Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly
Chương 134: Đều từ tấm lòng (1)
Thần sắc Mặc Yểm không tốt, Bạch Bạch tự nhiên cũng sẽ không nói cho hắn biết, là nghe từ Ngọc Lưu Ly yêu phi cùng Huyền Minh ma dơi, chỉ lắc lắc cái đuôi không nói lời nào.
Mặc Yểm cũng không có nhất định phải truy vấn ra nơi Bạch Bạch nghe ra tin tức, những người biết rõ hắn gần đây cùng một nữ yêu quan hệ thân mật thật sự quá nhiều, Bạch Bạch tuy chưa bao giờ đi đến tiền điện, không có nghĩa là sẽ tuyệt đối không có người tới hoa viên cùng với hậu điện bên này.
" Nàng để ý sao?" lúc Mặc Yểm hỏi ra những lời này, không biết trong nội tâm đến tột cùng là hy vọng Bạch Bạch nói để ý hay là hy vọng nàng không thèm để ý chút nào.
Hắn rất thích Bạch Bạch, muốn đem nàng giữ ở bên người cả đời, nhưng địa vị Bạch Bạch trong suy nghĩ của hắn nhiều nhất chỉ là một sủng vật, hắn nghĩ dưỡng nàng, sủng ái nàng, trên thân Bạch Bạch hắn đã hạ bí chú, chỉ cần hắn nguyện ý, Bạch Bạch cả đời này đều không thể thoát khỏi khống chế của hắn, hắn có thể an tâm làm cho Bạch Bạch bên cạnh hắn, ai cũng không đoạt được.
Nhưng mà sủng vật cuối cùng chỉ là sủng vật, hắn lại yêu thích Bạch Bạch cũng không có ý định trái lại để nàng khống chế việc làm của hắn, trong quan hệ của hắn với Bạch Bạch, hắn tuyệt đối giữ lấy quyền khống chế, ít nhất hắn bây giờ là cho rằng như vậy, hoặc là nói hắn cố gắng làm cho quan hệ bọn họ theo hướng này phát triển.
Hắn sẽ suy nghĩ vì Bạch Bạch, vì nàng hoàn thành chút chuyện, khiến nàng khoái hoạt, đây là tình hình hắn nguyện ý, hắn cũng không có ý định cho Bạch Bạch quấy nhiễu việc làm thói quen của hắn thậm chí khống chế quyền lợi của hắn.
Nhưng là nếu như Bạch Bạch nói nàng tuyệt không để ý hắn cùng những nữ nhân khác cùng một chỗ thì sao?
Mặc Yểm cảm thấy, mình nghe đáp án thế sẽ rất không vui, tiểu sủng vật của hắn sao có thể một chút cũng không thèm để ý hắn? Loại này tâm tính mâu thuẫn khiến Mặc Yểm cũng bắt đầu lo được lo mất.
Bạch Bạch đối với cảm tình nam nữ còn đang ở giai đoạn nảy sinh, cho nên đối mặt vấn đề Mặc Yểm, nàng cũng không có đáp án xác thực, câu trả lời của nàng là trực tiếp nấp vào trong nước.
Đêm hôm đó, Bạch Bạch vô tâm vô phế vẫn ngủ ngon như cũ, Mặc Yểm ngược lại trằn trọc không buồn ngủ. Hắn biết rõ, Bạch Bạch có khả năng ảnh hưởng đến tâm tình của hắn, thậm chí có bản lĩnh làm hắn thương tâm gần chết, vì cái này, hắn cũng phải đem Bạch Bạch một mực nắm giữ trong tay!
Ngày hôm sau, Mặc Yểm sáng sớm đánh thức Bạch Bạch đem nàng nhét vào trong tay áo, quyết định mang nàng ra cửa, Bạch Bạch đã không thể cho hắn đáp án, vậy hãy để cho nàng tận mắt nhìn, xem nàng sẽ có phản ứng gì.
Hắn trong đầu chỉ nghĩ là, hắn cũng phải có ảnh hưởng thậm chí có năng lực khống chế tâm tình Bạch Bạch, nếu không thì quá nguy hiểm!
Bạch Bạch lúc đi qua hoa viên, lớn tiếng kháng nghị: "Ta muốn luyện công, không đi tiền điện!" Thứ nhất nàng xác thực muốn có nhiều thời gian học pháp thuật cho tốt, thứ hai cho dù Mặc Yểm không cho nàng lưu lại, sư huynh hẳn là có thể nghe được thanh âm của nàng, ít nhất hôm nay không cần đợi nàng vô ích.
Mặc Yểm cười nói: "Theo giúp ta không tốt sao? Luyện công cái gì? Có ta ở đây, ai dám khi dễ ngươi!"
Ngươi sẽ khi dễ ta a! Hừ hừ! Bạch Bạch rút vào trong tay áo không nói lời nào, hạ quyết tâm hôm nay cho dù buồn chết, cũng không lộ diện.
Mặc Yểm không có để ý tới tiểu tính tình của nàng, thản nhiên một đường đi đến đại điện Bình Đẳng vương, trước điện một dáng người tư thái xinh đẹp, dung mạo lại tinh khiết non nớt như nữ đồng là thị nữ áo xanh, vừa thấy Mặc Yểm liền tiến lên sát lại, âm thanh mềm mại vấn an:" Yểm quân sớm an! Phu nhân ở phía trước đợi đã lâu."
" Ừ!" Mặc Yểm tùy ý lên tiếng, liền theo phương hướng nàng chỉ mà đi.
Trước đại điện hai ba trượng có xe ngựa xa hoa bề ngoài đỏ rực như lửa ngừng, trên xe vách đá vây quanh từng khối lớn nhỏ như trứng chim bồ câu màu đỏ bảo thạch, thùng xe khuôn cửa khung cửa sổ đều là phù điêu bỉ ngạn hoa, cánh hoa cành lá linh lung di động, tinh tế cầu kỳ, tráng lệ nước sơn vàng, ngay cả người kéo xe ngựa cũng toàn thân là màu đỏ, yêu dị phi thường. Nguồn: https://truyenfull.vn
Tại Địa phủ âm u, xe ngựa như vậy quả thực không phải rêu rao bình thường. Thị nữ áo xanh đưa Mặc Yểm đến trước cửa xe, trên mặt đất cung kính kéo cửa xe ra, liền nghe thấy trên xe truyền đến một tiếng cười duyên, một bàn tay tuyết trắng thon thon tựa ngọc từ khe cửa thò ra, trên tay hồng ngọc diễm lệ, vòng tay mã não va chạm vào nhau, âm thanh thanh thúy như ngọc nữ tử trong xe nũng nịu:" Yểm quân, ta chờ chàng mãi!"
" Ngươi là chê ta tới muộn sao?" Mặc Yểm trong lời nói mang ý cười, Bạch Bạch giấu ở trong tay áo hắn không cần thăm dò có thể tưởng tượng trên mặt hắn lười biếng nở nụ cười, nụ cười có thể cho lòng của nữ nhân đập mạnh.
" Ta từ đêm qua chia tay liền bắt đầu nhớ Yểm quân, một mực nhớ đến bây giờ, chàng nói đi?" Mặc Yểm mới ngồi vào trên xe, trong lòng lòng đầy nhuyễn ngọc ôn hương, một thân Hồng Y mỹ nhân như không có xương cốt dựa vào trong lòng ngực của hắn.
Bạch Bạch cơ hồ lập tức ngửi thấy được hương vị son phấn quen thuộc này…… Đây là nữ yêu gần nhất thường xuyên thân cận Mặc Yểm?
Hồng Y mỹ nhân tên là Phi Du, dung mạo cũng là xinh đẹp, nhưng không đến mức tuyệt sắc, so với Ngọc Lưu Ly yêu phi cũng không bằng, nhưng lại cực giỏi về cách ăn mặc tân trang, lại thêm có một giọng nói hay, nói chuyện làm việc đều có một vẻ vũ mị uyển chuyển khác xa nữ yêu bình thường, thanh nhu rực rỡ, nói lý ra lúc ở chung thì càng giống chim nhỏ nép vào người ôn nhu vô hạn, đem ba phần tư sắc nâng lên thành thập phần.
Nữ yêu nữ quỷ địa phủ chịu ảnh hưởng hoàn cảnh âm lãnh, bất luận đẹp xấu đều lộ ra âm hàn khí, nhưng Phi Du này chẳng những cách ăn mặc luôn một thân hỏa hồng, tính tình cũng như một người ôn hòa hỏa diễm, không khác nữ nhân nhân gian, tại âm phủ có thể nói là cực kỳ hiếm có.
Cho nên đại đa số yêu ma cũng không kỳ quái thấy Mặc Yểm phá lệ coi trọng đối với nàng, ngược lại hâm mộ hắn có diễm phúc khôn cùng, chỉ có Ngọc Lưu Ly yêu phi cùng Huyền Minh ma dơi, hai yêu ma Bạch Bạch gặp qua cảm thấy Mặc Yểm bỏ Bạch Bạch mà gần Phi Du, thật là không có mắt.
Mặc Yểm đối với mỹ nhân yêu thương nhung nhớ, thật đúng là ai đến cũng không – cự tuyệt, nhưng không biết có phải là bởi vì nghĩ đến Bạch Bạch bên người hay không, thái độ không tự giác lãnh đạm vài phần.
Tác giả :
Nga My