc nhở luôn Hiên Viên Hàn thân phận của hắn, không ngờ nam nhân trước mặt mình lại hỏi một câu ngu xuẩn đến như vậy. (=)), a ơi, Tân Tân sắp sinh rồi, PƯ như zj là điều đương nhiên a)
“Người ta đã đẩy vào phòng sinh rồi, ngươi muốn theo giúp ta vào trong đỡ đẻ, hay là muốn ở bên ngoài chờ, quyết định đi."Không muốn ở lâu với người không còn lý trí có nói cũng như không, Lương Khải Hoa nói xong liền đi vào phòng sinh, lần đầu tiên đỡ đẻ cho nam nhân, có chút hưng phấn a. (o.O ớ thế lúc vợ a sinh ai đỡ vậy?)
Thay đồ vô khuẩn, Hiên Viên Hàn dừng bước trước phòng sinh, không phải do sợ hãi, mà là khẩn trương, nghĩ đến Triệu Tân đang bên trong mà thấy khẩn trương, nghĩ đến chính bản thân hắn sẽ đỡ đẻ cho tiểu hài tử của hắn, hắn khẩn trương. Hít sâu một hơi, thôi đã đến nước này rồi, vô luận phải đối mặt với chuyện gì, Hiên Viên Hàn đều hy vọng hắn và Triệu Tân sẽ cùng nhau vượt qua.
Tác giả :
Vi Tiếu Đích Miểu Miểu