Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 109: Người trong lòng (2)


Bạch Bạch từ từ đem mọi chuyện từ đầu đến cuối hợp thành một, nhớ tới lúc còn đang ở Quỷ Môn quan ngăn quỷ tốt yêu binh cùng các sư huynh, trong lòng quýnh lên, giãy dụa dường như muốn chạy trở về.

Mặc Yểm tự nhiên sẽ không để cho nàng như ý nguyện, hai tay mở ra ôm cả người Bạch Bạch vào trong ngực, không nhanh không chậm cười nói:" Làm sao vậy?"

Bạch Bạch khẽ nói:" Bại hoại, ngươi thả ta ra! Ta muốn trở về tìm sư huynh!"

Mặc Yểm trong lòng không hài lòng, trêu đùa:" Bại hoại? Vừa rồi nàng còn ôm kẻ bại hoại ta đây không tha, lưng của ta đều bị nàng để lại dấu vết."

Bạch Bạch xấu hổ nói:" Ta…… Ta mới không có!"

" Ta cởi quần áo cho nàng xem, nàng sẽ biết có hay không."

Bạch Bạch tâm tư đơn thuần, nhưng cũng biết hắn là cố ý chọc ghẹo mình, tức giận lớn tiếng nói:" Ta rất lợi hại, ta không sợ ngươi!"

" Ừ …… Thật là lợi hại, thiếu chút nữa đem ta ép khô!" Mặc Yểm vừa nói vừa cúi đầu lơ đãng cắn Bạch Bạch một ngụm. Mùi vị tiểu hồ ly thật thơm!

Sau lưng hàn ý kéo tới, vài đạo phong thẳng hướng trên người hắn tới, gần rơi xuống trên người hắn thì lại lệch phương hướng, trở thành rơi trên giường bên cạnh hắn, . Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Sau một trận lốp bốp, cả cái giường sụp xuống, trên mặt đất nhiều vết rách thật sâu, Mặc Yểm vẫn không nhúc nhích ôm Bạch Bạch thuận thế ngã vào trên giường đã sụp đổ, màn mất đi cái chống lập tức rơi xuống bao hai người ở trong đó. Trong không gian u ám nho nhỏ, Mặc Yểm cúi đầu bình tĩnh nhìn khuôn mặt Bạch Bạch, thấp giọng nói:" Náng không phải rất chán ghét ta sao? Vì sao không đem phong nhận (gió sắc như dao) chém vào trên người ta?"

Bạch Bạch nuốt một ngụm nước bọt, không có gì lo lắng, đe dọa nói:" Ta, ta rất lợi hại, ngươi còn dám khi dễ ta, ta liền không khách khí đối với ngươi! Mau thả ta ra!"

"Ta không thả! Không bao giờ thả! Bạch Bạch từ nay về sau ở cùng một chỗ với ta được không?" Mặc Yểm bởi vì Bạch Bạch mềm lòng mà thoải mái, khuôn mặt ôn nhu làm cho người khác say mê.

Bạch Bạch chẳng biết vì sao cảm thấy trống ngực đập rất nhanh, nhưng lập trường vẫn như cũ kiên định nói:"Không cần! Ngươi là bại hoại! Ta không muốn ở cùng một chỗ với ngươi! Ta muốn tìm sư huynh!"

Sư huynh! Lại là những kẻ ăn nói lỗ mãng kia! Mặc Yểm giận tái mặt nói: "Bọn họ sớm muộn gì sẽ bị những tiểu quỷ Địa phủ kia thu thập, nàng đi tìm bọn hắn làm cái gì?"

Bạch Bạch tức giận muốn đem thân mình đặt ở trên người Mặc Yểm đẩy xa một chút, trong miệng phản bác nói:" Sẽ không, các sư huynh rất lợi hại! Ta…… Ta không cần phải để ý ngươi!"

Mặc Yểm thoải mái mà bắt lấy hai tay vướng víu của Bạch Bạch, đem chúng đặt ở hai bên thân thể nàng, dùng thân thể của mình đem nàng gắt gao ngăn chận, trấn áp toàn bộ phản kháng của nàng, trong miệng cười lạnh nói: "Bọn họ lợi hại, ngay cả nàng cũng không bảo vệ được."

Toàn thân từ trên xuống dưới Bạch Bạch đều bị gắt gao chế ngự, môi Mặc Yểm dường như dán chặt nàng, khiến nàng không được tự nhiên tới cực điểm. Dùng sức phảy qua khuôn mặt nhỏ nhắn, tránh đi cái tiếp xúc thân mật làm toàn thân nàng khó chịu:" Đúng là ngươi phái người làm mấy chuyện xấu!"

" Ta muốn gặp nàng, sao lại tính là chuyện xấu? Nàng cũng thích ở một chỗ với ta, không phải sao?" Mặc Yểm đắc ý ở trên mặt Bạch Bạch hít một ngụm, lại hôn ánh mắt của nàng, Bạch Bạch bị hôn thấy ngứa hận không thể co lại thành một khối, đáng tiếc cố di chuyển đều không nhúc nhích được, trong lúc bối rối cũng không còn nghĩ đến muốn công kích Mặc Yểm, thầm nghĩ trước hóa thành hồ ly né tránh.

Mặc Yểm đã sớm đề phòng chiêu thức ấy của nàng, giữa lông mày Bạch Bạch mới nổi lên một điểm bạch quang, đã bị hắn một hơi bức trở về, Bạch Bạch không thể nhịn được nữa, oa một tiếng khóc lên.

Tiểu hồ ly hỗn đản xấu xa này, chỉ biết khóc với hắn, nhưng ai bảo hắn chỉ sợ nàng khóc? Mặc Yểm bất đắc dĩ xoay người đứng dậy, một tay đem Bạch Bạch tiến vào trong ngực, hôn nước mắt nàng nói:" Được rồi được rồi, đừng khóc! Ta sợ nàng rồi!"

" Ta muốn sư huynh…… Ô ô ô! Ngươi thả ta đi đi!" Bạch Bạch thút tha thút thít nói.

Cái khác dễ bàn, cái này Mặc Yểm tuyệt đối sẽ không đáp ứng, nhưng tiểu hồ ly khóc đến thê thê thảm thảm, hắn lại thật sự nhìn không được, nghĩ chỉ có thể đem Bạch Bạch ôm lấy, đi tới trước bàn trang điểm, chỉ vào gương đồng nói:" Tự nàng xem đi, mấy sư huynh nàng hiện tại vội vàng đả đả sát sát, nàng muốn theo chân bọn họ, giống bọn họ sao?"
Tác giả : Nga My
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại