Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi
Chương 37
Biểu tẩu, nhĩ hảo. Ta là Lê Lê." Vươn tay một cách thân mật, nữ hài tử vẻ mặt đơn thuần cười với Triệu Tân, thanh âm vô cùng thanh thúy.
“Ta là Triệu Tân. Nhĩ hảo." Sau một đêm xuân nồng cháy tới khuya, sáng hôm sau hai người đều thức dậy rất muộn, không ngờ mới vừa xuống lầu liền thấy tiểu biểu muội xinh xắn y như búp bê. (vâng mặt thì búp bê mà tâm thì y như dạ xoa) Nhìn thân thích chưa từng gặp mặt, Triệu Tân có chút câu nệ, không biết làm sao để ở chung với một vị tiểu biểu muội như vậy.
“Biểu tẩu cũng nghĩ giống ta có đúng không, không ngờ là biểu ca sẽ thú một biểu tẩu đặc biệt đến như thế. Thật sự là hâm mộ biểu ca a. Đứa nhỏ mấy tháng rồi a, biểu tẩu?" Vừa nói vừa đưa tay lên sờ bụng Triệu Tân. Bộ dáng cười tủm tỉm lại càng giống búp bê hơn.
“Đã được sáu tháng rưỡi rồi. Cho nên mới có điểm béo như thế."Bị một nữ hài tử sờ bụng như vậy, động tác Triệu Tân đã có chút cứng ngắc, chỉ có thể đứng thẳng tắp, không dám động.
“Nga, phải không? Đây là cục cưng của ngươi cùng biểu ca, nhất định sẽ rất đẹp đó. Biểu tẩu, ta cho ngươi xem, đây là ta với đồng học của ta dùng photoshop ghép ta với biểu ca làm ra ảnh chụp cục cưng này, rất đáng đáng yêu đúng không a, ta hy vọng cục cưng các ngươi sau này cũng sẽ đáng yêu như thế." (hừ hừ ta mà ở đó thì….*xé xé*) Trong lời nói cô gái vẫn hồn nhiên như cũ, làm cho người nghe có cảm giác việc này chỉ là trò đùa đùa vô ý thức, nhưng Triệu Tân lại cảm thấy được đây là khiêu khích hắn, một kẻ ái mộ Hiên Viên Hàn khiêu khích hắn.
“Để ta xem xem. Lê lê, cục cưng trong này thực đáng yêu, nhưng chung quy chính cũng chỉ là do ngươi cùng đồng học kia làm giả, mà trong bụng Tân Tân mới là cục cưng hàng thật giá thật, điều nầy làm sao có thể so sánh a. Ta cảm thấy rằng cục cưng của ta với Tân Tân so với trong này hẳn là càng đáng yêu gấp bội đó." Nhìn ra được hành vi tiểu biểu muội có chút cực đoan, Hiên Viên Hàn nói xen vào, mong sao Triệu Tân không bởi vậy mà hiểu lầm a, càng hy vọng nhiều thì lại hết hy vọng với bản thân nhiều hơn.
“Ta cũng không có nói giỡn, vốn là lỗi do biểu ca, lại đi thú một nam nhân. Đã thế còn chọn một nam nhân khó coi như vậy, bộ dạng chẳng khác gì so với công nhân thi công công trình, còn làm hắn sinh con cho ngươi, miệng luôn luôn nói thương hắn. Vậy ngươi bảo ta phải làm sao đây." Không ngờ biểu ca sẽ dùng lời nói cảnh cáo mình, Lê Lê tức giận chỉ thẳng vào Triệu Tân mà hỏi Hiên Viên Hàn, biểu tình có chút điên cuồng. (chẹp chẹp quỷ dạ xoa bắt đầu hiện nguyên hình kìa)
“Chả sao cả, ngươi chính là biểu muội của ta a, là tiểu biểu muội mà ta thương nhất. Nhưng Tân Tân là thê tử của ta, là người mà ta yêu nhất, hai người các ngươi căn bản là không đồng dạng, không thể đem ra so sánh. Lê Lê, ngươi cũng một vừa hai phải thôi, đừng quên những lời ta đã nói." Biết mỗi lần Lê Lê sinh khí sẽ ném đồ vật này nọ, nên Hiên Viên Hàn đem Triệu Tân kéo đến ngồi xuống bên người, sợ nàng sẽ làm Triệu Tân bị thương.
“Một vừa hai phải hả? Được rồi, ta thừa nhận, lần trước Triệu Tân tông xe, là do ta phái người làm để cảnh cáo, muốn ngươi buông tha hắn, không đánh gảy chân hắn cũng đã nể mặt ngươi lắm rồi, không ngờ ta đã nhún nhường đến thế mà ngươi còn gọi điện thoại tới mắng ta, ta đã làm điều gì sai hả? (vâng tông xe gọi là nhún nhường) Tên nam nhân này căn bản là không xứng với ngươi, ta chỉ là giúp ngươi giải quyết hắn, để ngươi có thể tìm được một người khác tốt hơn. Này là sai sao? Ta thổ lộ với ngươi vô động vu trung, ta lại cho rằng là do ta không tốt, ngươi cư nhiên lại tìm một kẻ như vầy, ta hỏi ngươi làm sao ta có thể chấp nhận được hả, tại sao ngươi lại chọn một kẻ như vậy mà không chọn ta?" Nói nghe như đúng lý hợp tình, một chút cũng không cảm thấy được chuyện mình làm là sai trái.
Triệu Tân đến lúc này mới hiểu được dụng ý của Lê Lê, nguyên lai là muốn diễu võ dương oai cộng thêm cảnh cáo hắn, muốn hắn sớm làm rời xa Hiên Viên Hàn? Xem ra này cô gái này đã quá xem nhẹ tình cảm của hắn với Hiên Viên Hàn. Nhìn bộ dáng Lê Lê có chút buồn cười, Triệu Tân có cảm giác muốn cất tiếng cười thật to, tất cả những bất an trước đây đều tan biến, tâm Hiên Viên Hàn thật sự một trăm phần trăm đều dành cho hắn. Xét lại Triệu Tân không ngờ Hiên Viên Hàn lại cẩn thận như thế, y lại đi tra nguyên nhân hắn bị thương, không hỏi hắn vì y biết hắn sẽ không nói đi. Triệu Tân có chút cảm động, Triệu Tân chặt tay Hiên Viên Hàn.
“Lê lê, ngươi đi đi. Ta với Tân Tân đều mệt mỏi rồi, ngươi nghỉ ngơi trước đi."Hiên Viên Hàn không tranh thèm cãi nữa, biết lúc này cho dù có nói điều gì cũng là vô ích, nâng Triệu Tân đứng dậy, chuẩn bị đi về phòng ngủ.
Nhìn Hiên Viên Hàn phù Triệu Tân ngốc nghếch rời đi, Lê Lê lòng tràn đầy phẫn nộ, không ngờ biểu ca hiểu rõ mình nhất lại đối đãi với mình như vậy, liền chạy lên phía trước, nắm lấy quần áo Triệu Tân dùng sức kéo.
“A ── “
aaaaaaaaaaaaaaaaa yêu nữ kia sao ngươi dám, ta bằm chít ngươi *lao zô*
*quay lại*Các nàng chờ ta xử lý xong con nhỏ kia rùi ta up lên nhá. PP các nàng. H tay ta bận rồi. *cười -> lặn
“Ta là Triệu Tân. Nhĩ hảo." Sau một đêm xuân nồng cháy tới khuya, sáng hôm sau hai người đều thức dậy rất muộn, không ngờ mới vừa xuống lầu liền thấy tiểu biểu muội xinh xắn y như búp bê. (vâng mặt thì búp bê mà tâm thì y như dạ xoa) Nhìn thân thích chưa từng gặp mặt, Triệu Tân có chút câu nệ, không biết làm sao để ở chung với một vị tiểu biểu muội như vậy.
“Biểu tẩu cũng nghĩ giống ta có đúng không, không ngờ là biểu ca sẽ thú một biểu tẩu đặc biệt đến như thế. Thật sự là hâm mộ biểu ca a. Đứa nhỏ mấy tháng rồi a, biểu tẩu?" Vừa nói vừa đưa tay lên sờ bụng Triệu Tân. Bộ dáng cười tủm tỉm lại càng giống búp bê hơn.
“Đã được sáu tháng rưỡi rồi. Cho nên mới có điểm béo như thế."Bị một nữ hài tử sờ bụng như vậy, động tác Triệu Tân đã có chút cứng ngắc, chỉ có thể đứng thẳng tắp, không dám động.
“Nga, phải không? Đây là cục cưng của ngươi cùng biểu ca, nhất định sẽ rất đẹp đó. Biểu tẩu, ta cho ngươi xem, đây là ta với đồng học của ta dùng photoshop ghép ta với biểu ca làm ra ảnh chụp cục cưng này, rất đáng đáng yêu đúng không a, ta hy vọng cục cưng các ngươi sau này cũng sẽ đáng yêu như thế." (hừ hừ ta mà ở đó thì….*xé xé*) Trong lời nói cô gái vẫn hồn nhiên như cũ, làm cho người nghe có cảm giác việc này chỉ là trò đùa đùa vô ý thức, nhưng Triệu Tân lại cảm thấy được đây là khiêu khích hắn, một kẻ ái mộ Hiên Viên Hàn khiêu khích hắn.
“Để ta xem xem. Lê lê, cục cưng trong này thực đáng yêu, nhưng chung quy chính cũng chỉ là do ngươi cùng đồng học kia làm giả, mà trong bụng Tân Tân mới là cục cưng hàng thật giá thật, điều nầy làm sao có thể so sánh a. Ta cảm thấy rằng cục cưng của ta với Tân Tân so với trong này hẳn là càng đáng yêu gấp bội đó." Nhìn ra được hành vi tiểu biểu muội có chút cực đoan, Hiên Viên Hàn nói xen vào, mong sao Triệu Tân không bởi vậy mà hiểu lầm a, càng hy vọng nhiều thì lại hết hy vọng với bản thân nhiều hơn.
“Ta cũng không có nói giỡn, vốn là lỗi do biểu ca, lại đi thú một nam nhân. Đã thế còn chọn một nam nhân khó coi như vậy, bộ dạng chẳng khác gì so với công nhân thi công công trình, còn làm hắn sinh con cho ngươi, miệng luôn luôn nói thương hắn. Vậy ngươi bảo ta phải làm sao đây." Không ngờ biểu ca sẽ dùng lời nói cảnh cáo mình, Lê Lê tức giận chỉ thẳng vào Triệu Tân mà hỏi Hiên Viên Hàn, biểu tình có chút điên cuồng. (chẹp chẹp quỷ dạ xoa bắt đầu hiện nguyên hình kìa)
“Chả sao cả, ngươi chính là biểu muội của ta a, là tiểu biểu muội mà ta thương nhất. Nhưng Tân Tân là thê tử của ta, là người mà ta yêu nhất, hai người các ngươi căn bản là không đồng dạng, không thể đem ra so sánh. Lê Lê, ngươi cũng một vừa hai phải thôi, đừng quên những lời ta đã nói." Biết mỗi lần Lê Lê sinh khí sẽ ném đồ vật này nọ, nên Hiên Viên Hàn đem Triệu Tân kéo đến ngồi xuống bên người, sợ nàng sẽ làm Triệu Tân bị thương.
“Một vừa hai phải hả? Được rồi, ta thừa nhận, lần trước Triệu Tân tông xe, là do ta phái người làm để cảnh cáo, muốn ngươi buông tha hắn, không đánh gảy chân hắn cũng đã nể mặt ngươi lắm rồi, không ngờ ta đã nhún nhường đến thế mà ngươi còn gọi điện thoại tới mắng ta, ta đã làm điều gì sai hả? (vâng tông xe gọi là nhún nhường) Tên nam nhân này căn bản là không xứng với ngươi, ta chỉ là giúp ngươi giải quyết hắn, để ngươi có thể tìm được một người khác tốt hơn. Này là sai sao? Ta thổ lộ với ngươi vô động vu trung, ta lại cho rằng là do ta không tốt, ngươi cư nhiên lại tìm một kẻ như vầy, ta hỏi ngươi làm sao ta có thể chấp nhận được hả, tại sao ngươi lại chọn một kẻ như vậy mà không chọn ta?" Nói nghe như đúng lý hợp tình, một chút cũng không cảm thấy được chuyện mình làm là sai trái.
Triệu Tân đến lúc này mới hiểu được dụng ý của Lê Lê, nguyên lai là muốn diễu võ dương oai cộng thêm cảnh cáo hắn, muốn hắn sớm làm rời xa Hiên Viên Hàn? Xem ra này cô gái này đã quá xem nhẹ tình cảm của hắn với Hiên Viên Hàn. Nhìn bộ dáng Lê Lê có chút buồn cười, Triệu Tân có cảm giác muốn cất tiếng cười thật to, tất cả những bất an trước đây đều tan biến, tâm Hiên Viên Hàn thật sự một trăm phần trăm đều dành cho hắn. Xét lại Triệu Tân không ngờ Hiên Viên Hàn lại cẩn thận như thế, y lại đi tra nguyên nhân hắn bị thương, không hỏi hắn vì y biết hắn sẽ không nói đi. Triệu Tân có chút cảm động, Triệu Tân chặt tay Hiên Viên Hàn.
“Lê lê, ngươi đi đi. Ta với Tân Tân đều mệt mỏi rồi, ngươi nghỉ ngơi trước đi."Hiên Viên Hàn không tranh thèm cãi nữa, biết lúc này cho dù có nói điều gì cũng là vô ích, nâng Triệu Tân đứng dậy, chuẩn bị đi về phòng ngủ.
Nhìn Hiên Viên Hàn phù Triệu Tân ngốc nghếch rời đi, Lê Lê lòng tràn đầy phẫn nộ, không ngờ biểu ca hiểu rõ mình nhất lại đối đãi với mình như vậy, liền chạy lên phía trước, nắm lấy quần áo Triệu Tân dùng sức kéo.
“A ── “
aaaaaaaaaaaaaaaaa yêu nữ kia sao ngươi dám, ta bằm chít ngươi *lao zô*
*quay lại*Các nàng chờ ta xử lý xong con nhỏ kia rùi ta up lên nhá. PP các nàng. H tay ta bận rồi. *cười -> lặn
Tác giả :
Vi Tiếu Đích Miểu Miểu