Đừng Chạy, Lão Sư!
Quyển 3 - Chương 53: Phiên Ngoại An Dương Chi Ca - Phần 17: Cuồng Dã
Edit: Tiêu Dao Tử
Kêu lên một tiếng đau đớn, An Dương ấn đến mức khiến cậu đầu váng mắt hoa. Sau đó, thân thể của người kia liền ép chặt lên trên.
Ngực dán vào vách tường lạnh như băng, phía sau chỉ còn cách một tầng quần áo là thân thể nóng rực của người kia, anh còn chưa làm cái gì, cậu đã bắt đầu thấy hưng phấn.
Thật mạnh đè nặng lên, An Dương cởi bỏ quần cậu, bắt lấy dục vọng đã hưng phấn mà dùng hai tay mạnh mẽ vuốt ve lên xuống, hô hấp Trữ Triêu Ca trở nên thô trọng, bàn tay của An Dương tạo thành một cảm giác đặc biệt, khiến cậu cơ hồ chịu không được.
Phân thân cứng rắn nằm trong nhu lộng lên xuống không hề lưu tình của nam nhân, linh khẩu thỉnh thoảng lại chảy ra chất lỏng trong suốt, làm ướt bàn tay đang làm chuyện xấu của người kia, cũng khiến cho cậu càng lúc càng hưng phấn.
Rõ ràng cảm giác phân thân trong tay trở nên càng lúc càng thô đại, nhưng anh vẫn không ngừng khiêu khích, ngược lại càng thêm dùng lực, đến lúc cảm nhận thân thể cậu trở nên buộc chặt, một khắc trước khi bùng nổ kia, An Dương đột nhiên buông cậu ra, nắm lấy cậu quần áo vẫn dính trên người ấn xuống sô pha.
Lại lần nữa, bị ném đến đầu váng mắt hoa, dục vọng không hề được che chắn thật mạnh va chạm với mặt vải sô pha, Trữ Triêu Ca kêu lên một tiếng.
Xả xuống chiếc quần vẫn đang lưng chừng giữa chân cậu, An Dương đem ngón tay mạnh mẽ nhét vào miệng người kia, lung tung khuấy đảo bên trong, Trữ Triêu Ca vốn định ngậm lấy, nhưng không ngờ anh lại dùng ngón tay đè lấy đầu lưỡi không cho cậu ngậm miệng lại. Đầu ngón tay của anh trong miệng cậu tùy ý thăm dò, vòng quanh trêu chọc đầu lưỡi, vuốt ve phần bên trong nướu, thậm chí còn lấy tay kéo hẳn đầu lưỡi cậu ra ngoài xem xét. Bởi vì không thể ngậm miệng lại, một bộ phận thóa dịch từ trong miệng cậu trào ra chảy thẳng xuống dưới, dừng lại càng nhiều trên tay An Dương.
An Dương cho tới bây giờ cũng chưa từng thô dã (thô bạo dã man) như vậy, tận đến bây giờ đều thực ôn nhu, thế nhưng, nam nhân cuồng dã này càng khiến cho người ta hưng phấn, cậu đột nhiên thực thích sự thô bạo của An Dương, nó khiến anh trở nên càng khó kháng cự.
Anh buông tha miệng cậu, Trữ Triêu Ca dựa vào sô pha há mồm thở gấp, dục vọng cương cứng thỉnh thoảng ma sát với sô pha, chất liệu vải thô ráp bên dưới càng khiến cậu trở nên hưng phấn vạn phần. Nhưng An Dương cũng không cho cậu có thời gian để ngồi thở, đầu ngón tay thăm dò vào cửa huyệt đóng chặt, trực tiếp sáp vào.
Trữ Triêu Ca thân thể run lên, ngón tay An Dương sau khi đột nhiên xâm nhập vào chính là điên cuồng mà khuếch trương, tràng vách chưa hề được chuẩn bị liền liều mạng phản kháng, muốn đem vật xâm lấn kia bài trừ ra ngoài, nhưng một chút hiệu quả cũng không có, ngón tay nam nhân cự nhiên chặt chẽ như khảm vào bên trong, mạnh mẽ nhu lộng, ác ý mà khuếch trương.
Khó chịu quá……
Trữ Triêu Ca cắn môi, không được để ý cảm thụ mà một mực khuếch trương không chỉ mang đến cảm giác khó chịu mà còn thực đau.
Nhưng là An Dương hoàn toàn không có một chút thương tiếc, kiên quyết khuếch trương xong, dục vọng lửa nóng cứ thế đặt ngay trước cửu huyệt vừa được khai mở.
Trực giác nói cho cậu phải trốn ngay lập tức, thế nhưng thân thể vừa quyết định đứng dậy nam nhân phía sau lại mạnh mẽ đâm vào, lửa nóng thật lớn một kích liền xông vào chỗ sâu nhất, Trữ Triêu Ca kêu lên một tiếng, lại ngã trở về trên sô pha.
Không hề dừng lại, An Dương mạnh mẽ hoạt động thắt lưng, mỗi một lần va chạm đều thẳng đến chỗ sâu nhất, thái dương Trữ Triêu Ca bắt đầu xuất ra mồ hôi lạnh, thứ kia của An Dương cứ như muốn đem địa phương nhỏ hẹp của cậu xanh phá ra mới cam lòng. Nhưng trong đau đớn cũng xen vào khoái cảm cực hạn, va chạm của An Dương khiến cho phân thân của cậu không ngừng ma sát vào sô pha thô ráp.
Hưng phấn chưa bao giờ trải nghiệm, nghênh hợp với nam nhân, Trữ Triêu Ca chống cánh tay xuống, ưỡn lưng về sau, bàn tay An Dương nắm chặt lấy xương hông cậu, ghì chặt lôi kéo cậu khảm chặt vào người anh.
Cảm nhận được phối hợp của người kia, động tác của An Dương càng lúc càng thô dã.
Hô hấp của hai người đều đặc biệt thô trọng, giống như động vật đang điên cuồng mà giao cấu……
Giờ khắc này, nam nhân đã biến thành dã thú……
…………………………….
Nằm trên sô pha, Trữ Triêu Ca gối đầu lên chân An Dương, do dự một lát, cuối cùng vẫn nói một câu: " Thực xin lỗi……"
" Đồ ngốc." An Dương dùng khăn mặt nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán cậu. " Người nên giải thích là tôi mới đúng."
" An Dương." Ngồi dậy, Trữ Triêu Ca yêu thương nhìn lên bên má An Dương vẫn còn bầm tím, cậu biết quyền kia là cậu dùng toàn lực mà xuất ra, không hề lưu đường sống, vươn tay, cẩn thận vuốt nhẹ. " Tôi vẫn mãi không hiểu được, cứ tưởng là chẳng có gì cả…… Thực xin lỗi…… Nhưng mà, tôi không có ôm nữ nhân, tuy rằng lúc trước có xúc động muốn ôm nàng, nhưng mà tôi không thể dậy nổi hứng thú, cho nên, tôi không có ôm nàng đâu, thật đấy."
" Tôi biết, cậu không ôm nàng, mà là chạy về để tôi ôm cậu, đúng không?" Bắt lấy bàn tay đang vuốt ve mang theo ý xin lỗi kia, An Dương nắm chặt chẽ nó trong tay mình.
Độ ấm của An Dương từ bàn tay của anh truyền sang tay cậu, truyền cả vào trong tim, vừa nghĩ đến lúc trước bọn họ vừa quay cuồng làm xong. Lúc làm việc kia, trong lòng lại một trận quỷ động, An Dương cuồng dã càng nhìn càng thấy gợi cảm.
" Triêu Ca, An Dương tôi đây, chắc chắn sẽ có một ngày sẽ đối mặt với cả thế giới này tuyên bố cậu là của tôi, cho dù có là Nhược Triệt cũng thế, không có gì khác biệt. Chờ tôi dọn sạch hết thảy trong trái tim này, đến lúc chỉ còn chỗ chừa lại cho một người, Triêu Ca, đến lúc đó, cậu chắc chắn chạy không thoát khỏi tôi……"
Kêu lên một tiếng đau đớn, An Dương ấn đến mức khiến cậu đầu váng mắt hoa. Sau đó, thân thể của người kia liền ép chặt lên trên.
Ngực dán vào vách tường lạnh như băng, phía sau chỉ còn cách một tầng quần áo là thân thể nóng rực của người kia, anh còn chưa làm cái gì, cậu đã bắt đầu thấy hưng phấn.
Thật mạnh đè nặng lên, An Dương cởi bỏ quần cậu, bắt lấy dục vọng đã hưng phấn mà dùng hai tay mạnh mẽ vuốt ve lên xuống, hô hấp Trữ Triêu Ca trở nên thô trọng, bàn tay của An Dương tạo thành một cảm giác đặc biệt, khiến cậu cơ hồ chịu không được.
Phân thân cứng rắn nằm trong nhu lộng lên xuống không hề lưu tình của nam nhân, linh khẩu thỉnh thoảng lại chảy ra chất lỏng trong suốt, làm ướt bàn tay đang làm chuyện xấu của người kia, cũng khiến cho cậu càng lúc càng hưng phấn.
Rõ ràng cảm giác phân thân trong tay trở nên càng lúc càng thô đại, nhưng anh vẫn không ngừng khiêu khích, ngược lại càng thêm dùng lực, đến lúc cảm nhận thân thể cậu trở nên buộc chặt, một khắc trước khi bùng nổ kia, An Dương đột nhiên buông cậu ra, nắm lấy cậu quần áo vẫn dính trên người ấn xuống sô pha.
Lại lần nữa, bị ném đến đầu váng mắt hoa, dục vọng không hề được che chắn thật mạnh va chạm với mặt vải sô pha, Trữ Triêu Ca kêu lên một tiếng.
Xả xuống chiếc quần vẫn đang lưng chừng giữa chân cậu, An Dương đem ngón tay mạnh mẽ nhét vào miệng người kia, lung tung khuấy đảo bên trong, Trữ Triêu Ca vốn định ngậm lấy, nhưng không ngờ anh lại dùng ngón tay đè lấy đầu lưỡi không cho cậu ngậm miệng lại. Đầu ngón tay của anh trong miệng cậu tùy ý thăm dò, vòng quanh trêu chọc đầu lưỡi, vuốt ve phần bên trong nướu, thậm chí còn lấy tay kéo hẳn đầu lưỡi cậu ra ngoài xem xét. Bởi vì không thể ngậm miệng lại, một bộ phận thóa dịch từ trong miệng cậu trào ra chảy thẳng xuống dưới, dừng lại càng nhiều trên tay An Dương.
An Dương cho tới bây giờ cũng chưa từng thô dã (thô bạo dã man) như vậy, tận đến bây giờ đều thực ôn nhu, thế nhưng, nam nhân cuồng dã này càng khiến cho người ta hưng phấn, cậu đột nhiên thực thích sự thô bạo của An Dương, nó khiến anh trở nên càng khó kháng cự.
Anh buông tha miệng cậu, Trữ Triêu Ca dựa vào sô pha há mồm thở gấp, dục vọng cương cứng thỉnh thoảng ma sát với sô pha, chất liệu vải thô ráp bên dưới càng khiến cậu trở nên hưng phấn vạn phần. Nhưng An Dương cũng không cho cậu có thời gian để ngồi thở, đầu ngón tay thăm dò vào cửa huyệt đóng chặt, trực tiếp sáp vào.
Trữ Triêu Ca thân thể run lên, ngón tay An Dương sau khi đột nhiên xâm nhập vào chính là điên cuồng mà khuếch trương, tràng vách chưa hề được chuẩn bị liền liều mạng phản kháng, muốn đem vật xâm lấn kia bài trừ ra ngoài, nhưng một chút hiệu quả cũng không có, ngón tay nam nhân cự nhiên chặt chẽ như khảm vào bên trong, mạnh mẽ nhu lộng, ác ý mà khuếch trương.
Khó chịu quá……
Trữ Triêu Ca cắn môi, không được để ý cảm thụ mà một mực khuếch trương không chỉ mang đến cảm giác khó chịu mà còn thực đau.
Nhưng là An Dương hoàn toàn không có một chút thương tiếc, kiên quyết khuếch trương xong, dục vọng lửa nóng cứ thế đặt ngay trước cửu huyệt vừa được khai mở.
Trực giác nói cho cậu phải trốn ngay lập tức, thế nhưng thân thể vừa quyết định đứng dậy nam nhân phía sau lại mạnh mẽ đâm vào, lửa nóng thật lớn một kích liền xông vào chỗ sâu nhất, Trữ Triêu Ca kêu lên một tiếng, lại ngã trở về trên sô pha.
Không hề dừng lại, An Dương mạnh mẽ hoạt động thắt lưng, mỗi một lần va chạm đều thẳng đến chỗ sâu nhất, thái dương Trữ Triêu Ca bắt đầu xuất ra mồ hôi lạnh, thứ kia của An Dương cứ như muốn đem địa phương nhỏ hẹp của cậu xanh phá ra mới cam lòng. Nhưng trong đau đớn cũng xen vào khoái cảm cực hạn, va chạm của An Dương khiến cho phân thân của cậu không ngừng ma sát vào sô pha thô ráp.
Hưng phấn chưa bao giờ trải nghiệm, nghênh hợp với nam nhân, Trữ Triêu Ca chống cánh tay xuống, ưỡn lưng về sau, bàn tay An Dương nắm chặt lấy xương hông cậu, ghì chặt lôi kéo cậu khảm chặt vào người anh.
Cảm nhận được phối hợp của người kia, động tác của An Dương càng lúc càng thô dã.
Hô hấp của hai người đều đặc biệt thô trọng, giống như động vật đang điên cuồng mà giao cấu……
Giờ khắc này, nam nhân đã biến thành dã thú……
…………………………….
Nằm trên sô pha, Trữ Triêu Ca gối đầu lên chân An Dương, do dự một lát, cuối cùng vẫn nói một câu: " Thực xin lỗi……"
" Đồ ngốc." An Dương dùng khăn mặt nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán cậu. " Người nên giải thích là tôi mới đúng."
" An Dương." Ngồi dậy, Trữ Triêu Ca yêu thương nhìn lên bên má An Dương vẫn còn bầm tím, cậu biết quyền kia là cậu dùng toàn lực mà xuất ra, không hề lưu đường sống, vươn tay, cẩn thận vuốt nhẹ. " Tôi vẫn mãi không hiểu được, cứ tưởng là chẳng có gì cả…… Thực xin lỗi…… Nhưng mà, tôi không có ôm nữ nhân, tuy rằng lúc trước có xúc động muốn ôm nàng, nhưng mà tôi không thể dậy nổi hứng thú, cho nên, tôi không có ôm nàng đâu, thật đấy."
" Tôi biết, cậu không ôm nàng, mà là chạy về để tôi ôm cậu, đúng không?" Bắt lấy bàn tay đang vuốt ve mang theo ý xin lỗi kia, An Dương nắm chặt chẽ nó trong tay mình.
Độ ấm của An Dương từ bàn tay của anh truyền sang tay cậu, truyền cả vào trong tim, vừa nghĩ đến lúc trước bọn họ vừa quay cuồng làm xong. Lúc làm việc kia, trong lòng lại một trận quỷ động, An Dương cuồng dã càng nhìn càng thấy gợi cảm.
" Triêu Ca, An Dương tôi đây, chắc chắn sẽ có một ngày sẽ đối mặt với cả thế giới này tuyên bố cậu là của tôi, cho dù có là Nhược Triệt cũng thế, không có gì khác biệt. Chờ tôi dọn sạch hết thảy trong trái tim này, đến lúc chỉ còn chỗ chừa lại cho một người, Triêu Ca, đến lúc đó, cậu chắc chắn chạy không thoát khỏi tôi……"
Tác giả :
Lạc Dận