Đu CP Đến Hồ Đồ, Cậu Tin Không?

Chương 22

Lộ Bắc Nhiên đưa kịch bản cho Diệp Lẫm, không hiểu vì sao mặt đối phương bỗng nhiên lại hí hửng như vậy. Có chuyện gì mà hắn vui thế nhỉ?

Có điều cậu cũng không dư sức nghĩ nhiều, từ khi về đến nhà đã bắt đầu cảm thấy hơi váng đầu, mệt mỏi, có thể do ban ngày khi quay quảng cáo dính chút nước, bị cảm rồi.

"Anh cứ xem từ từ nha, tôi đi ngủ trước."

Diệp Lẫm hồi thần từ trong niềm vui sướng, cảm giác giọng nói của Lộ Bắc Nhiên rất uể oải, "Cậu sao thế..."

Còn chưa dứt lời, Lộ Bắc Nhiên đã nhào về phía hắn... chân cậu vấp phải mép thảm dưới sàn.

Diệp Lẫm ôm người lại, còn chưa kịp tận hưởng niềm vui khi đối phương nhào vào ngực, đã cảm nhận được nhiệt độ nóng rực truyền tới từ cơ thể đối phương.

Hắn sờ trán cậu, cau mày nói: "Cậu sốt à?"

Lộ Bắc Nhiên tránh khỏi lồng ngực Diệp Lẫm, quả thật là có cảm giác cả người vô lực, "Không thể nào."

Mới chỉ dầm chút nước thôi, sức khỏe cậu không kém tới vậy. Vài giây sau cậu mới phản ứng lại được, bây giờ cậu đã đổi cơ thể khác rồi, sức khỏe của nguyên chủ không bằng cậu trước đây.

Diệp Lẫm nói: "Thay đồ đi, tôi đưa cậu đến bệnh viện."

Lộ Bắc Nhiên: "Không cần phiền vậy đâu, ngủ một giấc là khỏe ngay."

Diệp Lẫm cứng rắn nói, "Không được. Tự cậu sờ xem nóng đến mức nào? Muốn tôi thay đồ cho cậu à?"

"Được rồi." Lộ Bắc Nhiên cam chịu, thầm nghĩ, ngang ngược quá chừng.

Khi ra ngoài, Diệp Lẫm quấn khăng quàng cổ giúp Lộ Bắc Nhiên, đeo khẩu trang và độ mũ cho cậu, "Khẩu trang là mới, khăn quàng cũng được giặt sạch rồi."

Lộ Bắc Nhiên nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Diệp Lẫm, hắn giúp cậu quấn khăn từng vòng từng vòng, cảm giác không thể cơ thể cậu đang nói, dường như cả trái tim cũng nóng rực lên vì sốt rồi.

Mơ màng được Diệp Lẫm đưa đến bệnh viện, sau đó truyền nước.

Vào đến phòng truyền nước, cậu bỏ khẩu trang xuống, y tá thấy hai người bọn họ liền kinh ngạc rõ ràng, có điều cô vẫn giữ vẻ chuyên nghiệp thường ngày mà không thể hiện quá khoa trương, nắm tay Lộ Bắc Nhiên cắm kim cho cậu.

Lộ Bắc Nhiên không tỉnh táo lắm, ngây người nhìn chằm chằm vào mu bàn tay của mình, bỗng nhiên mắt cậu tối sầm lại – bị một bàn tay chặn trước.

Diệp Lẫm nói: "Đừng nhìn."

Nội tâm Y tá: Aaaaaaaa!!! Không được run tay! Phải bình tĩnh! Chế chuyên nghiệp mà!

Mãi đến khi y tá dán băng cố định xong, Diệp Lẫm mới bỏ tay xuống.

Y tá nói: "Khi nào truyền túi này gần xong thì bấm chuông gọi tôi, lát nữa còn một túi nữa."

Diệp Lẫm gật đầu, "Cảm ơn."

"Không sao." Cô nàng y tá vẫn không nhịn được, "Ừm... Xin hỏi có thể kí tên cho tôi không?"

Diệp Lẫm nhìn Lộ Bắc Nhiên hỏi dò.

Lộ Bắc Nhiên gật đầu, nói: "Được chứ."

Y tá kích động, nội tâm gào ghét, xứng đôi quá đi!!!!

Môi Lộ Bắc Nhiên giật giật, nhớ lại Diệp Lẫm không thích nghe cậu nói cảm ơn, bèn nuốt câu cảm ơn trở lại, sau đó khẽ nói: "Thật ra tôi không sợ tiêm."

Diệp Lẫm hồi tưởng lại cảm giác lông mi Lộ Bắc Nhiên quét vào tay hắn vừa rồi, nhẹ nhàng, như có như không, hơi hơi ngứa, tương tự như cảm giác mà Tiểu Lộ mang đến cho hắn.

Vừa ngoan vừa mềm vừa nghe lời, lúc nào cũng khiến lòng hắn ngứa ngáy. Nhưng lại rất nhút nhát, dường như chỉ cần thế giới bên ngoài có chút gió thổi cỏ lay liền muốn thu lại trong thế giới của mình.

"Tiểu Lộ thật dũng cảm." Diệp Lẫm cười nói: "Có lẽ là tôi muốn bảo vệ cậu."

Lộ Bắc Nhiên giật mình.

Thật sự không biết nên nói gì nữa, cậu đành nói: "Cảm ơn anh."

Diệp Lẫm vỗ vỗ vào bả vai mình, "Đừng nói nữa, dựa vào tôi ngủ một lúc đi."

Đương nhiên Lộ Bắc Nhiên ngại dựa vào hắn, cậu dựa vào lưng ghế, chẳng mấy chốc đã thiếp đi.

Đến khi tỉnh dậy, phát hiện đầu mình đang dựa trên vai Diệp Lẫm.

Lộ Bắc Nhiên lập tức ngồi thẳng dậy, ngẩng đầu lên, túi thuốc thứ hai đã sắp truyền xong rồi, coi bộ cậu đã ngủ rất lâu.

"Anh, anh, anh có mệt không?"

"Không mệt." Diệp Lẫm cười xán lạn, chẳng khác gì đang quay quảng cáo kem đánh răng, dứt lời lại sờ lên trán Lộ Bắc Nhiên, "Hình như là hạ sốt rồi."

Khi y tá đến đây rút kim trùng hợp nhìn thấy cảnh này, cô hít sâu một hơi. Diệp Lẫm vừa nhìn vẻ mặt của cô là biết cô cũng là người cùng đạo, nhận cuốn sổ cô gái đưa cho rồi ký lên trên.

Đến khi về nhà đã rất muộn, hai người lần lượt đi ngủ. Trong lúc mơ màng Lộ Bắc Nhiên cảm giác được Diệp Lẫm qua phòng của cậu rất nhiều lần, hẳn là sợ cậu bị sốt lại.

Bình thường Diệp Lẫm không có vẻ gì biết chăm sóc người khác, không ngờ hắn lại cẩn thận ngoài tưởng tượng. Điều này khiến cho Lộ Bắc Nhiên rất yên tâm, cảm giác nếu sau này cứ như vậy thì thật tốt.

Nhưng sao có thể được chứ? Chờ khi Diệp Lẫm góp đủ tiền mua nhà, sẽ chuyển ra ngoài sống. Nghĩ tới cậu, cậu bắt đầu buồn bã, cảm giác như mình thật khác thường, có thể là do đổ bệnh khiến người ta trở nên yếu đuối.

Bởi vì bị ốm, cả đêm ngủ không ngon giấc, hôm sau Lộ Bắc Nhiên dậy muộn hiếm thấy, vừa đi ra khỏi phòng Diệp Lẫm đã nhanh chóng cầm cặp nhiệt độ đến, "Mau đo thử xem. Nhiệt độ ấy."

Nhiệt độ vừa hay 37 độ, Diệp Lẫm yên tâm, "Tôi gọi cháo rồi, ăn xong thì uống thuốc."

Thật ra hôm nay hắn đã dậy từ rất sớm để nấu cháo, nhưng nó cực kỳ khó khăn, nên hắn đành gọi bên ngoài.

Lộ Bắc Nhiên ngồi xuống cạnh bàn ăn, Diệp Lẫm ra ngoài lấy cháo, để điện thoại di động trên bàn, bỗng nhiên điện thoại phát ra tiếng, màn hình sáng lên.

Lộ Bắc Nhiên không định nhìn trộm việc riêng tư của người khác, nhưng điện thoại đặt ngay trước mắt cậu, liền vô thức nhìn xuống. Là giao điện đăng bài trên weibo, bên trên hiển thị tên người dùng là "Bánh Ngô Chiên".

Bánh Ngô Chiên? Chẳng lẽ đây là acc phụ của Diệp Lẫm sao? Lộ Bắc Nhiên không có acc phụ, nhưng cậu biết rất nhiều ngôi sao đều có acc phụ để lén xem bình luận, đề phòng không cẩn thận trượt tay bấm like. Diệp Lẫm là một nghệ sĩ thích chơi điện thoại lúc rảnh, hơn nữa còn thích đăng weibo, có acc phụ cũng không có gì lạ.

Màn hình chỉ sáng lên vài giây liền tối sầm xuống, sau đó Diệp Lẫm quay lại, không hề nhận ra mà dịch điện thoại sang chỗ khác, dọn đồ ăn sáng lên trên bàn.

Cơm nước xong, Diệp Lẫm đun nước ấm cho Lộ Bắc Nhiên uống thuốc.

"Tôi khỏi rồi, không uống cũng được phải không?" Viên thuốc màu trắng trông đắng quá.

"Không được, phải uống. Vừa mới khỏi, lỡ như tái phát thì sao?"

"Ờm." Lộ Bắc Nhiên ngoan ngoãn ăn.

Diệp Lẫm phát hiện, hình như Tiểu Lộ có hơi thích cứng không thích mềm, mỗi lần hắn dùng giọng nói không cho phản đối để nói, Lộ Bắc Nhiên sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

Ầy, sao đáng yêu quá vậy nè?

Diệp Lẫm phải đi làm, Lộ Bắc Nhiên ở nhà một mình, cậu nhớ lại acc "Bánh Ngô Chiên" kia, không nhịn được lên weibo tìm, sợ mình sẽ trượt tay bấm like gì đó, cậu cũng đăng ký một tài khoản phụ.

Đăng ký xong, bấm vào khung tìm kiếm, nhập "Bánh Ngô Chiên", chọn mục người dùng, rồi vào trang cá nhân của hắn.

Sau đó cậu ngẩn ra cả phút.

Thoạt nhìn tài khoản này, chẳng khác gì tài khoản của muôn vàn thiếu nữ đu CP hết.

Đủ loại ảnh hai người, share các video và fanfic, thậm chí còn share cả bài giveaway nhận banner của hai người, follower cũng toàn là các fans nữ.

Nếu muốn tìm điều gì đó khác biệt, thì đó là hắn có rất nhiều ảnh tự đăng và video, lượng share kinh người, hơn nữa, chỉ đu một CP duy nhất là "Diệp Lẫm x Lộ Bắc Nhiên".

Thiếu nữ đu CP thật sự, làm gì có chuyện chỉ đu một đôi chứ?

Có điều Lộ Bắc Nhiên không biết chuyện này, cậu chỉ thấy khiếp hồn. Đồng thời nghi ngờ không biết mình có hoa mắt nhìn nhầm hay không, chẳng lẽ sốt một đêm mà hỏng não, xuất hiện ảo giác luôn rồi sao? Sao Diệp Lẫm có thể có acc phụ như vậy được? Chẳng lẽ thân phận thật sự của hắn là fan boy đu CP sao?

Hay là, đúng như Mộ Thanh nói, Diệp Lẫm thật sự đang... yêu thầm cậu?

Lộ Bắc Nhiên nghe thấy tiếng trái tim mình đập bùm bụp, càng lúc đập càng nhanh.

Cậu tự nhắc nhở mình, đừng có mơ mộng, nói không chừng Diệp Lẫm chỉ đu CP thôi.

Lộ Bắc Nhiên bình tĩnh lại, chậm rãi lướt xem weibo "Bánh Ngô Chiên", không khỏi cảm thán, nội dung phong phú thật đó.

Không biết vì sao, trong những video này, ánh mắt hai người nhìn nhau lại tràn ngập tình ý như vậy, Lộ Bắc Nhiên không ngờ BGM và slow motion lại có sức hút đến thế.

Hơn bữa dựa vào bình luận bên dưới, hình như những video này đều là do... blogger tự sửa.

Cậu chỉ nhìn thôi đã cảm thấy đủ xấu hổ rồi, nếu thật sự là tự Diệp Lẫm chỉnh sửa, vậy hắn kiên trì chỉnh xong video này thế nào vậy? Không xấu hổ đến mức muốn tìm lỗ mà chui sao?

Hay là hắn có thể thoát li khỏi nhân vật, coi "Diệp Lẫm" và "Lộ Bắc Nhiên" như hai nhân vật hoàn toàn không liên quan đến hiện thực?

Vậy thì thật sự là...

Lộ Bắc Nhiên suy nghĩ hồi lâu, vẫn cảm thấy cái này không phải do Diệp Lẫm tự tay dựng, đường đường là một diễn viên, làm như vậy là muốn sao chứ?

Xấu hổ thì xấu hổ, dường như đu CP có ma lực gì đó, Lộ Bắc Nhiên vô thức lướt từ đầu đến cuối weibo Bánh Ngô Chiên. Hơn nữa còn follow mấy blogger viết fanfic, còn có mấy bộ fic dài viết rất hay, cậu cũng nóng lòng muốn đọc cái kết.

Hai tai Lộ Bắc Nhiên đỏ bừng lên, nghĩ, viết hay quá, ngọt ghê.

Đột nhiên nhận được một tin nhắn, là của Diệp Lẫm.

Lộ Bắc Nhiên bất giác run lên, luống cuống tay chân tắt weibo đi, cảm giác như làm việc xấu bị bắt quả tang vậy.
Tác giả : Tuyên Lê
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại