Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 223: Gặp lại (1 & 2)


Bạch Bạch thấy tiểu Hắc nổi giận, vội vàng ôm lấy lam vẹt thối lui hai bước nói:" Hắn cái gì cũng chưa nói nha."

Vân Hư càng nhận định tiểu Hắc đắc tội, tiểu Hắc tức giận đến meo meo một tiếng, xoay người nhảy ra ngoài cửa sổ, tiến vào trong bụi hoa đảo mắt không thấy bóng dáng.

Bạch Bạch buông lam vẹt, sốt ruột giật nhẹ ống tay áo Vân Hư nói:" Tiểu Hắc rất tức giận, làm sao bây giờ?"

Vân Hư nhún nhún vai nói: "Hắn tính tình vẫn xấu, qua vài ngày sẽ không việc gì."

Tiểu Hắc vốn trốn ở trong bụi hoa, chờ Bạch Bạch đi ra xin lỗi nó, không nghĩ tới Vân Hư nói như thế này, trong cơn tức giận, cũng không quay đầu lại mà thực bỏ chạy

Bạch Bạch cùng Vân Hư cũng không có chú ý đến, trong mắt lam vẹt lóe lên rồi biến mất tia quỷ dị.

Vì vậy lam vẹt liền ở trong phòng Bạch Bạch tạm thời an cư, ban đêm Bạch Bạch thấy trái phải không người, rốt cục nhịn không được lại biến trở về hồ ly, cuộn thành một đoàn vụng trộm ngủ ở cái đệm nhỏ mới làm trên giường, trước ban ngày có các sư huynh sư phụ giám sát, buổi tối lại có tiểu Hắc, nàng hơn một tháng không có hiện ra chân thân. Tuy nhiên đã sớm có thói quen làm người, nhưng nói tóm lại, Bạch Bạch vẫn là rất hoài niệm cảm giác tự do tự tại khi làm hồ ly.

Trước một khắc đi ngủ, Bạch Bạch nhìn lam vẹt đang đánh giá nàng, vội vàng nho nhỏ tiếng nói:" Chuyện ta biến trở về hồ ly, ngươi không được nói với người khác nha!"

Lam vẹt nhẹ gật đầu, Bạch Bạch vui vẻ quơ quơ đuôi to, ngủ thật say.

Tiểu hồ ly này chính là tiểu hồ tiên vừa ra tay đã đả thương Quỳnh Nguyệt tiên tử, Nam Hải Long cung Tam công chúa, tây Hải Long cung nhị thái tử Ngao Thương, còn có bốn gã tây Hải Long cung hộ giá đại tiên trong miệng Thiên đế sao? Thật sự một chút cũng không nhìn ra, ngoại trừ trong mắt nàng có tinh quang tiết lộ pháp lực của nàng không kém ra bên ngoài, thì bộ dáng nàng đâu đó có nửa điểm Tiên giới cường giả?

Ngay cả một con Hắc Miêu nho nhỏ còn chưa tu thành hình người cũng có thể vênh mặt hất hàm sai khiến với nàng, giận dỗi quá đáng, hắn bây giờ chỉ là con vẹt hơi chút linh tính, nàng cũng dùng giọng điệu thương lượng thậm chí là thỉnh cầu nói chuyện cùng hắn.

Thật sự là con hồ tiên kỳ quái!

Chỉ là con tiểu hồ tiên này bộ dáng xác thực xinh đẹp phi phàm, Mặc Yểm để ý nàng đến trình độ nào?

Lam vẹt trong lòng tính toán, chậm rãi nhắm mắt chìm vào mộng đẹp.

Sáng sớm hôm sau, Bạch Bạch hóa ra hình người, đi tìm sư phụ các sư huynh học tập pháp thuật như cũ, mấy ngày nay đều là Vân Hư cùng Bạch Bạch nói một ít tri thức về trồng tiên thảo luyện đan chế dược, Bạch Bạch vẫn thích hoa cỏ thảo, nghe được cực kỳ dụng tâm, hai người ở phía sau núi Dược Viên trong Thanh Lương Quan nói chuyện một chút, bất tri bất giác đến giữa trưa.

Trên đường trở về Thanh Lương Quan Huyền Thư tiến đến báo tin, vừa thấy hai người nhân tiện nói: "Bạch Bạch, cha và nương của ngươi đến đây, đang nói chuyện cùng chân nhân, chân nhân bảo ngươi mau mau trở về."

Bạch Bạch nghe xong mừng rỡ, tạ ơn Huyền Thư, đi đầu bay trở về trong quan.

Vợ chồng Bạch thị lúc này đang nói kinh nghiệm tại thế gian cùng Minh Ất chân nhân.

" Mặc Yểm nói hắn có thể lập tức đuổi tới, tất cả đều là bởi vì chân nhân nhắc nhở, chân nhân mặc dù không có tự tay cứu vợ chồng chúng ta, nhưng cũng là đại ân cứu mạng, xin nhận vợ chồng chúng ta một lạy." Nói Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết liền song song bái lạy.

Minh Ất chân nhân đưa tay nâng hai người dậy nói:" Đây là việc nhỏ, không thể tránh khỏi nhưng khiến vợ chồng các ngươi một hồi sợ bóng sợ gió, thật sự là lòng có xấu hổ." Đây cũng không phải lời nói khách khí, Minh Ất chân nhân là thật cảm thấy có chút thực xin lỗi vợ chồng bọn họ, việc này hắn cũng không phải là không phát giác trước, chỉ là vì tạo cơ hội cho Mặc Yểm mà cố ý không đề cập tới.

Vợ chồng Bạch Nguyên Tùng không biết chút nào, nghe vậy càng cảm kích, nói:" Chân nhân nói quá lời, ai có thể ngờ tới Thiên đế cùng Long vương lòng dạ hẹp hòi, tâm địa ác độc như thế?!"

Minh Ất chân nhân cười nói: "Tốt lắm, không đề cập tới việc này. Những ngày qua, Thiên đế còn phái người gây bất lợi đối với các ngươi không?"

Vân Hạo Tuyết mỉm cười nói: "Những ngày này chúng ta đều ở tại Mặc Đầm, bình an vô sự."

Thần sắc Bạch Nguyên Tùng có chút xấu hổ, trước hắn đối Mặc Yểm thành kiến sâu đậm, cuối cùng người ta chẳng những cứu tính mạng vợ chồng bọn họ, còn mời bọn họ đến Mặc Đầm cung phụng như bề trên, tiếp tục khó chịu với Mặc Yểm là không được, nhưng thoáng cái thay đổi thái độ đối với Mặc Yểm, mặt mũi hắn lại không biết để vào đâu.

Minh Ất chân nhân nghe giọng điệu của Vân Hạo Tuyết rộng rãi, chỉ biết Mặc Yểm đã đả động nhạc mẫu tương lai, chỉ sợ không cần ba tháng có thể được đối phương cho phép, gả Bạch Bạch cho hắn, vì vậy cười nói:" Như thế cũng tốt, nhưng hai vị tùy tiện quay lại Thiên đình, vạn nhất trên đường có chuyện gì, thì biết làm sao cho phải?"

Thần sắc Bạch Nguyên Tùng càng xấu hổ vài phần, Vân Hạo Tuyết nói:" Mặc Yểm đưa chúng ta trở về."

Nhìn Mặc Yểm kiệu ngạo bất tuân, tiểu tử mắt cao hơn đầu lại không nói đạo lí đối nhân xử thế không ngờ có thể thân thiết lấy lòng như vậy, xem ra hắn đối Bạch Bạch thật sự là có trí thì nên. Vốn Minh Ất chân nhân cần phải cảm thấy thật cao hứng, nhưng vừa nghĩ tới Bạch Bạch từ nay về sau đem cùng Mặc Yểm một đời một thế, trong nội tâm lại nhàn nhạt có vài phần lạnh lẽo bản thân cũng nói không rõ.

" Hai vị định ở Thiên đình bao lâu? Hay là gặp qua Bạch Bạch rồi trở về thế gian?" Minh Ất chân nhân xem nhẹ cảm thụ quái dị trong đáy lòng, cười hỏi.

Vợ chồng Bạch thị liếc mắt nhìn nhau, Bạch Nguyên Tùng cười khổ nói:" Chúng ta muốn gặp qua Bạch Bạch rồi trở về Ngọc Sơn, chỉ là lo lắng Thiên đế sẽ lại đến sinh sự……" cuộc sống Thiên đình bọn họ không thích, trở về Ngọc Sơn lại không an toàn, hơn nữa ở Mặc Đầm trong nội tâm lại cảm thấy không được tự nhiên, thiên hạ to lớn lại chã lẽ lại không có một chỗ có thể cho bọn họ dung thân.

Vân Hạo Tuyết biết rõ tâm ý trượng phu, tiếp lời nói:" Kỳ thật vợ chồng chúng ta ở Bạch Ngọc cốc ở lại cũng không phải không thể, Thiên đình là phạm vi Thiên đế trực tiếp quản hạt, hắn ngược lại không đến nỗi ngang nhiên làm gì với đối với vợ chồng chúng ta, chỉ là chúng ta thật sự không thích cuộc sống Thiên đình."

" Nói như thế, vợ chồng các ngươi tạm thời còn chưa định nơi đi kế tiếp?" Minh Ất chân nhân đang hỏi thì Bạch Bạch đi ra. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Nàng hướng sư phụ hành lễ, liền vui vẻ bổ nhào vào trong ngực cha mẹ.

Vợ chồng Bạch thị nhìn thấy nữ nhi tự nhiên rất là cao hứng, Bạch Nguyên Tùng ngoài miệng lại nói:" Bạch Bạch là đại cô nương, không sợ làm nũng khiến sư phụ chê cười."

Bạch Bạch liếc sư phụ bên kia, thấy Minh Ất chân nhân chỉ là ôn hòa mỉm cười, bộ dáng không có nửa điểm mất hứng, lập tức yên tâm, nhớ tới vừa mới lúc tiến đến nghe được cuộc đối thoại, ngẩng đầu hỏi:" Phụ thân mẫu thân, hai người còn muốn đi đâu? Không trở về Bạch Ngọc cốc sao?"

Vợ chồng Bạch thị biết rõ nữ nhi hỏi như vậy nhưng thật ra là rất hy vọng vợ chồng bọn họ có thể làm bạn gần nàng, cho nên muốn thầm nghĩ:" Chúng ta trở về Bạch Ngọc cốc đi."

Bạch Bạch nghe xong lập tức mặt mày hớn hở nói:" Muốn thường thường tới gặp ta, ta cũng sẽ thường thường nhìn cha mẹ."

Minh Ất chân nhân thấy bọn họ một nhà ba người đều tại, ho nhẹ một tiếng hỏi:" Chuyện xưa nhắc lại, về việc Mặc Yểm hướng Bạch Bạch cầu hôn, không biết hiền phu thê thấy thế nào?"

Bạch Bạch nghe hắn nhắc tới tên Mặc Yểm, cảm thấy có chút không được tự nhiên, tại trong ngực mẫu thân cọ xát không nói lời nào.

Vợ chồng Bạch thị đột nhiên nghe hắn nhắc tới chuyện này, cũng do dự. Hiện tại bọn họ một nhà ba người thành cái đinh trong mắt Thiên đế, Bạch Bạch đang ở Thanh Lương Quan thì tự nhiên không có vấn đề, nhưng nàng một ngày phải lập gia đình, phải dời khỏi Thanh Lương Quan, vạn nhất đến lúc Thiên đế ra tay đối với nàng cùng phu quân nàng, có thể thế nào?

Gả cho Mặc Yểm, cũng không phải lựa chọn tồi, ít nhất bọn họ tận mắt nhìn thấy, Thiên đế cùng Long cung hoàn toàn không làm gì được hắn, hắn đủ để bảo vệ Bạch Bạch không bị thương tổn.

Thành ý Mặc Yểm, bọn họ cảm giác được vô cùng rõ ràng, thời gian bọn họ ở Mực Đầm, người trên dưới Mực Đầm đối với bọn họ thái độ tôn kính hơn đối với Mặc Yểm, tựa hồ cũng hận không thể trực tiếp hỏi một câu: nữ nhi của nhà ngươi khi nào thì gả tới? Khi nào thì thành thông gia với Mặc Đầm chúng ta đây?

Bọn họ chỉ sợ thành ý như vậy, sợ bản thân nhất thời không đáp ứng hôn sự, cho nên mới nhanh chóng rời đi, không nghĩ tới trở lại Thiên đình, vẫn là trốn không thoát vấn đề như vậy.

Minh Ất chân nhân thấy bọn họ không lên tiếng, lại hỏi:" Các ngươi lo lắng Mặc Yểm nhất thời cao hứng cưới Bạch Bạch, sau này không tốt đối với Bạch Bạch sao?"

Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết cùng lắc đầu, Vân Hạo Tuyết nói:" Hồ tiên chúng ta không theo lễ giáo, tập quán của loài người, phải giữ gìn trinh tiết, ngày sau hắn không tốt với Bạch Bạch, Bạch Bạch kiếm vị hôn phu khác là được, chúng ta là không xác định Bạch Bạch có thích hắn hay không mà thôi."

" Để Bạch Bạch ở chung Mặc Yểm một lần chẳng phải sẽ biết sao?" Minh Ất chân nhân đối với chuyện này lại tin tưởng mười phần.

Vợ chồng Bạch thị rốt cục dao động, gật đầu nói:" Cũng tốt. Nhưng Bạch Bạch còn muốn học tập pháp thuật……"

" Bạch Ngọc cốc cách Thanh Lương Quan cũng không xa, Bạch Bạch mỗi ngày tới ba canh giờ là được rồi, đợi căn cơ tốt, không đến cũng không sao." Minh Ất chân nhân nói. Mặc Yểm không chịu đặt chân Thanh Lương Quan, nhưng đến Bạch Ngọc cốc hẳn là không có vấn đề.

Như vậy tự nhiên tất cả đều vui vẻ, ngày đó Bạch Bạch liền cùng cha mẹ về Bạch Ngọc cốc trước qua đêm.

Một nhà ba người từ Thanh Lương Quan đi ra, đáp mây bay đến giữa không trung, liền gặp được một đạo thân ảnh màu đen quen thuộc xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Mặc Yểm một mực ở ngoài Thanh Lương Quan cách đó không xa chờ đợi, một là lo lắng Thiên đế đối vợ chồng Bạch thị bất lợi, quan trọng hơn là ngóng trông có thể nhìn thấy tiểu hồ ly nhưng nhớ trong lòng, giờ phút này Bạch Bạch thật sự xuất hiện ở trước mặt, cứ như vậy nhìn nhau cảm thấy thỏa mãn vô cùng.

Ánh mắt của hắn biến hóa, vợ chồng Bạch thị để vào trong mắt, trong nội tâm âm thầm gật đầu, chỉ cảm thấy con rể này thật chuẩn càng xem càng thuận mắt.

Bạch Bạch bỗng nhiên gặp Mặc Yểm, trái tim bùm bùm đập nhanh sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, loại khoái hoạt cùng khẩn trương lại càng hơn lúc gặp lại cha mẹ, hoàn toàn đã quên ngôn ngữ, chỉ biết là ngơ ngác nhìn hắn.

Thật muốn nhào tới dịu dàng ôm nàng vào trong ngực, hung hăng hôn nàng mấy cái rồi nói sau! Nhưng…… lý trí Mặc Yểm còn dư lại nhắc nhở hắn, cha mẹ Bạch Bạch ở bên cạnh, bản thân nếu dám làm chút cử chỉ gì đó quá thân mật đối với Bạch Bạch, phỏng chừng bọn họ lập tức muốn trở mặt.

Vì sau này, hiện tại trước phải nhịn một chút! Mặc Yểm cố nén xúc động hận không thể đem Bạch Bạch một ngụm nuốt vào trong bụng, từ từ tới gần nghĩ lấy lui làm tiến cầm bàn tay nhỏ bé của nàng, xác định nàng thật sự đến trước mặt mình, kết quả mới đụng phải tay Bạch Bạch, chỉ nghe thấy Bạch Nguyên Tùng dùng sức ho khan một tiếng, chỉ phải nhẹ nhàng sờ thoáng cái thôi.

Vân Hạo Tuyết lôi kéo trượng phu ăn dấm chua của con rể, Bạch Nguyên Tùng mới miễn cưỡng hừ một tiếng, không hề cho Mặc Yểm xem sắc mặt. Trong nội tâm thừa nhận con rể này là một chuyện, tận mắt thấy nữ nhi của mình khả năng cũng bị người này bắt cóc, loại tâm tình chua xót thật là khó khống chế.
Tác giả : Nga My
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại